. Chương
Trong phòng khách VIP của công ty Manh Miêu TV, Vương Lộ đẩy cửa vào, vốn dĩ hắn đã lấy tinh thần chuẩn bị cúi đầu xin lỗi không nghĩ tới vừa mở cửa không thấy bóng dáng Bạch Dao chỉ có mấy người quen mắt đang ở trong phòng quay đầu lại nhìn hắn.
Vương Lộ sửng sốt, ngay sau đó một cỗ vui mừng ập đến, nguyên lai Bạch Dao còn chưa lên.....
Tạm dừng một chút, vài người trong phòng nhìn thoáng qua nhau nhanh chóng đứng dậy, khách khí nói:
"Đến rồi sao."
Vương Lộ thuận miệng trả lời đi vào, hai đám người gặp nhau trong phòng khách, Khang Thánh Triết đi chậm hơn vài bước, khi đi vào, những người bên đối diện đều cả kinh.
"........Đây là KK?"
Vương Lộ tươi cười đầy mặt nói:
"Đúng vậy."
Người hỏi chuyện là người đại diện của Phiêu La, mặt khác còn hai người, một là Phiêu La và nhân viên phụ trách phối hợp gặp mặt lần này, người đại diện của Phiêu La ngẩn người đánh giá KK, lập tức trở thành bộ dạng cứng ngắc không thể cười nổi, nói:
"Phiêu La, hai người nhận thức một chút đi."
Một người đứng lên hơi nghiêng người, nhìn qua khoảng - tuổi, bộ dạng tuấn tú vươn tay về hướng Khang Thánh Triết, nói:
"Phiêu La, Kiều Dịch Sở."
Khang Thánh Triết còn cao hơn Phiêu La một cái đầu, hắn nhìn không rõ mặt của phía dưới người kia, Phiêu La không ngẩng đầu hắn đành cong chân hơi cúi người xuống một chút tới khoảng cách hai người có thể nhìn thẳng mới vươn tay nói:
"KK, Khang Thánh Triết."
Động tác cong chân kia nhanh chóng làm người xem không khỏi nhớ tới tư thế đã từng lưu hành trên mạng "khi nói chuyện với chú lùn", bản thân Phiêu La không thấp nhưng so với KK thì thật sự kém một đoạn lớn, nhất thời Vương Lộ nghiêng đầu che miệng buồn cười.
Phiêu La cứng đơ, nhìn chằm chằm bàn tay trước mặt nửa ngày mới khóe miệng mới có thể kéo lên được một chút gọi là cười, nói:
"Tôi vẫn luôn xem livestream của KK, nhưng thật không ngờ bản nhân lại xuất sắc như vậy."
Khang Thánh Triệt đạm nhiên nói:
"Không có a."
Tuy chỉ là xã giao nhưng lời nói lại vô cùng chân thật, Phiêu La và người đại diện không tiếng động liếc nhau một cái, ánh mắt thâm trầm không ít.
Không nói đến động tác cong chân cúi thấp người kia tựa như hành động ra oai phủ đầu khiêu khích người khác, hắn không ngờ rằng KK là người như vậy, vốn tưởng rằng streamer tránh sau màn hình không lộ diện, diện mạo sẽ cực kém, kết quả......
Vừa rồi Vương Lộ mang người vào, hắn còn tường Vương Lộ tìm người thế thân, nhưng sau khi gần gũi nói chuyện mới xác định đây là bản nhân, thanh tuyền khi livestream quen thuộc mỗi ngày đều nghe không thể giả được.
Người trước mắt chính là KK.
Trên mặt Phiêu La tuy rằng lộ vẻ tươi cười nhưng trong lòng là một mảng lầy lội, trái lại trong lòng Vương Lộ là một trận sảng khoái, hắn nhìn Phiêu La vốn dĩ một thân quần áo hưu nhàn thiển sắc với dáng vẻ làm người khác yêu thích kia, đối lập so sánh với KK bây giờ, tức khắc thấy người kia trở nên bình phàm rất nhiều, chỉ tuấn tú hơn người bình thường một chút mà thôi.
