Đầu năm nay Cổ Vũ mới tham gia làm phóng viên của tờ Nhật Báo Ung Thành. Đang đứng đầu trong danh sách phóng viên thực tập, nhưng muốn chuyển thành phóng viên chính thức cũng không phải dễ dàng. Nếu không đi cửa sau, cũng chỉ có thể chậm rãi phấn đấu thôi.
Nàng tốt nghiệp trường đại học Ung Thành khoa truyền thông báo chí. Vốn hôm nay nàng được nghỉ phép, cho nên muốn quay trở về thăm lại ngôi trường cũ. Đang ngồi tưởng niệm trên ghế đá, thì bỗng dưng trông thấy ba chiếc Audi sang trọng màu đen chạy vào trong cổng trường.
"Là một phóng viên, nhất định phải mang trong người cái tính hiếu kỳ mãnh liệt." Câu danh ngôn này Cốc Vũ luôn luôn nhủ thầm với lòng mình.
Cho nên khi nàng chứng kiến ba chiếc Audi màu đen chạy vào trong trường. Thì lòng hiếu kỳ của nàng cũng mạnh mẽ dâng trào. Bởi vậy liền cầm theo chiếc máy ảnh kĩ thuật số, âm thầm đi theo. Nếu như có thể săn lùng được tin tức trọng đại, vậy thì nàng muốn chuyển sang làm phóng viên chính thức cũng sẽ không còn khó khăn gì nữa.
Khi Cốc Vũ âm thầm bám theo sau, hoàng thân Charles đã muốn xuống khỏi chiếc Audi, ngồi ở trên ghế băng trong đại sảnh, lẳng lặng chờ đợi Trương Văn Trọng. Ánh mắt đầu tiên nhìn vào hoàng thân Charles cũng không đủ làm cho nàng nhận ra thân phận của hắn. Chỉ cảm giác lão gia hỏa ngoại quốc này nhìn có chút quen thuộc.
Cau mày suy nghĩ thân phận của người ngoại quốc này, đến tột cùng là ai. Thì đột nhiên nàng bừng tỉnh: "Lão gia hỏa ngoại quốc này không phải là người thừa kế vương vị Anh quốc, con trai cả của nữa hoàng Elizabeth hay sao?"
Trời ơi, mình có hoa mắt không ah!
Nếu lúc này không dùng hai tay bụm miệng, chỉ sợ Cốc Vũ cũng đã thất thanh kêu lên rồi.
Hoàng thân Charles đến Ung Thành khi nào? Hoàng thân của nước Anh giá lâm chính là đại sự, vì sao mấy ngày hôm nay giới truyền thông không đăng tải tin tức gì nhỉ? Vô số nghi vấn tức thì hiện ra trong đầu Cốc Vũ.
Suy nghĩ mãi không giải thích được vấn đề, cho nên nàng cũng không nghĩ nữa. Bất luận nói như thế nào, cảnh tượng trước mắt này cũng có thể xưng là một đại tin tức. Hơn nữa, ngoại trừ mình ra, bốn phía chung quanh đều không có phóng viên rình rập. Đây chính là một cái đại tin tức độc quyền dành cho tòa soạn! Nếu mình muốn trở thành phóng viên chính thức, nhất định phải nắm bắt lấy cơ hội này!
Bởi suy nghĩ này khuấy động tâm tình của Cốc Vũ, nàng căn bản không lo nghĩ đến hậu quả sẽ như thế nào. Lập tức cầm theo máy ảnh trong tay, trốn tại sau gốc cây đại thụ cành lá xum xuê, thò máy ảnh ra chụp hình của hoàng thân Charles. Nhưng chẳng qua bao lâu sau, nàng liền bị nhân viên cảnh vệ tóm gọn. Nguyên bản, nàng nghĩ rằng chuyện tình hôm nay không cách nào đăng tải được nữa rồi! Lại không nghĩ tới, nửa đường xuất hiện một tên Trình Giảo Kim xông ra chém giết, trả cho nàng cuộn film quý báu, cũng cho nàng toàn quyền tiến hành phỏng vấn quá trình.
