Lục Minh chạy về khách sạn Shangrila, Ôn Hinh phu nhân vẫn còn đang xem văn kiện, bên ngoài đã để một phần cơm. Hắn vừa thấy, trong lòng quên luôn chuyện giải thích về hành động cứu người, đi đến giật lấy văn kiện trong tay Ôn Hinh phu nhân nói : "Ăn trước đi, bây giờ đã hơn hai giờ rồi, cô còn không ăn trưa, như vậy sao được!"Ôn Hinh phu nhân bị động tác của hắn làm cho hoảng sợ, nhưng nhìn rõ lại là Lục Minh, chợt thản nhiên cười : "Được rồi, thật sự là tiểu hầu tử bá đạo, chỉ một chút nữa là cô xong rồi ... sao hôm nay trở về sớm vậy?" "A?"Lục Minh giật mình, mình nên giải thích thế nào đây, vừa rồi còn mới mạnh miệng, bây giờ không biết nói cái gì nữa. Cuối cùng, thấy rằng không thể trốn được, sớm muộn gì nàng ta cũng biết, nên đang chuyện cứu người và chuyện chọc cô cảnh sát nói ra. Ôn Hinh phu nhân nghe xong, cũng không trách hắn, ngược lại còn cười khoan dung nói : ""Con nha, bướng bĩnh y như trước đây, chẳng qua cứu người là đúng, có thể cứu được đứa nhỏ kia, con làm tốt lắm" Lục Minh không ngờ nàng còn biểu dương mình, trong lòng có chút kích động, vô cùng tự hào, giống như được mẹ khen vậy, xum xoe chạy ra lấy cơm vào, rồi thay nàng dọn dẹp đồ đạc trên bàn, tùy tiện hỏi một câu : "Tất cả đều là văn kiện sao? Con có thể giúp được gì không?"Ôn Hinh phu nhân nghe xong liền nở nụ cười, gật đầu nói : "Con có thể giúp, chẳng qua bây giờ chưa phải lúc, chờ con học xong ngành thương mại đi rồi mới được. Ở thương trường, cũng phức tạp như ở quan trường, mặt ngoài tĩnh lặng, nhưng bên trong thì sóng ngầm mãnh liệt, chỉ cần có một chuyện xảy ra, thì giống như một cơn sóng thần, cuốn tất cả mọi người vào đó. Mà ở biển lại có rất nhiều cá mập ăn thịt người, đang há mồm ra, chờ ăn một tiểu hầu tử như con vậy..." Ôn Hinh phu nhân giễu cợt Lục Minh hai cậu, nhìn thấy hắn âm thầm đổ mồ hôi lạnh, trong lòng chợt vui, lại nói : "Hai ngày nữa ở HongKong có hội đấu giá, con có thể đi theo cô xem, thậm chí có thể cho con đấu giá, dưới sáu trăm triệu, con thích gì cứ mua, nhưng trên sáu trăm triệu thì con phải nghe lời cô" Có được đặc ân tốt như vậy, Lục Minh đương nhiên gật đầu. Sau khi dùng cơm, Ôn Hinh phu nhân tỏ vẻ phải nghỉ ngơi, kêu Lục Minh rời đi, chẳng qua, lúc hắn bước ra cửa phát hiện ra nàng lại cầm lấy văn kiện. Trầm khinh vũ các nàng chưa tới, hạ linh và ngu thanh y thì không ở bên cạnh, còn chăm sóc cho Ôn Hinh phu nhân thì mình bây giờ không thể giúp. Lục Minh nhàm chán trở về phòng, ngồi luyện thuốc được một lúc, rồi lấy "thập bát khổ đại ngục"ra xem. "Thập bát khổ địa ngục"này đối với con trai mà nói, thì đúng là phương thức tu luyện khủng bố nhất, nhưng đối với con gái, cũng là thoải mái nhất, các nàng chỉ cần tìm suối, rùng rức, hoa viên ...cái địa phương ấy tu luyện là có thể. Hơn nữa, tu luyện mệt mỏi rồi, chỉ cần uống sữa, nước trái cây, mật, nước suối ... để bổ sung năng lượng. Không giới hạn mỹ thực, không giới hạn thời gian, chổ nào có đất, chổ đó cỏ thể tu luyện được. Trừ việc trước khi luyện thành không thể abc với con trai ra, thì không phải theo khuôn mẫu nào, thậm chí ngâm mình trong sữa, dòng suối hay trong thuốc thì sẽ đạt được hiệu quả tu luyện tốt nhất, Quá trình tu luyện cũng rất thoải mái, tu xong còn có thể thanh xuân tỏ sáng, dung mạo kéo dài không thay đổi... Chẳng qua, khuyết điểm duy nhất chính là, sau khi cùng với con trai abc xong, sẽ đem tất cả công lực chuyển hóa vào trong cơ thể con trai, không lưu lại một chút gì. Đây chính là công pháp tu luyện vì con trai. Hoàn toàn không có chút gì cho mình, cho nên có tên là Hồng Trang Kiếp, ý là những thứ này khi xuất giá sẽ cho đi theo làm của hồi môn, như vậy chính là thời kỳ công pháp ngưng hẳn. "Không biết Giai Giai các nàng có tu luyện Hồng Trang Kiếp này không?"Lục Minh có chút buồn rầu, tu luyện thì thoải mái, nhưng kết quả lại là con số 0. Chuyện này ai lại nguyện ý đi làm? Lục Minh mặc dù có tâm tu luyện thập bát khổ địa ngục, nhưng không có điều kiện thống khổ... Chúc Tiểu Diệp không cho hắn lấy tử khí, Cảnh Hàn cũng không chịu cho hắn chạm vào băng hàn khí. Cuối cùng đóng sách lại, mở máy tính ra, nhàn chám nằm trên mặt đất, hy vọng có thể tìm thấy cái gì đó vui vui. Mở các trang web trong phần ưa thích ra, vừa nhìn thấy, ngây người! Bởi vì vừa vào đã gặp ngay một cái banner [ công phu thật sự], click thử vào, bên trong có bài viết và một cái video clip, nội dung bên trong chính là vài tin tức đặc biệt của HongKong hôm nay, phía dưới là đoạn clip Lục Minh phi thân cứu người nguyên bản ( Chỉ vài giây), sau đó là một đoạn clip đã được làm lại, bao gồm làm chậm, biên tập và ghi chú thêm vào, tổng cộng đã làm chậm ba lượt, mỗi lần đều không có nghi vấn. Còn phầtruyenfull.vnment, cũng là