Triệu Tiệp rất nhanh đã dìu Diệp Đồng đến khu nghỉ ngơi của tiếp viên hàng không tại khoang hạng nhất, thừa vụ trưởng đang ngồi nghỉ ngơi, thấy thế vội vã đứng dậy, hỏi han đã xảy ra chuyện gì. Triệu Tiệp vừa dìu Diệp Đồng ngồi xuống, vừa nói lại tình huống của nàng đơn giản rõ ràng báo lại cho thừa vụ trưởng.
Vấn đề cùng loại từ trước đây thừa vụ trưởng cũng từng gặp phải, nhưng những người bị đau bụng kinh trước đây tình huống cũng không nghiêm trọng như Diệp Đồng hiện tại. Thế nhưng dù vậy, vị thừa vụ trưởng vẫn như cũ có thể làm được gặp biến không sợ hãi. Nàng vừa phân phó Triệu Tiệp nhanh trở lại làm việc trong khoang hạng nhất, vừa gọi tới một tiếp viên khác thay thế công tác cho Diệp Đồng.
Sau khi làm xong an bài, nàng mới nhìn Trương Văn Trọng dò hỏi: "Tiên sinh, cảm ơn anh đã giúp đỡ. Không biết bệnh trạng của Diệp Đồng, có thể đỡ hơn không? Cần tôi làm gì không?"
"Trên máy bay có sữa chua không?" Trương Văn Trọng hỏi.
Tuy rằng thừa vụ trưởng không rõ vì sao Trương Văn Trọng nhắc tới sữa chua, nhưng nàng vẫn gật đầu đáp: "Có, khoang hạng nhất có cung cấp sữa chua và bánh kem cho khách."
Trương Văn Trọng phân phó: "Lấy chút sữa chua cho cô ấy uống, trong sữa chua có rất nhiều canxi, canxi có khả năng bình ổn thần kinh, thư hoãn tử cung. Sẽ giảm bớt được sự đau đớn của cô ấy."
"Tốt." Lúc này thừa vụ trưởng mới hiểu được nguyên nhân Trương Văn Trọng muốn dùng sữa chua, vội vã đi lấy một chén sữa chua cẩn cẩn thận thận đút cho Diệp Đồng uống hết. Đồng thời trong lòng nàng cũng ghi nhớ sữa chua có thể giảm bớt đau bụng kinh. Dù sao chuyện đau bụng kinh này, rất nhiều nữ nhân đều phải gặp tới. Nhất là những tiếp viên hàng không làm việc trên không trung, quy luật làm việc, nghỉ ngơi và ẩm thực càng dễ dàng phát bệnh đau bụng kinh. Hiện tại thật vất vả biết được một phương thuốc cổ truyền, tự nhiên phải ghi nhớ kỹ trong lòng.
"Còn có chuyện gì cần tôi làm nữa không?" Sau khi đưa sữa chua cho Diệp Đồng uống xong, thừa vụ trưởng lại nhìn Trương Văn Trọng dò hỏi.
Trương Văn Trọng nói: "Hiện tại cô cần làm, chính là đứng ngay bên cạnh nhìn tôi trị liệu cho cô ấy. Bởi vì ở trên máy bay không có thuốc, cũng không có khí cụ, cho nên tôi chỉ có thể dùng phương thức xoa bóp điểm huyệt trị liệu cho cô ấy. Ở trong quá trình này, không thể tránh được việc phải tiếp xúc với thân thể cô ấy, cho nên tôi cần cô đứng ngay bên cạnh, chính mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, phân nửa là giám thị tôi, phân nửa chứng minh dùm sự trong sạch của tôi."
"À, được." Thừa vụ trưởng gật đầu.
Diệp Đồng cũng yên tâm không ít, muốn để nàng đơn độc ở lại chỗ này với Trương Văn Trọng, tiếp thu việc xoa bóp trị liệu của hắn, lòng của nàng thật khó không lo lắng, có chút không được tự nhiên.
"Xoa bóp điểm huyệt? Như...như vậy chẳng phải là phải kéo quần áo lên sao?" Sau khi uống sữa chua vào, bệnh trạng của Diệp Đồng cũng thoáng giảm bớt, vừa nghe được Trương Văn Trọng nói xong, nàng vừa thở ra đồng thời cũng có chút lo lắng. Trên gương mặt tái nhợt nhất thời hiện lên vẻ ửng hồng kiều diễm.
