. Chương
Tạm dừng nói chuyện phiếm, nhưng trong lòng Vưu Lương Hành lại không bình ổn, câu nói vừa rồi kia, suýt chút nữa hắn cho rằng đối phương có ý muốn gặp hắn, tuy rằng không tiếp tục nói chuyện, nhưng cũng không khỏi nghĩ nhiều.
Nếu [A Thánh] thật sự đưa ra ý muốn gặp mặt thì nên làm thế nào? Gặp hay không gặp?
Quen biết bạn bè qua trò chơi, càng ở chung càng hiểu biết, tuy rằng tính cách, sở thích không nhất trí nhưng cảm thấy cũng không kém, quan hệ phát triển nhanh chóng giống như bạn bè quen biết lâu năm.
Vưu Lương Hành cũng không xác định được rốt cuộc có nên gặp hay không, trong lòng lại có một đáp án dần dần rõ ràng hơn: thôi, dù gặp thì đã sao....
Hắn phát ngốc trong chốc lát, không được tự nhiên trong lòng có cảm giác gì đó không đúng lắm, hắn lấy di động ra, ấn vào Vương Giả Vinh Diệu, mấy ngày nay mỗi khi online hắn đều trực tiếp solo với A Thánh, rất ít tự mình chơi.
Hiện giờ tâm phiến ý loạn, Vưu Lương Hành tính toán chơi vài ván game giết thời gian, chọn vào ghép đội, hắn chợt chú ý tới trong danh sách vài bạn tốt chỉ có [thanh phong trục nguyệt] đang online.
Thanh phong trục nguyệt chính là Lương Sở Hàm, là chị của Lương Sở Lâm, là học muội trong khoa Văn học.
Hắn cũng không có liên hệ gì với cô, nhưng lúc này đang nhàn rỗi, nhớ tới lúc trước hắn và Liêu Túc cùng cô chơi tổ đội người với nhau, cô có dò hỏi về sau có thể chơi game cùng hắn hay không.
Vưu Lương Hành thuận tay chọn gửi lời mời, qua - giây, hệ thống nhắc nhở.
- ------ Đối phương cự tuyệt lời mời của bạn.
Khả năng đang bận gì đó, Vưu Lương Hành không nghĩ nhiều, chọn ghép đội tự mình đánh.
Trò chơi an an tĩnh tĩnh diễn ra, trong quá trình không có gì phập phồng, tuy rằng trình độ đồng đội không cao nhưng một mình Vưu Lương Hành cũng đủ để carry toàn trường, ván game khoảng phút, Vưu Lương Hành một mình đánh vỡ tháp thủy tinh dành được thắng lợi.
Rất thông thuận nhưng dường như có chút không thú vị.
Hắn đánh với [A Thánh] xong giờ tự mình chơi lại cảm thấy có chút nhàm chán, ngừng một lát, Vưu Lương Hành tắt game đi, nằm trên giường mơ mơ màng màng ngủ mất.
Hắn giật mình bị đánh thức bởi âm thanh cuộc gọi video của Liêu Túc, hắn vội vàng mở mắt, có chút bực bội nảy lên trong lòng vì bị quấy rầy giấc ngủ, Vưu Lương Hành chuyển cuộc gọi video thành cuộc gọi giọng nói thông thường, hạ giọng nói:
"Làm sao?"
Thanh âm vừa mềm mại vừa kiều diễm, hàm chứa áp suất thấp nồng đậm, làm Liêu Túc sửng sốt, lớn giọng cười nói:
"Không phải chứ, Lương ca, giờ mới hơn giờ thôi, cậu ngủ sớm như vậy a?"
Hơn giờ? Vưu Lương Hành sửng sốt, giương mắt nhìn thoáng đồng hồ, quả nhiên đã hơn giờ, nếu không phải Liêu Túc gọi điện, hắn suýt chút nữa ngủ luôn.
