"Bài thì tôi không chạm qua, thì tôi làm được cái gì, nếu có gian lận thì cũng là do anh phối hợp với tôi thôi! Không thể không nói, anh thật sự rất vĩ đại nha!"Lục Minh cười ha hả, mỹ nữ trọ thủ nhanh chóng lấy số thẻ tiền, gấp tám lần, gộp lại hai thannh, đưa đến trước mặt Lục Minh, tổng công mười chín vạn. Kim Mao đứng phía sau Lục Minh, cái miệng mở to đến nổi cái thể nhét nguyên một cái xe bus công cộng vào, hai mắt thì muốn rớt xuống đất rồi. Như vậy cũng được hay sao??? Hắn không phải là chưa từng thấy qua người thắng tiền lớn, nhưng phương thức thắng tiền quỷ dị của Lục Minh thì chưa từng gặp qua!! Người chơi baccarat không phải là hiếm, nhưng những người này đều xem bài, rồi mới nhìn nhận tình hình thực tế, sau đó mới đặt tiền. "Soát ... soát người hắn, tên thổ bao tử nông thôn này gian lận, bảo an, lại đây soát người hắn, nếu phát hiện có vấn đề, trực tiếp chặt tay hắn!"Thằng trọc nửa đầu đã ghen tị muốn chết, cả ngày hôm nay hắn đều thua, nhìn thấy tiểu tử này vừa ngồi xuống mà đã thắng hai trận, đều này làm sao hắn có thể chịu được? Vốn thua mấy chục vạn đối với hắn mà nói thì cũng chỉ là một hạt cát, nhưng dẫn theo bạn gái, muốn thể hiện uy phong trước mặt nàng, nhưng không ngờ lại thất bại và mất mặt trầm trọng! "Cho bạn gái của mày đến đến đây soát đi! Tao cam đoan với mày sẽ để cho nàng soát, thuận tiện thỏa mãn cho nàng cũng không sao .."Lục Minh cười với bạn gái của thằng kia một cái, nói : "Em gái, lại đây, hầu đại gia cởi áo nào!" "Chúng ta chơi cái khác đi, ông xã, chúng ta đi!"Tiểu mật nũng nịu kia thấy Lục Minh cười như mặt trời sáng lạn, đẹp trai vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi hồng lên. "Đi cái gì! Lão tử muốn chơi chết hắn, thổ bao tử nông thôn, mày đừng đắc ý, trước hết hãy suy nghĩ coi còn mạng rời khỏi đây không!"Thằng trọc nửa đầu giọng đầy căm hận cười lạnh nói, vốn hắ không có thù oán gì với Lục Minh, nhưng nhất thời buồn bực, hắn xuất thân từ một gia đình giàu có, từ nhỏ đã được xem là bảo bối vàng, làm gì bị ai trêu đùa qua. Cho nên từ trước giờ chỉ toàn trêu đùa người khác, bây giờ trước mặt mọi người bị Lục Minh châm chọc cho thương tích đầy mình, tức giận muốn hộc máu, nên đem tất cả buồn bực trong lòng hôm nay đổ lên đầu thổ bao tử nông thôn này. "Tao sợ quá đi thôi, người đẹp, em ôm chặt anh đi, cho anh một chút ấm áp và an ủi coi"Lục Minh giả bộ sợ hải, thừa dịp mỹ nữ trợ thủ đưa thẻ tiền qua, chụp lấy bàn tay nhỏ bé của nàng. "Lý thiếu gia, đối phương cũng chỉ đặt tiền, không đụng đến bài, không thể gian lận được, mọi người tiếp tục chơi đi" Chia bài cảm thấy khó xử, hai bên đều là khách, đắc tội bên nào cũng không được. Sau khi bảo an lại đây, lập tức bị đuổi đi, cái này không thể là gian lận, không đụng đến bài cũng có thể gian lận sao?? Đây không phải là "Thần Bài", cho dù La thiếu gia kia có dị năng đặc biệt gì, cũng phải dùng tay chạm vào bài mới có thể đổi được. Mà ngồi bất động, không đụng đến bài, sao có thể gian lận??? Lại nói mình trong giới chia bài cũng là cao thủ, nếu có gian lận, hẳn là đã nhìn ra. Theo phán đoán của hắn, vị La thiếu gia này gặp may, con chuột lọt vào hũ nếp. "Có bản lĩnh thì mày đặt tiếp đi, đạt đi!"Thằng trọc nử đầu đập đùng đùng lên bàn. "Tao đương nhiên là có gan rồi, haha, cái thứ không cày bừa được như mày nhất định sẽ rất hâm mộ tao!"Lục Minh cười haha, rồi lại đem thẻ ném đi, thằng trọc nửa đầu tức muốn điên lên, thằng tiểu tử nông dân này quả thật rất ngông cuồng! Người chia bài thì không nói gì, nhưng trong đầu nghĩ, muốn thua cũng đâu cần gấp như vậy? "Đừng đặt, đừng đặt, La thiếu gia, lần này khẳng định sẽ không huề điểm nữa đâu!"Mỹ nữ trợ thủ bối rối xua tay, nàng biết, lúc này dù mặt trời có một đằng Tây thì cũng không thể nào huề điểm, hơn nữa cho dù lật bài lên bằng điểm, thì ngời chia bài cũng sẽ rút tiếp, sẽ không thể bằng nhau được. Nàng thấy Lục Minh đặt mà không cần suy nghĩ, gấp đến độ muốn khóc luôn, người này tại sao lại không nghe lời khuyên của người khác chứ? Đánh bài mà ai lại không muốn thắng, thắng tiền rồi thì nên giữ lại. Vừa rồi chia bài đã nương tay, hắn hoàn toàn có thể đổi bài, nhưng lại không làm như vậy, bây giờ cứ như thế, khẳng định hắn sẽ đổi bài để không chung tiền. Đặt vào mười chín vạn, thì gấp tám lần là hơn một trăm năm mươi vạn, chia bài làm sao có thể chung tiền