Kì thực...cho đến bây giờ Cốc Vũ còn chưa biết mình sẽ tiến hành phỏng vấn cái sự kiện gì. Càng không biết mình phỏng vấn sẽ đưa tới hiệu ứng cánh bướm náo động như thế nào. Nàng chỉ âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm, theo sau tiếp nhận lại chiếc máy ảnh kĩ thuật số do Bạch Quang Min đưa trả. Bắt đầu quang minh chính đại, danh chính ngôn thuận, hướng về phía hoàng thân Charles cùng Trương Văn Trọng mà chụp ảnh.
Đồng thời nàng còn rút chiếc máy ghi âm từ trong túi quần ra, chuẩn bị sao lưu câu chuyện của song phương, trở về sửa sang lại làm thành bản tin. Muốn làm phóng viên chuyên nghiệp, ngoại trừ cái tính hiếu kỳ mạnh mẽ, thì còn phải có được năng lực phán đoán nhạy bén. Thông qua chuyện tình vừa rồi, nàng biết hai diễn viên chính trong cuộc phỏng vấn lần này, hẳn sẽ là hoàng thân Charles cùng nam bác sĩ trẻ tuổi ở trước mặt.
Vừa loay hoay chụp ảnh, Cốc Vũ cũng âm thầm đoán mò trong lòng. Người nam bác sĩ trẻ tuổi này đến tột cùng là ai? Cư nhiên có thể khiến cho hoàng thân Charles tự mình đến trường bái phỏng?
Trông thấy Trương Văn Trọng xuất hiện, nguyên bản hoàng thân Charles đang ngồi trên ghế băng cũng vội vàng đứng lên, nhanh chân bước tới phía Trương Văn Trọng. Đối với nữ phóng viên không ngừng chụp ảnh, hoàng thân Charles căn bản không hề đem nàng để vào trong lòng. Dù sao thời gian sống tại Anh quốc, hắn sớm đã bị những tay paparazzi dập cho te tua, nhất là chuyện tình yêu hôn nhân giữa Diana cùng Camille.
So sánh với những tay paparazzi chuyên nghiệp, hành vi phỏng vấn của Cốc Vũ có thể nói là văn minh cực điểm. Huống chi, Trương Văn Trọng đã mở miệng chấp thuận cho nàng phỏng vấn, hoàng thân Charles sợ chọc giận Trương Văn Trọng dĩ nhiên càng sẽ không mở miệng nói gì.
Hoàng thân Charles bước dài tới trước mặt Trương Văn Trọng, làm ra một cái động tác chào thân mật nghiêm trang mà quý tộc. Hơn nữa còn dùng tiếng Trung vừa mới khổ luyện mấy ngày qua, cẩn thận nói: "Trương tiên sinh, lúc này Charles tôi chân thành hướng ông tạ lỗi. Ngày trước cũng là do tôi ngạo mạn không biết trời cao đất rộng bao nhiêu. Mong ông hãy theo tôi lên máy bay đến Anh quốc, chữa bệnh cho nữ hoàng."
Cảnh tượng này làm cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều chấn động. Dù là đám người biết trước tin tức, cũng phải ngây dại vì một màn này. Bọn họ không hẹn mà đồng thời trợn mắt há mồm, dùng ánh mắt bất khả tư nghị nhìn vào hoàng thân Charles đang cúi đầu nhận lỗi với người thanh niên Trương Văn Trọng kia.
Mọi người không hẹn mà quẳng ném ánh mắt về phía Trương Văn Trọng. Tận sâu trong mắt, trừ bỏ khiếp sợ ra, còn có rất nhiều tâm tình hỗn tạp đan xen lẫn nhau hâm mộ, sùng bái, khâm phục!
Trương Văn Trọng bước dài tới bên cạnh hoàng thân Charles, mỉm cười nói: "Charles tiên sinh, ông đặc biệt từ Anh quốc xa xôi chạy đến Ung Thành nhận lỗi, đủ để chứng minh tấm lòng chân thành của ông. Tôi nguyện tha thứ."
