Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans: LarissSun.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
--------------------
Tấm màn từ Đại Dương Ký Ức nhanh chóng lan rộng và bao phủ khắp thành phố, nuốt chửng hết con đường này đến con đường khác.
Phải làm gì đây?
Làm sao bây giờ?
Nikki cố gắng suy nghĩ để tìm ra biện pháp, nhưng cô vẫn không thể ngăn cản sự hủy diệt của Flowerland.
Bỗng một thứ gì đó bay ngang qua trước mặt Nikki.
Những cánh hoa tung bay trong gió.
Nhưng Nikki đâu còn thời gian mà để tâm đến chúng nữa.
Cơn sóng dâng trào mãnh liệt. Con người, những tòa nhà chọc trời, quán cà phê, và cửa hàng quần áo đều bị nuốt chửng trong chốc lát.
Nikki không thể chạy trốn ngay cả khi cô muốn làm vậy. Cơn sóng lao tới sau lưng cô cao hơn ba mươi mét, như một bức tường vững chắc không thể bị phá vỡ.
Nó sẽ đổ ập đến trong vòng chưa đầy một giây nữa.
Mọi thứ sắp sửa kết thúc, và cho dù cô có nỗ lực hết lần này đến lần khác đi chăng nữa thì kết cục vẫn sẽ giống vậy mà thôi.
Cô vẫn chẳng thể làm gì cả.
Nikki khẽ nhắm mắt và chờ đợi.
Nhưng cơn sóng vốn đang chuyển động bỗng nhiên dừng lại!
Nửa cơ thể cô đã bị tấm màn kia chiếm lấy, trong khi nửa người còn lại vẫn nguyên vẹn. Ánh sáng như sóng biển phản chiếu trên khuôn mặt cô.
Cô có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch và hơi thở gấp gáp của mình. Tâm trí trống rỗng sau khi trải nghiệm khoảnh khắc cận kề cái chết.
Cô từ từ mở mắt và nhìn thấy một cô gái đang dừng cơn sóng biển bằng lòng bàn tay.
Đó là Dạ Tiêu!
Những cánh hoa bay lả tả xung quanh cô ấy.
Ngay khi Nikki trông thấy Dạ Tiêu, cô liền nhận ra người đã lớn tiếng gọi tên mình trong lúc tâm trí mơ hồ kia.
Cô muốn hỏi Dạ Tiêu xem rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra. Cô muốn biết chuyện gì đã xảy ra với Miraland, và tại sao Dạ Tiêu lại ở đây.
Nửa người cô ngập trong Đại Dương Ký Ức tê cóng đi vì lạnh, nửa kia thì bất động.
Lòng bàn tay của Dạ Tiêu vẫn tiếp xúc với tấm màn.
Nikki nghe thấy một giọng nói lạnh lùng mà bình thản.
Dạ Tiêu: "Năm của Kỉ Nguyên Mới sắp sửa bị hủy diệt rồi. Cậu có muốn thay đổi vận mệnh này không?"
Âm thanh vang dội trong tấm màn. Thế giới bị nuốt chửng đang cầu xin sự giúp đỡ.
Dạ Tiêu nhìn chăm chú vào Nikki.
Dạ Tiêu: "Cậu có muốn sức mạnh để giải cứu thế giới không?"
"-sức mạnh của Leonid."
Tấm màn vẫn không di chuyển, nhưng nó khẽ rung động.