. Chương .
Tim của Vưu Lương Hành chưa bao giờ có loại cảm thụ như bây giờ, bất ổn, loạn nhịp, cổ họng nghẹn lại, lồng ngực truyền ra cảm giác áp bách, toàn bộ thân thể cứng còng, căn bản không nói ra lời.
Làm lơ tin nhắn của A Thánh, hắn trở lại trò chơi, ván game đang bắt đầu ghép đội, tất cả mọi người đã tiến vào ván game, chỉ có hắn còn chưa xác nhận.
Vưu Lương Hành vốn định cứ như vậy bị đá ra nhưng lại nghĩ lo lắng Bạch Dao sẽ tới hỏi, một hồi bão táp sẽ buông xuống, không bằng có thể kéo dài được bao lâu thì cố gắng bấy lâu đi.
Nói thật, đối với Vưu Lương Hành mà nói trên thế giới này không có khắc tinh nào lớn hơn Bạch Dao.
Suy nghĩ một hồi chỉ có thể ấn vào xác nhận.
Vào phòng chơi game, ngoài dự đoán dưới avatar của A Thánh và Bạch Dao đều không có gì, hai người không mở mic nói, A Thánh đang bị thương ở cổ họng không nói được, mà Bạch Dao cũng không có ý muốn nói gì.
Vưu Lương Hành vừa thấp thỏm vừa lắng đọng lại, nghĩ ra nguyên nhân vì sao hai người này lại chơi game với nhau.
Vài ngày nữa không phải A Thánh sẽ cùng phát sóng trực tiếp với Bạch Dao hay sao, vừa rồi gặp Bạch Dao cũng đã nói, chơi game là công việc đêm nay, cho nên hai người bọn họ đây là có hẹn trước luyện tập ma hợp với nhau..... Việc đơn giản như vậy, sao hắn lại không nghĩ tới chứ.
Hối ý mãnh liệt dâng lên, Vưu Lương Hành thở dài, nhìn Bạch Dao lựa chọn pháp sư đi trung lộ, A Thánh lựa chọn đi rừng còn mình chọn vú em Thái Văn Cơ.
Phòng chơi nhìn như bình tĩnh nhưng tâm thái của Vưu Lương Hành như sụp đổ.
Ván game này hắn chơi trong run sợ, hắn chọn vú em, liên hợp với xạ thủ đẩy đổ tháp phòng ngự của quân địch sau đó hội hợp với A Thánh ở trung lộ, vừa chơi vừa nhìn bản đồ nhỏ, hắn không khỏi chú ý tới động thái của Bạch Dao.
Hắn tiếp xúc khi Bạch Dao chơi game lần cuối cùng là ở thành phố A, khi đó cô là người mới chơi, về cơ bản đều đi tặng đầu người cho quân địch, hiện tại sau một khoảng thời gian không gặp, kỹ thuật, kỹ xảo chơi đều tiến bộ hơn rất nhiều, về chỉnh thể thì phong cách chơi biến hóa rất rõ ràng.
Nói tóm lại..... phi thường... kỹ nữ.
Ngựa quen đường cũ trốn trong bụi cỏ trộm giết người, khi đoàn chiến núp phía sau tung kỹ năng xong liền chạy, có thể nói là nắm giữ toàn bộ tinh túy của Đát Kỷ.
Tinh thần của Vưu Lương Hành căng chặt, hắn thao túng Thái Văn Cơ chạy ngược chạy xuôi theo A Thánh, chợt chú ý đến âm thanh nhắc nhở trong trò chơi, Đát Kỷ của Bạch Dao lại đánh chết một người, bắt lấy mạng thứ trong ván chơi.
Đồng thời, kênh văn tự hiện lên tin nhắn của Bạch Dao.
[Bên ta - Đát Kỷ] [Nữ thần vương giả ở hoàng kim]: -- Chậc, chậc, chậc, thế nào?
Lời này không biết hỏi ai nhưng hiện giờ Vưu Lương Hành phá lệ mẫn cảm, bình thường hắn sẽ làm lơ, nhưng trong tình huống trước mắt hắn đánh cố ý vô tình dỗ dành cô một chút.
