Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
----------------------
Sảnh tiệc trang hoàng đẹp đẽ của Khách sạn Lodden đã luôn là nơi được ưa chuộng để tổ chức những sự kiện xa hoa lộng lẫy.
Sảnh tiệc chuẩn bị sẵn sàng vào đúng sáu rưỡi.
Mọi ánh đèn đều chiếu thẳng về phía sân khấu, nơi Benjamin trong bộ lễ phục đen bóng đang đứng.
Benjamin: "Chân thành cảm ơn quý vị đã đến Khách sạn Lodden. Buổi đấu giá sẽ bắt đầu vào rưỡi sáng mai. Bộ trang phục quý hiếm 'Từ Phượng Khuyết' cũng sẽ được bán đấu giá."
"Chúng tôi đã chuẩn bị bữa tiệc này như một món quà dành cho quý vị. Mong rằng quý vị sẽ có một buổi tối tuyệt vời."
Bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Đội ngũ hầu bàn di chuyển khắp đám đông với thứ rượu vang đắt tiền đựng trên khay, trong khi đó những vị khách hỏi thăm lẫn nhau và tìm hiểu thêm về buổi đấu giá.
Vị khách A: "Mặc dù Khách sạn Lodden tổ chức sự kiện này, nhưng ai cũng đều biết rằng Tập đoàn Mercury đứng sau cả ấy mà."
Vị khách B: "Nhưng tôi tự hỏi Tần Y có mối quan hệ như thế nào với Tập đoàn Mercury, chỉ xét riêng về việc anh ta đem bán đấu giá bộ 'Từ Phượng Khuyết' thôi."
Vị khách A: "Thế còn cái vật phẩm bí mật kia thì sao? Anh có biết gì về nó không?"
Nikki cầm ly rượu sâm-banh trong tay, cẩn thận lắng nghe tất cả cuộc hội thoại diễn ra xung quanh mình.
Bỗng ai đó gọi tên cô.
Người đàn ông mặc com-lê: "Xin lỗi, cô là... Tiểu thư Anya?"
Người đàn ông mặc bộ com-lê đẹp đẽ, và ly rượu của anh ta đã vơi đi phân nửa.
Nikki không hề biết người đàn ông này, nhưng "Anya" thì có thể lắm.
Nikki gật đầu và chờ đợi người đàn ông tiếp lời để trì hoãn thêm chút thời gian.
Người đàn ông mặc com-lê: "Tôi đã nghe rất nhiều về cô trong giới sưu tầm, nhưng hóa ra cô lại... khá khác so với những gì tôi biết."
Nikki: "Tôi vẫn luôn muốn biết người khác nói gì về mình đấy."
Người đàn ông mặc com-lê: "Nhà sưu tầm thanh lịch tao nhã, sống xa lánh không bao giờ lộ mặt, và cũng là một nhà thiết kế với phong cách độc đáo. Thế nhưng quý cô đây lại thật trẻ trung và thân thiện."
"Chuyện này có chút đột ngột, nhưng tôi rất mong chờ được chiêm ngưỡng phong cách độc đáo của cô. Liệu cô sẽ cho tôi một cơ hội chứ?"
"Người ta đồn đại rằng gần đây cô mới thu thập được phụ kiện tên là 'Tiêu Điểm', một món đồ sưu tầm quý hiếm. Tôi có thể xem qua nó được không?"
Một đám đông tụ tập xung quanh hai người bọn họ, háo hức mong chờ xem nhà sưu tầm bí ẩn này sẽ làm gì tiếp theo.
Trong lòng Nikki tràn ngập lo lắng.
Nikki: "Tất nhiên rồi."
-------------------------
Người đàn ông mặc com-lê: "Tiểu thư Anya, cô thật sự tài giỏi như trong lời đồn."
Nikki: "Cảm ơn anh."
Nikki cuối cùng cũng có thể thả lỏng.
Người đàn ông mặc com-lê: "Tôi chỉ là không ngờ rằng được tận mắt nhìn thấy cô tự mình đến Lodden. Bình thường thì trợ lý riêng sẽ đại diện cô tham dự mấy sự kiện thế này."
