Jinwoo đã đến Sàn Đấu giá Thợ săn.
Không giống như các tòa nhà văn phòng thường có nhiều tầng, Sàn Đấu giá tọa lạc tại một khu nhà thấp nhưng rộng. Nó khiến người ta liên tưởng đến một bảo tàng hoặc một phòng trưng bày nghệ thuật.
Các bãi đậu xe của Sàn đủ rộng để chứa hàng ngàn người đấu giá. Ở giữa lô đất khổng lồ là tòa nhà cũng khổng lồ không kém. Nhìn vào đó, Jinwoo có thể đoán được số tiền mà Sàn Đấu giá này kiếm được trong suốt thời gian qua.
Khi Jinwoo xuống xe và đi về phía tòa nhà, một người đàn ông ăn mặc bảnh bao đã đến chào đón cậu ta,
“Thợ săn Sung Jinwoo phải không?”
“Vâng.”
Sau khi xác nhận khuôn mặt Jinwoo, người đàn ông có vẻ ngạc nhiên. Anh tiếp tục giới thiệu bản thân với một giọng nói mạch lạc,
“Xin chào, tôi là người vừa nói chuyện trên điện thoại. Tôi là một thành viên thuộc nhóm thẩm định của Sàn Đấu Giá Thợ săn, chuyên viên Kim Junggi. Làm ơn đi theo tôi.”
Jinwoo gật đầu và làm theo.
Khi Kim Junggi hộ tống người Thợ săn hạng S, hàng loạt suy nghĩ xuất hiện lộn xộn trong đầu anh ta.
‘Không ngờ tân binh hạng S vừa biến mất trước mặt các phóng viên, giờ lại đứng ngay sau mình...’
Khi mới nghe điện thoại, anh nghĩ rằng đó là một trò chơi khăm. Đầu tiên, cổ vật trong câu hỏi là một thứ không thể tồn tại, và sau đó người gọi nói rằng anh ta là Thợ săn hạng S vừa được công bố.
Sau khi anh xác nhận danh tính người gọi, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Kim Junggi.
‘Suýt nữa thì mình buột miệng chửi một Thợ săn hạng S...’
Thật may mắn vì anh ta đã không buột miệng mắng Sung Jinwoo.
[Theo kết quả bài kiểm tra, Thợ săn Sung Jinwoo đã vượt 5 hạng nhờ quá trình Tái thức tỉnh. Anh ta trở thành một người xếp hạng S. Chúng tôi đã nhận được báo cáo rằng anh ta là một Thợ săn lớp Pháp sư]
Ngay bây giờ, các màn hình TV trong tòa nhà và khắp mọi nơi vẫn đang hiển thị khuôn mặt của Jinwoo. Như thể bị làm phiền, Jinwoo lại đội mũ trùm đầu lên. Trong khi đó, Kim Junggi đột nhiên cảm thấy một sự rung động kỳ lạ trước tin tức về Jinwoo.
‘Mình có nên rủ anh ấy chụp ảnh tự sướng không?’
Nghĩ một lát, người Thẩm định viên lắc đầu. Nếu không phải anh ta đang làm việc, có lẽ Kim Junggi sẽ xin chữ ký hoặc đề nghị chụp ảnh. Tuy nhiên, anh ta không thể hành động bất lịch sự với một vị khách Vip. Nhất là khi người đó tới đây vì một giao dịch quan trọng.
Kim Junggi buộc phải kiên nhẫn.
‘Khoảng cách từ lối vào đến đây chỉ ngắn vậy thôi sao?’ ?
Trong lúc anh ta suy nghĩ miên man, hai người đã đến phòng thẩm định. Với khuôn mặt thất vọng, Kim Junggi nói,
“Lối này, thưa ngài”.
Trong căn phòng lớn, người Quản lý nhóm thẩm định và Thẩm định viên trưởng đang đứng chờ đợi. Nhìn thấy Jinwoo, người quản lý tròn mắt. Anh ta đã bỏ dở bữa trưa để chạy đến đây.
‘Đó thực sự là người đàn ông trên bản tin...’
Trong khi đó, Thẩm định viên trưởng nuốt nước bọt,
‘Lẽ nào... Món vật phẩm đó cũng là thật?’
Không, chưa chắc. Người Thợ săn đó là thật, song không có nghĩa là món đồ của anh ta cũng vậy. Người Thẩm định viên trưởng nghĩ thế và bình tĩnh lại.
