Sáng hôm sau, hắn vẫn còn nằm ngủ say như chết trên chiếc giường êm ái của hắn, hắn ngủ say như vậy cũng phải thôi , xem như hắn ngủ bù cho sáu tháng trước đi, sáu tháng ròng rã hắn không được ngủ một giấc ngủ tử tế, hắn mà nhắm mắt ngủ thì lập tức bị vây công .''đời như chó đái ,ngủ cũng không yên.''
“Bái kiến Nguyên soái...”
Hai viên tướng đứng ngoài trướng của hắn ,đứng cúi chào vị nam tử mang giáp màu đỏ sậm , không nói cũng biết là phụ thân hắn, ngao ứng long rồi,sau đó định chạy vào trong trướng báo tin thì bị Ngao ứng long cản lại,nói:
“ không cần... cứ để đó cho ta ... hai người đi chuẩn bị đi.”
“vâng... mời.”
hai viên tướng vái chào sau đó rời đi.
“Hài tử ngươi dậy đi... ngủ gì như heo thế?''
Ngao ứng long đi vào nhìn hắn vẫn còn đang ngủ , thì lắc đầu cười nhìn cái đống hỗn độn trong phòng thì càng ngao ngán nói.
“phù... vẽ rất tốt... chất lượng không tồi... có thiên phú... hơn cả mình.. “
Ngao ứng long cầm lên từng lá bùa , kiểm tra một chút , kinh ngạc nói.
“Phụ thân, người biết nó à...”
hắn không biết từ lúc nào đã đứng ngay sau lưng Ngao ứng long, nói.
“Ừm không những biết mà còn rất tinh thông... dù gì ta cũng từng giống con... ta cũng từng là một trong “Song tinh”, tất nhiên có cả mẹ con... bọn hắn phải nhắc nhiều lắm mới phải chứ nhỉ... con cầm lấy cái này.. bên trong có quân phục và một số loại vũ khí cần dùng gì cứ tự nhiên”
Ngao ứng long gật đầu tán thưởng nói, sau đó đưa một cái nhẫn ra nhét vào tay hắn.
“Vậy ra phụ thân là ''hắn'' mà bọn họ hay nói nhắc tới sao?...”
hắn trong bụng mắng thầm.
“Mà phụ thân, không phải sáng hôm nay có trận chiến sao?... lúc nào thì bắt đầu.”
hắn đã đi thay áo quần , nhưng vẫn có tiếng vọng ra.
“Vẫn chưa tới lúc... bọn chúng có lẽ sẽ tự dẫn xác tới thôi... muốn xem quân đội của chúng ta không?”
Ngao ứng long nhìn hắn nói.
“ Của chúng ta?... được, đi thôi.”
Hắn vừa bước ra trướng vừa nói.
“được thôi... như ý con muốn.”
Ngao ứng long cũng đi theo ra ngoài.
Trước mắt hắn là nguyên một đội quân Lang kỵ binh đứng sắp hàng thẳng tắp cực kỳ có tiêu chuẩn tất cả đều mặc áo giáp màu đỏ, chiến khí hòa cùng sát khí không ngừng tỏa ra và hắn thứ chú ý nhất là lá cờ , trên đó có thêu mặt một con chó sói và một mặt trăng máu trên trán của con chó sói.
“Lang tôn, tam đệ đâu... mà sao ta đã nói là đợi chúng chút nữa thì mới có thể đánh mà.”
Ngao ứng long ngồi lên tấm lưng của lang tôn ôm lấy cái đầu to tướng , sau đó nói.
“Đại ca à... Xà đại , hắn không rảnh như huynh đâu... hắn còn cái tổ chức sát thủ của hắn... mà bọn ma tộc lúc này rục rịch lắm rồi... anh em trong quân không đợi được... nên kéo theo cả đệ cũng không đợi được.”
Lang tôn hai mắt híp lại tỏ vẻ ý cười nói.
“Ra vậy... đệ mạo phạm quân lệnh... bị sao nhỉ?''
Ngao ứng long lên tiếng uy hiếp.
“Ờ... thế huynh thì sao?... hai ta như nhau cả thôi.”
Lang tôn đáp lại thẳng thừng.
“Ặc... mà ma tộc có phải có chuyển biến không? Tam đệ có phải đã thông báo với đệ không?.''
Ngao ứng long nhìn Lang tôn cứng lưỡi nói.
“ Đúng... bọn chúng vừa điều động quân thêm... thêm một tên hộ... hộ gì ấy nhỉ... huynh giết hai tên rồi ấy ... đến, với ba mươi vạn quân mã kỵ nữa... vì thế bên chúng bây giờ có khoảng năm mươi vạn quân... vì thế bên đó hơn ta mười vạn...”
Lang tôn lơ ngơ nói.
“Trời... Sao đệ không nói sớm... toàn quân sẵn sàng lập tức khởi hành.”
