Tuy nhiên ngày hôm sau, Hoàn Uyên không trực tiếp vào triều, mà đi tới phủ đệ của Tôn Thúc Quán Thái Thú tại Ngô Quận.
Sự thực, Hoàn Uyên là Trung Đại Phu, trừ khi Sở Vương triệu kiến mới có thể vào triều, bằng không cơ bản không có tư cách vào cung. Dù ông ta là Tộc thúc của Hoàn Sở tộc cũng không được.
Thúc Tôn Quán không hề lạnh nhạt, tại thư phòng trịnh trọng tiếp đón Hoàn Uyên.
Trong thư phòng, hai người thi lễ. Hòa Uyên cũng không hề giấu giếm, thẳng thắn nói:
- Thúc Tôn Công, Đại Vương hạ chiếu thúc đẩy tân thuế ruộng pháp, quân quan và dân chúng từ trên xuống dưới, triều đình từ trong ra ngoài đều thảo luận. Khiến thế gia, sĩ tộc cùng dân đen tất cả đều phải đóng thuế, từ xưa chưa bao giờ có tiền lệ này, làm trái với quy tắc, nhất định làm cho người người oán trách.
Thúc Tôn Quán im lặng không nói, cũng không tùy tiện tỏ thái độ.
Hòa Uyên lại nói:
- Phò tá họ Hạng đã trải qua ba đời, có thể nói là nguyên lão ba đời Sở Quốc, trở thành cựu thần của Đại Sở. Không thể nhắm mắt làm ngơ nhìn Đại Vương nghe lời hàm hồ, làm trái lại quy tắc, càng không thể nhắm mắt làm ngơ nhìn Đại Sở lầm đường lạc lối, rơi xuống vực sâu. Thúc Tôn Công, ngài cần phải đứng lên kêu gọi, dẫn dắt Giang Đông sĩ tộc...
- Dẫn dắt Giang Đông sĩ tộc gì chứ?
Thúc Tôn Quán lạnh lùng cắt lời Hoàn Uyên nói:
- Định tạo phản sao?
- Oạch, đương nhiên không phải là tạo phản.
Hoàn Uyên nghe vậy, có chút khó xử nói:
- Là nguyên lão ba đời của Đại Sở, trở thành cựu thần, cần có trách nhiệm và nghĩa vụ khuyên giải Đại Vương gần quân tử, xa tiểu nhân, vậy không phải sao?
- Gần quân tử, xa tiểu nhân là sao?
Thúc Tôn Quán lãnh đạm nói:
- Ai là quân tử, còn ai là tiểu nhân?
Hoàn Uyên nói rằng:
- Có công lên tiếng khuyên giải, đó chính là quân tử. Còn như Bách Lý Hiền, Tử Xa Sư chỉ biết a dua phụng thành, lại không hiểu lễ nghi là gì, rốt cuộc ăn nói xằng bậy khiến dân đen cùng sĩ tộc trong thiên hạ tất cả giao nộp thuế, đó chính là tiểu nhân. Đứng lên dẫn dắt Giang Đông sĩ tộc, khuyên giải Đại Vương tránh xa lũ tiểu nhân Bách Lý Hiền, Tử Xa Sư, bằng không, Sở Quốc ta ắt sẽ diệt vong!
- Cái gì mà a dua phụng thành, cái gì là lễ nghi?
Thúc Tôn Quán nhíu mày, lãnh đạm nói:
- Hoàn Uyên, lão phu hôm nay không ngại cảnh báo với ngươi. Tân thuế ruộng pháp được thúc đẩy, chính là chiều hướng phát triển, thấu tình đạt lý, ai dám cản trở biến pháp. Nếu ai dám chống đối quá trình đo đạc ruộng đất, toàn bộ đều là kẻ thù của Sở Quốc, ngươi tự thu xếp cho ổn thỏa.
- Thúc Tôn Công, ngài đây là...
Hoàn Uyên ngạc nhiên, có chút lo lắng.
- Người đâu, tiễn khách!
Thúc Tôn Quán không đếm xỉa gì tới, trực tiếp hạ lệnh mời khách ra khỏi phủ.
Nhanh chóng một tiểu lại đi tới, nghiêm trang nhìn Hoàn Uyên giơ tay, nói:
- Trung Đại Phu, mời.
