Ôn Hinh phu nhân cười, làm cho Lục Minh rơi vào mộng ảo, nàng cười mà không đáp, nhưng trong lòng hắn rất vui, cái này, chẳng phải là đáp án tốt nhất sao. Dùng xong bữa ăn sáng, Lục Minh gọi điện cho Ngu Thanh Y và Hạ Linh, vốn định dẫn các nàng đi mua đồ, Lâm Vũ Hàm còn nửa mét danh sách mua sắm, Niếp Thanh Lam các nàng mặc dù không nói, nhưng Lục Minh cũng chuẩn bị mua một ít lễ vật, còn có chúng nữ ở Phương Phỉ Uyển, thân làm ông chủ, đến HongKong một chuyến, không có lý do gì mà không mua lễ vật cho các nàng. Nữ hoàng bệ hạ Mục Thuần kia, tiểu nha đầu Giang Tiểu Lệ, cũng phải có lễ vật, Lục Minh sau khi tính toán xong, thật muốn đi ngủ cho khỏe. Hắn phát hiện ra túi tiền của mình dù có dày lên mấy lần đi nữa, phỏng chừng cũng không thể mua đủ những thứ này, nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì phải đến Macao làm một vụ mới được. "Buổi sáng hôm nay bọn chị bận rồi, tự em đi đi!"Hạ Linh phải đi đến phòng ghi âm, vì sáng nay Ngu Thanh Y phải đi thu bài hát mới. "Được rồi!"Lục Minh không còn biện pháp, đành phải xuống lầu. Ông mập mạp Lại Hữu Vi kia đang chờ ở đại sảnh Shangrila, thấy Lục Minh xuống, không để ý đến sự ngăn cản của phục vụ và bảo an, lập tức xông lại, nắm lấy tay Lục Minh, nói : "Đi theo tôi, Tông lão muốn gặp anh ... lên xe trước nói sau, tôi chờ cậu hai ngày rồi, ngày hôm qua cậu không có ở đây, tôi chờ cả ngày luôn, rồi hôm nay đến sớm hơn, rốt cục cũng chờ được cậu!" Lục Minh quái lại, mình không quen biết Tông lão của hắn, ổng muốn gặp mình để làm gì? Ông mập giải thích : "Tông lão, chính là đại sư trung y, đương nhiên là tôi không biết, tôi chỉ biết con gái của ông ta, chính là y sư Tông Minh Tú, là y sư châm cứu rất nổi tiếng, phỏng chừng cậu cũng biết. Cậu không biết? Không sao cả, Tông lão của tôi chính là y sư số một, chẳng những châm cứu, mà những phương diện y học khách cũng rất có kinh nghiệm, lương trà tông thị, quy linh hoang, thanh hòa chúc, tráng nguey6n thang, tư âm đại bổ thang đều vô cùng nổi danh, cậu có nghe qua chưa? Chưa từng nghe qua? Không sao luôn, chúng ta đi gặp ông ta, cùng là y sĩ, gặp nhau trao đổi một chút cũng tốt" Lục Minh nghe xong, lập tức lắc đầu cự tuyệt nói : "Tôi bận lắm, không rãnh đi gặp cái gì mà tông thần y đâu, tôi còn phải đi mua đồ!" Lúc này, điện thoại của ông mập vang lên, cầm lên nghe. Nghe xong, lại nắm chặt tay của Lục Minh, nói : "Tiểu thần y, tôi sẽ đưa cậu đi, sao thế, anh không phải muốn ra ngoài sao?Tại sao tôi lại đi nghe lời trung y à? Thật ra thì vợ của tôi muốn tôi đi tìm Tông Minh Tú y sư, kết quả là nàng ta rất kỳ quái, hỏi tôi là sao biết chứng thái dương bàng quang kinh và túc thái âm thận có vấn đề, tôi nói là do cậu chỉ. Nàng ta nghe xong lập tức báo với cha, thủ trương cuối cùng quyết định tự mình gặp cậu" "Gặp tôi làm gì? Tông thần y gì đó châm cứu chữa bệnh cho ông mới đúng"Lục Minh kỳ quái hỏi. "Tông lão nói, ông không tin công phu bát châm tề, phải tận mắt nhìn. Đến lúc đó cậu thi triển trên người tôi, vậy thì Tông lão sẽ tin. Ông ta nói, nếu cậu có thể làm được bát châm tề, sẽ đưa cho cậu hai tuyết liên hoa quý hiếm"Lại mập mạp khuyên bảo, chẳng qua Lục Minh thì choáng váng, thì ra là muốn học trộm nghề! "Không đi, hôm nay tôi bận nhiều việc"Lục Minh thầm nghĩ, làm gì mà dễ dàng có được tuyết liên hoa ngàn năm chứ? Xem ra cũng tốt. "Còn có một hầu đầu cô, nếu cậu chữa cho tôi, tôi sẽ mua tiểu bảo bối hầu đầu cô của Tông lão rồi đem tặng cho cậu ..."Lại mập mạp lại ra điều kiện. "Có lớn không?"Lục Minh lại nghĩ, có thêm đầu hầu cô vài trăm năm cũng rất tốt. "So với đầu của con nít thì lớn hơn, cỡ chừng đầu của con nít ba tuổi ..."Lại mập mạp sợ Lục Minh không dáp ứng, nên bắt đầu quăng bom. "Tôi không thèm, nhỏ như vậy thì dùng cái gì!"Lục Minh xoay người bước đi, nói chuyện với người này quả thật lãng phí nước miếng, đầu hầu cô nếu không lớn như cái chậu rửa mặt, thì phỏng chừng chỉ mười năm tám năm là cùng. Thứ thật sự hiếm lạ, phải là hầu đầu cô trăm năm tuổi. "A?"Lại mập map xém chút đã ngã ngất, là tâm can bảo bối của Tông lão, mà trong mắt hắn cũng không có giá trị? "Tông lão ... Tông lão còn có cái lớn hơn .... cỡ bằng cái thuyền buồm tam giác!"Lại mập mạp cực lực hấp dẫn sự chú ý của