Trên thế giới này, những chuyên gia lành nghề nhất cùng những vật liệu cao cấp nhất cũng chỉ có thể tạo ra được một vật phẩm khuếch đại chừng 50% ma thuật. Thậm chí, việc thu thập nguyên liệu cũng là một thử thách vô cùng khó khăn. Chi phí và số lượng nhân lực cần thiết để chế tạo một vật phẩm như vậy cũng vô cùng lớn, đến mức thứ tạo vật xa xỉ đó chỉ xuất hiện vài năm một lần.
Khắp thế gian này, những Thợ săn lớp Pháp sư đã xếp hàng dài dằng dặc để chờ mua được món vật phẩm đó. Thế nhưng, chẳng ai dại gì bán đi món đồ quý giá như vậy.
Ngay tại Hàn Quốc, Pháp sư mệnh danh là Thợ săn mạnh nhất – Chủ hội Thợ săn Choi Jongin, cũng đang đặt lệnh mua một tạo vật có khả năng khuếch đại ma lực khoảng 50%.
Và bây giờ, người vừa mới lên hạng S, người vừa mới lộ diện trước công chúng vài phút trước, nói rằng anh ta có một vật phẩm khuếch đại ma lực tới 100%?
‘Không thể nào...’
Nếu Jinwoo không phải là Thợ săn cao cấp nhất, có lẽ các nhân viên của Sàn Đấu giá sẽ đuổi anh ta ra khỏi tòa nhà.
Dù sao thì,
Người ta không thể bất cẩn trước một Thợ săn hạng S. Dù cuộc giao dịch hôm nay có thể thất bại, nhưng người thợ săn hạng S vẫn là một khách hàng có giá trị trong tương lai.
‘Chiều anh ta chút có mất gì đâu’
Với một chút hy vọng và rất nhiều nghi ngờ, Thẩm định viên trưởng đã hỏi Jinwoo,
“Tạo vật đó... Anh có thể cho chúng tôi xem không?”
Kim Junggi và người quản lý nhóm thẩm định cũng nhìn Jinwoo chờ đợi.
“Chắc chắn rồi.”
Jinwoo đút tay vào túi và lấy viên Đá cẩm thạch từ kho đồ của mình.
“Là nó ư...”
Giám định viên trưởng đưa tay chỉnh lại kính của mình. Đó là một viên ngọc với màu máu kỳ diệu. Chỉ nhìn thoáng qua, nó cũng đủ khiến người ta kinh ngạc. Thực tế, hai người còn lại trong nhóm thẩm định đã tỏ ra ngạc nhiên hơn nhiều
“Whoa-”
Tuy nhiên, Thẩm định viên trưởng vẫn tiếp tục chỉnh lại cặp kính của mình, trong khi nhìn chằm chằm vào món đồ.
“Đây không phải là một vật phẩm được chế tạo từ ma thạch hay quặng ma thuật, đúng không?”
“Vâng.”
Thẩm định viên trưởng gật đầu,
‘Đúng như mình nghĩ.’
Đã bảy năm kể từ khi anh ta bắt đầu làm công việc thẩm định viên. Trong suốt thời gian đó, nhiều cổ vật đã qua tay anh ta, nhưng anh ta chưa bao giờ thấy một viên ngọc đỏ như thế này.
Các viên ngọc thường sáng và có màu xanh lam, và khi chất lượng tăng lên, khối cầu sẽ chuyển dần sang màu đen.
Nhưng màu đỏ thì sao?
Người quản lý bộ phận thẩm định nghiêng đầu sang một bên, sau đó cầm lấy viên ngọc từ tay Jinwoo.
Và sau đó.
“C-cái gì?!”
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng anh ta. Đó là bởi một sức mạnh không thể đo được phát ra từ viên ngọc.
‘Nó có thể là...?’
Vẫn đang bị sốc, anh ta nhìn xuống viên ngọc. Thẩm định viên trưởng là một Pháp sư hạng B. Anh ta hiểu ngay rằng mình đang cầm loại vật phẩm gì. Mồ hôi lạnh tuôn ra từ khắp cơ thể anh ta.
‘Lạy Chúa tôi!’
Nghẹn ngào trước sức mạnh từ viên ngọc, thẩm định viên trưởng ngước nhìn lên. Jinwoo đang bình tĩnh dõi theo anh ta.
