Bước vào ngôi nhà à không mà là cái dinh thự có màu xanh da trời và màu trắng là chủ đạo nhìn nó không khác một bầu trời, Nhi cùng bà Trịnh đi vào trong nhưng với một người từ nhỏ có 1 cuộc sống cực khổ thì đáng lẽ sẽ có thái độ ít nhất là ngạc nhiên hoang mang nhưng ở đây Nhi lại tỏ ra vô cùng bình thường cứ như đã ở 1 nơi đẳng cấp như vậy rồi khiến bà Trịnh mới là người ngạc nhiên [ ở những chap sau mọi người sẽ biết thân phận thật của Nhi hahahaha.... ^^ ]
Bà Trịnh tiến lại gần cầm tay Nhi nói:
- Không sao đâu con gái dần sẽ quen thôi - bà Trịnh
Nhi bỗng dưng bật cười ^.^ nhẹ khiến bà Trịnh hơi tò mò về cái thái độ này:
- Nhìn con có vẻ không ngạc nhiên và xa lạ với những nơi như này - bà Trịnh
- Đúng là phu nhân của Trịnh Gia có khác mẹ lúc nào cũng để ý từng cử chỉ hành động của người khác mà biết được họ nghĩ cái gì và có thái độ j, thảng nào phụ hoàng không dám lém phém với hoàng phi nào - Nhi đăm chiêu đá đểu bà Trịnh
Bà Trịnh ức chế với đứa con gái này
- Con.... - bà Trịnh tức không nói lên lời
- Dạ hoàng hậu gọi con - Nhi đáp lém lỉnh rất dễ thương bỗng trong đầu bà Trịnh có cái đèn được thắp sáng và gương mặt bà lúc này không khác j Nhi lúc nãy
- À ta muốn nói là con rất giống ta lúc còn trẻ hay đá đểu người khác nhưng vì cái tính đó mà ta bị ế đến khi có ba con rước đó, với một trình độ cao hơn ta ngày xưa thì con sẽ bị ế dài hơn ta HAHAHAHA... - Bà Trịnh chơi lại đứa con gái cưng của mình và cười lớn trêu ngươi
Nhi nhà ta tức bốc khói trên đầu nhưng với cái IQ cap ngất ngưỡng thì:
- À thì phu nhân của Trịnh Gia bây giờ ngày xưa bị ""Ế"" dài cổ không có anh nào rước ngoài ba, còn đứa con gái của bà bây giờ có gen tính cách giống bà nhưng lại có cả một tập đoàn trai xếp hàng đợi rước con đi Hahahaha - Nhi nói móc lại khiến bà cứng họng
- Trời ơi con gái của tôi nó đá đểu tôi kìa huhuhu - bà Trịnh vờ giận
- Mẹ kêu trời cũng không có ích gì đâu kêu con nè - Nhi
- Thôi thôi ta chịu thua con, chưa có ai thắng ta ngoài con đâu - Bà Trịnh vuốt tóc Nhi nói
- Ahihihi - Nhi
- Giờ cùng ta lên phòng của con nha - Bà Trịnh
- Dạ - Nhi
Biệt thự này nằm ở trung tâm 4 khu chính của Trịnh Gia được thiết kế theo phong cách Anh-Pháp gồm 4 tầng:
+ Tầng 1: có phòng khách, nhà bếp, nhà tắm và nhà vệ sinh
+ Tầng 2: gồm 12 phòng ngủ của ông bà Trịnh, Ann, Krist và bh của Nhi
+ Tầng 3: Là nơi làm việc của ông Trịnh gồm: thư phòng, phòng làm việc, nghiên cứu, luyện tập
+ Tầng 4: là sân thượng nhưng được lắp đặt kính cường lực và nơi trồng cây và hoa
Bao quanh biệt thự đều là hoa chỉ có 2 mảnh đất trước nhà là nơi lên trồng những loại hoa đẹp nhất nhưng ở đây lại không có bất cứ loại cây nào ngoài 1 cái cây ở bên bồn để nó đỡ tan hoang, nhìn nó mà cả khu biệt thự không mấy đẹp đẽ [ 2 mảnh đất đó làm gì tác giả sẽ bật mí sau nha bh chưa đến lúc ạk ]
Bà Trịnh và Nhi đi lên lầu 2 dừng lại 1 căn phòng có cánh cửa màu trắng và viền vàng được làm rất tinh xảo và độc đáo. Bà Trịnh mở cánh cửa ra ý bảo Nhi vào trước Nhi hiểu ý của mẹ liền từ từ bước vào, sững sờ trước một căn phòng vô cùng lộng lẫy được bày try rất đẹp, nhìn nó không khác nào phòng của công chúa vậy, nó chỉ có duy nhất 4 màu là hồng, trắng, xanh da trời và một chút màu cam vàng tất cả những màu này hòa quyện vào nhau 1 cách hài hòa nhẹ nhàng, cũng là những màu tươi sáng tượng trưng cho sự yên bình, bất ngờ trước căn phòng này Nhi chỉ đứng lặng mà trong lòng có cái gì đó rưng rưng.
