-Hì ừm_Minh Anh cười mặt hồng hồng
-Hai người...hơi mờ ám à nha_Hà My xen vô
Minh Dương cười nắm tay Minh Anh nói:
-Từ hôm nay tui và Minh Anh...chính thức quen nhau_Minh Dương nói không to cũng không bé nhưng đủ cho mọi người nghe
-Hả??? Thật không Minh Anh?_Nó và Hà My mắt chữ A mồm chữ Ô nhìn Minh Anh
Minh Anh không nói gì chỉ khẽ gật đầu làm nó và Hà My miệng chạm tới đất luôn
-Ê em ngậm miệng vào không có ruồi bay vào đó_Hắn nhìn nó cười nhếch mép nhìn rất ĐỂU
-Này anh không chọc tức tui thì tối anh không ngủ yên à?_Nó lườm hắn nói
-Nếu tui không nhầm thì tôi và em...cũng như vậy sáng nay còn gì_Hắn ghé sát vào tai nó cười nói nhỏ
-Anh...anh làm gì vậy hả? Tên cơ hội này_Nó nghe lời hắn nói xong đỏ mặt sút cho hắn 1 phát vào chân
-á...em là đồ...vũ nữ_Hắn ôm cái chân nhìn nó nhăn nhó nói chả biết sao mà từ chuyện lúc sáng hắn đổi cách xưng hô với nó luôn *_*
-Này tui xử thế còn nhẹ cho anh đó ai cho anh làm thế hả?_Nó vênh mặt cãi lại
-Này EM YÊU chúng ta đang YÊU NHAU mà sao em phũ thế_Hắn nói giọng ngọt xớt làm nó nổi da gà
-IM NGAY CHO TUI!_Nó mặt đỏ bừng quát hắn làm mấy đứa kia chỉ biết lắc đầu chán nản
Cả lớp lại một lần nữa ồn ào bàn tán vì tin Minh Anh và Minh Dương
-Trời ơi sao các anh ý lại có người yêu hết vậy trời_Nữ sinh một
-Mấy con nhỏ xấu xí đó nghĩ mình là ai chứ_Nữ sinh hai lườm ba tụi nó
-Bọn hồ ly!_Nữ sinh
...
Rất nhiều lời bàn tán xôn xao về tụi nó và tụi hắn nhưng tụi nó và tụi hắn không quan tâm và cứ như vậy nó và hắn vẫn tiếp tục chí chóe mà mỗi lần như thế là mặt nó cứ đỏ như gấc chín còn hắn thì nhăn nhăn nhở nhở. Minh Anh và Minh Dương thì hay nói chuyện với nhau hơn, Minh Dương quan tâm tới Minh Anh nhiều hơn. Hàn Phong và Hà My thì cãi nhau càng ngày càng ít làm nó tò mò lắm mà hỏi không ai nói. Bọn họ cứ như vậy cho đến hết buổi học.
Trống hết giờ vang lên tụi nó nhanh chóng thu dọn đồ ra về. Nó đang đi bộ trên đường về thì thấy hắn...cứ đi theo nó
-Êy sao cứ đi theo tui hòa vậy hả_Nó quay lại nheo mắt nhìn hắn
-Bộ đường này của nhà em hả?_Hắn thản nhiên trả lời
-Tất nhiên...là không phải! Đường xá rộng mênh mông sao anh không đi mà cứ theo tui hoài thế hả?
-Tui đâu có theo em...chỉ là cùng đường thì đi thôi
-Anh...đang có âm mưu gì thế?_Nó nhăn mặt nhìn hắn
-Haizzz vẫn không dấu được em...thì anh muốn tới nhà em_Hắn thản nhiên nói
-Gì cơ? Ai cho anh tới hả?_Nó hét vào mặt hắn
-Đi, đi mà_Hắn năn nỉ nó
-Không là không_Nó dứt khoát lườm hắn
Tất nhiên Đăng Vũ đâu có chịu thua, hắn lẽo đẽo theo nó và cuối cùng cũng tới nhà nó
-Trời ơi anh về giùm tui cái coi_Nó đuổi hắn
-Không! Tới nơi rồi ngu gì mà về_Hắn vênh mặt nói
-Anh Thư về rồi hả con?_Mẹ nó vừa đi đâu về thấy nó liền hỏi
-Dạ_Nó nhìn mẹ nó cười tươi trả lời
-Ủa bạn con hả? Đây là...người mà Anh Thư giới thiệu là bạn trai phải ko?_Mẹ nó cười nhìn hắn
-Dạ con chào bác_ Hắn lễ phép chào mẹ nó
-Mau mời bạn vào nhà đi con_Mẹ nó cười nhìn hắn rồi bảo nó
-Dạ?_Nó ngạc nhiên hỏi mẹ nó
-Dạ gì nữa ai lại để khách đứng ngoài cổng thế chứ_Mẹ nó véo nhẹ má nó nói