Ba tháng nay Quý đại thiếu gia đã quen đi đâu cũng được Ninh Tuy ôm vào lòng, còn có những cử chỉ thân mật làm người ta mặt đỏ tim run, đây là lần đầu tiên bị vứt sang một bên không thèm ngó ngàng, một cử chỉ âu yếm cũng chẳng có.
Mặc dù Ninh Tuy đang ngồi bên cạnh nhưng cậu không hề ôm hay đụng vào anh, ngay cả tay anh cũng không nắm, tất cả những gì anh cảm nhận được chỉ có không khí và sự lạnh lẽo, một làn hương trên người Ninh Tuy cũng không có, quả thực anh cảm thấy như Ninh Tuy cách xa mình tám trượng.
1
Hay cậu nghĩ mình nặng quá dựa lên vai cậu sẽ mỏi?
Mặc dù hiểu cậu vợ nhỏ làm mãi một chuyện sẽ chán, nhưng trong lòng Quý đại thiếu gia vẫn hụt hẫng như thể tình yêu đang nồng cháy thì chợt phát hiện nửa kia chán mình.
4
Anh nhịn không được ngoẹo cổ nghiêng đầu sang trái.
Thân thể không nhúc nhích được, đầu còn không thể nhúc nhích hay sao?
Anh không tin Ninh Tuy có thể trơ mắt nhìn cổ mình bị lệch khó chịu.
"......"
Ninh Tuy bồn chồn nhìn sang mỹ nhân say ngủ bên cạnh.
Trên mặt Quý Úc Trình chẳng có biểu cảm gì, gương mặt đẹp trai tái nhợt như mọi khi, rõ ràng vẫn đang hôn mê nhưng sao hôm nay thân thể người thực vật mềm oặt vậy?
Eo anh đã được cố định mà sao đầu lại bị lệch chứ? Bệnh nặng một trận nên xương loãng đi à?
Ninh Tuy sợ xe chạy xóc nảy sẽ làm anh gãy cổ.
1
Thế là chồm sang đưa tay nâng đầu anh lên.
Cảm nhận được nhiệt độ lòng bàn tay cậu vợ nhỏ áp lên má mình, Quý Úc Trình hết sức mãn nguyện, trong lòng vui vẻ lại.
Quả nhiên vợ còn thương mình mà......
Nhưng vẫn chưa đủ.
2
Sao chỉ nâng đầu chứ không dùng ngón tay sờ mặt anh, ve vành tai anh như mọi khi nữa?
Đãi ngộ bỗng nhiên sụt giảm làm Quý đại thiếu gia hơi bất mãn.
Lợi dụng xe xóc nảy, đầu Quý đại thiếu gia lắc lư một cách tự nhiên, khuôn mặt tuấn tú giống như vô ý cọ xát lòng bàn tay Ninh Tuy.
2
Anh cố tình làm lông mi run nhẹ, đúng lúc cọ vào ngón áp út hơi gập lại của Ninh Tuy, hệt như lông bàn chải mềm mại lướt qua trêu chọc.
Ngón áp út kết nối với tim nên cảm giác kia lập tức bị phóng đại gấp mấy lần.
Đầu ngón tay Ninh Tuy như có một dòng điện đột ngột chạy qua, trong nháy mắt truyền đến tim.
Cậu sửng sốt nhìn khuôn mặt đẹp trai của Quý Úc Trình, trong lòng dâng lên một nỗi tê dại khó tả.
Trước đây Quý đại thiếu gia giống hệt pho tượng mặc người đùa bỡn, ngay cả lông mi cũng im lìm, thế mà từ khi tỉnh lại rồi hôn mê tiếp, lông mi lại chớp nhẹ.
Anh khẽ động như thế làm Ninh Tuy cảm thấy hết sức kỳ quái.
Trong đầu toàn là pho tượng sống dậy, pho tượng sống dậy rồi.
Rõ ràng anh vẫn chưa tỉnh nhưng hơi thở và hàng mi run rẩy phất qua lòng bàn tay Ninh Tuy quả thực giống hệt như đã tỉnh.
Ninh Tuy vội vã rút tay về rồi lấy chiếc gối chữ U sau lưng đeo lên cổ Quý Úc Trình kẹp đầu anh lại.