chứ? Mỹ nữ trợ thủ hắn Lục Minh không hiểu cách chơi Baccarat, trong lòng hoảng hốt, lấy hơn phân nửa thẻ lại, cười ngọt ngào nói : "La thiếu gia, đừng đặt quá lớn, chừa chút vận khí đi, từ từ chơi thôi, nha, từ từ chơi!" Trọc nửa đầu tức giận, thổ bao tử muốn thua, thì con nhỏ này nhiều chuyện để làm gì. Chẳng qua nàng chỉ lấy lại hai ba vạn, trên bàn còn hơn mười vạn, cũng hừ một tiếng, rồi thờ ơ nhìn Lục Minh thua thế nào. "Nhà cái 5 điểm, người chơi 6 điểm, người chơi thắng!"Chia bài không đổi bài, rốt cục là không thể huề ba ván được. "Tiền của tôi ... ôi ..."Lục Minh giả bộ đáng thương, kim mao nghe được, thiếu chút nữa té xuống đất. Hắn vốn nghĩ vị La thiếu gia này có dị năng đặc biệt, giống như "Thần Bài"Châu Tinh Trì vậy, ai chẳng biết, tự nhiên hai ván trước lại vận *** chó như vậy! Vị La thiếu gia này cái gì cũng không hiểu, thế mà còn lại đặt cửa huề, hắn nghĩ đây là sòng bài do mình mở sao? Chẳng qua như vậy cũng tốt, tiêu chút tiền để mua một cái giáo huấn, để lần sau hắn sẽ không vênh váo nữa. Kim mao không biết Lục Minh cố tình làm như vậy, tránh sự hoài nghi của người khác. Lục Minh muốn thua bài, để được đi dạo đến chổ khác, nhìn xem black jack và người của hắc ám hiện đang trốn ở đâu. Trọc nửa đầu cười tươi như hoa, quơ tay múa chân, rồi ôm lấy bạn gái hôn điên cuồng. Mỹ nữ trợ thủ không đành lòng, không ngừng an ủi Lục Minh, nói cái gì mà phải căn cứ vào bài lộ biểu, rồi tiếp theo mới có thể đặt được, rồi đề nghĩ Lục Minh đặt phần người chơi. Chia bài đã suy nghĩ, chờ cho vị La thiếu gia này đặt xong, thì mình sẽ ra tay đổi bài cho hắn, đừng để cho người này thua quá nhanh, hắn thấy kim mao đang cầm một đống thẻ tiền phía sau, căn cứ theo bộ dáng thì biết vị La thiếu gia này nhất định là bạn tốt của một trong ba người chủ của Khô Lâu, nếu không cũng không đưa cho hắn mười vạn để chơi. Nhưng hành động kế tiếp của Lục Minh lại làm cho hắn choáng váng, bởi vì Lục Minh đứng dậy, làm ra vẻ đau khổ nói : "Không thú vị, không nơi nữa ... người đẹp, anh thua nhiều tiền như vậy, anh đau lòng quá, em phải an ủi anh một chút!" "Đừng lo, La thiếu gia vận khí thông thiên, nhất định sẽ thắng trở lại, ngồi xuống chơi tiếp đi!"Mỹ nữ trợ thủ nhìn thấy chia bài cố ý để cho vị la thiếu gia thắng, nên đề nghị hắn ngồi xuống, chơi thêm một chút. "Vậy em phải cười với anh một cái trước đã"Lục Minh nhìn một cách đầy mong chờ mỹ nữ trợ thủ này, thừa dịp lúc nàng ngẩng người, đưa vuốt sói qua, bóp một cái lên bộ ngực sữa của nàng. Sau đó thở dài nói : "Bây giờ thì tốt rồi!"Mỹ nữ trợ thủ thật sự là chịu hết nổi rồi, thì ra người này giả bộ đáng thương để muốn sờ mình, đang muốn liếc hắn một cái thì phát hiện ra hắn cầm theo vài thẻ rời đi, vội kêu lên : "La thiếu gia, thẻ của anh ..." "Thưởng cho em"Khẩu khí của Lục Minh giống như tỉ phú vậy. ",,," Mỹ nữ trợ thủ không nói gì, nàng thấy trong tay Lục Minh chỉ cần năm sáu cái thẻ, trời ơi, hắn thật sự cho rằng mình là thần bài sao? "Thằng ăn mày ngu ngốc, nhìn bộ dáng đáng thương của mày, thưởng cho mày một ngàn này, không có tiền mua Viagra thì cứ nói với tao, mày xem mày kìa, bộ dáng đáng thương, vô năng không dám thừa nhận. Làm người thì phải thành thật một chút"Lục Minh búng tay ném một thẻ lại cho thằng trọc nửa đầu, làm cho hắn vừa mới đắc ý được một chút đã tức giận thành một đầu heo. "Mày nói cái gì? Con ** mẹ mày đang nói cái gì?"Thằng này đã hoàn toàn nổi giận. "Tao đang nói tiếng người, thật xin lỗi, mày không thể hiểu được"Lục Minh cười ha hả, rồi tiêu sái bước đi. Thằng trọc nửa đầu đã nhiều lần muốn động thủ, nhưng phát hiện ra Lục Minh cao lớn hơn mình, nên cố nén sỉ nhục trong lòng, quyết định ở một chổ khác sẽ tìm cơ hội báo thù, nếu không băm thằng thổ bao tử nông thôn này thành trăm mảnh thì khó mà giải được đại hận trong lòng! "Khoan đã ..."Mỹ nữ trợ thủ cùng với chia bài đều đồng thanh lên tiếng, rồi thu lại thẻ tiền của Lục Minh, cầm lấy vội vàng đuổi theo hắn. "A? Người đẹp, không phải anh sờ em một chút rồi bắt anh chịu trách nhiệm cả đời sao? Thật xin lỗi, lần sau ... anh không dám nữa ..."Lục Minh làm ra vẻ mặt đáng thương giải thích với mỹ nữ trợ thủ, nhưng cái tay hư hỏng lại đưa xuống, vụng trộm vuốt ve mông của nàng. Mỹ nữ trợ thủ ngây người. bị hắn tập kích bộ ngực không đến ba phút, mình lại tiếp tục dâng đến cửa, để cho hắn sờ soạng mông, thật sự là xui xẻo. Hơn nữa, tên đại sắc lang này thật đáng giận, mặt ngoài thì đáng thương, nhưng vuốt sói lại ngang ngược không chịu được, thật sự là không chịu nổi hắn! Không đợi nàng mở miệng, Lục Minh đã vỗ vai Lại mập mạp nói : "Mập, thế nào? Thắng hay thua? Đặt cái gì ít vậy, quỷ hẹp hòi, để tôi giúp ông, làm đàn ông nên hào phóng chút!"Lục Minh đem mấy vạn của Lại mập mạp đặt vào cửa con báo, mỹ nữ trợ thủ và Kim mao hoàn toàn hết biết nói gì, người này trời sinh là một con quỷ tham lam, đặt con báo tuy thắng rất nhiều, nhưng so với Baccarat thì càng khó trúng hơn, đặt nhiều như vậy chẳng phải muốn chết sao? Lại mập mạp đã sớm nhìn thấy Lục Minh, vừa rồi đối với trò vui của hắn cũng thờ ơ lạnh nhạt, âm thầm vui mừng. Ông biết Lục Minh căn bản là người không cần tiền, hơn nữa người như hắn, sao có thể ngu như vậy, liên tiếp ba ván đều đặt huề? Lục Minh đem toàn bộ thẻ tiền của ông đặt hết, ông cũng không ngăn cản, trên mặt chỉ cười "356, 14 điểm Tài ... "Nhà cái đọc điểm, sau đó gôm tiền của Lục Minh, tất cả đều thua sạch, vẻ mặt Lục Minh đau khổ, quay đầu lại nhìn mỹ nữ trợ thủ nói : "Muốn thắng cũng khó? Anh thật đau lòng, mau an ủi anh một chút đi, anh muốn ôm một cái!" "Không được, hihi"Mỹ nữ trợ thủ cười ngây ngất, tên đại sắc lang này hư quá đi thôi. "Tất cả mọi người đều có người đẹp cùng chơi, em thấy đó, ông mập cũng có tiểu mỹ nhân, tại sao anh lại không có? Không công bằng, khó trách sao anh thua... người đẹp, em theo anh được không? Nhiều nhất là khi anh thắng tiền, sẽ mời em ăn bánh"Lục Minh nói xong, mỹ nữ trợ thử cười đến mức không chị được, cuối cùng nói chờ một chút, buông cái khay đựng thẻ ra, chạy đến chổ quản lý nói vài câu, sau đó quay lại. Lúc nàng gấp trở lại, Lục Minh đã thua sạch hết tiền trong khay của nàng và của Kim mao. Hắn không đặt con báo nữa mà là đặt chí tôn, không thua chết mới lạ. "Thẻ đâu? Thua sạch rồi sao?"Mỹ nữ trợ thủ trở về, phát hiện ra không quá hai phút, cái khay đã rỗng tuếch, không khỏi kinh hãi. "Không phải còn sao?"Lục Minh giơ sáu cái thẻ trong tay lên, tỏ vẻ còn rất nhiều. "Anh không chờ em trở lại đã thua nhanh như vậy, không phải anh nói sẽ thưởng cho em sao? Trước kia anh đặt phải hỏi em một câu đã"Mỹ nữ trợ thủ choáng muốn chết, tên đại sắc lang này có tốc độ thua tiền còn nhanh hơn máy bay F1. "Vừa rồi anh lấy của em, tổng cộng anh mượn của em ba mươi vạn, của Kim mao mười vạn, các người đừng sợ, anh đây cái gì cũng đều thiếu, chỉ không thiếu nợ tiền, chờ anh thắng một đống tiền, sẽ trả lại một lần cho mọi người!"Lục Minh chẳng hề để ý, ngược lại còn đem sáu cái thẻ đặt vào con báo, mỹ nữ trợ thủ tức giận, nếu thua nữa sẽ không được chơi, vội vàng cướp về, sẳng giọng : "Không cho phép đặt con báo nữa!" "Được, anh nghe lời em"Lục Minh thừa dịp nàng xoay người đoạt thẻ, đưa tay ôm lấy nàng, vuốt sói lại tập kích bộ ngực, đồng thời cảm thán : "Của em thật sự quá vĩ đại!" Trên lầu hai đối diện, Trương Vân đang nhìn Lục Minh phía dưới, nhìn hắn đang đùa giỡn với người con gái khác.
Black Jack và anh em Luther là đối tượng hợp tác quan trọng của quán bar Khô Lâu, tuy rằng không cần đóng góp tiền nhưng đôi khi dùng lực lượng của bọn họ thì mới có thể bình yên trôi qua ngày ở khu vực này. Trong lòng Trương Vân do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn quyết định qua đón tiếp một tiếng, bởi vì đại ca có cổ đông lớn nhất lại không có mặt, sắp tới lại chuẩn bị có sóng ngầm, nếu không thu phục được thủ hạ của Hắc Ám Điện thì một khi xảy ra chuyện, thật đúng là không có người ra tay giải quyết.
Trong lòng đã định, Trương Vân xoay mặt lại cười với Lục Minh, hỏi : "Trong khu khách quý của chị có rất nhiều chổ để chơi, hay là em qua đó chơi một chút ha? Chị cũng thuận tiên qua thăm một người bạn!"
Lục Minh cười ảm đạm, nói được rồi.
Lúc này, trong lòng Trương Vân đã bắt đầu hối hận, nàng rất giỏi nhìn mặt người, phát hiện ra La thiếu gia không vui, mình bỏ hắn đi thăm bạn, hành động này xem ra đã chọc "rận"hắn, chẳng qua, lời đã ra khỏi miệng, muốn đổi ý cũng không kịp rồi.
Nàng kéo tay Lục Minh, cười duyên nói : "Chị phải đi chào hỏi một chút, không thể mặc kệ người ta được, hay là em ở đây chờ chị nha?"
Nếu La thiếu gia đồng ý ở lại, như vậy tỏ vẻ hắn không để ý, và mình còn hy vọng.
Trong lòng ôm hy vọng, chờ mong nhìn Lục Minh.