Hoàn Uyên bất đắc dĩ, chỉ biết đứng dậy. Liền hướng về phía Tôn Thúc Quán vái chào, sau đó xoay người nghênh ngang đi.
Bóng dáng Hoàn Uyên ngoài cửa dần dần biến mất, Thúc Tôn Quan sắc mặt từ từ trầm xuống. Hoàn Uyên vốn cũng không biết, Thúc Tôn Quán vừa mới từ Vương Cung trở về, tại Vương Cung, Thúc Tôn Quán yết kiến Hạng Trang cùng Phạm Tăng. nhưng mà, Thúc Tôn Quán chưa kịp thể hiện thái độ của hắn, đã bị Hạng Trang chặn lại.
Phạm tăng nói còn tàn độc hơn, ban nãy Thúc Tôn Quán chuyển tặng lại cho Hoàn Uyên câu nói kia, chỉ là lược bớt đi mà thôi. Phạm Tăng nguyên nói là:
- Thúc Tôn Quán, lão phu hôm nay không gần ngại cảnh cáo ngươi. Tân thuế ruộng pháp thúc đẩy, chính là chiều hướng phát triển, thấu tình đạt lý. Ai dám cản trở biến pháp, ai dám chống đối quá trình đo đạc, nhất định là kẻ thù của họ Hạng, ngươi tự thu xếp ổn thỏa.
Hạng Trang, Phạm Tăng đều nhắc tới việc này ở phần trên, Thúc Tôn Quán còn có thể thế nào? chỉ có thể ngủ một giấc ngủ đông.
Trước kia, họ Hạng dựa vào Giang Đông thế gia, sĩ tộc, cùng với dòng họ gắng sức giúp đỡ, quả thực không sai. Nhưng bây giờ, họ Hạng có đầy đủ vây cánh, nhất là Hạng Trang lúc này kế vị Sở Vương, lại bày ra thủ đoạn chính trị hết sức cao siêu. Các Huyện tại Kê Bắc đều do thế lực dòng họ Hạng chiếm giữ, Hạng Trang chẳng qua muốn trở mặt nhổ cỏ nhổ tận gốc!
Bây giờ bắt tay vào việc làm giảm bớt tầm ảnh hưởng của các sĩ tộc, sợ sau này khó có thể nghịch chuyển tình thế.
Có Hạng Trang hoàn toàn nắm giữ binh quyền, hiện tại lại có Phạm Tăng trấn thủ, địa vị họ Hạng có thể nói vững như bàn thạch.
Thúc Tôn Quán nhận thấy rằng mười mấy thế gia Giang Đông năng lực, địa vị không thể sánh cùng họ Hạng. Một khi Thúc Tôn Quan ở giữa không suy nghĩ kỹ càng, hậu quả rất có thể lọt vào cuộc tàn sát đẫm máu của dòng họ Hạng. Phạm Tăng sát phạt quyết đoán không chỉ là nói khoác. Nhớ năm xưa, nếu không phải Hạng Võ do dự không quyết đoán, Lưu Bang sớm đã bị hắn giết chết.
Tất nhiên, Thúc Tôn Quán quyết định ở ẩn, cũng không có nghĩa hắn sẽ không chống đối lại.
Nếu như có cơ hội, Thúc Tôn Quán không ngần ngại ở phía sau thúc đẩy. Bởi vì mặc kệ nói như thế nào, tân thuế ruộng pháp đều làm ảnh hưởng tới lợi ích của các đại thế gia, một ngày tân thuế ruộng pháp phát triển thuận lợi, không chỉ có nghĩa các đại thế gia hàng năng giao nộp lương thực vào quốc khố, mà còn có nghĩa chính trị của các đại thế gia bị thất thế tại Sở quốc, đây mới là điều Thúc Tôn Quán cần lưu tâm.
Thúc Tôn Quán đã nhận thấy, Sở Quốc biến pháp, Hạng Trang ý chí không nhỏ. Đây là Hắn làm theo triều đại nhà Tần làm suy yếu thế lực thế, tầm ảnh hưởng của thế huân thế khanh. Sau đó đứng lên cũng cố vương quyền! Nếu như các đại thế gia không tìm cách chống lại, sớm muộn gì cũng trở thành con rối trong tay Hạng Trang, hắn muốn vặn thế nào tựa phải làm theo thế đó, hắn muốn chơi đùa thế nào phải làm theo thế đó.