Quý đại thiếu gia: "......"
Tai Quý Úc Trình bị kẹt trong gối, linh hồn cảm thấy hết sức khó tin.
Một người sống và một người thực vật cứ thế chìm trong bầu không khí tĩnh mịch vi diệu, xe chạy thẳng về nhà họ Quý.
......
Bên này, Ninh Sâm và Ninh Viễn Minh cũng đang trên đường về.
Chuyện đêm nay quá kinh hãi nên bọn họ ngồi trong xe cũng lặng ngắt như tờ.
Ninh Sâm nghiêng đầu nhìn thoáng qua Ninh Viễn Minh trên ghế phụ, sắc mặt y vẫn lúc trắng lúc xanh, cúi đầu chẳng biết đang nghĩ gì, ánh mắt tối tăm ảm đạm.
"Trước khi dự tiệc chẳng phải em nói mình quen biết Phương sao?" Ninh Sâm cầm tay lái buột miệng hỏi. Nói cứ như thật làm hắn tin sái cổ.
Ninh Viễn Minh: "......"
Câu nói của Ninh Sâm như đang xát thêm muối vào lòng y.
Nhìn Ninh Viễn Minh thẫn thờ như bị đả kích quá mạnh, Ninh Sâm không hỏi thêm nữa mà chỉ nghĩ đứa em trai này nói dối để được mình dẫn đi dự tiệc thôi.
Một lát sau, Ninh Viễn Minh nhìn dòng xe cộ phía trước, nhịn không được nghiến răng: "Có khi nào Ninh Tuy mạo nhận người kia không?"
Ninh Sâm nhíu mày: "Đừng nói bậy, làm sao ban tổ chức có thể nhầm được chứ?"
Tâm trạng hắn cũng chẳng khá hơn Ninh Viễn Minh là bao, giờ phút này hắn vừa nóng lòng vừa hơi hối hận, nếu biết trước Ninh Tuy được thừa kế di sản thì hắn đã bợ đỡ cậu ngay từ lúc mới nhận cậu về rồi.
7
Hai người cùng mang tâm tình phức tạp về nhà.
......
Rốt cuộc xe chở Ninh Tuy và Quý Úc Trình cũng về tới nhà họ Quý.
Ninh Tuy bế Quý Úc Trình xuống xe, vô thức nhìn người tuyết trong vườn hoa ngoài biệt thự.
Tiếc là tan mất rồi.
Thân thể Quý Úc Trình vẫn đang hồi phục nên không phải lúc nào 009 cũng chiếu hình cho anh xem.
Mặc dù không thấy vẻ mặt Ninh Tuy nhưng đầu anh dựa vào cổ cậu, theo hướng xoay cổ của Ninh Tuy cũng đoán được cậu đang nhìn người tuyết kia.
Xem ra cậu vợ nhỏ rất thích thứ này, khi nào sức khỏe khá hơn anh sẽ đắp lại một cái cho cậu.
3
Sau này cứ đến mùa đông, tuyết vừa rơi trận đầu tiên thì anh sẽ đắp một người tuyết. Quý Úc Trình tự nhủ.
Ninh Tuy và quản gia khiêng Quý Úc Trình lên giường.
Trong lúc Ninh Tuy ăn cơm với ông nội và quản gia, 009 kể cho Quý Úc Trình nghe chuyện xảy ra ở buổi tiệc hôm nay.
Năng lượng của hệ thống sẽ dao động ở một mức độ nhất định tùy theo tình trạng sức khỏe ký chủ, hai ngày nay Quý Úc Trình dạo một vòng đến Quỷ Môn Quan, tất nhiên tinh thần 009 cũng không còn phấn chấn như trước nên không thể theo dõi 24/24 giùm Quý đại thiếu gia.
Chuyện xảy ra ở buổi tiệc là nó nghe được khi người khác báo cho lão gia.
Phản ứng của Quý Úc Trình chẳng khác gì lão gia, trong lòng hết sức vui vẻ.
Thì ra cậu vợ nhỏ được thừa kế di sản, vậy cậu đâu có thiếu tiền, chẳng phải càng chứng tỏ cậu ở cạnh mình chỉ vì mình thôi sao?