Trương Văn Trọng biết nàng đang lo lắng điều gì, lắc đầu nói: "Không cần kéo quần áo, tình huống của cô cũng không nghiêm trọng lắm, xoa bóp điểm huyệt cách lớp quần áo cũng có thể được." Bệnh của Diệp Đồng so ra nhẹ hơn cô gái tên Triệu Lâm Di rất nhiều. Đối với việc đau bụng của nàng, Trương Văn Trọng chỉ cần sử dụng thủ pháp xoa bóp phổ thông là được, căn bản không cần phải thi triển Nhu Vân Cửu Ma. Cho nên cho dù cách lớp quần áo, cũng có thể hoàn thành.
Sầu lo trong lòng Diệp Đồng nhất thời cũng biến mất. Nàng nhìn Trương Văn Trọng với ánh mắt cảm kích, suy yếu nói: "Vậy phiền phức anh."
"Làm một bác sĩ, khám và chữa bệnh là chức trách của tôi nên làm." Trương Văn Trọng hồi đáp. Đồng thời dùng ngón cái hai tay, phân ra ấn vào huyệt Quan Nguyên cách ba lóng tay tại Phế Bình, cùng điểm lên huyệt Khí Hải cách năm lóng tay.
Bởi vì bệnh đau bụng của Diệp Đồng thuộc về bệnh khí trệ huyết tật, chính là thực tế chứng minh, cho nên Trương Văn Trọng áp dụng thủ pháp xoa bóp. Cũng chính là dùng cách lưu thông khí huyết thông khí, lưu thông máu làm việc chính. Đầu tiên hắn dùng Nhất Chỉ Thiền thúc đẩy, nhiều lần xoa bóp huyệt Quan Nguyên và huyệt Khí Hải, khoảng được hai phút, hắn mới dùng tay phải nhu nhu vùng bụng dưới của Diệp Đồng, tay trái nhu nhu ba huyệt vị Huyết Hải, Túc Tam Lý và Tam Âm Giao.
Nương theo ngón tay ấn huyệt cùng xoa bóp của Trương Văn Trọng, Diệp Đồng rõ ràng cảm giác được ngay vùng bụng dưới của mình vốn đang đau đớn bắt đầu đã xuất hiện sự giảm bớt. Vừa mới bắt đầu, cảm giác đau đớn thật sự làm cho nàng cảm thấy hô hấp không thông. Thế nhưng hiện tại, sau một phen xoa bóp của Trương Văn Trọng, nàng nhất thời cảm giác dễ dàng hơn không ít, dù sắc mặt tái nhợt cũng đã khôi phục lại huyết sắc. Tia nghi ngờ và lo lắng cuối cùng trong lòng nàng cũng đã tan thành mây khói, triệt để yên tâm tiếp thu việc trị liệu xoa bóp của Trương Văn Trọng.
Lại qua thêm vài phút, sắc mặt Diệp Đồng chợt biến thành xấu xí, nàng vài lần muốn mở miệng nói, nhưng chỉ mấp máy môi cũng không thốt nên lời.
Thừa vụ trưởng đứng bên cạnh đang khẩn trương quan tâm nhìn thấy dị dạng của nàng, vội vã dò hỏi: "Diệp Đồng, cô làm sao vậy?"
"Tôi...tôi..." Hai gò má Diệp Đồng trong nháy mắt đỏ ửng lên, nàng máy môi chỉ nói ra được một chữ "tôi".
Thừa vụ trưởng gấp đến giậm chân, nói: "Rốt cục cô làm sao vậy? Mau nhanh nói ra, đừng nhăn nhó như thế, thực sự làm sốt ruột."
"Tôi muốn đi tiểu." Diệp Đồng đỏ mặt lí nhí nói. Ngay bên cạnh còn có một nam nhân không quan biết, nếu không phải muốn đi tiểu vô cùng, đã có dấu hiệu sắp nín không được, nàng sẽ không nói ra những lời xấu hổ như vậy.
