Sau mùng bảy Tết Phương Đường và Hứa Ánh Dương mới cùng nhau trở về thủ đô, cậu ở lại nhà Hứa Ánh Dương làm heo lười phải bảy tám ngày, hai người trải qua một tuần ngọt ngào như mật. Tiếp đó cả hai thương lượng chuyển về sống chung, tuy rằng hiện tại Hứa Ánh Dương có một căn hộ ngay sát vách chỗ ở của Phương Đường, nhưng muốn thông hai bên rồi trang hoàng lại cũng là chuyện hết sức phiền toái. Cuối cùng bọn họ quyết định chuyển đến một căn nhà kiểu mới rộng hơn ba trăm mét vuông mà Hứa Ánh Dương đã mua trước kia.
Sau bảy năm xa cách, rốt cuộc cả hai đã có một căn nhà chân chính thuộc về riêng mình.
Có điều căn nhà ấy còn cần quét tước và sửa sang lại nhiều nơi, nhưng cũng không vội, tết Nguyên Tiêu qua đi bọn họ sẽ phải trở lại đoàn phim, đợi đến khi quay xong bộ phim này còn phải hơn một tháng nữa, sau đó mỗi người lại sẽ bắt đầu quay phim mới, chân chính rảnh rỗi phỏng chừng phải chờ tới sáu tháng cuối năm, từ giờ tới lúc ấy cũng còn khá lâu.
Chuyện của họ giấu được người khác lại chẳng thể gạt được nhân viên công tác bên cạnh. Sau khi nghỉ Tết quay trở lại làm việc, hai người liền mời mọi người của đoàn đội đôi bên cùng nhau ăn cơm. Dù sao Hứa Ánh Dương và Phương Đường trong tương lai sẽ ở bên nhau, mà khả năng rất lớn là sẽ công khai với toàn thể công chúng, họ còn cần những người này giúp đỡ hỗ trợ sức lực.
Đối với quyết định của Phương Đường và Hứa Ánh Dương, không ai biết nên làm sao, chỉ nghĩ tới vài năm trước đoàn đội nhà mình còn bày trò đấu đá, tranh giành với bên kia thì mọi người ngồi đây đều cảm thấy mất mặt. Đương nhiên người khởi xướng đã hòa thuận như ban đầu thì người khác cũng cứ xem như mất trí nhớ là được rồi.
Vài ngày sau, hai người tiếp tục trở lại đoàn phim thực hiện nốt phần quay còn dang dở. Ngày đầu tiên của năm mới bên chỗ Phương Đường đạo diễn tràn ngập vui sướng mang người tới phát bao lì xì cho tất cả diễn viên và staff trong đoàn, còn thông báo đây là tấm lòng của giám đốc Lý tặng cho mọi người lấy hên.
Người đàn ông phát bao lì xì ấy Phương Đường vẫn còn ấn tượng, chính là trợ lý lần trước trong bữa tiệc liên hoan đã đưa danh thiếp của Lý Bình Lai cho cậu. Không phân diễn viên chính, phụ hay là nhân viên công tác, trong bao lì xì của mỗi người đều có 880 tệ, chút tiền ấy đương nhiên ai cũng không thiếu, thuần túy xem như là tiền thưởng mà thôi, thế nhưng đi làm ngày đầu tiên đã nhận được số tiền mừng như vậy khiến mọi người đều rất vui vẻ.
Cũng khó trách tiếng tăm của Lý Bình Lai trong giới vẫn được nhận xét rất tốt, quả thật là kẻ khôn khéo biết đối nhân xử thế.
Phương Đường trừ việc nhận được một bao lì xì, thì còn được trợ lý của Lý Bình Lai tặng riêng thêm một hộp bánh quy. Phương Đường liếc mắt nhìn qua không ngờ lại là hãng bánh thủ công nổi tiếng của nước Y, thế nên cậu vô cùng sửng sốt.
