Tiêu thái hậu khẽ giật mình, vội vàng nhận lấy phong thư trên tay Vương thị. Nhìn chữ viết quen thuộc trên phong thư, Tiêu thái hậu không kìm nén được, chảy nước mắt.
Chiến sự Lưỡng Hồ đã gần kết thúc.
Đúng như trên dưới Lý Đường đã đề cập, Tiêu Tiển chẳng qua là một bộ xương khô trong mộ, không đáng coi trọng. Ban đầu khi Lý Uyên khởi sự, Tiêu Tiển bị ép buộc quy hàng; cho nên Tiêu thái hậu mới có thể đứng vững gót chân ở Giang Đông, người này lập tức bất hòa với Lý Đường, chẳng những giết chết quan viên Lý Đường phái đi, mà còn tự lập vương, thực hiện mộng đẹp hoàng đế ở Lưỡng Hồ. Theo Tiêu Tiển thấy, hợp lực với Tiêu thái hậu, chống lại Lý Đường cũng không khó khăn, chỉ là Lý Đường hung hãn vượt quá dự liệu của Tiêu Tiển.
Lý Thế Dân vốn là người khéo dụng binh, lại có Lý Tịnh chuyên môn trù tính cho hắn, vì vậy y vừa kiên quyết chấp hành, lại vừa linh hoạt giảo quyệt. Nghi Đô bị bao vây khiến cho Tiêu Tiển rất khẩn trương, hắn cũng không dám xem thường, vội vàng lệnh cho Đổng Phúc Trân ở Kinh Môn xuất binh giải cứu. Vì vậy, Lý Thế Dân bị vây khốn là giả, thăm dò Kinh Môn là thật. Viện binh của Phúc Trân vừa mới xuất động, Lý Thế Dân lập tức sai Lý Viện phục kích giữa đường….Ngày tháng năm Võ Đức thứ tư, Lý Đạo Huyền đang ác chiến với Phòng Huyền Linh tại Kinh Sơn, đột nhiên vượt sông xuất kích, vây khốn Kinh Môn, môn hộ Giang Lăng.
Một khi Kinh Môn thất thủ, Giang Lăng sẽ gặp nguy hiểm trong sớm chiều.
Nhưng lúc này trong tay Tiêu Tiển không có nhiều binh mã, đồng thời còn phải tử thủ Giang Lăng, làm gì còn thời gian đi giải cứu Kinh Môn?
Bất đắc dĩ, Tiêu Tiển đành phải một lần nữa điều động sứ giả tiến về Tiễn Đường, khẩn cầu Tiêu thái hậu niệm tình đồng tông, xuất binh cứu viện, chỉ là Tiễn Đường hiện giờ. . . . . .
Ngày tháng năm Võ Đức thứ tư, Tiêu thái hậu hạ chiếu, lệnh cho Thái thú Giang Đô là Tạ Ánh Đăng suất binh tử thủ Giang Đô.
Ba vạn tinh binh dưới trướng trong mười ngày nhanh chóng vượt sông, tử thủ Giang Ninh, chống cự công kích của Lý Đường. Giang Ninh là môn hộ của Giang Tả. Lưng dựa vào núi Chung, trực diện Đại Giang. Nếu Giang Ninh thất thủ thì Lý Đường có thể thông suốt, thẳng đến Tiền Đường. Nói không khoa trương, Giang Ninh chính là đường sinh tử của Tiêu Tùy.
Đối diện với thế như chẻ tre của Tô Định Phương và Từ Thế Tích, tiến quân thần tốc, Tiêu thái hậu làm gì còn dư lực, giải cứu Tiêu Tiển. Trên thực tế, nếu không biết rõ tình huống của Tiêu Tiển, Tiêu thái hậu còn muốn cầu viện Tiêu Tiển.
Trong tình thế này, những lời hùng hồn “Sẽ đánh bại Giang Tả Lý Đường” của Tiêu Tiển tựa hồ đã biến thành trò cười.
Tháng ba, mưa rơi rải rác, những chiếc thuyền chài nằm trên mặt sông, lộ ra sự yên tĩnh vô tận. Lý Thế Dân dưới sự hộ vệ của Tần Quỳnh và Trình Tri Tiết, lặng yên từ Nghi Đô đến Kinh Môn thành.
Lúc này, Kinh Môn đã bị đoàn đoàn Đường quân bao vây….Lý Đạo Huyền mang gần mười lăm vạn binh mã hai châu, bao vây chặt chẽ Kinh Môn. Tổng quản Trịnh Nguyên Thọ của Dự Châu, sau khi giao phó binh mã cho Lý Đạo Huyền liền hoàn thành nhiệm vụ.
Lý Đạo Huyền mặc dù mới mười tám tuổi, nhưng chỉ huy mười vạn đại quân lại dễ dàng như trở bàn tay. Từ khi mười hai tuổi đến Củng huyện, dưới sự dạy dỗ của bọn người Lý Ngôn Khánh, Lý Đạo Huyền đã không còn là một thiếu niên ngây thơ ngày xưa nữa.
