Bởi vì La Yến đột nhiên bị bệnh, cô thuận lợi ở trong nhà Lý Hiểu, không thể đi kích thích một bệnh nhân được.
Bệnh của La Yến chính là ung thư tuyến sữa, Lý Hiểu cầm hồ sơ bệnh của cô, bắt đầu liên lạc bạn bè trước kia cùng khoa ở viện nghiên cứu, đối phương yêu cầu Lý Hiểu cho xem hồ sơ bệnh án, may mắn gia đình anh có máy fax nên tương đối dễ dàng, chuyển hồ sơ bệnh đi, sau khi đối phương xem qua, bảo Lý Hiểu mang La Yến đến bệnh viện kiểm tra, bệnh của La Yến được phát hiện không tính là muộn, không phải là không thể chữa khỏi.
Nghe được bạn học nói, Lý Hiểu âm thầm thở phào nhẹ nhõm, liên lạc bạn học, nghiên cứu bệnh tình, bận như vậy đến hơn mười một giờ khuya, dừng lại thấy Tiêu Tĩnh yên lặng lên mạng, nhất thời một cỗ cảm giác áy náy xông lên đầu.
Bởi vì quan hệ lưu lại La Yến, trong nhà Lý Hiểu chỉ có hai gian phòng, cho nên Lý Hiểu khiến Tiêu Tĩnh ngủ chung phòng cùng mình, để phòng khách cho La Yến ngủ, cô gái này không che đậy ý định bày tỏ muốn hợp lại cùng Lý Hiểu, dù Tiêu Tĩnh lười đi nữa cũng sẽ không để người của mình nhượng cho người ta xong chạy ra.
Khiến La Yến ngủ chung cùng mình lqd hoặc là khiến Lý Hiểu ngủ trên sofa cô đều không yên lòng, dứt khoát để Lý Hiểu ngủ cùng mình trong một cái phòng, cũng có thể thuận tiện kích thích La Yến một cái, để cho cô có chút cảm giác nguy cơ, hiện tại Lý Hiểu là bạn trai của mình, không nên tùy tiện cho người khác hi vọng.
"Tĩnh!"
"Hả?"
"Tối hôm nay không có ăn đồ gì, có đói bụng không, có muốn ăn bữa ăn khuya không, anh đi làm cho em." Bởi vì bệnh tình La Yến, khiến ba người không có ăn được cái gì, bận đến bây giờ, Lý Hiểu bắt đầu đau lòng Tiêu Tĩnh, bình thường khẩu vị của cô rất tốt, tối hôm nay chỉ ăn gần nửa chén cơm, nhất định là bị La Yến ảnh hưởng, nếu như La Yến không có bệnh, anh tuyệt đối sẽ không lưu cô lại, nhưng mà bây giờ cô mắc bệnh ung thư, vừa không có người thân ở bên cạnh, mình mặc dù là bạn trai cũ, ở cùng nhau mười mấy năm, bất kể từ trên mặt cảm tình hay là đạo lý, không thể nhẫn tâm bỏ đi không quan tâm, càng làm cho anh cảm thấy xin lỗi và cảm kích, khi Tiêu Tĩnh cho mình lưu lại La Yến lúc đó biểu hiện ra độ rộng lượng không tưởng tượng được.
"Không muốn ăn." Nghe được Lý Hiểu hỏi, Tiêu Tĩnh lắc đầu một cái, tối hôm nay cô quả thật không có khẩu vị, không thể không thừa nhận là, cô bị La Yến ảnh hưởng đến một chút.
"Hôm nay cám ơn em."
"Cám ơn em cái gì?"
"Thời điểm anh để Yến tử ở lại, em không phản đối."
"Em không đến nỗi đi so đo cùng một bệnh nhân." Tiêu Tĩnh nhún vai, "Các bạn anh nói thế nào?"
"Bọn họ bảo anh mang Yến tử đi kiểm tra, chỉ là xem bệnh, không phải là không thể chữa khỏi."