Lục Minh. "Không, không hiếm lạ!"Lục Minh khinh thường! "Tông lão còn có song đầu bào ..." "Không đi!" Lại mập mạp đã đem những cái quý báu nhất trong kho của Tông lão từng thứ ra nói, nhưng Lục Minh vẫn lắc đầu, bất quá hắn túm lại Lục Minh không tha, Lục Minh đi đâu, hắn cũng theo. Cuối cùng thấy Lục Minh lấy ra một danh sách mua sắm dài nửa mét, tiến vào trong khu thương mại, trong lòng không khỏi mừng rỡ, nhanh chóng làm hướng dẫn viên du lịch, rồi đưa lời khuyên cho Lục Minh, cái nào hàng tốt, cái nào không tốt, hàng nào đáng tin cậy... Cuối cùng, còn giành phần trả thù lao. Lục Minh dựa vào sự hỗ trợ của Lại mập map, hiệu suất quả nhiên đề cao rất nhiều, hơn một giờ mà đã mua được hơn hai mươi vật phẩm. Tuy rằng chưa được 1/10 cái danh sách mua sắm này, nhưng cũng làm cho Lục Minh âm thầm thở phào một hơi, ít nhất là mình có thể báo cáo công tác. Tiền của Lâm Vũ Hàm đưa đã dùng hết, cô nàng này lúc trước đã nói, nếu không đủ thì Lục Minh cứ ứng tiền ra, xem ra đã sớm biết không đủ, mà còn viết ra nhiều như vậy, thật sự là chịu nhiệt hết nổi với nàng, mình làm gì mà ứng ra được nhiều tiền như vậy? Nhưng mà bây giờ, cũng do Lại mập mạp trả tiền, nếu không thì túi tiền đa cạn khô rồi. Xem ra, phải chơi chiêu thôi, nếu không thì ngay cả tiền đón taxi cũng sẽ không có. Lục Minh bỗng nhiên muốn đến Macao chơi bài ghê, bởi vì trong túi không có tiền thì quả thật rất khó chịu. Lục Minh oán hận nhìn cái tờ danh sắm, trong đó một lọ nước hoa hàng hiệu cũng đến mấy ngàn đồng, chẳng lẽ xưởng sản xuất nước hoa không nghĩ qua, một tháng tiền lương của người thường còn chưa được đến một ngàn sao? Quả thật là quỷ hút máu! Xem ra, mình ra giá một trăm vạn cho một lọ Cửu Chuyển Dưỡng Nhan Dịch vẫn còn khá thấp ... Trong lòng đang nghỉ ngợi, bỗng nhiên quẹo ở một góc đường, đụng trúng một người, vừa nhìn thấy, phát hiện ra cô gái trước mặt rất quen mắt, quái lạ, mình ở HongKong có người quen sao? Một nữ lang đội kính râm mặc váy ngắn mang giày cao góc rất gợi cảm, đầu tiên là nói lời xin lỗi, nhưng sau đó, phát hiện ra người mình đụng trúng là Lục Minh, lập tức tức giận hừ một tiếng, muốn phát tác cơn tức. Một người con trai nhuộm tóc vàng chạy đến góc đường, nhìn nữ lang gợi cảm hỏi : "Em chính là Lộ Lộ? Em không phải nói là chúng ta đến khô lâu hơi sao? Tại sao còn dẫn theo hai người này, họ là ai?" Lục Minh còn chưa kịp phủ nhận quan hệ với nàng, thì nữ lang gợi cảm lập tức ôm lấy cánh tay của hắn, cười nói : "Kim Mao ca, anh không phải sợ nhiều người sao? Các anh mở tiệm là muốn người ta đến chơi, em mang hai người đến không được sao? Đây là ông chủ Trần, là phú ông trăm vạn!" "Tôi là ông chủ Trần?"Lại mập mạp há to mồm. Nữ lang váy ngắn gợi cảm liền chớp mắt nhìn hắn, làm nũng nói :"Ông chủ Trần, ông không phải đã đáp ứng người ta đến khô lâu chơi sao?" Rồi còn hôn lên mặt Lục Minh một cái, cười quyến rũ giới thiệu với thằng tóc vàng : "Đây là bạn trai mới của em, anh ấy là thái tử gia La Loan nổi danh, là nhân vật của xã hội thượng lưu, nếu anh làm cho anh ấy chơi vui vẻ, thì tùy tay thưởng năm vạn mười vạn cũng có thể! Hôm nay em cố ý hẹn anh ấy và ông chủ Trần đến chơi, nếu anh thấy mất hứng, vậy thì đi!" Kim Mao ca vội vàng xua tay, cười cầu tài nói : "Hai vị đừng đi, khô lâu chúng tôi đương nhiên hoan nghênh bằng hữu mới, nhưng các người không biết, gần đây cảnh sát tuần tra rất nhiều, cho nên chúng tôi đều lo lắng đề phòng, vì thế phải hỏi hai câu" Người này nói xong, Lục Minh lập tức nhận ra nữ lang gợi cảm này là ai, nàng chính là nữ cảnh sát anh khí hôm quay kiếm chuyện với mình. Hôm qua nàng rất có tinh thần trách nhiệm với mình, sao hôm nay lại ăn mặc giống gái bao thế này? Chẳng lẻ, nàng muốn vào khô lâu để tra án? Thấy Kim Mao nổi lòng nghi ngờ, cho nên muốn điều tra mình và Lại mập mạp? Kim Mao ca nhìn xung quanh một cái, sau đó thấp giọng hỏi : "Hai vị, không phải Kim Mao đa nghi, các vị cũng biết, chúng tôi chỉ là lính lác, đại ca ở trên phân phó xuống, chúng tôi phải nghe ... Nếu chúng tôi muốn dẫn khách vào chơi, ít nhất phải có mười vạn đồng, không biết ..." "Nói nhãm, tiền đương nhiên chúng tôi có!"Lại mập mạp bình thường có lẽ không mang nhiều tiền, nhưng hôm nay lại bỏ túi khá nhiều