9
009: "......"
Quý đại thiếu gia nằm trên giường, nỗi phiền muộn vì lúc nãy cậu vợ nhỏ không chịu ôm mình trên xe lập tức biến mất sạch.
Xem ra trên đường về cậu vợ nhỏ mệt quá nên mới lơ là với mình thôi.
Nghĩ vậy, Quý đại thiếu gia lại háo hức lắng nghe động tĩnh ở cửa, ngóng trông cậu vợ nhỏ lên lầu, hôm nay còn chưa tắm đâu.
2
Dưới lầu, Ninh Tuy uống bát canh nóng hổi xua tan cái lạnh trên người.
Điện thoại của cậu không phút nào ngơi nghỉ, ngoại trừ phóng viên còn có đủ thứ người muốn bấu víu quan hệ gọi tới.
Cậu lấy điện thoại ra tắt nguồn.
Lão gia dãi nắng dầm mưa tung hoành trong giới kinh doanh nhiều năm, đã sớm luyện được đôi mắt tinh đời, dễ gì không đoán được lý do tại sao trước kia Ninh Tuy không có ý định công khai thân phận mà chọn đúng thời điểm này để công khai?
Chắc thấy Quý Vân và Quý Dật dữ quá nên muốn làm chỗ dựa cho ông già này và Quý Úc Trình đây mà.
4
Trong lòng lão gia cảm động vô vàn.
Ban đầu Ninh Tuy gả vào, ông chỉ thích bát tự của cậu, còn bây giờ ông đã thật sự thích con người cậu.
Có vợ như vậy Úc Trình còn gì không hài lòng nữa chứ?
Suy tư một hồi, lão gia chợt nói: "Tiểu Tuy, nếu Úc Trình tỉnh lại đòi ly dị cháu thì ông sẽ đánh gãy chân nó!"
5
Ninh Tuy đang uống canh suýt nữa bị sặc: "...... Cảm, cảm ơn ông ạ."
Uống canh xong, Ninh Tuy cầm chén vào bếp rồi đi lên lầu.
Hai ngày nay Quý đại thiếu gia ở bệnh viện chưa tắm rửa đàng hoàng, trên người toàn mùi thuốc sát trùng chắc là khó chịu lắm, phải tắm thật sạch mới được.
Nếu là ngày xưa, nhất định Ninh Tuy sẽ hớn hở giành tắm cho anh, vừa giúp mình kiếm tiền vừa đẹp trai, ai mà chả thích?
Hồi bé ở cô nhi viện, trò chơi Ninh Tuy thích nhất là mỗi tuần mặc đồ cho búp bê một lần.
2
Nhưng bây giờ Quý Úc Trình có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào...... Vừa tưởng tượng ra cảnh hai người trụi đối diện nhau trong bồn tắm, Quý Úc Trình mở mắt ra lạnh lùng trừng mình, Ninh Tuy lập tức sợ hãi.
Cậu do dự đứng ở cửa.
Trong phòng ngủ, Quý Úc Trình nằm trên giường một mực dỏng tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, vành tai ửng đỏ chờ vợ vào.
3
Nghe thấy Ninh Tuy đi tới cửa, tim anh bắt đầu đập loạn.
Nhưng cảnh tượng cậu vợ nhỏ xông tới bế anh vào bồn tắm lớn rồi háo hức lột bộ đồ bệnh nhân trên người anh không hề xảy ra...... Mà cậu cứ đi tới đi lui trước cửa.
Anh: "......?"
Đúng lúc quản gia đưa khăn tắm mới tới, Ninh Tuy kéo quản gia lại.
Quản gia: "Sao vậy thiếu phu nhân?"
Ninh Tuy ho khan rồi chỉ vào bên trong: "Hôm nay chú tắm được không ạ?"
Quản gia: "......?"
3
Tại sao chứ?! Người thực vật trên giường quả thực như gặp sét đánh giữa trời quang.