Vưu Lương Hành trả lời: --- Đánh thật tốt.
Nhắn tin xong, A Thánh lập tức gửi lên tin nhắn.
[Bên ta - Lý Bạch] [động cũng không muốn động]: ----....
Liên tiếp vài cái dấu ba chấm mang ý nghĩa rất phức tạp, lông mày Bạch Dao nhướng lên hỏi:
---- Làm sao? Có ý gì?
[Bên ta - Lý Bạch] [động cũng không muốn động]: ---- Không có ý gì.
[Bên ta - Lý Bạch] [động cũng không muốn động]: ---- So ra kém hơn tôi một chút.
Bạch Dao: ------.....
Bạch Dao là người tùy tính, tương đương với việc có thể đùa giỡn, trêu chọc, cô và Khang Thánh Triết mới nhận thức được vài ngày, nhưng so với một đám người luôn khách khách khí khí với thân phận minh tinh của mình thì hắn như vậy cô cảm thấy tự tại hơn, hoàn toàn không cảm thấy hắn mạo phạm vì vậy cô trào phúng nói:
---- Phi, thật không biết xấu hổ mà.
Tùy ý nói chuyện phiếm như vậy làm cho Vưu Lương Hành kẹp ở giữa có cảm thụ không được tốt, cố gắng chịu đựng qua ván game, tế bào cả người hắn như trì độn đi vài phần, vất vả đánh xong một ván, A Thánh và Bạch Dao đồng thời gửi lời mời.
--- [Nữ thần vương giả ở hoàng kim] [động cũng không muốn động] mời bạn tham gia ghép đội.
Vưu Lương Hành: "....."
Cả buổi tối chơi ván, ván thắng liên tiếp, trong cả ván Bạch Dao đều chọn Đát Kỷ và A Thánh đều chọn Lý Bạch, thắng rất nhẹ nhàng nhưng nội tâm Vưu Lương Hành vô cùng mệt mỏi thậm chí có loại cảm giác dầu hết đèn tắt.
Điều duy nhất an ủi chính là ngoại trừ ván đầu tiên có vài câu giao lưu bằng văn tự, thì ván còn lại đều an an tĩnh tĩnh không có bất luận liên hệ gì.
Kết thúc trò chơi, Vưu Lương Hành cũng không có xả hơi mà nhíu mày chờ đợi, quả nhiên, vài giây sau, tin nhắn của Bạch Dao ở WeChat quất ngựa mà đến.
[Nữ vương bệ hạ]: --- Em không phải nói không chơi game với chị sao?
Tâm Vưu Lương Hành ngạnh lên, mày nhăn lại, nhìn bão tố sắp tới trước mặt, dáng người tinh tráng của hắn nhìn qua vô cùng đơn bạc.
Đến rồi....
Trong cơn cuồng phong sắp đến, [Nữ Vương bệ hạ] rốt cuộc mở miệng:
--- Hừ! Khẩu thị tâm phi!! [thẹn thùng che mặt]
Vưu Lương Hành: "...."
Hắn nhất thời không kịp phản ứng, khựng lại vài giây mới trả lời:
---- Em.....
Lúc hắn đang do dự cùng chần chờ thì trong mắt của Bạch Dao hắn như đang ngượng ngùng, vô cùng đáng yêu, vốn dĩ Vưu Lương Hành cự tuyệt lời mời khi ở dưới phòng khách của cô làm cô thấy có chút mất mát, không nghĩ tới, khi bắt đầu chơi game thì nó vẫn tới, loại mâu thuẫn giữa trước và sau như vậy không làm cô thấy tức giận mà ngược lại tâm tình trở lên rất tốt.
Đúng rồi, không biết có phải sự việc quá mức trùng hợp hay không mà Bạch Dao sinh ra hiểu lầm một cách vi diệu.
Sau khi tổ đội với KK, cô cũng đưa ra lời mời Vưu Lương Hành, sau đó Vưu Lương Hành tiến vào tổ. Tất nhiên cô không nghĩ tới Vưu Lương Hành thực sự chấp nhận lời mời của ai, cũng hoàn toàn không biết Vưu Lương Hành có quen biết với KK.