vì muốn thu mua Lục Minh! Hắn mò tay vào túi, móc ra một sấp chi phiếu, khi Kim Mao nhìn thấy, cái bóp tiền kia, là da cá sấu hàng hiệu của Ý, cái lớp da ở ngoài cũng đã hơn ngàn đô HongKong, nhìn thấy xong làm cho Kim Mao nuốt nước miếng, lòng nghi ngờ nhất thời biến mất, lập tức cúi đầu khom lưng dẫn ba người đi đến khô lâu! Lục Minh không muốn làm cảnh sát nằm vùng, lập tức cự tuyệt : "Không đi, không đi, tôi và ông chủ Trần thích đi đánh golf hơn!"Nữ cảnh sát hóa trang thành nữ lang lập tức ôm sát lấy Lục Minh, nói nhỏ : "Anh dám không đi? Bây giờ anh không đi, tôi sẽ kiên anh phi lễ cùng với đánh lén cảnh sát, đồng sự của tôi đang mai phục chung quanh, anh thử xem? Hôm nay anh phải phối hợp hành động của tôi, nếu làm hỏng đại án của tôi, tôi sẽ bắn bỏ tiểu đệ đệ của anh, làm cho anh thành thái giám luôn!"Khi Kim Mao nhìn qua, đã mỉm cười quyến rũ, khẽ hôn lên mặt Lục Minh một cái, sau đó nói nhỏ bên tai cảnh cáo hắn : "Nếu anh hợp tác giúp tôi phá án, vậy thì chuyện trước kia tôi sẽ bỏ qua, nói bạn của anh phối hợp một chút, tôi cam đoan tiền hắn được chia không ít!" Lại mập mạp còn tưởng rằng Lục Minh và nữ lang gợi cảm có quen biết, mặc dù có chút khó hiểu, nhưng cũng không hỏi. Hắn cười ha ha, với kinh nghiệm từng trải, đương nhiên cũng nhìn ra, bây giờ là lúc thu mua Lục Minh thích hợp nhất, cho nên không phản đối. Lục Minh nổi điên, tai sao mình luôn xui xẻo thế này, gặp toàn chuyện gì đâu không. Nhìn cô cảnh sát này thật muốn nổi điên lên, trong lòng một bụng tức giận không chổ phát tiết, nghĩ cách thoát khỏi nàng, cuối cùng đầu óc vừa nhảy số xong, liền cười ha hả. Nữ cảnh sát giật mình hoảng hốt, sợ người này nói ra mình là cảnh sát, nếu nói ra, thì công sức mình và đồng sự âm thầm điều tra ba tháng sẽ phải vứt bỏ, còn đả thảo kinh xà, để cho khô lâu biết có cảnh sát trà trộn vào! Trong lòng đặc biệt lo lắng, bỗng nhiên, bàn tay của Lục Minh trực tiếp đư lại, chộp lấy ngực nàng, dọa nàng hết hồn. "Em là bạn gái của anh, để anh bóp một chút có khoái hay không? Em nói đi, bây giờ em có thích hay không?"Lục Minh trừng mắt nhìn nàng, nếu nàng dám hó hé, thì như vậy, mình có thể thuận tiện cho nàng một cái tát, và sau đó là chia tay. Nữ cảnh sát bị Lục Minh sờ ngực, quả thật ngây người trong hai giây, nàng yên lặng nhìn Lục Minh, phản ứng đầu tiên là đem cánh tay hắn ra, nhưng trong lòng cảm thấy được, hắn đang chơi chiêu với mình! "Thích, anh ... anh thật là xấu!"Nữ cảnh sát cố kìm nén lửa giận, thấy Kim Mao đang chảy nước miếng nhìn mình, cũng làm bộ cố tình đẩy tay Lục Minh lại, phối hợp làm nũng kêu một tiếng. "Thật sự thích sao? Vậy hôn anh một cái!"Lục Minh nghĩ thầm, không chơi chết cô sao? Vì thế càng đưa ra yêu cầu quá mức! "..."Nữ cảnh sát nhìn Lục Minh, nếu có súng ở đây, nàng sẽ rút ra bắn hắn tét não! Trời ơi, hắn được voi rồi còn muốn đòi luôn Hai Bà Trưng?
Bữa tối, khi Ôn Hinh phu nhân cho hắn một miếng thịt bò, bỗng nhiên mỉm cười hỏi : "Con có rất nhiều chuyện muốn hỏi cô phải không?"
Lục Minh đầu tiên là gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
Nếu như trước kia đã có nhận thức nàng, mà lại quên nàng mất tiêu, để cho nàng biết được, chắc chắn là xấu hổ đến mức đầu đập tự sát.
Ôn Hinh phu nhân cười, cúi đầu tao nhã dùng cơm, nàng ăn xong rồi, văn chờ Lục Minh đến khi hắn ăn no, mới lấy khăn tay nhẹ nhàng lau thức ăn trên khóe miệng hắn, giống như đang chăm sóc cho một đứa bé, cuối cùng nhẹ giọng nói : "Bây giờ còn sớm, một ngày nào đó, cô sẽ nói cho con biết, chờ con trưởng thành một chút thôi!"
Trong lòng Lục Minh ấm áp, muốn nói cái gì đó nhưng không nói nên lời, chỉ ngơ ngác nhìn mặt nàng.
Bây giờ hắn phát hiện, Ôn Hinh phu nhân, Trầm Khinh Vũ, trên người của hai người bọn họ, đều có một loại khí chất thần bí, mắt thường không thể nhìn thấy được.
"Nhìn người ta như vậy là không có lễ phép, nào có ai nhìn thẳng mặt người khác như vậy bao giờ"Ôn Hinh phu nhân nhẹ nhàng vỗ đầu của Lục Minh, không giận mà ngược lại còn cười nói : "Tiểu hầu tử trong lòng luôn tràn đầy tò mò, được rồi, nhìn đủ rồi, về phòng nghỉ ngơi đi! Đúng rồi, cái này cho con, con xem có dùng được không?"
Bàn tay thon thả của nàng nhẹ nhàng cởi chuỗi châu liên trên cổ xuống, đưa cho Lục Minh.
