Cô gái người mẫu dáng người là hạng nhất, trước ngực kỳ phong nổi lên, bộ bikini căn bản che dấu không được cái bụng bằng phẳng không chút thịt thừa, cái quần chữ T quả thực có thể dẫn dắt tâm can của mọi nam nhân, không ai không đưa móng vuốt sói ra mà nhẹ nhàng vuốt ve. Đặc biệt là nam nhân đứng ở phía sau cô gái người mẫu, thấy cặp mông đầy đặn chỉ bị che khuất rãnh giữa kia, không khỏi nuốt nước miếng cái ực một cái. Quá gợi cảm, quá lớn mật, cô gái này dám để lộ ra những thứ mà nam nhân mơ tưởng. Nam nhân vì cái gì mà thích PK, vì cái gì già mà còn muốn lột đồ người khác, phỏng chừng chính là vì những dạng này mà hóa thành. Thấy cô gái này, nếu không muốn lột sạch đồ trên người nàng xuống, thì cũng chỉ có thể là Đông Phương Bất Bại! Không muốn nói mãnh nam như Người mặt sẹo, mà Lại mập bị đau tiền liệt tuyến, cũng muốn thổi kèn công kích. Lục Minh ban đầu là muốn tìm một nữ nhân, triển lãm một chút Cửu chuyển dưỡng nhan dịch, vì các nàng Trầm Khinh Vũ mà oanh động Hongkong. Đương nhiên, làm như vậy, cũng có thể làm cho sát thủ Ám Hắc điện đề cao sự tham lam, bọn họ tuyệt đối sẽ không buông tha nhiều bảo bối như thế, nếu bọn họ dám ra tay, vừa lúc trở thành lý do của mình. Chiết Dực Thiên Sứ thế lực có lớn, thì hắn cũng không thể đối kháng với cả Hongkong, chỉ cần bản thân cho thế nhân biết, mình có một thứ làm cho thế nhân điên cuồng, như vậy mà nói, mình có thể trở thành tiêu điểm của thế nhân, trở thành bằng hữu mà mọi người muốn thân cận, mà Chiết Dực Thiên Sứ kẻ địch của mình, lập tức sẽ chuyển biến thành kẻ địch của thế nhân, bị ép phải đối mặt với mọi người. Dưới loại tình huống này, mặc cho hắn có giảo hoạt, có cường đại, cũng khó có thể dung thân. Oanh động Hongkong, oanh động thế giới là chuyện sớm muộn, không bằng do bản thân chủ động phóng ra, chiếm trước mọi phản ứng của mọi người, cho bọn họ một sự ngạc nhiên lớn. Cốc Linh Linh thấy Lục Minh nhìn tới nhập thần, hồi lâu không có nói chuyện, còn tưởng rằng hắn muốn biến thân thành đại sắc lang, xấu hổ mà đẩy hắn một cái, thầm nghĩ người này thật sự là quá vô sỉ. Hắn nhìn cái gì? Có nhiều người như vậy ở đây, hắn lại nhìn chằm chằm vào ngực một cô người mẫu mà không biết xấu hổ. "Cô có thói quen phơi nắng không? Làn da không tệ!" Lục Minh rời khỏi sự trầm tư, xem dáng người của cô người mẫu rất tiêu chuẩn, làn da cũng có màu đồng khỏe mạnh, phi thường gợi cảm, trong lòng chợt động. Cảm thấy thủ đoạn triễn lãm bình thường còn không đủ kinh ngạc, phải làm cho càng thêm đặc biệt mới được, hắn mỉm cười, tùy ý phất tay: "Cởi luôn áo ngực ra". "?" Cốc Linh Linh vừa nghe. Không phải chứ? Thực cởi ra sao? "Em nghe anh" Cô người mẫu kia liếc mắt đưa tình Lục Minh, thực hào phóng đem áo ngực cởi xuống, đem bộ ngực kiêu ngạo không hề giữ lại triển lãm trước mặt mọi người. Thậm chí, nàng ta còn lớn mật xoay một vòng, để cho tất cả mọi người xem một lần. "Ồ!" Bất luận nam nữ, đều ồ lên một mảng. Nam là sảng khoái kêu lên, nữ thì kinh ngạc cùng tức giận, cảm thấy cái này quá kỳ cục. Rất nhiều nữ nhân lấy tay âm thầm bắt lấy nam nhân của mình, nhưng chiêu này đã vô dụng, bởi vì giờ phút này nam nhân đều đã biến thân thành sói, hình thành bầy sói, lực lượng cường đại vô cùng. Bọn họ vỗ mạnh tay, ủng hộ, vì cô gái người mẫu lớn mật dáng người hạng nhất này mà lớn tiếng khiếu tốt, thậm chí còn có người huýt sáo, không khí lập tức nóng bỏng lên. Nếu lúc này có nam nhân muốn giả thành chính nhân quân tử, phỏng chừng sẽ bị toàn thể nam tử đưa ngón giữa lên mà khinh bỉ. "Mọi người có thể thấy, sau khi cởi áo ngực, bộ ngực của mỹ nữ này, bởi vì có vải che áo nắng mặt trời, sinh ra một mảng trắng. Ở nước ngoài, rất nhiều nữ nhân vì bảo trì toàn thân màu sắc thống nhất, sẽ ở trần mà phơi nắng. Nhưng cái này không phải ai cũng có thể làm được. Hơn nữa, nếu phơi nắng quá lâu, cho dù bôi kem dưỡng da, làn da cũng không hề tránh được bị thương tổn, trở nên thô nhám, cũng trở nên đen đúa. Đối với nữ nhân phương