Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
----------------------
Giá khởi điểm là mười ngàn viên đá quý.
Những người tham gia buổi đấu giá trước đây vốn tương đối im lặng, nay bắt đầu nghiêm túc giơ tấm bảng của mình.
Người trả giá A: "Mười ngàn!"
Người trả giá B: "Hai mươi ngàn!"
Người trả giá C: "Ba mươi ngàn!"
Mức giá cứ thế tăng lên không ngừng. Một số người lặng lẽ bỏ cuộc, số khác lại tiếp tục trả giá cao hơn.
Người trả giá A: "Một trăm ngàn!"
Cả đại sảnh rơi vào im lặng.
Benjamin: "Có ai khác không? Một trăm ngàn lần một. Một trăm ngàn lần hai."
Benjamin dừng lời và đưa mắt nhìn xuống khán giả.
Benjamin: "Một trăm ngàn..."
Nikki giơ tấm bảng của mình lên.
Nikki: "Một trăm lẻ một ngàn."
Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Nikki. Mọi người đều nảy sinh tò mò về việc cô là ai và đến từ đâu.
Benjamin mỉm cười hài lòng.
Benjamin: "Tiếp tục trả giá."
Từ lúc đó, Nikki luôn luôn trả giá vượt qua mức giá cao nhất một ngàn. Mọi người đều căng thẳng nín thở, như thể đang hồi hộp theo dõi trận đấu nơi võ đài.
Người trả giá A: "Hai trăm ngàn."
Nikki: "Hai trăm lẻ một ngàn."
Không một tấm bảng nào giơ lên.
Không khí lắng xuống.
Nikki bình tĩnh chờ đợi kết quả. Cô đã nói với Zoey rằng mình sẽ trả giá cho bản thảo nếu không thể lấy trộm được nó trước khi buổi đấu giá diễn ra. Zoey sẽ lo số tiền đó.
Benjamin: "Hai trăm lẻ một ngàn, lần một. Hai trăm lẻ một ngàn, lần hai."
Cả đại sảnh im lặng như tờ đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Benjamin: "Hai trăm lẻ một ngàn, lần ba."
Bang!
Cây búa đập xuống.
Nikki bước lên sân khấu giữa tràng pháo tay rầm rộ. Mọi người đều dõi theo từng hành động của cô.
Benjamin: "Xin chúc mừng."
Nikki: "Cảm ơn anh."
Benjamin lịch sự cúi chào Nikki, như thể một diễn viên đang cúi chào khán giả vậy. Anh ta đi tới chiếc hộp kính và mở nó ra.
Benjamin đột nhiên trông có vẻ vô cùng đau đớn. Anh ta ôm lấy ngực và ngã gục xuống sàn.
Hộp kính rơi xuống vỡ tan thành từng mảnh, và tập bản thảo nhuộm trong máu tươi.
Benjamin đã chết.
Nikki sững sờ đến ngây người. Trước khi kịp ý thức được chuyện gì đang xảy ra, cô bỗng dưng nhìn thấy "căn phòng" đó lần nữa.
Cô nhận ra mình đang đứng ngay cạnh một Benjamin đã chết.
Cả căn phòng tràn ngập ánh sáng rực rỡ. Từng cánh hoa hồng rụng xuống bàn. Con mèo đen nhẹ nhàng nhảy khỏi người chủ nhân.
Tấm rèm nay đã được mở ra. Toàn bộ ánh sáng của Lodden ngay lập tức tắt ngấm. Như thể cả thành phố này đều đang cúi đầu khuất phục trước uy quyền.
???: "Bữa tiệc kết thúc."
Nikki nghe thấy giọng nói của người đàn ông.