Hãng bánh này chỉ mở hai chi nhánh tại nước Y, tiếng tăm và chất lượng của nó thì khỏi phải bàn, mỗi ngày đều có người từ khắp nơi trên thế giới nghe danh đến xếp hàng mua. Khi họ ghi hình cho show thực tế ở thủ đô nước bạn cũng từng đi ngang qua cửa tiệm ấy, lúc đó Phương Đường còn lại gần hỏi thăm giá, biết được một hộp bánh quy còn đắt hơn phí sinh hoạt nửa ngày của các khách mời liền từ bỏ ý định mua, thực ra sau này Hứa Ánh Dương đã lặng lẽ dặn trợ lý của anh đi mua rồi, sau khi kết thúc cảnh quay buổi tối cũng đã đưa cho cậu ăn, mùi vị quả thật rất ngon.
Có điều cậu không hề nghĩ đến Lý Bình Lai sẽ tặng thứ này cho cậu, vừa rồi cậu cố ý chú tâm thì nhận thấy nữ chính cũng chỉ nhận được một bao lì xì mà thôi, chỉ riêng cậu là nhận được món quà bất ngờ này. Rất hiển nhiên, Lý Bình Lai đã từng xem show thực tế kia của cậu, hơn nữa còn cực kỳ để tâm.
Xem ra lần trước cậu từ chối khéo léo vẫn chưa khiến đối phương từ bỏ ý định, đương nhiên Phương Đường sẽ không cảm thấy Lý Bình Lai thật sự thích mình nhiều đến vậy, có vài người chính là như thế, càng không để kẻ đó được như ý thì hắn lại càng hưng phấn. Hơn nữa Phương Đường từng nghe người ta nói qua, Lý Bình Lai phong lưu đa tình, thay bồ hơn cả thay áo, nhưng ngược lại cũng không phải chỉ là giao dịch tiền – tình mà ông ta còn rất am hiểu những thủ đoạn lãng mạn gây bất ngờ, chỉ cần ông ta chưa chán ngấy đối với ‘con mồi’ thì sẽ cưng nựng trong tay như bảo bối, cũng khiến không ít người thật sự động lòng với kẻ như ông ta, thậm chí còn khăng khăng một lòng một dạ.
Nhưng mà Phương Đường chẳng những không cảm thấy vinh hạnh, ngược lại còn thấy rất mệt não. Cậu biết Lý Bình Lai hành động như vậy càng chứng tỏ ông ta không dễ đối phó như kẻ khác. Tuy rằng cậu cũng không sợ ông ta nhưng dù sao đối phương cũng là nhà đầu tư lớn trong giới giải trí, có thể không đắc tội thì cậu cũng thật sự không muốn xé rách bức màn giả dối đó.
Hộp bánh quy kia cuối cùng Phương Đường vẫn không ăn, thật sự cậu chẳng thể nào nuốt nổi, thế nên đưa cho trợ lý đem chia cho mọi người, tạm thời quẳng chuyện này qua một bên.
Hôm nay bên Hứa Ánh Dương cũng là ngày làm việc đầu tiên trong năm mới, đoàn phim mời các nhà truyền thông tới ghi hình, Phương Đường thừa dịp thời gian ăn cơm giữa trưa trốn vào trong phòng nghỉ, xem các đoạn video mà phóng viên hôm nay quay được.
Trong đoạn phỏng vấn dàn diễn viên, Hứa Ánh Dương thân là nam chính dĩ nhiên là bị hỏi nhiều nhất. Ngoài những chuyện thú vị xảy ra trong quá trình quay phim, anh còn kể vài chuyện vui trong năm mới, phóng viên quanh co lòng vòng hỏi anh nguyên nhân trở về thủ đô trong Tết sớm đều bị Hứa Ánh Dương pha trò bỏ qua. Có phóng viên không cam lòng truy vấn: “Gần đây trên mạng vẫn nghị luận rất nhiều về bài đăng chúc mừng sinh nhật của anh trên weibo vào tháng mười hai, anh có thể bật mí cho mọi người rốt cuộc người nhận lời chúc đó là ai được không?”
