Tối hôm đó về nhà, bọn nó sau khi ăn cơm thì về phòng. Vừa bước vào phòng thì thấy hắn đang ngồi trên giường nó mặc cái quần đùi và chiếc áo phông vàng hình….(hình j’ tý mình post cho mấy bạn coi ), chân đi dép bông
- Hahahaha! Ăn mặc hay quá! Hahaha! – Cả 3 ôm bụng cười làm hắn không hiểu gì. Như chợt nhớ ra gì đó hắn cúi xuống nhìn, rồi khuôn mặt của hắn đỏ như rổ cà chua
- Đừng có cười nữa! Anh có điều muốn nói- Hắn bực
- Ukm! ANh nói đi! Haha! – Nó ôm bụng
- Anh muốn em tránh xa Dan! – Hắn thẳng thừng khiến cả bọn nín lại nhìn hắn chằm chằm
- Anh nói cái gì vậy? – Ruby
- Cậu ta đâu phải người tốt đâu! Đừng có tốt với cậu ta nữa! – Hắn nói lớn nhưng không to lắm nên chỉ trong phòng này nghe đk
- Anh Ghen? – Nó
- ANh không ghen gì hết! ANh nói mà em không tin ha? Cậu ta chả có gì tốt đẹp cả! – Hắn
“Bốp” 1 phát tát trời giáng khiến ai cũng ngỡ ngàng (trừ nó), không ai tin được là nó tát hắn
- ANh thôi đi! Dan là bạn của em! Nếu anh nghĩ xấu bạn em như vậy thì mình chia tay! Còn bây h’ thì đi đi! – Nó hét tó chỉ ra phía cửa
- Được! Anh đi! Mặc kệ em! Từ nay muốn gì kệ em! Và anh vs em từ nay cũng không còn gì nữa cả!- Hắn cũng hét lên rồi đi ra ngoài đóng sầm cửa vào
Hắn vừa ra ngoài nó liền ngồi phịch xuống đất úp mặt vào 2 đầu gối mà khóc, lần này khóc vẫn là vì hắn, tại sao nó luôn khóc vì hắn? Tại sao hắn luôn làm nó đau? Lời hắn nói như đâm vào tim nó! Hắn sẽ bỏ mặc nó thật sao? Sẽ không quan tâm nó thật sao? Nó đau! Nó đau lắm
- Saphia! Anh ý chỉ nói vậy thôi! Anh ý không bỏ mặc mày đâu – Ruby ôm lấy nó
- Đúng vậy! Ngày mai sẽ lại như cũ thôi! – Berin cũng ôm nó vào lòng
- Bọn mày đâu có hiểu Ken! Lời nói của anh ấy cương quyết! Nói là làm! – Nó khóc nấc rồi gục trong tay 2 con bạn
Còn bên phía phòng hắn
Hắn vào phòng đóng sập cửa vào
- Mày bị sao vậy? – Key
- Cãi nhau với Saphia ak? – Kino
- Đừng có nhắc đến cô ta trước mặt tao nữa! Từ nay tao với cô ta không còn quan hệ gì hết! – Hắn quát to rồi leo lên giường chùm chăn lại mặc cho 2 thằng bạn vẫn còn đang thắc mắc.
Nằm trong chăn ” Tại sao em không nghe tôi? Tại sao vì nó mà em tát tôi chứ? Em biết là tôi đau lắm không? Em biết làm vậy thì coi như là cắt đứt quan hệ không? Saphia em ngốc lắm! Nếu em thích vậy thì tôi sẽ đồng ý! Tôi sẽ buông tay để em hạnh phúc! ” Suy nghĩ của hắn cứ len lỏi trong những giọt nước mắt đau khổ
Dan nãy h’ hóng cuộc nói chuyện của nó và hắn liền nở 1 nụ cười
- Saphia! Bạn sẽ thuộc về tay mình! – Dan nói nhỏ rồi cũng bước về phòng
Sáng hôm sau ai cũng phải buồn rầu khi thấy 2 nhân vật của chúng ta không nói với nhau 1 câu nào, không lo cho nhau như trước mà chỉ hậm hực với nhau.
- 2 đứa sao vậy! Yêu nhau lắm mà sao lại thành thế này? 2 đứa là người yêu cơ mà – Kino nhìn cả 2
- Tao/Em không còn quan hệ gì với con nhỏ/tên kia nữa – Hắn và nó đồng thanh rồi tức giận nhìn nhau
Tại sân sau của trường
- Tôi đã nói là sẽ giành lại được Saphia mà!- Dan cười khẩy
Hắn không nói gì mà bỏ lên lớp
Cả ngày hôm đó cả 2 cứ hậm hực với nhau, cho đến buổi tối cả lũ đi Bar. Hắn thì ngồi ôm ấp, hôn má 2 em chân dài khiến nó càng sôi máu hơn, còn bù lại thì hắn sôi máu khi thấy nó cười đùa với Dan. Ai nhìn cũng lắc đầu không nói lên lời khi nhìn cả 2.