"Em hiểu rõ chút bệnh ung thư tuyến sữa, đến bệnh viện cắt đứt liền hết chuyện." Tiêu Tĩnh gật đầu một cái, "Hi vọng cô ta không có việc gì."
"Nếu như muốn cắt đứt tuyến sữa, lqd anh sợ là cô ấy không chịu nổi, cô ấy rất thích xinh đẹp." Trong mắt Lý Hiểu thoáng qua một tia phiền nhiễu, làm bác sĩ, anh tự nhiên biết phương thức này, nhưng anh hiểu rất rõ La Yến, cô là người yêu xinh đẹp hơn tất cả mọi người, nếu như muốn cô cắt đứt một bên tuyến sữa, anh thật lo lắng cô sẽ chịu không nổi.
"Nếu như cô ấy cảm thấy xinh đẹp quan trọng hơn sinh mạng, thì cô ấy không biết quý trọng chính mình, cô ấy cũng không đáng được người khác quý trọng." Tiêu Tĩnh nhún vai.
"Nếu như cô ấy lấy sức khỏe chính mình tới uy hiếp anh, em sẽ không đồng tình dù một ít, nếu như anh vì vậy mà chịu sự uy hiếp của cô ấy, vậy em xem thường anh."
Lý Hiểu nghe vậy lộ ra một tia cười khổ, đây là cái chuyện gì a, đang êm đẹp, làm sao lại xảy ra chuyện cẩu huyết như vậy.
"Thuyền tới cầu tự nhiên thẳng, anh lo lắng cái gì." Thấy Lý Hiểu lộ ra vẻ mặt ưu sầu, Tiêu Tĩnh không biến sắc nói.
"Trong mệnh có lúc cần có duyên, không duyện phận thì chớ cưỡng cầu, có gấp gáp thì cũng không có ích lợi gì."
"Em nói đúng." Thấy mặt Tiêu Tĩnh bình tĩnh, lòng của Lý Hiểu cũng chầm chậm bình tĩnh lại, vào lúc này, anh đột nhiên hiểu tại sao mình bị Tiêu Tĩnh hấp dẫn, thấy cô, tim của anh có thể bình tĩnh lại, cảm thấy rất ấm áp.
"Tĩnh."
"Hả?"
"Tối hôm nay chúng ta. . . . . ." Tâm tình bình phục, Lý Hiểu có tâm tình đùa giỡn, thấy Tiêu Tĩnh mặc đồ ngủ ngồi ở đầu giường, trong lòng ‘khô hanh’ đang ẩn núp hình như lại bắt đầu bùng lên, "Có muốn cái đó hay không?"
Đều là người trưởng thành, Tiêu Tĩnh tự nhiên hiểu ý tứ Lý Hiểu, chau mày, nhìn về phía cửa phòng, "Anh không sợ âm thanh quá lớn làm cho người ta nghe được sao?"
Lý Hiểu vừa nghe, chợt cảm thấy có hy vọng, "Nếu như anh có thể khiến cho em mất khống chế mà kêu lớn tiếng, thật sự anh có bản lãnh, em nói đúng không?"
"Ha ha. . . . . ." Tiêu Tĩnh cười, chỉ thấy Lý Hiểu không nói lời nào.
Lý Hiểu thấy bộ dáng kia của Tiêu Tĩnh thì buồn bực, cái nét mặt này rất mập mờ, nhưng ngôn ngữ lại không thể bày tỏ, cô rốt cuộc có đồng ý không đây?
Tiêu Tĩnh chỉ thấy vẻ mặt Lý Hiểu rối rắm, cũng không nói được hay không được, thật ra thì, để Lý Hiểu ngủ một phòng cùng lqd mình, không phải là không có một ít ý tứ tức giận, về phần có muốn xảy ra quan hệ với Lý Hiểu hay không, Tiêu Tĩnh thật sự không suy nghĩ nhiều, nam nữ yêu nhau không phải là chuyện trẻ con, ở chung một chỗ, không hề có sự khác biệt.
