Bùi Hoằng Sách đang làm gì đó, vì sao không xuất kích?
Không chỉ Bùi Hoằng Sách mà ngay cả Huỳnh Dương cũng không có phản ứng? Phòng Huyền Linh đang làm gì? Từ Thế Tích đang làm gì? Tại sao không nghe thấy bất kỳ tin tức gì?
Ngôn Khánh rất không yên tâm, thậm chí còn sinh ra một dự cảm bất thường.
Hổ Lao quan thất thủ rồi, như vậy thì Huỳnh Dương huyện.... Trịnh Thiện Quả hiện tại chạy về Huỳnh Dương, cũng không biết hiện tại tình hình thế nào.l
Nếu như là đời sau, có một chiếc điện thoại là có thể giải quyết toàn bộ vấn đề, nhưng ở thời đại này không có cách nào, nếu chỉ dựa vào thám mã thì rất khó khăn, Ngôn Khánh bắt đầu tính toán nên làm sao để tăng cường tin tức.
- Tạ An Dân, Tô Liệt.
- Có mạt tướng.
- Từ giờ trở đi, hai người các ngươi là yếu nhân không cần cởi giáp, tay không rời binh khí, tùy thời chiến đấu, các ngươi thông báo xuống phía dưới, từ lúc này toàn thành giới nghiêm, nếu không có lệnh bài của ta thì bất cứ kẻ nào cũng không được ra vào Củng huyện... Đảng Sĩ Kiệt, Đảng Sĩ Anh, Đảng Sĩ Hùng ba người các ngươi mang người dò xét đường đi, nếu như có người khả nghi chống cự thì lập tức tiền trảm hậu tấu, mọi người cứ hành động đi.
- Vâng
Lý Ngôn Khánh sau khi phân phó xong cùng với Ngôn Hổ trở về huyện nha.
Hắn cùng với Ngôn Hổ mang theo mười bốn võ tăng đóng ở trong nhà để phòng ngừa bất trắc huyện nha thì do sư đệ của Ngôn Hổ đích thân tọa trấn.
Hàn Trọng xuất hiện, các loại tin tức bắt đầu trở nên nườm nượp.
Ước chừng vào giữa trưa thám mã hồi báo, lương quận thái thú Dương Tích Thiện, cùng với con của danh tướng Hàn Cầm Hổ, hàn Thế Ngạc làm tiên phong, bí mật suất bộ tới Huỳnh Dương, vào giờ Tý đêm qua phục kích Bùi Hoằng Sách, Bùi Hoằng Sách lúc đó nhận được tin tức có rất nhiều Ngõa Cương tặc vây công Huỳnh Dương cho nên vội vàng đến cứu viện không ngờ không phòng bị bị Hàn Thế Ngạc đánh tan.
Binh mã có hơn phân nửa đầu hàng, Bùi Hoằng Sách hiện tại hạ lạc ở nơi nào cũng không rõ.
Ngõa Cương tặc...
Lý Ngôn Khánh đột nhiên hiểu ra tại sao không có ai cảm thấy Dương Tích Thiện điều động binh mã hóa ra ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Ngõa Cương tặc, Dương Tích Thiện bí mật phái người không bị ai phát giác hẳn là Dương Tích Thiện và Ngõa Cương tặc có liên hệ với nhau.
Khoan đã Hàn Thế Ngạc.
- Ngươi vừa nói Hàn Thế Ngạc là con của Hàn Cầm Hổ?
- Đúng thế.
Trong lòng của Lý Ngôn Khánh không khỏi run lên, hắn vô ý thức hỏi:
- Vậy có tìm thấy bên cạnh Hàn Thế Ngạc có một người tên là Lý Tịnh không?
Lý Tịnh hình như là cháu ngoại của Hàn Cầm Hổ.
Dương thị phụ tử, nhiều cay nghiệt thiếu tình cả, Hàn Cầm Hổ với tư cách là nguyên lão khai quốc nhà Tùy, chính là công thần, nhưng sau khi Hàn Cầm Hổ chết con của hắn lại chạy tới làm việc dưới trướng của Dương Tích Thiện bởi vậy có thể thấy được Dương Kiên cũng tốt Dương Quảng cũng thế, đối với Nguyên lão công thần vô cùng kiêng kỵ.
Tuy nhiên chuyện này không quan hệ với Lý Ngôn Khánh, hiện tại hắn quan tâm tới nơi hạ lạc của Lý Tịnh.
Mật thám ngạc nhiên hỏi:
Lý Tịnh chưa từng nghe nói qua.
- Lý Tịnh, ngươi nói là Lý Dược Sư sao?
Bùi Thục Anh đột nhiên chen vào nói:
- Ta biết người này, tuy nhiên ta nhớ rõ, Lý Dược Sư hiện tại đang làm quan ở Mã Ấp.
- Mã Ấp sao?
Ngôn Khánh trong lòng lập tức yên ổn không ít.
