Lý Hiểu hiểu chuyện, không thể nghi ngờ càng làm Tiêu Tĩnh nổi bật là không hiểu chuyện, cha Tiêu mẹ Tiêu nhìn Lý Hiểu, quả nhiên càng xem càng hài lòng, vốn là trước kia có tâm tư giới thiệu con gái cho anh, nhưng con gái đã kết hôn, thật vất vả con gái ly hôn, không chờ bọn họ giới thiệu, kết quả hai đứa quen biết trước, cha Tiêu và mẹ Tiêu đều cảm thấy, đây là trời cao an bài, vì vậy, thoải mái, ủng hộ Lý Hiểu.
Nói như vậy, vô luận nam nữ, chỉ cần là người, sẽ có tâm lý đối ngịch trong lòng, cha Tiêu mẹ Tiêu càng ủng hộ llqdd Lý Hiểu, đối nghịch trong lòng Tiêu Tĩnh lại càng tăng nặng, vốn nghĩ có thể trở về nhà mình cô rất cao hứng, kết quả phát hiện cha mẹ nhìn một người khác lộ ra nụ cười hiền lành, thậm chí đặt con gái ở phía sau, có lẽ có một chút ghen, có lẽ do nguyên nhân khác, dù sao, cuối cùng Tiêu Tĩnh tức giận, cầm túi vọt vào gian phòng của mình, nặng nề đóng cửa lại, dùng điều này biểu đạt ý không vui của mình.
"Con bé này thật là càng ngày càng không có quy củ rồi." Mẹ Tiêu lo lắng con gái lưu lại ấn tượng xấu trong Lý Hiểu, vừa tức giận vừa vội vàng giải thích cho Lý Hiểu.
" Con bé này trước kia không phải như vậy, do cho chúng ta làm hư nó."
"Dì, đừng nói như vậy, cháu chính là thích tính tình cô ấy như vậy, cháu hiểu rõ, cô ấy là một người hiểu đạo lý, nếu như mình không đúng, sẽ chủ động gặp nói xin lỗi." Lý Hiểu cắt đứt ý mẹ Tiêu nói con gái.
"Nói đi nói lại đều là cháu sai, là cháu không có suy tính đến tâm tình của cô ấy, dì, dì chớ khen cháu, cháu thấy Tĩnh là đang ghen, hai bác đừng tìm cô ấy tức giận, tối hôm nay không còn sớm, cháu cáo từ trước, ngày mai trở lại thăm bác, hai bác không nên nói cô ấy nữa, cháu sẽ cố gắng theo đuổi, về phần cô ấy có đồng ý hay không, cháu tôn trọng lựa chọn đó."
"Đúng vậy, bà không phải không biết llqdd con gái của chúng ta, tính tình bướng bỉnh, lại ưa thích đối nghịch bà, bà càng muốn nó đi hướng đông, nó càng phải đi hướng tây, nếu như ngược lại, nói không chừng sẽ theo như ý của bà rồi." Trong lòng cha Tiêu cũng có chút không vui mẹ Tiêu cứ như vậy đứng về phía người ngoài quở trách con gái không phải, mọi người đều nói con gái là người tình ba đời trước, tâm tính mẹ Tiêu vốn không thành thục như cha Tiêu, khi vừa mới sinh Tiêu Tĩnh, trên căn bản là một tay cha Tiêu chăm sóc, lần đầu khi làm vú em, cảm giác kia dĩ nhiên không giống bình thường, từ trong đáy lòng mà nói, cha Tiêu rất là bảo vệ con gái.
Con rể tương lai và lão công đã nói như vậy, mẹ Tiêu còn có thể nói gì, chỉ có thể nói chút lời khách khí với Lý Hiểu, sau đó đưa anh ra cửa, trong nhà không có người ngoài, mẹ Tiêu lập tức mở hội nghị gia đình, thành viên tham gia, trừ mình ra và cha Tiêu, còn một người đàn ông khác trong nhà, Tiêu Chi Ca.
