Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
----------------------------
Nhưng đại dương và những ngôi sao thực chất không hề biến mất. Mặt đất vẫn còn đó, nhưng Nikki thì không.
Leonid: "Quỹ đạo của mỗi ngôi sao hoàn toàn độc lập với nhau. Từ một góc nhìn nào đó thì chúng cũng trông giống như là đang giao qua nhau vậy. Mỗi con đường chính là vận mệnh của một ngôi sao."
Chúng di chuyển theo một quỹ đạo nhất định, và sau mỗi giai đoạn chúng quy tụ lại và tách nhau ra theo cách hoàn toàn mới.
Leonid: "Cô vẫn đang tìm kiếm cô ấy à? Cô ấy đã rời khỏi miền kí ức này và quay trở lại thế giới thực tại rồi."
Jena: "Anh đang...nói chuyện với tôi sao?"
Leonid lặng yên không đáp.
Thay vào đó, anh đặt bút xuống và quay người lại. Sau lưng anh, hằng hà sa số những ngôi sao đang rơi xuống đại dương mênh mông.
Leonid: "Ta đã chọn cô ấy để trở thành nhân tố bí ẩn kết nối những đường thẳng vận mệnh song song. Có lẽ cô ấy sẽ có thể thay đổi tương lai của Miraland."
"Và cô ấy đã chọn cô để thay đổi số phận của mình. Nhưng cô ấy đã phải trả một cái giá đắt cho việc tái thiết lập sợi dây kết nối đến Cánh Cổng Trái Tim. Bằng chứng là cô ấy chẳng còn nhớ nổi số phận mình sẽ như thế nào."
Jena: "Số phận của Nikki?"
Leonid: "Theo như con đường vận mệnh ban đầu, không gì có thể thay đổi được nó cho dù cô ấy cố gắng bao nhiêu lần hay đánh đổi nhiều đến mức nào. Đó chính là số phận."
"Nhưng lần này, cô ấy đã chọn cô."
Anh vươn tay ra chạm vào một bức tường vô hình, tạo ra những gợn sóng dập dềnh lên xuống.
Một chiếc khung bạc sáng lóa xuất hiện viền quanh bức tường. Đó là một chiếc gương, và Leonid đang ở bên trong.
Leonid: "Ta đang đợi cô chứng minh cho ta thấy rằng ta đã tính toán sai đây."
Hình ảnh Leonid trong gương trở nên mờ ảo.
Jena: "Xin chờ một chút! Tôi không hiểu anh đang nói gì cả!"
Leonid: "Ta không còn điều gì để nói với cô nữa. Hãy đi qua chiếc gương này và cô có thể kết nối với Thế Giới Linh Hồn của cô ấy."
Lần này thì Leonid biến mất hẳn. Bầu trời và đại dương trong gương vẫn còn đó, nhưng những ngôi sao đã tan biến theo Leonid.
Cô đang ở trong tấm gương, cho dù cô đang đứng về phía nào đi chăng nữa.
Ngay bây giờ, hãy bước qua tấm gương đi.
Jena: "Được rồi, đi nào."
-------------------------
Ở một thế giới khác.
Hiện lên trước mắt là một khung cảnh tráng lệ, những tòa nhà hoành tráng vươn cao lên trên những khu vườn yên tĩnh giữa đại dương thanh bình, những viện bảo tàng, tháp đồng hồ cao vút với những chiếc kim dài đang lơ lửng...
Một đường ray xe lửa màu trắng dài như một chuỗi dây xích gắn kết tất cả lại với nhau.
Đó phải chăng là thứ mà Leonid gọi là “cái Rương cất giữ những kí ức của mọi nền văn minh”?
Từ xa, bóng dáng Nikki dần xuất hiện.
Jena: "Chuyện gì...vừa xảy ra vậy? Tớ tưởng chúng ta đang ở vùng biển sao chứ."
Nikki: "Khi tớ tỉnh dậy khỏi giấc mơ đó, mọi thứ dường như trở lại bình thường, và Momo vẫn ở đây bên cạnh tớ. Tớ muốn khám phá sự thật về Phản Chiếu Thiết Kế Sư và người đàn ông tên Leonid đó, vậy nên tớ đã quay trở về Ark."
Jena: "Ark là cái gì vậy?"
Nikki: "Phải rồi, cậu chưa đến đây bao giờ nhỉ. Đây chính là Đại Dương Kí Ức. Vùng biển nơi mà...ý thức của con người được kết nối với những thế giới và tâm trí khác."
"Ark chế ngự Đại Dương Kí Ức. Trong những phần kí ức rời rạc của tớ thì hình như tớ đã đến Ark sau khi Miraland bị phá hủy. Nhờ có sức mạnh của Ark mà tớ mới có thể quay trở về năm trước và gặp cậu đấy."
Giọng của một cô bé: "Nikki! Momo! Hai cậu cuối cùng cũng về rồi!"
Một cô bé cắt ngang cuộc nói chuyện.
Giọng nói ấy...nghe thật quen thuộc.