Ngoài dự đoán của mọi người, tiêu điểm cuối cùng của lễ trao giải “Phượng Hoàng Lửa” không phải đặt trên người Lâm Vân Vân lần đầu tiên diễn phim đã đạt được giải thưởng nữ diễn viên phụ phim truyền hình xuất sắc nhất, thay vào đó mọi sự chú ý đều đổ dồn lên Cố An Kỳ khiến không ít người cảm thấy không thể tin được. Hôm đó người nổi bật nhất là Cố An Kỳ, ngay cả người giành được giải thưởng nữ diễn viên chính phim điện ảnh xuất sắc nhất là Hứa Toa Toa cũng không có nhiều tin tức như cô.
Hai điểm thu hút lớn nhất của “Phượng Hoàng Lửa” đều đặt trên người Cố An Kỳ. Thứ nhất, trên đường đi lên thảm đỏ, bạn đồng hành của cô là Tô Dật Phàm chưa từng sóng vai với một nữ nghệ sĩ nào đi lên đó. Thứ hai, Tống Văn Anh sau khi rời khỏi giới diễn xuất thì rất ít khi chú ý đến hoạt động trong giới, nhưng trong lễ trao giải lại công khai với bên ngoài là bà đánh giá cao Cố An Kỳ.
Cố An Kỳ mặc dù cuối cùng không giành được giải thưởng này, nhưng cô lại trở thành tiêu điểm đáng chú ý nhất.
Ngày tiếp theo trên tin tức giải trí lại thường xuyên xuất hiện tên Cố An Kỳ, không những thế dưới nhà cô còn tập trung không ít paparazzi, cửa trước cửa sau đều bị chặn cứng. Chu Á Kiệt cũng phải vận dụng sức lực chín trâu hai hổ mới vào được.
Cố An Kỳ thấy Chu Á Kiệt tới, biết mình cũng nên đi rồi, tuy nhiên vừa ra tới ngoài đã bị phóng viên ngoài cửa ngăn chặn.
“Cố An Kỳ tiểu thư, xin hỏi cô có suy nghĩ gì về giải thưởng hôm qua?”
“Cố An Kỳ tiểu thư, tôi là phóng viên của tạp chí 818, xin hỏi bây giờ tâm trạng của cô như thế nào?”
“Cố An Kỳ tiểu thư…”
“Cố An Kỳ tiểu thư…”
“Nhanh lên xe đi, còn vài lịch trình nữa.” Chu Á Kiệt vừa che chở Cố An Kỳ vừa nói bên tai cô.
Cố An Kỳ gật đầu, chân bước dài hơn, nhanh chóng đi vào xe. Nhìn đám phóng viên bị cửa kính thủy tinh chặn bên ngoài, Cố An Kỳ mở điện thoại, vào diễn đàn cá nhân chính thức, nhìn vài bài post rồi trả lời mấy câu.
Việc “Phượng Hoàng Lửa” trao thưởng cho Lâm Vân Vân thật ra Cố An Kỳ không hề ngạc nhiên. Nói cách khác, khi Chu Á Kiệt nói Lâm Vân Vân có khả năng sẽ tham gia, trong lòng cô đã có đáp án.”Thời đại tinh thượng” luôn sắp xếp vài người trong ban giám khảo của “Phượng Hoàng Lửa” để dùng cho “bất kỳ tình huống nào”. Khi Lâm Vân Vân được giải thưởng này cô không hề cảm giác mất mát chút nào, có lẽ đã sớm chuẩn bị tâm lý, tâm trạng thả lỏng nên cái gì gọi là phản đối cũng chưa cảm giác được.
Chỉ là cô không ngờ người hâm mộ nhà mình lại ầm ỹ đến lật trời như vậy, tùy tiện vào mấy bài post của fan trên Internet, toàn bộ đều điên cuồng ném gạch Lâm Vân Vân, sau đó lại post bài an ủi Cố An Kỳ, không những thế có nhiều bài còn muốn kiện hội đồng thẩm định, yêu cầu xem xét lại. Còn có nhiều bài post hơn ngàn chữ, nhiều bài văn chương lưu loát với những từ ngữ ấm áp khiến Cố An Kỳ cảm động trong lòng. Không thể phủ nhận, cô rất quyến luyến cảm giác được người khác quan tâm này, có lẽ nguyên nhân trở lại giới giải trí cũng có một phần luôn có những người hâm mộ như vậy ủng hộ cô, trân trọng cô.