Mặc dù cậu rất nhỏ, nhưng cậu rất ma mãnh, hơn nữa còn là con trai của Tiêu Tĩnh, có quyền phát ngôn trực tiếp, đầu tiên, cậu không ủng hộ Tiêu Tĩnh tái hôn, ba người lại tiếp tục thảo luận.
Sau đó trong vấn đề này, ba người nhất trí cho rằng, Tiêu Tĩnh nên tái hôn, nhất định phải vậy, bây giờ cô còn còn quá trẻ, không thể một mình, cho nên, vấn đề này không có bất kỳ ai dị nghị gì.
Sau đó, chính là hai ứng cử viên, một đứa bé và người phụ nữ trung niên, lựa chọn đối tượng, nhất định phải llqdd chọn thật tốt, bọn họ là người nhà, tuyệt đối muốn thay Tiêu Tĩnh chọn lựa người đàn ông tốt nhất, người đàn ông kia, nhân phẩm nhất định phải không có vấn đề, gia thế trong sạch, quan trọng nhất là yêu Tiêu Tĩnh, yêu con trai của Tiêu Tĩnh.
"Thật ra thì, ông ngoại và bà ngoại, cháu không nhất định đi theo mẹ xuất giá, cháu hiện tại không còn nhỏ, có thể chăm sóc mình, bình thường cháu ở cùng ông bà, khi ngày nghỉ thì gặp mẹ, dù sao không phải người nào cũng có thể tiếp nhận con riêng, cháu không hy vọng bởi vì cháu, khiến mẹ và cha sau này xảy ra vấn đề tình cảm." Không phủ nhận, Tiêu Chi Ca thật sự là một đứa bé rất hiểu chuyện, lời như vậy từ một đứa bé mấy tuổi nói ra, quả thật làm cho mọi người đau lòng.
Tình thương của người mẹ trong mẹ Tiêu lập tức tỉnh lại, ôm đầu Tiêu Chi Ca, "Làm sao có thể, Chi Ca chúng ta hiểu chuyện nhất đáng yêu nhất, chỉ cần là người có tâm nhìn thấy, sẽ thích cháu, nếu như không thích cháu, không thể tiếp nhận cháu, chúng ta kiên quyết không cần, không nói đến chúng ta không chấp nhận, chính là mẹ cháu, sẽ không tiếp nhận, mặc dù mẹ cháu bình thường không biết điều một chút, nhưng cháu phải tin tưởng, không có một người mẹ nào, nguyện ý để cho con mình chịu khổ."
Tiêu Chi Ca gật đầu một cái, "Cháu hiểu rõ, cháu chỉ là cảm thấy, cháu có thể chăm sóc mình, không cần trở thành gánh nặng của mẹ, hơn nữa mẹ gả đi, không có thời gian chăm sóc ông bà, nếu như mà cháu bên cạnh, sẽ có thời gian ở cùng ông bà, cháu từ nhỏ lớn lên ở đây, sau đó thay mẹ chăm sóc ông bà, ông ngoại và bà ngoại sẽ không ghét bỏ cháu chứ."
"Không, dĩ nhiên sẽ không, Chi Ca nhà chúng ta hiểu chuyện như vậy."
Không chỉ là mẹ Tiêu cảm động đến hồ đồ, cha Tiêu cũng lệ nóng quanh mắt nhìn Tiêu Chi Ca, đứa nhỏ llqdd này thật sự là quá hiểu chuyện, trong phòng, nghe được giọng nói Lý Hiểu tạm biệt, nghe lén trong phòng khách nói chuyện Tiêu Tĩnh nghe được con trai nói lời hiểu chuyện như vậy không chịu nổi, từ trong phòng chạy đến, cảm động nhìn con trai.
"Chi Ca, con thật tốt, thật không ngờ con nghĩ cho mẹ, con yên tâm, mẹ nhất định không tìm cha ghẻ tới ngược đãi con."
"Người nào lo lắng chuyện này." Tiêu Chi Ca quắc mắt trừng mi nhìn Tiêu Tĩnh, cho là cậu ghen sao, cậu Tiêu Chi Ca làm sao dễ dàng bị người ta bắt lạt, " Con nhất định phải khiến mẹ gả ra ngoài."