Nhưng mà, Lục Minh đứng lên, cười nói : "Em cũng muốn ra chơi cho biết, không sao đâu, chị cứ làm việc đi"Một câu nói đã làm cho tim của Trương Vân thiếu chút nữa đã không còn giọt máu, xem ra vị La thiếu gia này chẳng những căm tức trong lòng, hơn nữa nhất định có phản cảm, vừa rồi hắn và mình ở chung nói chuyện cũng rất khá, chỉ là trong lúc vô ý mình lại quyết định một chuyện ngu ngốc, làm cho hắn cảm thấy bản thân không được coi trọng, kết quả là làm cho hắn tức giận.
"La thiếu gia, người bạn này chị đắc tội không nổi, chờ chị tiếp hắn xong, sẽ lại đây với em"Trương Vân vẫn muốn vãn hồi lại.
"Không sao đâu, chị đi đi!"Lục Minh đứng lên đi ra khỏi cửa, nói với cô gái đang đứng ở ngoài : "Bạn của tôi đâu?"Trương Vân rất rất muốn nói với hắn rằng, mình sẽ không đi chào hỏi nữa, sẽ ở lại bồi hắn, để hắn đừng ghen. Nhưng miệng thì chỉ há ra được, chứ lời thì chẳng nói ra ngoài.
Cô gái hơi hơi do dự nhìn một chút, nhìn Trương Vân, rồi lại nhìn Lục Minh, rồi cuối cùng chỉ chỉ dưới lầu.
Trương Vân thấy hắn đi xuống rất nhanh, rất muốn hô to : Chờ một chút. Cầu xin hắn trở lại, nhưng thủ hạ còn đứng đó, không thể có hành động như vậy được. Đành phải chịu đựng đau đớn trong lòng, hỏi cô gái xem Black Jack và anh em Luther đem đến người bạn mới tên gì. Cô gái trả lời là bốn người con gái, hai tóc vàng, một con lai và một da đen. Xem ra đều là người của Hắc Ám Điện. Những người này đều mặc trang phục đặc biệt, bên hông còn có súng, đứa con lai thì mặc quân phục màu mè. Xem ra những người này đến HongKong có nhiệm vụ đặc biệt.
Lục Minh đang đi xuống lầu nhưng cái lỗ tai vẫn động. Tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng thính lực siêu cường thì vẫn nghe được những đoạn đối thoại quan trọng nhất.
Bốn cô gái? Nữ sát thủ cũng có bốn?
Hắc Ám Điện phái nhiều người đến HongKong như vậy làm gì? Chiết dực thiên sức đến HongKong, nếu nhắm vào Ôn Hinh phu nhân, thì hành động càng phải nhỏ lại chứ, không thể mang theo nhiều người đến đây. Hay là hắn có ý định khác?
"La thiếu gia, ngài phải đi sao? Sao không ỏ lại ngồi chơi một lát"kim mao tươi cười hỏi.
"Tôi muốn tìm ông mập, nhưng không tiện đi, anh gọi hắn xuất hiện đi ..."Lục Minh nghĩ thầm, người nhận thức ra mình chỉ có Lại mập mạp, sau khi đuổi hắn đi, thì mình dịch trang trở lại, rồi giết hết đám sát thủ của Hắc Ám Điện. Nếu đám người Trương Vân có liên quan hoặc thấy mình giết người thì thuận tay xử lý luôn. Những người này cho dù giết một trăm lần cũng không đáng tiếc, mình tuyệt đối không thể để cho đám sát thủ âm mưu gây hại cho Ôn Hinh phu nhân kiêu ngạo được, phải cho chúng một chút cảnh cáo.
Đừng tưởng rằng trung quốc không có người, nơi này mặc dù là HongKong, nhưng không phải chổ mà chúng muốn tới là tới, muốn làm gì là làm.
ở trên Trương Vân đã nghe thấy giọng của Lục Minh, sợ hắn phải đi, ngay cả cơ hội giải thích thêm, vội chạy nhanh tìm người : "Kim Mao, mang La thiếu gia đến khu khách quý chơi đi, đưa cho ngài ấy mười vạn trước, nếu không đủ thì lấy thêm, cứ tính cho chị ..."
Lục Minh ngẩng đầu nhìn Trương Vân một cái.
Trương Vân cảm thấy đây không phải là cảm kích, mà là một sự phẫn nộ âm thầm thiêu đốt.
Trong lòng cả kinh, tuy rằng La thiếu gia ăn mặc rất bình thường, nhưng xem ra rất có tiền, hơn nữa ngạo khí hoàn toàn không giống với người thường, bình thường nghe thấy có người cho tiền miễn phí là vui mừng muốn chết, nhưng ... mình lại chọc "rận"hắn rồi, trơi ơi, sao hôm nay mình lại liên tiếp mắc sai lầm thế này? Bình thường mình có thể phỏng đoán được tâm lý của đàn ông, tại sao lại không thể dùng được với hắn?
Kim mao vội vàng dắt Lục Minh vào một con đường rất dài, cuối đường, ấn chuông cửa một cái.
Sau khi ba hồi chuông vang lên, vách tường đối diện mở ra, một con đường khác lộ ra, bên trong có một ảnh lớn đầy ấp người đang đánh bài và chơi mạt chược, phỏng chừng đến mấy chục bàn, bên trong có không ít ghế lô, có rất nhiều em xinh tươi gợi cảm mặc bikini đầu đội tai thỏ bưng chén dĩa đi qua đi lại. Nhưng kim mao không dẫn Lục Minh vào, mà lại bảo Lục Minh đi vào một lối đi tương đối nhỏ, ở giữa lối đi, mở ra một cái toilet nữ, rồi dẫn Lục Minh vào.
Ở trên tường trên một bức tranh cô gái khỏa thân, hắn kéo bức tranh qua, ấn cơ quan bên trong.
Sau cánh cửa thứ ba trong toilet, vách tường lui ra, lộ ra một con đường lớn. Đèn treo hai bên, tỏa sáng dưới nền đất, đi vào khoảng mười bước, sau đó lại quẹo, rồi gặp một cái không gian vô cùng lớn, bên trong có hơn bàn bài bạc, đổ xúc xắc, đánh xì dách .... vân vân và vân vân ... đủ các hình thức cờ bạc bên trong, những người chơi đều mặc đồ tay mang giày da cả.