Tây làn da có chút thô nhám thì còn đỡ, nhưng đối với nữ tính phương Đông thì làn da mềm mại mà nói, là một loại biến hóa rất rõ ràng" Lục Minh đứng lên, hoàn toàn không có bộ dáng đại sắc lang, lại giống như một nhà khoa học, đối mặt với cô gái người mẫu để trần nửa thân trên, mà không hề câu thúc, thao thao bất tuyệt phát biểu. "Tắm nắng là một loại hưởng thụ, nhưng rất nhiều mỹ nữ không muốn thử nhiều, nguyên nhân rất đơn giản, một là làn da bị tổn thương; hai là lâu dài thì sẽ không thể khôi phục, nếu đã thành màu đồng, thì có đến mấy năm sau cũng không thể khôi phục nguyên dạng. Cho dù khôi phục, cũng rất dễ lưu lại nhưng đốm tàn nhang nhỏ, khó có thể tẩy đi, phi thường khó coi. Cho nên người tắm nắng, bị ép một lần rồi lại một lần phơi nắng, rốt cuộc không thể khôi phục lại làn da trắng trước kia". "Hiện tại, ta nghĩ đưa ra một thử nghiệm, chứng minh ta không có nói sai" Lục Minh từ trong lòng lấy ra một cái chai nhỏ giống như chai nước hoa. Ánh mắt mọi người, lập tức từ trên thân thể cô gái người mẫu, chuyển qua cái chai nhỏ tinh xảo trong tay Lục Minh. Cái bình nhỏ này, khẳng định không giống đồ thường. Có lẽ, nó chính là thuốc Thanh xuân bất lão mà mọi người mơ tưởng. "Chỉ cần ta dùng nó bôi lên ngực của vị mỹ nữ này, trong vòng vài phút, bộ ngực của nàng sẽ, ái ui!" Lục Minh tay đang chuẩn bị đưa tới ngực của cô gái người mẫu, Cốc Linh Linh lập tức cho hắn một quyền, rồi cướp lấy cái bình nhỏ kia. "Ngươi nói đi, ta bôi cho!" Cốc Linh Linh nổi giận. Đại sắc lang này, nếu còn không ngăn hắn, vậy hắn sẽ giả bộ thí nghiệm, tùy ý trước mặt mọi người đùa bỡn bộ ngực của người mẫu. Không được, điều này tuyệt đối không được! Cốc Linh Linh không thể chịu được loại chuyện này, nàng phỏng chừng mình nếu còn không ngăn hắn lại, móng vuốt sói của người này sớm muộn cũng sẽ mò đến cái quần chữ T của cô gái người mẫu. "Cô không biết đâu, để anh ấy làm!" Cô gái người mẫu rất tức giận, cô xen vào làm gì, mình chính là muốn hắn đến sờ vào thân thể của mình, kéo gần mối quan hệ, cho nên mới không ngừng trước mặt công chúng mà cởi quần áo, chịu để trần ngực, nếu đổi thành cô gái này thì nàng đã mặc kệ. "Hắn nói, ta án theo đó mà chấp hành!" Cốc Linh Linh quyết tâm, tuyệt đối không để cho cô gái người mẫu này trước mặt mọi người câu dẫn Lục Minh phát sinh ra. "Cuộc đời ta chỉ là một mảng hắc ám…" Lục Minh bộ dáng đáng thương cảm thán, làm cho tất cả mọi người cười rộ lên. "Nói, anh nói, bôi như thế nào?" Cốc Linh Linh thực quẫn, dưới mắt mọi người mình làm như vậy thật sự là dọa người, nhưng có thế nào, so với việc nhìn thấy hắn biến thân thành một đại sắc lang trước mặt mọi người cùng cô gái người mẫu kia cũng còn đỡ hơn. "Cô tùy tiện bôi đi, không phần của ta, ta hiện tại không có tâm tình nói chuyện" Lục Minh ngồi xuống đất, vẽ vòng vòng xuống đất. Cốc Linh Linh cố nén sự xấu hổ, không để ý tới cô gái người mẫu kia tức giận trừng mắt nhìn mình, mở chai ta, đổ lên tay rồi tùy ý bôi vẻ loạn lên trước ngực đối phương một phen. Vừa mở ra, tất cả mọi người trong phòng đều ngửi được một mùi thơm ngát thấm tận phế phủ, xông vào tận trái tim, phảng phất như bản thân đang đặt mình vào một biển hoa hoang dã, có loại cảm giác thoải mái khó có thể nói nên lời, tinh thần phấn chấn gấp trăm lần. Không biết là ai khởi xướng vỗ tay đầu tiên, nhưng có người động toàn bộ liền mạnh mẽ vỗ tay. Trong nháy mắt, tiếng vỗ tay như bão tố, vang vọng cả gian phòng thật lâu không dứt. Bất chấp có hiệu quả hay không, nhưng hiện tại đã không ai hoài nghi lời nói của Lục Minh. Cốc Linh Linh cố nén ngượng ngùng, sau khi bôi xong lùi lại đến bên cạnh Lục Minh, nhẹ giọng hỏi: "Đã bôi xong, phía dưới nên làm thế nào". "Nhanh như vậy? Cô bôi chắc có lẽ không đủ đều. Để ta hỗ trợ cho cô!" Lục Minh nhảy bật dậy, hai tay đặt ở trước ngực cô gái người mẫu, Cốc Linh Linh vừa thấy người này quả thực muốn chết, một quyền đánh bay hắn, tức giận nói: "Anh thành thật một chút cho tôi!" "Không