Phương Đường cũng không ngờ ngày đó cậu chẳng qua tâm huyết dâng trào mà lộ ra chút thông tin lại gợi ra thảo luận và phỏng đoán với quy mô không nhỏ, mà hôm nay quả thật có người tới hỏi thẳng trước mặt Hứa Ánh Dương rồi.
Hứa Ánh Dương mỉm cười, thản nhiên trả lời: “Là Phương Đường.”
Các phóng viên ồ lên, người vừa đặt câu hỏi hưng phấn nói tiếp: “Sinh nhật của Phương Đường không phải là ngày 28 tháng 12 sao?”
“Trước đây lúc đăng ký bị nhầm lẫn nhưng vẫn không sửa lại, sinh nhật chính xác của cậu ấy thực ra là ngày 14.”
“Không phải cậu ấy cố ý sửa để trẻ hơn chứ?”
Hứa Ánh Dương cũng không để ý đối phương cố ý moi móc hỏi khó, kiên nhẫn trả lời: “Có ai cố tình muốn khai tuổi nhỏ đi lại chỉ sửa nửa tháng à? Hai ngày đó với cậu ấy đều rất có ý nghĩa, một là ngày được chào đời, một là ngày trên chứng minh thư được mọi người nhớ tới, dù có chúc mừng sinh nhật cậu ấy vào ngày nào thật ra đều không khác biệt lắm.”
Lời này nói ra chủ yếu là giúp Phương Đường vỗ về người hâm mộ mà thôi, miễn cho các cô gái cảm giác mình bị lừa gạt. Trên thực tế ngày trên chứng minh thư kia chẳng hề có ý nghĩa gì đối với Phương Đường, chỉ là ngày mỗi năm đúng giờ cậu sẽ online để tặng kẹo cho fan mà thôi.
“Quan hệ giữa hai anh có vẻ tốt quá ha, ngay cả chuyện riêng tư như vậy mà anh cũng biết.” Có phóng viên cảm thán.
Hứa Ánh Dương chớp chớp mắt: “Đó là chuyện đương nhiên.”
Phương Đường nhìn màn hình di động cười ngây ngô, đúng lúc này Hứa Ánh Dương gọi tới, câu đầu tiên cậu nói sau khi nghe máy chính là: “Em mới xem phỏng vấn của anh.”
“Về sau mỗi năm em sẽ có hai lần tổ chức sinh nhật, sẽ bận rộn rồi.”
“Toàn nhờ phúc của anh đấy.” Phương Đường nghĩ vẫn sẽ tổ chức sinh nhật như mọi khi thôi, còn ngày chân chính kia đương nhiên là phải trải qua thế giới riêng với Hứa Ánh Dương rồi.
“Em nhớ anh.”
“Anh cũng nhớ em.”
Hai người buồn nôn kể ra khổ tâm khi ly biệt, tuy rằng thực ra bọn họ chỉ mới tách nhau ra có một buổi sáng.
“Nghe nói ngày đầu tiên quay phim em đã nhận được bánh ngọt nổi tiếng của nước ngoài từ chỗ ông chủ lớn, phải không?”
Trọng giọng nói của Hứa Ánh Dương mang theo ý cười, hiển nhiên cũng không phải đang nghi ngờ gì cậu.
Phương Đường thật bất đắc dĩ: “Ngay cả cái này anh cũng biết, anh xếp người theo dõi em đúng không?”
Dĩ nhiên là anh chẳng sắp xếp ai ở bên theo dõi rồi, chẳng qua là các trợ lý của họ thường xuyên qua lại, không thể lên mạng công khai liền tạo nhóm chat chia sẻ không biết mệt bánh chó mà hai vị nhà mình tung ra mỗi ngày. Buổi sáng lúc Phương Đường đưa bánh quy cho trợ lý, có người thuận miệng nói ra liền bị người bên phía Hứa Ánh Dương biết, thế nên đương nhiên anh cũng nghe được chuyện này.