Nơi này không ồn ào náo nhiệt như trên mặt đất, thỉnh thoảng chỉ có âm thanh vang lên, có vẻ lớn tiếng trong bầu không khí nơi nay, thật ra thì tại vì nơi đây có vẻ im lặng quá mức.
Rất nhiều người giàu có đều tự mang bạn gái đến, cách ăn mặc của các nàng rất là "mát"theo đúng nghĩa thật và nghĩa ẩn.
Cho dù không mang bạn gái giống như tên khốn Lại mập mạp, thì bên cạnh cũng có nữ hầu ngồi chung nói chuyện phiếm, hoặc là lấy bài lấy tiền giùm. Mà phải công nhận là mấy em này còn hấp dẫn hơn bikini tai thỏ rất nhiều, toàn bộ đều là các em xinh tươi có dung mạo thượng thừa.
Quần áo cũng không hở hang thái quá, chỉ mặc sườn xám xẻ cao cao.
Trước ngực có một cái lỗ hình bán nguyệt, để lộ ra một phần ngực trắng tuyết, loáng thoáng, tăng thêm phần hấp dẫn.
"La thiếu gia, ngài chờ một chút..."kim mạo chạy đến giải thích cho bảo an, rồi chạy lại chổ đổi thẻ, lấy ra mười vạn, rồi đưa cho Lục Minh.
"Thật sao? Vậy thưởng cho anh!"Lục Minh cười, vỗ vỗ bả vai kim mao, rồi lập tức đi lại chổ đổi thẻ, nhìn cô gái đổi thẻ bằng con mắt của loài sói, móc ra một xấp đô HongKong ra, thản nhiên nói : "Đổi cho tôi một vạn là được, lấy mười thẻ là được"( thẻ = đồng )
Kim mao đang cầm một đống thẻ tiền trong tay, ngây ngốc nhìn Lục Minh. Người con gái kia cũng mở to mắt ra nhìn Lục Minh, giống như đang nhìn thấy người điên.
Lục Minh không để ý đến, nhịp tay gõ gõ mặt bàn, chờ cho nàng tỉnh lại, lấy thẻ tiền, lại cười, đưa một thẻ cho nàng : "Vì đôi mắt to xinh đẹp này, anh thưởng cho em"
Trợ thủ bên cạnh mỹ nữ chia bài mỉm cười ngọt ngào với Lục Minh, nói hoan nghênh quý khách, rồi đưa một quyển sổ ghi chép Baccarat lại, Lục Minh cũng không thèm nhìn, trực tiếp ném ba thẻ vào vị trí hòa. Chia bài và mỹ nữ trợ thủ đều choáng váng, người bình thường chơi Baccarat, ai lại chơi như vậy. Tuy rằng kiểu này là ăn , nhưng cơ hội rất thấp, phải xem nhà cái và bài của người chơi mới có thể thắng được.
Một trăm lần chia bài, phỏng chừng một lần cũng chưa được như vậy.
"A, không thể đặt sao"Lục Minh kỳ quái hỏi.
"Có thể, La thiếu gia, vẫn được đặt, chưa nhìn bài thì đặt bao nhiêu cũng được, nhưng có bài để xem rồi, thì nên có ý tứ một chút!"Kim Mao phỏng chừng vị La thiếu gia này lần đầu tiên đánh bài, cho nên nhanh chóng giải thích.
"Có thể đặt là được, vậy tôi đặt"Lục Minh xem ra rất quyết tâm.
"Ngu ngốc, ngu không thể tả, ngay cả Baccarat cũng không biết chơi, lão tử đặt ..."Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi cười hả hả nói, hắn làm ra vẻ khôn khéo, mặc trên người toàn là đồ hàng hiệu, bạn gái ngồi bên cạnh cũng kiều diễm động lòng người, khuôn mặt xinh xắn và dáng người thon dài, phỏng chừng là một người mẫu hay là tiểu minh tinh.
"Nhà cái điểm, người chơi điểm, huề điểm ... "Em chia bài đã choáng váng, chẳng lẽ đây là vận chó trong truyền thuyết?
Điều này sao có thể? Một người không biết chơi Baccrat lại có thể đặt trúng?
Mỹ nữ trợ thủ ngây người vài giây, rồi nhanh chóng đưa thẻ tiền cho Lục Minh, mỉm cười ngọt ngào, chúc mừng hắn.
"Trời đất, thắng tiền dễ dàng vậy sao?"Lục Minh phát biểu ra cảm giác thắng tiền lần đầu tiên trong đời, kỳ thật là hắn cảm thấy tâm linh cảm ứng và năng lực trong lòng, trả qua sự huấn luyện bằng phương thức quấy rầy của Hạ Linh và Ngu Thanh Y, rồi trải qua ngộ đạo của việc phẩm rượu vừa rồi, đã đạt lên cảnh giới mới, mình không cần nghĩ cái gì, tùy tâm nhất phóng, thế mà lại trúng, căn bản là không tốn nhiều sức, có vẻ còn đơn giản gấp mấy lần so với mấy lần đánh bạc trong tưởng tượng lúc trước.
Kim mao và em chia bài xém té xĩu xuống đất, đây ... đây quả thật là vận chó rồi, cho dù có đặt thêm lần nữa, cũng chưa chắc đã có lần hai.
Trên thật tế, đây là lần đầu tiên trong hôm nay nhà cái và người chơi huề điểm với nhau, cho nên, không phải là không có cơ hội, mà là vì quá nhỏ. Nếu nói là may mắn thì không bằng ra ngoài trời đứng cho chim ị vào miệng còn hay hơn.
"Con mẹ nó thổ bao tử, con bò nông thôn, lây mùi làm cho lão tử bị xui"Thằng trọc nửa đầu kia thì thào tự mắng, điểm vốn không nhỏ rồi, tưởng có thể thắng, ai dè lật bài một hồi, lại để cho tên chết tiệt kia thắng. Cô bạn gái ôm lấy tay của hắn làm nũng nói : "Ông xã à, đẻ em thổi giúp anh, vận khí nhất định sẽ tốt, lần tới nhất định sẽ điểm"
"Đừng thổi, liệt dương thì thổi cái gì, có thổi cũng không cứng được đâu"Lục Minh cười ha hả, rồi đem thẻ tiền ném vào cửa huề.