thánh địa của spamer, trong một giờ đã có gần một triệu bàtruyenfull.vnment. #1 : Một câu nói nhãm, đại loại như temp. #2 : Trời đất, ai vậy? Quả thật quá ghê gớm! #3 : thật hay giả? #4 và #5 thì quote lại để trả lời cho người trên, xác định đoạn clip là thật. Rồi còn nói thêm một câu là cái gì mà truyền thuyết sống lại ... Còn ngườtruyenfull.vnment thứ 6 thì nói rằng con heo nhà ai chạy đến đây, mau đưa nó về ngay, nếu không lão tử sẽ một đao thịt nó. Bài post thứ bảy là của chủ topic, nội dung nói rằng : mọi người xem thì xem, đừng quăng tạ 4cus này nọ, vất vả lắm mới làm ra được, không xem thì cũng đừng spam, nếu không sẽ bị ban! Sau đó, bài viết 8, 9, 10 thì viết đến mấy ngàn ký tự, nói rằng trình độ dây thép càng lúc càng cao, còn thủ pháp diễn càng ngày càng tốt, hắn dùng ánh mắt của người chuyên nghiệp, chỉ ra vài điểm đáng ngờ, ví dụ như thời gian lăng không xoay người không hợp với lẽ thường, hơn nữa giữa không trung thì không thể dùng sức mà đá bay một tên mập như vậy, sau đó hắn ngồi phán như đúng rồi, nói cái gì mà lực là tác dụng lẫn nhau, nếu bóng đen cứu người không có dây thép, thì khi đá tên mập bay đi thì bóng đen đó cũng phải bay ngược về sau... còn động tác đập chân lên tường thì nói là cái gì mà lực hút của trái đất, còn cái phần bị mốp của trần xe, thì hắn bảo rằng cái trần xe mục nát, nếu không thì khi ngã xuống như vậy, mà vẫn có thể xoay người rời đi, đây là đều mà con người không thể làm được... Cuối cùng, hắn kết luận rằng, đây không phải là làm phim, mà bóng đen đó chính là người ngoài hành tinh! _._! #10 cũng reply lại rằng : nói cho cùng, cũng không thể thấy mặt rõ. Rồi cũng có người giả bộ kinh ngạc, đây không phải là chuyên gia bình luận 4rum trong truyền thuyết đây sao? Rồi những người sau đều dùng những emo xỉ vả, tỏ vẻ khinh bỉ cái thằng số #8, rồi còn có người phản bác, nói rằng quan điểm của thằng đó không được xác minh, nhưng kết luận lại rằng : #8 mày không làm được, nhưng không phải là người khác không làm được! Có khắc khẩu, ồn ào liền xuất hiện. Rồi có người nói rằng : #8, mày trở về sao hỏa của mày đi. #8, mẹ của mày gọi mày về nhà ăn cơm kìa... #8, mày không làm được, cứ kiếm viên thuốc màu xanh uống vào, bảo đảm thành siêu nhân liền ... #8, mày bị vô năng thì cứ thừa nhận, vợ của mày cứ để cho tao, tao tuy rằng nghèo, nhưng cơ thể không bị vô dụng như mày đâu ... #8, tao sùng bái tinh thần của mày lắm đó, đi vào tao đến nhà trẻ đi, mấy đứa ở đó đã chuẩn bị tốt rồi ... Cũng có vài bài post ủng hộ #8, đứng ra phản kích, nói các người chỉ biết dùng từ ác độc, rồi nói là phiền nhất là những người này, cứ mở mồm ra là chém gió, một chút kỹ thuật hàm lượng cũng không có. Mấy trăm bài post ở dưới, là một cuộc chiến trên mạng cực kỳ căng thẳng, không rõ chuyện gì mà cũng xen vào ... Lục Minh nhìn thấy mà choáng váng cả đầu, không thể tưởng được trong lúc mình vô ý cứu một đứa bé, mà đã xảy ra ầm ĩ lớn như vậy, trong lòng thầm chửi : Lũ dở hơi! Không chỉ võ nghệ cao cường, trong cuộc sống cũng có rất nhiều người giỏi võ như vậy, nhưng so dợ phiền toái, nên không muốn biểu hiện ra ngoài. Vưa định tắt đi, thì phát hiện ra có thêm những topic rất nóng bỏng. Một topic có tên là [ dùng kỹ thuật, bóng đen cứu người trăm phần trăm là giả], nội dung bên trong còn chỉ ra gần một trăm điểm đáng ngờ, làm cho Lục Minh nhức hết cả đầu. Lại một cái topic khác tên là [ người thật việc thật, phỏng vấn nhân vật tại hiện trường] trong đây cũng là một đoạn clip, nội dung là một cuộc phỏng vấn dân chúng ngay tại hiện trường, trong đó có cả chủ cửa hàng tham tiền kia : Tôi đương nhiên thấy, tôi bán cho hắn hai cây kem và một chai nước ... Đúng vậy, rất đẹp trai, cao ráo, đeo kính đen, mũi cao, vẻ mặt lạnh lùng, so với siêu sao Thiên Vương còn đẹp trai hơn ... Đi chung có hai người nữ, cũng rất hấp dẫn, phỏng chừng là đại minh tinh, cũng đeo kính đen, tôi còn thấy hắn đứng trên cầu thang để xem, sau đó, tôi thu một ngàn đồng của hắn, rồi bán cho hắn hai cái ghế dựa ... sau đó sự cố xảy ra, hắn để hai cô bạn gái lại, rồi lao đi cứu người ... nhanh lắm, tôi hình dung tốc độ thế nào ... tôi cũng không thể nói rõ, hắn nhảy lên, đạp lên xe, sau đó nhảy lên tường ... tôi ... trước kia tôi cũng không tin là có người như vậy, tôi không thể không tin, đúng rồi, phí phỏng vấn của các người là bao nhiêu? Sau đó lại có bàtruyenfull.vnment, post lên một clip về một vận động viên nhảy cầu, đưa ra biện chứng, con người trong khoảng thời gian quá ngắn không thể dùng sức nhiều như vậy. Bọn họ nói, động tác của vận động viên nhảy cầu đã đạt đến cực hạn của con người, không có khả năng vừa cứu người mà vừa đá bay một tên mập. Rồi có một người khác, cũng post một đoạn clip về một