Hoa Như Ngọc vừa mới dập tắt được lửa giận, lại bị một câu "Nhị tẩu" của Cao Cung đốt lên, nàng tức giận đến hai má ửng đỏ, bóp cái cổ to đùng của gã, ngoan độc nói:
- Con lợn béo, ta nói cho ngươi, Đan Nhi không là gì, nàng chỉ là tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa mà thôi, không có quan hệ gì với Cửu ca, ngươi đã nhớ kỹ chưa ?
Trần Tiểu Cửu vội vàng nghiêm mặt với Cao Cung!
Cao Cung hiểu ý, mặt làm vẻ khổ sở, liên tục gật đầu nói:
- Đại tẩu, tẩu nói đúng, Đan Nhi cũng không là gì, chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi!
Lúc này Hoa Như Ngọc mới cảm thấy mỹ mãn, hung Trần Tiểu Cửu thị uy nói:
- Nghe thấy không? Là huynh đệ không có mắt của ngươi nói như vậy, cũng không phải là chuyện của ta!
Trần Tiểu Cửu dở khóc dở cười, cô gái nhỏ này ngoại trừ dịu dàng với chính mình một chút, còn đối với người khác, luôn dã man như vậy, ai… Tính cách do trời sinh mà thành, bất kể như thế nào cũng rất khó thay đổi! Hắn thở dài, gọi Anh Mộc cởi trói cho Hắc Sơn, lại bảo gã quay sang Hắc Sơn xin lỗi!
Nói như thế nào thì Anh Mộc cũng là lão đại một bang, ở bên ngoài, cũng có kinh nghiệm, đánh ngươi một cái tát, thì phải cho ngươi một viên kẹo mới được! Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hắn gật đầu cười làm lành, tuyệt không kênh kiệu, thần thái vô cùng thân thiết, Hắc Sơn cũng ngại há mồm mắng to, gãi gãi da đầu, đỏ mặt tía tai nói:
- Vị huynh đệ Anh Mộc này, xem ngươi không giống người luyện võ, như thế nào mà thân thủ nhanh nhẹn như vậy? Nhất định là đã giết qua không ít người?
Anh Mộc cười ha hả, mặt dày nói:
- Không nhiều không nhiều, cũng chỉ giết có mấy chục mạng mà thôi!
Hắc Sơn không khỏi ngạc nhiên! Thần nghĩ trách không được thân thủ quái dị như vậy, quả nhiên cũng là một cái sừng độc sắc bén, sau này cũng không dám coi khinh gã.
Anh Mộc oai đầu, trên mặt tràn đầy hứng thú, đi quanh y hai vòng, khen ngợi nói:
- Vị La đại ca này, làm sao học được công phu như vậy? Không ngờ có thể tránh được Cửu thiên thần chùy của quân đoàn Anh Mộc chúng ta tự nghĩ ra? Thật là không đơn giản!
La Đồng thật sự sợ hãi, vừa rồi bị Anh Mộc ghìm ở cổ, cho dù là một chưởng kia có thể đem đầu Anh Mộc chụp thành quả dưa hấu nhưng phỏng chừng yết hầu chính mình cũng bị cánh tay tráng kiện của thằng nhãi này kẹp nát!
Thoạt nhìn thằng nhãi này giống như là một tên lưu manh, căn cơ võ học chính quy cũng không có, như thế nào lại lợi hại như vậy? Anh ta vỗ bả vai Anh Mộc nói:
- Không tồi nha, tiểu Anh Mộc, hậu sinh khả úy!
Trần Tiểu Cửu thấy hai người hư tình giả ý hàn huyên, trong lòng vừa động, vội hỏi:
- La đại ca, huynh đệ tóc hồng này của ta như thế nào?
- Rất là không tồi, rất mạnh mẽ, có lòng ngoan độc!
La Đồng phát ra tán thưởng từ phế phủ nói.
Trần Tiểu Cửu lại nói với Anh Mộc:
- Công phu của La đại ca như thế nào?
Anh Mộc gãi da đầu, ngượng ngùng cười nói:
- Lợi hại! Lợi hại! Người có thể tránh thoát Cửu thiên thần chùy của quân đoàn Anh Mộc chúng ta, đều là tuyệt đỉnh cao thủ cả!
Trần Tiểu Cửu cười ha ha nói:
- La đại ca, nếu các ngươi cứ khen nhau như vậy, không bằng thu Anh Mộc làm đồ đệ được không ?
Lời này của hắn là đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ, hơn nữa trong lòng còn có suy tính sâu xa.
Đám người Anh Mộc tuy rằng lợi hại, nhưng xét đến cùng cũng chỉ là tiểu lưu manh mà thôi, chỉ có trải qua rèn luyện chính thức, mới có thể chân chính trở thành đại lưu manh, La Đồng trầm ổn hào phóng, trong lòng đầy chính nghĩa, cho dù là ở võ công hay lời nói và việc làm, đều rất mẫu mực, có thể khiến cho quân đoàn Anh Mộc có thêm sức sống mới.
