Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
---------------------
Tia sáng bình minh le lói, lông vũ trắng tinh khôi, và đôi giày múa thiên nga.
Chúng tượng trưng cho vẻ đẹp diệu kỳ mà tôi tìm thấy ở Miraland.
Chúng đại diện cho may mắn của tôi và kỷ niệm những dịp hội ngộ đáng nhớ ấy.
Và tất nhiên, cuộc gặp gỡ của chúng ta.
Jena: "Cuộc gặp gỡ của chúng ta?"
Đúng, chính bạn đấy. Bất ngờ lắm hả?
Bạn rất thú vị và hay tò mò tìm hiểu.
Tôi thích cái tính tò mò của bạn, và cũng luôn muốn cho bạn thấy những điều đẹp đẽ ở Miraland này.
Để ngắm nhìn cảnh bình minh, để thưởng thức rượu vang thơm dịu, để chiêm ngưỡng ánh hoàng hôn rực rỡ ở Ninir, để chơi đùa trên cánh đồng cỏ rộng lớn với những chú linh dương chạy nhảy.
Chắc hẳn sẽ rất thú vị nếu được xem phản ứng của bạn đó.
Tôi muốn bạn nhìn thấy kết thúc của những câu chuyện này... Chúng ta hãy cùng đoán xem điều gì sẽ xảy ra với các nhân vật chính nào.
Tôi nghĩ rằng Mok có thể trở thành một nhà thiết kế nổi tiếng ở Lodden đấy.
Jena: "Có lẽ cậu bé Mok thật sự có thể trở thành một nhà thiết kế tài giỏi đó!"
Tôi cũng nghĩ vậy.
Khi hơn một trăm lá thư ấy được gửi hết, bức thư dài nhất của người lính đánh thuê già sẽ là lời chào tạm biệt cuối cùng.
Jena: "Cậu bé khách hàng có lẽ cũng đã có cuộc sống riêng trước khi nhận lá thư ấy rồi."
Có lẽ đó cũng chính là điều mà người lính đánh thuê già mong muốn.
Biết đâu một ngày nào đó, cô gái nhỏ không thể nghe được sẽ có thể biểu diễn trên sân khấu của những nhà hát lớn.
Jena: "Trên thế giới cũng có nhiều vũ công như vậy đấy, và họ đã tỏa sáng trên những sân khấu đẹp nhất."
Thật sao? Lần sau bạn hãy kể tôi nghe nhé.
Chúng ta có thể viết một bức thư cho cô gái ấy, bạn nghĩ vậy không?
Tất nhiên là cũng có rất nhiều câu chuyện như thế này nữa...
Nếu có thể, tôi cũng muốn ngồi đây và kể bạn nghe từng câu chuyện.
Cho đến khi hoàng hôn ấm áp buông xuống.
Và một lần nữa, thứ rượu vang này thơm ngon đến mức tôi cảm thấy có chút say rồi.
Chiếc váy khiêu vũ trắng này là món quà tôi dành tặng bạn đấy.
Dĩ nhiên, đây không phải là toàn bộ câu chuyện về Miraland, và tôi cũng không muốn bạn lảng tránh những mặt tối đó.
Nơi nào có sự lạnh lẽo, nơi đó có ấm áp. Màn đêm buông xuống, nhưng rồi bình minh sẽ lên.
Chứng kiến bóng đêm tăm tối sẽ cho bạn thấy được sự thật của thế giới này và tìm kiếm câu trả lời từ tận đáy lòng mình.
Trong tương lai, bạn có thể sẽ gặp những hiểm nguy, chịu đựng nỗi đau đớn, hay thậm chí là chờ đợi ánh rạng đông vàng soi sáng giữa đêm dài.
Tôi mong bạn sẽ ghi nhớ những khoảnh khắc tuyệt vời này ở Miraland. Chúng là kho báu quý giá đã động viên tôi, và tôi cũng mong rằng chúng sẽ cùng bạn tiến lên phía trước.
Bạn thích món quà này chứ?
Còn bây giờ, dưới bầu trời đêm tuyệt đẹp...
Bạn có muốn nhảy cùng tôi không?
-------------------