“Đúng rồi, weibo* của cô tôi đã đăng ký giúp cô rồi, tài khoản chính là guanqi, cô có thể làm những gì cô muốn, chỉ cần nhớ sử dụng hàng ngày là được.”
(*nguyên văn là vi bác 微博. Từ này có nghĩa là microblog (tiểu blog) chỉ chung các trang mạng xã hội, nhưng ở TQ nó được dùng với nghĩa weibo)
Chu Á Kiệt đã giúp Cố An Kỳ đăng ký một tài khoản “weibo”, cho nên coi như cô cũng có “weibo” của riêng mình. Cố An Kỳ hiểu rất rõ giá trị của “Weibo”, cũng biết nên sử dụng như thế nào, nói cách khác, những phần tiếp theo trong kế hoạch của cô đều phải dựa vào nó.
“Tôi biết nên làm như thế nào.” Cố An Kỳ hài lòng nói, bắt đầu gửi “Weibo” liên tiếp trên trang web cá nhân “Không giành được giải thưởng của ‘Phượng Hoàng Lửa’ đúng là đáng tiếc. Cô phụ lại sự hi vọng của vài bạn tôi cũng cảm thấy tiếc nuối. Ngày hôm qua có rất nhiều bạn quan tâm an ủi tôi, chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn. ^_^ ”
“Chuyện ầm ỹ của ‘Phượng Hoàng Lửa’ lần này tác động rất tích cực đến cô, công việc của cô không ngừng, trong đó còn có chương trình mới《818》do hai MC của《Tiến lên VS》 là Nha Nha và Liêu Chính Bình đảm nhận, là chương trình truyền hình trực tiếp, hiện tại hiệu ứng khá tốt.”
Cố An Kỳ nhíu mày, bỏ di động xuống: “Họ vẫn còn mời tôi sao?”
Lần bị sỉ nhục đó Cố An Kỳ sẽ nhớ kỹ cả đời, mãi mãi cũng không quên.
“Vốn tôi đã định từ chối, nhưng rồi lại nghĩ, vẫn nên hỏi ý kiến của cô.” Chu Á Kiệt nói, “Thật ra lần trước sau khi chuyện của cô làm lớn lên, 《Tiến lên VS 》đã lập tức dừng chương trình, hai người họ cũng coi như im hơi lặng tiếng một thời gian, gần đây lại mới bắt đầu xuất hiện.”
“Ồ…” Cố An Kỳ một chút phản ứng cũng không có, thay vào đó nghịch nghịch điện thoại di động.
“Nếu cô không muốn đi tôi có thể giúp cô từ chối.”
“Nếu đã là chương trình mới thì chắc raiting cũng cao đúng không?.” Cố An Kỳ nói, “Một khi đã như vậy thì tất nhiên là phải đi rồi, vì sao không đi?”
Cố An Kỳ cười nhạt khiến Chu Á Kiệt không nhìn thấu suy nghĩ của cô.
“Cô…”
“Tôi chưa bao giờ lo lắng kẻ nào sẽ ngáng chân tôi, tôi chỉ lo lắng khi chúng đứng chỗ tối không chịu xuất hiện mà thôi.” Cố An Kỳ nói, ” Chương trình《Tiến lên VS 》 phải kết thúc, chắc họ sẽ hận tôi lắm, nếu lần này tôi đi sẽ có phiền toái. Chẳng qua… Nếu Chu tiên sinh đi cùng thì mọi chuyện sẽ khác. Đây chẳng phải là nguyên nhân Chu tiên sinh hỏi tôi chuyện này sao?”
Chu Á Kiệt sững sờ, quả thật anh không ngờ Cố An Kỳ có thể đoán ra mọi việc: “Quả nhiên cái gì cũng không thể lừa được cô, đến lúc đó cô muốn làm gì thì cứ làm đi, không cần băn khoăn hậu quả, tất cả các thủ tục tôi sẽ xử lý giúp cô.”