Hơn nữa La Đồng là kẻ đứng đầu sơn tặc hắc ám, có đồ đệ Anh Mộc này, sẽ tương đương với sơn trại được kéo dài, có thể với tay xa hơn, có thể thông qua quân đoàn Anh Mộc, thu thập được càng nhiều tin tức hữu dụng, ngày sau cướp bóc, tống tiền, cũng là nội ứng ngoại hợp, càng thêm dễ dàng sao?
Lời hắn vừa nói ra, trong đôi mắt La Đồng toát ra hào quang, vững vàng nói:
- Anh Mộc đúng là người có tư chất, ta chỉ sợ gã không muốn…
Lời này vừa mới nói hết, chỉ thấy năm người quân đoàn Anh Mộc "Bùm" một tiếng, nhất nhất quỳ gối trước mặt La Đồng, tên Cao Cung rống rống thở hổn hển nói:
- Từ trước đến nay quân đoàn Anh Mộc chúng ta tuy hai mà một, nếu ngươi là sư phụ của Anh Mộc, cũng sẽ là sư phụ của quân đoàn Anh Mộc! … Sư phụ ở đây, xin nhận của Cao Cung một lạy, chỉ điểm cho chúng ta bảy mươi hai tuyệt kỹ!
Trong khi nói, cũng khẩn cấp dập đầu.
Vốn là chỉ thu có một người, như thế rất tốt, năm đại hán của quân đoàn Anh Mộc, toàn bộ rầm rầm quỳ gối trước mặt !
Tuy rằng xuất thân của La Đồng là thổ phỉ, nhưng lúc thiếu niên, gia đình gặp cảnh bất hạnh, một mình xông vào giang hồ, nếm qua vô số đắng cay, nhận hết sự xem thường, cho đến khi hộ tống gia trại và Hoa Như Ngọc gặp nhau, mới có được một chỗ an thân.
Anh ta chưa từng nghĩ tới năm tên tiểu lưu manh này sẽ tín nhiệm mình như thế, tôn sùng như vậy, nhìn năm đại hán hình thù kỳ quái quỳ trước mặt, nước mắt chợt trào ra, bàn tay duỗi ra, đem năm người nâng dậy, vẻ mặt cảm động nói:
- Năm vị huynh đệ, mau đứng dậy, mau mau đứng lên, nếu các ngươi in tưởng La mỗ này, ta sẽ đem một thân võ công truyền thụ toàn bộ cho các ngươi, tuyệt không dấu diếm!
Đám người Anh Mộc mừng rỡ, vội vàng đem bốn vị huynh đệ lại liên tục dập đầu, chỉ nghe thấy tiếng "Thùng thùng đông" vang lên, trên trán đều chảy ra máu.
La Đồng vội vàng đem bọn họ nâng dậy, nhìn lên trời, cảm động nói:
- Ông trời có mắt, đại hỷ sự, thật là một chuyện tốt nha!
Hoa Như Ngọc làm sao nghĩ đến kịch hay sẽ có biến hóa như vậy, chỉ thu năm tên lưu manh làm đồ đệ, lại khiến ngươi kích động thành bộ dáng như thế sao? Nghiêm khắc mà nói, Cửu ca công phu siêu tuyệt vẫn là Bản đương gia truyền thụ! Ta cũng không giống như ngươi ngửa mặt lên trời thét dài, lão lệ!
Nàng nghiêm mặt hừ một tiếng, giận dữ nói:
- Tam đương gia, hôm nay không chỉ có một việc vui, còn có một việc khác vui hơn gấp trăm lần!
La đồng khó hiểu mờ mịt nói:
- Chuyện gì?
Hoa Như Ngọc đỏ mặt, phất tay lôi ống tay áo của Trần Tiểu Cửu, bĩu môi nói:
- Đêm nay… Đêm nay ta muốn cùng Cửu ca bái đường thành thân!
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều mở to hai mắt, Cao Cung hoảng sợ rống quát:
- Thành thân? Đại tẩu Đan Nhi kia…
Gã còn chưa nói xong, Hoa Như Ngọc đã nổi giận đùng đùng đá ra một cước, đem gã đá bay tới khe suối.
La Đồng cũng không có phản ứng quá nhiều, không hiểu ra sao nói:
Đại đương gia và Trần huynh đệ hôm nay sẽ… Sẽ thành thân? Nhưng… Nhưng việc hôn nhân gấp gáp, chúng ta còn chưa chuẩn bị chút nào!
Hoa Như Ngọc đỏ mặt, xấu hổ nói:
- Còn cần chuẩn bị cái gì? Bên ta đã bảo người xuống núi mua trang phục hôn lễ và các loại vật phẩm cần cho việc thành thân, về mặt khác, hết thảy đều giản lược. Lại nói nữ nhân giang hồ, nào có nhiều lễ nghi phiền phức như vậy? Chỉ cần ta cùng Cửu ca nguyện ý, cái gì cũng không trọng yếu!