- Con có thích nó không ta đã sắp xếp nó cách đây 17 năm và bây giờ màu sắc của nó vẫn vậy nhưng đồ đạc ta đã đổi cái giống y hệt và chất lượng giống cái cũ - Bà Trịnh nói mà có chút nghẹn ngào
Nhi không nói gì tiến lại từng đồ vật chạm nhẹ vào chúng rồi ngồi xuống giường bà Trịnh lại gần ngồi bên Nhi nói:
- Con chưa trả lời câu hỏi của ta - bà Trịnh
- Mẹ àk con không xứng đáng sở hữu căn phòng này, con không thuộc về nơi có đầy đủ màu sắc của sự yên bình - Nhi đáp mà đôi mắt long lanh kia có lẽ đang nghĩ về 1 thứ gì đó xa xăm
- Không đâu căn phòng là của con và mãi mãi chỉ có con - bà Trịnh hơi ngạc nhiên với câu trả lời của Nhi. Bà tưởng Nhi se sẽ htisch căn phòng này bởi vì con gái ai chả thích những màu sắc tươi sáng như vậy
- Không đâu mẹ - Nhi vẫn phủ định
- Tại sao??? - Bà Trịnh hỏi
- Con đã quen một cuộc sống đầy khắc khổ, một cuộc sống chỉ có vỏn vẹ 2 màu sắc là đen và trắng, nơi mà con - một người con gái đáng lẽ phải vô cùng hồn nhiên, trong sáng nhưng bàn tay con đã nhuốm đầy sự tàn ác. Cuộc đời của con sẽ không bao giờ có màu sắc của sự thanh bình như căn phòng này đâu - Nhi nói
Bà Trịnh chỉ ngồi yên mà trong lòng cảm thấy vô cùng đau khổ và tự trách mình đã đánh mất tuổi thơ trong sáng của con gái. Bà không kìm nổi sự xúc động trong mình đứng dậy nói:
- Con nghỉ ngơi đi ta về phòng đây - bà Trịnh nói rồi chạy đi ra ngoài. Nhi biết bà đang khóc biết bà đang rất buồn về câu trả lời của mk và đang tự trách bản thân đã k bảo vệ được mk
Nhi nằm ra giường nhắm mắt lại nhưng không phải ngủ mà Nhi đang nghĩ không biết cuộc sống của Nhi từ giờ sẽ ra sao. Có quá muộn để trở về với hình ảnh 1 cô gái trong sáng mà mẹ m,ong muốn không hay tiếp tục là 1 con người vô cảm lạnh lùng giết người không từ tay, bàn tay này đã nhuốm đầy tội ác, đầy máu, liệu nó còn có thể rửa sạch không...