Lý Hiểu hiểu chuyện, không thể nghi ngờ càng làm Tiêu Tĩnh nổi bật là không hiểu chuyện, cha Tiêu mẹ Tiêu nhìn Lý Hiểu, quả nhiên càng xem càng hài lòng, vốn là trước kia có tâm tư giới thiệu con gái cho anh, nhưng con gái đã kết hôn, thật vất vả con gái ly hôn, không chờ bọn họ giới thiệu, kết quả hai đứa quen biết trước, cha Tiêu và mẹ Tiêu đều cảm thấy, đây là trời cao an bài, vì vậy, thoải mái, ủng hộ Lý Hiểu.
Nói như vậy, vô luận nam nữ, chỉ cần là người, sẽ có tâm lý đối ngịch trong lòng, cha Tiêu mẹ Tiêu càng ủng hộ llqdd Lý Hiểu, đối nghịch trong lòng Tiêu Tĩnh lại càng tăng nặng, vốn nghĩ có thể trở về nhà mình cô rất cao hứng, kết quả phát hiện cha mẹ nhìn một người khác lộ ra nụ cười hiền lành, thậm chí đặt con gái ở phía sau, có lẽ có một chút ghen, có lẽ do nguyên nhân khác, dù sao, cuối cùng Tiêu Tĩnh tức giận, cầm túi vọt vào gian phòng của mình, nặng nề đóng cửa lại, dùng điều này biểu đạt ý không vui của mình.
"Con bé này thật là càng ngày càng không có quy củ rồi." Mẹ Tiêu lo lắng con gái lưu lại ấn tượng xấu trong Lý Hiểu, vừa tức giận vừa vội vàng giải thích cho Lý Hiểu.
" Con bé này trước kia không phải như vậy, do cho chúng ta làm hư nó."
"Dì, đừng nói như vậy, cháu chính là thích tính tình cô ấy như vậy, cháu hiểu rõ, cô ấy là một người hiểu đạo lý, nếu như mình không đúng, sẽ chủ động gặp nói xin lỗi." Lý Hiểu cắt đứt ý mẹ Tiêu nói con gái.
"Nói đi nói lại đều là cháu sai, là cháu không có suy tính đến tâm tình của cô ấy, dì, dì chớ khen cháu, cháu thấy Tĩnh là đang ghen, hai bác đừng tìm cô ấy tức giận, tối hôm nay không còn sớm, cháu cáo từ trước, ngày mai trở lại thăm bác, hai bác không nên nói cô ấy nữa, cháu sẽ cố gắng theo đuổi, về phần cô ấy có đồng ý hay không, cháu tôn trọng lựa chọn đó."
"Đúng vậy, bà không phải không biết llqdd con gái của chúng ta, tính tình bướng bỉnh, lại ưa thích đối nghịch bà, bà càng muốn nó đi hướng đông, nó càng phải đi hướng tây, nếu như ngược lại, nói không chừng sẽ theo như ý của bà rồi." Trong lòng cha Tiêu cũng có chút không vui mẹ Tiêu cứ như vậy đứng về phía người ngoài quở trách con gái không phải, mọi người đều nói con gái là người tình ba đời trước, tâm tính mẹ Tiêu vốn không thành thục như cha Tiêu, khi vừa mới sinh Tiêu Tĩnh, trên căn bản là một tay cha Tiêu chăm sóc, lần đầu khi làm vú em, cảm giác kia dĩ nhiên không giống bình thường, từ trong đáy lòng mà nói, cha Tiêu rất là bảo vệ con gái.
Con rể tương lai và lão công đã nói như vậy, mẹ Tiêu còn có thể nói gì, chỉ có thể nói chút lời khách khí với Lý Hiểu, sau đó đưa anh ra cửa, trong nhà không có người ngoài, mẹ Tiêu lập tức mở hội nghị gia đình, thành viên tham gia, trừ mình ra và cha Tiêu, còn một người đàn ông khác trong nhà, Tiêu Chi Ca.