Lại nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay Trần Tiểu Cửu. dịu dàng nói:
- Cửu ca, ngươi nói có đúng không?
Trần Tiểu Cửu nghĩ đêm nay sẽ có thể nhấm nháp thân thể trắng nõn của Hoa Như Ngọc, không khỏi cao hứng liên tục gật đầu nói::
- Lời nói của Hoa muội muội đúng cực kỳ, hai người nếu là có tình cảm lâu dài, lại cần gì lễ nghi phiền phức?
La Đồng nghe vậy, vỗ tay trầm trồ khen ngợi nói:
- Hôm nay quả nhiên là song hỷ lâm môn, đại hỷ! Đại hỷ nha! Các huynh đệ mà biết chuyện này, nhất định sẽ vô cùng chấn động, vô cùng vui mừng! Ha ha… Để ta đi gọi các huynh đệ chuẩn bị, dựng lều trại, chuẩn bị thật nhiều thức ăn và rượu ngon.
Trong lúc nói chuyện, dẫn một đám huynh đệ, chụp lấy thằng nhãi Hắc Sơn này, vội vàng an bài việc vui.
Hoa Như Ngọc kéo cánh tay Trần Tiểu Cửu, liếc mắt nhìn hắn một cái nói:
- Hôm nay chúng ta đều phải thành thân, như thế nào huynh còn biến thành bộ dáng chật vật thế này? Lát nữa ta sẽ phải đi mặc trang phục hôn lễ, huynh cũng phải ăn mặc sạch đẹp một chút, hôn nhân đại sự, chỉ có một lần, như thế nào lại có thể lôi thôi như vậy? Nếu huynh như thế sẽ phụ lòng ta!
Trong lòng vừa chuyển, Trần Tiểu Cửu hung hăng khách sáo Hoa Như Ngọc:
- Vừa rồi nàng còn nói nữ nhân giang hồ nào có nhiều lễ nghi phức tạp như vậy, bây giờ La đại ca đi rồi, nàng còn nói chung thân đại sự, không phải chuyện đùa? Một hồi công phu, nàng liền phủ định lời nói chính mình, thực là không thể nói được với nàng…
Hắn cầm bàn tay nhỏ bé của Hoa Như Ngọc hung hăng hôn một cái, ghé vào tai nàng hạ giọng nói:
- Hoa muội muội, ha hả… Chúng ta đều ăn mặc đẹp một chút, trở thành đôi phu thê sơn tặc đẹp nhất thiên hạ!
Hoa Như Ngọc đỏ mặt nói một tiếng, xoay người rời đi, vừa lúc gặp phải Cao Cung từ khe suối bò lên.
Nàng vừa nhìn thấy Cao Cung, trong lòng hận gã nói lung tung, bùm một cước, lại đá gã xuống khe suối, trong miệng nói năng hung hồn đầy lý lẽ:
- Con lợn đui mù, gặp một lần, đánh ngươi một lần!
Lại lắc lắc cái mông nhỏ đi ra xa.
Thằng nhãi Cao Cung này rơi cũng không nhẹ, qua nửa canh giờ, mang mặt mũi đã bị bầm dập từ dưới khe suối bò lên, hắn xoa vết thương cả người, rống rống khóc to nói:
- Cửu ca, ngươi là đang cưới đại tẩu, hay là cưới cọp mẹ? Mỗi ngày tra tấn ta hai lần, như thế nào có thể chịu được?
Đám người Trần Tiểu Cửu cười ha ha, dẫn quân đoàn Anh Mộc về tới căn nhà nhỏ của mình!
Hắn đóng của phòng, nghiêng tai lắng nghe một chút có hay không có người rình coi, vội hỏi Anh Mộc:
- Chu gia nhị tiểu thư, có tin tức của nàng hay không?
Cao Cung hừ một tiếng nói:
- Cưới cọp mẹ này, ngươi còn nhớ thương Chu nhị tiểu thư sao? Cửu ca ngươi thật sự là không sợ chết nha…
Anh Mộc trịnh trọng nói:
- Bây giờ Chu gia đã bị lão thái giám ầm thầm theo dõi, ngoại trừ Chu nhị tiểu thư mỗi ngày đi Cực Lạc tự thắp hương bái phật, còn lại tất cả đều ở trong nhà, dường như ngay cả kinh doanh cũng không làm…
Trần Tiểu Cửu sau khi nghe xong, lòng mang cảm động:
- Cô gái nhỏ này, trong lòng nhất định là nhớ tới an nguy của ta nha!
- Thế còn bên ngoài đồn đại về ta, rốt cuộc là như thế nào? Trần Tiểu Cửu quan tâm nói.