. Chương
Lần này hắn tới kịp, không chỉ nháy mắt áp chế đối phương mà còn có thể dùng kỹ năng giảm toàn bộ tốc độ của quân địch xuống, Bạch Dao vốn tưởng chính mình bị bao vây hẳn là phải chết, không nghĩ tới đến thời điểm mấu chốt Lý Bạch nhảy ra kiềm chế đối phương, Minh Thế Ẩn ở phía sau đồng thời thêm máu, giải trừ nguy cơ tuy tàn huyết giữ được một mạng.
"Tôi đi về nhà trước."
Bạch Dao nhẹ nhàng toét miệng, biểu tình tìm được đường sống trong chỗ chết làm lóe mù mắt của đám fans phòng livestream, cô vừa đi vừa nói:
"KK, giúp tôi trông chừng đường giữa."
[Dao Dao của tôi làm sao có thể đáng yêu như vậy được chứ.]
[Đạt Kỷ thực sự là bản nhân của Dao Dao nha.]
[Này, này, này, đường giữa của mình thì tự mình thủ đi a, này, này.]
Không cần cô nói, tình hình ở trung lộ không có khả năng lui bước, Khang Thánh Triết đã đánh cho người quân địch tàn huyết, đúng thời cơ tốt nhất để thu hoạch, bóng kiếm tung bay, kiếm khách bạch y rút kiếm đuổi theo, phượng cầu hoàng... trong nháy mắt đã bắt lấy cả ba người.
[an enemy has been slain!]
[Double kill!]
[Triple kill!]
Lấy danh giết ba không chút lưu tình, cùng nghênh đón âm thanh trầm trồ khen ngợi.
[Đúng vậy đúng vậy, tấn công phải như vậy chứ.]
[Cảm tạ tướng địch đã cống hiến đầu người]
[Cách đánh quen thuộc, hương vị quen thuộc, ừm, không sai, là KK của tôi.]
Bạch Dao về nhà, nhưng lượng máu của Minh Thế Ẩn - Phiêu La vẫn còn đầy cho nên hắn ở lại đường giữa, mắt thấy ở đây chỉ có hai người hắn và KK, trong lòng nghĩ cũng nên thể hiện một chút, vì vậy dứt khoát tung kỹ năng đi theo KK, hai người đuổi theo tướng địch ở trung lộ.
Hai đối hai, Lý Bách và Minh Thế Ẩn đối chọi với Gia Cát Lượng và Bạch Khởi, đối phương cơ hồ full máu còn lượng máu của Lý Bạch và Minh Thế Ẩn thì không đủ.
Không có Bạch Dao ở bên cạnh, hai người giao lưu ngắn gọn.
Phiêu La nói: "Đánh hay không đánh?"
Mắt Khang Thánh Triết cũng không nâng chỉ nhìn chằm chằm màn hình nói: "Đánh."
Trong lúc nói chuyện, Lý Bạch trong màn hình đã rút kiếm ra xông lên phía trước, Minh Thế Ẩn theo sát sau, KK di chuyển rất linh hoạt, đối phương bận tâm Lý Bạch vừa giết ba người nên chuẩn bị lui vào trong tháp, nhưng KK đâu có coi tháp phòng ngự ra gì, hắn nhảy theo vào đánh, Bạch Khởi và Gia Cát Lượng xoay người lại đối chọi nhưng đã mất thời cơ, bị KK không chút lưu tình thể hiện.
[an enemy has been slain!]
Bạch Khởi của quân địch có lượng máu nhiều hơn nhưng vì che chở cho Gia Cát Lượng cho nên thừa nhận toàn bộ thương tổn, vài giây sau đã bỏ mình, có sự bảo hộ này Gia Cát Lượng một mình lui về sau, dùng tàn huyết tránh thoát được đại chiêu của Lý Bạch.
Chỉ giết được một người, hiển nhiên Khang Thánh Triết không vừa lòng, nhưng hắn bị tháp phòng ngự bắn phá, lượng huyết bị tháp xạ kích nhanh chóng thấy đáy, vì thế trong giây lát hắn dùng kỹ năng di chuyển về nguyên điểm nhảy ra khỏi phạm vi tháp phòng ngự của đối phương.