"Tĩnh, chúng ta cùng nhau đi."
Qua một lúc lâu, Lý Hiểu đột nhiên lôi kéo tay Tiêu Tĩnh, chăm chú nhìn Tiêu Tĩnh nói.
"?" Tiêu Tĩnh nghi hoặc nhìn Lý Hiểu, làm gì mà có bộ dáng nghiêm túc như vậy.
"Chúng ta cùng nhau đi, Tĩnh, anh yêu em, anh muốn cùng với em." Lý Hiểu nhìn Tiêu Tĩnh nói: "Chúng ta lui tới đã được một thời gian, anh cảm thấy, chúng ta đều không còn trẻ tuổi, chuyện tìm hiểu không thích hợp với chúng ta, mọi người đều nói, làm (cùng) yêu, càng làm mới có thể càng yêu, em xem, chúng ta có thể làm cùng không?"
"Anh nghiêm túc?" Tiêu Tĩnh nhìn Lý Hiểu xác nhận.
"Ừ."
"Không có giận dỗi? La Yến bây giờ trở về, là muốn muốn quay lại với anh, anh không suy nghĩ một chút đến chuyện quay lại sao?" Tiêu Tĩnh nhìn Lý Hiểu nói.
"Nếu như chúng ta không ở cùng nhau, anh sẽ không có cảm giác trách nhiệm, nếu như chúng ta ở cùng một chỗ, lựa chọn giữa La Yến và em, có phải sẽ khó quyết định đúng không?"
"Muốn anh ở giữa hai người lựa chọn cái gì, hiện tại anh chỉ có bạn bè." Lý Hiểu nhìn Tiêu Tĩnh nói: "Từ lúc vừa mới bắt đầu sẽ không có lựa chọn vấn đề, một là người yêu cũ, một là người yêu hiện tại, người cũ chính là người cũ, người yêu hiện tại chính là hiện tại."
Không thể không nói, Lý Hiểu trả lời khiến Tiêu Tĩnh cực kỳ hài lòng, người cũ chính là người cũ, cô chỉ thích đàn ông dứt khoát như vậy, lui tới một đoạn thời gian, cô có cảm giác lệ thuộc vào Lý Hiểu, có lẽ, có thể thử xem, không phải sao?
Sau khi suy nghĩ một chút, ở trong lòng Tiêu Tĩnh có quyết định, nhìn Lý Hiểu, "Nếu như anh nghĩ muốn thử một chút, liền thử đi."
Trong bụng Lý Hiểu còn có một đống lớn lời nói chuẩn bị khuyên Tiêu Tĩnh, kết quả đột nhiên nghe được cô nói như vậy, nhất thời sửng sốt một chút, sau đó mới có hơi do dự nhìn Tiêu Tĩnh.
"Anh không có nghe lầm chớ?"
"Nếu như anh không muốn coi như xong."
"Ai nói anh không muốn, anh vô cùng lqd nguyện ý." Rất sợ Tiêu Tĩnh đổi ý, Lý Hiểu không nói hai lời nhào tới, ba năm không có đụng phụ nữ, ai có thể biết anh nghẹn thế nào, người cường tráng, lại chỉ có thể nhịn, thật vất vả tìm được người thích hợp, có thể không cưng chiều thật tốt được sao, đây chính là liên quan đến tính phúc tương lai của chính mình đấy.
Tiêu Tĩnh đã lâu chưa có sinh hoạt rồi, làm một phụ nữ gần ba mươi tuổi, theo như lời của người khác mà nói là như lang như hổ, chỉ là cô và Chu Quân đã sớm không còn có kích tình nữa, thời điểm làm cùng nhau, từ từ mất đi hứng thú, chỉ là đây không phải do cô không có nhu cầu, giờ phút này bị Lý Hiểu bổ nhào về phía trước, vóc người cao lớn rắn chắc làm cho cô hết sức áp lực, nhưng lại cảm thấy có cảm giác an toàn vô cùng, trong lỗ mũi bay tới hơi thở phái nam rất dễ ngửi, cảm nhận được Lý Hiểu kích động, cô rất nhanh kích động theo.
