Hắn có thể lên được Thiên Ngọc sơn, đó cũng là ở lưng chừng núi mới bắt đầu đề khí đi lên được. Hơn nữa trung gian còn có mấy nơi trợ lực. Huống chi Thiên Ngọc Sơn cao hơn nữa, lên rồi cũng có thể thở phào một cái.
Nhưng Mê Tung rừng rậm không giống nhau!
Nơi đó không phải ngươi lên là có thể thở phào, người vẫn phải vận chân khí, nếu không tuyệt đối sẽ từ trên cây kia rớt xuống chết. Hơn nữa đứng yên không được, còn phải di động trên ngọn cây, mãi cho đến khi chạy ra vùng rừng rậm kia.
Nhìn chung thế giới này, tuyệt đối không có người có thể hoàn toàn có khả năng, Như Ý cũng tự nhận không có năng lực kia.
Nhưng Ngọc Hoa nói hắn có thể, vậy thì nhất định là có thể!
Như Ý đối với này điểm rất tin tưởng không hề nghi ngờ!
"Đứng lên!" Ngọc Hoa chủ động xuống giường, lại kéo Như Ý xuống, "Hôm nay có người làm chuyện vui! Ngươi đi ăn mặc thật đẹp, xem xong lễ rồi chúng ta đi! Không phải muốn đi Mê Tung rừng rậm, chúng ta nói đi phải đi!"
Lời ấy rất được tâm ý nàng, vì vậy nhảy xuống giường, thật sự mặc bộ đồ thậ đẹp.
Đáng tiếc, mặc kệ ăn mặc thế nào,đều là màu đen. Tuy nói kiểu dáng có điều khác biệt thường ngày, nhưng bởi vì màu sắc, kiểu dáng gì cũng không quá gây chú ý rồi.
Ngọc Hoa thật là hài lòng đối với lần này, gật đầu liên tục khen nàng xinh đẹp! Như Ý bĩu môi, hai người ở nơi này ầm ĩ dắt tay nhau ra cửa, mang theo Tiêu Thước, Đi tới chính điện của Mạnh cung.
Thái tử lập gia thất là chuyện lớn, vả lại bởi vì thái tử ở trong cung, cho nên thái tử phi tương lai này dĩ nhiên cũng là tiến vào cung.
Như Ý bọn họ tới chậm chút, đến lúc đó, long xa vui mừng khí phái đã đậu ở trước mặt của Mạnh Tử ca.
Phía trước rất nhiều người dự lễ, mặc dù cũng đứng theo hàng, nhưng vẫn là trong ba tầng ngoài ba tầng, làm cho người ta nhìn không quá rõ ràng tình huống náo nhiệt nhất là thế nào.
Ngọc Hoa chọn một cây dương thụ cao vùa phải, hướng lên chỉ chỉ, sau đó trước mang theo Tiêu Thước đi lên. Như Ý lập tức hiểu đây là nói muốn đứng ở phía trên kia xem mới phải, vì vậy cũng đuổi theo sát.
Mới vừa lên cây, Mạnh Tử ca một thân hỉ bào đỏ thẫm đã từng bước lên trước để đi tới long xa. Còn kém ba bước mới dừng lại, có hạ nhân tiến lên, cho đẩy rèm xe ra.
Bởi vì Triều quốc không thể so với Mạnh quốc, tuy thân phận là Cửu công chúa được nuông chiều, cũng không được thái tử Mạnh quốc tự mình vén rèm nghênh nàng ra ngoài.
Như Ý nghe được phía dưới có người nghị luận nói:
"Không ngờ chỉ cho công chúa Triều quốc một danh phận trắc phi! Không trách được Mạnh quốc thái tử không tiến lên vén rèm xe!"
Nhưng Mê Tung rừng rậm không giống nhau!
Nơi đó không phải ngươi lên là có thể thở phào, người vẫn phải vận chân khí, nếu không tuyệt đối sẽ từ trên cây kia rớt xuống chết. Hơn nữa đứng yên không được, còn phải di động trên ngọn cây, mãi cho đến khi chạy ra vùng rừng rậm kia.
Nhìn chung thế giới này, tuyệt đối không có người có thể hoàn toàn có khả năng, Như Ý cũng tự nhận không có năng lực kia.
Nhưng Ngọc Hoa nói hắn có thể, vậy thì nhất định là có thể!
Như Ý đối với này điểm rất tin tưởng không hề nghi ngờ!
"Đứng lên!" Ngọc Hoa chủ động xuống giường, lại kéo Như Ý xuống, "Hôm nay có người làm chuyện vui! Ngươi đi ăn mặc thật đẹp, xem xong lễ rồi chúng ta đi! Không phải muốn đi Mê Tung rừng rậm, chúng ta nói đi phải đi!"
Lời ấy rất được tâm ý nàng, vì vậy nhảy xuống giường, thật sự mặc bộ đồ thậ đẹp.
Đáng tiếc, mặc kệ ăn mặc thế nào,đều là màu đen. Tuy nói kiểu dáng có điều khác biệt thường ngày, nhưng bởi vì màu sắc, kiểu dáng gì cũng không quá gây chú ý rồi.
Ngọc Hoa thật là hài lòng đối với lần này, gật đầu liên tục khen nàng xinh đẹp! Như Ý bĩu môi, hai người ở nơi này ầm ĩ dắt tay nhau ra cửa, mang theo Tiêu Thước, Đi tới chính điện của Mạnh cung.
Thái tử lập gia thất là chuyện lớn, vả lại bởi vì thái tử ở trong cung, cho nên thái tử phi tương lai này dĩ nhiên cũng là tiến vào cung.
Như Ý bọn họ tới chậm chút, đến lúc đó, long xa vui mừng khí phái đã đậu ở trước mặt của Mạnh Tử ca.
Phía trước rất nhiều người dự lễ, mặc dù cũng đứng theo hàng, nhưng vẫn là trong ba tầng ngoài ba tầng, làm cho người ta nhìn không quá rõ ràng tình huống náo nhiệt nhất là thế nào.
Ngọc Hoa chọn một cây dương thụ cao vùa phải, hướng lên chỉ chỉ, sau đó trước mang theo Tiêu Thước đi lên. Như Ý lập tức hiểu đây là nói muốn đứng ở phía trên kia xem mới phải, vì vậy cũng đuổi theo sát.
Mới vừa lên cây, Mạnh Tử ca một thân hỉ bào đỏ thẫm đã từng bước lên trước để đi tới long xa. Còn kém ba bước mới dừng lại, có hạ nhân tiến lên, cho đẩy rèm xe ra.
Bởi vì Triều quốc không thể so với Mạnh quốc, tuy thân phận là Cửu công chúa được nuông chiều, cũng không được thái tử Mạnh quốc tự mình vén rèm nghênh nàng ra ngoài.
Như Ý nghe được phía dưới có người nghị luận nói:
"Không ngờ chỉ cho công chúa Triều quốc một danh phận trắc phi! Không trách được Mạnh quốc thái tử không tiến lên vén rèm xe!"