cần cô lo!" Cô gái người mẫu rất tức giận. Nàng ta hiện tại cũng không rõ Cốc Linh Linh là gì của Lục Minh, nếu nàng ta biết Cốc Linh Linh cùng Lục Minh chỉ là vừa mới quen, phỏng chừng đã tặng cho cô ta một cái tát. Ở phía sau Lục Minh, Trương Vân cũng vừa đến, trong mắt phát ra ánh sáng, cơ hồ có thể đem Lục Minh nấu chảy ra. Trong lòng nàng hiện tại đang hối hận, nếu mình không có đi cùng đám người Black Jack chào hỏi, lựa chọn đi theo hắn, có lẽ hiện tại bôi linh dịch lên bộ ngực kia, chính là hắn giúp mình bôi. Nhưng bởi vì mình làm một quyết định hồ đồ như vậy, làm cho quan hệ giữa hai người đã đến băng điểm. Trương Vân cả đời cũng chưa từng hối hận như vậy, cực kỳ hối hận quyết định vừa rồi của mình. Nàng cảm thấy người nào gọi là thông minh một đời, hồ đồ nhất thời, thì đó chính là mình. "Không có phản ứng gì" Nữ sát thủ lai Mila đến gần cô gái người mẫu, nhìn bộ ngực của nàng, sau khi cẩn thận quan sát, hừ lạnh một tiếng. "Phải không?" Lục Minh tiêu sái cười, tiện tay bưng lên ly nước trên bàn, tùy ý rưới nhẹ lên ngực cô gái người mẫu. Mọi người kinh ngạc thấy một kỳ tích, làn da trước ngực có màu da không đều của cô gái người mẫu, nháy mắt đã trở nên như tuyết trắng, đối lập với màu sắc không đều ở chung quang, càng thêm trắng đến chói mắt. Không đến ba phút, mọi người liền chứng kiến một kỳ tích không thể tin được. Hiện tại căn bản không cần Lục Minh nói nhiều, mọi người liếc mắt cũng có thể thấy rõ. Cái chai nhỏ kia của hắn tuyệt đối là linh đan diệu dược, nếu thứ này xuất ra, tin tưởng rằng thế nhân sẽ điên cuồng. Không ai, thế gian này không ai có thể chống lại ma lực của hắn, bất luận nam nữ, không ai có thể cự tuyệt linh đan diệu dược Thanh xuân bất lão này. Cốc Linh Linh có chút hối hận, vừa rồi tức giận cho nên đã đổ nhiều một ít, hiện tại nàng đã ý thức được sự trân quý của loại thuốc này. "Thực xin lỗi, vừa rồi tôi đã tức giận anh…" Cốc Linh Linh phát hiện linh dịch trong cái chai nhỏ cơ hồ mình đã dùng một phần năm, thiếu chút nữa phát khóc. "Không có việc gì, cái bình này tặng cho cô có lẽ có chút nguy hiểm, cô có thể đi rửa mặt trước, sau đó trở lại bôi lên mặt, lúc trước tôi đã phi lễ với cô, xem như là bồi thường nho nhỏ đi! Bất quá, bởi vì cô rất xinh đẹp, lại đáng yêu, tôi mới nhịn không được mà trêu chọc cô, đừng tức giận!" Lục Minh tiếp nhận cái chai nhỏ, nhưng không có thu vào, mà là giao cho Lại mập cầm, để cho Cốc Linh Linh sau khi rửa mặt, thì đến thử hiệu quả. Lại mập tiếp nhận, vẻ mặt kích động đỏ bừng lên, cả người khẽ run, hô hấp cũng nặng nề hẳn lên. Hắn vừa thấy có người nhìn về phía mình, lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, xuất ra bộ dáng thần khí nhất. Không chỉ có hắn, ngay cả Kim Mao ở bên cạnh, cũng cảm thấy đi theo Lục Minh lần này rất có mặt mũi, đắc ý đứng thẳng thân mình, cảm giác tựa như nông nô trở người thành chủ nhân, trước kia là các ông chủ tùy ý hộ một cái mình cũng sợ muốn chết, hiện tại hiện tại lại căn bản không xem ra gì. Cốc Linh Linh sau khi nghe xong, ôm chặt lấy Lục Minh, cắn chặt răng cố không khóc, nhưng nước mắt cứ cuồn cuộn mà ra. Nàng cảm thấy cả đời mình đều chưa được người ta tôn trọng như thế, đều chưa được người ta quan tâm như thế, làm trợ thủ chia bài ở sòng bạc, nàng đã quen với hành động phi lễ của khách đối với chị em, rất nhiều đại phú ông chơi đến cao hứng, thậm chí sẽ ở trong các phòng bao cao cấp, trực tiếp lột trần quần áo của các cô gái. Có thể nói, nữ nhân ở trong này, giống như một vật để chơi đùa, để cho kẻ có tiền cao hứng thì phát tiết, chứ không có sự tôn nghiêm của một con người. Lục Minh phi lễ tập kích ngực nàng, nàng cũng tức giận. Nhưng có chút kỳ quái là, nàng cũng không quá phản cảm, chỉ là cảm thấy người này tuy háo sắc, nhưng cũng không biến thái như những người khác. Sau khi nghe hắn giải thích, trong lòng nàng rất cao hứng, không phải là hắn giải thích, cũng không là có cơ hội được bôi linh dịch dưỡng nhan, nàng cao hứng nhất