Quản gia sửng sốt, đang định trả lời thì Ninh Tuy nhìn thấy đôi mắt mệt mỏi của ông, chợt nhớ ra tối qua mình được ngủ mười mấy tiếng, còn quản gia phải chạy tới chạy lui giữa bệnh viện và nhà họ Quý, hết săn sóc Quý lão gia lại sắp xếp người trông nom Quý Úc Trình, giờ cũng mệt lắm rồi.
Cậu vội nói: "Cháu đùa thôi, dọa chú chút xíu ấy mà, để cháu tắm cho."
Quản gia vỗ ngực: "Thiếu phu nhân làm tôi sợ thật đấy."
5
Quý Úc Trình: "......"
Quý Úc Trình điềm tĩnh hỏi trong đầu: "Tắm cho ta cực khổ lắm à?"
"Bình tĩnh nào ký chủ." Cảm nhận được Quý đại thiếu gia buồn bực, 009 vội nói: "Vợ anh bảo chỉ đùa thôi mà, yên tâm đi, cậu ấy chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống anh thôi, còn lâu mới giao anh cho người khác."
Ninh Tuy đẩy cửa bước vào phòng, như thường lệ vặn nước đầy bồn tắm, thử nhiệt độ nước rồi đi qua bế người trên giường lên cởi áo.
Cậu đã cởi đồ cho người thực vật ba tháng nay nên khá thành thạo.
Nhưng hiện giờ pho tượng đẹp trai trên giường có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, cảm giác và tính chất của công việc này lập tức thay đổi, biến thành cậu đang cởi áo cho Quý Úc Trình.
Ninh Tuy cởi nút áo Quý Úc Trình từ trên xuống dưới, ánh mắt rơi vào làn da trắng nõn của Quý đại thiếu, cảm giác hoàn toàn khác xa trước đây.
Mặc dù trước kia Ninh Tuy hơi thẹn thùng nhưng suy nghĩ rất đơn thuần, ngoại trừ sờ mó kiếm tiền thì chẳng có bất kỳ ý đồ gì với Quý Úc Trình.
Nhưng lúc này......
Ngón tay cậu xẹt qua lồng ngực Quý Úc Trình, ý thức được đây là người sống biết đi tới ngã vào lòng mình.
Thậm chí cậu còn tưởng tượng ra cảnh đang cởi nửa chừng thì Quý Úc Trình mở mắt nhìn mình, trên mặt sẽ có biểu cảm gì...... Nhiệt độ và xúc giác trên ngực Quý Úc Trình bắt đầu làm người cậu nóng lên.
Đúng là hỏng bét mà.
Thôi mau tắm cho xong đi, nếu không người ta tỉnh lại giữa chừng thì đêm nay mình chỉ có thể cuốn gói rời khỏi trái đất để sang nơi khác sống thôi.
Nghĩ vậy, Ninh Tuy nhanh nhẹn lột đồ Quý đại thiếu gia.
Quý Úc Trình nằm trong ngực Ninh Tuy không hề biết lòng cậu đang rối như tơ vò, chỉ cảm thấy tốc độ lột đồ của cậu vợ nhỏ vẫn gấp gáp như mọi ngày, tựa như muốn nhìn thấy thân thể mình ngay lập tức, nỗi u sầu trong lòng anh mới vơi đi chút ít.
Ninh Tuy khó nhọc bế Quý Úc Trình vào bồn tắm lớn.
Vừa cầu mong Quý đại thiếu gia đừng tỉnh lại khi mình đang tắm cho anh, Ninh Tuy vừa cởi áo ngoài bước vào bồn tắm lớn.
Cậu vắt khăn mặt rồi cẩn thận lau mỗi tấc trên da Quý Úc Trình.
Vì muốn kết thúc sớm công đoạn này nên cậu làm rất nhanh.
Ban đầu Quý Úc Trình còn rất vui vẻ, vành tai ửng đỏ vì được vợ tắm cho, nhưng chỉ chốc lát sau đã nhận ra điều bất ổn —— Sao hôm nay cậu vợ nhỏ tắm vội thế?
Lúc trước cậu vợ nhỏ không giống người khác mà có vẻ rất thích tắm cho anh, lần nào cũng rề rà nửa tiếng, chậm rãi kỳ cọ toàn thân làm anh nhạy cảm đến nỗi phải cố gắng kềm chế mình để không nổi lên vọng.