"Cám ơn ông, Trương tiên sinh." Hoàng thân Charles nhẹ nhàng thở phào một hơi, tận đáy lòng cảm tạ thượng đế. Theo sau, hắn lại khẩn trương hỏi han: "Vậy bệnh của mẹ tôi..."
Trương Văn Trọng bình thản đáp: "Ông đã dùng thành ý mời tôi chữa bệnh cho nữ hoàng. Như vậy, tự nhiên tôi sẽ không dám từ chối."
"Trương tiên sinh! Ông xem, khi nào thì chúng ta có thể xuất phát được?" Hoàng thân Charles khẩn cấp hỏi ngay trọng điểm. Tự nhiên hắn hy vọng trở lại Anh quốc càng sớm càng tốt, để giúp cho mẹ hắn thoát khỏi căn bệnh ma quỷ tra tấn.
Trương Văn Trọng nói: "Nếu như có thể! Chúng ta liền xuất phát ngay bây giờ đi."
Hoàng thân Charles không ngừng gật đầu: "Có thể...có thể...Đương nhiên là có thể chứ."
Hắn vội vàng xoay người, chìa tay ra nói: "Xin mời Trương tiên sinh, chúng ta sẽ khởi hành luôn bây giờ."
Trước khi rời đi, Trương Văn Trọng vẫn không quên dặn dò Hồ Cường: "Hồ viện trưởng, nếu trong trường gặp phải bệnh tình khó giải quyết. Ông hãy liên hệ với Nhạc Tử Mẫn bên bệnh viện Ung Thành nhé!"
"Được...được...tôi biết rồi." Hồ Cường liên tục gật đầu. Giờ khắc này, hai người tựa như đã thay đổi vị trí cho nhau. Hồ cường là phó viện trưởng, còn Trương Văn Trọng lại trở thành viện trưởng. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Khi đám người hoàng thân Charles cùng Trương Văn Trọng bước lên chiếc Audi. Tự nhiên là bị Cốc Vũ chụp ảnh. Mà ngay cả Tô Hiểu Hồng cũng rút điện thoại di động ra, không ngừng giơ lên bấm chức năng quay chụp.
Đầu năm nay Cổ Vũ mới tham gia làm phóng viên của tờ Nhật Báo Ung Thành. Đang đứng đầu trong danh sách phóng viên thực tập, nhưng muốn chuyển thành phóng viên chính thức cũng không phải dễ dàng. Nếu không đi cửa sau, cũng chỉ có thể chậm rãi phấn đấu thôi.
Nàng tốt nghiệp trường đại học Ung Thành khoa truyền thông báo chí. Vốn hôm nay nàng được nghỉ phép, cho nên muốn quay trở về thăm lại ngôi trường cũ. Đang ngồi tưởng niệm trên ghế đá, thì bỗng dưng trông thấy ba chiếc Audi sang trọng màu đen chạy vào trong cổng trường.
"Là một phóng viên, nhất định phải mang trong người cái tính hiếu kỳ mãnh liệt." Câu danh ngôn này Cốc Vũ luôn luôn nhủ thầm với lòng mình.
Cho nên khi nàng chứng kiến ba chiếc Audi màu đen chạy vào trong trường. Thì lòng hiếu kỳ của nàng cũng mạnh mẽ dâng trào. Bởi vậy liền cầm theo chiếc máy ảnh kĩ thuật số, âm thầm đi theo. Nếu như có thể săn lùng được tin tức trọng đại, vậy thì nàng muốn chuyển sang làm phóng viên chính thức cũng sẽ không còn khó khăn gì nữa.
Khi Cốc Vũ âm thầm bám theo sau, hoàng thân Charles đã muốn xuống khỏi chiếc Audi, ngồi ở trên ghế băng trong đại sảnh, lẳng lặng chờ đợi Trương Văn Trọng. Ánh mắt đầu tiên nhìn vào hoàng thân Charles cũng không đủ làm cho nàng nhận ra thân phận của hắn. Chỉ cảm giác lão gia hỏa ngoại quốc này nhìn có chút quen thuộc.