Hắn vừa di chuyển, người bị tháp bắn đổi thành Minh Thế Ẩn, Minh Thế Ẩn chỉ là phụ trợ, da giòn máu ít, bị tháp bắn một cái, lượng máu nháy mắt giảm xuống, đành phải hoang mang rối loạn chạy từ trong tháp địch ra ngoài.
Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp không nhịn được bật cười.
[Đã nói là cùng nắm tay đi, cậu ta lại tự mình trộm chạy mất.]
[Phiêu La:??? Người đâu rồi!]
[Hiện trường thất bại của việc dắt tay nhau.]
[Phảng phất như đang xem drama, KK thật là phụ lòng hán.... nhưng tôi thích a.]
Nhìn Minh Thế Ẩn còn tàn huyết chạy ra khỏi tháp phòng ngự, Gia Cát Lượng của quân địch với lượng máu chỉ cần chạm vào là chết thành công bị câu dẫn quay lại, hắn lập tức xoay người vọt thẳng về phía Phiêu La.
Vào khoảng khắc này, Khang Thánh Triết thao tác Lý Bạch nhảy ra, tung một kiếm trận, bức cho Gia Cát Lượng phải dùng kỹ năng lui lại, nhân lúc này Minh Thế Ẩn mạo hiểm trở về tháp nhà.
Tuy rằng an toàn nhưng xác thật không đánh được, Phiêu La chọn vào tự di chuyển về thành, rồi tạm thời buông điện thoại xuống.
Hắn bình yên di chuyển trở về thành, KK thì ở ngoài tháp lang thang thử đối chiến với Gia Cát Lượng còn tàn huyết.
Hai người dùng kỹ năng di chuyển vị trí, nếu là ngày thường KK sẽ tạm lui về trong chốc lát, nhưng hôm nay hắn thập phần hiếu chiến, cho dù một mạng đổi một mạng cũng muốn lấy danh giết .
Bình luận trong phòng livestream nổi lên.
[...]
[Hôm nay Lý Bạch, thật hung mãnh.]
[Lượng Lượng đừng đi, Lý Bạch KK muốn nói chút chuyện a.]
Trong một giây ngắn ngủi này là quyết chiến sinh tử, Lý Bạch vọt lên đồng thời Gia Cát Lượng cũng tung ra đại chiêu, tỏa định, chuẩn bị làm ngọc nát.
Đại chiêu của Gia Cát Lượng từ khi ngưng tụ đến khi phóng thích có một khoảng thời gian tạm ngừng, nhưng dù vậy, trước khi hắn ngã xuống vẫn có thể phóng ra kỹ năng, Khang Thánh Triết thao tung Lý Bách rút lui về sau một bước nhưng vòng kỹ năng vẫn gắt gao khóa trên người hắn.
Lần này không thể nghi ngờ hẳn là phải chết!
Tất cả mọi người đều cho rằng như vậy, nhưng lại nghĩ, lấy cái chết đổi lấy giết cũng lời rồi.
Kỹ năng trước khi chết của Gia Cát Lượng trực tiếp đánh tới, vốn tưởng rằng hình ảnh tiếp theo là Lý Bạch Khang Thánh Triết phải ngã xuống đất.... nhưng thực tế lại không có, trong giây mọi người không kịp phản ứng kia, Khang Thánh Triết chuẩn xác ném ra kỹ năng thứ , kỹ năng này có thể miễn thương cho Lý Bạch trong nháy mắt, viên đạn nguyên khí kia xuyên qua thân thể hắn, sau đó.....
Đánh vào người Phiêu La tàn huyết vừa về đến tháp nhà.
Âm thanh nhắc nhở trong trò chơi vang lên.
[an ally has been slain!]
Minh Thế Ẩn - Phiêu La phảng phất như lá rụng trong gió, bi thương ngã trên mặt đất.... chết ngắc.
Đồng thời, âm hiệu [Penta kill] cũng long trọng vang lên, thắng lợi hoàn toàn thuộc về một mình Khang Thánh Triết.
Một cái chớp mắt, cả phòng phát sóng điên cuồng giống như mưa rền gió dữ.
[??? woc!?? Còn có thể thao tác như vậy sao???]
[Phiêu La:???]
[Mẹ ơi, ha ha ha ha ha ha ha!!!!]
