Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
---------------------
Binh lính nhanh chóng phong tỏa sảnh tiệc, tình thế bất ngờ thay đổi.
Viên chỉ huy chìa tay về phía Mercury.
Đô đốc Leiden: "Hân hạnh được gặp ngài, Mercury. Tôi là Leiden, Đô đốc của Quân đội Liên Bang Táo Đỏ. Rất xin lỗi ngài vì những sự việc vừa xảy ra ở Lodden này."
Mercury không bắt tay Leiden.
Đô đốc Leiden: "Nhưng xin ngài đừng lo lắng, Quân đội Liên Bang Táo Đỏ sẽ giải quyết vụ việc ngay bây giờ."
Mercury: "Có vẻ như chuyện này không giống nhiệm vụ của bên quân đội."
Leiden đã trải qua vô số trận chiến khốc liệt nhưng lại đổ mồ hôi trước Mercury. Ông phải tiêu tốn gần như tất cả sức lực để giữ vẻ bình tĩnh.
Ông ta hít một hơi thật sâu trước khi nói tiếp.
Đô đốc Leiden: "Chúng ta đang ở Lodden, thành phố thuộc địa phận của Liên Bang Táo Đỏ. Xin ngài hãy nhớ rằng Tập đoàn Mercury sẽ cộng tác với Liên Bang Táo Đỏ trong tương lai."
Dứt lời, ông ta nghiến răng rồi ra hiệu cho một người lính đứng sau lưng.
Tên lính liền tiến lên và cố gắng đỡ lấy Nikki từ tay Mercury. Anh ta mặc bộ đồng phục bình thường của Quân đội Liên Bang Táo Đỏ và dường như không hề bị Mercury ảnh hưởng.
Trong khi viên đô đốc đang làm tất cả những gì có thể để kháng cự lại nguồn áp lực từ Mercury, người lính kia lại di chuyển dễ dàng đến bất ngờ. Cả khuôn mặt và tóc của anh ta đều bị mũ che khuất.
Mercury: "Đây là mệnh lệnh từ phía quân đội à?"
Đô đốc Leiden: "...Tất nhiên, thưa ngài."
Người lính còng tay Nikki lại và đỡ cô ra phía sau Đô đốc Leiden. Mercury không ngăn cản anh ta.
Mercury: "Nói với người đã truyền lệnh cho ông rằng..."
Mercury đang nói chuyện với Leiden, nhưng ánh mắt lại tập trung vào tên lính bình thường đứng sau lưng vị đô đốc.
Người lính khẽ kéo chiếc mũ lên và để lộ mái tóc màu vàng...
Đó là Loen!
Mercury không mảy may bất ngờ.
Mercury: "Ông đến quá muộn rồi. Ta đã có được câu trả lời mà mình muốn."
Dứt lời, anh ta thu hồi ánh mắt và nguồn hào quang đáng sợ tràn ngập trong sảnh liền biến mất ngay tức khắc.
Mercury: "Giờ thì ta sẽ giao mọi việc lại cho ông."