Tại sao Nhi lại thành con người như vậy tác giả sẽ tiết lộ sau những chap tiếp theo mong m.ng vẫn đón đọc truyện của mình nha
Kí tên
Sarah Nguyễn
Giới thiệu nhân vật chương trước mình quên nên bù vào chương này nha:
. Nguyễn Gia Thiên Trang-Ann: Là một cô gái xinh đẹp, cao m, cười rất ngọt ngào, tính cách hòa đồng, dễ gần, phong cách năng động. Ann thích Krist từ nhỏ. Ann mồ côi ba mẹ từ khi t do bị ám sát, ba cô là ông Nguyễn Gia Thiên Minh một ông hoàng về chế tạo siêu xe nhưng trong bang BW thì chế tạo vũ khí ( ông Minh là bạn thân của ông Trịnh có tham gia vào bang BW) mẹ cô là chủ tịch tập đoàn Dương Lộc mẹ cô là Dương Lan con gái của ông Dương Lộc Vũ ( ông ngoại Ann) cả nhà của Ann đều bị ám sát do vấn đề giữa ông Minh và một người nhưng Ann may mắn được ông Trịnh cứu và nuôi dưỡng cô đến bây giờ. Cô là người rất thông minh và với niềm đam mê chế tạo giống ba mình nên cô được ông Trịnh cho học ở bên Mĩ với một khả năng học vượt bậc hơn những người khác cô đã đỗ tiến sĩ và đạt được bằng đại học dang tiếng ở Mĩ khi mới t. Ann cũng rất giỏi sử dụng Karatae và súng. Ở trường cô được coi là "" Thiên thần ấm áp ""...
. Vũ Phong - Krist: Một hot boy chính hiệu, soái ca mặt trời, cao m, tính tình hòa đồng, mê gái nhưng không lăng nhăng mà cũng không dám lăng nhăng nếu muốn đầu thai thì cứ thử coi [ Chị Ann nhà ta cực ghét con trai lăng nhăng và một phần Ann cũng thích Krist ] tính cách của Krist cũng giống như Ann vì hai người học và lớn lên cùng nhau hơn năm trời mà. Krist thành thạo tất cả loại súng và phi tiêu, đặc biệt chuyên Karatae giống Ann
Anh cũng đạt được bằng đại học cùng trường với Ann. Ở trường được mệnh danh là "" Soái ca mặt trời "" à mà hai anh chị này đều t và ở Trường được coi là một đôi trời sinh, không phải nghệ sĩ j nhưng người này sở hữu lượng fan khủng bên Mĩ là nguyên nhân của mọi ca hỏng tai, mất máu, đau mắt, vỡ họng, rối loạn thần kinh... một cách tập thể [ Em biết người tốt bụng muốn bệnh viện có thêm thu nhập nhưng cũng không phải tốt đến mức đấy ẠK ].
Krist mồ côi ba mẹ từ khi mới lọt lòng anh bị ba mẹ bỏ trước cổng trại côi nhi "" Family Warm "" tức là gia đình ấm áp luôn nuôi nấng cho những đứa trẻ bất hạnh... Khi Krist lên t là khi Nhi mất tích được năm,ông Trịnh đã tìm Nhi nhưng không hề có một tung tích nào.Lần đó ông Trịnh có vào đó để thử tìm Nhi khi ông đang đi dạo sau ngôi nhà thì có thấy một đứa bé
........VỀ QUÁ KHỨ CÙNG SARAH NÀO........