Là gia chủ dòng họ Thúc Tôn, Thúc Tôn Quán đương nhiên sẽ để cho cục diện bất lợi.
Tại Ngô Trung huyện, Tây Giao
Cách đồng lớn gần dòng sông, đó chính là sản nghiệp của gia tộc Ngô Trung Trương, Trương gia không những có quan hệ thông gia với Hoàn gia, mà còn có hai cháu làm quan tại Ngô Trung Huyện.
Dựa vào thế lực của gia tộc, Trương Gia tại Tây Giao Ngô Trung huyện tích góp được không ít không ít ruộng đất.
Tuy nhiên ngày hôm nay, Trương gia lại gặp phải phiền toái lớn, Hộ Pháp Giáo Úy mang binh tới trước cửa!
Ngay ngày hôm qua, huyện thừa Ngô Trung dẫn người tới đo đạc giao đất, khi đo đạc đến đất ruộng đất Trương Gia, thì bị cản trở, náo loạn đến cuối cùng Ác Phó của Trương gia thậm chí còn cho người đánh Huyện thừa Ngô Trung và mười mấy tên nha dịch. Huyện thừa Ngô Trung giận giữ, làm đơn kiện Trương Gia bẩm báo tới Bộ Hộ pháp Giáo úy, bởi vậy, Tử Xư Sa mang binh giết tới cửa.
Trên bờ ruộng, hơn năm mươi gia nô mặc áo xanh cầm tay cầm mộc côn, kết thành viên trận. Xung quanh viên trận, hơn hai trăm Sở binh đằng đằng sát khí bao vây bốn phía.
Tử Xa Sư ngồi trên lưng ngựa, dùng roi ngựa chỉ ra phía xa nơi những gia nô của Trương gia, quát lớn dẹp đường:
- Trương Vấn, bản Tướng Quân nói lần cuối cùng, hãy từ bỏ ý đính chống cự đi, mau hạ lệnh cho người của ngươi buông binh khí xuống. Sau đó hợp tác cùng Ngô Trung Huyện Lệnh đo đạc ruộng đất cho tốt, mọi thứ vẫn còn chưa muộn, bằng không, bản Tướng Quân đành phải giết ngươi!
Ở giữa trong đám gia nô, Trương Vấn nghe vậy có phần sợ hãi. Tuy nhiên hắn lập tức nghĩ tới câu nói đêm qua của Hoàn Uyên với mọi người, cần biết rằng Giang Đông sĩ tộc không phải dòng họ Kê Bắc, lại càng không thể so sánh cùng dân đen. Việc này Tử Xa Sư tuy rằng ngang nghạnh, chẳng lẽ nào thực sự dám ngang nhiên giết hại sĩ tộc Giang Đông sao?
Hơn nữa, Trương gia cũng không còn đường lui, bởi vì đo đạc ruông đất một khi bắt đầu, sản nghiệp Trương Gia chí ít cũng giảm đi sáu phần. Bởi vì phần lớn ruộng đất đều do Trương gia chiếm đoạt mà có, căn bản đều không có khế ước, khế đất. Bởi vì trước đây căn bản không cần thiết, cho nên cũng không có làm khế ước, khế đất giả. Bây giờ muốn làm giả cũng không kịp nữa rồi.
Lập tức Trương Vấn nói:
- Sĩ tộc không phải nộp thuế, trước kia cũng vậy, các ngươi đều là bọn loạn thần tặc tử, làm bại hoại phép tắc, làm rối kỷ cương. Lão phu muốn xem, các ngươi thực sự dám giết người tại đây không?
Lão thất phu một phen liều mạng. Tử Xa Sư nhếch mép cười, thoáng chốc trên mặt hiện lên một tia sát khí, ngay lập tức rút hoành đao bên hông ra, chỉ lên trời, ở bốn phía hơn hai trăm Sơ binh cùng rút kiếm ra bày thành thế trận sẵn sàng nghênh địch. Ánh nắng rọi xuống thanh đao lóe lên một tia sáng, khiến kẻ khác vô cùng sợ hãi.