May mắn được đánh thức, Vưu Lương Hành hòa hoãn mở miệng lần thứ hai:
"Làm sao, có chuyện gì?"
Vẫn lãnh đạm như vậy nhưng đã không còn quá nhiều tức giận.
"Không có việc gì thì không được gọi cậu hay sao! Gì ----- lãnh đạm như vậy, có phải cậu giấu tôi có người khác ở bên ngoài hay không!"
Vưu Lương Hành: "......."
Vưu Lương Hành: "Đừng vô nghĩa nữa, nói chính sự đi."
Năng lực kháng đả kích của Liêu Túc khá cường, mày không nhăn tiếp tục cười nói:
"Tìm cậu chơi game a, tự mình đánh không thú vị, dù sao tôi không thể lên được Vương giả, nên đánh cùng với Lương ca còn thú vị hơn nhiều! Đúng rồi, cậu lại gọi người bạn hôm trước chơi chung đi, chúng ta chơi cùng nhau a."
Vưu Lương Hành còn chưa nói chuyện thì Liêu Túc đã kinh hô lên một tiếng: "Ta giết!!!"
Vưu Lương Hành nhăn mày, nghe thấy chung quanh Liêu Túc như có một thanh tuyền đang nói, thanh âm không cao nghe không rõ ràng lắm chỉ cảm thấy như đang có người nói chuyện.
Hắn hỏi: "Cậu đang làm gì?"
Liêu Túc nói: " Ngao ----- Không có việc gì, tôi đang dùng máy tính xem phát sóng trực tiếp a, livestream của KK, oa nói với cậu chứ, tôi hoài nghi K thần của tôi đang yêu đương, cậu nói đi cả tối hắn cười tủm tỉm bao nhiêu lần, chậc chậc chậc, quá nhiều đi."
Nói đến KK, hiện tại Vưu Lương Hành cũng cảm thấy có chút quen thuộc, hắn đáp lời:
"Chỉ nghe người khác cười cũng có thể đoán họ yêu đương hay không sao?"
Liêu Túc nói:
"Đúng vậy, tôi là ai chứ! Tôi là địch nhân của các cặp đôi yêu nhau trên toàn thế giới, tuyệt đối không buông tha cho bất luận dấu vết gì để lại! Cậu nghe chút đi, thanh âm này, điệu cười này thật đáng khinh."
Không biết có phải Liêu Túc đưa điện thoại đến gần máy tính hay không mà thanh âm KK trở lên rõ ràng hơn, thanh âm kia như đang nói một nửa, bỗng nhiên âm kéo dài cười rộ lên.
Âm cuối kéo dài, khí phách bừng bừng phấn chấn.
Xác thực có chút ý cảnh xuân tươi đẹp.
Liêu Túc nói: "Có phải hay không! Cậu có thể thấy không! Tao! Muốn! Chết!!"
Vưu Lương Hành không nói tiếp, chuyển đề tài nói:
"Chơi game bây giờ sao, cậu không xem tiếp livestream của KK sao?"
Liêu Túc: "Tôi muốn xem thì cũng phải chờ hắn nguyện ý live chứ, cậu chờ đó, lập tức tới giờ rồi, cậu nghe đi nghe đi."
Qua một chút thời gian ngắn, thanh âm KK thông qua cuộc gọi của Liêu Túc trở lên rõ ràng hơn:
"Ui tới giờ rồi ~~~ hôm nay tới đây thôi, tôi đi nha ~~~"
Ngắn gọn mà cáo biệt, sau đó nháy mắt đã không có thanh âm.
Liêu Túc thở dài:
"Nghe thấy không! Càng ngày càng không để tâm! Trước kia mỗi ngày đều đổi mới, hiện tại mỗi ngày đều vội tắt live, tuyệt đối có gian ~ tình! Tôi cảm giác thấy mình chịu thương tổn rất sâu a!!!"