Châu liên vẫn mang nhiệt độ cơ thể nàng, Lục Minh cầm lấy cảm thấy ấm áp vô cùng, hương thơm vô hình như thấm vào ruột gan, thiếu chứt nữa là không còn chổ hít thở, vì để che dấu sự thất thố, Lục Minh nhanh chóng nhắm mắt lại, tiếp xúc với năng lượng của chuỗi hạt liên này... trong đầu, lập tức hiện ra một loại năng lượng xa lạ, cùng với tên của nó, đây là Nam Hải minh châu, không phải là ngọc châu bình thường, mà là dạ minh châu. Năng lượng cất dấu bên trong nó có thể giúp cho phụ nữ kết âm dưỡng nhan, có thể hóa giải năng lượng khô nóng. Ví dụ như một người bị trúng độc cương cường, có thể dùng loại năng lượng này để hóa giải, triệu tiệt đi thương tổn của cương cường. Nếu dùng để chế thuốc, có thể thêm vào một số chất xúc tác, rót thêm cửu chuyển dưỡng nhan dịch hoặc là lục thần hoàn đồng, có thể làm tăng thêm dược vật bên trong, thậm chí có thể trực tiếp vận khởi thân thể khô khan của phụ nữ, khôi phục lại các chức năng sinh lý bình thường ...
Chẳng qua, đối với tục mệnh, hay là cái loại dược vật dương tính đều không có bất kỳ tác dụng nào.
Đối với thân thể của đàn ông con trai, cũng không có bất kỳ tác dụng gì, tác dụng của nó chỉ dành cho phụ nữ hoặc sinh mệnh âm nhu.
"Đây là Nam hải minh châu, tác dụng kết âm dưỡng nhan, cô đeo nó, đối với thân thể của cô mới có lợi!"Lục Minh nhanh chóng đem sợi châu liên này trả lại cho Ôn Hinh phu nhân.
"Đứa nhỏ ngốc, cô đương nhiên biết nó là Nam hải minh chau, cũng biết nó có thể kết âm dương nhanh, nhưng cô không cần nó nữa. Cô cảm thấy nó có điểm hữu dụng với con, cho nên tặng nó cho con. Thứ này cho con sẽ trở nên hữu dụng hơn, bạn của cô còn có một sợi, cô có thể nói nàng ta tặng cho con, chẳng qua, con phải tặng lại cho nàng ta mấy bình Cửu chuyển dưỡng nhan dịch và Lực thần hoàn đồng hoàn, cio như là trao đổi" Ôn Hinh phu nhân mỉm cười, cũng không nhận lại.
"Đổi, đương nhiên là đổi!" Lục Minh nhảy dựng lên nói : "Thứ này đối với con rất hữu dụng, có nó, con có thể chế ra nhiều phương thuốc tốt!"
"Hữu dũng là được, phần lớn trâu bảo của thế gian, bởi vì không được người thưởng thức, mà trở nên long đong" Ôn Hinh phu nhân khẽ vuốt đầu của Lục Minh, mang chút tự hào mỉm cười : "Hoàn hảo, còn có đứa nhỏ này có thể dùng chúng nó, đây quả thật là một chuyện tốt"
"Cô có mệt hay không? Bận rộn cả ngày rồi, hay là con mát xa cho cô một chút?"
Trong lòng Lục Minh, kỳ thật muốn đem năng lượng của Nam hải minh châu này truyền cho Ôn Hinh phu nhân, làm cho nàng càng thêm trẻ, càng thêm xinh đẹp, chứ không phải là lợi dụng mát xa để chiếm tiện nghi của nàng. Trong lòng hắn biết Ôn Hinh phu nhân không biết võ công, dung nhan sớm muộn cũng sẽ già đi, cho nên muốn tận lực giúp cho nàng bảo trì thanh xuân, làm cho nàng vĩnh viễn xinh đẹp giống như hiện tại.
Tay hắn vừa cầm lấy ngón tay của Ôn Hinh phu nhân, liền có xúc cảm khác thường.
Tựa hồ như có một loại cộng minh thần bí, từ lúc hai tay chạm nhau sinh ra.
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy được trong cơ thể của Ôn Hinh phu nhân có cất giữ chân khí nhu hòa phong phú, phẳng lặng như mặt hồ, nhưng khi tay của hắn chạm vào, tiên thiên chân khí đã phá vỡ sự yên lặng trên mặt hồ, nhanh chóng khuếch tán, cuối cùng, không ngừng truyền vào trong cơ thể của Lục Minh, làm cho hắn cảm thấy từng đợt mát dịu, tựa hồ như đang giữa trưa hè mà cầm một chai trà xanh độ mát lạnh uống vào, sung sướng như thần tiên... thân thể Ôn Hinh phu nhân hơi hơi chấn động, nhẹ nhàng rút tay về, gấp giọng nói : "Con không thể chạm vào cô, hiểu không? Khi con vận khởi chân khí, tuyệt đối không thể đụng vào cô, nếu không, sẽ có chuyện không tốt phát sinh, cô mệt rồi, con về phòng đi!"
"Dạ" Lục Minh không nghĩ qua, trong cơ thể của Ôn Hinh phu nhân lại có tu vi thâm hậu như vậy, chân khí phong phó vô cùng, không thể đo lường.
Mà, ngoài mặt, nhìn thì không thể thấy được, nàng chỉ giống như một người bình thường.
Cũng khó trách, trên người nàng có khí chất không giống người thường, có sự phát sáng thần bí kia... thì ra nàng là một người tu luyện chân khí nội gia, nhưng tại sao mình không nhìn ra? Lão già Trang Thần tuy che dấu cực tốt, lão yêu quái cũng thuộc loại sâu không lường được, hoàn toàn không thể dùng mắt thường mà phán đoán, nhưng mình vẫn có thể cảm thấy, chân khí của Ôn Hinh phu nhân nhiều như vậy, tại sao mình lại không có một chút cảm ứng gì hết?
Ôn Hinh phu nhân bỗng nhiên nhẹ giọng nói : "Chuyện tay của con hấp thụ nguyên khí của cô, tuyệt đối không nói với bất kỳ người nào, ngay cả Trầm nha đầu kia cũng không được, rõ chưa?
Lục Minh ngạc nhiên, Trầm Khinh Vũ cũng không được nói?
Thần bí quá vậy?
Chân khí trong cơ thể nàng tại sao lại dễ dàng chạy vào trong cơ thể của mình như vậy??? Kỳ quái!