“Ừ, tôi tin anh.” Cố An Kỳ lạnh nhạt nói, chuyện mấy tháng trước, lúc này nên tính rõ ràng rồi. Cô nheo mắt, khóe miệng hơi cong lên.
Buổi chiều, cô đến đoàn làm phim 《 Tình yêu cuối cùng》 để làm nốt công việc chuẩn bị, “Pamir” đã đồng ý tài trợ cho bộ phim này, dù sao thì thời điểm công chiếu hai bộ phim cũng khác nhau.
“An Kỳ, An Kỳ, sao hôm qua cậu và Tô Dật Phàm lại cùng nhau đi lên thảm đỏ vậy?” Dư Quả nhiều chuyện hỏi.
“Công ty tạm thời sắp xếp.” Cố An Kỳ mỉm cười, trả lời vô cùng máy móc.
“Ha, cậu đúng là may mắn đó, nhưng mà hai người đi cùng nhau rất hợp.” Dư Quả bát quái nói.
“Hợp cái gì mà hợp? Nếu mà không có giày cao gót thì mình còn thấp hơn anh ấy nhiều hơn một cái đầu.” Cố An Kỳ buồn cười nói.
“Ý cậu ấy không phải cái đó, cậu ấy muốn nói cậu và Tô Dật Phàm có cảm giác rất hợp nhau.” Trần Văn Nhã cười bưng cốc cà phê đi tới, “Cậu chưa nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của cậu ấy đâu, ngày hôm qua cả đêm chỉ sửa bản thảo, sau đó nửa đêm không ngủ được còn gọi điện quấy rầy mình, bảo mình tới đọc bản thảo cho cậu ấy.”
“Lại sửa nữa sao? Bản kia đã rất xuất sắc rồi mà.” Cố An Kỳ sửng sốt, cô không nghĩ Dư Quả lại theo đuổi sự hoàn hảo đến mức này.
“Ừ, sửa lại lần nữa, bản kia không có nhiều cảnh đáng yêu* hay tình cảm cho lắm, lần này mình căn cứ vào hình tượng của hai người sửa ra một bản mới.” Dư Quả không quan tâm nói, “Bản cũ kia là dành cho Kiều Trí Viễn, tên kia không phải mình nói chứ, diễn xuất chẳng bằng Tô Dật Phàm, nhiều cảnh nội tâm diễn anh ta sẽ không diễn được đâu.”
(Manh – 萌 : bắt nguồn dùng là từ “moe” (萌え) trong tiếng Nhật thường dùng cho những nv trong anime-manga
萌え đồng âm với 燃え, nghĩa là bốc cháy, tức để biểu hiện tình cảm tha thiết, cháy bỏng với nhân vật. Cho nên moe 萌え trở thành 1 kiểu nói ý chỉ rằng đối tượng đc nói đến rất “yêu” (adorable, cute, lovely, etc… nói chung là thay những tính từ khen ngợi) hoặc là biểu hiện rằng người nói rất có cảm tình với đối tượng đc nói đến. (by MeteoraX) )
Khụ khụ, thật ra Kiều Trí Viễn cũng được coi như người đứng đầu hay nhân vật lão làng trong giới diễn xuất. Mặc dù Cố An Kỳ không đem lời phản bác nói ra miệng, nhưng trong lòng cô biết “bệnh thành kiến ” của Dư Quả lại tái phát. Dư Quả là như vậy, nếu làngười trong lòng thì thích đến mức mù quáng, còn nếu không phải thì ném đá không hề lưu tình, ném cho lãnh thổ của người đó hoang tàn đổ nát mới thôi.
“Lần này cậu không giành được giải thưởng kia thật đáng tiếc, cô Lâm Vân Vân kia chắc chắn đã giở trò gì đó.” Dư Quả cau mày bất bình nói.
“Qua rồi thì thôi, dù sao mình cũng chẳng quan tâm. Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất sao có thể so được với nữ diễn viên chính xuất sắc nhất đúng không?” Cố An Kỳ nói đùa, “Mình còn chờ bộ phim này lấy giải đó về đây.”