"Không cần xấu hổ, cô có phản ứng như vậy kỳ thực là chuyện rất bình thường. Bởi vì mấy huyệt vị trị liệu bệnh đau bụng kinh còn có thêm công hiệu lợi niệu (thuận lợi cho việc tiểu tiện), mà thủ pháp tôi chọn dùng xoa bóp, vừa cố ý để lợi niệu làm việc chính, cho nên cô mới có cảm giác muốn đi tiểu thôi." Trương Văn Trọng mở miệng nói. Đồng thời buông hai tay khỏi người Diệp Đồng: "Ngoại trừ muốn đi tiểu ra, hiện tại cô có cảm giác thế nào? Bụng dưới còn đau nữa không?"
Diệp Đồng nghe vậy sửng sốt, vừa rồi nàng chỉ cảm thấy muốn đi tiểu, thật không chú ý tới tình huống đau bụng kinh. Bây giờ nghe Trương Văn Trọng nhắc nhở, hắn mới phát hiện, cơn đau bụng vừa dằn vặt nàng chết đi sống lại, lúc này không ngờ không còn cảm giác. Trước đây nàng cũng từng bị đau bụng, tuy rằng đau đớn không kịch liệt như lần này, thế nhưng thời gian duy trì liên tục mỗi lần đều rất dài, chưa bao giờ lại giống như ngày hôm nay, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cũng đã không còn đau nữa. Không thể nghi ngờ, đây đều nhờ vào vị bác sĩ trẻ tuổi này.
Diệp Đồng vui mừng nói: "Không đau nữa, thực sự không đau nữa. Tiên sinh, cảm ơn anh." Còn chưa nói xong, sắc mặt nàng lại thay đổi, cũng không kịp nói thêm, vẻ mặt xấu hổ đỏ bừng đi nhanh chạy về nhà vệ sinh.
Thừa vụ trưởng nhìn đến trợn mắt líu lưỡi.
So sánh, biểu tình của Trương Văn Trọng vẫn thản nhiên, hắn mỉm cười nhìn thừa vụ trưởng nói: "Những tiếp viên hàng không như các vị, cũng không được thoải mái. Thời gian dài bay trên không trung, ẩm thực nghỉ ngơi cũng không có quy luật, nói vậy tình huống tương tự như ngày hôm nay các cô thường xuyên gặp phải đúng không?"
Thừa vụ trưởng gật đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Không như vậy thì sao? Có đôi khi bị đau bụng nhẹ thì còn cắn răng kiên trì công tác. Vốn chúng tôi cũng có chuẩn bị sẵn thuốc giảm đau cùng Cao Ích Mẫu pha nước uống, thời gian đau bụng ngắn một chút thì còn miễn cưỡng lướt qua được. Thế nhưng ngày hôm nay, Diệp Đồng đau bụng rất nghiêm trọng, trước đó cũng từng uống thuốc, cũng không thấy hiệu quả. Nếu như không có tiên sinh giúp đỡ, phỏng chừng hiện tại cô ấy còn đang đau đến chết đi sống lại."
"Không cần khách khí." Trương Văn Trọng mỉm cười hỏi: "Tôi vừa xoa bóp cho Diệp Đồng, ấn vào mấy huyệt vị, cô đều nhìn thấy rõ chứ?"
"Ách." Thừa vụ trưởng nghe vậy sửng sốt. Nàng thật đúng không hề chú ý tới, lúc Trương Văn Trọng xoa bóp cho Diệp Đồng đã ấn vào những huyệt vị nào. Dù sao nàng cũng không hiểu gì về châm viêm và xoa bóp, cũng không nhận thức về huyệt vị. Chỉ biết Trương Văn Trọng ấn vài cái lên bụng dưới và đùi của Diệp Đồng, nếu có thể nhận ra được rõ ràng, Trương Văn Trọng đã ấn vào những huyệt vị nào đó mới thực sự là quái dị.
Tình huống như vậy, cũng nằm trong sự dự liệu của Trương Văn Trọng, cho nên hắn lại hỏi: "Có giấy bút không?"
"Có, anh chờ một chút." Thừa vụ trưởng đáp, tuy rằng không rõ Trương Văn Trọng cần giấy bút làm gì, nhưng nàng vẫn đi lấy đem tới đưa cho hắn.
