Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
--------------------------
Thị trưởng: "Ông là vị nhạc sĩ xuất sắc nhất của Ninir, người đã viết nên những bài ca lay động lòng người."
"Ông đã đưa câu chuyện về Thiên nga của Starheaven vào những giấc mơ của mọi thiếu nữ, và biến thị trấn này thành một nơi tràn đầy hi vọng."
Momo: "Ông đã sưởi ấm trái tim của một cô gái, khiến Nikki và cháu cảm động sâu sắc."
Thị trưởng: "Ông đã đến nơi đây và rời khỏi thế giới này trong trận mưa sao băng, với chuyến hành trình không bao giờ kết thúc."
"Xin vĩnh biệt ông, Già Hendrill."
Mọi người: "Vĩnh biệt ông, Già Hendrill."
Nikki: "Mong ông an nghỉ, Già Hendrill."
Jena: "Ông ấy đã được nhìn thấy cô ấy lần cuối rồi. Tớ nghĩ một đời này của ông cũng không còn gì hối tiếc."
Giọng nói quen thuộc: "Cái chết không phải là sự kết thúc. Nó là sự khởi đầu của một chuyến hành trình bí ẩn khác. Tạm biệt ông, Già Hendrill."
Nikki nghe thấy một giọng nói quen thuộc ở trong đám đông. Cô xoay người lại và nhìn thấy Loen.
Momo: "Đó là... Loen?"
Nikki: "Loen? Ở cái quán rượu đấy á?"
Loen: "Rất vui được gặp lại người."
Momo: "Cậu nhớ chứ, tớ từng kể với cậu là anh ta đã cứu tớ khỏi bọn xấu đó đấy!"
Nikki: "Cảm ơn anh, tôi rất xin lỗi về sự hiểu lầm."
Loen: "Không sao, tôi cũng đâu có giải thích rõ ràng. Em đến đây dự đám tang của ông ấy ư?"
Nikki: "Đúng vậy."
Nikki đột nhiên như nghĩ tới điều gì đó, và rồi cô lấy Viên kim cương của Starheaven ra trước mặt Loen.
Loen: "?!"
"Làm sao mà em lại có được cái này?"
Loen đột nhiên trở nên nghiêm túc và nhìn chằm chằm vào mắt Nikki.
Nikki: "Bọn tôi đã tự tìm ra nó."
Nikki cất viên kim cương đi và bước lùi ra sau.
Momo: "Đây là manh mối quan trọng giúp chúng tôi khám phá ra sự thật về Leonid."
Loen: "Có thể cho tôi xem nó một chút được không?"
Nikki: "Ừm...được."
Loen: "Hay chúng ta cùng nhau làm việc này đi? Tìm kiếm Leonid sẽ có thể nguy hiểm hơn ta tưởng."
Loen mở ô che cho Nikki.
Nikki: "Tôi cũng cho là vậy. Là một thành viên của nhóm, liệu anh có thông tin nào muốn chia sẻ với chúng tôi không?"
Loen: "Tất nhiên là có."
Loen lấy ra vài mẩu giấy cũ chỉ còn lại phân nửa.
Nikki: "Những mẩu giấy này...trông thật quen thuộc."
Loen: "Đây chính là nơi mà viên kim cương cần được đặt vào."
Nikki suy nghĩ trong giây lát, rồi cô quyết định đưa viên kim cương ra.
Xuyên qua viên đá, những dòng chữ kì lạ xuất hiện bên trên các ghi chú gần như có thể đọc hiểu được.
Loen: "Đây là những ghi chú của Leonid, trên thế giới người ta thường gọi chúng là Bản thảo của Leonid."
Nikki: "Chính nó! Đây là thứ nằm trong tay Phản Chiếu Thiết Kế Sư của anh ta."
Những manh mối quan trọng đã liên kết lại với nhau.
Nikki: "Anh có tìm thấy cái gì hữu dụng nữa không? Những từ ngữ này nghĩa là gì vậy?"
Loen: "Những từ này..."
Loen nhắm mắt lại và trầm ngâm suy nghĩ. Nikki và Momo nhích gần hơn về phía anh ta.
Momo: "Mấy chữ này nói về cái gì cơ?"
Nikki: "Có khi nào chúng là một loại tiên tri gì đó hay không?"
Loen: "Tôi không biết nó nghĩa là gì cả."
Nikki: "..."
Momo: "Anh chỉ làm được tới đó thôi hả? Trả viên kim cương lại cho bọn tôi mau!"
Loen cười phá lên, đưa trả lại cả bản thảo và viên kim cương.
Nikki: "?"
Loen: "Bây giờ tôi sẽ đi tìm cách để giải mã bản thảo này. Có muốn đi cùng không?"
"Nhưng nó sẽ không dễ dàng chút nào đâu, thậm chí có thể sẽ gặp nguy hiểm đấy."
Nikki: "Tôi sẽ đi."
Nikki đồng ý không chút do dự. Loen có vẻ hơi bất ngờ.
Nikki: "Chúng tôi đã sẵn sàng để đối mặt với mọi chuyện rồi."
Loen: "Vậy đi thôi."
Nikki nhìn lại ngôi mộ của Già Hendrill lần nữa, sau đó xoay người và đi thẳng tới cánh cổng.
Bỗng một người phụ nữ đi vào nghĩa trang. Khuôn mặt của cô ta đã bị che khuất gần hết bởi chiếc mũ, chỉ để lộ chiếc cằm và miệng.
Mọi người ngay lập tức ngừng trò chuyện và nhìn theo cô ta.
Momo: "Cô ấy thật xinh đẹp!"
Nikki: "Chắc hẳn cô ấy tới đây để chào tạm biệt Già Hendrill."
Loen: "Và có lẽ cô ta không muốn ai nhận ra mình cả."
Nikki: "Khả năng là cô ấy và Già Hendrill đã quen nhau lâu rồi."
"Không biết câu chuyện của họ ra sao nhỉ."
Loen: "Nếu cô ta đã không muốn bị nhận ra, thì chắc cũng không muốn bất kì ai biết về mối quan hệ của họ đâu."
"Đi thôi."
Joy: "Nikki! Cậu đang tính rời đi luôn sao?"
Momo: "Joy! À mà cuộc thi đó sao rồi?"
Joy: "Tớ đã vượt qua vòng sơ khảo rồi đấy! Tớ rất muốn trở thành một nhà tạo mẫu tài năng như cậu vào một ngày nào đó."
"Ước gì tớ có thể đi cùng cậu nhỉ, nhưng mà tớ lại phải hoàn thành cuộc thi trước đã."
Nikki: "Cậu làm được mà! Chúc cậu may mắn!"
Joy: "Tớ sẽ cố gắng hết sức. Cảm ơn cậu, Nikki. Chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại nhau!"
Nikki: "Hẹn gặp lại nhé, Joy."
Loen: "Bây giờ chúng ta có thể đi rồi chứ?"
Joy: "Chờ đã! Nikki, cậu có thể thiết kế trang phục cho tớ ở vòng sau được không?"
Momo: "...đó là lí do mà cậu tới đây để chào tạm biệt hả?"
Nikki: "Được chứ! Lần trước chúng ta đã thi đấu trang phục quyến rũ rồi, hay lần này thử phong cách tươi mới đáng yêu nhé?"
----------HẾT CHƯƠNG ----------