“Ông ta không làm khó em chứ?”
Hứa Ánh Dương vẫn cảm thấy lo lắng, Phương Đường bèn kể lại chuyện gặp phải trong bữa tiệc liên hoan trước Tết.
Bên kia điện thoại Hứa Ánh Dương nghe được nhịn không được nhíu mày, anh cũng không hoài nghi Phương Đường, chỉ là lo lắng cậu sẽ bị người ta ức hiếp: “Mặc kệ bọn họ muốn làm cái gì, em đừng để ý đến ông ta là được. Nếu ông ta thật sự tới gây phiền toái cho em nhất định phải nói với anh, anh sẽ giải quyết.”
Tuy rằng không biết Hứa Ánh Dương có thể sử dụng biện pháp gì để xử lý nhưng Phương Đường biết anh nói được thì nhất định làm được, chẳng qua hiện tại Lý Bình Lai không có hành động gì quá mức, bọn họ cũng không nhất thiết phải làm căng chuyện này.
“Anh yên tâm đi, mấy năm qua em cũng đâu phải sống uổng phí. Em không sợ ông ta, cùng lắm thì cứ lờ ổng đi thôi, khỏi đóng phim nữa cũng được.”
Hứa Ánh Dương lại bị cậu chọc cười: “Ừ, em không cần đóng phim nữa đâu, anh nuôi em.”
“Dù em đang còn làm việc anh cũng phải nuôi em chứ!” Phương Đường nói cứ như rất đúng lý hợp tình ấy: “Cả em cũng nuôi anh nữa.”
Tâm trạng của Hứa Ánh Dương cực kỳ sung sướng: “Cục cưng à, em nói gì cũng đúng hết.”
Sau mùng bảy Tết Phương Đường và Hứa Ánh Dương mới cùng nhau trở về thủ đô, cậu ở lại nhà Hứa Ánh Dương làm heo lười phải bảy tám ngày, hai người trải qua một tuần ngọt ngào như mật. Tiếp đó cả hai thương lượng chuyển về sống chung, tuy rằng hiện tại Hứa Ánh Dương có một căn hộ ngay sát vách chỗ ở của Phương Đường, nhưng muốn thông hai bên rồi trang hoàng lại cũng là chuyện hết sức phiền toái. Cuối cùng bọn họ quyết định chuyển đến một căn nhà kiểu mới rộng hơn ba trăm mét vuông mà Hứa Ánh Dương đã mua trước kia.
Sau bảy năm xa cách, rốt cuộc cả hai đã có một căn nhà chân chính thuộc về riêng mình.
Có điều căn nhà ấy còn cần quét tước và sửa sang lại nhiều nơi, nhưng cũng không vội, tết Nguyên Tiêu qua đi bọn họ sẽ phải trở lại đoàn phim, đợi đến khi quay xong bộ phim này còn phải hơn một tháng nữa, sau đó mỗi người lại sẽ bắt đầu quay phim mới, chân chính rảnh rỗi phỏng chừng phải chờ tới sáu tháng cuối năm, từ giờ tới lúc ấy cũng còn khá lâu.
Chuyện của họ giấu được người khác lại chẳng thể gạt được nhân viên công tác bên cạnh. Sau khi nghỉ Tết quay trở lại làm việc, hai người liền mời mọi người của đoàn đội đôi bên cùng nhau ăn cơm. Dù sao Hứa Ánh Dương và Phương Đường trong tương lai sẽ ở bên nhau, mà khả năng rất lớn là sẽ công khai với toàn thể công chúng, họ còn cần những người này giúp đỡ hỗ trợ sức lực.