Trương Văn Trọng tiếp nhận giấy bút, vẽ ra thân thể con người trên giấy, sau đó lại vẽ những huyệt vị hắn vừa xoa bóp toàn bộ đánh dấu lên trên hình vẽ kia. Đồng thời còn lưu rõ vị trí, viết xuống những vị trí cụ thể của huyệt vị cùng cách chữa trị.
Giao cho thừa vụ trưởng bản vẽ, Trương Văn Trọng giải thích: "Mỗi lần sắp sửa tới ngày kinh nguyệt mỗi tháng, các vị có thể tự mình xoa bóp một chút theo những huyệt vị này. Kể từ đó có thể giảm bớt tỷ lệ đau đớn khi phát bệnh. Mà lúc đau bụng, các vị cũng có thể xoa bóp để hóa giải sự đau đớn."
"Cảm ơn anh, tiên sinh." Thừa vụ trưởng cảm kích nói.
Diệp Đồng dùng nhà vệ sinh xong cũng đã quay trở lại.
Gương mặt nàng ửng đỏ nhìn Trương Văn Trọng nói lời cảm tạ: "Cảm ơn anh, tiên sinh."
"Không cần khách khí." Trương Văn Trọng vừa cười vừa nói, sau đó xoay người đi trở về chỗ ngồi của mình. Cầm lấy quyển "Kim Nặc Ngọc Hàm Yếu Lược Phương Luận" tiếp tục nhìn xem. Nguồn truyện:
Diệp Đồng hiếu kỳ nhìn bản vẽ trong tay thừa vụ trưởng, dò hỏi: "Thừa vụ trưởng, trong tay chị đang cầm gì vậy?"
Thừa vụ trưởng hồi đáp: "Bản đồ huyệt vị, chính là mấy huyệt vị vị bác sĩ đó vừa xoa bóp cho cô, anh ấy nói xoa bóp những huyệt vị này có thể dự phòng và trị liệu đau bụng kinh."
"Ác." Diệp Đồng lên tiếng, gương mặt lại đỏ bừng một mảnh. Vừa rồi Trương Văn Trọng xoa bóp cho nàng tuy trị liệu sự đau đớn nhưng cũng làm cho nàng rất muốn đi tiểu. Ngoài ra còn làm cho nàng có cảm giác khoái cảm đến đỏ mặt tận mang tai. Tuy rằng loại khoái cảm này cũng không cường liệt, nhưng trước kia nàng chưa từng gặp qua. Diệp Đồng chưa từng học qua về kinh mạch huyệt vị, tự nhiên sẽ không biết, huyệt vị Quan Nguyên, ngoại trừ có thể trị liệu đau bụng kinh ra, còn có sự bang trợ đối với cảm tính cùng công năng ân ái của cơ thể. Đồng thời khi được xoa bóp, cũng đích thật sẽ sản sinh ra một loại khoái cảm làm cho thân thể người ta mềm yếu rạo rực.
Đương nhiên, chuyện cảm thấy khó xử như thế, Diệp Đồng khẳng định sẽ không nói cho những người khác biết.
Chú thích: Thống kinh là chứng đau bụng dưới lúc hành kinh. Bình thường người phụ nữ trước khi hành kinh có dấu hiệu bụng dưới hơi căng tức, bụng đau lâm ram, lưng mỏi. Nếu bụng đau nhiều, đau từng cơn kèm nôn mửa, tiêu chảy. Cơn đau xảy ra không nhất định: có khi trước kinh kỳ, có khi sau kinh kỳ, có khi đang hành kinh thì đau.
Chứng này gọi là 'Thống kinh', 'Hành kinh đau bụng, 'Kinh hành phúc thống', 'Kinh nguyệt đau'.
Tình trạng đau cũng khác nhau: có khi đau cuộn lên, đau như dùi đâm, có khi đau lâm râm, đau trướng, đau trụt xuống...cơn đau nặng nhẹ, nhanh hoặc lâu tùy từng cơ thể...
Vị trí đau cũng thay đổi: có khi đau giữa bụng dưới, có khi đau hai bên hoặc một bên, có khi đau sau lưng, cũng có khi đau lan đến sườn và xuống chân nữa.