Benjamin: "Cô đến đây là vì vật phẩm được đem ra đấu giá lần này, phải không, Tiểu thư Anya?"
Benjamin đột nhiên xuất hiện ngay cạnh họ.
Benjamin: "Từ Phượng Khuyết là vật phẩm cực kì quý hiếm nhờ thiết kế tuyệt vời, kĩ thuật thêu thùa tinh xảo, và mũ miện đẹp đến kinh ngạc."
"Tiểu thư Anya vẫn luôn tỏ ra hứng thú với những bộ trang phục sân khấu nhỉ. Chắc hẳn cô ấy sẽ không bỏ lỡ dịp này đâu."
Nikki: "Tôi chỉ quan tâm những thiết kế đẹp đẽ thôi, và 'Từ Phượng Khuyết' thực sự xứng đáng cho chuyến đi tới Lodden lần này."
Danh tính của cô đã được Benjamin xác nhận, nên không người nào còn nghi hoặc gì nữa. Hơn nữa, cũng chẳng có ai được gặp nhà sưu tầm thật cả.
Người đàn ông mặc com-lê: "Thật vinh dự cho tôi khi được gặp cô hôm nay, và thực ra tôi vẫn còn một vài thắc mắc nữa về bộ sưu tập của cô."
Người đàn ông kéo Nikki sang một góc, hạ thấp giọng nói với cô trong khi vẫn thản nhiên giữ nụ cười lịch sự trên mặt.
Người đàn ông mặc com-lê: "Tôi nghĩ Thủ lĩnh sẽ rất vui nếu biết cô đang đóng giả vai khá tốt đấy."
Nikki: "Tôi đã sớm biết anh đang do thám thông tin cho Đội Quân Công Lý rồi."
Người đàn ông mặc com-lê: "Cô nhận ra từ khi nào?"
Nikki: "Tôi cảm nhận được điều đó trong trận Thi Đấu Phối Đồ vừa nãy."
Người đàn ông mặc com-lê: "Nếu vậy thì xin giới thiệu luôn, tôi là Vito đến từ Đội Quân Công Lý. Danh tính ngày hôm nay của tôi là một quý ông sưu tầm."
Vito: "Theo kế hoạch, khách sạn sẽ mất điện trong vòng phút nữa."
Nikki: "Sau đó, khách sạn sẽ cử người đi kiểm tra. Nếu để mắt đến Benjamin, anh có thể tìm thấy bản thảo. Chúng ta cần phải đảm bảo tính xác thực của bản thảo trước tiên. Nhưng..."
Nikki nghĩ đến một khả năng khác.
Vito: "Sao thế?"
Những vị khách đang nâng ly chúc mừng và trò chuyện với nhau. Dường như không ai để ý hai người họ trong góc khuất này.
Nikki: "Benjamin là một người rất tỉ mỉ. Anh ta có thể nghĩ rằng sự cố mất điện chỉ nhằm mục đích đánh lạc hướng, vậy nên anh ta sẽ cử người khác đi kiểm tra bản thảo."
"Tôi sẽ bám theo Benjamin, còn anh ở lại đây canh chừng nếu có bất kỳ chuyện gì bất thường xảy ra."
Vito: "Cô thông minh hơn tôi tưởng đấy."
Nikki và Vito, với ly rượu sâm-banh trên tay, trông giống như mọi vị khách khác đang tận hưởng khoảng thời gian vui vẻ.
Đột nhiên, toàn bộ sảnh tiệc tối đen. Tất cả đều hoảng sợ, một số người thậm chí bắt đầu la hét.
Nikki tập trung theo dõi Benjamin. Đúng như dự đoán, anh ta di chuyển.
Bóng tối bao trùm xung quanh tạo nên lớp vỏ bọc hoàn hảo nhất. Cô cố gắng điều chỉnh hơi thở để không phát ra bất cứ âm thanh nào trong khi theo sát anh ta.
Anh ta đang đi đâu nhỉ? Đến phòng cất bản thảo ư?
Tim cô đập nhanh hơn giữa không gian yên ắng.
Benjamin rẽ sang một lối khác ở cuối hành lang. Nikki nhanh chóng bám theo, nhưng bỗng một giọng nói vang lên sau lưng cô.
???: "Đứng lại."