“Đối thủ cạnh tranh lúc này của cậu chỉ có mụ ngớ ngẩn kia thôi, đừng lo lắng, kịch bản mình viết chắc chắn có thể đánh bại họ.” Dư Quả vô cùng tin tưởng, “khí phách ngút trời” vỗ vai Cố An Kỳ, dáng vẻ mình sẽ bảo vệ cậu làm Cố An Kỳ và Trần Văn Nhã cười như điên, Dư Quả này đúng là một bảo bối.
Cho dù Kiều Trí Viễn cỡ nào không cam lòng rời khỏi đoàn làm phim 《 Tình yêu cuối cùng 》, Trần Văn Nhã cũng sẽ không cho anh ta trở về. Anh ta lần này bất chấp mọi chuyện vẫn ở bên cạnh Hứa Toa Toa, cùng nhau đóng bộ phim mới. Nghe nói là dùng giá trên trời để tạo ra một kịch bản cổ đại lấy bối cảnh chinh chiến sa trường, cực kì bắt mắt. Lại nghe nói đã được sắp xếp ra cùng lúc với《Tình yêu cuối cùng 》, tuyên bố muốn cạnh tranh, gây áp lực cho đoàn làm phim của họ.
Nhưng Dư Quả, Trần Văn Nhã, Cố An Kỳ, Tô Dật Phàm, có ai là không có năng lực? Ai không phải người tâm cao khí ngạo*? Ai sợ khiêu chiến?
(* ý chỉ kiêu ngạo thường nói về tính cách của những con người có tài)
Sự khiêu khích của đối phương chẳng có chút uy hiếp nào với họ, mấy người đều xác định mình có thể làm tốt nhất, tóm lại, luôn vượt trội hơn đối phương.
Cố An Kỳ nhìn đội hình đó, nở nụ cười nhàn nhạt, không nói gì thêm, thật ra mọi người đều hiểu, mặc dù áp lực rất lớn, nhưng nếu thành công, tiền đồ của họ sẽ rực rỡ khôn cùng.
Ngoài dự đoán của mọi người, tiêu điểm cuối cùng của lễ trao giải “Phượng Hoàng Lửa” không phải đặt trên người Lâm Vân Vân lần đầu tiên diễn phim đã đạt được giải thưởng nữ diễn viên phụ phim truyền hình xuất sắc nhất, thay vào đó mọi sự chú ý đều đổ dồn lên Cố An Kỳ khiến không ít người cảm thấy không thể tin được. Hôm đó người nổi bật nhất là Cố An Kỳ, ngay cả người giành được giải thưởng nữ diễn viên chính phim điện ảnh xuất sắc nhất là Hứa Toa Toa cũng không có nhiều tin tức như cô.
Hai điểm thu hút lớn nhất của “Phượng Hoàng Lửa” đều đặt trên người Cố An Kỳ. Thứ nhất, trên đường đi lên thảm đỏ, bạn đồng hành của cô là Tô Dật Phàm chưa từng sóng vai với một nữ nghệ sĩ nào đi lên đó. Thứ hai, Tống Văn Anh sau khi rời khỏi giới diễn xuất thì rất ít khi chú ý đến hoạt động trong giới, nhưng trong lễ trao giải lại công khai với bên ngoài là bà đánh giá cao Cố An Kỳ.
Cố An Kỳ mặc dù cuối cùng không giành được giải thưởng này, nhưng cô lại trở thành tiêu điểm đáng chú ý nhất.
Ngày tiếp theo trên tin tức giải trí lại thường xuyên xuất hiện tên Cố An Kỳ, không những thế dưới nhà cô còn tập trung không ít paparazzi, cửa trước cửa sau đều bị chặn cứng. Chu Á Kiệt cũng phải vận dụng sức lực chín trâu hai hổ mới vào được.
Cố An Kỳ thấy Chu Á Kiệt tới, biết mình cũng nên đi rồi, tuy nhiên vừa ra tới ngoài đã bị phóng viên ngoài cửa ngăn chặn.
“Cố An Kỳ tiểu thư, xin hỏi cô có suy nghĩ gì về giải thưởng hôm qua?”