Triệu Tiệp rất nhanh đã dìu Diệp Đồng đến khu nghỉ ngơi của tiếp viên hàng không tại khoang hạng nhất, thừa vụ trưởng đang ngồi nghỉ ngơi, thấy thế vội vã đứng dậy, hỏi han đã xảy ra chuyện gì. Triệu Tiệp vừa dìu Diệp Đồng ngồi xuống, vừa nói lại tình huống của nàng đơn giản rõ ràng báo lại cho thừa vụ trưởng.
Vấn đề cùng loại từ trước đây thừa vụ trưởng cũng từng gặp phải, nhưng những người bị đau bụng kinh trước đây tình huống cũng không nghiêm trọng như Diệp Đồng hiện tại. Thế nhưng dù vậy, vị thừa vụ trưởng vẫn như cũ có thể làm được gặp biến không sợ hãi. Nàng vừa phân phó Triệu Tiệp nhanh trở lại làm việc trong khoang hạng nhất, vừa gọi tới một tiếp viên khác thay thế công tác cho Diệp Đồng.
Sau khi làm xong an bài, nàng mới nhìn Trương Văn Trọng dò hỏi: "Tiên sinh, cảm ơn anh đã giúp đỡ. Không biết bệnh trạng của Diệp Đồng, có thể đỡ hơn không? Cần tôi làm gì không?"
"Trên máy bay có sữa chua không?" Trương Văn Trọng hỏi.
Tuy rằng thừa vụ trưởng không rõ vì sao Trương Văn Trọng nhắc tới sữa chua, nhưng nàng vẫn gật đầu đáp: "Có, khoang hạng nhất có cung cấp sữa chua và bánh kem cho khách."
Trương Văn Trọng phân phó: "Lấy chút sữa chua cho cô ấy uống, trong sữa chua có rất nhiều canxi, canxi có khả năng bình ổn thần kinh, thư hoãn tử cung. Sẽ giảm bớt được sự đau đớn của cô ấy."
"Tốt." Lúc này thừa vụ trưởng mới hiểu được nguyên nhân Trương Văn Trọng muốn dùng sữa chua, vội vã đi lấy một chén sữa chua cẩn cẩn thận thận đút cho Diệp Đồng uống hết. Đồng thời trong lòng nàng cũng ghi nhớ sữa chua có thể giảm bớt đau bụng kinh. Dù sao chuyện đau bụng kinh này, rất nhiều nữ nhân đều phải gặp tới. Nhất là những tiếp viên hàng không làm việc trên không trung, quy luật làm việc, nghỉ ngơi và ẩm thực càng dễ dàng phát bệnh đau bụng kinh. Hiện tại thật vất vả biết được một phương thuốc cổ truyền, tự nhiên phải ghi nhớ kỹ trong lòng.
"Còn có chuyện gì cần tôi làm nữa không?" Sau khi đưa sữa chua cho Diệp Đồng uống xong, thừa vụ trưởng lại nhìn Trương Văn Trọng dò hỏi.
Trương Văn Trọng nói: "Hiện tại cô cần làm, chính là đứng ngay bên cạnh nhìn tôi trị liệu cho cô ấy. Bởi vì ở trên máy bay không có thuốc, cũng không có khí cụ, cho nên tôi chỉ có thể dùng phương thức xoa bóp điểm huyệt trị liệu cho cô ấy. Ở trong quá trình này, không thể tránh được việc phải tiếp xúc với thân thể cô ấy, cho nên tôi cần cô đứng ngay bên cạnh, chính mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, phân nửa là giám thị tôi, phân nửa chứng minh dùm sự trong sạch của tôi."
"À, được." Thừa vụ trưởng gật đầu.
Diệp Đồng cũng yên tâm không ít, muốn để nàng đơn độc ở lại chỗ này với Trương Văn Trọng, tiếp thu việc xoa bóp trị liệu của hắn, lòng của nàng thật khó không lo lắng, có chút không được tự nhiên.
"Xoa bóp điểm huyệt? Như...như vậy chẳng phải là phải kéo quần áo lên sao?" Sau khi uống sữa chua vào, bệnh trạng của Diệp Đồng cũng thoáng giảm bớt, vừa nghe được Trương Văn Trọng nói xong, nàng vừa thở ra đồng thời cũng có chút lo lắng. Trên gương mặt tái nhợt nhất thời hiện lên vẻ ửng hồng kiều diễm.