cú slamdunk của NBA, rồi còn xỉ nhục rằng, mày chỉ nhảy cao được có 20cm, còn người ta có thể nhảy được 120cm, đây là chêch lệch, mày không hiểu sao! Kiều lão gia có thể vừa huýt sáo vừa dunk rổ, đối với chúng mày, trừ cái việc nhắm mắt ồn ào, thì còn làm được cái chó gì... Túm lại là, một bên bảo vệ quan điểm của chủ topic, một bên thì ủng hộ ý kiến của người post bài thứ 2, nói chung Lục Minh rất là bội phục những người này, vì nhìn vào mà cứ tưởng như đây là chuyên gia. Đành mở TV lên, trời ơi, bây giờ truyền hình HongKong đã có tiết mục mới, tìm một đám người đi lên, cái gì mà chuyên gia cố vấn võ thuật hay là võ sư nổi tiếng gì gì đó, rồi cũng có cả đoàn diễn viên hôm nay, cùng thảo luận về chuyện Kungfu Panda cứu người hôm nay. "Trước kia ông làm võ sư, ông có thể võ nghệ cao cường có tồn tại hay không? Trên mạng bây giờ có nhiều nói đều nói đây là giả"Nữ dẫn chương trình bắt đầu châm ngòi lửa. "Tôi không biết người khác có làm được không, chứ tôi là không được rồi ..."Võ sư nổi danh HongKong cười ha ha. "Trước kia tôi cũng không tin, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, Kungfu Panda này cũng có chút bổn sự, chính tôi đã quay lại đoạn phim này, tuyệt đối không hề giả dối, hơn nữa, tốc độ nhanh như vậy, không người thường nào có thể làm được"Ông đạo diễn mập cười ha hả nói : "Kungfu Panda, nếu hắn muốn đóng phim, tội lập tức có một vai diễn cho hắn, có thân thủ như vậy, tôi tin chắc rằng, nếu công chiếu ra thế giới, phỏng chừng sẽ vượt qua Lý Tiểu Long năm đó!" "Có tiểu bảo bối kia kìa, mọi người có thể hỏi em nó ..."Người nữ dẫn chương trình kêu người ôm một đứa bé lại, là đứa bé mà Lục Minh đã cứu... "Em muốn được hợp tác với Kungfu Panda, nhớ ... nhớ quá ... nếu anh ấy làm nam diễn viên chính, em không ngại cùng anh ấy hôn mãnh liệt đâu!"Người nữ minh tinh trúng đạn đã chết hôm nay cũng tới, nàng thiếu chút nữa đã nói là đồng ý lên giường với Lục Minh!!! "Theo tin tức mới nhất, cao thu karate đã gọi điện đến, hy vọng có thể khiêu chiến với Kungfu Panda!"Người nữ dẫn chương trình kích động đứng lên, tin tức hôm nay quả thật quá kích thích, là tin hấp dẫn nhất trong năm, hơn nữa, còn có cao thủ karate đến khiêu chiến, nếu Kungfu Panda đứng ra ứng chiến, có một trận quyết đấu giữa cao thủ, tin chắc rằng lượng người xem của đài truyền hình muốn thấp cũng khó! "Ồ, Kungfu Panda, anh có nghe không? Cao thủ karate chuẩn bị khiêu chiến anh, nếu anh có xem chương trình của chúng tôi, xin anh cho hắn một câu trả lời thuyết phục, chúng tôi chờ điện thoại của anh!"Người nữ này quá kích động rồi, hướng về ống kính hét lên. "...."Lục Minh không biết nói gì luôn, bản thân vốn muốn hạ thấp, lại bị người khác nâng giá lên, thật quá kỳ lạ! Cứu người không cần thù lao thì không nói, đã vậy còn nhận được tên một cái nickname mới : Kungfu Panda. Tên này nghe có vẻ thú vị, người của đài truyền hình HongKong không biết nghĩ cái gì nữa, nặn ra một cái tên khá là có ý nghĩa! Thật sự làm cho người ta khó hiểu.
Lầu ba, cái ban công hướng ra mặt đường, đã xảy ra sụp đổ.
Nguyên nhân là tường ngoài đã lâu không tu sửa, lại có thêm cái bảng quảng cáo thật to treo lên, ngoài mặt thì nhìn rất cứng chắc, nhưng bên trong đã rã rệu hết rồi. Trước khi quay phim, đoàn làm phim còn câu dây cáp lên để mượn lực, quay cái cảnh mà một đám người đuổi giết nam diễn viên chính, anh ta dùng ròng rọc để nhảy, nên treo cái dây cáp lên cái ban công đó để quay một cảnh cho thật đẹp.
Cái cảnh này lên phim thì rất là đẹp, nhưng ông đạo diễn cứ bắt quay đi quay lại, càng làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến lực chống đỡ của các bảng quảng cáo bên ngoài.
Bởi vì dưới lầu có rất nhiều người đứng xem, vì thế cái âm thanh của cái bảng quảng cáo không được người ta phát hiện, vì thế mới sụp đổ xuống, đầu tiên là cái bảng quảng cáo, lung lay sắp đổ, nghiêng hơn nửa người, bụi bay tán loạn, phía dưới ngẩng đầu lên, vừa thấy, sợ đến mức chạy loạn lên bốn phía.
Lúc này, Lục Minh sợ Ngu Thanh Y và Hạ Linh lao tới, nên hét với các nàng, kêu các nàng đừng nhúc nhích.
Nếu hai người đứng ở cầu thang, đã được vách tường lầu một bảo hộ, như vậy sẽ bình yên vô sự ... Lục Minh thấy Hạ Linh ôm chặt Ngu Thanh Y trong lòng, đứng dựa vào góc tường, trong lòng không khỏi nhẹ nhõm. Lúc này, cái ban công bắt đầu sụp đổ, đá gạch bụi tứ tung, mọi người kêu la hoảng loạn ... cái bảng quảng cáo rớt xuống, "rầm ..." một cái, ngay cả mấy sợi dây cáp cố định cũng bị kéo xuống. Những người trong nhà thấy bảng quảng cáo và ban công sắp "rụng", cả đám thất kinh chạy trốn.
Lục Minh đang muốn rời đi, bỗng nhiên trong lòng có một cảm ứng kỳ quái, làm cho hắn vẫn đứng tại chổ, ngẩng đầu nhìn toàn bộ quá trình sụp đổ.