Mặc dù cậu rất nhỏ, nhưng cậu rất ma mãnh, hơn nữa còn là con trai của Tiêu Tĩnh, có quyền phát ngôn trực tiếp, đầu tiên, cậu không ủng hộ Tiêu Tĩnh tái hôn, ba người lại tiếp tục thảo luận.
Sau đó trong vấn đề này, ba người nhất trí cho rằng, Tiêu Tĩnh nên tái hôn, nhất định phải vậy, bây giờ cô còn còn quá trẻ, không thể một mình, cho nên, vấn đề này không có bất kỳ ai dị nghị gì.
Sau đó, chính là hai ứng cử viên, một đứa bé và người phụ nữ trung niên, lựa chọn đối tượng, nhất định phải llqdd chọn thật tốt, bọn họ là người nhà, tuyệt đối muốn thay Tiêu Tĩnh chọn lựa người đàn ông tốt nhất, người đàn ông kia, nhân phẩm nhất định phải không có vấn đề, gia thế trong sạch, quan trọng nhất là yêu Tiêu Tĩnh, yêu con trai của Tiêu Tĩnh.
"Thật ra thì, ông ngoại và bà ngoại, cháu không nhất định đi theo mẹ xuất giá, cháu hiện tại không còn nhỏ, có thể chăm sóc mình, bình thường cháu ở cùng ông bà, khi ngày nghỉ thì gặp mẹ, dù sao không phải người nào cũng có thể tiếp nhận con riêng, cháu không hy vọng bởi vì cháu, khiến mẹ và cha sau này xảy ra vấn đề tình cảm." Không phủ nhận, Tiêu Chi Ca thật sự là một đứa bé rất hiểu chuyện, lời như vậy từ một đứa bé mấy tuổi nói ra, quả thật làm cho mọi người đau lòng.
Tình thương của người mẹ trong mẹ Tiêu lập tức tỉnh lại, ôm đầu Tiêu Chi Ca, "Làm sao có thể, Chi Ca chúng ta hiểu chuyện nhất đáng yêu nhất, chỉ cần là người có tâm nhìn thấy, sẽ thích cháu, nếu như không thích cháu, không thể tiếp nhận cháu, chúng ta kiên quyết không cần, không nói đến chúng ta không chấp nhận, chính là mẹ cháu, sẽ không tiếp nhận, mặc dù mẹ cháu bình thường không biết điều một chút, nhưng cháu phải tin tưởng, không có một người mẹ nào, nguyện ý để cho con mình chịu khổ."
Tiêu Chi Ca gật đầu một cái, "Cháu hiểu rõ, cháu chỉ là cảm thấy, cháu có thể chăm sóc mình, không cần trở thành gánh nặng của mẹ, hơn nữa mẹ gả đi, không có thời gian chăm sóc ông bà, nếu như mà cháu bên cạnh, sẽ có thời gian ở cùng ông bà, cháu từ nhỏ lớn lên ở đây, sau đó thay mẹ chăm sóc ông bà, ông ngoại và bà ngoại sẽ không ghét bỏ cháu chứ."
"Không, dĩ nhiên sẽ không, Chi Ca nhà chúng ta hiểu chuyện như vậy."
Không chỉ là mẹ Tiêu cảm động đến hồ đồ, cha Tiêu cũng lệ nóng quanh mắt nhìn Tiêu Chi Ca, đứa nhỏ llqdd này thật sự là quá hiểu chuyện, trong phòng, nghe được giọng nói Lý Hiểu tạm biệt, nghe lén trong phòng khách nói chuyện Tiêu Tĩnh nghe được con trai nói lời hiểu chuyện như vậy không chịu nổi, từ trong phòng chạy đến, cảm động nhìn con trai.
"Chi Ca, con thật tốt, thật không ngờ con nghĩ cho mẹ, con yên tâm, mẹ nhất định không tìm cha ghẻ tới ngược đãi con."
"Người nào lo lắng chuyện này." Tiêu Chi Ca quắc mắt trừng mi nhìn Tiêu Tĩnh, cho là cậu ghen sao, cậu Tiêu Chi Ca làm sao dễ dàng bị người ta bắt lạt, " Con nhất định phải khiến mẹ gả ra ngoài."