Trương Văn Trọng biết nàng đang lo lắng điều gì, lắc đầu nói: "Không cần kéo quần áo, tình huống của cô cũng không nghiêm trọng lắm, xoa bóp điểm huyệt cách lớp quần áo cũng có thể được." Bệnh của Diệp Đồng so ra nhẹ hơn cô gái tên Triệu Lâm Di rất nhiều. Đối với việc đau bụng của nàng, Trương Văn Trọng chỉ cần sử dụng thủ pháp xoa bóp phổ thông là được, căn bản không cần phải thi triển Nhu Vân Cửu Ma. Cho nên cho dù cách lớp quần áo, cũng có thể hoàn thành.
Sầu lo trong lòng Diệp Đồng nhất thời cũng biến mất. Nàng nhìn Trương Văn Trọng với ánh mắt cảm kích, suy yếu nói: "Vậy phiền phức anh."
"Làm một bác sĩ, khám và chữa bệnh là chức trách của tôi nên làm." Trương Văn Trọng hồi đáp. Đồng thời dùng ngón cái hai tay, phân ra ấn vào huyệt Quan Nguyên cách ba lóng tay tại Phế Bình, cùng điểm lên huyệt Khí Hải cách năm lóng tay.
Bởi vì bệnh đau bụng của Diệp Đồng thuộc về bệnh khí trệ huyết tật, chính là thực tế chứng minh, cho nên Trương Văn Trọng áp dụng thủ pháp xoa bóp. Cũng chính là dùng cách lưu thông khí huyết thông khí, lưu thông máu làm việc chính. Đầu tiên hắn dùng Nhất Chỉ Thiền thúc đẩy, nhiều lần xoa bóp huyệt Quan Nguyên và huyệt Khí Hải, khoảng được hai phút, hắn mới dùng tay phải nhu nhu vùng bụng dưới của Diệp Đồng, tay trái nhu nhu ba huyệt vị Huyết Hải, Túc Tam Lý và Tam Âm Giao.
Nương theo ngón tay ấn huyệt cùng xoa bóp của Trương Văn Trọng, Diệp Đồng rõ ràng cảm giác được ngay vùng bụng dưới của mình vốn đang đau đớn bắt đầu đã xuất hiện sự giảm bớt. Vừa mới bắt đầu, cảm giác đau đớn thật sự làm cho nàng cảm thấy hô hấp không thông. Thế nhưng hiện tại, sau một phen xoa bóp của Trương Văn Trọng, nàng nhất thời cảm giác dễ dàng hơn không ít, dù sắc mặt tái nhợt cũng đã khôi phục lại huyết sắc. Tia nghi ngờ và lo lắng cuối cùng trong lòng nàng cũng đã tan thành mây khói, triệt để yên tâm tiếp thu việc trị liệu xoa bóp của Trương Văn Trọng.
Lại qua thêm vài phút, sắc mặt Diệp Đồng chợt biến thành xấu xí, nàng vài lần muốn mở miệng nói, nhưng chỉ mấp máy môi cũng không thốt nên lời.
Thừa vụ trưởng đứng bên cạnh đang khẩn trương quan tâm nhìn thấy dị dạng của nàng, vội vã dò hỏi: "Diệp Đồng, cô làm sao vậy?"
"Tôi...tôi..." Hai gò má Diệp Đồng trong nháy mắt đỏ ửng lên, nàng máy môi chỉ nói ra được một chữ "tôi".
Thừa vụ trưởng gấp đến giậm chân, nói: "Rốt cục cô làm sao vậy? Mau nhanh nói ra, đừng nhăn nhó như thế, thực sự làm sốt ruột."
"Tôi muốn đi tiểu." Diệp Đồng đỏ mặt lí nhí nói. Ngay bên cạnh còn có một nam nhân không quan biết, nếu không phải muốn đi tiểu vô cùng, đã có dấu hiệu sắp nín không được, nàng sẽ không nói ra những lời xấu hổ như vậy.