Lục Minh cảm thấy lẫn lộn, nhưng lại thấy có lỗi, bởi vì chân khí do Ôn Hinh phu nhân cực khổ tu luyện ra, lại bị mình hấp thu một phần, nếu như mình không nắm lấy tay nàng, sẽ không sẽ ra chuyện này ... không đúng, bình thường ôm tiểu đậu đậu, mình cũng thường xuyên đụng vào tay nàng, nhưng có hấp với thụ cái quái gì đâu? Chẳng lẽ trên tay nhất định phải tràn ngập chân khí mới có thể hấp thụ được?
Trong lòng hắn còn rất nhiều nghi vấn, nhưng không thể giải đáp được, Ôn Hinh phu nhân cũng không nói nhiều, chỉ kêu Lục Minh quay về nghỉ ngơi, vẻ mặt không chút tức giận, thậm chí còn lộ ra vẻ không nề hà vì gặp phải một đứa nhỏ bướng bỉnh luôn gây sự, làm cho Lục Minh nhìn thấy trong lòng run lên, thiếu chút nữa đã nói với nàng là làm sau không dám nữa.
Trước khi ra cửa, nàng lại nhẹ nhàng gọi Lục Minh lại.
"Con chờ một chút, có một người tên là Chiết dực thiên sứ, mấy ngày nữa sẽ đến HongKong, hắn và Hình Thiên Phong được xưng là tam đại đầu cường giả, là hậu nhân đời thứ năm của người sáng lập tổ chức đánh thuê quỷ long, thực lực còn có thể vượt trên hình thiên phong, hơn nữa lại gian xảo vô cùng, là đối thủ chủ yếu của cô trên thương trường, con cần phải cẩn thận đề phòng người này" Ôn Hinh phu nhân ngừng lại một lát ồi nói : "Hắn là ông chủ của Hắc Ám điện, tên người Pháp Duy Ai Lộ và Tang Li đều là sát thủ của Hắc Ám điện, nhưng bọn hắn không thuộc về Ngũ đại kỵ sĩ, cũng không thuộc về Mười ba kỵ sĩ bàn tròn, chỉ là một vài tiểu nhân vật thấp kém thôi ... Tên Chiết dực thiên sứ này là một địch nhân khó đối phó luôn luôn tìm cách hãm hại cô, nếu con có cơ hội, nhất định phải hoàn toàn đánh ngã hắn, tốt nhất làm cho hắn không thể sống được".
"Biết rồi" Lục Minh vừa nghe có người còn trâu hơn hình thiên phong, chiến ý trong lòng đột nhiên dấy lên.
Nếu giết chết Hình Thiên Phong, thì vẫn còn chút áy náy với ông nội, nhưng nếu giết tên Chiết dực thiên sứ này, một chút gánh nặng trong lòng Lục Minh cũng không có, chỉ có sát khí vô hạn.
Dám có chủ ý với Ôn Hinh phu nhân, mặc kệ là ai, đều phải chết!
Ôn Hinh phu nhân mỉm cười vời Lục Minh: "Không sao đâu, cô chỉ nhắc nhở con thôi, người này không dễ dàng gì đối phó, hơn nữa vô cùng gian xảo. Con dùng sức mạnh không đủ, phải dùng đế đầu óc, mới có thể hoàn toàn đánh bại hắn. Nếu hắn xuất hiện trước mặt cô, chú ý đừng cho hắn hay bất kỳ người bên cạnh hắn đến gần cô, ngay cả nữ cũng không được"
Lục Minh gật đầu, nắm chặt nắm tay cam đoan : "Yên tâm, có con ở đây, không ai có thể đụng vào một sợi tóc của cô"
"A, lời này cô sẽ nhớ trong lòng" Ôn Hinh phu nhân nghe xong cười rộ lên, chân thành bước về phòng, nhìn dáng vẻ tao nhã của nàng, Lục Minh không khỏi ngây người, nàng thật sự rất thần bí.... Một người như nàng, sao mình có thể quên? Quả thật rất kỳ quái!
Trở về phòng, Lục Minh cẩn thận kiểm tra chân khí của Ôn Hinh phu nhân truyền vào trong cơ thể!
Chân khí của nàng đối với cơ thể của mình, có một cái tác dụng gì đó khó nói nên lời, giống như là tiềm lực trong cơ thể được khai phát vậy, nhưng muốn chạm vào nó thì không thể chạm được, nên cuối cùng không biết là cái gì.
Bởi vì cường địch sắp đến, Lục Minh phải chăm chỉ luyện tập tâm pháp của đồng tử công tầng mười một.
Trong cảnh giới bán huyền diệu kia, giữa không trung, ngay cả giấc ngủ mà Lục Minh cũng không muốn lãng phí, ngồi xếp bằng không nhúc nhích, để cho tiên thiên chân khí vận hành vô hạn tuần hoàn trong cơ thể mình. Bởi vì mục chi hiên, hình thiên phong, chiết dực thiên sức đều là những cường địch đang chờ đón, là một mục tiêu lớn trong lòng Lục Minh, nên hắn càng luyện công chăm chỉ hơn.
Phải gia tăng luyện công, nhanh chóng đề cao thực lực của mình, đánh bại cường địch, bảo vệ những người phụ nữ của mình ...
Sáng ngày hôm sau, Lục Minh sau khi tỉnh lại trong trạng thái bán huyền diệu, cầm lấy điện thoại, trong đó có ba cuộc gọi nhỡ nửa đêm của một số lạ.
Gọi ngược trở lại, mười giây sau, đã nghe được một âm thanh chấn động: "Là Lục Minh? Tôi đang tìm cậu, bởi vì Hắc Báo bị người ta đâm lén. Buổi tối hôm trước, bị đám cẩu quỷ nhẫn theo dõi, ba đánh một, tay phải của hắn bị gãy, vết thương tuy rằng không nguy hiểm, nhưng cầm ít nhất hai ba tháng để hồi phục. Uy cẩu, bổng tử, còn có đám người tây Âu muốn nhân cơ hội này gây khó dễ, ngày hôm qua cậu ra tay cứu người, bọn chúng lấy cớ này để khiêu chiến công phu Trung Quốc, khiêu chiến với Kungfu Panda, mà lại âm thầm hạ độc thủ với người của chúng ta. Ông già của tôi hạ lệnh chết, nói tôi không được ra khỏi cửa, bởi vì ông ta đang hợp tác quan trọng với Âu Mĩ, nếu tôi ra tay, thì sẽ phá hư chuyện của ông ta, ông ta còn nói sẽ tống tôi vào tù. Đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên ông ta cảnh cáo tôi.... Lục Minh, tôi chỉ có thể gọi điện thoại cho cậu"
"Hắc Báo bị người ta đâm lén? Xem ra đối thủ cũng không kém, khiêu chiến thế nào? Lục Minh suy nghĩ. Thân thủ của Hắc Báo, mình đương nhiên biết, người này tuy rằng đã biến thành một đại thúc ba mươi tuổi, nhưng tuyệt đối vẫn có thể xem là cao thủ thế hệ trẻ của lam hải, vân kiếm phi so với hắn, còn kém cả một con đường dài.