"Bình thường chia bài mấy trăm ván mới có một lần, La thiếu gia, ngài vẫn đặt cửa huề sao?"Mỹ nữ trợ lại cười ngọt ngào, không nhịn được nhắc nhở Lục Minh, vốn nàng không thể khuyên khách chơi, nhưng thấy Lục Minh thật sự không biết chơi baccrat, vừa mới thắng được một lần, khẳng định lần này đặt tiếp sẽ thua, cho nên nhắc nhở một chút. Kim Mao cũng a a đúng vậy, cũng khuyên đừng đặt.
"Đặt, sao lại không thể đặt, hắn muốn thua tiền của hắn, không được sao? Tất cả mọi người không được nhúc nhích ... tôi đặt .... Oa, điểm, bảo bối, anh yêu em chết mất, em thổi rất khá, làm cho anh rất thoải mái, chờ anh thắng tiền sẽ mang em đi tắm dục, nhất định sẽ rất thoải mái!"
"Nhớ uống Viagra nhiều một chút, chẳng qua nhìn bộ dạng của ông phỏng chừng có uống cũng không có tác dụng"Lục Minh mỉm cười, không chút lưu tình phản kích.
"Người chơi điểm, nhà cái điểm, lại là hòa ..."Chia bài xém chút nữa đã sùi bọt mép ngã xuống đất rồi.
"Xem ra muốn thua cũng khó!"Lục Minh cười ha hả đứng lên.
"Mày ... mày đứng đó!"Thằng trọc nửa đầu giống như bị lợn rừng bị bắn phải mông, phẫn nộ đứng dậy chỉ vào Lục Minh hét lớn : "Mày dám ra tay? Mày muốn chết!"
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
"Bài thì tôi không chạm qua, thì tôi làm được cái gì, nếu có gian lận thì cũng là do anh phối hợp với tôi thôi! Không thể không nói, anh thật sự rất vĩ đại nha!"Lục Minh cười ha hả, mỹ nữ trọ thủ nhanh chóng lấy số thẻ tiền, gấp tám lần, gộp lại hai thannh, đưa đến trước mặt Lục Minh, tổng công mười chín vạn. Kim Mao đứng phía sau Lục Minh, cái miệng mở to đến nổi cái thể nhét nguyên một cái xe bus công cộng vào, hai mắt thì muốn rớt xuống đất rồi. Như vậy cũng được hay sao??? Hắn không phải là chưa từng thấy qua người thắng tiền lớn, nhưng phương thức thắng tiền quỷ dị của Lục Minh thì chưa từng gặp qua!! Người chơi baccarat không phải là hiếm, nhưng những người này đều xem bài, rồi mới nhìn nhận tình hình thực tế, sau đó mới đặt tiền. "Soát ... soát người hắn, tên thổ bao tử nông thôn này gian lận, bảo an, lại đây soát người hắn, nếu phát hiện có vấn đề, trực tiếp chặt tay hắn!"Thằng trọc nửa đầu đã ghen tị muốn chết, cả ngày hôm nay hắn đều thua, nhìn thấy tiểu tử này vừa ngồi xuống mà đã thắng hai trận, đều này làm sao hắn có thể chịu được? Vốn thua mấy chục vạn đối với hắn mà nói thì cũng chỉ là một hạt cát, nhưng dẫn theo bạn gái, muốn thể hiện uy phong trước mặt nàng, nhưng không ngờ lại thất bại và mất mặt trầm trọng! "Cho bạn gái của mày đến đến đây soát đi! Tao cam đoan với mày sẽ để cho nàng soát, thuận tiện thỏa mãn cho nàng cũng không sao .."Lục Minh cười với bạn gái của thằng kia một cái, nói : "Em gái, lại đây, hầu đại gia cởi áo nào!" "Chúng ta chơi cái khác đi, ông xã, chúng ta đi!"Tiểu mật nũng nịu kia thấy Lục Minh cười như mặt trời sáng lạn, đẹp trai vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi hồng lên. "Đi cái gì! Lão tử muốn chơi chết hắn, thổ bao tử nông thôn, mày đừng đắc ý, trước hết hãy suy nghĩ coi còn mạng rời khỏi đây không!"Thằng trọc nửa đầu giọng đầy căm hận cười lạnh nói, vốn hắ không có thù oán gì với Lục Minh, nhưng nhất thời buồn bực, hắn xuất thân từ một gia đình giàu có, từ nhỏ đã được xem là bảo bối vàng, làm gì bị ai trêu đùa qua. Cho nên từ trước giờ chỉ toàn trêu đùa người khác, bây giờ trước mặt mọi người bị Lục Minh châm chọc cho thương tích đầy mình, tức giận muốn hộc máu, nên đem tất cả buồn bực trong lòng hôm nay đổ lên đầu thổ bao tử nông thôn này. "Tao sợ quá đi thôi, người đẹp, em ôm chặt anh đi, cho anh một chút ấm áp và an ủi coi"Lục Minh giả bộ sợ hải, thừa dịp mỹ nữ trợ thủ đưa thẻ tiền qua, chụp lấy bàn tay nhỏ bé của nàng. "Lý thiếu gia, đối phương cũng chỉ đặt tiền, không đụng đến bài, không thể gian lận được, mọi người tiếp tục chơi đi" Chia bài cảm thấy khó xử, hai bên đều là khách, đắc tội bên nào cũng không được. Sau khi bảo an lại đây, lập tức bị đuổi đi, cái này không thể là gian lận, không đụng đến bài cũng có thể gian lận sao?? Đây không phải là "Thần Bài", cho dù La thiếu gia kia có dị năng đặc biệt gì, cũng phải dùng tay chạm vào bài mới có thể đổi được. Mà ngồi bất động, không đụng đến bài, sao có thể gian lận??? Lại nói mình trong giới chia bài cũng là cao thủ, nếu có gian lận, hẳn là đã nhìn ra. Theo phán đoán của hắn, vị