"Không cần xấu hổ, cô có phản ứng như vậy kỳ thực là chuyện rất bình thường. Bởi vì mấy huyệt vị trị liệu bệnh đau bụng kinh còn có thêm công hiệu lợi niệu (thuận lợi cho việc tiểu tiện), mà thủ pháp tôi chọn dùng xoa bóp, vừa cố ý để lợi niệu làm việc chính, cho nên cô mới có cảm giác muốn đi tiểu thôi." Trương Văn Trọng mở miệng nói. Đồng thời buông hai tay khỏi người Diệp Đồng: "Ngoại trừ muốn đi tiểu ra, hiện tại cô có cảm giác thế nào? Bụng dưới còn đau nữa không?"
Diệp Đồng nghe vậy sửng sốt, vừa rồi nàng chỉ cảm thấy muốn đi tiểu, thật không chú ý tới tình huống đau bụng kinh. Bây giờ nghe Trương Văn Trọng nhắc nhở, hắn mới phát hiện, cơn đau bụng vừa dằn vặt nàng chết đi sống lại, lúc này không ngờ không còn cảm giác. Trước đây nàng cũng từng bị đau bụng, tuy rằng đau đớn không kịch liệt như lần này, thế nhưng thời gian duy trì liên tục mỗi lần đều rất dài, chưa bao giờ lại giống như ngày hôm nay, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cũng đã không còn đau nữa. Không thể nghi ngờ, đây đều nhờ vào vị bác sĩ trẻ tuổi này.
Diệp Đồng vui mừng nói: "Không đau nữa, thực sự không đau nữa. Tiên sinh, cảm ơn anh." Còn chưa nói xong, sắc mặt nàng lại thay đổi, cũng không kịp nói thêm, vẻ mặt xấu hổ đỏ bừng đi nhanh chạy về nhà vệ sinh.
Thừa vụ trưởng nhìn đến trợn mắt líu lưỡi.
So sánh, biểu tình của Trương Văn Trọng vẫn thản nhiên, hắn mỉm cười nhìn thừa vụ trưởng nói: "Những tiếp viên hàng không như các vị, cũng không được thoải mái. Thời gian dài bay trên không trung, ẩm thực nghỉ ngơi cũng không có quy luật, nói vậy tình huống tương tự như ngày hôm nay các cô thường xuyên gặp phải đúng không?"
Thừa vụ trưởng gật đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Không như vậy thì sao? Có đôi khi bị đau bụng nhẹ thì còn cắn răng kiên trì công tác. Vốn chúng tôi cũng có chuẩn bị sẵn thuốc giảm đau cùng Cao Ích Mẫu pha nước uống, thời gian đau bụng ngắn một chút thì còn miễn cưỡng lướt qua được. Thế nhưng ngày hôm nay, Diệp Đồng đau bụng rất nghiêm trọng, trước đó cũng từng uống thuốc, cũng không thấy hiệu quả. Nếu như không có tiên sinh giúp đỡ, phỏng chừng hiện tại cô ấy còn đang đau đến chết đi sống lại."
"Không cần khách khí." Trương Văn Trọng mỉm cười hỏi: "Tôi vừa xoa bóp cho Diệp Đồng, ấn vào mấy huyệt vị, cô đều nhìn thấy rõ chứ?"
"Ách." Thừa vụ trưởng nghe vậy sửng sốt. Nàng thật đúng không hề chú ý tới, lúc Trương Văn Trọng xoa bóp cho Diệp Đồng đã ấn vào những huyệt vị nào. Dù sao nàng cũng không hiểu gì về châm viêm và xoa bóp, cũng không nhận thức về huyệt vị. Chỉ biết Trương Văn Trọng ấn vài cái lên bụng dưới và đùi của Diệp Đồng, nếu có thể nhận ra được rõ ràng, Trương Văn Trọng đã ấn vào những huyệt vị nào đó mới thực sự là quái dị.
Tình huống như vậy, cũng nằm trong sự dự liệu của Trương Văn Trọng, cho nên hắn lại hỏi: "Có giấy bút không?"
"Có, anh chờ một chút." Thừa vụ trưởng đáp, tuy rằng không rõ Trương Văn Trọng cần giấy bút làm gì, nhưng nàng vẫn đi lấy đem tới đưa cho hắn.