- Mày làm gì vậy Ken? Sao lại làm như vậy? Mày yêu Saphia cơ mà!- Kino bực thật sự
- Tao đã nói tao với cô ta không còn gì nữa! Mày đừng nhắc lại nữa! – Hắn đập bàn
- Mày bình tĩnh lại Ken! – Key đứng dậy trấn áp hắn
- Tao xin lỗi! Nhưng thật sự tao với em mày không còn gì nữa! Đừng nhắc lại nữa!- Hắn ngồi xuống hạ giọng
- “Hết rồi! Hết thật rồi! Vậy là không còn gì nữa! Chúc Anh/Em hạnh phúc bên người anh/em chọn! ” – Suy nghĩ của cả 2.
*****
Bỏ đi
Mỗi ngày Nó và hắn cứ đối đầu nhau, mỗi ngày cứ nhìn nhau vô hồn. Nó dần dần rơi vào sự tuyệt vọng, nó quyết định sẽ đến sống với ông nội nó, người mà nó yêu thương hết mực. Ông đang sống trên 1 hòn đảo nằm giữa Thái Bình Dương mang tên 2 anh em nó Thiên Minh, trong 1 rừng cây với vô số muông thú. Ngày hôm đó khi mọi người đã ngủ say
- Ba! Con muốn về sống với ông! – Nó lén gọi điện
- “Sao tưự dưng co lại muốn vậy? ” – Ba nó thắc mắc
- Ba đừng hỏi gì hết! Ba cho con về sống với ông và chăm sóc ông nhé! Đến lúc muốn con sẽ về! – Nó nói khẽ chỉ đủ ba và nó nghe
- “Uk! Được!” – Ba nó cũng không ý kiến
- Nhưng ba đừng nói cho anh biết! – Nó nói lấp lửng
-”Con nói vậy là sao? Nó sẽ điên lên mất”- Ba nó hốt hoảng khi nghe con gái cưng của mình nói vậy
- Con xin ba! Đừng để anh biết! COn biết anh sẽ phát điên nhưng hiện giờ con bắt buộc phải làm như vậy! – Nó nói như sắp khóc
- “Được! Vậy nửa đêm ngày mai hãy đến sân bay! Sẽ có người đưa con đi!”- Ba nó thở dài
Nó chào ba rồi lên giường nằm, trên giường nó đánh rơi những giọt nước mắt đau khổ. Nó thực sự không muốn như vậy, nó muốn ở bên cạnh hắn, yêu hắn nhưng h’ đây đã trở thành cái gì đây? Không gì cả! Chỉ là sự căm thù và nước mắt! Hắn đã thực sự bỏ nó rồi!
Sáng hôm sau (Chủ nhật) nó bất chợt dậy rất sớm(9h rồi! Sớm gì nữa), gọi Ruby và Berin dậy
- Ruby! Berin! Dậy đi! – Nó gọi nhẹ
- Ưm! Hôm nay chủ nhật mà! Cho tao ngủ thêm đi – Ruby bực
- Cháy nhà! Bà con ơi! Cháy nhà! Mau dập lửa bà con ơi! – Nó lấy trong tủ ra 1 chiếc loa hét lên
2 con đang ngủ trên giường lăn hết xuống đất
- Cháy! Cháy! Cháy ở đâu! – Ruby hốt hoảng
- Dập lửa! Nhanh! Đi dập lửa! – Berin định chạy vào nhà tắm cầm chậu nước
- Hahahahaha! Mắc cười! – Nó
- A! Con này gan nha! – Ruby và Berin biết mình bị lừa liền tiến gần đến phí nó
- Bình tĩnh! Đi VSCN đi rồi xử tao! Nhìn 2 đứa mày như 2 con tâm thần trốn trai ý! – Nó
2 con như nhận ra gì đó liền chạy vào phòng làm VSCN còn nó thì chạy sang phòng Kino. Nó bước vào phòng nhìn Kino mỉm cười rồi quay sang nhìn Ken 1 cách đau khổ.
- ANh ơi! Dậy đi! Dậy đi chơi với em! – Nó leo lên giường Kino và nằm xuống gối đầu lên tay Kino rồi thì thầm
- Ukm! Sao vậy? Em muốn đi chơi ak? – Kino mở mắt nhìn nó
- Vâng! – Nó cười hiền
- Ukm! Để anh dậy! – Kino ngồi bật dậy
- Gọi 2 người kia nhé! Em đi gọi bọn nhóc kia dậy! – Nó thơm chụt vào má Kino rồi bước ra ngoài và phá giấc ngủ của từng căn phòng 1.