Vương Lộ kéo Khang Thánh Triết ngồi xuống, sau khi hai bên chào hỏi sơ qua liền bất động thanh sắc. Vốn là đối thủ cạnh tranh, còn bị đối phương ngáng chân, có thể chào hỏi, cười một cái ở ngoài mặt đã là không tồi rồi.
Vương Lộ cùng Khang Thánh Thánh Triết ngồi một lát, thoáng chốc có chút đắc ý hiện giờ trong lòng đã có chút bồn chồn, trong phòng là một mảnh yên tĩnh, thời gian mới trôi qua hơn phút mà phảng phất như kéo dài hàng giờ, mọi người đều rất khẩn trương chỉ có Khang Thánh Triết với bộ dạng thất thần bị Vương Lộ trộm nhéo hai cái.
Chốc lát sau, tiếng bước chân truyền tới từ bên ngoài, mọi người lập tức đánh lên tinh thần như lâm vào trận địa đón địch, đồng thời đứng dậy, cửa mở ra, một thân ảnh cao gầy minh diễm tiến vào tầm mắt mọi người, tuy rằng đã sớm có chuẩn bị nhưng người kia là Bạch Dao a, có thể thấy được chân nhân làm Vương Lộ cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
Bạch Dao mặc một chiếc áo trắng, phía dưới mặc một chiếc váy đỏ, làm cho vòng eo càng thêm tinh tế, dáng người quyến rũ mười phần, bất quá khí chất cao quý lộ ra quanh thân làm cho cả người không hề có chút diễm tục, chẳng sợ đã cố tình che lấp vẫn có khí tràng của một minh tinh.
Không khí trong phòng nháy mắt biến hóa.
Nhân viên phụ trách việc phối hợp gặp mặt nở nụ cười đi lên, một chuỗi dài những câu hàn huyên thăm hỏi có vất vả không có mệt hay không được tuôn ra, lập tức Vương Lộ đẩy đẩy Khang Thánh Triết ý bảo hắn đi lên nói chuyện.
Khang Thánh Triết cúi đầu nói: "Xin chào....."
Mới nói được nửa câu thì bỗng nhiên ở bên cạnh xuất hiện một tiếng kinh hô không nặng cũng không nhẹ, vừa quay đầu lại nhìn thấy sắc mặt Phiêu La đỏ lên với vẻ hưng phấn.
"Oa, thật là Bạch Dao nha, này.... Tôi là fans của em!"
Thần thái luôn lãnh đạm của Phiêu La bất thình lình biến thành sôi nổi nhiệt tình làm ý thức của Vương Lộ đơ ra như phát ngốc, vốn dĩ Bạch Dao vừa vào phòng liếc mắt một cái đã bị thân ảnh của Khang Thánh Triết hấp dẫn giờ tầm mắt chuyển dời sang Phiêu La, mỉm cười nói:
"A? Thật sao."
Phiêu La: "Đúng vậy!!! Tôi thực sự rất khẩn trương, thật là Bạch Da nha, này, oa oa..!"
Vừa nói vừa kéo kéo người đại diện của mình vài cái, người đại diện của hắn không khỏi nhìn Bạch Dao cười nói:
"Phiêu La là fans của em, hắn đã xem hết những bộ phim mà em đóng, vừa nghe hôm nay có thể gặp mặt em, từ sáng sớm đã điên điên khùng khùng, này, ha ha, không cần chê cười hắn!"
Tựa như bị lỡ lời, hình ảnh Phiêu La luôn tạo cho người ta cảm giác thành thục, xa cách, nào có lỗ mãng như vậy, Vương Lộ suýt chút nữa cắn gãy răng, trong lòng thầm hận Phiêu La dùng chiêu này, nhưng vô pháp khả thi, mắt thấy khoảng cách giữa Phiêu La và Bạch Dao được kéo gần lại, hắn nói:
"A, từ từ, ngồi xuống trước đi, ngồi xuống trước đi."
Lúc này người phụ trách mới như tỉnh mộng, vội vàng tìm vị trí cho Bạch Dao, nói:
"Giới thiệu một chút, đây là streamer có kỹ thuật tốt nhất và nhân khí cao nhất của công ty chúng tôi, vị này là Phiêu La còn đây là KK."