La thiếu gia này gặp may, con chuột lọt vào hũ nếp. "Có bản lĩnh thì mày đặt tiếp đi, đạt đi!"Thằng trọc nử đầu đập đùng đùng lên bàn. "Tao đương nhiên là có gan rồi, haha, cái thứ không cày bừa được như mày nhất định sẽ rất hâm mộ tao!"Lục Minh cười haha, rồi lại đem thẻ ném đi, thằng trọc nửa đầu tức muốn điên lên, thằng tiểu tử nông dân này quả thật rất ngông cuồng! Người chia bài thì không nói gì, nhưng trong đầu nghĩ, muốn thua cũng đâu cần gấp như vậy? "Đừng đặt, đừng đặt, La thiếu gia, lần này khẳng định sẽ không huề điểm nữa đâu!"Mỹ nữ trợ thủ bối rối xua tay, nàng biết, lúc này dù mặt trời có một đằng Tây thì cũng không thể nào huề điểm, hơn nữa cho dù lật bài lên bằng điểm, thì ngời chia bài cũng sẽ rút tiếp, sẽ không thể bằng nhau được. Nàng thấy Lục Minh đặt mà không cần suy nghĩ, gấp đến độ muốn khóc luôn, người này tại sao lại không nghe lời khuyên của người khác chứ? Đánh bài mà ai lại không muốn thắng, thắng tiền rồi thì nên giữ lại. Vừa rồi chia bài đã nương tay, hắn hoàn toàn có thể đổi bài, nhưng lại không làm như vậy, bây giờ cứ như thế, khẳng định hắn sẽ đổi bài để không chung tiền. Đặt vào mười chín vạn, thì gấp tám lần là hơn một trăm năm mươi vạn, chia bài làm sao có thể chung tiền chứ? Mỹ nữ trợ thủ hắn Lục Minh không hiểu cách chơi Baccarat, trong lòng hoảng hốt, lấy hơn phân nửa thẻ lại, cười ngọt ngào nói : "La thiếu gia, đừng đặt quá lớn, chừa chút vận khí đi, từ từ chơi thôi, nha, từ từ chơi!" Trọc nửa đầu tức giận, thổ bao tử muốn thua, thì con nhỏ này nhiều chuyện để làm gì. Chẳng qua nàng chỉ lấy lại hai ba vạn, trên bàn còn hơn mười vạn, cũng hừ một tiếng, rồi thờ ơ nhìn Lục Minh thua thế nào. "Nhà cái 5 điểm, người chơi 6 điểm, người chơi thắng!"Chia bài không đổi bài, rốt cục là không thể huề ba ván được. "Tiền của tôi ... ôi ..."Lục Minh giả bộ đáng thương, kim mao nghe được, thiếu chút nữa té xuống đất. Hắn vốn nghĩ vị La thiếu gia này có dị năng đặc biệt, giống như "Thần Bài"Châu Tinh Trì vậy, ai chẳng biết, tự nhiên hai ván trước lại vận *** chó như vậy! Vị La thiếu gia này cái gì cũng không hiểu, thế mà còn lại đặt cửa huề, hắn nghĩ đây là sòng bài do mình mở sao? Chẳng qua như vậy cũng tốt, tiêu chút tiền để mua một cái giáo huấn, để lần sau hắn sẽ không vênh váo nữa. Kim mao không biết Lục Minh cố tình làm như vậy, tránh sự hoài nghi của người khác. Lục Minh muốn thua bài, để được đi dạo đến chổ khác, nhìn xem black jack và người của hắc ám hiện đang trốn ở đâu. Trọc nửa đầu cười tươi như hoa, quơ tay múa chân, rồi ôm lấy bạn gái hôn điên cuồng. Mỹ nữ trợ thủ không đành lòng, không ngừng an ủi Lục Minh, nói cái gì mà phải căn cứ vào bài lộ biểu, rồi tiếp theo mới có thể đặt được, rồi đề nghĩ Lục Minh đặt phần người chơi. Chia bài đã suy nghĩ, chờ cho vị La thiếu gia này đặt xong, thì mình sẽ ra tay đổi bài cho hắn, đừng để cho người này thua quá nhanh, hắn thấy kim mao đang cầm một đống thẻ tiền phía sau, căn cứ theo bộ dáng thì biết vị La thiếu gia này nhất định là bạn tốt của một trong ba người chủ của Khô Lâu, nếu không cũng không đưa cho hắn mười vạn để chơi. Nhưng hành động kế tiếp của Lục Minh lại làm cho hắn choáng váng, bởi vì Lục Minh đứng dậy, làm ra vẻ đau khổ nói : "Không thú vị, không nơi nữa ... người đẹp, anh thua nhiều tiền như vậy, anh đau lòng quá, em phải an ủi anh một chút!" "Đừng lo, La thiếu gia vận khí thông thiên, nhất định sẽ thắng trở lại, ngồi xuống chơi tiếp đi!"Mỹ nữ trợ thủ nhìn thấy chia bài cố ý để cho vị la thiếu gia thắng, nên đề nghị hắn ngồi xuống, chơi thêm một chút. "Vậy em phải cười với anh một cái trước đã"Lục Minh nhìn một cách đầy mong chờ mỹ nữ trợ thủ này, thừa dịp lúc nàng ngẩng người, đưa vuốt sói qua, bóp một cái lên bộ ngực sữa của nàng. Sau đó thở dài nói : "Bây giờ thì tốt rồi!"Mỹ nữ trợ thủ thật sự là chịu hết nổi rồi, thì ra người này giả bộ đáng thương để muốn sờ mình, đang muốn liếc hắn một cái thì phát hiện ra hắn cầm theo vài thẻ rời đi, vội kêu lên : "La thiếu gia, thẻ của anh ..." "Thưởng cho em"Khẩu khí của Lục Minh giống như tỉ phú vậy. ",,," Mỹ nữ trợ thủ không nói gì, nàng thấy trong tay Lục Minh chỉ cần năm sáu cái thẻ, trời ơi, hắn thật sự cho rằng mình là thần bài sao? "Thằng ăn mày ngu ngốc, nhìn bộ dáng đáng thương của mày, thưởng cho mày một ngàn này, không có tiền