Đối với quyết định của Phương Đường và Hứa Ánh Dương, không ai biết nên làm sao, chỉ nghĩ tới vài năm trước đoàn đội nhà mình còn bày trò đấu đá, tranh giành với bên kia thì mọi người ngồi đây đều cảm thấy mất mặt. Đương nhiên người khởi xướng đã hòa thuận như ban đầu thì người khác cũng cứ xem như mất trí nhớ là được rồi.
Vài ngày sau, hai người tiếp tục trở lại đoàn phim thực hiện nốt phần quay còn dang dở. Ngày đầu tiên của năm mới bên chỗ Phương Đường đạo diễn tràn ngập vui sướng mang người tới phát bao lì xì cho tất cả diễn viên và staff trong đoàn, còn thông báo đây là tấm lòng của giám đốc Lý tặng cho mọi người lấy hên.
Người đàn ông phát bao lì xì ấy Phương Đường vẫn còn ấn tượng, chính là trợ lý lần trước trong bữa tiệc liên hoan đã đưa danh thiếp của Lý Bình Lai cho cậu. Không phân diễn viên chính, phụ hay là nhân viên công tác, trong bao lì xì của mỗi người đều có tệ, chút tiền ấy đương nhiên ai cũng không thiếu, thuần túy xem như là tiền thưởng mà thôi, thế nhưng đi làm ngày đầu tiên đã nhận được số tiền mừng như vậy khiến mọi người đều rất vui vẻ.
Cũng khó trách tiếng tăm của Lý Bình Lai trong giới vẫn được nhận xét rất tốt, quả thật là kẻ khôn khéo biết đối nhân xử thế.
Phương Đường trừ việc nhận được một bao lì xì, thì còn được trợ lý của Lý Bình Lai tặng riêng thêm một hộp bánh quy. Phương Đường liếc mắt nhìn qua không ngờ lại là hãng bánh thủ công nổi tiếng của nước Y, thế nên cậu vô cùng sửng sốt.
Hãng bánh này chỉ mở hai chi nhánh tại nước Y, tiếng tăm và chất lượng của nó thì khỏi phải bàn, mỗi ngày đều có người từ khắp nơi trên thế giới nghe danh đến xếp hàng mua. Khi họ ghi hình cho show thực tế ở thủ đô nước bạn cũng từng đi ngang qua cửa tiệm ấy, lúc đó Phương Đường còn lại gần hỏi thăm giá, biết được một hộp bánh quy còn đắt hơn phí sinh hoạt nửa ngày của các khách mời liền từ bỏ ý định mua, thực ra sau này Hứa Ánh Dương đã lặng lẽ dặn trợ lý của anh đi mua rồi, sau khi kết thúc cảnh quay buổi tối cũng đã đưa cho cậu ăn, mùi vị quả thật rất ngon.
Có điều cậu không hề nghĩ đến Lý Bình Lai sẽ tặng thứ này cho cậu, vừa rồi cậu cố ý chú tâm thì nhận thấy nữ chính cũng chỉ nhận được một bao lì xì mà thôi, chỉ riêng cậu là nhận được món quà bất ngờ này. Rất hiển nhiên, Lý Bình Lai đã từng xem show thực tế kia của cậu, hơn nữa còn cực kỳ để tâm.
Xem ra lần trước cậu từ chối khéo léo vẫn chưa khiến đối phương từ bỏ ý định, đương nhiên Phương Đường sẽ không cảm thấy Lý Bình Lai thật sự thích mình nhiều đến vậy, có vài người chính là như thế, càng không để kẻ đó được như ý thì hắn lại càng hưng phấn. Hơn nữa Phương Đường từng nghe người ta nói qua, Lý Bình Lai phong lưu đa tình, thay bồ hơn cả thay áo, nhưng ngược lại cũng không phải chỉ là giao dịch tiền – tình mà ông ta còn rất am hiểu những thủ đoạn lãng mạn gây bất ngờ, chỉ cần ông ta chưa chán ngấy đối với ‘con mồi’ thì sẽ cưng nựng trong tay như bảo bối, cũng khiến không ít người thật sự động lòng với kẻ như ông ta, thậm chí còn khăng khăng một lòng một dạ.