Hai người đều rất lâu không có làm, cảm xúc bị kích động, dĩ nhiên cảm giác càng tốt hơn, Lý Hiểu và Tiêu Tĩnh không nghĩ tới, đối phương nhỏ bé lại thích hợp như vậy, thân thể ăn ý nhau, lẽ ra chiều cao hai người có chênh lệch, thời điểm thân thể kết hợp sẽ phải có một ít tình trạng ngoài ý muốn, nhưng mà, bọn họ giống như là đặc biệt chuẩn bị vì nhau.
"Bảo bối Tĩnh, bảo bối Tĩnh của anh." Sảng khoái a, Lý Hiểu kích động giống như tiểu mao đầu, loại cảm giác kích động này, còn tốt hơn khi đi chung cùng La Yến.
Tiêu Tĩnh leo thật chặt lên Lý Hiểu, hai chân quấn lấy thân thể mạnh mẽ của anh, cả đời này cô chỉ có hai người đàn ông, một là Chu Quân, một là Lý Hiểu, nói thật, thân thể cô và Chu Quân không thể kết hợp được như vậy, luôn không đạt tới tần suất, nhưng cùng Lý Hiểu, hình như đặc biệt ăn nhịp, giác quan thân thể quá mức mãnh liệt, để cho cô không có cách nào suy nghĩ nhiều, khi nghe được Lý Hiểu gọi mình là bảo bối Tĩnh, càng cảm thấy thêm hưng phấn, trong miệng không tự chủ phát ra một tiếng lại một tiếng rên rỉ.
Bên trong phòng xuân ý tràn đầy, hai người thậm đã chí quên ngoài phòng còn có một người, đến thời điểm phía sau, căn bản không thể khống chế được âm thanh của nhau, động tĩnh lớn như vậy người sát vách dù lấy tay bịt lỗ tai cũng không thể có biện pháp.
Đây là đang cố ý trả thù mình sao?
La Yến nằm ở trên giường, nghe được sát vách lqd truyền tới động tĩnh, nghĩ đến người đàn ông từng thuộc về mình, lúc này lại ôm người phụ nữ khác triền miên, chỉ cảm thấy một cỗ ghen tuông xông lên đầu, đồng thời không cam lòng, đó là người đàn ông thuộc về cô, cô tuyệt đối sẽ không tặng cho người khác.
Tối nay, ba người chưa chợp mắt, hai người triền miên, một người mất ngủ.
Rất lâu không có có làm, không ngờ thân thể hai người lại hợp nhau như vậy, trên căn bản một buổi tối không có ngủ, sáng ngày thứ hai, Lý Hiểu và Tiêu Tĩnh vẫn còn ngủ say, cửa phòng bị vỗ mạnh, bị dọa sợ khiến hai người tưởng là động đất, mở mắt phát hiện chỉ là có người đang gõ cửa, lại lật người thở phào nhẹ nhõm.
"Có người gõ cửa." Tiêu Tĩnh có chút bất mãn, người gõ cửa lúc này, trừ La Yến không có người khác, sáng sớm vỗ cửa to như vậy, hù chết cô, trái tim muốn nhảy ra ngoài.
"Ừ, em ngủ tiếp đi, anh đi mở cửa." Lý Hiểu lqd hôn Tiêu Tĩnh một cái, trải qua chuyện tối qua, sâu trong linh hồn có sự trao đổi, tình cảm của hai người tiến thêm một bước, lúc này Lý Hiểu, đã coi Tiêu Tĩnh là vợ.
"Ừ" Tiêu Tĩnh cầm cái chăn che kín thân thể, tùy tiện nằm ở trên giường.
Lý Hiểu mặc quần đùi đi mở cửa, thấy La Yến ngoài cửa, "Làm sao vậy?"
La Yến nghe vậy không nói lời nào, chỉ đưa mắt nhìn về Lý Hiểu, ánh mắt làm bộ đáng thương, gần như không tiếng động thỉnh cầu anh cho mình ở lại.
Lý Hiểu yên lặng quay đầu đi, anh đã từng nhìn thấy đủ kiểu ánh mắt của La Yến, duy chỉ chưa từng thấy qua vẻ mặt cô làm bộ đáng thương, thật làm cho anh có chút không quen.
Tiêu Tĩnh nhìn ánh mắt hai người chuyển động, thầm than một tiếng cái thằng trời đánh cẩu huyết, bây giờ là cái gì tình huống gì, chẳng lẽ cô thật sự phải lâm vào trong cuộc tình tay ba?
Trong khoảng thời gian ngắn, phòng khách to, không có ai nói chuyện, không khí cứ như vậy có vẻ có chút đè nén, nhìn Lý Hiểu trong tay còn cầm đồ ăn, Tiêu Tĩnh nhún nhún vai, mở miệng,
"Lý Hiểu, anh trước tiên mang món ăn để phòng bếp đi, nếu nói nấu cơm thì hiện tại nên chuẩn bị thôi."
"À, được, anh sẽ đi ngay bây giờ." Lý Hiểu gật đầu một cái, vừa đúng lúc anh đang tìm lý do rời đi, khách khí cười nói với La Yến, "Yến tử, cô ngồi xuống, để Tiêu Tĩnh tiếp cô, tôi đi chuẩn bị cơm tối, Tĩnh, em nói chuyện tâm sự cùng Yến tử đi."
Hai người không có chuyện gì nói, nhìn bộ dáng bây giờ của La Yến hận không thể ăn luôn cô, ở trong lòng Tiêu Tĩnh liếc mắt xem thường, gật đầu, hiện tại Lý Hiểu rõ ràng coi mình là vợ, coi La Yến là khách, d:d/lq.d quan hệ này lần được chia ra thành chủ yếu và thứ yếu như vậy, thời khắc mấu chốt cô không thể như xe bị tuột xích.
"Được, anh đi làm việc đi, La tiểu thư, có muốn ngồi một chút không? Nhìn cô đi giày cao gót như vậy, không mệt mỏi sao, thật giống như người khổng lồ, cổ tôi ngẩng lên thật đau, vẫn là ngồi xuống nói chuyện đi."
Tiêu Tĩnh không biết, ba chữ người khổng lồ trong lúc vô tình kích thích La Yến, người cô vốn là tương đối cao, lại yêu xinh đẹp, thích giày cao gót, chiều cao Lý Hiểu mặc dù đã rất cao, nhưng mà, một khi La Yến mang giày cao gót đi bên cạnh anh, sẽ không có cảm giác như chim nhỏ nép vào người, chuyện như vậy, từng khiến Lý Hiểu oán trách, vốn dĩ người đủ cao, tại sao còn phải mang giày cao gót, mang giày cao gót coi như xong, còn phải mặc cái này cao như vậy sao.
Bây giờ Tiêu Tĩnh, có lẽ mọi thứ không bằng mình, nhưng có một điều La Yến không làm được, chính là cảm giác chim nhỏ nép vào người, lấy chiều cao Tiêu Tĩnh, dù mang giày cao gót đi bên người Lý Hiểu, tuyệt đối như chim nhỏ nép vào người, phần lớn đàn ông đều yêu thích cảm giác chim nhỏ nép vào người, kể cả Lý Hiểu dù nhiều năm yêu nhau nhưng đã nói qua, nếu không, bọn họ sẽ không có lần từng tranh luận vấn đề giày cao gót, một khi cô đi giày cao gót, Lý Hiểu không vui vẻ đi bên cạnh cô, đi cùng nhau thì sẽ cách xa một chút.
"Nói đi, muốn điều kiện gì, cô mới có d:d/lq.d thể rời bỏ anh ấy?" Đè xuống khó chịu, La Yến ngồi trên ghế sa lon không lo lắng nhìn Tiêu Tĩnh, nghiêng đầu nhìn phòng bếp một chút Lý Hiểu, đặt mông ngồi vào trên ghế sa lon, nhỏ giọng hỏi Tiêu Tĩnh.