Hai người đồng thời chào hỏi, Bạch Dao kéo kính râm xuống nói:
"Hiện tại streamer về game đều soái như vậy sao, đều có thể debut là nghệ sĩ rồi."
Lời này vừa nói ra làm tươi cười của Phiêu La cứng lại, nếu hôm nay không gặp KK, lời này xác thật hắn có thể tiếp nhận, nhưng hiện tại hắn và KK song song xuất hiện, hai người bị so sánh với nhau, hắn có chút không tự tin, nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn vẫn nở nụ cười tươi như cũ:
"Xong rồi, xong rồi, tôi đây được Bạch Dao khen a, tôi có chút choáng váng đầu a."
Lực khống chế không khí của Phiêu La rất tốt, cách nói chuyện cũng có kỹ xảo, Bạch Dao vừa mới ngồi vài phút, đại bộ phận đều nói chuyện với Phiêu La, Vương Lộ gấp gáp muốn chết, Khang Thánh Triết bị Phiêu La chèn ép ngẫu nhiên chỉ đáp lời được vài câu.
"Nguyên lai nữ thần cũng thích chơi game Vương Giả Vinh Diệu sao."
Bạch Dao nói:
"Gần đây mới bắt đầu chơi, trình độ thường thường thua rất nhiều a."
Phiêu La cười nói:
"Đó là bình thường nha, người mới chơi đều như vậy, vậy... ngày thường em có xem livestream không?"
Trong giọng nói của Phiêu La có sự chờ mong rất rõ ràng, Bạch Dao nói:
"Có xem a."
"Vậy em thường xem ai?"
Sự chờ mong trong giọng nói của Phiêu La càng sâu, Vương Lộ cũng bị câu hỏi này hấp dẫn lực chú ý, cô xem Phiêu La hay xem KK?
Bạch Dao nói:
"Ngao Ngao kêu Lang a, hắn tương đối soái."
Phiêu La khựng lại một cái nhưng lập tức cười nói:
"Lát nữa tôi phải đi chỉnh dung!"
Bạch Dao bật cười, Vương Lộ trơ mắt nhìn Phiêu La nói chuyện không chút khe hở, không khí trong phòng được xào gãi đúng chỗ ngứa, vội vàng đẩy Khang Thánh Triết vài cái, sốt ruột cực kỳ nhưng trong lòng lại biết Phiêu La đã làm chủ được không khí, xác thật không thể cắm lời.
Ngoài ra Vương Lộ cũng phát giác trong hiện thực KK không thích chủ động nói chuyện, tuy rằng trong livestream có thể nói chuyện như diệu ngữ liên châu không hề gián đoạn, có thể nói vài giờ nhưng bản thân từ khi tiếp xúc tới nay cảm giác hắn mang lại đều là không sinh động.
Không khí nghiêng về một phía, đại khái thời gian đã trôi qua khoảng hơn phút, người phụ trách nói:
"Công ty ý muốn là mời em livestream chơi game, em có muốn hiện tại chơi một vài ván game tìm cảm giác ma hợp với nhau một chút được không?"
Bạch Dao tự hỏi một chút rồi nói:
"Được a."
Lần này thực sự là cơ hội cho Khang Thánh Triết, Vương Lộ lộ ra vẻ mặt tươi cười, tha thiết nhìn Bạch Dao đăng nhập tài khoản rồi thêm bạn tốt trong game với KK và Phiêu La, ba người tại hiện trường chơi một ván game.
Bạch Dao nói:
"Tôi tuyển Đát Kỷ, bản mạng."
Khang Thánh Triết và Phiêu La lên tiếng, cơ hồ đồng thời một người lựa chọn Lý Bạch, một người lựa chọn Luna, đều là tướng đi rừng, cần rất nhiều kỹ năng.
Đánh xong một ván này, Khang Thánh Triết bắt được đầu người, Phiêu La lấy được đầu, hai người giành giật từng giây từng phút đoạt tài nguyên đoạt đầu người, nhưng tốc độ tay của Khang Thánh Triết nhanh hơn Phiêu La, chỉ cần điều này cũng đã khẳng định kết quả thắng bại.