Vưu Lương Hành rất ít xem livestream của KK, chủ yếu là lười đáp lại Liêu Túc, hắn ngồi dậy, chỉ ậm ừ lên tiếng.
Liêu Túc không ngừng vươn lên nói:
"Lương ca, mấy ngày nay sao không thấy cậu chủ động tìm tôi, cậu bận gì sao?"
Tuy rằng hắn và Liêu Túc không có thông tin thường xuyên cho nhau nhưng xác thật cũng là bạn tốt mấy năm nay, cũng coi như hiểu biết lẫn nhau, Vưu Lương Hành trả lời:
"Đang ở Bắc Kinh du lịch, còn.... nói chuyện phiếm với bạn bè."
Liêu Túc kinh ngạc:
"A??? Trừ tôi ra cậu còn có bạn bè ở bên ngoài sao?"
Vưu Lương Hành:.....
Liêu Túc: "hì.... Tôi nói giỡn."
Vưu Lương Hành không cảm thấy buồn cười chút nào, thậm chí còn muốn động thủ.
Liêu Túc cười hắc hắc hỏi:
"Bạn trai hay bạn gái? Cũng không phải nói chuyện mỗi ngày đi, có thời gian sủng hạnh tôi một chút nha nha."
Thật đúng là mỗi ngày đều nói chuyện, đối với câu hỏi của Liêu Túc, hắn chỉ trả lời một nửa:
"Bạn trai."
Nói xong lại cảm thấy giật mình phát giác không đúng, nói lại một lần nữa:
"Bạn là con trai."
Liêu Túc kéo tiếng "ai-----" thật dài, trong thanh âm tràn ngập triêu trọc.
"Bạn trai sao, nguyên lai là bạn trai nha, Lương ca, cậu thật sự theo trào lưu a?"
Vưu Lương Hành khựng lại, bài trừ một từ trong cổ họng ra:
"Cút!"
Tức khắc Liêu Túc khôi phục lại:
"Mệt cậu còn có thể nói chuyện được với đàn ông, tôi ghét nhất là đàn ông, khoa của tôi % đều là nam, cũng may có Lương ca như vậy, để tôi chắp vá nhịn xuống, mặt khác....."
Liêu Túc còn chưa nói hết Vưu Lương Hành đã kết thúc cuộc trò chuyện.
Liêu Túc: "..... Gì QAQ!"
Vưu Lương Hành kết thúc cuộc gọi với Liêu Túc cũng không có ý gì khác, chỉ là nghe hắn nói chuyện liếc thời gian đã qua giờ phút, tới thời gian hắn hẹn online với [A Thánh].
Hắn nhanh chóng đăng nhập vào game, quả nhiên tài khoản [động cũng không muốn động] của A Thánh đã online, thấy Vưu Lương Hành onl, bên kia lập tức gửi tin nhắn tới.
[Động cũng không muốn động]: ----- Làm sao vậy? Chậm vài phút.
Vưu Lương Hành trả lời: ----- Không có việc gì, bạn tôi gọi tôi.
Vừa gửi tin xong thì tin nhắn của Liêu Túc ở WeChat như che trời lấp đất ùn ùn tới.
[Là Liêu Túc không phải plastic]: ------ Lương ca! QAQ! Cậu bỏ rơi tôi! Cậu bỏ rơi tôi a!
[Là Liêu Túc không phải plastic]: ------ Thật thương tâm mà!
Vưu Lương Hành nhảy ra khỏi game trả lời: Đừng ồn ào.
Nhìn thấy vài chữ đơn giản này, lập tức Liêu Túc lên tinh thần:
- ----- Cậu đang làm gì! hử!
Vưu Lương Hành: Đăng nhập game.
Lập tức người kia vui mừng khôn xiết:
- ---- Thật đó! Nhanh nhanh nhanh, tôi đang đăng nhập, cậu mời tôi đi!