Lý Tịnh quái vật này, Lý Ngôn Khánh cũng không hi vọng giao phong với hắn.
Tuy nhiên Dương Tích Thiện lựa chọn thời cơ đúng là tuyệt diệu, hiện tại Tùy Dạng Đế đông chinh cùng với Ngõa Cương tặc làm loạn cho nên không ai để ý tới sự hiện hữu của hắn, đúng là một nhân vật khó đối phó.
- Lập tức truyền xuống phía dưới, tiếp tục tìm hiểu.
Thám mã sau khi rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người Lý Ngôn Khánh và Bùi Thục Anh.
Ngôn Khánh ở trong nhà đi lại trầm ngâm không nói gì, mà Bùi Thục Anh cũng không nói chuyện im lặng ngồi ở bên cạnh nhìn Lý Ngôn Khánh mà bồi hồi không ngớt.
- Tiểu yêu, sao ngươi lại lo lắng vậy?
Ngôn Khánh mỉm cười:
- Hiện tại ở đây thì không lo lắng, nhưng mà tiểu chất lại lo lắng chuyện ở Huỳnh Dương.
Dương Tích Thiện lần này hành động quả nhiên là đã trải qua trù tính tỉ mỉ, ngay cả Trương huyện lệnh cũng đã liên hệ cho thấy Hổ lao quan có nguy cơ rất lớn bị hắn khống chế, nếu như Hổ Lao quan đã bị khống chế thì Huỳnh Dương cũng khó trốn tránh.
Còn nữa, Dương Tích Thiện đã động thủ tên Dương Huyền Cảm kia chỉ sợ cũng động thủ rồi.
Bùi Thục Anh gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Chỉ mong Trương Thiện Quả hiện tại chạy về Huỳnh Dương có thể vãn hồi lại cục diện, nếu không Huỳnh Dương một khi bị Dương Tích Thiện công phá thì Củng huyện nhất định sẽ nguy ngập.
Sư thật đã chứng minh, phúc vô song chí, họa vô đơn chí.
Đúng lúc Ngôn Khánh đang chỉnh đốn sắp đặt binh mã nghênh đón ác chiến thì thám mã một lần nữa hồi báo, Huỳnh Dương rạng sáng nay đã bị phản quân công hãm.
Lý Ngôn Khánh nghe được thì không khỏi sợ hãi.
- Huỳnh Dương tại sao lại thất thủ?
- Đêm qua Bùi tướng quân gặp tao ngộ phục kích, Huỳnh Dương thái thú nhận được tin tức liền gấp rút tiếp viện.
Thật không ngờ Bùi tướng quân bị bại quá đột ngột, viện binh tới phải chống cự với Hàn Thế Ngạc, lúc ấy thái thú lão gia cảm giác tình huống không ổn liền lui về Huỳnh Dương, tuy nhiên trong lúc ông ta lãnh binh tiếp tế thì Quy Xương Công Trịnh Thiện Nguyện đã liên hiệp với các thế gia vọng tộc ở Huỳnh Dương khởi binh làm loạn, chiếm lĩnh Huỳnh Dương, sau khi lão gia trở về Huỳnh Dương thì cửa thành đã đóng chặt, Hàn Thế Ngạc sau đó truy kích, thái thú chết trong loạn quân.... Hiện nay phản quân đang đở Huỳnh Dương nghỉ ngơi và hồi phục, ít ngày nữa sẽ hướng về phía Củng huyện xuất binh, công tử mau đưa ra quyết đoán.
Ngôn Khánh đầu kêu ông ông, suy nghĩ lập tức trở nên hỗn loạn.
Mấy chiêu này của Dương Tích Thiện đúng là liên hoàn kế, một chiêu đã uy hiếp Huỳnh Dương.
Trịnh Thiện Nguyện... người này thân là tộc trưởng của Trịnh gia, ở Huỳnh Dương rất có uy vọng, nếu như Dương Huyền Cảm mời chào Trịnh Thiện Nguyện chẳng phải toàn bộ Trịnh gia đều theo hắn sao?
- Phòng tư mã ở đâu? An Viễn đường Trịnh Nhân Cơ ở đâu?
- Phòng tư mã lưu thủ ở Huỳnh Dương, Quy Xương công lúc tạo phản Phòng tư mã đã biết tuy nhiên binh lực cách xa, Phòng tư mã cùng với An Viễn đường Nhân Cơ công cùng với Kinh Đường Nguyên Thọ Nguyên Tống công liên hợp đội ngũ chém giết ra khỏi Huỳnh Dương tuy nhiên hạ lạc không rõ nơi nào, sinh tử không biết ra sao.
Ngôn Khánh quát to một tiếng, giậm chân đấm ngực:
- Là do ta sơ sẩy khiến cho Phòng công gặp nạn.
Người đâu mau phái thám mã tìm kiếm nơi hạ lạc của Phòng công, nghiêm mật giám thị Hổ Lao quan và Huỳnh Dương, một khi có tin tức về hướng đi của phản quân lập tức hồi bẩm.