Cau mày suy nghĩ thân phận của người ngoại quốc này, đến tột cùng là ai. Thì đột nhiên nàng bừng tỉnh: "Lão gia hỏa ngoại quốc này không phải là người thừa kế vương vị Anh quốc, con trai cả của nữa hoàng Elizabeth hay sao?"
Trời ơi, mình có hoa mắt không ah!
Nếu lúc này không dùng hai tay bụm miệng, chỉ sợ Cốc Vũ cũng đã thất thanh kêu lên rồi.
Hoàng thân Charles đến Ung Thành khi nào? Hoàng thân của nước Anh giá lâm chính là đại sự, vì sao mấy ngày hôm nay giới truyền thông không đăng tải tin tức gì nhỉ? Vô số nghi vấn tức thì hiện ra trong đầu Cốc Vũ.
Suy nghĩ mãi không giải thích được vấn đề, cho nên nàng cũng không nghĩ nữa. Bất luận nói như thế nào, cảnh tượng trước mắt này cũng có thể xưng là một đại tin tức. Hơn nữa, ngoại trừ mình ra, bốn phía chung quanh đều không có phóng viên rình rập. Đây chính là một cái đại tin tức độc quyền dành cho tòa soạn! Nếu mình muốn trở thành phóng viên chính thức, nhất định phải nắm bắt lấy cơ hội này!
Bởi suy nghĩ này khuấy động tâm tình của Cốc Vũ, nàng căn bản không lo nghĩ đến hậu quả sẽ như thế nào. Lập tức cầm theo máy ảnh trong tay, trốn tại sau gốc cây đại thụ cành lá xum xuê, thò máy ảnh ra chụp hình của hoàng thân Charles. Nhưng chẳng qua bao lâu sau, nàng liền bị nhân viên cảnh vệ tóm gọn. Nguyên bản, nàng nghĩ rằng chuyện tình hôm nay không cách nào đăng tải được nữa rồi! Lại không nghĩ tới, nửa đường xuất hiện một tên Trình Giảo Kim xông ra chém giết, trả cho nàng cuộn film quý báu, cũng cho nàng toàn quyền tiến hành phỏng vấn quá trình.
Kì thực...cho đến bây giờ Cốc Vũ còn chưa biết mình sẽ tiến hành phỏng vấn cái sự kiện gì. Càng không biết mình phỏng vấn sẽ đưa tới hiệu ứng cánh bướm náo động như thế nào. Nàng chỉ âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm, theo sau tiếp nhận lại chiếc máy ảnh kĩ thuật số do Bạch Quang Min đưa trả. Bắt đầu quang minh chính đại, danh chính ngôn thuận, hướng về phía hoàng thân Charles cùng Trương Văn Trọng mà chụp ảnh.
Đồng thời nàng còn rút chiếc máy ghi âm từ trong túi quần ra, chuẩn bị sao lưu câu chuyện của song phương, trở về sửa sang lại làm thành bản tin. Muốn làm phóng viên chuyên nghiệp, ngoại trừ cái tính hiếu kỳ mạnh mẽ, thì còn phải có được năng lực phán đoán nhạy bén. Thông qua chuyện tình vừa rồi, nàng biết hai diễn viên chính trong cuộc phỏng vấn lần này, hẳn sẽ là hoàng thân Charles cùng nam bác sĩ trẻ tuổi ở trước mặt.
Vừa loay hoay chụp ảnh, Cốc Vũ cũng âm thầm đoán mò trong lòng. Người nam bác sĩ trẻ tuổi này đến tột cùng là ai? Cư nhiên có thể khiến cho hoàng thân Charles tự mình đến trường bái phỏng?
Trông thấy Trương Văn Trọng xuất hiện, nguyên bản hoàng thân Charles đang ngồi trên ghế băng cũng vội vàng đứng lên, nhanh chân bước tới phía Trương Văn Trọng. Đối với nữ phóng viên không ngừng chụp ảnh, hoàng thân Charles căn bản không hề đem nàng để vào trong lòng. Dù sao thời gian sống tại Anh quốc, hắn sớm đã bị những tay paparazzi dập cho te tua, nhất là chuyện tình yêu hôn nhân giữa Diana cùng Camille.
