Trên đường lớn một chiếc siêu xe hiệu Lambroghini phóng như bay đến một trung tâm thương mại lớn khiến nhiều người chú ý
Cố Băng Băng đưa chân bước xuống xe, nhiều tiếng hít thở không thông cùng ùa ạt tiếng nói ồn ào
"Cô gái đó mà ai mà xinh đẹp quá vậy "
"Cô ấy mà làm Honey tui thì hết sẩy!!!!"
"Cũng chỉ là hồ ly tinh thôi..."
Cô mặc kệ những tiếng nói mà hờ hững bước chân vào trung tâm, có vẻ chuyện này thường xuyên xảy ra với cô khi ở kiếp trước, đầu tiên cô lên tầng ba bán máy tính, laptop...
Tất nhiên với một thiên tài kiêm hacker như cô thì ko thể thiếu một chiếp laptop rồi (mị hoàn toàn có thể hiểu nỗi đau của những người mù thông tin *__*) Cô lấy chiếc latop thân yêu rồi tính tiền
Cửa hiệu thứ 2 Băng đi qua là dãy bán đồ nữ nhập từ Pháp do các nhà thiết kế nổi tiếng tạo nên (tiền cũng ko rẻ đi $_$) cô bước vào thì trận ồn ào lại nổi lên nhưng không còn là ngưỡng mộ và khao khát nữa mà thay vào đó là sự khinh bỉ, Băng nhíu mày chắc nguyên chủ hẳn làm không ít chuyện 'tốt' ở đây đi nhưng cô vẫn mặc kệ mà lạnh nhạt nhìn cô nhân viên đứng bên cạnh mình:"Tôi muốn mua váy và quần áo cô có thể chỉ tôi đến ko???!!!"
Cô nhân viên ngạc nhiên nhìn Băng như sinh vật lạ rồi cười ngọt ngào tiêu chuẩn mà một nhân viên cần
"Tiểu thư, mời!!!"
Cô nhân viên dẫn cô vào gian hàng trẻ trung có những chiếc váy lộng lẫy đủ kiểu dáng và màu sắc đc may tỉ mỉ, khi nhìn đến chiếc váy màu trắng đơn giản mà tinh tế cô bỗng dừng lại nhớ kiếp trước Tử Khiêm từng bảo thích nhất nhìn cô mặc váy màu trắng
Cầm trên tay chiếc váy mỉm cười hài long định đi thanh toán bỗng một giọng ngọt ngào(>_<) vang lên
"Hàn, chiếc váy đó thật đẹp em muốn nó!!!" Băng thầm nghĩ đời thật cẩu huyết, trái đất cũng thật tròn đi gặp ngay nữ chủ Bạch Liên Hoa thánh mẫu giả tạo và vị hôn thê trong truyền thuyết nam chủ Nam Cung Hàn
Cô quay người lại lạnh nhạt đánh giá hai người vừa đến, nữ thì thanh tú nhưng mặt thì hiền lành tiểu bạch thỏ thơ ngây mắt như có một tầng nước có thể tuôn rơi bất cứ lúc nào làm người ta chỉ muốn yêu thương bảo hộ, nam thì tuấn tú lạnh lùng bức người như một vị Vương mái tóc bạch kim đôi mắt màu vàng... tất cả những thứ đó tạo nên một chàng trai mà tất cả các cô gái ao ước. Đánh giá xong Băng thầm Chậc....Chậc đúng là trai tài gái sắc
Trong lúc cô đánh giá bọn họ thì hai người cũng đánh giá lại cô, một cô gái khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn mày liễu như họa xinh đẹp trẻ trung mà không kém phần năng động tạo cho người khác cảm giác thoải mái nhưng khuôn mặt lại vô cảm đến đáng sợ
Nữ chủ Linh Nhi hoảng hốt vội ôm lấy tay cô:"Băng là cậu hả mình nhớ cậu quá!!!" Cô nhíu mày rồi nhếch môi tạo nên một độ cong hoàn hảo làm tim ai đó lỡ nhịp rồi hất tay Linh Nhi ra làm cô ta nhào xuống đất:" Ra đường đừng có nhận người quen như vậy, tôi quen cô sao???"
Nghe cô nói như vậy Vương Linh Nhi làm sao có thể để yên nước mắt liền rơi xuống:"Băng Băng mình ko cố ý cướp anh Hàn đâu nhưng bọn mình là yêu nhau thật lòng, xin cậu đừng giận mình nữa đc ko Băng???!!!" Mọi người xung quanh bất bình lên tiếng
"Hoá ra là giận cá chém thớt"
"Người con gái vô tâm..."
"........."