Cứ như vậy một sự hiểu lầm mỹ diệu.
[Nữ vương bệ hạ]: ----- Chị biết A Lương yêu chị mà, haizzz, lần sau chỉ hai người chúng ta chơi là được rồi, bóng đèn KK kia quá sáng đi, thật chán ghét.
Vưu Lương Hành:.....
Sợ Vưu Lương Hành không hiểu, Bạch Dao còn giải thích:
---- Quên nói trước cho em biết, vừa rồi lúc chơi game kia là streamer KK của Manh Miêu TV, nghe nói fans của hắn không ít, cũng có chút danh tiếng. Nhưng mà a ~~ so với chị đây thì vẫn thiếu một chút a.
Phản ứng của Vưu Lương Hành không chậm, qua vài câu nói, cả người hắn thả lỏng, có cảm giác sống sót sau tai nạn nhảy lên trong lòng.
Hắn thuận miệng ứng phó vài câu, thật khó miêu tả tinh thần lúc lên lúc xuống, tin nhắn bên này còn chưa trả lời xong, thì A Thánh ở bên kia cũng gửi tin nhắn tới:
[A Thánh]: --- Hừ, hừ, hừ! [Chống nạnh] [xoa tay] [tức giận muốn chết].
Vưu Lương Hành trả lời: ----....
Cậu có bệnh sao?
Hiển nhiên A Thánh không có bệnh, thậm chí còn tức giận:
---- Quả nhiên anh thích Bạch Dao.
Vưu Lương Hành: ----.... Cậu nhìn đâu ra vậy.
Tốc độ tay của A Thánh rất nhanh ném tới một bức ảnh chụp màn hình, đúng là hai câu nói trong kênh văn tự ở ván đầu tiên:
[Bên ta - Đát Kỷ] [Nữ thần vương giả ở hoàng kim]: -- Chậc, chậc, chậc, thế nào?
[Bên ta - Thái Văn Cơ] [Tiểu Thiên Sứ Lương Lương]: -- Đánh thật tốt.
A Thánh --- Anh còn có gì để nói không.
Vưu Lương Hành:....
Không có lời gì để nói, tạm biệt.
Vưu Lương Hành không trả lời, Khang Thánh Triết có chút nóng nảy chờ đợi tin tức, thoáng chốc sau, gửi một loạt sticker đáng thương chua xót tới đây.
A Thánh: ---- Anh không tới dỗ dành một chút sao~~~
Vưu Lương Hành:.....
Vưu Lương Hành: Cậu có độc??
A Thánh: Không có a.
A Thánh: Nhưng tôi có một con tim ghen ghét ~~~~
Vưu Lương Hành:....
Hắn cảm thấy đầu đau quá.
Sau khi bình tĩnh hắn cảm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc, cẩn thận ngẫm lại, lúc trước A Thánh gạt hắn việc streamer có lẽ giống với việc Bạch Dao là chị ruột của mình, họ luôn bỏ lỡ cơ hội để mở miệng giải thích.
Chủ động nhắc tới việc này thì cảm thấy rất kỳ quái nhưng không nói sẽ tạo thành hiểu lầm. Vưu Lương Hành suy nghĩ một lát đánh chữ nói:
--- Kỳ thật, Bạch Dao ở cách vách phòng tôi.
A Thánh: ---- Ở cách vách sao?
Vưu Lương Hành trịnh trọng nói: --- Ừ.
A Thánh: ---- Trên vách phòng anh có dán poster của cô ấy sao?
Vưu Lương Hành:.....
Hắn tự nói với chính mình rằng không cần tức giận, nhưng đột ngột như này khó làm người khác tin tưởng, hắn giải thích một lần nữa:
--- Tôi quen biết Bạch Dao.
Tin nhắn của A Thánh nhanh chóng gửi đến:
--- Tôi cũng quen biết nha.
Vưu Lương Hành:....
Vưu Lương Hành: ---ý của tôi là...