"Bọn họ đưa ra mười người, tùy chúng ta bao nhiêu người. Vài võ quán bị bọn họ đập, bây giờ đã có rất nhiều con rùa đen rồi, Lục Minh, nếu cậu chịu ra tay, Thanh Long tôi nhất định sẽ trả cậu phần nhân tình này!"Lão đại Thanh Long vừa nói xong, Lục Minh liền tiếp lời : "Việc nhỏ, đánh nhau là tôi thích nhất, anh gọi điện cho tôi là được rồi. Anh hẹn với bọn họ một cái thời gian đi, lần này tôi sẽ đập cho bọn họ rụng rời tay chân luôn. Đúng rồi, thuận tiện nói cho bọn họ biết, Kungfu Panda hoan nghênh sự khiêu chiến của họ, một mình đấu toàn bộ bọn họ!"
"Được, không nói nữa, phần nhân tình này Thanh Long sẽ nhớ kỹ"Thanh Long kích động, rồi nói cho Lục Minh biết một tuần sau sẽ lên lôi đài quyết đấu, vui vẻ cúp máy. Trước đó, Lục Minh vừa kịp nghe thấy được một giọng nói ầm ầm, đó chính là Hắc Báo, một người không biết sợ chết, đang ở bên cạnh Thanh Long.
Đi ra ngoài, Ôn Hinh phu nhân đã ngồi đợi hắn trên bàn ăn.
Lục Minh trong lòng vừa động, ngồi xuống hỏi : "Nếu con lên lôi đài luận võ với người khác, cô có đến cổ vũ cho con không?"
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Ôn Hinh phu nhân cười, làm cho Lục Minh rơi vào mộng ảo, nàng cười mà không đáp, nhưng trong lòng hắn rất vui, cái này, chẳng phải là đáp án tốt nhất sao. Dùng xong bữa ăn sáng, Lục Minh gọi điện cho Ngu Thanh Y và Hạ Linh, vốn định dẫn các nàng đi mua đồ, Lâm Vũ Hàm còn nửa mét danh sách mua sắm, Niếp Thanh Lam các nàng mặc dù không nói, nhưng Lục Minh cũng chuẩn bị mua một ít lễ vật, còn có chúng nữ ở Phương Phỉ Uyển, thân làm ông chủ, đến HongKong một chuyến, không có lý do gì mà không mua lễ vật cho các nàng. Nữ hoàng bệ hạ Mục Thuần kia, tiểu nha đầu Giang Tiểu Lệ, cũng phải có lễ vật, Lục Minh sau khi tính toán xong, thật muốn đi ngủ cho khỏe. Hắn phát hiện ra túi tiền của mình dù có dày lên mấy lần đi nữa, phỏng chừng cũng không thể mua đủ những thứ này, nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ, vậy thì phải đến Macao làm một vụ mới được. "Buổi sáng hôm nay bọn chị bận rồi, tự em đi đi!"Hạ Linh phải đi đến phòng ghi âm, vì sáng nay Ngu Thanh Y phải đi thu bài hát mới. "Được rồi!"Lục Minh không còn biện pháp, đành phải xuống lầu. Ông mập mạp Lại Hữu Vi kia đang chờ ở đại sảnh Shangrila, thấy Lục Minh xuống, không để ý đến sự ngăn cản của phục vụ và bảo an, lập tức xông lại, nắm lấy tay Lục Minh, nói : "Đi theo tôi, Tông lão muốn gặp anh ... lên xe trước nói sau, tôi chờ cậu hai ngày rồi, ngày hôm qua cậu không có ở đây, tôi chờ cả ngày luôn, rồi hôm nay đến sớm hơn, rốt cục cũng chờ được cậu!" Lục Minh quái lại, mình không quen biết Tông lão của hắn, ổng muốn gặp mình để làm gì? Ông mập giải thích : "Tông lão, chính là đại sư trung y, đương nhiên là tôi không biết, tôi chỉ biết con gái của ông ta, chính là y sư Tông Minh Tú, là y sư châm cứu rất nổi tiếng, phỏng chừng cậu cũng biết. Cậu không biết? Không sao cả, Tông lão của tôi chính là y sư số một, chẳng những châm cứu, mà những phương diện y học khách cũng rất có kinh nghiệm, lương trà tông thị, quy linh hoang, thanh hòa chúc, tráng nguey6n thang, tư âm đại bổ thang đều vô cùng nổi danh, cậu có nghe qua chưa? Chưa từng nghe qua? Không sao luôn, chúng ta đi gặp ông ta, cùng là y sĩ, gặp nhau trao đổi một chút cũng tốt" Lục Minh nghe xong, lập tức lắc đầu cự tuyệt nói : "Tôi bận lắm, không rãnh đi gặp cái gì mà tông thần y đâu, tôi còn phải đi mua đồ!" Lúc này, điện thoại của ông mập vang lên, cầm lên nghe. Nghe xong, lại nắm chặt tay của Lục Minh, nói : "Tiểu thần y, tôi sẽ đưa cậu đi, sao thế, anh không phải muốn ra ngoài sao?Tại sao tôi lại đi nghe lời trung y à? Thật ra thì vợ của tôi muốn tôi đi tìm Tông Minh Tú y sư, kết quả là nàng ta rất kỳ quái, hỏi tôi là sao biết chứng thái dương bàng quang kinh và túc thái âm thận có vấn đề, tôi nói là do cậu chỉ. Nàng ta nghe xong lập tức báo với cha, thủ trương cuối cùng quyết định tự mình gặp cậu" "Gặp tôi làm gì? Tông thần y gì đó châm cứu chữa bệnh cho ông mới đúng"Lục Minh kỳ quái hỏi. "Tông lão nói, ông không tin công phu bát châm tề, phải tận mắt nhìn. Đến lúc đó cậu thi triển trên người tôi, vậy thì Tông lão sẽ tin. Ông ta nói, nếu cậu có thể làm được bát châm tề, sẽ đưa cho cậu hai tuyết liên hoa quý hiếm"Lại mập mạp khuyên bảo, chẳng qua Lục Minh thì choáng váng, thì ra là muốn học trộm nghề! "Không đi, hôm nay tôi bận nhiều việc"Lục Minh thầm nghĩ, làm gì mà dễ dàng có được tuyết liên hoa ngàn năm chứ? Xem ra cũng tốt. "Còn có một hầu đầu cô, nếu cậu chữa cho tôi, tôi sẽ mua tiểu bảo bối hầu đầu cô của Tông lão rồi đem tặng cho cậu ..."Lại mập mạp lại ra điều kiện. "Có lớn không?"Lục Minh lại nghĩ, có thêm đầu hầu cô vài trăm năm cũng rất tốt. "So với đầu của con nít thì lớn hơn, cỡ chừng đầu của con nít ba tuổi ..."Lại mập mạp sợ Lục Minh không dáp ứng, nên bắt đầu quăng bom. "Tôi không thèm, nhỏ như vậy thì dùng cái gì!"Lục Minh xoay người bước đi, nói chuyện với người này quả thật lãng phí nước miếng, đầu hầu cô nếu không lớn như cái chậu rửa mặt, thì phỏng chừng chỉ mười năm tám năm là cùng. Thứ thật sự hiếm lạ, phải là hầu đầu cô trăm năm tuổi. "A?"Lại mập map xém chút đã ngã ngất, là tâm can bảo bối của Tông lão, mà trong mắt hắn cũng không có giá trị? "Tông lão ... Tông lão còn có cái lớn hơn .... cỡ bằng cái thuyền buồm tam giác!"Lại mập mạp cực lực hấp dẫn sự chú ý của Lục Minh. "Không, không hiếm lạ!"Lục Minh khinh thường! "Tông lão còn có song đầu bào ..." "Không đi!" Lại mập mạp đã đem những cái quý báu nhất trong kho của Tông lão từng thứ ra nói, nhưng Lục Minh vẫn lắc đầu, bất quá hắn túm lại Lục Minh không tha, Lục Minh đi đâu, hắn cũng theo. Cuối cùng thấy Lục Minh lấy ra một danh sách mua sắm dài nửa mét, tiến vào trong khu thương mại, trong lòng không khỏi mừng rỡ, nhanh chóng làm hướng dẫn viên du lịch, rồi đưa lời khuyên cho Lục Minh, cái nào hàng tốt, cái nào không tốt, hàng nào đáng tin cậy... Cuối cùng, còn giành phần trả thù lao. Lục Minh dựa vào sự hỗ trợ của Lại mập map, hiệu suất quả nhiên đề cao rất nhiều, hơn một giờ mà đã mua được hơn hai mươi vật phẩm. Tuy rằng chưa được 1/10 cái danh sách mua sắm này, nhưng cũng làm cho Lục Minh âm thầm thở phào một hơi, ít nhất là mình có thể báo cáo công tác. Tiền của Lâm Vũ Hàm đưa đã dùng hết, cô nàng này lúc trước đã nói, nếu không đủ thì Lục Minh cứ ứng tiền ra, xem ra đã sớm biết không đủ, mà còn viết ra nhiều như vậy, thật sự là chịu nhiệt hết nổi với nàng, mình làm gì mà ứng ra được nhiều tiền như vậy? Nhưng mà bây giờ, cũng do Lại mập mạp trả tiền, nếu không thì túi tiền đa cạn khô rồi. Xem ra, phải chơi chiêu thôi, nếu không thì ngay cả tiền đón taxi cũng sẽ không có. Lục Minh bỗng nhiên muốn đến Macao chơi bài ghê, bởi vì trong túi không có tiền thì quả thật rất khó chịu. Lục Minh oán hận nhìn cái tờ danh sắm, trong đó một lọ nước hoa hàng hiệu cũng đến mấy ngàn đồng, chẳng lẽ xưởng sản xuất nước hoa không nghĩ qua, một tháng tiền lương của người thường còn chưa được đến một ngàn sao? Quả thật là quỷ hút máu! Xem ra, mình ra giá một trăm vạn cho một lọ Cửu Chuyển Dưỡng Nhan Dịch vẫn còn khá thấp ... Trong lòng đang nghỉ ngợi, bỗng nhiên quẹo ở một góc đường, đụng trúng một người, vừa nhìn thấy, phát hiện ra cô gái trước mặt rất quen mắt, quái lạ, mình ở HongKong có người quen sao? Một nữ lang đội kính râm mặc váy ngắn mang giày cao góc rất gợi cảm, đầu tiên là nói lời xin lỗi, nhưng sau đó, phát hiện ra người mình đụng trúng là Lục Minh, lập tức tức giận hừ một tiếng, muốn phát tác cơn tức. Một người con trai nhuộm tóc vàng chạy đến góc đường, nhìn nữ lang gợi cảm hỏi : "Em chính là Lộ Lộ? Em không phải nói là chúng ta đến khô lâu hơi sao? Tại sao còn dẫn theo hai người này, họ là ai?" Lục Minh còn chưa kịp phủ nhận quan hệ với nàng, thì nữ lang gợi cảm lập tức ôm lấy cánh tay của hắn, cười nói : "Kim Mao ca, anh không phải sợ nhiều người sao? Các anh mở tiệm là muốn người ta đến chơi, em mang hai người đến không được sao? Đây là ông chủ Trần, là phú ông trăm vạn!" "Tôi là ông chủ Trần?"Lại mập mạp há to mồm. Nữ lang váy ngắn gợi cảm liền chớp mắt nhìn hắn, làm nũng nói :"Ông chủ Trần, ông không phải đã đáp ứng người ta đến khô lâu chơi sao?" Rồi còn hôn lên mặt Lục Minh một cái, cười quyến rũ giới thiệu với thằng tóc vàng : "Đây là bạn trai mới của