"Nói thật với cô, tôi trở lại chính là muốn hợp lại cùng Lý Hiểu, tôi không trách cô thừa lúc vắng mà vào, chỉ cần cô chủ động rời khỏi anh, tôi có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra."
"Thừa lúc vắng mà vào? Lời này của cô không đúng, Lý Hiểu rất rõ ràng nói cho tôi biết, anh là người độc thân." Khóe mắt Tiêu Tĩnh co quắp một cái, có chút không hiểu tại sao La Yến dùng giọng điệu đương nhiên nói muốn mình rời xa Lý Hiểu.
"Cô chắc chắn xác định, Lý Hiểu sẽ hợp lại với cô?"
"Đó là đương nhiên, chúng tôi ở chung một chỗ vài chục năm, chia tay không phải là bởi vì không có tình cảm, mà bởi vì là tôi thích tự do, anh ấy nghĩ muốn kết hôn, nhưng là bây giờ tôi không thích tự do, tôi nghĩ muốn kết hôn, chỉ cần tôi nói tôi nguyện ý cùng anh ấy kết hôn, không nói hai lời, anh sẽ kết hôn cùng tôi, nếu như cô còn ít mặt mũi, thì tự mình rời đi, tránh cho đến lúc đó khó nhìn, mọi người đều là phụ nữ, đừng nói tôi thật là quá đáng."
La Yến cho là, sau khi mình nói mấy câu này, cho dù Tiêu Tĩnh không lập tức rời đi, tối thiểu cảm xúc bên trên nên có chút biến hóa, kết quả Tiêu Tĩnh bất động như núi, còn khẽ hát, vừa nghe, lại là phụ nữ tội gì làm khó phụ nữ.
"Cô có ý tứ gì?" Bị Tiêu Tĩnh làm như không thấy, La Yến rất tức giận, vốn lại cố kỵ Lý Hiểu, chỉ có thể đè nén âm thanh tức giận nhìn Tiêu Tĩnh.
"Lý Hiểu!" Tiêu Tĩnh đột nhiên lớn tiếng kêu lên Lý Hiểu.
"Làm sao?" Lý Hiểu mặc dù đang bận rộn trong phòng bếp, nhưng vẫn chú ý bên ngoài, vừa nghe Tiêu Tĩnh kêu, không nói hai lời liền vọt ra, hai người mỗi người một bên ngồi trên ghế sa lon, vẻ mặt Tiêu Tĩnh thật bình tĩnh, La Yến có chút tức giận, chuyện gì xảy ra?
"Cô ta có lời nói với anh." Tiêu Tĩnh chỉ La Yến, sau đó nhìn cô, "Tôi cảm thấy, cô tự tin nói lời đó, không bằng nói d:d/lq.d trước mặt anh ấy đi, chuyện tình cảm như vậy, người khác nói nhiều hơn nữa vẫn vô ích, vẫn do người trong cuộc mở miệng thì tốt hơn, chỉ cần anh ấy lựa chọn cô, tôi không nói hai lời dời đi."
Sắc mặt La Yến đủ màu sắc, căm hận nhìn Tiêu Tĩnh, mấy lời này tại sao có thể nói ngay trước mặt Lý Hiểu, người phụ nữ này dầu muối không ngấm, còn hai mặt, vẻ mặt bình tĩnh, là bởi vì có tự tin ư, nhưng mà, cô không hiểu tự tin của cô đến từ đâu.
"Yến tử, cô có lời muốn với tôi?" Nghe được Tiêu Tĩnh nói, nhìn lại một chút nét mặt La Yến, trực giác Lý Hiểu cho biết lời nói này ra ngoài sẽ không tốt, vì vậy tự phát ngồi vào bên người Tiêu Tĩnh, không tiếng động nói quyền sở hữu của mình.
