Hắn dựng ngược lên, phanh cái kít.. tấp vội vào lề đường.. ôi, cái xe iu quý.. híc.. nó làm gì vậy trời.. bẩn hết xe hắn rồi.. huhu.. hắn phi nhanh xuống và lôi nó ra ko thương tiếc.. (=.=’’ tiếc xe hơn ng)
- CÔ LÀM GÌ VẬY HẢ ? – hắn trợn mắt quát.. - ..đồ khùng này, muốn ói thì phải gọi tôi chứ.. sao cô lại... trời ạ.. cuốc bộ đi... đừng vào xe tôi nữa.. cô có bị sao ko hả ? (>’’’’’’ : (
Dì hắn ngồi dưới nhà đặt tách trà xuống và cười gian...
- Ô.. mình quên mất, thằng cháu đang tắm trong phòng đó... hihi.. (^^) (cái này mà bà còn quên được hả trời ?)
Nó và hắn hậm hực đi xuống nhà... nhìn dì hắn trân trối, dì gắp miếng thức ăn vào miệng.. mà ko để ý đến đứa cháu đang mặt nóng phừng phừng.. tức muốn phòi máu.. đang nhìn mình với con mắt ko mấy thiện cảm cho lắm.. dì khẽ nhấm ngụm nước cam...và gắp.. gắp.. (=.=’’)
- Sao dì lừa cháu.. – nó nổi cáu.. đập bàn.. - ..dì ... (>
- Sao lại bảo cô ta vào phòng cháu đang tắm.. – hắn cũng ko kém cạnh..
- Ô.. ế..à ? – (đang ăn).. Dì hắn mặt tỉnh bơ, vô (số) tội nhìn hai đứa ko chớp.. rồi nuốt cái ực, xong đưa tay lên che miệng cười.. cười.. - ...chắc dì quên..hihi.. (^^ ) (gian ko chịu được)
- Cá.. – cả hai đứa tức ko muốn nói nên lời.. hắn ko hiểu sao dì lại làm vậy, híc..nhưng mà nó thì bực đến sôi ng,. ở cái nhà này mấy bữa chắc nó chết luôn..
Cả hai đứa ngồi vào bàn ăn mà ánh mắt tia lửa luôn hướng về ng dì vô tư, đang ăn rất ngon lành.. thì thoảng còn húp thìa canh.. cái xụp.. làm cả hắn và nó tức điên lên.. Nhưng nhìn bàn ăn thấy ngon quá, ko nhịn nổi, nãy có cái gì trong bụng là nó cho ra hết rồi còn đâu.. nên.. giờ phải ăn bù vào chứ ? Gì chứ ăn là nó quên hẳn sự đời mà.. Nó đang định gắp miếng thịt thì hắn đã vồ ra gắp mất và còn cười rất đắc chí nữa.. rõ ràng là hắn đang cố tình chọc tức nó mà.. hừ.. rồi, với ng.. ham ăn như nó thì ko việc gì phải để ý đến hắn cả.. nó vẫn ăn như bình thường thôi, chẳng việc gì phải quan tâm đến cái tên vô công rồi nghề kia làm gì hết.. Nó và hắn lại cùng gắp phải miếng thịt nữa.. lần này nó ko chịu thua đâu à nha.. ha ha., cả đứa nhìn nhau với ánh mắt xoẹt ra cả tia lửa..(=.=’’).. nhìn nhau ác chiến..