Cái cảm giác này, giống như đang ở trong trò chơi vậy, cảm ứng thấy một đám quái vật hay là một cái hòm kho báu.
Bình thường thì cái cảm giác này rất nhỏ, nhưng bây giờ lại cực kỳ lớn.
Lục Minh đứng giữa hiện trường sụp đổ, có thể cảm ứng rõ ràng, nhất định là có một cái gì đó rất quan trọng rơi xuống ... quả nhiên, một cái xe nôi em bé bị sợi dây cáp đứt lôi đi, quẳng lên bầu trời.
"Trời ởi!"
Báo động trong lòng Lục Minh nổi lên, vì chiếc xe nôi này không phải đạo cụ, mà bên trong có một đứa bé.
Không biết người cha người mẹ sợ chết nào, ngay giữa thời điểm nguy hiểm lại bỏ đứa nhỏ lại, chạy trốn một mình, lúc này Lục Minh bất chấp mấy thứ đó, tung người bay lên, chân đạp một chiếc xe tải, dùng sức giẫm mạnh, rồi mượn lực nhảy lên vách tường, phi nước đại hai bước, hai chân đạp mạnh lên vách tường, phi thân bắn ra, giữa trận "mưa đá" đưa tay đón lấy đứa bé còn quấn tả kia.
Bên người và đỉnh đầu, có rất nhiều tường gạch rơi xuống, Lục Minh co người lại, bảo vệ cho đứa nhỏ, hai chân phi đá, đá bay số gạch vụn ấy.
Đang muốn điều chỉnh thân hình, chuẩn bị rơi xuống trần một chiếc xe bên dưới, bỗng nhiên trên bầu trời kêu to oa oa.
Thì ra có một ông mập đang bị rơi xuống la hét um sùm.
Nhục sơn áp đỉnh!
Lục Minh lại đạp thêm một cước, đá người này văng đi, để cho thân hình người này bay sượt qua tấm bảng quảng cáo, rồi mượn lực đáp lên trần xe bên dưới. Người này hẳn là không chết, nhưng trầy chân trầy tay là không thể thiếu rồi. Lục Minh cũng không muốn nghĩ nhiều, bởi vì thằng mập chết tiệt này xuất hiện đúng lúc quá, làm hắn mất thời gian điều chỉnh thân hình, không kịp xoay lưng lại ... "Rầm ..." một tiếng, toàn bộ cái lưng đập xuống mui xe, gây cho cái lưng của hắn chấn động thật mạnh, xương sống run lên, nhưng hai tay đã đưa đứa bé lên cao, nhu hòa chấn lực lại, không làm cho đứa bé chịu một chút tổn thương nào.
May mắn là đã đạt đến tiểu viên mãn chi cảnh, nếu không lần này chắc chắn là lòi ruột rồi!
Sau lưng đã vận khởi đại khí phòng ngự, hai tay thì vẫn tiếp tuc nhu hòa lực phản chấn, sau đó mới thoát hiểm cứu đứa bé ra.
Toàn bộ quá trình, điều duy nhất làm cho Lục Minh thấy vui mừng là, thực lực càng lớn thì đường sống phát huy càng cao, từ trước đến giờ hắn đều nhờ vào thực lực của đồng tử công tầng bảy thôi.
Hắn phát hiện ra, mình còn có thể làm tốt hơn,nếu lập lại lần nữa, Lục Minh hoàn toàn có thể tin tưởng, có thể bình yên đón lấy đứa bé, rồi đá bay thằng mập, và tiêu sái đáp xuống đất.
Thực lực của đồng tử công tầng mười tiểu viên mãn chi cảnh quả thật khác xa so với mình tưởng tượng, còn cường đại hơn rất nhiều.
Tuy rằng mình đã đạt đến cảnh giới này, đạt được thực lực này, nhưng bởi vì bình thường không có tôi luyện, cho nên căn bản không biết được, cũng không có cơ hội phát huy trình độ của mình ra.
Trải qua lần cứu người hôm nay, Lục Minh phát hiện ra, hắn còn có thể làm rất nhiều, và làm rất tốt... Không kịp cảm thán, Lục Minh vội vàng nhảy từ trần xe xuống, nhanh chóng chạy đi, tránh né mấy hòn đá trên trời rớt xuống. Khi hắn ôm đứa bên lại bên cạnh hai nàng, mở khăn trùm ra thấy tròng mắt của đứa trẻ kia chuyển động, nhìn Lục Minh và Hạ Linh các nàng, nhưng không chút sợ hãi, cũng không khóc, thậm chí còn không sợ người lạ...
"Nhóc con, em rất lợi hại, phỏng chừng sau này lớn lên chắc cũng là một siêu nhân" Lục Minh mừng rỡ nói.
"Vừa rồi hình như có người rơi từ trên trời xuống?"
"Đúng, có người bay trên trời!"
" Bà xã, mau ra đây, có người phi thăng này!"
Chung quanh hỗn loạn, Lục Minh nghe thấy trên trời có người bay lượn, chợt ý thức ra mình đã quên mất lời nói của Ôn Hinh phu nhân, đã đi gây chuyện. Chẳng qua, đây là tình huống khẩn cấp, nàng chắc hẳn là tha tội cho mình! Lục Minh sợ lát nữa sẽ bị một đám phóng viên vây lấy, vội vàng ôm lấy đứa bé giao cho một chủ cửa tiệm, nói : " Đem đứa nhỏ này giao cho người làm mất, chúng tôi đi!" Nói xong, ôm lấy Ngu Thanh Y còn đang bị dọa và Hạ Linh, nhanh chóng chuồn vào trong đám đông. Khẩn cấp rời đi.
Chủ cửa hàng kia cũng ngạc nhiên, há to mồm ra, nửa ngày không biết nói cái gì, cuối cùng thì thào một câu : " Hắn... hắn bay trên trời!"
Lục Minh không biết, trong cái đống máy quay phim, có một cái đã quay lại toàn bộ quá trình cứu người của hắn, hơn nữa còn có một phóng viên nhanh tay lẹ mắt, giơ máy ảnh lên chụp đúng lúc hắn lăng không bay đến, đưa tay đón lấy đứa bé.
Người phóng viên kia thở dài, tấm ảnh này, nếu công bố ra ngoài, tuyệt đối sẽ là kinh điển trong kinh điển.