Thấy động tác Lý Hiểu, tròng mắt La Yến tối sầm lại, một tia tinh quang từ đáy mắt thoáng qua, một quyết định biểu hiện, giả bộ không nhìn thấy vòng tay ở ngang hông Tiêu Tĩnh, nhìn Lý Hiểu cười nói.
"Hiểu, anh không phải nói, chỉ cần em nguyện ý kết hôn, nói một tiếng, anh lập tức đi kết hôn cùng với em ư, hiện tại em muốn kết hôn, chúng ta đi kết hôn như thế nào?"
"Ách. . . . . ." Không ngờ La Yến lại đột nhiên nói cái này cùng mình, Lý Hiểu nhất thời có cảm giác luống cuống, nếu như trước khi lui tới với Tiêu Tĩnh, La Yến trở lại nói lời như vậy, có thể anh không nói hai lời đi ngay, nhưng mà hiện tại. . . . . .
"Anh thích gì hôn lễ, kiểu Trung Quốc còn có kiểu phương tây nữa? Trước kia phần lớn là em làm chủ, lần này, tôn trọng toàn quyền ý kiến của anh, anh cảm thấy như thế nào?" La Yến cười nói.
"Có nên báo cho người thân hai bên không, lập tức nên thông báo, phải gọi là bố chồng mẹ chồng tương lai đi, nếu không em gọi điện thoại cho bọn họ ngay bây giờ."
"Đợi chút. . . . . ." Thấy La Yến cố gắng gọi điện thoại, Lý Hiểu rốt cuộc phản ứng kịp, vội vàng ngăn lại, có chút cau mày d:d/lq.d nhìn La Yến, "Yến tử, cô bây giờ đang làm gì, chúng ta đã sớm chia tay, hơn nữa hiện tại tôi có bạn gái, nếu như mà tôi muốn kết hôn, thì là người bạn gái bây giờ."
"Tên lường gạt, Lý Hiểu anh là một tên lường gạt, lời anh nói trước kia với tôi đều là giả sao?" La Yến nghe Lý Hiểu trực tiếp cự tuyệt, rốt cuộc nổi đóa, cầm quyển sách trên khay trà ném Lý Hiểu.
Tiêu Tĩnh hé mắt, chịu đựng dục vọng muốn nổi giận, ngồi đàng hoàng ở trên ghế sofa, thứ nhất, cô muốn nhìn một chút thái độ Lý Hiểu, xử lý chuyện này như thế nào, thứ hai, cô muốn nhìn mục đích La Yến .
Trực giác của cô và kinh nghiệm nhiều năm đọc ngôn tình tiểu thuyết nói cho cô biết, bình thường người yêu trước sẽ không giải thích được lý do trở về, tóm lại là không muốn người ta biết mục đích, về phần mục đích cái gì, tin tưởng sẽ biết rất nhanh.
Lý Hiểu theo bản năng bảo hộ Tiêu Tĩnh ở trong ngực, bả vai bị La Yến đập sách trúng, anh luôn biết La Yến tương đối dã man ngang ngược, trước kia thời điểm đi chung với nhau, đều là anh nhân nhượng cô, không có thấy được cái gì không đúng, nhưng là hiện tại, anh lại có một tia thiếu kiên nhẫn.
"Cô đừng quên, là cô nói chia tay, nếu đã chia tay, như vậy, lời thề trước kia trở thành vô hiệu lực, hiện tại chúng ta đã không phải là quan hệ người yêu, cô tại sao lại tới yêu cầu tôi?"
"Anh...anh. . . . . ." La Yến tức giận vô cùng chỉ vào Lý Hiểu, hình như muốn phát hơn hỏa lớn, lại đột nhiên che lồng ngực của mình, sắc mặt trắng bệch ngã xuống.
"Yến tử, cô làm sao vậy?" Thấy La Yến như vậy, nhất thời Lý Hiểu mất đi lý trí, vội vàng chạy tới đỡ cô.