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lý Hiểu hiểu chuyện, không thể nghi ngờ càng làm Tiêu Tĩnh nổi bật là không hiểu chuyện, cha Tiêu mẹ Tiêu nhìn Lý Hiểu, quả nhiên càng xem càng hài lòng, vốn là trước kia có tâm tư giới thiệu con gái cho anh, nhưng con gái đã kết hôn, thật vất vả con gái ly hôn, không chờ bọn họ giới thiệu, kết quả hai đứa quen biết trước, cha Tiêu và mẹ Tiêu đều cảm thấy, đây là trời cao an bài, vì vậy, thoải mái, ủng hộ Lý Hiểu.
Nói như vậy, vô luận nam nữ, chỉ cần là người, sẽ có tâm lý đối ngịch trong lòng, cha Tiêu mẹ Tiêu càng ủng hộ llqdd Lý Hiểu, đối nghịch trong lòng Tiêu Tĩnh lại càng tăng nặng, vốn nghĩ có thể trở về nhà mình cô rất cao hứng, kết quả phát hiện cha mẹ nhìn một người khác lộ ra nụ cười hiền lành, thậm chí đặt con gái ở phía sau, có lẽ có một chút ghen, có lẽ do nguyên nhân khác, dù sao, cuối cùng Tiêu Tĩnh tức giận, cầm túi vọt vào gian phòng của mình, nặng nề đóng cửa lại, dùng điều này biểu đạt ý không vui của mình.
"Con bé này thật là càng ngày càng không có quy củ rồi." Mẹ Tiêu lo lắng con gái lưu lại ấn tượng xấu trong Lý Hiểu, vừa tức giận vừa vội vàng giải thích cho Lý Hiểu.
" Con bé này trước kia không phải như vậy, do cho chúng ta làm hư nó."
"Dì, đừng nói như vậy, cháu chính là thích tính tình cô ấy như vậy, cháu hiểu rõ, cô ấy là một người hiểu đạo lý, nếu như mình không đúng, sẽ chủ động gặp nói xin lỗi." Lý Hiểu cắt đứt ý mẹ Tiêu nói con gái.
"Nói đi nói lại đều là cháu sai, là cháu không có suy tính đến tâm tình của cô ấy, dì, dì chớ khen cháu, cháu thấy Tĩnh là đang ghen, hai bác đừng tìm cô ấy tức giận, tối hôm nay không còn sớm, cháu cáo từ trước, ngày mai trở lại thăm bác, hai bác không nên nói cô ấy nữa, cháu sẽ cố gắng theo đuổi, về phần cô ấy có đồng ý hay không, cháu tôn trọng lựa chọn đó."
"Đúng vậy, bà không phải không biết llqdd con gái của chúng ta, tính tình bướng bỉnh, lại ưa thích đối nghịch bà, bà càng muốn nó đi hướng đông, nó càng phải đi hướng tây, nếu như ngược lại, nói không chừng sẽ theo như ý của bà rồi." Trong lòng cha Tiêu cũng có chút không vui mẹ Tiêu cứ như vậy đứng về phía người ngoài quở trách con gái không phải, mọi người đều nói con gái là người tình ba đời trước, tâm tính mẹ Tiêu vốn không thành thục như cha Tiêu, khi vừa mới sinh Tiêu Tĩnh, trên căn bản là một tay cha Tiêu chăm sóc, lần đầu khi làm vú em, cảm giác kia dĩ nhiên không giống bình thường, từ trong đáy lòng mà nói, cha Tiêu rất là bảo vệ con gái.
Con rể tương lai và lão công đã nói như vậy, mẹ Tiêu còn có thể nói gì, chỉ có thể nói chút lời khách khí với Lý Hiểu, sau đó đưa anh ra cửa, trong nhà không có người ngoài, mẹ Tiêu lập tức mở hội nghị gia đình, thành viên tham gia, trừ mình ra và cha Tiêu, còn một người đàn ông khác trong nhà, Tiêu Chi Ca.