Bởi vì hoảng sợ, Lục Minh nhanh chóng đón taxi đưa hai nàng về nhà.
Cho đến khi về nhà rồi, Ngu Thanh Y từ trong sự hoảng sợ quá mức khôi phục lại sức sống, nàng ngẫm lại hồi nãy quả thật quá nguy hiểm, nhưng vô cùng kích thích, Lục Minh trước mặt mình, đạp tưởng bay lên, giữa trời cứu một đứa bé...
Nàng càng nghĩ càng hưng phấn lên, rồi quấn quít lấy Lục Minh, bắt hắn kể lại toàn bộ.
Hạ Linh cởi áo của Lục Minh ra, xem xét coi hắn có bị thương hay không.
" Không có gì đâu, cả người của em đầy bụi không à, lát nữa cho em mượn cái phòng tắm một chút nha!" Lục Minh rất sợ mình mang đầy bụi trở về, sẽ bị Ôn Hinh phu nhân phát hiện.
"Thay cái này đi!" Hạ Linh chờ Lục Minh vào phòng tắm, nhét vào một bộ đồ, đây là quần áo mới mà Hạ Linh và Ngu Thanh Y mua cho hắn.
Trong lòng Ngu Thanh Y tràn đầy hưng phấn, chờ Lục Minh đi ra, rồi kể lại quá trình phi thân cứu người của hắn. Chờ mãi vẫn không thấy hắn ra, lại không thể gọi hắn, chỉ đành nhàm chán mở TV lên xem, thật không ngờ, chưa được hai phút, bỗng nhiên quảng cáo bị cắt, có một tin tức đặc biệt, người dẫn chương trình mang theo âm thanh kích động, rồi nói cái gì mà khi nãy bảng quảng cáo treo trên trường bị sụp, có một người đã phi thân cứu người, toàn bộ quá trình đã được quay lại ...
Hạ Linh và Ngu Thanh Y hai người vừa nhìn, đều trở nên ngây ngốc.
Bởi vì quá trình cứu người của Lục Minh rất nhanh, chỉ trong vài giây đồng hồ đã hoàn thành, chỉ nhìn thấy một bóng người đạp một chân lên xe, rồi tiếp theo bắn lên tường, rồi đưa tay ôm lấy một vật màu đen, rồi sau đó đá bay một người mập mạp, cuối cùng ngã sấp xuống trần xe, hai tay giơ vật nhỏ lên.
"Đây không phải là toàn bộ quá trình cứu người, tốc độ thật sự quá nhanh, nhanh đến mức đáng sợ, có lẽ mọi người không nhìn rõ nên đạo diễn đã cho quay chậm lại gấp mười lần, vì thế chúng ta có thể thấy rõ ràng toàn bộ quá trình" Người nữ dẫn chương trình mang theo sự kích động giải thích, quả nhiên, sau khi giảm tốc độ lại, Hạ Linh và Ngu Thanh Y đều có thể nhìn thấy, bóng dáng của Lục Minh đạp lên trần xe, dùng sức bật mạnh lên, sau đó mượn lực nhảy đến vách tường, rồi đập mạnh hai cái, cả thân hình bay lên mấy mét, sau đó bay ra giữa làn mưa đá, đưa tay ôm lấy một đứa trẻ đang bộc tả.
Rồi sau đó, các nàng thấy Lục Minh xoay người, đá bay những hòn đá rơi xuống.
Sau đó, trên trời có một ông mập đang rơi xuống, rồi cũng bị Lục Minh đạp cho một cái bay đẹp, động tác vô cùng tuyệt vời, vô cùng tiêu sái.
Cuối cùng, ngã xuống một cái trần xe, hai tay Lục Minh còn giơ đứa bé lên cao, sau đó ôm lấy nó, tiếp theo, xoay người nhảy xuống khỏi trần xe, Lục Minh đã rời khỏi góc quay, chẳng qua, hai nàng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, trên trần xe bị móp xuống một lỗ to.
"Thật đáng tiếc, không thể quay rõ mặt của tên xấu xa này ... khoảng cách xa quá, thoạt nhìn rất mơ hồ!" Trong lòng Ngu Thanh Y đại hận, chửi mắng cái máy quay này là đồ dỏm.
" May thật, may mà không quay được mặt, nếu không hắn nhất định sẽ đau đầu!" Ý tưởng của Hạ Linh thì ngược lại.
Chờ Lục Minh tắm rửa đi ra, hai nàng đã chúc mừng hắn trên TV.
Nghe xong, Lục Minh ngẩn người, cái gì mà trên TV? Có chuyện gì? Hai nàng kể lại một mạch, đầu tiên là làm cho hắn sợ đến toát mồ hôi khắp người, sau đó sợ hãi than : " May quá, may quá, không quay rõ mặt ... Nhưng mà, tốc độ tin tức của HongKong thật quá nhanh, bây giờ còn chưa được một tiếng mà đã có tin tức rồi!"
Di động vang lên, hồ ly mỹ nhân Niếp Thanh Lam đầu tiên là hỏi người trong TV có phải là hắn hay không, không đợi hắn trả lời, lại chúc mừng một phen.
Sau đó là Trầm Khinh Vũ, nói là tư thế cứu người của Lục Minh không đủ tiêu sái, chẳng qua, dựa vào phản ứng, miễn cưỡng cũng có thể cho qua ải.
Cảnh Hàn thì chỉ nói một câu : Làm tốt lắm.
Nhưng thật ra thì... tiểu tức phụ Giai Giai kia khóc nức nở hỏi Lục Minh có bị thương hay không, ngã xuống có đau hay không, bởi vì nàng thấy cái trần xe bị mốp xuống ... Lục Minh nhanh chóng an ủi nàng, nói là thân thể mình cường tráng lắm, đừng nói là lầu hai, cho dù là lầu bốn lầu năm có ngã xuống, cũng không có vấn đề gì.
Lục Minh an ủi Giai Giai xong, trong lòng choáng váng, cái này ngay cả chúng nữ ở lam hải cũng biết, vậy thì đã không thể giấu được Ôn Hinh phu nhân.