Nhưng mà Phương Đường chẳng những không cảm thấy vinh hạnh, ngược lại còn thấy rất mệt não. Cậu biết Lý Bình Lai hành động như vậy càng chứng tỏ ông ta không dễ đối phó như kẻ khác. Tuy rằng cậu cũng không sợ ông ta nhưng dù sao đối phương cũng là nhà đầu tư lớn trong giới giải trí, có thể không đắc tội thì cậu cũng thật sự không muốn xé rách bức màn giả dối đó.
Hộp bánh quy kia cuối cùng Phương Đường vẫn không ăn, thật sự cậu chẳng thể nào nuốt nổi, thế nên đưa cho trợ lý đem chia cho mọi người, tạm thời quẳng chuyện này qua một bên.
Hôm nay bên Hứa Ánh Dương cũng là ngày làm việc đầu tiên trong năm mới, đoàn phim mời các nhà truyền thông tới ghi hình, Phương Đường thừa dịp thời gian ăn cơm giữa trưa trốn vào trong phòng nghỉ, xem các đoạn video mà phóng viên hôm nay quay được.
Trong đoạn phỏng vấn dàn diễn viên, Hứa Ánh Dương thân là nam chính dĩ nhiên là bị hỏi nhiều nhất. Ngoài những chuyện thú vị xảy ra trong quá trình quay phim, anh còn kể vài chuyện vui trong năm mới, phóng viên quanh co lòng vòng hỏi anh nguyên nhân trở về thủ đô trong Tết sớm đều bị Hứa Ánh Dương pha trò bỏ qua. Có phóng viên không cam lòng truy vấn: “Gần đây trên mạng vẫn nghị luận rất nhiều về bài đăng chúc mừng sinh nhật của anh trên weibo vào tháng mười hai, anh có thể bật mí cho mọi người rốt cuộc người nhận lời chúc đó là ai được không?”
Phương Đường cũng không ngờ ngày đó cậu chẳng qua tâm huyết dâng trào mà lộ ra chút thông tin lại gợi ra thảo luận và phỏng đoán với quy mô không nhỏ, mà hôm nay quả thật có người tới hỏi thẳng trước mặt Hứa Ánh Dương rồi.
Hứa Ánh Dương mỉm cười, thản nhiên trả lời: “Là Phương Đường.”
Các phóng viên ồ lên, người vừa đặt câu hỏi hưng phấn nói tiếp: “Sinh nhật của Phương Đường không phải là ngày tháng sao?”
“Trước đây lúc đăng ký bị nhầm lẫn nhưng vẫn không sửa lại, sinh nhật chính xác của cậu ấy thực ra là ngày .”
“Không phải cậu ấy cố ý sửa để trẻ hơn chứ?”
Hứa Ánh Dương cũng không để ý đối phương cố ý moi móc hỏi khó, kiên nhẫn trả lời: “Có ai cố tình muốn khai tuổi nhỏ đi lại chỉ sửa nửa tháng à? Hai ngày đó với cậu ấy đều rất có ý nghĩa, một là ngày được chào đời, một là ngày trên chứng minh thư được mọi người nhớ tới, dù có chúc mừng sinh nhật cậu ấy vào ngày nào thật ra đều không khác biệt lắm.”
Lời này nói ra chủ yếu là giúp Phương Đường vỗ về người hâm mộ mà thôi, miễn cho các cô gái cảm giác mình bị lừa gạt. Trên thực tế ngày trên chứng minh thư kia chẳng hề có ý nghĩa gì đối với Phương Đường, chỉ là ngày mỗi năm đúng giờ cậu sẽ online để tặng kẹo cho fan mà thôi.