Với nước mắt 'cá sấu' của nữ chủ thì làm sao nam chủ có thể kìm được liền lạnh lùng nhìn cô:"Cố Băng Băng cô đúng thật là vô liêm sỉ, người tôi yêu chỉ có Linh Nhi thôi cô hiểu không, nếu không phải bố mẹ bắt ép tôi đây cũng ko muốn người đàn và ác độc như cô làm hôn thê của mình!!!"
Tim cô bỗng nhói lên một hồi, chắc đây là cảm xúc còn lại của nguyên chủ đi, tôi sẽ thay cô giải quyết tất cả, hãy yên nghỉ đi
Băng cười thật to như nghe được chuyện buồn cười sát khí nổi lên:"Đồ vô liêm sỉ để nói tôi sao, người bạn thân của mình nửa đêm lén lút cùng vị hôn thê ân ái, ban ngày ban mặt hôn cô ta trước mặt tôi thì liệu ai mới là đồ vô liêm sỉ đây hả Hàn tổng??? Còn về việc hôn ước, tôi đây cũng ko còn muốn dính líu một xu nào đến anh nữa, vậy thì tốt nhất hủy hôn là lựa chọn tốt nhất cho tôi và anh rồi!!!"
Nghe thế anh chỉ cảm thấy tim mình như bị cấu xé dằn vặt, có khi nào anh đã đối xử với cô rất quá đáng, cô không còn gọi anh là Hàn ca thân thiết mà thay vào đó là Hàn tổng xa lạ, anh thật sự sai rồi Băng nhi tha lỗi cho anh đi nhưng đó vẫn chỉ dám nói trong lòng
Tiếng xì xào ban nãy cũng nhanh chóng im lặng, Cô không muốn nhìn thấy hai người họ mà lao xe về luôn, anh nhìn theo bóng lưng cô xa dần rồi cũng quay người thẫn thờ đi ra khỏi trung tâm để lại nữ chủ Linh Nhi giận giữ đứng đó trong lòng thầm nghĩ:"Con nhỏ này hôm nay ăn gì mà tự nhiên làm anh Hàn chán ghét mình, con *** tao sẽ cho mày sống ko bằng chết!!!"
------------------------------
Hê hê tiện thể nói lun nhân vật bí ẩn Diệp Tử Khiêm thật ra là bạn thân kiếp trước mà Băng yêu xuyên ko đến đây cũng tên là Diệp Tử Khiêm lun hehe
Cố Băng Băng đưa chân bước xuống xe, nhiều tiếng hít thở không thông cùng ùa ạt tiếng nói ồn ào
"Cô gái đó mà ai mà xinh đẹp quá vậy "
"Cô ấy mà làm Honey tui thì hết sẩy!!!!"
"Cũng chỉ là hồ ly tinh thôi..."
Cô mặc kệ những tiếng nói mà hờ hững bước chân vào trung tâm, có vẻ chuyện này thường xuyên xảy ra với cô khi ở kiếp trước, đầu tiên cô lên tầng ba bán máy tính, laptop...
Tất nhiên với một thiên tài kiêm hacker như cô thì ko thể thiếu một chiếp laptop rồi (mị hoàn toàn có thể hiểu nỗi đau của những người mù thông tin *__*) Cô lấy chiếc latop thân yêu rồi tính tiền
Cửa hiệu thứ 2 Băng đi qua là dãy bán đồ nữ nhập từ Pháp do các nhà thiết kế nổi tiếng tạo nên (tiền cũng ko rẻ đi $_$) cô bước vào thì trận ồn ào lại nổi lên nhưng không còn là ngưỡng mộ và khao khát nữa mà thay vào đó là sự khinh bỉ, Băng nhíu mày chắc nguyên chủ hẳn làm không ít chuyện 'tốt' ở đây đi nhưng cô vẫn mặc kệ mà lạnh nhạt nhìn cô nhân viên đứng bên cạnh mình:"Tôi muốn mua váy và quần áo cô có thể chỉ tôi đến ko???!!!"
Cô nhân viên ngạc nhiên nhìn Băng như sinh vật lạ rồi cười ngọt ngào tiêu chuẩn mà một nhân viên cần
"Tiểu thư, mời!!!"