Trương Văn Trọng tiếp nhận giấy bút, vẽ ra thân thể con người trên giấy, sau đó lại vẽ những huyệt vị hắn vừa xoa bóp toàn bộ đánh dấu lên trên hình vẽ kia. Đồng thời còn lưu rõ vị trí, viết xuống những vị trí cụ thể của huyệt vị cùng cách chữa trị.
Giao cho thừa vụ trưởng bản vẽ, Trương Văn Trọng giải thích: "Mỗi lần sắp sửa tới ngày kinh nguyệt mỗi tháng, các vị có thể tự mình xoa bóp một chút theo những huyệt vị này. Kể từ đó có thể giảm bớt tỷ lệ đau đớn khi phát bệnh. Mà lúc đau bụng, các vị cũng có thể xoa bóp để hóa giải sự đau đớn."
"Cảm ơn anh, tiên sinh." Thừa vụ trưởng cảm kích nói.
Diệp Đồng dùng nhà vệ sinh xong cũng đã quay trở lại.
Gương mặt nàng ửng đỏ nhìn Trương Văn Trọng nói lời cảm tạ: "Cảm ơn anh, tiên sinh."
"Không cần khách khí." Trương Văn Trọng vừa cười vừa nói, sau đó xoay người đi trở về chỗ ngồi của mình. Cầm lấy quyển "Kim Nặc Ngọc Hàm Yếu Lược Phương Luận" tiếp tục nhìn xem. Nguồn truyện: Truyện FULL
Diệp Đồng hiếu kỳ nhìn bản vẽ trong tay thừa vụ trưởng, dò hỏi: "Thừa vụ trưởng, trong tay chị đang cầm gì vậy?"
Thừa vụ trưởng hồi đáp: "Bản đồ huyệt vị, chính là mấy huyệt vị vị bác sĩ đó vừa xoa bóp cho cô, anh ấy nói xoa bóp những huyệt vị này có thể dự phòng và trị liệu đau bụng kinh."
"Ác." Diệp Đồng lên tiếng, gương mặt lại đỏ bừng một mảnh. Vừa rồi Trương Văn Trọng xoa bóp cho nàng tuy trị liệu sự đau đớn nhưng cũng làm cho nàng rất muốn đi tiểu. Ngoài ra còn làm cho nàng có cảm giác khoái cảm đến đỏ mặt tận mang tai. Tuy rằng loại khoái cảm này cũng không cường liệt, nhưng trước kia nàng chưa từng gặp qua. Diệp Đồng chưa từng học qua về kinh mạch huyệt vị, tự nhiên sẽ không biết, huyệt vị Quan Nguyên, ngoại trừ có thể trị liệu đau bụng kinh ra, còn có sự bang trợ đối với cảm tính cùng công năng ân ái của cơ thể. Đồng thời khi được xoa bóp, cũng đích thật sẽ sản sinh ra một loại khoái cảm làm cho thân thể người ta mềm yếu rạo rực.
Đương nhiên, chuyện cảm thấy khó xử như thế, Diệp Đồng khẳng định sẽ không nói cho những người khác biết.
Chú thích: Thống kinh là chứng đau bụng dưới lúc hành kinh. Bình thường người phụ nữ trước khi hành kinh có dấu hiệu bụng dưới hơi căng tức, bụng đau lâm ram, lưng mỏi. Nếu bụng đau nhiều, đau từng cơn kèm nôn mửa, tiêu chảy. Cơn đau xảy ra không nhất định: có khi trước kinh kỳ, có khi sau kinh kỳ, có khi đang hành kinh thì đau.
Chứng này gọi là 'Thống kinh', 'Hành kinh đau bụng, 'Kinh hành phúc thống', 'Kinh nguyệt đau'.
Tình trạng đau cũng khác nhau: có khi đau cuộn lên, đau như dùi đâm, có khi đau lâm râm, đau trướng, đau trụt xuống...cơn đau nặng nhẹ, nhanh hoặc lâu tùy từng cơ thể...
Vị trí đau cũng thay đổi: có khi đau giữa bụng dưới, có khi đau hai bên hoặc một bên, có khi đau sau lưng, cũng có khi đau lan đến sườn và xuống chân nữa.