‘Nếu người mang thứ này là một Thợ săn cấp thấp...’
Đây là lần đầu tiên Thẩm định viên trưởng cảm thấy như thế này.
Trong sự nghiệp của mình, anh đã bắt gặp rất nhiều tạo vật mạnh mẽ và cao cấp, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nảy sinh ý nghĩ đánh cắp tạo vật của người khác.
Tuy nhiên, đối thủ của anh ta là một Thợ săn hạng S.
‘...?
Jinwoo nhìn chằm chằm không nói một lời. Trước cái nhìn của Jinwoo, thẩm định viên trưởng miễn cưỡng đè nén lòng tham của mình.
‘Ăn cắp vật phẩm của một người hạng S?’
Nếu làm thế, anh ta thậm chí không thể tưởng tượng hậu quả kinh khủng gì sẽ xảy ra. Lúc này Jinwoo cũng nghiêng đầu trong khi nhìn vào thẩm định viên trưởng.
‘Anh ta bị sao vậy? Bị ốm à?’
Cuối cùng, Thẩm định viên trưởng đã lau mồ hôi và nói chuyện với người quản lý.
“Quản lý, xin vui lòng bật máy quay”.
“Oh! Được rồi, được rồi.”
Thẩm định viên trưởng yêu cầu bật máy ảnh, nghĩa là vật phẩm đó là hàng thật. Trái tim của người Quản lý bộ phận Thẩm định bắt đầu đập rộn ràng. Ngay cả Kim Junggi, người đầu tiên nhận được cuộc gọi của Jinwoo, cũng nhận ra và trở nên phấn khích.
“Bắt đầu quay phim”.
Người quản lý đã chuyển ống kính máy quay sang phía Thẩm định viên trưởng.
Người Thẩm định viên trưởng đứng trước một thiết bị đo sức mạnh ma thuật. Đầu tiên, anh đặt viên đá cẩm thạch xuống.
Bíp-
Thiết bị hiển thị một con số. Sau đó, thẩm định viên trưởng nhặt lấy viên ngọc và đo lại.
Bíp-
Sức mạnh ma thuật từ người Thẩm định viên trưởng đã tăng gấp đôi. Sau khi xác nhận kết quả đo, khuôn mặt Kim Junggi trở nên tái nhợt.
“Lạy Chúa tôi...”
Người quản lý nhóm cũng chạy lên và xác nhận kết quả.
“100%? Nó thực sự là một vật phẩm khuếch đại ma thuật tới 100%?!”
Trái tim anh cảm thấy như sắp nổ tung.
Thuông thường, Sàn đấu giá Thợ săn sẽ nhận được phí hoa hồng trung bình là 5% giá trị giao dịch. Nghĩa là, nếu một mặt hàng được bán với giá một trăm tỷ, họ có thể nhận được một con số khổng lồ lên tới năm tỷ won.
Nhưng ngay cả một chuyên gia giàu kinh nghiệm của Sàn Đấu giá cũng không thể đoán được giá bán của tạo vật màu đỏ này.
‘Thật đáng kinh ngạc! Quá phi thường!’
Nếu Jinwoo không ở đây, có lẽ người Quản lý đã giơ hai tay lên trời và ôm chầm lây cấp dưới của mình.
Nếu họ thành công trong việc bán thứ này, họ có thể nhận được bao nhiêu tiền hoa hồng?
Vì quá phấn khích, người Quản lý thở dốc. Trong khi đó, Kim Junggi cũng phản ứng giống như cấp trên của mình. Người đàn ông nắm chặt tay với khuôn mặt phấn khởi.
‘Ngon rồi!’
Bây giờ, họ chỉ cần cẩn thận tiến hành giao dịch.
“Tôi sẽ thử nghiệm hiệu ứng của nó”.
Thẩm định viên trưởng nói với giọng run rẩy, trong khi hai nhân viên khác ngưng phấn khích và lùi lại một đoạn. Jinwoo cũng lùi lại.
Máy quay vẫn đang hoạt động.
Để lôi kéo người mua, hình ảnh thử nghiệm hiệu ứng sẽ đem lại hiệu quả tốt hơn nhiều so những con số đơn thuần.
Người Thẩm định viên trưởng nhìn về phía máy quay.
“Tôi sẽ bắt đầu ngay bây giờ.”