Hắn không biết, chúng nữ để hắn đi HongKong, đều đặc biệt chút ý đến mọi phương diện ở HongKong, chẳng qua, tin tức này là vô tình xem được, mọi người xem đi xem lại vài lần, cuối cùng xác định là Lục Minh nhúng tay vào. Cho nên Niếp Thanh Lam mới gọi điện có phải là hắn làm hay không, Trầm Khinh Vũ và Cảnh Hàn cũng như Niếp Thanh Lam đều biết hắn là một thân trâu bò, đặc biệt là Trầm Khinh Vũ, là người tin tưởng hắn nhất, cứu người là một việc nhỏ. Nhưng chỉ có cô gái nhỏ Giai Giai này, không biết chút võ công, có chút lo lắng cho Lục Minh có bị thương hay không.
Sau khi cùng nói chuyện với các nàng, Lục Minh quyết định nhanh chóng trở về nói cho Ôn Hinh phu nhân nghe, tránh để cho nàng lo lắng và tức giận lâu.
Ngu Thanh Y và Hạ Linh cũng không cản, chỉ hỏi là ngày mai có đi MaCao chơi đánh bài không.
Các nàng cảm thấy rằng, mấy bữa nay, Lục Minh có thể di tản khỏi HongKong, trốn gió là tốt nhất, đừng để cho người khác nhận ra. Thứ hai, Trầm Khinh Vũ các nàng rất nhanh sẽ đến HongKong, đến lúc đó khẳng định hai nàng không để ở gần được, cho nên muốn cùng hắn được ngày nào hay ngày đó.
"Để mai tính, hơn nữa em đến đây không phải để đi chơi, em là bảo tiêu của Ôn Hinh phu nhân!" Lục Minh cũng hy vọng có thể đi MaCao, thử cái tâm linh cảm ứng xem sao, chẳng qua, phải về báo lại cho Ôn Hinh phu nhân, nếu ngày mai nàng ta không bận, bớt chút thời gian ra đi chơi với mình, vậy chẳng phải càng thêm sướng sao? Hơn nữa, đi MaCao phải ở mấy ngày, cũng không chạy được. Cho nên, trong lòng hắn, điều được mong chờ nhất chính là được ở chung với Ôn Hinh phu nhân.
"Cái bóng cứu người này quả thật có chút quen thuộc ..." Nữ cảnh sát đang ngồi ăn cơm với đồng nghiệp, thấy tin tức đặc biệt, xem xong tự thì thào nói : " Mình đã gặp ở đâu rồi ta?"
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lục Minh chạy về khách sạn Shangrila, Ôn Hinh phu nhân vẫn còn đang xem văn kiện, bên ngoài đã để một phần cơm. Hắn vừa thấy, trong lòng quên luôn chuyện giải thích về hành động cứu người, đi đến giật lấy văn kiện trong tay Ôn Hinh phu nhân nói : "Ăn trước đi, bây giờ đã hơn hai giờ rồi, cô còn không ăn trưa, như vậy sao được!"Ôn Hinh phu nhân bị động tác của hắn làm cho hoảng sợ, nhưng nhìn rõ lại là Lục Minh, chợt thản nhiên cười : "Được rồi, thật sự là tiểu hầu tử bá đạo, chỉ một chút nữa là cô xong rồi ... sao hôm nay trở về sớm vậy?" "A?"Lục Minh giật mình, mình nên giải thích thế nào đây, vừa rồi còn mới mạnh miệng, bây giờ không biết nói cái gì nữa. Cuối cùng, thấy rằng không thể trốn được, sớm muộn gì nàng ta cũng biết, nên đang chuyện cứu người và chuyện chọc cô cảnh sát nói ra. Ôn Hinh phu nhân nghe xong, cũng không trách hắn, ngược lại còn cười khoan dung nói : ""Con nha, bướng bĩnh y như trước đây, chẳng qua cứu người là đúng, có thể cứu được đứa nhỏ kia, con làm tốt lắm" Lục Minh không ngờ nàng còn biểu dương mình, trong lòng có chút kích động, vô cùng tự hào, giống như được mẹ khen vậy, xum xoe chạy ra lấy cơm vào, rồi thay nàng dọn dẹp đồ đạc trên bàn, tùy tiện hỏi một câu : "Tất cả đều là văn kiện sao? Con có thể giúp được gì không?"Ôn Hinh phu nhân nghe xong liền nở nụ cười, gật đầu nói : "Con có thể giúp, chẳng qua bây giờ chưa phải lúc, chờ con học xong ngành thương mại đi rồi mới được. Ở thương trường, cũng phức tạp như ở quan trường, mặt ngoài tĩnh lặng, nhưng bên trong thì sóng ngầm mãnh liệt, chỉ cần có một chuyện xảy ra, thì giống như một cơn sóng thần, cuốn tất cả mọi người vào đó. Mà ở biển lại có rất nhiều cá mập ăn thịt người, đang há mồm ra, chờ ăn một tiểu hầu tử như con vậy..." Ôn Hinh phu nhân giễu cợt Lục Minh hai cậu, nhìn thấy hắn âm thầm đổ mồ hôi lạnh, trong lòng chợt vui, lại nói : "Hai ngày nữa ở HongKong có hội đấu giá, con có thể đi theo cô xem, thậm chí có thể cho con đấu giá, dưới sáu trăm triệu, con thích gì cứ mua, nhưng trên sáu trăm triệu thì con phải nghe lời cô" Có được đặc ân tốt như vậy, Lục Minh đương nhiên gật đầu. Sau khi dùng cơm, Ôn Hinh phu nhân tỏ vẻ phải nghỉ ngơi, kêu Lục Minh rời đi, chẳng qua, lúc hắn bước ra cửa phát hiện ra nàng lại cầm lấy văn kiện. Trầm khinh vũ các nàng chưa tới, hạ linh và ngu thanh y thì không ở bên cạnh, còn chăm sóc cho Ôn Hinh phu nhân thì mình bây giờ không thể giúp. Lục Minh nhàm chán trở về phòng, ngồi luyện thuốc được một lúc, rồi lấy "thập bát khổ đại ngục"ra xem. "Thập bát khổ địa ngục"này đối với con trai mà nói, thì đúng là phương thức tu luyện khủng bố nhất, nhưng đối với con gái, cũng là thoải mái nhất, các nàng chỉ cần tìm suối, rùng rức, hoa viên ...cái địa phương ấy tu luyện là có thể. Hơn nữa, tu luyện mệt mỏi rồi, chỉ cần uống sữa, nước trái cây, mật, nước suối ... để bổ sung năng lượng. Không giới hạn mỹ thực, không giới hạn thời