là cảm giác được hắn xem mình là một con người, mà không phải là một để chơi đùa. Thật ra lúc trước nàng vẫn có loại cảm giác này, hiện tại hắn giải thích cùng che chở, càng có thể chứng minh cảm ứng của nàng. Hắn đúng là một đại sắc lang, nhưng hắn tôn trọng nữ nhân, cho dù là một cô gái thân phận thấp kém trong sòng bạc. Đẳng Cốc Linh Linh gạt nước mắt, che mặt đi vào phòng rửa mặt, nữ sát thủ máu lạnh Mila đi đến trước mặt Lục Minh: "Ta cũng bôi, ta phải thử xem!" "Ta cho nàng ta thử một lần, là bởi vì ta sờ ngực của nàng ta, cho nên cảm thấy áy náy. Còn cô, tôi không quen. Cho nên, tôi cự tuyệt!" Lục Minh ngửa đầu lên trời, cũng không thèm nhìn tới nữ sát thủ lai này. Nữ sát thủ Mila bị chọc giận, cơ hồ muốn lấy súng ra, một phát giết chết người này. Cuối cùng, nàng vẫn cố nén xuống, chụp lấy tay của Lục Minh, nhấn lên ngực mình một cái, sau đó thanh âm lạnh lùng nói: "Hiện tại, ngươi cũng đã sờ ta!" "Từ từ, ta còn chưa sờ rõ ràng… Đáng giận, ta ghét nhất là bị người khác tự tác chủ trương!" Lục Minh kêu to lên như phát điên, nhưng nữ sát thủ Mila đã không để ý tới hắn, mà đi vào trong toilet bên kia. Trong khi cùng Mila làm trò, làm như vô tình, ánh mắt Lục Minh quét qua phòng cao cấp trên lầu hai, khóe môi lộ ra nụ cười thần bí. Mình đã thả mồi như vậy, tin tưởng rằng cá cũng đã có chút động tâm! "Tiểu tử này, có chút cổ quái, chúng ta nên lập tức báo cáo cho đội trưởng" Tại phòng bao cao cấp ở lầu hai, có mấy bóng đen chú ý tới biến hóa trong sân, trong đó bóng đen cao lớn nhất dùng tiếng Pháp trầm giọng nói: "Vàng cùng châu này, rất đặc biệt, nhưng ta cảm thấy, thần kỳ nhất chính là thuốc nước của hắn, thứ này, nếu chúng ta có thể nắm giữ, như vậy… Người phương Đông, luôn có vô số bảo vật thần bí… Chúng ta, nhất định phải lấy được loại thuốc này". "Không dễ dàng, thân thủ của Jai Bo cũng khá, vậy mà bị hắn đánh cho không có lực hoàn thủ, hắn nhất định là người tu luyện võ thuật cổ" Có một bóng đen hừ giọng nói. "Có lẽ chúng ta có thể giả bộ hợp tác, tìm thời cơ, mới đem hắn xử lý…" Bóng đen thứ ba đề nghị. "Công phu cho dù lợi hại, cũng không địch nổi súng của chúng ta, theo lời ta nói, chúng ta tìm cơ hội, sẽ bắt hắn, chẳng lẽ hắn đối mặt với hơn mười tay súng của chúng ta, còn dám làm loạn gì? Chúng ta hoàn toàn có thể bắt hắn làm tù binh, từ từ tra khảo, tìm được tất cả những gì mình muốn. Nếu các ngươi tán thành, vậy ta sẽ ra ngoài chuẩn bị, Black Jack, ngươi có ý kiến gì không?" Người vừa nói ra ý kiến của mình, là nói với bóng đen ngồi ở chỗ tối nhất. "Từ từ, đợi đội trưởng đến, cái gì cũng không nên làm, nơi này là Hongkong, không phải Châu Âu" Bóng đen ngồi ở chỗ tối nhất nghiêm túc trả lời. "Black Jack, huynh đệ chúng ta không đồng ý với ý kiến bảo thủ của ngươi, ta cảm thấy chúng ta nên làm chút chuyện" Bóng đen cao lớn nhất trầm ngâm, lại dùng tiếng Pháp hỏi các bóng đen chung quanh: "Ta quyết định ra tay, các ngươi ai muốn chơi một chút?" Lúc này các cô gái, đều đã vây quanh cô gái người mẫu ngực trần, tấm tắc mà nhìn, không ngừng hỏi cảm giác của nàng ta. Nam thì vây quanh Lại mập, hai mắt nhìn chằm chằm vào cái chai nhỏ trong tay hắn, biểu hiện thì thoải mái nói chuyện, nhưng mỗi người trong lòng đều thầm đề phòng có người làm khó dễ chiếm lấy, đặc biệt là ánh mắt như sói của người mặt sẹo, đều là trọng điểm để cho mọi người cẩn thận đề phòng. Đại phú hào tóc dài, cùng mấy người bạn nhỏ giọng thương lượng, tựa hồ muốn ra giá mua cái chai nhỏ này. Trái lại Lục Minh, lại không ai dám tới quấy rầy. Hắn ngồi ngay ngắn trước bàn, các cô gái phục vụ đem rượu ngon mỹ thực, bày đầy bàn, để cho cho hắn một mình sử dụng. Mấy cái này đương nhiên là do Trương Vân an bài, nàng nhẹ nhàng đến bên cạnh Lục Minh, tận lực dựa vào bên người hắn, nhẹ giọng nói: "La công tử, em biết bản thân trước đó đã sai lầm, hơn nữa rất là sai lầm, không cầu anh tha thứ, chỉ hy vọng anh có thể cấp cho một cơ hội để sửa đổi. Đêm nay, lưu lại, có được không?"
