Ngôn Khánh nhìn đám sĩ tốt bị vây quanh, do dự một thoáng rồi trầm giọng nói:
- Trời cao có đức hiếu sinh, những người này đều bị Trịnh Thiện Nguyện đầu độc, ta và ngươi hôm nay cũng không nên dồn họ vào chỗ chết, chẳng bằng để bọn họ đi đi .
Nói xong Lý Ngôn Khánh nhìn về phía Tân Lễ, tỏ vẻ chờ đợi.
Tân Lễ nghĩ nghĩ rồi cười nói:
- Lý công tử đã cầu tình cho bọn họ... Chúng ta cũng không cần làm đẹp công lao của mình, thả cho bọn họ một con đường sống.
Vẻ oai hùng quả nghị này cùng với Tân Thế Hùng rất giống nhau.
Sau một lần hợp tác Lý Ngôn Khánh đối với hắn khá hiểu rõ, người này dùng kỳ mưu không phải là một tên khát máu hiếu sát, đừng nhìn hắn ngay thẳng, thiết diện vô tư nhưng lại là một người tâm tư không tệ. Lý Ngôn Khánh chắp tay đa tạ Tân Lễ rồi cùng với Hùng Khoát Hải và Hám Lăng phối hợp với Tạ Khoa thu thập tàn cuộc.
Hắn và Tân Lễ thì suất lĩnh bộ lao đi tới thẳng Huỳnh Dương.
Trước khi chia tay Lý Ngôn Khánh còn dặn dò Tạ Khoa:
- Nơi đây mọi chuyện sau khi kết thúc lập tức trở về Củng huyện, hiện nay Dương Huyền Cảm chỉ sợ không chống cự được lâu.
Tạ Khoa gật đầu đáp ứng.
Tuy hắn hiện tại quan chức đã trên cả Lý Ngôn Khánh là binh tào tòng uqaan Huỳnh Dương, tương xứng với Từ Thế Tích.
Nhưng hắn vẫn nguyện ý nghe theo Lý Ngôn Khánh. Nửa năm đồng đội ở Cao Ly, nghe theo Lý Ngôn Khánh đã thành thói quen, còn nữa trở lại Huỳnh Dương và trở lại Củng huyện đối với hắn cũng không khác biệt gì.
Sở dĩ nói như vậy vì Huỳnh Dương lúc này đã nằm trong tay của Phòng Huyền Linh.Từ lúc Lý Ngôn Khánh nhận được tiễn thư hắn đã có một kế hoạch.
Trước hết hắn để Phòng Huyền Linh đem Trịnh Thiện Nguyện rời khỏi Huỳnh Dương, rồi sau đó thông qua tai mắt ở Huỳnh Dương liên hệ với Trịnh Thiện Quả.
Trịnh Thiện Quả tuy là tù binh của Dương Huyền Cảm nhưng không có nghĩa hắn sẽ đầu hàng Dương Huyền Cảm.
Cho dù con trai của hắn là Trịnh Nghiễm đã hàng Dương Huyền Cảm thì Trịnh Thiện Quả cũng không hàng, nguyên nhân rất đơn giản, Trịnh Thiện Quả là con người chí hiếu, ánh mắt cũng nhìn xa, cho nên Ngôn Khánh đánh bạc rằng Trịnh Thiện Quả hiện tại đang thân ở doanh tào lòng ở hán, mà trên thực tế cho dù Trịnh Thiện Quả chết một đứa con cũng không sinh nhiều oán hận với Tùy thất.
Trái lại sau khi biết được Lý Ngôn Khánh khôi phục đoạt được Hổ Lao quan, Trịnh Thiện Quả rất vui vẻ tuân mệnh.
Hắn mặc dù được Dương Huyền Cảm đãi ngộ nhưng lại không có binh quyền, tuy nhiên phía dưới của hắn còn có một người tâm phúc của Trịnh Thiện Nguyện, Trịnh Sĩ Tắc. Từ lúc mới bắt đầu Trịnh Sĩ Tắc đã đi theo Trịnh Thiện Nguyện nhưng ánh mắt của hắn rất linh hoạt, nhìn thấy chiến sự ở Lạc Dương bất lợi, Trịnh Sĩ Tắc liền sinh ra hối hận, đúng lúc này Trịnh Thiện Quả ra mắt khiến cho hai người phối hợp ăn nhịp với nhau.
Nếu như Trịnh Thiện Nguyện ở Huỳnh Dương thì Trịnh Sĩ Tắc không thể nào khống chế cục diện.
Vì vậy Trịnh Thiện Quả và Trịnh Sĩ Tắc hợp mưu lừa Trịnh Thiện Nguyện rời khỏi Lạc Dương sau đó mở thành nghênh đón đám người Phòng Huyền Linh, khống chế thành trì Huỳnh Dương.
Cùng lúc đó đám người Ngôn Khánh mật thiết chú ý tới hành động của Trịnh Thiện Nguyện, chém giết một hồi ở sườn núi đất đỏ.
Chuyện này nói thì có vẻ dễ dàng nhưng cần phải có dũng khí và trí tuệ, Lý Ngôn Khánh cùng với Tân Lễ sau khi hợp binh nhanh chóng chạy tới thành Huỳnh Dương, lúc chạng vạng tối đã tới bên ngoài, chỉ thấy Phòng Huyền Linh mang theo chúng tướng và thân sĩ ra khỏi thành nghênh đón.