Theo Lý Ngôn Khánh hết lần này đến lần khác đại thắng, ngưỡng mộ của Lý Đạo Huyền đối với Lý Thế Dân đã dần dần chuyển dời đến Lý Ngôn Khánh. Người ta thường nói, sức mạnh của tấm gương là vô cùng lớn. Khi Lý Đạo Huyền ngưỡng mộ Lý Thế Dân, ngưỡng mộ hắn Huyền Giáp thiên binh không gì không đánh được, bách chiến bách thắng; ngưỡng mộ Lý Thế Dân trước mỗi trận chiến đều anh dũng giết địch. Ở Củng huyện, sau khi Lý Đạo Huyền học xong mưu lược, lúc này trong mắt hắn, hành vi của Lý Thế Dân đã biến thành lỗ mãng, biết Lý Thế Dân đến, Lý Đạo Huyền lập tức ra đại doanh nghênh đón. Hắn cung kính tiến lên chào hỏi Lý Thế Dân:
- Mạt tướng Lý Đạo Huyền, bái kiến Thượng thư lệnh, Thiên Sách Đại tướng quân.
- Thập cửu đệ cần gì phải đa lễ như vậy?
Lý Thế Dân nhảy xuống ngựa, đỡ Lý Đạo Huyền đứng dậy.
Lý Đạo Huyền nghiêm mặt nói:
- Trong quân doanh, pháp lệnh dày đặc. Đại tướng quân chính là thống soái Giang Tả, mạt tướng làm sao có thể thất lễ.
Trong lời nói, lộ ra vẻ vô cùng tôn kính.
Nhưng Lý Thế Dân lại có thể cảm giác được, bên trong tôn kính của Lý Đạo Huyền toát ra sự xa cách khó hiểu.
Bất giác hắn xấu hổ cười cười, Lý Thế Dân nói:
- Thập cửu đệ trưởng thành rồi.
Từ năm Đại Nghiệp mười hai, Lý Đạo Huyền rời khỏi Hạ châu, sau khi trải qua nhiều nơi rồi đến Củng huyện, hai người tựa hồ cũng không còn gặp nhau nữa.
Có lẽ, trong ấn tượng của Lý Thế Dân, Lý Đạo Huyền vẫn chỉ là một đứa trẻ không hiểu chuyện, cả ngày vây quanh hắn.
Chỉ là lần này gặp mặt, lại làm cho Lý Thế Dân thất vọng.
Lý Đạo Huyền và hắn, tựa hồ mất đi vài phần thân cận, hơn nữa lại có vẻ lạ lẫm.
Hai người quay lại đại trướng trung quân, Lý Thế Dân khen:
- Đạo Huyền còn nhỏ tuổi nhưng dùng binh bày trận lại cay độc.
Nhìn cách bố trí xây dựng cơ sở tạm thời của Lý Đạo Huyền, Lý Thế Dân cũng không dám có nửa phần xem thường.
Hắn vốn ôm tâm tư lôi kéo, chiếm đoạt binh mã Tương Châu đến Kinh Môn, nhưng bây giờ xem ra, chuyện này có chút khó khăn. Lý Đạo Huyền dùng binh, mặc dù có vẻ non nớt, nhưng lại không gì sơ hở. Điều này cũng làm cho Lý Thế Dân muốn tìm cớ chiếm đoạt binh mã Tương Châu lập tức khó khăn hơn rất nhiều. Lý Đạo Huyền nói:
- Đại tướng quân đến Kinh Môn, không biết có gì chỉ giáo?
- Thập cửu đệ, chúng ta là người một nhà, không cần nói nhiều.
Hiện giờ, Hậu Lương sắp bị tiêu diệt, Tiêu Tiển đã không đáng để lo. Cuộc chiến Kinh Môn nói là mấu chốt diệt Lương, chi bằng nói là mấu chốt bình định Giang Tả. Theo mật thám do thám cho biết, Thượng thư Tiêu tùy Phòng Ngạn Khiêm đã ốm chết mấy ngày trước, chỉ còn lại Trương Trọng Kiên cô độc chống đỡ tình thế nguy hiểm. Tiêu tùy tập kết binh mã, vứt bỏ Giang Đô, tử thủ Giang Ninh, khiến cho cuộc chiến Giang Tả trở nên có chút phức tạp…Nhưng khiến ta lo lắng nhất vẫn là binh mã Tùy quân dưới trướng Phòng Huyền Linh Kinh Sơn. Binh mã dưới trướng Phòng Huyền Linh mặc dù không quá nhiều, nhưng đều là quân tinh nhuệ, Phòng Huyền Linh bất ngờ tập kích Dĩnh châu, Phòng Ngạn Khiêm tựa hồ phân phối lại toàn bộ bộ hạ cũ ở Đan Dương trước kia dưới trướng Phòng Huyền Linh … Phòng tặc bất diệt, Giang Tả tất có khổ chiến.
Ánh mắt Lý Thế Dân sáng quắc, chăm chú nhìn Lý Đạo Huyền.
Hắn hy vọng có thể nhìn thấy suy nghĩ trong lòng Lý Đạo Huyền hiện ra trên mặt hắn.