"Về Thải Hồng Đan Tâm Giáng Ly châu này, nghe nói có rất nhiều, số lượng cụ thể bao nhiêu thì tôi không biết, nhưng khẳng định là, nó ít nhất có bả màu từ hoàng lục thanh lam tử ... Viên của tôi, chính là Lam Châu, nó phát ra ánh sáng màu lam, bên trong có chứa năng lượng thần bí. Trước kia trong cung phi tần, thường dùng những thứ này để bảo trì thanh xuân, hấp dẫn sự chú ý của hoàng đế, các nàng mỗi ngày đều đặt viên châu này trong nước để tắm, hay trong trà để uống, dùng lâu dài ..."Lục Minh nói ra làm cho các em gái chấn động, người này đứng trên ghế, chắp tay sau đít, không thèm nhìn người, dường như đang đứng trên tử cấm điện cao cao tại thượng vậy.
"Tốt!"Lại mập mạp không nhịn được khen một tiếng, Lục Minh xua tay ý bảo đừng mở miệng, để tránh cho người khác hiểu lầm.
Mọi người kỳ thật đã muốn tán dương lâu rồi, nhưng không có cơ hội.
Rốt cục cũng có một thiếu phụ tinh lệ có thân phận cao ý, gấp đến nổi không chờ được, đứng ra hỏi : "Năng lượng của châu thật sự đủ để người ta bảo trì thanh xuân sao?"
Vấn đề của nàng, quả thật có thể nói là đại diện cho tiếng lòng của mọi người, một kiện bảo bối trân quý như vậy, nếu đối với mình không có tác dụng, thì không cần phải hao tiền tốn của, nhưng nó có thể có tác dụng lớn như lời nói, thì bằng bất cứ mọi giá nào cũng phải lấy cho được.
Mặt thẹo, ông giàu tóc dài có cùng vời những người có tài lực hùng hậu đều âm thầm phỏng đoán, bản thân phải làm cách nào mới có thể đoạt được bảo bối này chứ? Cướp chắc chắn không dễ, vì còn có nữ sát thủ kia, vô cùng hung hãn, động tay động chân thì không phải biện pháp giải quyết vấn đề, chỉ làm cho cục diện càng thêm rối loạn, càng thêm bất ổn.
Người trẻ tuổi này không có khả năng mang bảo bối đến đây để tìm chết, hắn khẳng định còn cái khác.
Bảo bối kia, nếu không thể bảo trì được thanh xuân thì cũng không sao. Thứ đáng trân quý nhất chính là người trẻ tuổi này mới đúng.
"Quay về câu hỏi ủa chị, không thể!!!"Lục Minh mỉm cười, khi hắn nói ra câu này, mọi người không ai tin tưởng.
"Vậy vừa rồi không phải cậu đã nói sao .... ai cũng nghe được là chính miệng cậu nói"Mặt thẹo chất vấn.
"Là như thế, tôi nói rồi, tôi nói rồi, trong nghiên cứu của chúng tôi phát hiện ra, năng lượng bên trong hạt châu quả thật có cất chứa nguyên tố có thể giữ vẻ thanh xuân. Giống như dưỡng khí là điều rất quan trọng, người không có nó là không được. Nhưng không thể mỗi ngày chỉ hít thở mà không ăn cơm, nếu có người có được viên châu này, liền chỉ mong đợi để được trường sinh bất lão thì quả thật ... Thanh xuân vĩnh cửu cần rất nhiều điều kiện, tâm thái của con người, thân thể của con người điều là những tác nhân rất lớn, không có tâm tình tốt, luôn luôn bi quan sầu khổ, hoặc là tâm như tro tàn, vậy cho dù có cho người đó ăn thịt rồng đi nửa thì người đó cũng không biết mùi vị gì. Từ tâm sinh ra, tâm tính cũng là một trong những nguyên nhân bảo trì thanh xuân tốt nhất. Để tôi lấy ví dụ hiển nhiên cho, tự tin có thể sinh ra rất nhiều mị lực, một người hoàn toàn không tự tin, mọi người nghĩ xem, người đó có thể bước đi tiêu sái được không? Người phụ nữ không tự tin, nàng có thể tản ra mị lực động lòng người sao?
"Còn thân thể, cũng là phần quan trọng nhất, ví dụ như có chai rượu đỏ tốt nhất, Lafite năm , nhưng lại không biết bên trong đựng cái gì, bên ngoài cái chai thì hôi giống như một tên ăn mày vậy, hương vị của rượu nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Thân thể con người, giống như một cái lọ, lọ càng tốt, thì hiệu quả đạt được càng cao"
"Cuối cùng, nguyên tố tại thành vẻ thanh xuân vĩnh cửu ... Tôi chỉ có thể nói cho mọi người biết, năng lượng của châu chính là một trong số đó"
Lục Minh bỗng nhiên dừng câu chuyện lại, hắn giống như một đại quan tử, đưa mắt lên nhìn trời, không nói gì.
Tất cả mọi người hận không thể bóp cổ hắn, chỉ có Cốc Linh Linh nghe được là đang nhập thần thôi.
Nhưng hắn không chịu nói, mọi người thật đúng là không thể làm gì hắn ...
"Có phải là chỉ cần thu thập đủ bảy viên châu là có thể hội đủ điều kiện để được thanh xuân vĩnh cửu không?"Ông nhà giàu tóc dài phản ứng cực nhanh, hắn nhớ lại Lục Minh đã từng nói qua, châu có bảy viên bảy màu sắc.
"Có lẽ, nhưng tôi phỏng chừng, năng lượng của châu cũng chỉ là một trong số đó, để đạt được thanh xuân vĩnh cửu cần phải có mấy trăm thứ tổ hợp lại, các người cũng biết, cơ thể con người rất phức tạp, những thứ cần thiết rất bề bộn, hơn nữa thể trạng mỗi người lại khác nhau, có người thì bệnh, có người thì một cơ quan nào đó không dùng được, khôi phục và trị liệu như thế nào, cũng là một chuyện quan trọng. Tôi chỉ có thể nói rằng, thu thập càng nhiều châu, thì sẽ là chuyện tốt"Lục Minh cúi đầu xuống, mỉm cười.