Mặc dù cậu rất nhỏ, nhưng cậu rất ma mãnh, hơn nữa còn là con trai của Tiêu Tĩnh, có quyền phát ngôn trực tiếp, đầu tiên, cậu không ủng hộ Tiêu Tĩnh tái hôn, ba người lại tiếp tục thảo luận.
Sau đó trong vấn đề này, ba người nhất trí cho rằng, Tiêu Tĩnh nên tái hôn, nhất định phải vậy, bây giờ cô còn còn quá trẻ, không thể một mình, cho nên, vấn đề này không có bất kỳ ai dị nghị gì.
Sau đó, chính là hai ứng cử viên, một đứa bé và người phụ nữ trung niên, lựa chọn đối tượng, nhất định phải llqdd chọn thật tốt, bọn họ là người nhà, tuyệt đối muốn thay Tiêu Tĩnh chọn lựa người đàn ông tốt nhất, người đàn ông kia, nhân phẩm nhất định phải không có vấn đề, gia thế trong sạch, quan trọng nhất là yêu Tiêu Tĩnh, yêu con trai của Tiêu Tĩnh.
"Thật ra thì, ông ngoại và bà ngoại, cháu không nhất định đi theo mẹ xuất giá, cháu hiện tại không còn nhỏ, có thể chăm sóc mình, bình thường cháu ở cùng ông bà, khi ngày nghỉ thì gặp mẹ, dù sao không phải người nào cũng có thể tiếp nhận con riêng, cháu không hy vọng bởi vì cháu, khiến mẹ và cha sau này xảy ra vấn đề tình cảm." Không phủ nhận, Tiêu Chi Ca thật sự là một đứa bé rất hiểu chuyện, lời như vậy từ một đứa bé mấy tuổi nói ra, quả thật làm cho mọi người đau lòng.
Tình thương của người mẹ trong mẹ Tiêu lập tức tỉnh lại, ôm đầu Tiêu Chi Ca, "Làm sao có thể, Chi Ca chúng ta hiểu chuyện nhất đáng yêu nhất, chỉ cần là người có tâm nhìn thấy, sẽ thích cháu, nếu như không thích cháu, không thể tiếp nhận cháu, chúng ta kiên quyết không cần, không nói đến chúng ta không chấp nhận, chính là mẹ cháu, sẽ không tiếp nhận, mặc dù mẹ cháu bình thường không biết điều một chút, nhưng cháu phải tin tưởng, không có một người mẹ nào, nguyện ý để cho con mình chịu khổ."
Tiêu Chi Ca gật đầu một cái, "Cháu hiểu rõ, cháu chỉ là cảm thấy, cháu có thể chăm sóc mình, không cần trở thành gánh nặng của mẹ, hơn nữa mẹ gả đi, không có thời gian chăm sóc ông bà, nếu như mà cháu bên cạnh, sẽ có thời gian ở cùng ông bà, cháu từ nhỏ lớn lên ở đây, sau đó thay mẹ chăm sóc ông bà, ông ngoại và bà ngoại sẽ không ghét bỏ cháu chứ."
"Không, dĩ nhiên sẽ không, Chi Ca nhà chúng ta hiểu chuyện như vậy."
Không chỉ là mẹ Tiêu cảm động đến hồ đồ, cha Tiêu cũng lệ nóng quanh mắt nhìn Tiêu Chi Ca, đứa nhỏ llqdd này thật sự là quá hiểu chuyện, trong phòng, nghe được giọng nói Lý Hiểu tạm biệt, nghe lén trong phòng khách nói chuyện Tiêu Tĩnh nghe được con trai nói lời hiểu chuyện như vậy không chịu nổi, từ trong phòng chạy đến, cảm động nhìn con trai.
"Chi Ca, con thật tốt, thật không ngờ con nghĩ cho mẹ, con yên tâm, mẹ nhất định không tìm cha ghẻ tới ngược đãi con."
"Người nào lo lắng chuyện này." Tiêu Chi Ca quắc mắt trừng mi nhìn Tiêu Tĩnh, cho là cậu ghen sao, cậu Tiêu Chi Ca làm sao dễ dàng bị người ta bắt lạt, " Con nhất định phải khiến mẹ gả ra ngoài."