em, anh ấy là thái tử gia La Loan nổi danh, là nhân vật của xã hội thượng lưu, nếu anh làm cho anh ấy chơi vui vẻ, thì tùy tay thưởng năm vạn mười vạn cũng có thể! Hôm nay em cố ý hẹn anh ấy và ông chủ Trần đến chơi, nếu anh thấy mất hứng, vậy thì đi!" Kim Mao ca vội vàng xua tay, cười cầu tài nói : "Hai vị đừng đi, khô lâu chúng tôi đương nhiên hoan nghênh bằng hữu mới, nhưng các người không biết, gần đây cảnh sát tuần tra rất nhiều, cho nên chúng tôi đều lo lắng đề phòng, vì thế phải hỏi hai câu" Người này nói xong, Lục Minh lập tức nhận ra nữ lang gợi cảm này là ai, nàng chính là nữ cảnh sát anh khí hôm quay kiếm chuyện với mình. Hôm qua nàng rất có tinh thần trách nhiệm với mình, sao hôm nay lại ăn mặc giống gái bao thế này? Chẳng lẻ, nàng muốn vào khô lâu để tra án? Thấy Kim Mao nổi lòng nghi ngờ, cho nên muốn điều tra mình và Lại mập mạp? Kim Mao ca nhìn xung quanh một cái, sau đó thấp giọng hỏi : "Hai vị, không phải Kim Mao đa nghi, các vị cũng biết, chúng tôi chỉ là lính lác, đại ca ở trên phân phó xuống, chúng tôi phải nghe ... Nếu chúng tôi muốn dẫn khách vào chơi, ít nhất phải có mười vạn đồng, không biết ..." "Nói nhãm, tiền đương nhiên chúng tôi có!"Lại mập mạp bình thường có lẽ không mang nhiều tiền, nhưng hôm nay lại bỏ túi khá nhiều vì muốn thu mua Lục Minh! Hắn mò tay vào túi, móc ra một sấp chi phiếu, khi Kim Mao nhìn thấy, cái bóp tiền kia, là da cá sấu hàng hiệu của Ý, cái lớp da ở ngoài cũng đã hơn ngàn đô HongKong, nhìn thấy xong làm cho Kim Mao nuốt nước miếng, lòng nghi ngờ nhất thời biến mất, lập tức cúi đầu khom lưng dẫn ba người đi đến khô lâu! Lục Minh không muốn làm cảnh sát nằm vùng, lập tức cự tuyệt : "Không đi, không đi, tôi và ông chủ Trần thích đi đánh golf hơn!"Nữ cảnh sát hóa trang thành nữ lang lập tức ôm sát lấy Lục Minh, nói nhỏ : "Anh dám không đi? Bây giờ anh không đi, tôi sẽ kiên anh phi lễ cùng với đánh lén cảnh sát, đồng sự của tôi đang mai phục chung quanh, anh thử xem? Hôm nay anh phải phối hợp hành động của tôi, nếu làm hỏng đại án của tôi, tôi sẽ bắn bỏ tiểu đệ đệ của anh, làm cho anh thành thái giám luôn!"Khi Kim Mao nhìn qua, đã mỉm cười quyến rũ, khẽ hôn lên mặt Lục Minh một cái, sau đó nói nhỏ bên tai cảnh cáo hắn : "Nếu anh hợp tác giúp tôi phá án, vậy thì chuyện trước kia tôi sẽ bỏ qua, nói bạn của anh phối hợp một chút, tôi cam đoan tiền hắn được chia không ít!" Lại mập mạp còn tưởng rằng Lục Minh và nữ lang gợi cảm có quen biết, mặc dù có chút khó hiểu, nhưng cũng không hỏi. Hắn cười ha ha, với kinh nghiệm từng trải, đương nhiên cũng nhìn ra, bây giờ là lúc thu mua Lục Minh thích hợp nhất, cho nên không phản đối. Lục Minh nổi điên, tai sao mình luôn xui xẻo thế này, gặp toàn chuyện gì đâu không. Nhìn cô cảnh sát này thật muốn nổi điên lên, trong lòng một bụng tức giận không chổ phát tiết, nghĩ cách thoát khỏi nàng, cuối cùng đầu óc vừa nhảy số xong, liền cười ha hả. Nữ cảnh sát giật mình hoảng hốt, sợ người này nói ra mình là cảnh sát, nếu nói ra, thì công sức mình và đồng sự âm thầm điều tra ba tháng sẽ phải vứt bỏ, còn đả thảo kinh xà, để cho khô lâu biết có cảnh sát trà trộn vào! Trong lòng đặc biệt lo lắng, bỗng nhiên, bàn tay của Lục Minh trực tiếp đư lại, chộp lấy ngực nàng, dọa nàng hết hồn. "Em là bạn gái của anh, để anh bóp một chút có khoái hay không? Em nói đi, bây giờ em có thích hay không?"Lục Minh trừng mắt nhìn nàng, nếu nàng dám hó hé, thì như vậy, mình có thể thuận tiện cho nàng một cái tát, và sau đó là chia tay. Nữ cảnh sát bị Lục Minh sờ ngực, quả thật ngây người trong hai giây, nàng yên lặng nhìn Lục Minh, phản ứng đầu tiên là đem cánh tay hắn ra, nhưng trong lòng cảm thấy được, hắn đang chơi chiêu với mình! "Thích, anh ... anh thật là xấu!"Nữ cảnh sát cố kìm nén lửa giận, thấy Kim Mao đang chảy nước miếng nhìn mình, cũng làm bộ cố tình đẩy tay Lục Minh lại, phối hợp làm nũng kêu một tiếng. "Thật sự thích sao? Vậy hôn anh một cái!"Lục Minh nghĩ thầm, không chơi chết cô sao? Vì thế càng đưa ra yêu cầu quá mức! "..."Nữ cảnh sát nhìn Lục Minh, nếu có súng ở đây, nàng sẽ rút ra bắn hắn tét não! Trời ơi, hắn được voi rồi còn muốn đòi luôn Hai Bà Trưng?