Nhưng chỉ chơi một ván duy nhất, sắc mặt Vương Lộ lại không hề chuyển sang tươi đẹp.
Trong toàn bộ quá trình chơi, Khang Thánh Triết không nói nhiều lắm, Phiêu La vẫn duy trì giao lưu với Bạch Dao, loại uy hiếp đơn phương như vậy, nghiêm trọng hơn rất nhiều so với việc thắng bại trong trò chơi.
Kết thúc một ván, sắc mắt Vương Lộ càng thêm xám trắng, tuy rằng Bạch Dao không tỏ rõ thái độ nhưng không khí nói chuyện cũng đã thuyết minh được rất nhiều vấn đề....
Bạch Dao thu lại di động, đeo kính râm lên nói:
"Những việc còn lại chút nữa sẽ liên hệ nhé, tôi có việc xin đi trước."
Đại minh tinh phải đi, ai còn dám lưu cô lại, người phụ trách khách khí đứng dậy đưa cô ra cửa, những người còn lại thì ở lại trong phòng khách.
Mất đi cơ hội, toàn bộ hành trình KK hoàn toàn bị lãnh đạm, Vương Lộ cúi đầu lẩm bẩm trong lòng:
"Xong rồi.... hoàn toàn xong rồi...."
Đại khái cho rằng thắng bại đã định, trên khuôn mặt người đại diện của Phiêu La tràn đầy vui vẻ, Phiêu La ngẩng đầu lên dùng ánh mắt nắm chắc thắng lợi không thèm e dè mang thêm vài phần coi khinh nhìn KK.
Rõ ràng là đoạt cơ hội của người khác còn có thể đúng ý hợp tình không biết xẩu hổ như vậy, Vương Lộ tức giận run người, nhưng không thể nói ra được câu nào, hắn cúi đầu, tính toán an ủi Khang Thánh Triết vài câu, ai ngờ nguyên bản người vốn ngồi bất động biểu tình đạm nhiên kia chợt đứng lên.
Sau khi kết thúc công việc, việc đầu tiên Khang Thánh Triết làm là mở WeChat ra, làm hắn chấn động là, hắn thấy được trong khung đối thoại với Lương Lương có một tin nhắn mới.
Kích động không thể kìm nén mở tin nhắn ra, chỉ thấy dưới tin tức hắn gửi vào đêm hôm qua có thêm một chữ.
- ---- Ngày mai ở Bắc Kinh..... Có thể gặp mặt không?
Lương Lương: ----- Được.
Khang Thánh Triết rung động..... Được?
Được là có ý gì????
Lương Lương đáp ứng gặp mặt hắn rồi?
Người kia không còn tức giận nữa?
Trong khoảng khắc ngắn ngủi, Khang Thánh Triết không kịp nghĩ quá nhiều, càng không biết khoảng cách giữa hắn và Vưu Lương Hành hiện giờ gần như thế nào, nhất thời chỉ có sự vui sướng bao phủ hết thảy, hắn nên làm như thế nào bây giờ, hắn đánh chữ gửi vào khung thoại của Lương Lương.
Tinh thần trở nên phấn chấn, Khang Thánh Triết giương mắt thấy bóng dáng Bạch Dao đã đi tới cửa phòng, bỗng nhiên trong đầu chợt lóe lên, gõ chữ trong WeChat:
- ---- Bạn thích Bạch Dao không?
Đối phương như hơi khó hiểu với vấn đề hắn hỏi, trả lời câu đầu tiên sau khi hai người rùng mình.
Lương Lương: ------ Cũng bình thường....
Khang Thánh Triết lộ ra nụ cười, dưới con mắt kinh ngạc của Vương Lộ hắn nhanh chóng vọt ra ngoài, bước chân hắn rất dài, thân lại cao, chỉ vài bước đường đã chặn đứng Bạch Dao.
Bạch Dao có chút mờ mịt hỏi:
"Làm sao vậy?"
Khang Thánh Triết nắm tay lại, thanh âm phấn chấn hơn nhiều so với lúc trước:
"Cô có thể ký tên cho tôi được không?"
Một câu này cùng bộ dạng kia rất giống với lúc Phiêu La nhìn thấy Bạch Dao, bất quá tốc độ này chậm hơn so với Phiêu La không chỉ là một hai phách.