“Cố An Kỳ tiểu thư, tôi là phóng viên của tạp chí 818, xin hỏi bây giờ tâm trạng của cô như thế nào?”
“Cố An Kỳ tiểu thư…”
“Cố An Kỳ tiểu thư…”
“Nhanh lên xe đi, còn vài lịch trình nữa.” Chu Á Kiệt vừa che chở Cố An Kỳ vừa nói bên tai cô.
Cố An Kỳ gật đầu, chân bước dài hơn, nhanh chóng đi vào xe. Nhìn đám phóng viên bị cửa kính thủy tinh chặn bên ngoài, Cố An Kỳ mở điện thoại, vào diễn đàn cá nhân chính thức, nhìn vài bài post rồi trả lời mấy câu.
Việc “Phượng Hoàng Lửa” trao thưởng cho Lâm Vân Vân thật ra Cố An Kỳ không hề ngạc nhiên. Nói cách khác, khi Chu Á Kiệt nói Lâm Vân Vân có khả năng sẽ tham gia, trong lòng cô đã có đáp án.”Thời đại tinh thượng” luôn sắp xếp vài người trong ban giám khảo của “Phượng Hoàng Lửa” để dùng cho “bất kỳ tình huống nào”. Khi Lâm Vân Vân được giải thưởng này cô không hề cảm giác mất mát chút nào, có lẽ đã sớm chuẩn bị tâm lý, tâm trạng thả lỏng nên cái gì gọi là phản đối cũng chưa cảm giác được.
Chỉ là cô không ngờ người hâm mộ nhà mình lại ầm ỹ đến lật trời như vậy, tùy tiện vào mấy bài post của fan trên Internet, toàn bộ đều điên cuồng ném gạch Lâm Vân Vân, sau đó lại post bài an ủi Cố An Kỳ, không những thế có nhiều bài còn muốn kiện hội đồng thẩm định, yêu cầu xem xét lại. Còn có nhiều bài post hơn ngàn chữ, nhiều bài văn chương lưu loát với những từ ngữ ấm áp khiến Cố An Kỳ cảm động trong lòng. Không thể phủ nhận, cô rất quyến luyến cảm giác được người khác quan tâm này, có lẽ nguyên nhân trở lại giới giải trí cũng có một phần luôn có những người hâm mộ như vậy ủng hộ cô, trân trọng cô.
“Đúng rồi, weibo* của cô tôi đã đăng ký giúp cô rồi, tài khoản chính là guanqi, cô có thể làm những gì cô muốn, chỉ cần nhớ sử dụng hàng ngày là được.”
(*nguyên văn là vi bác 微博. Từ này có nghĩa là microblog (tiểu blog) chỉ chung các trang mạng xã hội, nhưng ở TQ nó được dùng với nghĩa weibo)
Chu Á Kiệt đã giúp Cố An Kỳ đăng ký một tài khoản “weibo”, cho nên coi như cô cũng có “weibo” của riêng mình. Cố An Kỳ hiểu rất rõ giá trị của “Weibo”, cũng biết nên sử dụng như thế nào, nói cách khác, những phần tiếp theo trong kế hoạch của cô đều phải dựa vào nó.
“Tôi biết nên làm như thế nào.” Cố An Kỳ hài lòng nói, bắt đầu gửi “Weibo” liên tiếp trên trang web cá nhân “Không giành được giải thưởng của ‘Phượng Hoàng Lửa’ đúng là đáng tiếc. Cô phụ lại sự hi vọng của vài bạn tôi cũng cảm thấy tiếc nuối. Ngày hôm qua có rất nhiều bạn quan tâm an ủi tôi, chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn. ^_^ ”
“Chuyện ầm ỹ của ‘Phượng Hoàng Lửa’ lần này tác động rất tích cực đến cô, công việc của cô không ngừng, trong đó còn có chương trình mới《818》do hai MC của《Tiến lên VS》 là Nha Nha và Liêu Chính Bình đảm nhận, là chương trình truyền hình trực tiếp, hiện tại hiệu ứng khá tốt.”
