Chương
An Hạnh Nhi ôm quần áo rời đi.
Căn bản không cho Diệp Thương Ngôn cơ hội nói chuyện.
Diệp Thương Ngôn xanh cả mặt.
Đây chính là kết quả anh đợi cô cả đêm sao?!
An Hạnh Nhi ra khỏi phòng, hít sâu một hơi.
Cô sợ anh sẽ cản cô.
Người đàn ông này có lúc sẽ gây sự vô lý.
Còn là kiểu cô không thể khống chế.
Cô đi vào phòng dành cho khách.
Cầm quần áo vào phòng tắm.
Hạ Tư Tư khỏa thân trước mặt An Hạnh Nhi cũng không xấu hỗ.
“Cậu đang ghen ty sao?” Hạ Tư Tư chú ý tới ánh mắt An Hạnh Nhi luôn nhìn mình.
An Hạnh Nhi cạn lời cười một tiếng.
Cũng không phải ghen ty.
Chỉ cảm thầy thân thể tuyệt mỹ như vậy cho Nhiếp Tử Minh thật sự là tổn thất, cho Tiêu Việt Duệ vừa khéo.
An Hạnh Nhi lười phí lời với Hạ Tư Tư.
Cô nói: “Quần áo để đây, tắm nhanh lên, tớ cũng phải tắm.”
“Cậu không tắm trong phòng cậu, chạy đến chỗ này tắm làm gỉ?” Hạ Tư Tư nhướn mày.
“Tối nay ngủ cùng cậu.”
“Vậy không phải ảnh hưởng tình cảm vợ chồng các cậu sao?”
“Yên tâm, cậu không tài năng như vậy.” An Hạnh Nhi khẽ cười.
Hạ Tư Tư nhanh chóng tắm xong.
An Hạnh Nhi cũng lẹ làng tắm xong.
Hai người ngủ trên một chiếc giường.
Trong trí nhớ đã là chuyện rất xa xôi rồi.
Thực ra tình cảm của An Hạnh Nhi và Hạ Tư Tư luôn rất tốt, trước khi hai người kết hôn, thường xuyên ngủ cùng nhau.
Từ sau khi kết hôn…
An Hạnh Nhi cũng cảm thấy cô thật sự đã xem nhẹ Hạ Tư Tư rất nhiều!
Năm đó.
Tắt cả tâm tư đều đặt trên người Cố Quân Tường.
Mỗi lần nhớ tới đều sẽ cắn răng nghiền lợi.
“Nhi.” Hạ Tư Tư bỗng vùi đầu vào lòng cô.
An Hạnh Nhi cũng quen cô ấy thân mặt.
Từ nhỏ đã thích dính lấy cô.
Thường nói trên người cô ấm áp như mẹ.
“Cậu nói Tiêu Việt Duệ có khi nào không xấu như vậy không?” Hạ Tư Tư hỏi cô.
Có lẽ cũng có chút không thể tin thay đổi đột ngột của Tiêu Việt Duệ.
“Anh ta có phải chỉ là hiện tại nghĩ không thông, đợi qua vài ngày liền nghĩ rõ, sau đó sẽ không ép tớ kết hôn với anh ta nữa.” Hạ Tư Tư đang tưởng tượng.
An Hạnh Nhi không nói cho cô ấy biết.
Cô ấy gả cho Tiêu Việt Duệ là cái chắc rồi.
“Ngủ sớm chút đi.
Chuyện ngày mai, ngày mai lại nói.”
“Không ngủ được.
Vừa nghĩ tới Tiêu Việt Duệ liền không ngủ được.” Hạ Tư Tư có chút sụp đổ.
“Vậy tớ ngủ đây.”
“Sao cậu có thể như vậy?!” Hạ Tư Tư bày tỏ rất tổn thương.
Có còn là bạn thân nữa không.
“Vậy tớ khuyên cậu tiếp nhận Tiêu Việt Duệ, thế nào?”
“Vậy vẫn là ngủ đi.” Hạ Tư Tư lật người.
Đưa mông về phía An Hạnh Nhi..