"Cái này căn bản không có khả năng! Khoa học kỹ thuật của nước Mỹ tiên tiến như vậy, thành tựu y học của bọn họ là dẫn đầu toàn bộ thế giới, cho dù là chuyên gia nghiên cứu dược vật và gen di truyền cũng không thể ngăn cản được việc lão hóa của cơ thể. Cho nên, thế giới này không có có thứ thuốc gì có khả năng giữ thanh xuân vĩnh cửu cả!"Trong lòng thằng trọc nửa đầu ghen tị phát cuồng, hắn không nhịn nổi nữa, không chịu được khi Lục Minh trở thành mục tiêu chú ý của mọi người.
"Mày có biết vì sao vừa rồi tao không đánh mày không?"Lục Minh cười ha hả : "Bởi vì mày không xứng! Xin đừng nói chuyện với tao, tao nhìn thấy mày là khó chịu!"
Gương mặt đang đỏ của thằng trọc nửa đầu chợt biến thành xanh mét.
Hắn cảm thấy tất cả mọi người đang nhìn về phía mình, giống như đang nhìn một tên hề, trong mắt tràn ngập sự trào phúng.
Giờ phút này, hắn cảm thấy khó chịu hơn chết gấp trăm lần. Nếu có thể, hắn muốn cùng đối phương liều mạng, đồng quy vu tận, nhưng trong lòng hắn hiểu được, đối phương chỉ cần một tay cũng có thể đánh gục mình.
Nữ sát thủ cũng hỏi : "Thật sự, có, thuốc bảo trì, thanh xuân sao? Anh, phát minh?"
Lục Minh lắc đầu, khóe môi lộ ra một nụ cười thần bí, nhìn thắng vào những người phụ nữ đang động tâm này, chỉ nghe hắn chậm rãi mở miệng, rất phong độ nói : "Tiểu thư mỹ lện, đừng nói anh không biết, cho dù biết cũng sẽ không nói bí mật buôn bán quan trọng này nói cho em biết, trừ khi, em thay đổi quan hệ của chúng ta, từ người xa lạ thành bạn tốt, em nghĩ sao?"
"Không"Nữ sát thủ Mila hiểu được ám chỉ của người này, hắn muốn cùng mình lên giường, nên lập tức cự tuyệt hắn.
"Vậy thật đáng tiếc..."Lục Minh cười ảm đạm, cũng không ngại.
"..."Cốc Linh Linh không biết sao, nghe nữ sát thủ Mila từ chối Lục Minh, trong lòng thở phào một hơi.
"Chúng ta có thể trao đổi vấn đề này, để anh có thể tiến triển trong phương diện nghiên cứu này? Nếu cần tiền đầu tư, chuyện này đối với chúng tôi hoàn toàn không có vấn đề"Ông tóc dài nói rất thẳng thắn, chỉ cần Lục Minh đồng ý, thì mọi người có thể góp vào rất nhiều.
"Tiền, chúng tôi không cần"Lục Minh cười ha hả nói : "Tôi đối với việc thanh xuân vĩnh cửu này không có hứng thú lớn, nhưng mấy người bạn của tôi lại rất chú ý chuyện này, còn làm rất nhiều thí nghiệm. Đương nhiên kết quả cuối cùng đều thất bại"
"Thất bại?"Mặt thẹo không tin lời Lục Minh nói, hắn chắc chắn đang nói dối.
Vẻ mặt của hắn không có chút gì của cảm giác thất bại! Ngược lại hắn còn rất đắc ý, mặt thẹo dám khẳng định % là, chàng thanh niên trước mắt này, chắc chắn đã có tiến triển trong phương diện đó, cho nên mới kiêu ngạo như thế.
Không biết hắn có mục đích gì khi đến đây? Bởi vì nguyên nhân gì mà hắn lại đề cập chuyện này với mọi người?
Lục Minh khoát tay, nhàn nhạt nói : "Cũng không phải hoàn toàn thất bại, những người bạn của tôi ở phương diện này cũng có chút thành công. Cái này gọi là có lòng tìm kiếm không được, vô tình sờ mó thế là ra! Nghiên cứu thanh xuân tuy thất bại, nhưng khi kết hợp nhiều thứ lại thì có thể khôi phục sức sống tạm thời cho con người, tạm thời giảm tổn hại đến dung nhan,cái này vẫn miễn cưỡng chấp nhận được... Vì sao tôi lại đề cập đến vấn đề này cho mọi người biết? Có lẽ mọi người đều cảm thấy kỳ quái, cảm thấy tôi có phải là có vấn đề, thật ra, tôi cũng muốn nói cho mọi người biết, tôi muốn hỏi rằng, mọi người có ly châu hay không... nếu có thì chúng ta có thể trao đổi!"
Mọi người nghe xong đều kinh hoàng, thì ra hắn muốn ly châu, nhưng mà bảo bối như vậy lần đầu tiên nhìn thấy, ai còn có ly châu chứ?
Ông tóc già hai mắt chợt lóe tinh quang, cười to nói : "Ly châu, chúng tôi làm sao có, thứ bảo bối độc nhất vô nhị này..."
Lục Minh không đợi hắn nói xong, giơ tay nói : "Ly châu có từ lâu, ông căn bản không biết, ngoại hình của nó, có lẽ không sáng lên, bởi vì không trải qua sự kích thích năng lượng, cho nên mắt người khó có thể thấy được hào quang của nó"
Khi mọi người nghe xong, lại tiếp tục kinh hoàng lần hai, nói không chừng hạt châu nhà mình chính là ly châu.
"Ly châu, nó có đặc thù gì?"Mặt thẹo vội hỏi.
"Không biết nói sao, lớn thì cỡ trái dưa hấu, nhỏ thì cũng cỡ trân châu, tôi không thể nói chính xác... Hơn nữa cho dù là ly châu cùng dạng, năng lượng cũng không giống nhau, sau khi trải qua kích thích năng lượng thì hào quang sẽ phát ra mãnh liệt, như vậy thì năng lượng còn đầy đủ, ngược lại thì không có giá trị gì"Lục Minh nói rất mơ hồ, nhưng tất cả mọi người đều liều mạng ghi nhớ, hơn nữa còn đưa ra đủ loại suy đoán.
"Chứng mình thế nào, anh nói, thứ này, là đúng?"Nữ sát thủ Mila trừng mắt nhìn Lục Minh, nàng vẫn luôn hoài nghi vấn đề này.
"Đến đây, chúng ta làm thực nghiệm, như vậy thì tôi không cần nhiều lời"Lục Minh bỗng nhiên cười xấu xa, hỏi nữ sát thủ : "Nếu không thì em cởi quần áo ra, anh thực nghiệm trên cơ thể của em"
"KHÔNG!"Nữ sát thủ Mila lập tức cự tuyệt, liếc mắt nhìn Lục Minh, người này căn bản là không có ý tốt.
"Để em!"Bỗng nhiên có một người con gái đi ra, đến trước mặt Lục Minh, cởi tất cả đồ trên người xuống.
Cốc Linh Linh trong lòng chua xót, mình cũng nguyện ý giúp hắn làm thí nguyện, nhưng cởi đồ trước mặt mọi người, đây là chuyện không thể làm được. Thật không ngờ cô ta có thể to gan đến như vậy, dễ dàng thực hiện.
Người con gái cởi đồ là một người mẫu, khuôn mặt cũng xinh, dáng người thon dài, sau khi quần áo bên ngoài được cởi ra, lập tức hiện lên những thứ chết người.
Tất cả đàn ông, đều không kìm lòng mà nuốt nước miếng một cái.
Tất cả đàn bà, đều không ngừng thầm mắng con nhỏ này không biết xấu hổ, làm trò trước mặt đàn ông, dám cởi quần áo.
Cô người mẫu này cổ hết quần áo, cái áo lót mỏng manh và quần lót chữ T căn bản là không che hết được cặp ngực và cái mông tròn lửng, nàng không chút ngượng ngùng đứng trước mặt Lục Minh dạo một vòng, cười duyên liên tục, còn hỏi : "Còn muốn cởi hết sao???"
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cô gái người mẫu dáng người là hạng nhất, trước ngực kỳ phong nổi lên, bộ bikini căn bản che dấu không được cái bụng bằng phẳng không chút thịt thừa, cái quần chữ T quả thực có thể dẫn dắt tâm can của mọi nam nhân, không ai không đưa móng vuốt sói ra mà nhẹ nhàng vuốt ve. Đặc biệt là nam nhân đứng ở phía sau cô gái người mẫu, thấy cặp mông đầy đặn chỉ bị che khuất rãnh giữa kia, không khỏi nuốt nước miếng cái ực một cái. Quá gợi cảm, quá lớn mật, cô gái này dám để lộ ra những thứ mà nam nhân mơ tưởng. Nam nhân vì cái gì mà thích PK, vì cái gì già mà còn muốn lột đồ người khác, phỏng chừng chính là vì những dạng này mà hóa thành. Thấy cô gái này, nếu không muốn lột sạch đồ trên người nàng xuống, thì cũng chỉ có thể là Đông Phương Bất Bại! Không muốn nói mãnh nam như Người mặt sẹo, mà Lại mập bị đau tiền liệt tuyến, cũng muốn thổi kèn công kích. Lục Minh ban đầu là muốn tìm một nữ nhân, triển lãm một chút Cửu chuyển dưỡng nhan dịch, vì các nàng Trầm Khinh Vũ mà oanh động Hongkong. Đương nhiên, làm như vậy, cũng có thể làm cho sát thủ Ám Hắc điện đề cao sự tham lam, bọn họ tuyệt đối sẽ không buông tha nhiều bảo bối như thế, nếu bọn họ dám ra tay, vừa lúc trở thành lý do của mình. Chiết Dực Thiên Sứ thế lực có lớn, thì hắn cũng không thể đối kháng với cả Hongkong, chỉ cần bản thân cho thế nhân biết, mình có một thứ làm cho thế nhân điên cuồng, như vậy mà nói, mình có thể trở thành tiêu điểm của thế nhân, trở thành bằng hữu mà mọi người muốn thân cận, mà Chiết Dực Thiên Sứ kẻ địch của mình, lập tức sẽ chuyển biến thành kẻ địch của thế nhân, bị ép phải đối mặt với mọi người. Dưới loại tình huống này, mặc cho hắn có giảo hoạt, có cường đại, cũng khó có thể dung thân. Oanh động Hongkong, oanh động thế giới là chuyện sớm muộn, không bằng do bản thân chủ động phóng ra, chiếm trước mọi phản ứng của mọi người, cho bọn họ một sự ngạc nhiên lớn. Cốc Linh Linh thấy Lục Minh nhìn tới nhập thần, hồi lâu không có nói chuyện, còn tưởng rằng hắn muốn biến thân thành đại sắc lang, xấu hổ mà đẩy hắn một cái, thầm nghĩ người