So sánh với những tay paparazzi chuyên nghiệp, hành vi phỏng vấn của Cốc Vũ có thể nói là văn minh cực điểm. Huống chi, Trương Văn Trọng đã mở miệng chấp thuận cho nàng phỏng vấn, hoàng thân Charles sợ chọc giận Trương Văn Trọng dĩ nhiên càng sẽ không mở miệng nói gì.
Hoàng thân Charles bước dài tới trước mặt Trương Văn Trọng, làm ra một cái động tác chào thân mật nghiêm trang mà quý tộc. Hơn nữa còn dùng tiếng Trung vừa mới khổ luyện mấy ngày qua, cẩn thận nói: "Trương tiên sinh, lúc này Charles tôi chân thành hướng ông tạ lỗi. Ngày trước cũng là do tôi ngạo mạn không biết trời cao đất rộng bao nhiêu. Mong ông hãy theo tôi lên máy bay đến Anh quốc, chữa bệnh cho nữ hoàng."
Cảnh tượng này làm cho tất cả mọi người có mặt ở đây đều chấn động. Dù là đám người biết trước tin tức, cũng phải ngây dại vì một màn này. Bọn họ không hẹn mà đồng thời trợn mắt há mồm, dùng ánh mắt bất khả tư nghị nhìn vào hoàng thân Charles đang cúi đầu nhận lỗi với người thanh niên Trương Văn Trọng kia.
Mọi người không hẹn mà quẳng ném ánh mắt về phía Trương Văn Trọng. Tận sâu trong mắt, trừ bỏ khiếp sợ ra, còn có rất nhiều tâm tình hỗn tạp đan xen lẫn nhau hâm mộ, sùng bái, khâm phục!
Trương Văn Trọng bước dài tới bên cạnh hoàng thân Charles, mỉm cười nói: "Charles tiên sinh, ông đặc biệt từ Anh quốc xa xôi chạy đến Ung Thành nhận lỗi, đủ để chứng minh tấm lòng chân thành của ông. Tôi nguyện tha thứ."
"Cám ơn ông, Trương tiên sinh." Hoàng thân Charles nhẹ nhàng thở phào một hơi, tận đáy lòng cảm tạ thượng đế. Theo sau, hắn lại khẩn trương hỏi han: "Vậy bệnh của mẹ tôi..."
Trương Văn Trọng bình thản đáp: "Ông đã dùng thành ý mời tôi chữa bệnh cho nữ hoàng. Như vậy, tự nhiên tôi sẽ không dám từ chối."
"Trương tiên sinh! Ông xem, khi nào thì chúng ta có thể xuất phát được?" Hoàng thân Charles khẩn cấp hỏi ngay trọng điểm. Tự nhiên hắn hy vọng trở lại Anh quốc càng sớm càng tốt, để giúp cho mẹ hắn thoát khỏi căn bệnh ma quỷ tra tấn.
Trương Văn Trọng nói: "Nếu như có thể! Chúng ta liền xuất phát ngay bây giờ đi."
Hoàng thân Charles không ngừng gật đầu: "Có thể...có thể...Đương nhiên là có thể chứ."
Hắn vội vàng xoay người, chìa tay ra nói: "Xin mời Trương tiên sinh, chúng ta sẽ khởi hành luôn bây giờ."
Trước khi rời đi, Trương Văn Trọng vẫn không quên dặn dò Hồ Cường: "Hồ viện trưởng, nếu trong trường gặp phải bệnh tình khó giải quyết. Ông hãy liên hệ với Nhạc Tử Mẫn bên bệnh viện Ung Thành nhé!"
"Được...được...tôi biết rồi." Hồ Cường liên tục gật đầu. Giờ khắc này, hai người tựa như đã thay đổi vị trí cho nhau. Hồ cường là phó viện trưởng, còn Trương Văn Trọng lại trở thành viện trưởng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
Khi đám người hoàng thân Charles cùng Trương Văn Trọng bước lên chiếc Audi. Tự nhiên là bị Cốc Vũ chụp ảnh. Mà ngay cả Tô Hiểu Hồng cũng rút điện thoại di động ra, không ngừng giơ lên bấm chức năng quay chụp.