Nhưng lần này tắm rửa sau khi từ bệnh viện về, cách tắm của cậu vợ nhỏ chẳng khác gì quản gia và y tá trước kia, chỉ đơn giản là lau người cho anh.
Không chỉ có thế, tiếp xúc da thịt cũng ít hơn nhiều.
Trước kia cậu vợ nhỏ luôn ôm anh như chỉ hận không thể hòa tan anh vào người mình, còn bây giờ lại để anh dựa vào thành bồn tắm, chỉ ngồi xổm bên cạnh đưa tay lau cho anh.
Ngay cả động tác xoa mặt anh, ve gò má anh cũng không có!
Trong lòng Quý Úc Trình ấm ức tủi thân tột độ nhưng lại không thể mở mắt ra tỉnh lại.
8
Vì trên đường đi cậu vợ nhỏ không đụng vào anh nên sau khi về nhà, mức pin 60% ở bệnh viện chẳng tăng lên được xíu nào.
Quả thực không thể nhịn được nữa.
Anh dứt khoát cúi người đè tới Ninh Tuy.
Ninh Tuy đang lau bẹn đùi cho ông xã thực vật thì nửa người trên của anh bỗng nhiên ngã chúi về phía cậu, nước trong bồn tắm văng tung tóe.
1
Ninh Tuy bất thình lình bị hù dọa, sợ anh va trúng chỗ nào nên vội vàng chống hai tay lên ngực anh.
Nhưng thân thể Quý Úc Trình đã nhanh chóng ngã oặt vào lòng cậu, cằm tựa lên vai cậu.
Quý Úc Trình nghiêng đầu, môi lướt qua tai Ninh Tuy rồi áp vào xương sụn, hai cánh môi vô tình ngậm lấy nơi đó.
Xúc giác ướt át truyền đến từ sụn tai, vừa mềm vừa mịn.
Ninh Tuy bị động tác của người thực vật dọa sợ, vô thức co người lại.
Nhưng vừa rụt lại thì đầu Quý Úc Trình càng nghiêng nhiều hơn, môi áp vào tai cậu như đang xâm phạm.
Hơi thở dồn dập của người thực vật phả vào tai cậu nóng ran, chóp mũi lạnh buốt cọ vào má cậu, động tác chống tay làm anh khẽ nhúc nhích, tựa như đang chậm rãi trớn khuôn mặt cậu, chiếm hữu mỗi tấc da thịt trên đó.
Tai là điểm nhạy cảm của Ninh Tuy nên eo cậu nhất thời bủn rủn.
Dòng điện làm nổ tung mọi lỗ chân lông trên người Ninh Tuy, nỗi hoảng hốt làm toàn thân cậu nóng bừng.
Cậu vô thức muốn đẩy người thực vật ra nhưng lại sợ làm lưng anh bị thương nên chỉ có thể chống tay lên ngực Quý Úc Trình, không dám nhúc nhích.
Mấy giây sau, nhịp tim đập loạn của Ninh Tuy mới tạm ổn định.
Cậu vô thức quay đầu nhìn Quý đại thiếu gia cạnh cổ mình, hoài nghi anh đã tỉnh lại.
Nhưng không phải!
Hai mắt Quý Úc Trình nhắm nghiền, có dấu hiệu nào tỉnh lại đâu.
Bị một người thực vật hôn và cọ xát trong vô thức làm toàn thân cậu như nhũn ra, Ninh Tuy chỉ thấy xấu hổ cực kỳ.
Cậu nhìn ra ngoài phòng tắm, may mà không có ai, Quý Úc Trình cũng chưa tỉnh nên sẽ chẳng ai biết cả.
Ninh Tuy nuốt nước miếng, sợ đặt người thực vật về chỗ cũ sẽ xuất hiện tình huống như lúc nãy nên đành ôm vào lòng rồi vội vàng chà lưng cho người ta.
Tắm xong, Ninh Tuy hơi run chân, trong ngực như có một chú nai nhảy nhót làm gò má nóng bừng.
Cậu bế Quý Úc Trình về giường rồi đi tắm nước lạnh, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
...... Nằm viện hai ngày không tiếp xúc thân mật, rốt cuộc đã được thưởng thức chút hương vị của cậu vợ nhỏ khiến tâm trạng người thực vật trên giường vui vẻ hơn.