[KK: Thấy không, một khi tôi phát điên thì đồng đội tôi cũng giết!]
[KK cậu thật trâu bò!!! Thiên a. Cậu muốn làm gì chứ ha ha ha ha ha ha!]
[Phiêu La đã làm cái gì sai !!! Thật đau lòng nhưng vì sao tôi chỉ muốn che mặt cười a a!]
Không chỉ bên trong phòng phát sóng cười như điên mà Bạch Dao cũng cười cong eo, cô giơ tay đấm lên tay Khang Thánh Triết, cười đến đỏ cả mặt, trong thời gian ngắn, tầm mắt, tiêu điểm của tất cả mọi người đều tập trung trên người KK.
[Tôi thông báo tôi đã là fans của streamer này a.]
[Thật bại hoại mà, không thể tin được.]
Phiêu La bị họa thủy đông dẫn đột nhiên tử vong, sửng sốt há miệng thở dốc lại không thể phát ra âm thanh, Khang Thánh Triết ngẩng đầu cười với hắn, nói:
"Xin lỗi, phản xạ có điều kiện."
Khóe mắt Phiêu La giật giật nhưng vẫn phải duy trì ý cười trên mặt:
"Không có gì, tôi hiểu mà."
Trên mặt tuy rằng hòa thuận vui vẻ nhưng bàn tay phía dưới đã nắm chặt, phải vài giây sau mới buông ra, hắn thầm hô một hơi, bất động thanh sắc trao đổi ánh mắt với người đại diện bên ngoài màn ảnh, sắc mắt người đại diễn cũng nôn nóng lắc đầu với Phiêu La.
Cho dù không cần giao lưu về ngôn ngữ nhưng động tác này có ý nghĩa rằng, tình huống phòng live không quá tốt.
Chính Phiêu La cũng có dự cảm không tốt, lúc này KK đã đoạt danh "giết " cũng đã vô tình thành công hấp dẫn tầm mắt của toàn bộ người xem trong phòng phát sóng.
Mặc kệ là ai, vì Bạch Dao tới đây hay là vì game Vương Giả Vinh Diệu, từ giờ khắc này, lực chú ý của mọi người ít hay nhiều đều tập trung lên người Khang Thánh Triết.
Vốn dĩ hắn đã có giá trị nhan sắc cực cao, thao tác lại lợi hại, phần cứng như vậy khiến cho hắn trở lên nổi bật trong phòng phát sóng, bất tri bất giác lực chú ý của toàn bộ mọi người sẽ đặt lên trên người Khang Thánh Triết và Bạch Dao.
Kết thúc một ván này, Khang Thánh Triết lấy thành tích là --, không thể nghi ngờ là carry toàn trường.
Bạch Dao cười nói:
"Haizzz, KK tự cứu mình một mạng làm kịch bản tôi chuẩn bị mắng người cũng không thể dùng được, thật đáng tiếc."
[Ha ha ha ha ha tôi cũng đã chuẩn bị tốt! Thật đáng tiếc!]
[Không sao có thể để lại, tiếp theo nếu bị thua chúng ta cùng nhau mắng gã KK này.]
[+, +! Lời kịch tôi đều nghĩ kỹ rồi! Đẹp thì ghê gớm sao! Xem cậu đi rừng thành dạng gì!]
Khang Thánh Triết chợt cười một tiếng, thanh tuyền giống bình thường như đúc, fans thường xem live của hắn có thể thường xuyên nghe được tiếng cười này, khi đó mọi người đều cho rằng hắn đang cười, nhưng cho tới tận bây giờ, hắn mới lộ diện, thanh âm mang cười nhưng trên mặt không có nụ cười, mà vẫn lười nhác như cũ.
[.....Này... này làm thế nào vậy....]
[Vì sao có thể mặt vô biểu tình mà phát ra được tiếng cười a!!!]
[Đột nhiên cảm thấy hảo manh là thế nào, điểm manh của tôi bị làm sao a!]
[Phía trước không sao đâu, bạn phải tin tưởng toàn bộ cảm giác của mình đều do cậu ta quá đẹp a!!!]
