Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans: LarissSun.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
---------------------
Một thành phố ngập tràn ánh đèn nê-ông sáng rực rỡ.
Lodden vẫn thịnh vượng như ngày nào. Mọi chuyện đều diễn ra theo kế hoạch.
Các vị khách của khách sạn cứ đến rồi lại đi, nhưng không ai nhận ra rằng cánh cửa dẫn đến sảnh tiệc đã đóng kín từ lâu.
Chẳng ai biết rằng một trận đấu ác liệt đang diễn ra đằng sau những cánh cửa ấy.
Dưới ánh đèn, cô gái tóc hồng trong bộ váy thanh lịch đứng ngay giữa sân khấu, rồi khẽ ngẩng đầu nhìn lên.
Đôi mắt lạnh lẽo. Bất cứ ai nhìn thẳng vào đôi mắt đó đều rùng mình ớn lạnh đến tận xương tủy.
Hơi thở mang lại cảm giác áp bức ngột ngạt đến đáng sợ.
Cô nhẹ nhàng bước xuống khỏi sân khấu, đi qua những cánh cửa của sảnh tiệc.
Đám đông tự động tách ra và nhường lối cho cô.
Máu rỉ ra từ đôi giày cao gót của cô để lại những dấu chân đỏ tươi.
???: "Ta sẽ không để cô rời khỏi nơi này đâu!"
Một người đàn ông đột nhiên xuất hiện và ngăn cản cô gái.
Anh ta mặc bộ vest bình thường như bao vị khách khác tại buổi đấu giá này.
Đó là Vulture! Hắn ta đã lẩn trốn trong đám đông từ đầu đến giờ.
Hắn rút khẩu súng ra và chĩa thẳng vào cô gái.
Vulture: "Chỉ cần tiến thêm một bước nữa là cô chết chắc!"
Dường như hắn ta đang vô cùng căng thẳng, từng giọt mồ hôi túa ra trên trán.
Cô gái không chút hoảng sợ. Thay vào đó, cô chậm rãi ngẩng đầu và nhìn chằm chằm vào Vulture.
Một bên tay đang cầm khẩu súng của Vulture bắt đầu run rẩy. Hắn ta cố gắng hết sức để kiểm soát nỗi sợ hãi, gần như là chuẩn bị bóp cò...
Vulture: "Ta... Ta sẽ gϊếŧ cô..."
Nikki: "Chậc."
Nikki nở nụ cười đầy khinh bỉ. Có kháng cự cũng vô ích thôi.
-------------------------
Vulture đã hoàn toàn bị Sức Mạnh Tạo Mẫu của Nikki kiểm soát trước khi kịp bóp cò. Cô đưa tay ra trước mặt hắn.
Gân xanh trên trán nổi lên, hắn ta không còn điều khiển được tứ chi nữa.
Hắn đi đến và giao nộp cho cô khẩu súng.
Thứ vũ khí này trông đẹp đến lạ lùng trong bàn tay tinh tế của cô.
Nikki: "Tránh ra."
Vulture: "Không..."
Mặc dù đã cố gắng để rít lên từ này qua hàm răng đang nghiến chặt, hắn ta vẫn lết chân sang một bên.
Nikki: "Đúng, phải thế chứ."
Cánh cửa của sảnh tiệc bất ngờ mở ra.
Một người đàn ông cao lớn trong bộ vest màu xám tiến vào, nhìn chằm chằm cô gái với ánh mắt lạnh lẽo.
Nikki: "Mercury."
Người chủ trì thực sự của buổi đấu giá này cuối cùng cũng lộ diện.
Cô gái bước đến phía Mercury mà chẳng hề sợ hãi. Thậm chí còn có gì đó mang vẻ vui mừng, như thể cô đã luôn chờ đợi anh ta.
Cô chĩa súng vào Mercury không chút do dự.