20′ sau dưới nhà
- Con kia! Đứng lại! – Berin vừa hé
t vừa đuổi nó
- Hôhô! Bắt đi! – Nó
Cả bọn dượt nhau cho đến khi kiệt sức
- H’ mún đi đâu mấy cô nương? – Kino
- Đi nhiều nơi! – 3 con đồng thanh
Cả ngày hôm đó bọn nó chạy đi rất nhiều nơi, chụp rất nhiều ảnh. Buổi tối, sau khi ăn xong cả bọn đang đi dạo trong công viên thì bỗng Dan kéo tay nó lại
- Cậu muốn đi đâu? – Dan nói giọng có hơi bực dọc
- Cậu không nên biết! – Nó quay mặt đi
- Muốn trốn tránh ak? – Dan
- Mình biết những gì cậu nói với anh ấy! Mình biết cậu vì mình! Cậu muốn giúp mình kiểm tra tình yêu của anh ấy! H’ mình biết tình yêu của anh ấy rồi! Nó không hoàn hảo mà chỉ có sự ghen tuông mà không tin tưởng nhau! Mình sẽ đi 1 thời gian cho khuây khoả! – Nó đượm buồn
- Mình không cản cậu! Chơi với cậu từ nhỏ mình biết rõ cậu! Hãy đi đi! Mình sẽ giữ bí mật cho cậu! – Dan
- Ukm! Cảm ơn! Đi thôi không mọi người đợi! – Nó nói rồi kéo Dan chạy theo mọi người
Hắn từ xa thấy nó nắm tay Dan chạy tới thì sự ghen tuông càng rạo rực hơn
- Tao đi trước! Có việc! – Hắn nói rồi bỏ đi
Nửa đêm, khi mọi người ngủ, nó rón rén sắp xếp quần áo và lén đi cửa sau. Khi nó vừa ra khỏi cửa sau thì cũng là lúc hắn về bằng cửa trước, hắn vừa từ Bar về. Hắn cố uống để say, cố uống để quên nó nhưng đáp lại sự cố gắng đấy là thất bại. Hắn bước từng bước nặng nề lên phòng, mở mạnh cửa phòng khiến 2 thằng bạn đang ngủ cũng phải giật mình bật dậy.
- Sao về muộn thế? – Key dụi mắt
- Uk! – Hắn đáp
- Sao mày không kể cho bọn tao nghe vậy? Đã có chuyện gì? Tại sao 2 đứa lại trở nên như vậy? – Kino
Hắn gục mặt xuống đầu gối khiến 2 thằng nghĩ Hắn không muốn nói nên cũng không hỏi, nhưng thật bất ngờ là 1′ sau hắn bắt đầu kể tường tận lại mọi việc khiến cả 2 thằng bạn sững sờ
- Mày nói thật chứ! Dan đã nói vậy – Kino ngờ vực hỏi
- Ukm! – Hắn gật đầu
- Không thể nào – Kino thốt lên
- Tại sao? – Hắn và Key
- Dan không thể làm vậy được – Kino nói chắc nịch
- Vậy những lời đó là sao? – Hắn gần như tức giận
- Dan có vị hôn phu rồi! – Kino nhìn 2 thằng bạn
- Cái gì? – Cả 2 thằng sững sờ
- Dan làm vậy để thử mày! Dan nó không bao yêu ai ngoài vị hôn phu của nó đâu! – Kino
- Sáng mai sang xin lỗi Saphia đi! – Key
- Tao…..Tao…. – Hắn ấp úng
- Mày yêu nó thì xin lỗi đi! Đừng để mất nó! H’ đi tắm rồi còn đi ngủ! – Kino vỗ vai thằng bạn rồi chèo lên giường
Hắn cứ ngồi dưới đất mà cười mãi không thôi, hắn sẽ xin lỗi nó, hắn sẽ quay về nhưng ngày tháng trước đây với nó.
Sáng hôm sau khi đang ngủ thì tự dưng Ruby và Berin hốt hoảng chạy sang
- Saphia! Saphia bỏ đi đâu rồi! – Ruby
- ĐI đâu là sao? Chắc đi dạo đâu đó thôi! – Key
- Không thể! Đi dạo mà mang theo quần áo làm gì? – Berin
Câu nói của Berin làm Hắn và Kino phải bật dậy thật sự
- Đi tìm đi nhanh lên! Tìm xem có ai đi cùng không – Hắn hét lên
- Không có! Cả bọn đang tập trung dưới nhà hết rồi – Ruby
- Không tìm được vết tích! Con chip anh gắn ở trên người nó cũng bị nó gỡ rồi – Kino sau khi mở máy lên kiểm tra liền sững sờ (Do nó bỏ đi khá nhìu lần nên hắn gắn 1 con chip lên ng’ nó)
- Bằng mọi cách tìm nó đi! – Hắn gục hẳn
Trong lúc đó tại 1 hòn đảo giữa Thái Binh Dương
- Ông! Con về với ông rồi đây – Nó chạy lại ôm ông
- Ôi! Cháu tôi! Ta đã nghe ba con nói rồi! – Ông nó nghiêm nghị
- Con sẽ kể cho ông! H’ ta vào nhà thôi ông. – Nó cười buồn rồi dìu ông vào nhà.