Vưu Lương Hành dừng lại, không trả lời, ngược lại trở vào game, A Thánh gửi tới tin nhắn:
[Động cũng không muốn động]: ------ Ừ.
[Động cũng không muốn động]: ------- Chúng ta chơi gì?
Cách một chút. [Động cũng không muốn động]: ---- Lương Lương?
Vưu Lương Hành nhanh chóng trả lời: ------- Bạn tôi vừa gọi.
[Động cũng không muốn động]: ----- Có việc sao?
Vưu Lương Hành: ----- Cậu ta cũng muốn đến, chính là người bạn lần trước.
[Động cũng không muốn động]: ------ Hậu Nghệ - Thích chạy bộ kia?
Lần trước Liêu Túc chỉ một ván tướng Hậu Nghệ không biết vì sau A Thánh lại gọi hắn như vậy, bất quá "thích chạy bộ" chính là Liêu Túc, Vưu Lương Hành chỉ đáp: ---- Ừ.
[Động cũng không muốn động] cũng không cự tuyệt: ------- Được, bạn kéo đi.
Ba người cùng chơi tất nhiên không có khả năng đánh solo, chỉ còn lựa chọn đánh v, Vưu Lương Hành lựa chọn tổ đội, kéo A Thánh vào, bước tiếp theo là mới Liêu Túc.
Nhưng hắn tạm dừng vài giây, bỗng nhiên Vưu Lương Hành mở Wechat ra, chọn vào Liêu Túc gõ chữ:
- --- Cậu, tự chơi đi.
Trong khoảnh khắc, Liêu Túc trả lời: [Là Liêu Túc không phải plastic: ------?????? A?????
Vưu Lương Hành trở lại game, quyết đoán chọn bắt đầu ván chơi, trò chơi nhanh chóng ghép đội, Khang Thánh Triết chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, trò chơi đã tiến vào giao diện chọn tướng, nhưng đồng đội không có vị Hậu nghệ - Thích chạy bộ kia.
[Động cũng không muốn động]: ---- A?
[Động cũng không muốn động]: ---- Cậu ta không tới sao?
Vưu Lương Hành nhàn nhạt trả lời: ----- Không phải, tôi không kéo hắn.
Khang Thánh Triệt chợt an tĩnh, muốn hỏi chuyện nhưng ngón tay lại chần chờ, sau khi hắn chọn tướng mới hỏi: ------ Vì sao?
Không khí có chút khẩn trương vi diệu, thoáng chốc sau, Vưu Lương Hành trả lời.
[Tiểu thiên sứ Lương Lương]: ---- Bởi vì tôi muốn cùng bạn, hai người chúng ta chơi game.
Khang Thánh Triết:......
Đột nhiên hắn buông di động ra, đôi tay mở ra, dụi đầu vào lòng bàn tay, chôn hết khuôn mặt lên, thân hình cao to nằm bò xuống nhưng vẫn như một tòa núi nhỏ, bả vai tòa núi nhỏ kia run lên, không bao lâu, vành tai người kia đỏ lự lên.
Nửa ngày không thấy trả lời, ván game đã bắt đầu, âm thanh quen thuộc hoan nghênh vào Vương Giả Vinh Diệu vang lên.
Vưu Lương Hành gõ chữ ở kênh tổ đội: ------ A Thánh? Làm sao vậy?
Chỉ ngắn ngủn vài giây sau [Động cũng không muốn động] xuất hiện ở kênh tổ đội.
[Động cũng không muốn động]: ----- Không xong
[Động cũng không muốn động]: ----- Có cảm giác động tâm.
Vưu Lương Hành:........
Lại tới nữa sao.
Vưu Lương Hành: ----- Chẳng lẽ tôi là gấu trúc?
Khang Thánh Triết không trả lời, nhưng trong lòng lại nói:
"Bạn không phải là gấu trúc, bạn còn đáng yêu hơn cả gấu trúc."