- Miếng ăn giữa bàn, ai đàng hoàng là dại.. – nó nói rồi lấy tay gạt tay hắn ra và gắp..(giỏi)
- Ăn trông nồi, ngồi trông ng bên cạnh.. – hắn nói rồi không thua kém gì nó, cũng cố gắp lại.. (cao thủ)
Và thế là đứa lại nhìn nhau.. trong lúc ấy.. dì hắn gắp miếng chúng nó tranh nhau và cứ thế.. gắp.. gắp.. đến khi đứa ‘ngắm’ nhau xong, thì cả bàn ăn đã thực sự trống trơn.. không còn cái gì.. đúng là cướp trên giàn mướp mà.. cao thủ thức ăn luôn.. híc.. còn gì là bữa tối của tụi nó nữa chứ.. dì nó chẹp miệng rồi xoa xoa bụng.. nhấm nốt ngụm nước cam… rồi lấy khăn chấm chấm.. lên miệng. (nhà quyền quý có khác)
- Dì… - hắn mở tròn mắt nhìn dì hắn.. - ..sao dì lại ăn hết.. (O.O)
- Nguyệt Nga nói đúng.. – dì hắn cho que tăm vào miệng và khẽ khà lên tiếng.. - .. miếng ăn giữa bàn, ai đàng hoàng là dại.. ta chỉ ăn cho hết số thức ăn các con bỏ lỡ thôi mà.. ngon thật.. cảm ơn vì bữa ăn.. hihi.. (^^).. ô, con ngồi ngắm nhau tiếp đi.. hihi..
- Tụi cháu ăn cái gì? – nó đứng phắt lên hỏi lại.. (@[email protected]).. – với lại.. hihi..anh ta ngắm cháu mà..
- A.. không phải các cháu ngắm nhau no rồi sao? – dì hắn búng tay cái chóc rồi gặm gặm que tăm.. - ..ta thấy thức ăn nguội rồi nên ăn hộ cho đỡ phí mà..(^^).. bỏ lỡ thì phí lắm… hihi
- Dì… - hắn và nó không thể nào tin nổi vào mắt mình nữa..ko làm gì được dì hắn.. quả là bất lực luôn.. hắn thì nó còn đỡ được.. nhưng dì hắn thì đỡ kiểu gì giờ.. híc..
Nó với hắn chỉ mải đấu nhau mà quên luôn cao thủ cao tay là kia..híc, nghĩ mà thấy bực, bị lừa vụ phòng tắm rồi, lại còn thêm vụ tranh ăn, chắc nó vào viện luôn ý.. híc..ở đây khéo mấy bữa nữa nó thành con mắm luôn không biết chừng, đấu với hắn rồi lại còn trông chừng dì hắn nữa.. híc.. (tội nghiệp)
Nó vào phòng bếp, nơi mà mấy cô giúp việc đang chuẩn bị rửa bát.. nó lanh chanh đòi rửa, vì ở nhà nó toàn phụ rửa bát với mẹ, nó muốn đến nhà hắn cũng phải có ích chút chứ.. nên nó đòi rửa.. (=.=’’ thấy mùi họa ở đâu ta) Choang.. choeng.. tiếng bát vỡ vang lên.. khiến nó muốn độn thổ, ở nhà nó rửa bát không dùng găng tay, nhưng mấy cái chị này thấy nó đòi giúp hăng quá thì cứ bắt nó đi găng tay vào không sẽ bị nước ăn tay nên nó miễn cưỡng phải đeo vào, thế nhưng cái găng tay sao mà trơn quá.. nó rửa thế nào cũng vẫn tuột.. và kết quả là em đĩa và em bát nằm tan tành ở giữa bếp.. sao mà nó thấy ngượng quá đi mất..(hậu đậu).
- Ha..ha. – nhìn bộ mặt nó trông như con mèo tam thể ý.. mắt xanh đi vì sợ.. mắng, hắn đứng dựa vào tường và khoanh tay đứng nhìn nó..- .. ngu dốt cộng nhiệt tình bằng phá hoại.. ha..ha..
- Hừm – nó cáu tiết.. – anh cứ cười đi.. hừ.. được lắm.. ít ra tôi còn có ưu điểm là nhiệt tình, còn anh á... chả có lấy nổi cái ưu điểm nào hết nhá.. có giỏi thì anh đi mà làm..(>’’’’’’’’’’