Trong lúc vui đùa, toàn bộ bình luận trong phòng phát sóng đều bị KK chiếm lĩnh, trừ bỏ Bạch Dao, có thể nói cho tới bây giờ bình luận toàn bộ đều là KK, trò chơi lại vào ván mới, Phiêu La tuy rằng vẫn đi theo bên người Bạch Dao nhưng lực chú ý của mọi người vẫn tập trung trên người Khang Thánh Triết như cũ, không chỉ vậy, với tốc độ tay của hắn thành tích mỗi ván đều không ngừng tăng lên.
Ván thứ , Khang Thánh Triết --
Ván thứ , Khang Thánh Triết --
Ván thứ , Khang Thánh Triết --.
Trái lại bởi vì Phiêu La mỗi ván đều đánh phụ trợ cho nên thành tích không cao, thậm chí ván thứ chỉ lấy được đầu người, đã không được chú ý, thành tích lại khó coi như vậy, mặt Phiêu La tuy rằng ôn hòa nhưng trong thời điểm uống nước, bàn tay lại run lên vì tức giận.
Thời gian trôi qua rất nhanh, nhiệt độ trong phòng phát sóng càng lúc càng cao, tới ván cuối cùng, Phiêu La chợt nói:
"Ván cuối cùng có muốn phóng túng một chút hay không?"
Từ đầu live đến giờ Phiêu La vẫn không có cảm giác tồn tại gì, lúc này chủ động đưa ra một câu, Bạch Dao nể tình lên tiếng:
"Được a, vậy phóng túng đi."
Nếu phóng túng thì sẽ đánh khá tùy tiện, muốn đánh gì thì đánh, không cần bận tâm đội hình.
Hai người nhìn về phía Khang Thánh Triết, không hiểu vì sao khóe miệng hắn cong lên trả lời:
" Tôi ok, vừa lúc cũng muốn phóng túng một chút."
Bình luận trong phòng phát sóng nhanh chóng phản ứng lại.
[A??? Cậu còn chưa phóng túng đủ hay sao???]
[Từ từ, hình như KK có hiểu lầm gì đó với từ "phóng túng" đúng không???]
Biểu tình của Khang Thánh Triết rõ ràng càng thêm hưng phấn hơn so với lúc trước, nhưng dù sao cũng là ván cuối vì muốn đoạt lại sự chú ý Phiêu La cũng không có chú ý nhiều, nên vội nói:
"Tôi đánh con khỉ đi."
Con khỉ - Tôn Ngộ Không, một tướng đi rừng tiêu chuẩn, lúc mới bắt đầu phát sóng còn cố ý tránh không kịp, hiện tại ước gì mượn việc này để biểu hiện kỹ thuật sao.
Bạch Dao tự hỏi một chút rồi nói:
"Tôi chọn xạ thủ đi, Địch Nhân Kiệt là được rồi."
Trong ba người chỉ còn Khang Thánh Triết là chưa chọn tướng, chờ hai người nhìn về phía hắn, hắn mới nhẹ nhàng nói:
"Tôi đánh Chung Quỳ."
Một tiếng vang ra, Bạch Dao không rõ nguyên do nhưng Phiêu La rất rõ ràng sửng sốt. Đều là streamer, Phiêu La rất rõ ràng về Khang Thánh Triết, nói thật không chỉ hắn, mà toàn bộ Manh Miêu TV đều biết danh hiệu Chung Quỳ khắc tinh của KK.
Quả nhiên trong phòng live các fans hiểu biết tình huống bắt đầu náo động lên.
[WFT??? Chung Quỳ sao? Cậu nghiêm túc sao??]
[Bảo cậu phóng túng không phải bảo cậu từ bỏ ván chơi a!!!]
[Vì cái gì phải đánh Chung Quỳ, sống sót không phải tốt sao!!!]
[.... Ai cho cậu dũng khí đánh Chung Quỳ thế?]
[Tình huống này là sao thế, Chung Quỳ làm sao vậy, cầu phổ cập khoa học a!!!]
[Hoan nghênh mọi người đi vào hiện trường lật xe của KK.]
Khang Thánh Triết nhìn không thấy bình luận trong phòng phát sóng nhưng phảng phất như đoán trước được, hắn ngồi thẳng thân mình, dùng khuôn mặt chỉ lộ một nửa nhìn thẳng vào màn ảnh đứng đắn nói:
"Tôi đã bái sư, mấy ngày nay đã đặc huấn, thật sự, tin tôi đi."