Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
----------------------
Trời chạng vạng tối khi họ rời khỏi cửa hàng. Momo dường như đã ngủ một giấc thật ngon trong lúc ở đây rồi.
Momo: "Chẹp... mệt mỏi thật đấy."
Joy: "Đằng nào thì nước dãi của cậu cũng chảy rớt tùm lum suốt lúc ngủ còn gì!"
Momo: (bụng sôi ùng ục)
Joy: "...Momo, bụng cậu đang ra sức biểu tình kìa."
Nikki: "Chúng ta đi ăn thịt nướng đi!"
Joy: "Hiếm khi Nikki gợi ý đi ăn thịt nướng nhỉ."
Nikki: "Tớ cũng không biết, nhưng mà tự dưng hôm nay tớ thèm thịt nướng ý!"
Momo: "Còn chờ đợi gì nữa? Tớ đói sắp ngất rồi đây này!"
Họ đã có thể ngửi thấy mùi thịt nướng thơm lừng ngay cả khi chưa bước chân vào nhà hàng.
Momo: "Tớ sẽ ăn cho tới khi không ăn nổi nữa thì thôi!"
Momo lăng xăng chạy vào nhà hàng, rồi hét lên đầy háo hức trước khi Nikki và Joy kịp theo chân cậu.
Momo: "Meo!"
Nikki: "Chuyện gì thế?"
Momo tội nghiệp đang cố gắng quơ quơ bộ móng hòng chạm vào Loen, người đang xách cậu lên.
Loen: "Haha, lần này thì tôi sẽ không phải ghi nợ tiền đồ uống nữa rồi! Chỉ cần bán cu cậu Momo là xong luôn!"
"Hoặc... đơn giản là chúng ta cùng nhau ăn một bữa này."
Momo: "Anh chỉ muốn ăn chực thôi chứ gì!"
Loen: "Ăn thịt nướng càng vui khi có nhiều người hơn mà! Phải không, Nikki?"
Nikki: "Tất nhiên rồi!"
Những miếng thịt cháy xèo xèo trên vỉ nướng. Mùi thơm phưng phức quẩn quanh khắp nơi.
Momo: "Tớ ăn trước!"
Joy: "Đừng có để nước miếng rơi rớt lên đĩa như thế!"
Loen nhanh tay gắp mất miếng thịt trước khi Momo kịp giành lấy.
Momo: "Ơ kìa! Của tôi mà!"
Joy: "Thôi nào, bớt tính trẻ con đi!"
Nikki: "Đừng lo, tất cả mọi người đều sẽ được ăn thịt!"
Nơi đây, bóng tối không hề hiện hữu. Mọi người đều được bao bọc trong ánh sáng ấm áp. Chỉ là những người bạn đang vui vẻ tận hưởng khoảnh khắc tuyệt vời bên nhau, đơn giản vậy thôi.
Sau bữa ăn, Joy mở tấm bản đồ ra, chăm chú suy nghĩ xem tiếp theo nên đến nơi nào.
Momo: "Hay là chúng ta đến Cung điện Ninir đi? Nghe người ta truyền nhau rằng nữ hoàng xinh đẹp lắm đó. Tớ muốn tận mắt nhìn ngắm cô ấy!"
Joy: "Nhưng tớ cũng muốn đến Chân Mây nữa. Thành phố nào đẹp nhất ở Chân Mây ý nhỉ? À, tớ nhớ ra rồi. Đỉnh Mây!"
Đỉnh Mây.
Nikki đột nhiên cảm nhận được cơn đau buốt nhói lên khi cô nghe thấy cái tên đó.
Sao cô lại cảm thấy như thế nhỉ?
Momo và Joy đang bàn nhau về địa điểm sắp tới, trong khi anh chàng Loen bận tán tỉnh một cô gái ở bàn kế bên. Mọi thứ nơi đây đều khiến cô rất hạnh phúc.
Đúng ra phải là như vậy chứ.
Những điều đó thật bình thường, song cũng phi thường làm sao.
Thế nhưng...
Một cánh hoa màu đỏ lơ đãng rơi xuống cạnh Nikki.
Khi cô ngẩng đầu nhìn lên, sắc đỏ thắm của những cánh hoa đã bao trùm khắp mọi nơi.
Và bất cứ thứ gì bị cánh hoa đỏ chạm vào cũng đều vỡ vụn tan biến.
Joy nằm dưới những cánh hoa ấy. Bản thảo, cùng với phần còn lại của thế giới, đều bị đoạt lấy khỏi tay Nikki.
Một giọng nói vang vọng từ trong bóng tối sâu thẳm-
Tất cả đều là lỗi của ngươi.
Ngươi chẳng thể làm được gì cả.