Hắn tạm dừng một chút, chuẩn bị tiến hành giải thích nhưng tin nhắn chưa kịp gửi đi thì A Thánh đã gửi tin nhắn tới:
----- Trước tiên không nói tới cái kia, vừa rồi vì sao anh chỉ khen cô ấy mà không khen tôi, Lương Lương thật là khẩu thị tâm phi, thích người như Bạch Dao a a a [Ủy khuất] [siêu siêu ủy khuất]
Vưu Lương Hành:.....
Ý nghĩ của hắn nháy mắt bị đánh gãy, không quản việc giải thích rõ quan hệ, phản xạ có điều kiện xóa hết chữ đã gõ, viết lại phản bác:
---- Không, tôi không thích người như vậy.
A Thánh: ---- Vậy sao anh không khen tôi.
Vưu Lương Hành:.....
Rốt cuộc việc không thích Bạch Dao và không khen A Thánh có liên hệ gì a, Vưu Lương Hành cảm thấy mình suýt chút nữa đầu óc trở nên hỗn loạn, chỉ nói vài câu với A Thánh mà tâm tình vốn khẩn trương mệt mỏi quá độ giờ đã trở thành tâm phiền ý loạn, nói vài câu đã muốn đánh người.
Nắm tay nóng lòng muốn thử lắm rồi.
Vưu Lương Hành bực bội nói:
--- Kỹ thuật của cậu tốt như vậy còn phải khen sao?
Lời này càng chọc người hơn so với trực tiếp khích lệ, Khang Thánh Triết cảm thụ trong chốc lát rồi mỹ tư tư nói: --- Muốn a.
Vưu Lương Hành:.....
Hắn phục rồi, sau đó dừng một chút mới đánh chữ:
----Cậu giỏi nhất.
Trong nháy mắt, Khang Thánh Triết cảm thấy mình đạt tới sự thăng hoa về tinh thần, hắn tự mình thể nghiệm xong mới đứng đắn đánh chữ:
---- Mấy ngày nay tối nào tôi cũng sẽ chơi game với Bạch Dao, anh còn tới hay không?
Chân mày của Vưu Lương Hành nhảy dựng lên, trả lời:
--- Không tới.
Câu trả lời cực kỳ quyết đoán, nhưng trong nháy mắt hai người đều có cảm giác vi diệu, Khang Thánh Triết đánh chữ nói:
----- Vừa rồi tôi nói giỡn mà, anh thật sự không tới sao?
Vưu Lương Hành: --- Không tới.
Khang Thánh Triết gặng hỏi: ----- Vì sao?
Vưu Lương Hành: ---- Hai người gõ mõ cầm canh là được rồi.
Câu trả lời của hắn rất tự nhiên mà bằng phẳng, so với việc cố ý còn chọc vào tâm khảm hơn, Khang Thánh Triết hoảng hốt, một cổ cảm giác sung sướng ập đến, nhịn không được hỏi:
---- Thích tôi như vậy sao?
Vưu Lương Hành trả lời:
---- Ý tôi là tôi và Bạch Dao, hai người ngõ mõ cầm canh là được.
Khang Thánh Triết:.....
Vưu Lương Hành: --- Cô ấy vừa chơi game xong đã thêm tôi làm bạn tốt rồi.
Khang Thánh Triết: ---???A???
Vưu Lương Hành hơi hơi mỉm cười: ---- Tôi nói giỡn đấy.
Khang Thánh Triết hoảng sợ, cả người như chột dạ, sợ hãi nói:
--- Anh... anh còn nói giỡn sao, làm tôi sợ muốn chết [khóc chít chít].
Vưu Lương Hành xác thật rất ít khi đùa giỡn, bất quá ngẫu nhiên dùng lần cảm giác cũng không quá kém, cảm thụ trong lòng hôm nay bắn ngược một chút cho A Thánh, tuy rằng không giống nhau nhưng hắn lại cảm thấy có chút cân bằng lại.
Thời điểm bây giờ đã về đêm khuya, sau khi hai người nói chuyện phiếm vài câu đã chúc nhau ngủ ngon, trước khi ngủ, A Thánh chủ động nhắc nhở:
--- Vài ngày nữa tôi và Bạch Dao sẽ phát sóng trực tiếp, anh có tới xem hay không?