Anh hài lòng nhắm mắt, chờ vợ tắm xong sẽ rúc vào ngực mình như mọi ngày.
Ninh Tuy sấy khô tóc ra khỏi phòng tắm, đi tới sửa chăn cho Quý Úc Trình.
Anh vẫn nằm im lìm, vì mới tắm xong nên khuôn mặt tuấn tú ửng hồng, không còn tái nhợt như ban ngày nữa.
Lúc đầu cậu vô thức muốn leo lên giường ngủ cạnh anh, nhưng vừa vén chăn thì chợt khựng lại.
Cậu quay lưng đi sang chiếc giường bên kia.
Quý đại thiếu gia trên giường: "......"
Quý Úc Trình cứ tưởng Ninh Tuy chỉ qua đó lấy thứ gì rồi quay lại ngay, ai ngờ cậu tắt đèn leo lên giường nằm ngủ luôn.
Quý Úc Trình kinh ngạc lắng nghe: "......"
Sợ bị ký chủ mắng vì mức pin, 009 lập tức tiên hạ thủ vi cường chuyển hướng thù hận, nhanh nhảu nói: "Ký chủ, hình như đây là giường em trai anh khiêng tới ngay ngày tân hôn đầu tiên của anh đó."
2
Trong lòng Quý Úc Trình chửi đứa em ngu xuẩn một vạn lần.
Nhưng rốt cuộc cậu vợ nhỏ bị sao vậy?
Lúc chiều trên xe không cho mình dựa vai còn có thể giải thích......
Giờ lại muốn chia giường ngủ riêng với mình nữa sao?!
Giống như tình cảm dành cho mình từ 500% nồng nhiệt giảm xuống 200% hời hợt vậy.
5
Chẳng lẽ mình đẩy cửa phòng bệnh nói những lời kia với Quý Vân và Quý Dật làm giảm ấn tượng với cậu sao?
Cảm nhận được tâm trạng mệt mỏi của ký chủ, 009 phân tích: "Có khi nào vợ anh không thích anh bảo vệ mình mà chỉ thích kiểu lạnh lùng, yếu đuối, bị mình nắm trong tay, bị mình chơi khóc không? Anh ngầu lên cậu ấy sẽ chán anh ngay."
3
Quý Úc Trình: "......"
Sắc mặt Quý Úc Trình lập tức lạnh lẽo: "Rút lại ba chữ cuối cùng đi."
009 ngoan ngoãn làm theo: "Anh ngầu lên cậu ấy sẽ."
10
Quý Úc Trình: "......"
Quý đại thiếu gia hậm hực nằm đó, cảm thấy chăn mền trên giường chưa bao giờ lạnh như vậy, cảnh chăn đơn gối chiếc chưa bao giờ khiến người ta bực bội như vậy.
Nghe tiếng thở đều đều bên cạnh, anh cố gắng nâng mí mắt lên, chỉ muốn tỉnh lại thật mau.
Nhưng mức pin trên góc phải vẫn chỉ có 60%.
Ở giường bên này, Ninh Tuy cũng trằn trọc.
Dưới đầu cậu lót một cái gối, trong ngực ôm một cái, muốn xem gối ôm như Quý Úc Trình nhưng làm thế nào cũng thấy bứt rứt khó chịu, không cách nào chìm vào giấc ngủ.
Ninh Tuy đã quen ôm ông xã thực vật vào lòng, ngửi mùi thảo dược thơm ngát trên người anh, ve làn da ấm áp, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ ổn định của anh, tựa như dù trời có sập anh vẫn sẽ ngủ yên ở đó.
Nửa đêm mở mắt ra còn có thể mượn ánh trăng ngắm khuôn mặt đẹp trai của anh rồi vui vẻ ngủ tiếp......
Trong ngực bỗng thiếu đi gì đó làm Ninh Tuy cảm thấy trống trải.
Chắc Quý Úc Trình sẽ không tỉnh lại nhanh vậy đâu nhỉ?
Ít nhất đêm nay sẽ không bất ngờ mở mắt ra đâu nhỉ?