gian, chổ nào có đất, chổ đó cỏ thể tu luyện được. Trừ việc trước khi luyện thành không thể abc với con trai ra, thì không phải theo khuôn mẫu nào, thậm chí ngâm mình trong sữa, dòng suối hay trong thuốc thì sẽ đạt được hiệu quả tu luyện tốt nhất, Quá trình tu luyện cũng rất thoải mái, tu xong còn có thể thanh xuân tỏ sáng, dung mạo kéo dài không thay đổi... Chẳng qua, khuyết điểm duy nhất chính là, sau khi cùng với con trai abc xong, sẽ đem tất cả công lực chuyển hóa vào trong cơ thể con trai, không lưu lại một chút gì. Đây chính là công pháp tu luyện vì con trai. Hoàn toàn không có chút gì cho mình, cho nên có tên là Hồng Trang Kiếp, ý là những thứ này khi xuất giá sẽ cho đi theo làm của hồi môn, như vậy chính là thời kỳ công pháp ngưng hẳn. "Không biết Giai Giai các nàng có tu luyện Hồng Trang Kiếp này không?"Lục Minh có chút buồn rầu, tu luyện thì thoải mái, nhưng kết quả lại là con số 0. Chuyện này ai lại nguyện ý đi làm? Lục Minh mặc dù có tâm tu luyện thập bát khổ địa ngục, nhưng không có điều kiện thống khổ... Chúc Tiểu Diệp không cho hắn lấy tử khí, Cảnh Hàn cũng không chịu cho hắn chạm vào băng hàn khí. Cuối cùng đóng sách lại, mở máy tính ra, nhàn chám nằm trên mặt đất, hy vọng có thể tìm thấy cái gì đó vui vui. Mở các trang web trong phần ưa thích ra, vừa nhìn thấy, ngây người! Bởi vì vừa vào đã gặp ngay một cái banner [ công phu thật sự], click thử vào, bên trong có bài viết và một cái video clip, nội dung bên trong chính là vài tin tức đặc biệt của HongKong hôm nay, phía dưới là đoạn clip Lục Minh phi thân cứu người nguyên bản ( Chỉ vài giây), sau đó là một đoạn clip đã được làm lại, bao gồm làm chậm, biên tập và ghi chú thêm vào, tổng cộng đã làm chậm ba lượt, mỗi lần đều không có nghi vấn. Còn phầtruyenfull.vnment, cũng là thánh địa của spamer, trong một giờ đã có gần một triệu bàtruyenfull.vnment. #1 : Một câu nói nhãm, đại loại như temp. #2 : Trời đất, ai vậy? Quả thật quá ghê gớm! #3 : thật hay giả? #4 và #5 thì quote lại để trả lời cho người trên, xác định đoạn clip là thật. Rồi còn nói thêm một câu là cái gì mà truyền thuyết sống lại ... Còn ngườtruyenfull.vnment thứ 6 thì nói rằng con heo nhà ai chạy đến đây, mau đưa nó về ngay, nếu không lão tử sẽ một đao thịt nó. Bài post thứ bảy là của chủ topic, nội dung nói rằng : mọi người xem thì xem, đừng quăng tạ 4cus này nọ, vất vả lắm mới làm ra được, không xem thì cũng đừng spam, nếu không sẽ bị ban! Sau đó, bài viết 8, 9, 10 thì viết đến mấy ngàn ký tự, nói rằng trình độ dây thép càng lúc càng cao, còn thủ pháp diễn càng ngày càng tốt, hắn dùng ánh mắt của người chuyên nghiệp, chỉ ra vài điểm đáng ngờ, ví dụ như thời gian lăng không xoay người không hợp với lẽ thường, hơn nữa giữa không trung thì không thể dùng sức mà đá bay một tên mập như vậy, sau đó hắn ngồi phán như đúng rồi, nói cái gì mà lực là tác dụng lẫn nhau, nếu bóng đen cứu người không có dây thép, thì khi đá tên mập bay đi thì bóng đen đó cũng phải bay ngược về sau... còn động tác đập chân lên tường thì nói là cái gì mà lực hút của trái đất, còn cái phần bị mốp của trần xe, thì hắn bảo rằng cái trần xe mục nát, nếu không thì khi ngã xuống như vậy, mà vẫn có thể xoay người rời đi, đây là đều mà con người không thể làm được... Cuối cùng, hắn kết luận rằng, đây không phải là làm phim, mà bóng đen đó chính là người ngoài hành tinh! _._! #10 cũng reply lại rằng : nói cho cùng, cũng không thể thấy mặt rõ. Rồi cũng có người giả bộ kinh ngạc, đây không phải là chuyên gia bình luận 4rum trong truyền thuyết đây sao? Rồi những người sau đều dùng những emo xỉ vả, tỏ vẻ khinh bỉ cái thằng số #8, rồi còn có người phản bác, nói rằng quan điểm của thằng đó không được xác minh, nhưng kết luận lại rằng : #8 mày không làm được, nhưng không phải là người khác không làm được! Có khắc khẩu, ồn ào liền xuất hiện. Rồi có người nói rằng : #8, mày trở về sao hỏa của mày đi. #8, mẹ của mày gọi mày về nhà ăn cơm kìa... #8, mày không làm được, cứ kiếm viên thuốc màu xanh uống vào, bảo đảm thành siêu nhân liền ... #8, mày bị vô năng thì cứ thừa nhận, vợ của mày cứ để cho tao, tao tuy rằng nghèo, nhưng cơ thể không bị vô dụng như mày đâu ... #8, tao sùng bái tinh thần của mày lắm đó, đi vào tao đến nhà trẻ đi, mấy đứa ở đó đã chuẩn bị tốt rồi ... Cũng có vài bài post ủng hộ #8, đứng ra phản kích, nói các người chỉ biết dùng từ ác độc, rồi nói là phiền nhất là những người này, cứ mở mồm ra là chém gió, một chút kỹ thuật hàm lượng cũng không có. Mấy trăm bài post ở dưới, là một cuộc chiến trên mạng cực kỳ căng thẳng, không rõ chuyện gì mà cũng xen vào ... Lục Minh nhìn thấy mà choáng váng cả đầu, không thể tưởng được trong lúc mình vô ý cứu một đứa bé, mà đã xảy ra ầm ĩ lớn như vậy, trong lòng thầm chửi : Lũ dở hơi! Không chỉ võ nghệ cao cường, trong cuộc sống cũng có rất nhiều người giỏi võ như vậy, nhưng so dợ phiền toái, nên không muốn biểu hiện ra ngoài. Vưa định tắt đi, thì phát hiện ra có thêm những topic rất nóng bỏng. Một topic có tên là [ dùng kỹ thuật, bóng đen cứu người trăm phần trăm là giả], nội dung bên trong còn chỉ ra gần một trăm điểm đáng ngờ, làm cho Lục Minh nhức hết cả đầu. Lại một cái topic khác tên là [ người thật việc thật, phỏng vấn nhân vật tại hiện trường] trong đây cũng là một đoạn clip, nội dung là một cuộc phỏng vấn dân chúng ngay tại hiện trường, trong đó có cả chủ cửa hàng tham tiền kia : Tôi đương nhiên thấy, tôi bán cho hắn hai cây kem và một chai nước ... Đúng vậy, rất đẹp trai, cao ráo, đeo kính đen, mũi cao, vẻ mặt lạnh lùng, so với siêu sao Thiên Vương còn đẹp trai hơn ... Đi chung có hai người nữ, cũng rất hấp dẫn, phỏng chừng là đại minh tinh, cũng đeo kính đen, tôi còn thấy hắn đứng trên cầu thang để xem, sau đó, tôi thu một ngàn đồng của hắn, rồi bán cho hắn hai cái ghế dựa ... sau đó sự cố xảy ra, hắn để hai cô bạn gái lại, rồi lao đi cứu người ... nhanh lắm, tôi hình dung tốc độ thế nào ... tôi cũng không thể nói rõ, hắn nhảy lên, đạp lên xe, sau đó nhảy lên tường ... tôi ... trước kia tôi cũng không tin là có người như vậy, tôi không thể không tin, đúng rồi, phí phỏng vấn của các người là bao nhiêu? Sau đó lại có bàtruyenfull.vnment, post lên một clip về một vận động viên nhảy cầu, đưa ra biện chứng, con người trong khoảng thời gian quá ngắn không thể dùng sức nhiều như vậy. Bọn họ nói, động tác của vận động viên nhảy cầu đã đạt đến cực hạn của con người, không có khả năng vừa cứu người mà vừa đá bay một tên mập. Rồi có một người khác, cũng post một đoạn clip về một cú slamdunk của NBA, rồi còn xỉ nhục rằng, mày chỉ nhảy cao được có 20cm, còn người ta có thể nhảy được 120cm, đây là chêch lệch, mày không hiểu sao! Kiều lão gia có thể vừa huýt sáo vừa dunk rổ, đối với chúng mày, trừ cái việc nhắm mắt ồn ào, thì còn làm được cái chó gì... Túm lại là, một bên bảo vệ quan điểm của chủ topic, một bên thì ủng hộ ý kiến của người post bài thứ 2, nói chung Lục Minh rất là bội phục những người này, vì nhìn vào mà cứ tưởng như đây là chuyên gia. Đành mở TV lên, trời ơi, bây giờ truyền hình HongKong đã có tiết mục mới, tìm một đám người đi lên, cái gì mà chuyên gia cố vấn võ thuật hay là võ sư nổi tiếng gì gì đó, rồi cũng có cả đoàn diễn viên hôm nay, cùng thảo luận về chuyện Kungfu Panda cứu người hôm nay. "Trước kia ông làm võ sư, ông có thể võ nghệ cao cường có tồn tại hay không? Trên mạng bây giờ có nhiều nói đều nói đây là giả"Nữ dẫn chương trình bắt đầu châm ngòi lửa. "Tôi không biết người khác có làm được không, chứ tôi là không được rồi ..."Võ sư nổi danh HongKong cười ha ha. "Trước kia tôi cũng không tin, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, Kungfu Panda này cũng có chút bổn sự, chính tôi đã quay lại đoạn phim này, tuyệt đối không hề giả dối, hơn nữa, tốc độ nhanh như vậy, không người thường nào có thể làm được"Ông đạo diễn mập cười ha hả nói : "Kungfu Panda, nếu hắn muốn đóng phim, tội lập tức có một vai diễn cho hắn, có thân thủ như vậy, tôi tin chắc rằng, nếu công chiếu ra thế giới, phỏng chừng sẽ vượt qua Lý Tiểu Long năm đó!" "Có tiểu bảo bối kia kìa, mọi người có thể hỏi em nó ..."Người nữ dẫn chương trình kêu người ôm một đứa bé lại, là đứa bé mà Lục Minh đã cứu... "Em muốn được hợp tác với Kungfu Panda, nhớ ... nhớ quá ... nếu anh ấy làm nam diễn viên chính, em không ngại cùng anh ấy hôn mãnh liệt đâu!"Người nữ minh tinh trúng đạn đã chết hôm nay cũng tới, nàng thiếu chút nữa đã nói là đồng ý lên giường với Lục Minh!!! "Theo tin tức mới nhất, cao thu karate đã gọi điện đến, hy vọng có thể khiêu chiến với Kungfu Panda!"Người nữ dẫn chương trình kích động đứng lên, tin tức hôm nay quả thật quá kích thích, là tin hấp dẫn nhất trong năm, hơn nữa, còn có cao thủ karate đến khiêu chiến, nếu Kungfu Panda đứng ra ứng chiến, có một trận quyết đấu giữa cao thủ, tin chắc rằng lượng người xem của đài truyền hình muốn thấp cũng khó! "Ồ, Kungfu Panda, anh có nghe không? Cao thủ karate chuẩn bị khiêu chiến anh, nếu anh có xem chương trình của chúng tôi, xin anh cho hắn một câu trả lời thuyết phục, chúng tôi chờ điện thoại của anh!"Người nữ này quá kích động rồi, hướng về ống kính hét lên. "...."Lục Minh không biết nói gì luôn, bản thân vốn muốn hạ thấp, lại bị người khác nâng giá lên, thật quá kỳ lạ! Cứu người không cần thù lao thì không nói, đã vậy còn nhận được tên một cái nickname mới : Kungfu Panda. Tên này nghe có vẻ thú vị, người của đài truyền hình HongKong không biết nghĩ cái gì nữa, nặn ra một cái tên khá là có ý nghĩa! Thật sự làm cho người ta khó hiểu.