Ngao ứng long hai mắt sáng lên nhìn Lang tôn như biểu thị mình muốn ăn thịt ma tộc vậy.
“Thì ai bảo huynh không hỏi ta... không hỏi thì trả lời làm gì?... tiểu hài tử dùng tạm con đại tiểu trùng này nhá.”
Lang tôn quay qua nhìn con chó sói màu đỏ bên cạnh sau đó chỉ hắn rồi nói, nói xong thì cõng phụ thân hắn đi, đội quân cũng theo đó chuyển hướng đi theo.
“Vâng.. tộc trưởng đại nhân..”
Con chó sói đỏ mở miệng hưởng ứng mới ghê chứ.
“Tiểu Trùng... đại tiểu trùng... W.T.F?... mình lại bị thành trùng chỉ trong một nốt nhạc rồi... lại còn đại tiểu trùng nữa mới thê thảm chứ.''
hắn điên tiết vò đầu bức tai nói nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi lên lưng con chó sói.
“We...Ta tên Lang mạc... thực lực: yêu đế trung kỳ , ngươi tên gì vậy?... thực lực thế nào?... mạnh không?”
Con chó hắn cưỡi lại mở miệng nói.
“Lang mạc à... ta tên là Ngao Trần... thực lực thì giống ngươi... yêu đế trung kỳ... nhưng xét chiến lực thì ta chắc chắn mạnh hơn ngươi.”
hắn tự tin nói.
“pupupu... lần đầu tiên có người nói xét về chiến lực ... mà nói hơn tộc thiết huyết chiến lang của ta đó... nhất là từ tên tiểu tử như ngươi đó..”
Lang mạc cười tít cả mắt nói.
“Ờ... lên chiến trường rồi biết... tăng nhanh tốc độ... đuổi kịp quân đoàn đi chúng ta bị tụt hơi bị sâu rồi đó.”
hắn vẫn tự tin nói.
“Chúng ta đi đúng rồi đấy... phải có một số người thực lực mạnh đi phía sau để tránh tổn thất khi bị đánh từ hai phía ... quân lệnh tuy không có tác dụng ở đây nhưng vẫn phải nghe lời quân sư như thế mới tốt ... “
Lang mạc lại nói, nhưng vẫn tăng tốc độ hơn một chút.
“Ừm... cũng có lý..”
Hắn cũng gật đầu đồng ý với ý kiến này.
Sáng hôm sau, hắn vẫn còn nằm ngủ say như chết trên chiếc giường êm ái của hắn, hắn ngủ say như vậy cũng phải thôi , xem như hắn ngủ bù cho sáu tháng trước đi, sáu tháng ròng rã hắn không được ngủ một giấc ngủ tử tế, hắn mà nhắm mắt ngủ thì lập tức bị vây công .''đời như chó đái ,ngủ cũng không yên.''
“Bái kiến Nguyên soái...”
Hai viên tướng đứng ngoài trướng của hắn ,đứng cúi chào vị nam tử mang giáp màu đỏ sậm , không nói cũng biết là phụ thân hắn, ngao ứng long rồi,sau đó định chạy vào trong trướng báo tin thì bị Ngao ứng long cản lại,nói:
“ không cần... cứ để đó cho ta ... hai người đi chuẩn bị đi.”
“vâng... mời.”
hai viên tướng vái chào sau đó rời đi.
“Hài tử ngươi dậy đi... ngủ gì như heo thế?''
Ngao ứng long đi vào nhìn hắn vẫn còn đang ngủ , thì lắc đầu cười nhìn cái đống hỗn độn trong phòng thì càng ngao ngán nói.
“phù... vẽ rất tốt... chất lượng không tồi... có thiên phú... hơn cả mình.. “
Ngao ứng long cầm lên từng lá bùa , kiểm tra một chút , kinh ngạc nói.
“Phụ thân, người biết nó à...”
hắn không biết từ lúc nào đã đứng ngay sau lưng Ngao ứng long, nói.
“Ừm không những biết mà còn rất tinh thông... dù gì ta cũng từng giống con... ta cũng từng là một trong “Song tinh”, tất nhiên có cả mẹ con... bọn hắn phải nhắc nhiều lắm mới phải chứ nhỉ... con cầm lấy cái này.. bên trong có quân phục và một số loại vũ khí cần dùng gì cứ tự nhiên”
Ngao ứng long gật đầu tán thưởng nói, sau đó đưa một cái nhẫn ra nhét vào tay hắn.
“Vậy ra phụ thân là ''hắn'' mà bọn họ hay nói nhắc tới sao?...”
hắn trong bụng mắng thầm.
“Mà phụ thân, không phải sáng hôm nay có trận chiến sao?... lúc nào thì bắt đầu.”
hắn đã đi thay áo quần , nhưng vẫn có tiếng vọng ra.