“Quan hệ giữa hai anh có vẻ tốt quá ha, ngay cả chuyện riêng tư như vậy mà anh cũng biết.” Có phóng viên cảm thán.
Hứa Ánh Dương chớp chớp mắt: “Đó là chuyện đương nhiên.”
Phương Đường nhìn màn hình di động cười ngây ngô, đúng lúc này Hứa Ánh Dương gọi tới, câu đầu tiên cậu nói sau khi nghe máy chính là: “Em mới xem phỏng vấn của anh.”
“Về sau mỗi năm em sẽ có hai lần tổ chức sinh nhật, sẽ bận rộn rồi.”
“Toàn nhờ phúc của anh đấy.” Phương Đường nghĩ vẫn sẽ tổ chức sinh nhật như mọi khi thôi, còn ngày chân chính kia đương nhiên là phải trải qua thế giới riêng với Hứa Ánh Dương rồi.
“Em nhớ anh.”
“Anh cũng nhớ em.”
Hai người buồn nôn kể ra khổ tâm khi ly biệt, tuy rằng thực ra bọn họ chỉ mới tách nhau ra có một buổi sáng.
“Nghe nói ngày đầu tiên quay phim em đã nhận được bánh ngọt nổi tiếng của nước ngoài từ chỗ ông chủ lớn, phải không?”
Trọng giọng nói của Hứa Ánh Dương mang theo ý cười, hiển nhiên cũng không phải đang nghi ngờ gì cậu.
Phương Đường thật bất đắc dĩ: “Ngay cả cái này anh cũng biết, anh xếp người theo dõi em đúng không?”
Dĩ nhiên là anh chẳng sắp xếp ai ở bên theo dõi rồi, chẳng qua là các trợ lý của họ thường xuyên qua lại, không thể lên mạng công khai liền tạo nhóm chat chia sẻ không biết mệt bánh chó mà hai vị nhà mình tung ra mỗi ngày. Buổi sáng lúc Phương Đường đưa bánh quy cho trợ lý, có người thuận miệng nói ra liền bị người bên phía Hứa Ánh Dương biết, thế nên đương nhiên anh cũng nghe được chuyện này.
“Ông ta không làm khó em chứ?”
Hứa Ánh Dương vẫn cảm thấy lo lắng, Phương Đường bèn kể lại chuyện gặp phải trong bữa tiệc liên hoan trước Tết.
Bên kia điện thoại Hứa Ánh Dương nghe được nhịn không được nhíu mày, anh cũng không hoài nghi Phương Đường, chỉ là lo lắng cậu sẽ bị người ta ức hiếp: “Mặc kệ bọn họ muốn làm cái gì, em đừng để ý đến ông ta là được. Nếu ông ta thật sự tới gây phiền toái cho em nhất định phải nói với anh, anh sẽ giải quyết.”
Tuy rằng không biết Hứa Ánh Dương có thể sử dụng biện pháp gì để xử lý nhưng Phương Đường biết anh nói được thì nhất định làm được, chẳng qua hiện tại Lý Bình Lai không có hành động gì quá mức, bọn họ cũng không nhất thiết phải làm căng chuyện này.
“Anh yên tâm đi, mấy năm qua em cũng đâu phải sống uổng phí. Em không sợ ông ta, cùng lắm thì cứ lờ ổng đi thôi, khỏi đóng phim nữa cũng được.”
Hứa Ánh Dương lại bị cậu chọc cười: “Ừ, em không cần đóng phim nữa đâu, anh nuôi em.”
“Dù em đang còn làm việc anh cũng phải nuôi em chứ!” Phương Đường nói cứ như rất đúng lý hợp tình ấy: “Cả em cũng nuôi anh nữa.”
Tâm trạng của Hứa Ánh Dương cực kỳ sung sướng: “Cục cưng à, em nói gì cũng đúng hết.”