Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
--------------------------
Nikki: "Chào ông Hendrill, ông vẫn khỏe chứ ạ?"
Già Hendrill: "Ashley! Lại là cháu đấy à."
Ánh nắng buổi chiều khiến cho căn phòng thêm phần ấm áp. Già Hendrill rất vui vì có người đến thăm ông.
Nikki: "Vâng, lại là cháu đây."
Nikki không sửa lời cho ông, cô ngồi xuống ngay cạnh chiếc giường bệnh.
Nikki: "Ông Hendrill, ông có nhớ bộ trang phục mà cháu đã thiết kế không?"
Già Hendrill: "Có chứ! Bộ trang phục đó thật sự rất đẹp. Cháu đã làm được đến đâu rồi?"
Nikki: "Nó đã gần xong rồi ạ. Cháu chỉ cần thêm một chút vải nữa thôi."
Già Hendrill: "Ông sẽ đệm nhạc cho cháu khi cháu được trình diễn trên sân khấu nhé."
Nikki: "Cảm ơn ông. Ông thấy cháu hát thế nào ạ? Có ổn không ông?"
Già Hendrill: "Cháu hát hay lắm."
"Ông thấy cháu cần phải tự tin lên. Vẻ đẹp thực sự không chỉ thể hiện ở mỗi ngoại hình thôi đâu. Cho dù chị gái, mẹ nuôi của cháu hay những người khác có nói gì cũng không quan trọng. Trong mắt ông, cháu luôn rất xinh đẹp."
Nikki: "Họ đã nói gì vậy ạ?"
Già Hendrill: "Họ nói rằng...ừm... Ông không thể nhớ được nữa."
"Thôi đừng bận tâm cháu ạ, dù sao thì họ cũng đâu có nói ra được điều gì tốt đẹp đâu cơ chứ. Vẻ đẹp không chỉ thể hiện ở ngoại hình thôi đâu. Cháu hãy nhớ lấy, rồi sẽ ổn cả thôi."
"Được rồi, giờ thì cháu hãy mặc bộ trang phục cháu đã thiết kế cho chính mình và hát lên nào. Hãy để ông cháu mình được ngắm nhìn những ngôi sao băng mà chúng ta luôn mong nhớ bấy lâu nay."
Những lời nói của Già Hendrill không hoàn toàn khác so với thị trấn Starheaven kia, nơi mà vẻ đẹp là tất cả, nhưng điều đó khiến Nikki cảm thấy thật dễ chịu.
Nikki: "Thật sự là sẽ có mưa sao băng hả ông?"
Già Hendrill: "Tất nhiên rồi! Cháu đã quên câu chuyện mà ông từng kể rồi ư? Những ngôi sao băng chắc chắn sẽ xuất hiện đấy."
Nikki: "Cháu hiểu rồi."
Già Hendrill: "Ông rất nóng lòng được nhìn thấy cháu trình diễn trên sân khấu. Chắc chắn cháu sẽ tỏa sáng."
Với mái đầu đầy tóc bạc, Già Hendrill nở nụ cười chân thành nhất.
Jena: "Trước khi chúng ta tới tham dự cuộc thi, liệu chúng ta có nên trở lại Ark và...đến thăm Ashley không? Chắc hẳn cô ấy đang rất cô đơn."
Nikki: "Để gặp Ashley ư?"
Momo: "Tớ đoán là vậy. Nhưng tớ cũng không chắc chiếc gương đã được hoàn thiện chưa nữa."
Nikki: "Tớ muốn nói chuyện với Ashley."
-------------------------
Tại Ark, ngay trước Phản Chiếu Thiết Kế Sư của Ashley.
Nikki: "Ashley? Tôi cũng không biết liệu cô có thể nghe thấy tôi nói hay không. Có lẽ là tôi đang độc thoại đi. Nhưng dù sao thì tôi cũng muốn nói chuyện với cô trước khi lên sân khấu."
"Tôi muốn cô biết được những cảm xúc của tôi sau khi tìm hiểu về câu chuyện đời cô. Có thể cô đã mắc phải những sai lầm không thể cứu vãn và để lại hậu quả đáng tiếc. Tôi đã có cái nhìn thoáng qua về cuộc đời cô và cả những cảm xúc tâm trạng ấy của cô."
"Nhưng cô thực sự mong muốn mọi chuyện diễn ra như thế này sao? Những kẻ đã từng cười nhạo cô chẳng hề thay đổi, và những nỗi đau của cô vẫn kéo dài lay lắt qua ngày."
Nikki cố gắng chạm vào tấm gương, nhưng cô vẫn không thể vươn tới nổi mặt kính.
Thay vào đó, mặt gương gợn sóng lăn tăn và cuối cùng bắt đầu nhảy múa như những ngọn lửa.
Một bóng người đầy đau buồn và giận dữ vụt về phía Nikki với ngọn lửa mãnh liệt.
Và Nikki bị nuốt chửng bởi ngọn lửa!
Momo: "Nikki!"
Nikki: "Ashley!"
Momo: "Nikki! Đừng để lửa thiêu rụi cậu! Phá tan rào chắn của cô ta bằng sức mạnh của cậu đi. Hãy thách đấu cô ta!"
Nikki: "Thi Đấu Phối Đồ..."
Nikki hít một hơi thật sâu.
Nikki: "Ashley! Nỗi đau của cô không thể điều khiển tôi đâu!"
-------------------------
Bên trong tấm gương.
Trận hỏa hoạn thiêu rụi sân khấu mà Ashley hằng mong ước. Lửa cháy dữ dội và khói bụi mù mịt bầu trời.
Mọi người la hét và cố gắng chạy khỏi đám cháy. Paisley run rẩy vì sợ hãi.
Nhưng Ashley, với thân thể trần trụi và ngẩng cao đầu, đi dạo như một nữ hoàng đang tuần tra lãnh thổ của mình.
Ashley: "Nếu cái ác chính là vẻ đẹp, vậy tại sao ta không trở thành ác quỷ?"
Ngọn lửa bùng lên từ những đầu ngón tay của Ashley. Ánh mắt sắc lẹm như dao của cô ta dán chặt vào Nikki.
Nikki: "Nhưng lửa cũng không thể làm biến mất nỗi đau được, phải không?"
Ashley trở nên vô cùng giận dữ, cô ta lao về phía Nikki như ngọn lửa cuồng nộ.
Ashley: "Đừng có nghĩ rằng cô hiểu được ta! Biến khỏi kí ức của ta ngay lập tức!"
Ngọn lửa bị dập tắt và Nikki trở lại Ark.
Momo: "Cậu ổn chứ?"
Tấm gương của Ashley trông có vẻ bình lặng, nhưng Nikki biết rằng ngọn lửa đã luôn thiêu đốt trái tim cô ta suốt khoảng thời gian qua.
Nikki: "Tớ...không sao."
Jena: "Có vẻ như Ashley đã bước vào biển lửa để không ai có thể tiếp cận cô ta."
Nikki: "Không...ngọn lửa sẽ bị dập tắt bởi trận mưa sao băng."
Jena: "Nếu chúng ta có thể triệu hồi một trận mưa sao băng thực sự ngay trước mặt Ashley, liệu chúng ta sẽ dập tắt được ngọn lửa trong trái tim cô ta chứ?"
Nikki: "Đó chính là những gì tớ đang nghĩ. Chúng ta phải thử sức một lần thôi!"
"Bây giờ tớ đã có đủ nguồn cảm hứng rồi. Cùng triệu hồi một trận mưa sao băng nào."