Cô nhân viên dẫn cô vào gian hàng trẻ trung có những chiếc váy lộng lẫy đủ kiểu dáng và màu sắc đc may tỉ mỉ, khi nhìn đến chiếc váy màu trắng đơn giản mà tinh tế cô bỗng dừng lại nhớ kiếp trước Tử Khiêm từng bảo thích nhất nhìn cô mặc váy màu trắng
Cầm trên tay chiếc váy mỉm cười hài long định đi thanh toán bỗng một giọng ngọt ngào(>_<) vang lên
"Hàn, chiếc váy đó thật đẹp em muốn nó!!!" Băng thầm nghĩ đời thật cẩu huyết, trái đất cũng thật tròn đi gặp ngay nữ chủ Bạch Liên Hoa thánh mẫu giả tạo và vị hôn thê trong truyền thuyết nam chủ Nam Cung Hàn
Cô quay người lại lạnh nhạt đánh giá hai người vừa đến, nữ thì thanh tú nhưng mặt thì hiền lành tiểu bạch thỏ thơ ngây mắt như có một tầng nước có thể tuôn rơi bất cứ lúc nào làm người ta chỉ muốn yêu thương bảo hộ, nam thì tuấn tú lạnh lùng bức người như một vị Vương mái tóc bạch kim đôi mắt màu vàng... tất cả những thứ đó tạo nên một chàng trai mà tất cả các cô gái ao ước. Đánh giá xong Băng thầm Chậc....Chậc đúng là trai tài gái sắc
Trong lúc cô đánh giá bọn họ thì hai người cũng đánh giá lại cô, một cô gái khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn mày liễu như họa xinh đẹp trẻ trung mà không kém phần năng động tạo cho người khác cảm giác thoải mái nhưng khuôn mặt lại vô cảm đến đáng sợ
Nữ chủ Linh Nhi hoảng hốt vội ôm lấy tay cô:"Băng là cậu hả mình nhớ cậu quá!!!" Cô nhíu mày rồi nhếch môi tạo nên một độ cong hoàn hảo làm tim ai đó lỡ nhịp rồi hất tay Linh Nhi ra làm cô ta nhào xuống đất:" Ra đường đừng có nhận người quen như vậy, tôi quen cô sao???"
Nghe cô nói như vậy Vương Linh Nhi làm sao có thể để yên nước mắt liền rơi xuống:"Băng Băng mình ko cố ý cướp anh Hàn đâu nhưng bọn mình là yêu nhau thật lòng, xin cậu đừng giận mình nữa đc ko Băng???!!!" Mọi người xung quanh bất bình lên tiếng
"Hoá ra là giận cá chém thớt"
"Người con gái vô tâm..."
"........."
Với nước mắt 'cá sấu' của nữ chủ thì làm sao nam chủ có thể kìm được liền lạnh lùng nhìn cô:"Cố Băng Băng cô đúng thật là vô liêm sỉ, người tôi yêu chỉ có Linh Nhi thôi cô hiểu không, nếu không phải bố mẹ bắt ép tôi đây cũng ko muốn người đàn và ác độc như cô làm hôn thê của mình!!!"
Tim cô bỗng nhói lên một hồi, chắc đây là cảm xúc còn lại của nguyên chủ đi, tôi sẽ thay cô giải quyết tất cả, hãy yên nghỉ đi
Băng cười thật to như nghe được chuyện buồn cười sát khí nổi lên:"Đồ vô liêm sỉ để nói tôi sao, người bạn thân của mình nửa đêm lén lút cùng vị hôn thê ân ái, ban ngày ban mặt hôn cô ta trước mặt tôi thì liệu ai mới là đồ vô liêm sỉ đây hả Hàn tổng??? Còn về việc hôn ước, tôi đây cũng ko còn muốn dính líu một xu nào đến anh nữa, vậy thì tốt nhất hủy hôn là lựa chọn tốt nhất cho tôi và anh rồi!!!"
Nghe thế anh chỉ cảm thấy tim mình như bị cấu xé dằn vặt, có khi nào anh đã đối xử với cô rất quá đáng, cô không còn gọi anh là Hàn ca thân thiết mà thay vào đó là Hàn tổng xa lạ, anh thật sự sai rồi Băng nhi tha lỗi cho anh đi nhưng đó vẫn chỉ dám nói trong lòng
Tiếng xì xào ban nãy cũng nhanh chóng im lặng, Cô không muốn nhìn thấy hai người họ mà lao xe về luôn, anh nhìn theo bóng lưng cô xa dần rồi cũng quay người thẫn thờ đi ra khỏi trung tâm để lại nữ chủ Linh Nhi giận giữ đứng đó trong lòng thầm nghĩ:"Con nhỏ này hôm nay ăn gì mà tự nhiên làm anh Hàn chán ghét mình, con *** tao sẽ cho mày sống ko bằng chết!!!"
------------------------------
Hê hê tiện thể nói lun nhân vật bí ẩn Diệp Tử Khiêm thật ra là bạn thân kiếp trước mà Băng yêu xuyên ko đến đây cũng tên là Diệp Tử Khiêm lun hehe