Cố An Kỳ nhíu mày, bỏ di động xuống: “Họ vẫn còn mời tôi sao?”
Lần bị sỉ nhục đó Cố An Kỳ sẽ nhớ kỹ cả đời, mãi mãi cũng không quên.
“Vốn tôi đã định từ chối, nhưng rồi lại nghĩ, vẫn nên hỏi ý kiến của cô.” Chu Á Kiệt nói, “Thật ra lần trước sau khi chuyện của cô làm lớn lên, 《Tiến lên VS 》đã lập tức dừng chương trình, hai người họ cũng coi như im hơi lặng tiếng một thời gian, gần đây lại mới bắt đầu xuất hiện.”
“Ồ…” Cố An Kỳ một chút phản ứng cũng không có, thay vào đó nghịch nghịch điện thoại di động.
“Nếu cô không muốn đi tôi có thể giúp cô từ chối.”
“Nếu đã là chương trình mới thì chắc raiting cũng cao đúng không?.” Cố An Kỳ nói, “Một khi đã như vậy thì tất nhiên là phải đi rồi, vì sao không đi?”
Cố An Kỳ cười nhạt khiến Chu Á Kiệt không nhìn thấu suy nghĩ của cô.
“Cô…”
“Tôi chưa bao giờ lo lắng kẻ nào sẽ ngáng chân tôi, tôi chỉ lo lắng khi chúng đứng chỗ tối không chịu xuất hiện mà thôi.” Cố An Kỳ nói, ” Chương trình《Tiến lên VS 》 phải kết thúc, chắc họ sẽ hận tôi lắm, nếu lần này tôi đi sẽ có phiền toái. Chẳng qua… Nếu Chu tiên sinh đi cùng thì mọi chuyện sẽ khác. Đây chẳng phải là nguyên nhân Chu tiên sinh hỏi tôi chuyện này sao?”
Chu Á Kiệt sững sờ, quả thật anh không ngờ Cố An Kỳ có thể đoán ra mọi việc: “Quả nhiên cái gì cũng không thể lừa được cô, đến lúc đó cô muốn làm gì thì cứ làm đi, không cần băn khoăn hậu quả, tất cả các thủ tục tôi sẽ xử lý giúp cô.”
“Ừ, tôi tin anh.” Cố An Kỳ lạnh nhạt nói, chuyện mấy tháng trước, lúc này nên tính rõ ràng rồi. Cô nheo mắt, khóe miệng hơi cong lên.
Buổi chiều, cô đến đoàn làm phim 《 Tình yêu cuối cùng》 để làm nốt công việc chuẩn bị, “Pamir” đã đồng ý tài trợ cho bộ phim này, dù sao thì thời điểm công chiếu hai bộ phim cũng khác nhau.
“An Kỳ, An Kỳ, sao hôm qua cậu và Tô Dật Phàm lại cùng nhau đi lên thảm đỏ vậy?” Dư Quả nhiều chuyện hỏi.
“Công ty tạm thời sắp xếp.” Cố An Kỳ mỉm cười, trả lời vô cùng máy móc.
“Ha, cậu đúng là may mắn đó, nhưng mà hai người đi cùng nhau rất hợp.” Dư Quả bát quái nói.
“Hợp cái gì mà hợp? Nếu mà không có giày cao gót thì mình còn thấp hơn anh ấy nhiều hơn một cái đầu.” Cố An Kỳ buồn cười nói.
“Ý cậu ấy không phải cái đó, cậu ấy muốn nói cậu và Tô Dật Phàm có cảm giác rất hợp nhau.” Trần Văn Nhã cười bưng cốc cà phê đi tới, “Cậu chưa nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn của cậu ấy đâu, ngày hôm qua cả đêm chỉ sửa bản thảo, sau đó nửa đêm không ngủ được còn gọi điện quấy rầy mình, bảo mình tới đọc bản thảo cho cậu ấy.”
“Lại sửa nữa sao? Bản kia đã rất xuất sắc rồi mà.” Cố An Kỳ sửng sốt, cô không nghĩ Dư Quả lại theo đuổi sự hoàn hảo đến mức này.