Bị bao vây, hơn năm mươi gia nô Trương gia nhất thời rối loạn, không ai dám lên tiếng. Ngay tức khắc năm mấy gia nô vứt binh khí trong tay tìm cách thoát thân, tuy nhiên thật không may, lúc này bọn họ nghĩ tới chuyện thoát thân cũng đã muộn mất rồi. Rất nhanh sau đó, Tử Xa Sư giơ thanh đao chỉ lên trời giữ tợn chém xuống:
- Giết!
Cùng với tiếng hét lớn oai phong vang dội, hơn hai trăm quân Sở giống như bầy lang sói đánh về phía năm mưới mấy gia nô Trương gia cướp đường bỏ chạy. Trong chốc lát, trên bờ ruộng vang lên những tiếng kêu thê lương, hai hạ phủ vừa tới, năm mươi mấy nô gia Trương gia đều nằm trên vũng máu.
Từ trước tới nay biến pháp, không đổ máu ắt không thể thành công!
Tử Xa Sư đã hạ quyết tâm, muốn mượn năm mưới mấy cái đầu kia để lập uy cho tân pháp!
Trong khoảng thời gian ngăn, Trương Vấn chủ Trương gia cùng năm mươi mấy gia nô đều bị chém chết tại chỗ. Tại đó máu chảy khắp bờ ruộng, còn có ba kẻ mặt mày dữ tợn nằm trên bờ ruộng. Rất nhiều thi thể không đầu nằm ngổn ngang dưới đất, toàn bộ chính là một tòa Tu La địa ngục.
Đứng ở xa xa bách tính đứng xem, có không ít người lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, Trương gia thường ngày làm hại người bá tánh, lạt làm khinh nữ vô cùng độc ác, nhất là năm mươi mấy tên gia nô giống như năm mươi con chó dữ, vẽ đường cho hươu chạy. Hiện tại những con chó dữ này đã bị quan binh tiêu diệt, mọi người không vui mừng sao được?
Núp sau đám người không ít sĩ tộc sợ hãi, mặt mũi trắng bệch.
Việc này Tử Xa Sư, thật đúng là một ' cối tử thủ ' giết người không chớp mắt, năm mươi mấy mạng người, nói giết là giết, hơn nữa ngay cả Trương Vấn cũng giết ngay tại chỗ. Tuy rằng, bản thân Trương Vấn không phải xuất thân sĩ tộc, nhưng hắn có hai cháu giữ chức tại Ngô Trung huyện nha, vả lại Trương gia cùng Hoàn gia có quan hệ thông gia, bấy giờ tại Ngô Trung rất có danh vọng sĩ tộc.
Nhưng Tử Xa Sư vốn không để ý tới chuyện này, thậm chí còn chưa sai người thu thập những thi thể tại hiện trường, tựu giao phó Ngô Trung huyện lệnh bắt đầu đo đạc ruộng đất Trương gia.
Ngô Trung, quận thủ phủ.
Thúc Tôn Bình vội vã đi vào thư phòng, chạy tới thượng thư phòng bẩm báo với Thúc Tôn Quán:
- Phụ Thân, Tử Xa Sư ' cối tử thủ ' giết người, hơn nữa một lúc giết hơn năm mươi mấy mạng người Trương gia, ngay cả Trương Vấn lão tiên sinh cùng giết!
- Hả, Thật vậy sao?
Lúc đầu, Thúc Tôn Quán nghe vậy ngây người ra, xong lập tức mỉm cười nói:
- Giết tốt lắm!
- Ồ sao vậy? Phụ Thân, người đấy là...
Thúc Tôn Bình nhất thời rối loạn, trong đầu mịt mờ khó hiểu tự hỏi. Tại sao Tử Xa Sư giết rất tốt?
Nhưng Thúc Tôn Quán không giải thích nhiều, chỉ giao phó cho Thúc Tôn Bình nói:
- Bình nhi, ngươi mau tới Hoàn phủ, kêu Hoàn Uyên lập tức đến đây gặp ta, nói là ta có việc gấp
muốn cùng hắn bàn bạc.
Vâng!
Thúc Tôn Bình cúi đầu chào, xoay người đi.