Bạch Dao nói:
"Cậu cũng là fans của tôi sao? Phản xạ có chút chậm a."
Khang Thánh Triết dứt khoát nói:
"Không phải, tôi tặng người."
Bạch Dao: "....." Lý do này cô không nghĩ tới a.
Một chút sau, Bạch Dao nghiêng đầu lộ ra nụ cười:
"Được thôi, ký vào đâu nào?"
Khang Thánh Triết sờ soạng cả người một lần không tìm được gì, vì thế vỗ vỗ lên áo thun trắng đang mặc nói:
"Ký lên áo là được."
Có "giấy" rồi mà không có bút, Bạch Dao móc ra một thỏi son môi trong túi sách đang muốn xuống tay, đột nhiên đột phát kỳ tưởng nói:
"Son môi này của tôi khá đắt nha, cậu dùng cái gì đổi a?"
Khang Thánh Triết nói:
"Tôi mang theo thứ tốt, ở Bắc Kinh không mua được."
Bạch Dao chớp chớp mắt, bàn tay chuyển động như nước chảy mây trôi rất nhanh ký tên xong, rồi mang theo tươi cười duỗi tay về phía Khang Thánh Triết.
Khang Thánh Triết đánh giá chữ kỹ vài lần, còn khá vừa lòng, sau đó buông ba lô trên lưng xuống, kéo ra, cần thận vói tay vào.
Tầm mắt Bạch Dao nhìn theo động tác của Khang Thánh Triết, nhìn thần thái nghiêm túc của hắn cũng đang tự hỏi, tò mò bên trong có vật gì trân quý đến vậy, vì thế đôi mắt cô nhìn không chớp mắt.
Rốt cuộc, Khang Thánh Triết chậm rãi rút tay ra khỏi ba lô, đưa ra trước mắt là một lọ kẹo màu hồng phấn, nhãn bên ngoài ghi tên "tiểu đường tâm."
...... Bạch Dao cảm thấy mình bị lừa gạt.
Cô dừng một chút rồi phát ra thanh âm khô khốc:
"Thứ tốt chính là kẹo sao?"
Khang Thanh Triết gật đầu:
"Đúng vậy, thật sự ở Bắc Kinh không mua được."
Bạch Dao: ".... Thôi được rồi."
Tuy rằng có chút thất vọng, nhưng ít còn hơn không, cô thở dài, đưa tay định nhận lọ kẹo, không nghĩ tới nam sinh cao lớn kia với biểu tình nghiêm túc vặn lọ kẹo ra, sau đó lấy ra một viên kẹo nho nhỏ đặt vào lòng bàn tay của Bạch Dao.
Bạch Dao: "...."
Có lẽ là nhìn biểu tình quá mức phức tạp của Bạch Dao mà Khang Thánh Triết do dự một lát rồi lại lấy ra hai viên kẹo nữa đặt vào tay Bạch Dao, nhưng giây sau, thấy đau lòng thu lại một viên nhét vào lọ kẹo, nói:
"Hai viên chắc là đủ rồi đi."
Bạch Dao: "...... Tôi cảm thấy không đủ."
Mặt Khang Thánh Triết đứng đắn nói:
"Cô sẽ béo."
Bạch Dao: "....."
Cô hít một hơi thật dài rồi lại thở ra, biểu tình lặp đi lặp lại nhiều lần cuối cùng nói:
"Có thể.... cậu đã thành công hấp dẫn sự chú ý của tôi."
Sau khi kết thúc trò chuyện, Bạch Dao ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Khang Thánh Triết một cái, mở cửa rời đi công ty, vừa ra khỏi thì xa xa nghênh diện hai hình bóng quen thuộc.
Bạch Dao: "A Lương?"
Vưu Lương Hành vừa nghe thấy thanh âm của cô, thân mình chợt khựng lại, phản xạ có điều kiện xoay người, Bạch Dao nhấc chân lên muốn cởi giày nhưng được một nửa thì nghĩ bên cạnh còn có người nhìn, ngạnh sinh sinh đi lại giày, hô lên:
"Đừng lại cho ta!!!"