“Ừ, sửa lại lần nữa, bản kia không có nhiều cảnh đáng yêu* hay tình cảm cho lắm, lần này mình căn cứ vào hình tượng của hai người sửa ra một bản mới.” Dư Quả không quan tâm nói, “Bản cũ kia là dành cho Kiều Trí Viễn, tên kia không phải mình nói chứ, diễn xuất chẳng bằng Tô Dật Phàm, nhiều cảnh nội tâm diễn anh ta sẽ không diễn được đâu.”
(Manh – 萌 : bắt nguồn dùng là từ “moe” (萌え) trong tiếng Nhật thường dùng cho những nv trong anime-manga
萌え đồng âm với 燃え, nghĩa là bốc cháy, tức để biểu hiện tình cảm tha thiết, cháy bỏng với nhân vật. Cho nên moe 萌え trở thành 1 kiểu nói ý chỉ rằng đối tượng đc nói đến rất “yêu” (adorable, cute, lovely, etc… nói chung là thay những tính từ khen ngợi) hoặc là biểu hiện rằng người nói rất có cảm tình với đối tượng đc nói đến. (by MeteoraX) )
Khụ khụ, thật ra Kiều Trí Viễn cũng được coi như người đứng đầu hay nhân vật lão làng trong giới diễn xuất. Mặc dù Cố An Kỳ không đem lời phản bác nói ra miệng, nhưng trong lòng cô biết “bệnh thành kiến ” của Dư Quả lại tái phát. Dư Quả là như vậy, nếu làngười trong lòng thì thích đến mức mù quáng, còn nếu không phải thì ném đá không hề lưu tình, ném cho lãnh thổ của người đó hoang tàn đổ nát mới thôi.
“Lần này cậu không giành được giải thưởng kia thật đáng tiếc, cô Lâm Vân Vân kia chắc chắn đã giở trò gì đó.” Dư Quả cau mày bất bình nói.
“Qua rồi thì thôi, dù sao mình cũng chẳng quan tâm. Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất sao có thể so được với nữ diễn viên chính xuất sắc nhất đúng không?” Cố An Kỳ nói đùa, “Mình còn chờ bộ phim này lấy giải đó về đây.”
“Đối thủ cạnh tranh lúc này của cậu chỉ có mụ ngớ ngẩn kia thôi, đừng lo lắng, kịch bản mình viết chắc chắn có thể đánh bại họ.” Dư Quả vô cùng tin tưởng, “khí phách ngút trời” vỗ vai Cố An Kỳ, dáng vẻ mình sẽ bảo vệ cậu làm Cố An Kỳ và Trần Văn Nhã cười như điên, Dư Quả này đúng là một bảo bối.
Cho dù Kiều Trí Viễn cỡ nào không cam lòng rời khỏi đoàn làm phim 《 Tình yêu cuối cùng 》, Trần Văn Nhã cũng sẽ không cho anh ta trở về. Anh ta lần này bất chấp mọi chuyện vẫn ở bên cạnh Hứa Toa Toa, cùng nhau đóng bộ phim mới. Nghe nói là dùng giá trên trời để tạo ra một kịch bản cổ đại lấy bối cảnh chinh chiến sa trường, cực kì bắt mắt. Lại nghe nói đã được sắp xếp ra cùng lúc với《Tình yêu cuối cùng 》, tuyên bố muốn cạnh tranh, gây áp lực cho đoàn làm phim của họ.
Nhưng Dư Quả, Trần Văn Nhã, Cố An Kỳ, Tô Dật Phàm, có ai là không có năng lực? Ai không phải người tâm cao khí ngạo*? Ai sợ khiêu chiến?
(* ý chỉ kiêu ngạo thường nói về tính cách của những con người có tài)
Sự khiêu khích của đối phương chẳng có chút uy hiếp nào với họ, mấy người đều xác định mình có thể làm tốt nhất, tóm lại, luôn vượt trội hơn đối phương.
Cố An Kỳ nhìn đội hình đó, nở nụ cười nhàn nhạt, không nói gì thêm, thật ra mọi người đều hiểu, mặc dù áp lực rất lớn, nhưng nếu thành công, tiền đồ của họ sẽ rực rỡ khôn cùng.