Trước kia Lý Ngôn Khánh là một phần tử ở Huỳnh Dương.
Nhưng khi đó hắn bất quá chỉ ăn nhờ ở đậu, hiện nay Lý Ngôn Khánh một lần nữa tiến vè Huỳnh Dương, nghiễm nhiên là một người chinh phục, tâm tình dĩ nhiên là khác nhau rất nhiều.
- Ngôn Khánh tiểu đệ, ngươi cuối cùng cũng đã tới rồi.
Phòng Huyền Linh nhìn thấy Lý Ngôn Khánh vô cùng hưng phấn kêu lên, bước nhanh tới ôm lấy Lý Ngôn Khánh.
Hai người tuổi tác kém nhau nhiều nhưng đứng chung một chỗ, Ngôn Khánh cao hơn hắn cả một cái đầu. Từ Thế Tích cũng tiến lên ôm lấy Lý Ngôn Khánh, không nói một câu. Mà Tô Định Phương thì lẳng lặng ở một bên, khi Ngôn Khánh đi tới hắn mới tiến tới khom người thi lễ:
- Mạt tướng Thôi Định Phương tham kiến công tử.
- Công tử, lúc này chúng ta đã thu được toàn thắng chưa?
Ngôn Khánh cười ha hả, dùng sức ôm lấy Tô Định Phương mà không nói gì.
Tân Lễ ở bên cạnh đột nhiên nói với Phòng Huyền Linh.
- Đã nghe qua danh tiếng của Lý công tử, hôm nay mới được thấy, quả nhiên bày mưu tính kế, quyết thắng ngoài nghìn dặm.
Phòng Huyền Linh nhẹ nhàng gật đầu.
Trong lòng hắn nghĩ tới một chuyện khác, nếu như Lý Ngôn Khánh lớn hơn một chút, thiên hạ này nhất định lưu lại danh hào của hắn.
Kế tiếp con của Thôi Chí Nhân là Thôi Thiện Phục cũng tiến lên chào Lý Ngôn Khánh, còn có những thân sĩ khác nhao nhao vấn an. Mà Trịnh Thiện Quả thì tới cuối cùng, lúc Ngôn Khánh tiến lên hắn mỉm cười nói khẽ:
- Lý công tử, chúng ta lại gặp mặt, từ khi chia tay vẫn khỏe chứ?
Nói những lời này xong, Trịnh Thiện Quả trở nên phức tạp.
Một hồi đại loạn, Trịnh thị gặp phải tai nạn chưa từng có từ trước tới nay, Trịnh Thiện Nguyện đầu nhập vào phản quân của Dương Huyền Cảm đối với Trịnh thị sẽ trở thành ảnh hưởng rất lớn.
Con của hắn cũng đã chết, tương lai của Trịnh thị sẽ đi tới đâu?
Đối với tâm tình lúc này của Trịnh Thiện Quả, Lý Ngôn Khánh nhiều ít cũng cảm nhận được.
Hắn tiến lên chào đột nhiên cất tiếng nói:
- Thiện Quả công, có một số việc chỉ do một đám người gánh chịu, không liên quan đến người khác... Thiện Quả công không cần lo lắng quá mức.
Trịnh Thiện Quả hai mắt sáng ngời, những lời này của Lý Ngôn Khánh hắn vô cùng hiểu rõ.
Tuy nhiên điều khiến cho hắn cảm thấy vui vẻ nhất chính là Ngôn Khánh cùng với Trịnh thị ân oán, hắn sẽ không đi so đo. Dù sao Lý Ngôn Khánh lần này rung chuyển mọi thứ, dẫn đầu quân phản kích, ngăn chặn phản quân công kích ở Củng huyện, sau đó lại cùng với đám người Tân Lễ chiếm lại Quản thành, Huỳnh Dương. Chớ xem thường hai môn huyện này, Huỳnh Dương quận được thu lại, chiến cuộc ở Lạc Dương bị ảnh hưởng bởi nó rất nhiều.
Nói cách khác, sau trận chiến này, thanh thế của Lý Ngôn Khánh đã bay lên, người khác không thể ngăn cản.
Hắn nếu như mượn lúc này bỏ đá xuống giếng thì Huỳnh Dương Trịnh thị nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Sau lưng của Lý Ngôn Khánh đến tột cùng là thế lực nào, Trịnh Thiện Quả hiện tại cũng không tinh tường.
Trong lòng hắn hơi tiếc nuối: Nhân tài như thế tại sao Trịnh thị lại không giữ lại.
Trịnh Thiện Quả trong lòng sầu khổ nhưng trên mặt vẫn nở ra nụ cười tươi.
- Ngôn Khánh, phần nhân tình này Trịnh gia nhớ kỹ.
Đám người Lý Ngôn Khánh túm tụm với nhau sau đó đi vào huyện nha.
Vừa ngồi xuống Lý Ngôn Khánh đột nhiên hỏi:
- Xin hỏi vị nào là Trịnh Sĩ Tắc Trịnh tiên sinh?
Trịnh Sĩ Tắc ở sau lưng của Phòng Huyền Linh, dương dương đắc ý, bỗng nhiên nghe thấy Lý Ngôn Khánh hỏi thăm liền trầm mặt xuống.