“Vẫn chưa tới lúc... bọn chúng có lẽ sẽ tự dẫn xác tới thôi... muốn xem quân đội của chúng ta không?”
Ngao ứng long nhìn hắn nói.
“ Của chúng ta?... được, đi thôi.”
Hắn vừa bước ra trướng vừa nói.
“được thôi... như ý con muốn.”
Ngao ứng long cũng đi theo ra ngoài.
Trước mắt hắn là nguyên một đội quân Lang kỵ binh đứng sắp hàng thẳng tắp cực kỳ có tiêu chuẩn tất cả đều mặc áo giáp màu đỏ, chiến khí hòa cùng sát khí không ngừng tỏa ra và hắn thứ chú ý nhất là lá cờ , trên đó có thêu mặt một con chó sói và một mặt trăng máu trên trán của con chó sói.
“Lang tôn, tam đệ đâu... mà sao ta đã nói là đợi chúng chút nữa thì mới có thể đánh mà.”
Ngao ứng long ngồi lên tấm lưng của lang tôn ôm lấy cái đầu to tướng , sau đó nói.
“Đại ca à... Xà đại , hắn không rảnh như huynh đâu... hắn còn cái tổ chức sát thủ của hắn... mà bọn ma tộc lúc này rục rịch lắm rồi... anh em trong quân không đợi được... nên kéo theo cả đệ cũng không đợi được.”
Lang tôn hai mắt híp lại tỏ vẻ ý cười nói.
“Ra vậy... đệ mạo phạm quân lệnh... bị sao nhỉ?''
Ngao ứng long lên tiếng uy hiếp.
“Ờ... thế huynh thì sao?... hai ta như nhau cả thôi.”
Lang tôn đáp lại thẳng thừng.
“Ặc... mà ma tộc có phải có chuyển biến không? Tam đệ có phải đã thông báo với đệ không?.''
Ngao ứng long nhìn Lang tôn cứng lưỡi nói.
“ Đúng... bọn chúng vừa điều động quân thêm... thêm một tên hộ... hộ gì ấy nhỉ... huynh giết hai tên rồi ấy ... đến, với ba mươi vạn quân mã kỵ nữa... vì thế bên chúng bây giờ có khoảng năm mươi vạn quân... vì thế bên đó hơn ta mười vạn...”
Lang tôn lơ ngơ nói.
“Trời... Sao đệ không nói sớm... toàn quân sẵn sàng lập tức khởi hành.”
Ngao ứng long hai mắt sáng lên nhìn Lang tôn như biểu thị mình muốn ăn thịt ma tộc vậy.
“Thì ai bảo huynh không hỏi ta... không hỏi thì trả lời làm gì?... tiểu hài tử dùng tạm con đại tiểu trùng này nhá.”
Lang tôn quay qua nhìn con chó sói màu đỏ bên cạnh sau đó chỉ hắn rồi nói, nói xong thì cõng phụ thân hắn đi, đội quân cũng theo đó chuyển hướng đi theo.
“Vâng.. tộc trưởng đại nhân..”
Con chó sói đỏ mở miệng hưởng ứng mới ghê chứ.
“Tiểu Trùng... đại tiểu trùng... W.T.F?... mình lại bị thành trùng chỉ trong một nốt nhạc rồi... lại còn đại tiểu trùng nữa mới thê thảm chứ.''
hắn điên tiết vò đầu bức tai nói nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi lên lưng con chó sói.
“We...Ta tên Lang mạc... thực lực: yêu đế trung kỳ , ngươi tên gì vậy?... thực lực thế nào?... mạnh không?”
Con chó hắn cưỡi lại mở miệng nói.
“Lang mạc à... ta tên là Ngao Trần... thực lực thì giống ngươi... yêu đế trung kỳ... nhưng xét chiến lực thì ta chắc chắn mạnh hơn ngươi.”
hắn tự tin nói.
“pupupu... lần đầu tiên có người nói xét về chiến lực ... mà nói hơn tộc thiết huyết chiến lang của ta đó... nhất là từ tên tiểu tử như ngươi đó..”
Lang mạc cười tít cả mắt nói.
“Ờ... lên chiến trường rồi biết... tăng nhanh tốc độ... đuổi kịp quân đoàn đi chúng ta bị tụt hơi bị sâu rồi đó.”
hắn vẫn tự tin nói.
“Chúng ta đi đúng rồi đấy... phải có một số người thực lực mạnh đi phía sau để tránh tổn thất khi bị đánh từ hai phía ... quân lệnh tuy không có tác dụng ở đây nhưng vẫn phải nghe lời quân sư như thế mới tốt ... “
Lang mạc lại nói, nhưng vẫn tăng tốc độ hơn một chút.
“Ừm... cũng có lý..”
Hắn cũng gật đầu đồng ý với ý kiến này.