Mình qua đó ngủ một đêm, chỉ một đêm thôi, chắc không sao đâu nhỉ?
Ninh Tuy không chịu nổi cảm giác mệt mỏi vì trằn trọc khó ngủ nên dứt khoát vén chăn đứng dậy, cầm gối đi qua giường Quý Úc Trình.
Bên này Quý Úc Trình đang suy nghĩ miên man, đã thất bại đến nỗi tự hỏi có phải vợ chán mình rồi không, đột nhiên cảm thấy cậu vợ nhỏ chui vào chăn mình.
"......" Nỗi lo âu trong lòng cứ thế bị xua tan.
Quý Úc Trình chợt thấy mình giống hệt Gâu Đần được cho chút ngon ngọt thì lập tức vui sướng.
1
Anh ngượng ngùng xoay đầu về phía cậu vợ nhỏ.
Ừm, mãn nguyện rồi.
Nhưng đúng lúc này, cậu vợ nhỏ trong ngực bỗng nhiên sờ người anh rồi thở dài thườn thượt.
Quý Úc Trình: "......"
Đêm khuya yên tĩnh, tiếng thở dài này nghe rõ mồn một, tựa như chứa đầy phiền muộn.
Sao lại thở dài? Cơ bụng mình sờ không êm tay nữa sao?
Mấy ngày nay sốt cao hấp hối, đúng là mình đã gầy đi nhiều nhưng chút thay đổi này đâu đến mức làm cậu vợ nhỏ thất vọng thế chứ?
2
Trong lòng Quý đại thiếu gia lập tức nôn nao, cực kỳ muốn biết tại sao cậu vợ nhỏ thở dài, có phải chê bai chỗ nào của mình không.
Ninh Tuy ôm eo Quý Úc Trình, áp đầu vào mặt anh định chìm vào giấc ngủ, bỗng nhiên nghe thấy giọng 008 lâu rồi không gặp.
"A Tuy, sao, sao bạn lại thở dài?"
Ninh Tuy hơi phân vân, đã quá nửa đêm mà sao hệ thống nhỏ này còn ở cạnh mình vậy, hơn nữa cứ có cảm giác giọng nó rất giống ông xã thực vật nhà mình......
Nhưng 001 nói giọng hệ thống đều pha lẫn giọng nhân loại nên giống nhau cũng là chuyện bình thường.
Quan trọng nhất là đêm hôm kia nghe Quý Úc Trình nói chuyện, toàn thân tỏa ra khí lạnh, thanh âm lạnh lùng, nghĩ thế nào cũng không phải là "bé cà lăm" này được.
Ninh Tuy hơi ngẩng đầu lên: "Sao bạn lại ở đây?"
008 không trả lời.
Ninh Tuy lại nằm xuống, nghĩ thầm chắc hệ thống nhỏ tội nghiệp này vẫn đang tìm ký chủ, thế là lại thở dài.
Cậu nói với 008: "Búp bê bạn thích nhất đột nhiên sống lại, còn biết nói chuyện nữa, nếu là bạn thì cũng sẽ thở dài thôi."
Không kiếm tiền được thì thôi, quan trọng nhất là còn không được tùy ý ôm ấp nữa.
Mọi người thích tượng thích búp bê là vì có thể mặc sức ôm ấp ve, búp bê xinh đẹp sống lại sẽ lập tức bỏ chạy, còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
Quý Úc Trình: "......"
009 đang định nói trong đầu anh đột nhiên nghẹn họng: "......"
Đêm khuya, bầu không khí yên tĩnh mấy giây.
009 bất giác rùng mình, đột nhiên rú lên trong đầu Quý Úc Trình: "A a a a tôi đã nói chắc chắn cậu ấy muốn biến anh thành người thực vật tiếp mà!"
3
Quý Úc Trình: "......"
Quý Úc Trình: "Im mồm!"
Quý đại thiếu gia thao thức cả đêm, cố gắng tỉnh táo để suy nghĩ một vấn đề.
Vậy là sao?
Ý cậu vợ nhỏ là chỉ thích anh hôn mê, còn sống thì hết thích ư?
Cậu vợ nhỏ chỉ thích người thực vật thôi sao?