"Anh quan tâm em có đúng không?" d:d/lq.d Thấy Lý Hiểu khẩn trương như vậy, trong mắt La Yến nhìn Tiêu Tĩnh thoáng qua vẻ hả hê, sau đó vui vẻ nhìn Lý Hiểu.
"Dù là một người xa lạ té ở trước mặt của tôi, tôi cũng sẽ quan tâm như vậy, đây là chức trách của bác sỹ." Lý Hiểu nhíu mày, vô cùng không thích vẻ mặt La Yến vui vẻ.
"Cô có chỗ nào không thoải mái, nếu không tôi dẫn cô đi bệnh viện."
Lời nói gần như tuyệt tình vậy ư, từng được Lý Hiểu yêu tha thiết La Yến mà nói, có vẻ không tiếp thu nổi, tức giận, ác ngoan ngoan đẩy Lý Hiểu ra.
"Anh nói đúng, ngay cả em trở lại có mục đích, em muốn kết hôn cùng anh, em muốn vì anh sinh con, bởi vì em không muốn cuộc sống có tiếc nuối, em hi vọng có thể ở khi em còn sống làm xong những chuyện chưa xong."
"Có ý tứ gì?" Lý Hiểu nghe được La Yến nói, trong lòng thoáng qua một tia lo lắng.
"Có ý gì, em sắp chết rồi, em bị bệnh nan y, sau đó mới có nguyện vọng muốn kết hôn cùng anh sinh con cùng anh, đáp án này anh hài lòng không, anh đã hài lòng chưa?"
Nghe được hai chữ nan y, đầu óc Lý Hiểu nhất thời oanh một cái, làm sao có thể, thoạt nhìn La Yến rất khỏe mạnh, làm sao có thể bị bệnh nan y?
"Hiểu, chúng ta kết hôn đi, chúng ta sinh đứa bé đi, em rất sợ, em sợ chết rồi, không thể lưu lại được thứ gì trong thế giới này, em nghĩ muốn sinh một đứa bé, để chứng minh, em tồn tại qua cái thế giới này." La Yến đau lòng nhìn Lý Hiểu, khi biết mình mắc phải bệnh nan y, ông trời trong nháy mắt đánh gục cô, trải qua các loại lo lắng, sau khi tự hỏi, rốt cuộc cô nghĩ tới ý nghĩa tồn tại, chính là kết hôn cùng Lý Hiểu, sinh một đứa bé cho anh, đây chính là ý nghĩa lần này cô trở về.
Đầu óc Lý Hiểu hỗn loạn thành một đoàn, hoàn toàn không có thể suy tư, nhìn La Yến lệ rơi đầy mặt cầu khẩn nhìn mình, lòng mền nhũn, lập tức sẽ phải đồng ý, lại đột nhiên thấy được vẻ mặt Tiêu Tĩnh trầm tĩnh ngồi trên ghế sa lon, nhất thời giật mình một cái tỉnh táo lại, đè xuống lời nói muốn bật thốt lên.
"Yến tử, cô đừng như vậy, có bệnh, chúng ta phải đi chữa."
Ngoài mặt Tiêu Tĩnh không có cái gì d:d/lq.d khác thường, nhưng ở nghe được Lý Hiểu nói thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lời La Yến nói là thật hay giả trước tiên không cần bình luận, mấu chốt là thái độ Lý Hiểu, nếu như anh liền đồng ý chứng thực không tìm chứng cứ, vậy đã rõ, La Yến ở trong lòng anh vẫn đứng thứ nhất, đây là điều cô không thể tiếp nhận.
Đã ly hôn qua một lần, lần này, Tiêu Tĩnh rất muốn hiểu, cô có thể cùng Lý Hiểu nói yêu thương, nghiêm túc nói yêu thương, nhưng mà, lần này, cô sẽ không uất ức mình, sẽ không mơ mơ màng màng tự gả mình đi, trừ phi xác định không thể không có anh, mà trong lòng của anh cũng chỉ có một người là mình, nếu không, cô tình nguyện ở một mình.