- Con gái con đang ở đâu ta và mẹ con rất nhớ và lo cho con, bây giờ con thế nào hay là.... ông đang nghĩ thì bất chợt biến sắc và lắc đầu nói:
- Không phải đâu ta nhất định sẽ tìm được con, đợi ba nha - ông Trịnh nói thầm
Đang đi đến gần cái cây cây sau nhà thì ông đứng lại nhìn chăm chú một đứa bé đang dán một miếng giấy có vẽ các vòng tròn từ to đến nhỏ lên cái thân cây, xong rồi đứa bé đó chạy ra xa cái cây rồi lấy ra một khẩu súng được làm từ những đồ phế thải, nó hướng vào tấm giấy và nhằm bắn. Ông Trịnh đứng đó nhìn xem nó định làm gì thì.... Pằng.... tiếng súng do nó bắn ra nhưng không nhìn thấy cứ cái được bắn ra từ khẩu súng đó ông Trịnh bất chợt nói:
- Hờ, nhảm nhí - ông nói giọng bình thản đứa bé đó nghe thấy quay sang nhìn ông ngơ ngác rồi nó lại nhìn tấm đích kia, ông Trịnh cũng nhìn theo hướng của nó ông bất chợt ngạc nhiên nhăn mặt bởi vì tấm đích trên cái cây kia đang bốc cháy...
Tấm đích đó bốc cháy là do trong khẩu súng kia có chứa một ít nước nó kết tinh vào thành một khối khí trong suốt nhưng nó không phải khí HO của số nước trong đó mà là loại khí có ma sát khi ta bắn ra thì cái khí đó tác dụng với không khí tức là oxi khí này tác dụng với nhau cũng giống như ta dùng viên đá cuội mài vào nhau sã tóe ra lửa nhưng ở đây là chất khí không phải chất rắn lên ta không thể thấy phản ứng của nó chỉ khi nó tác dụng cùng với vật cháy được như như tấm đích vừa rồi. Ahihi xin lỗi đã lên lớp mọi người nha à chuyện này thì chỉ có tác giả và đứa bé kia mới làm được mọi người đừng có mà thực hiện ở nhà nha ahihi.
Ông Trịnh quay sang nhìn thằng bé rồi đi lại đứng trước mặt xoa đầu nó hỏi:
- Cháu tên gì cậu bé - ông Trịnh
- Cháu không biết nhưng mọi người gọi cháu là Tey - thằg bé trả lời có chút buồn
- "" They "" sao, cháu có muốn đi cùng ta không, ta sẽ lo cho cháu mọi thứ - ông Trịnh nói xoa đầu nó
- Đi đâu ạk - thag bé
- Đi đến nơi cháu thực hiện được ước mơ của mình - ông Trịnh. Thằng bé ngẫm nghĩ và nói:
- Dạ cháu đi
- Tốt từ giờ cháu là Vũ Phong - Krist --- ông Trịnh
Thằng bé chẳng nói gì chỉ nhìn ông Trịnh. Sau khi rời khỏi đó ông Trịnh chuẩn bị tất cả giấy tờ cá nhân cho Krist và nuôi dưỡng như cậu ấm cũng giống như Ann, người được học hành đàng hoàng và cùng có sở thích là chế tạo lên được theo đuổi ước mơ của mình vì ông Trịnh thừa biết đứa có đủ khả năng. Ông không bh để họ chịu thiệt thòi luôn tìm đến cái nào tốt nhất có lợi nhất mặc dù đó là một số tiền không dám nhắc đến. Trong những ngày Nhi mất tích ông Trịnh rất đau khổ dằn vặt trong lòng vì không bảo vệ được con gái của mình, nỗi buồn đó cũng vơi đi khi ông thấy Krist và Ann chúng như những thiên thần giúp ông gỡ bỏ được ít nhiều đau khổ trong lòng nên ông kể cả bà Trịnh coi chúng như con của mình nhưng không dám nhận vì sợ chúng sẽ gặp nguy hiểm vì nếu ông nhận chúng làm con thì những kẻ muốn hại ông sẽ nắm được điểm yếu của mình và đứa sẽ nguy hiểm nên ông không cho chúng ở gần ông mà cho ra nước ngoài học. Nhưng người này đâu có hiểu luôn nghĩ rằng ông lợi dụng sự tài chế tạo bẩm sing của chúng để phục vụ cho bang của mình nhưng dù sao ông Trịnh là người cứu giúp chúng lên sẽ khồn bao giờ phản bội ông. [ người này đúng là ngốc mà thông minh nhưng nhiều lúc ngu deso pun ]
Kí tên
Sarah Nguyễn