mua Viagra thì cứ nói với tao, mày xem mày kìa, bộ dáng đáng thương, vô năng không dám thừa nhận. Làm người thì phải thành thật một chút"Lục Minh búng tay ném một thẻ lại cho thằng trọc nửa đầu, làm cho hắn vừa mới đắc ý được một chút đã tức giận thành một đầu heo. "Mày nói cái gì? Con ** mẹ mày đang nói cái gì?"Thằng này đã hoàn toàn nổi giận. "Tao đang nói tiếng người, thật xin lỗi, mày không thể hiểu được"Lục Minh cười ha hả, rồi tiêu sái bước đi. Thằng trọc nửa đầu đã nhiều lần muốn động thủ, nhưng phát hiện ra Lục Minh cao lớn hơn mình, nên cố nén sỉ nhục trong lòng, quyết định ở một chổ khác sẽ tìm cơ hội báo thù, nếu không băm thằng thổ bao tử nông thôn này thành trăm mảnh thì khó mà giải được đại hận trong lòng! "Khoan đã ..."Mỹ nữ trợ thủ cùng với chia bài đều đồng thanh lên tiếng, rồi thu lại thẻ tiền của Lục Minh, cầm lấy vội vàng đuổi theo hắn. "A? Người đẹp, không phải anh sờ em một chút rồi bắt anh chịu trách nhiệm cả đời sao? Thật xin lỗi, lần sau ... anh không dám nữa ..."Lục Minh làm ra vẻ mặt đáng thương giải thích với mỹ nữ trợ thủ, nhưng cái tay hư hỏng lại đưa xuống, vụng trộm vuốt ve mông của nàng. Mỹ nữ trợ thủ ngây người. bị hắn tập kích bộ ngực không đến ba phút, mình lại tiếp tục dâng đến cửa, để cho hắn sờ soạng mông, thật sự là xui xẻo. Hơn nữa, tên đại sắc lang này thật đáng giận, mặt ngoài thì đáng thương, nhưng vuốt sói lại ngang ngược không chịu được, thật sự là không chịu nổi hắn! Không đợi nàng mở miệng, Lục Minh đã vỗ vai Lại mập mạp nói : "Mập, thế nào? Thắng hay thua? Đặt cái gì ít vậy, quỷ hẹp hòi, để tôi giúp ông, làm đàn ông nên hào phóng chút!"Lục Minh đem mấy vạn của Lại mập mạp đặt vào cửa con báo, mỹ nữ trợ thủ và Kim mao hoàn toàn hết biết nói gì, người này trời sinh là một con quỷ tham lam, đặt con báo tuy thắng rất nhiều, nhưng so với Baccarat thì càng khó trúng hơn, đặt nhiều như vậy chẳng phải muốn chết sao? Lại mập mạp đã sớm nhìn thấy Lục Minh, vừa rồi đối với trò vui của hắn cũng thờ ơ lạnh nhạt, âm thầm vui mừng. Ông biết Lục Minh căn bản là người không cần tiền, hơn nữa người như hắn, sao có thể ngu như vậy, liên tiếp ba ván đều đặt huề? Lục Minh đem toàn bộ thẻ tiền của ông đặt hết, ông cũng không ngăn cản, trên mặt chỉ cười "356, 14 điểm Tài ... "Nhà cái đọc điểm, sau đó gôm tiền của Lục Minh, tất cả đều thua sạch, vẻ mặt Lục Minh đau khổ, quay đầu lại nhìn mỹ nữ trợ thủ nói : "Muốn thắng cũng khó? Anh thật đau lòng, mau an ủi anh một chút đi, anh muốn ôm một cái!" "Không được, hihi"Mỹ nữ trợ thủ cười ngây ngất, tên đại sắc lang này hư quá đi thôi. "Tất cả mọi người đều có người đẹp cùng chơi, em thấy đó, ông mập cũng có tiểu mỹ nhân, tại sao anh lại không có? Không công bằng, khó trách sao anh thua... người đẹp, em theo anh được không? Nhiều nhất là khi anh thắng tiền, sẽ mời em ăn bánh"Lục Minh nói xong, mỹ nữ trợ thử cười đến mức không chị được, cuối cùng nói chờ một chút, buông cái khay đựng thẻ ra, chạy đến chổ quản lý nói vài câu, sau đó quay lại. Lúc nàng gấp trở lại, Lục Minh đã thua sạch hết tiền trong khay của nàng và của Kim mao. Hắn không đặt con báo nữa mà là đặt chí tôn, không thua chết mới lạ. "Thẻ đâu? Thua sạch rồi sao?"Mỹ nữ trợ thủ trở về, phát hiện ra không quá hai phút, cái khay đã rỗng tuếch, không khỏi kinh hãi. "Không phải còn sao?"Lục Minh giơ sáu cái thẻ trong tay lên, tỏ vẻ còn rất nhiều. "Anh không chờ em trở lại đã thua nhanh như vậy, không phải anh nói sẽ thưởng cho em sao? Trước kia anh đặt phải hỏi em một câu đã"Mỹ nữ trợ thủ choáng muốn chết, tên đại sắc lang này có tốc độ thua tiền còn nhanh hơn máy bay F1. "Vừa rồi anh lấy của em, tổng cộng anh mượn của em ba mươi vạn, của Kim mao mười vạn, các người đừng sợ, anh đây cái gì cũng đều thiếu, chỉ không thiếu nợ tiền, chờ anh thắng một đống tiền, sẽ trả lại một lần cho mọi người!"Lục Minh chẳng hề để ý, ngược lại còn đem sáu cái thẻ đặt vào con báo, mỹ nữ trợ thủ tức giận, nếu thua nữa sẽ không được chơi, vội vàng cướp về, sẳng giọng : "Không cho phép đặt con báo nữa!" "Được, anh nghe lời em"Lục Minh thừa dịp nàng xoay người đoạt thẻ, đưa tay ôm lấy nàng, vuốt sói lại tập kích bộ ngực, đồng thời cảm thán : "Của em thật sự quá vĩ đại!" Trên lầu hai đối diện, Trương Vân đang nhìn Lục Minh phía dưới, nhìn hắn đang đùa giỡn với người con gái khác.