này thật sự là quá vô sỉ. Hắn nhìn cái gì? Có nhiều người như vậy ở đây, hắn lại nhìn chằm chằm vào ngực một cô người mẫu mà không biết xấu hổ. "Cô có thói quen phơi nắng không? Làn da không tệ!" Lục Minh rời khỏi sự trầm tư, xem dáng người của cô người mẫu rất tiêu chuẩn, làn da cũng có màu đồng khỏe mạnh, phi thường gợi cảm, trong lòng chợt động. Cảm thấy thủ đoạn triễn lãm bình thường còn không đủ kinh ngạc, phải làm cho càng thêm đặc biệt mới được, hắn mỉm cười, tùy ý phất tay: "Cởi luôn áo ngực ra". "?" Cốc Linh Linh vừa nghe. Không phải chứ? Thực cởi ra sao? "Em nghe anh" Cô người mẫu kia liếc mắt đưa tình Lục Minh, thực hào phóng đem áo ngực cởi xuống, đem bộ ngực kiêu ngạo không hề giữ lại triển lãm trước mặt mọi người. Thậm chí, nàng ta còn lớn mật xoay một vòng, để cho tất cả mọi người xem một lần. "Ồ!" Bất luận nam nữ, đều ồ lên một mảng. Nam là sảng khoái kêu lên, nữ thì kinh ngạc cùng tức giận, cảm thấy cái này quá kỳ cục. Rất nhiều nữ nhân lấy tay âm thầm bắt lấy nam nhân của mình, nhưng chiêu này đã vô dụng, bởi vì giờ phút này nam nhân đều đã biến thân thành sói, hình thành bầy sói, lực lượng cường đại vô cùng. Bọn họ vỗ mạnh tay, ủng hộ, vì cô gái người mẫu lớn mật dáng người hạng nhất này mà lớn tiếng khiếu tốt, thậm chí còn có người huýt sáo, không khí lập tức nóng bỏng lên. Nếu lúc này có nam nhân muốn giả thành chính nhân quân tử, phỏng chừng sẽ bị toàn thể nam tử đưa ngón giữa lên mà khinh bỉ. "Mọi người có thể thấy, sau khi cởi áo ngực, bộ ngực của mỹ nữ này, bởi vì có vải che áo nắng mặt trời, sinh ra một mảng trắng. Ở nước ngoài, rất nhiều nữ nhân vì bảo trì toàn thân màu sắc thống nhất, sẽ ở trần mà phơi nắng. Nhưng cái này không phải ai cũng có thể làm được. Hơn nữa, nếu phơi nắng quá lâu, cho dù bôi kem dưỡng da, làn da cũng không hề tránh được bị thương tổn, trở nên thô nhám, cũng trở nên đen đúa. Đối với nữ nhân phương Tây làn da có chút thô nhám thì còn đỡ, nhưng đối với nữ tính phương Đông thì làn da mềm mại mà nói, là một loại biến hóa rất rõ ràng" Lục Minh đứng lên, hoàn toàn không có bộ dáng đại sắc lang, lại giống như một nhà khoa học, đối mặt với cô gái người mẫu để trần nửa thân trên, mà không hề câu thúc, thao thao bất tuyệt phát biểu. "Tắm nắng là một loại hưởng thụ, nhưng rất nhiều mỹ nữ không muốn thử nhiều, nguyên nhân rất đơn giản, một là làn da bị tổn thương; hai là lâu dài thì sẽ không thể khôi phục, nếu đã thành màu đồng, thì có đến mấy năm sau cũng không thể khôi phục nguyên dạng. Cho dù khôi phục, cũng rất dễ lưu lại nhưng đốm tàn nhang nhỏ, khó có thể tẩy đi, phi thường khó coi. Cho nên người tắm nắng, bị ép một lần rồi lại một lần phơi nắng, rốt cuộc không thể khôi phục lại làn da trắng trước kia". "Hiện tại, ta nghĩ đưa ra một thử nghiệm, chứng minh ta không có nói sai" Lục Minh từ trong lòng lấy ra một cái chai nhỏ giống như chai nước hoa. Ánh mắt mọi người, lập tức từ trên thân thể cô gái người mẫu, chuyển qua cái chai nhỏ tinh xảo trong tay Lục Minh. Cái bình nhỏ này, khẳng định không giống đồ thường. Có lẽ, nó chính là thuốc Thanh xuân bất lão mà mọi người mơ tưởng. "Chỉ cần ta dùng nó bôi lên ngực của vị mỹ nữ này, trong vòng vài phút, bộ ngực của nàng sẽ, ái ui!" Lục Minh tay đang chuẩn bị đưa tới ngực của cô gái người mẫu, Cốc Linh Linh lập tức cho hắn một quyền, rồi cướp lấy cái bình nhỏ kia. "Ngươi nói đi, ta bôi cho!" Cốc Linh Linh nổi giận. Đại sắc lang này, nếu còn không ngăn hắn, vậy hắn sẽ giả bộ thí nghiệm, tùy ý trước mặt mọi người đùa bỡn bộ ngực của người mẫu. Không được, điều này tuyệt đối không được! Cốc Linh Linh không thể chịu được loại chuyện này, nàng phỏng chừng mình nếu còn không ngăn hắn lại, móng vuốt sói của người này sớm muộn cũng sẽ mò đến cái quần chữ T của cô gái người mẫu. "Cô không biết đâu, để anh ấy làm!" Cô gái người mẫu rất tức giận, cô xen vào làm gì, mình chính là muốn hắn đến sờ vào thân thể của mình, kéo gần mối quan hệ, cho nên mới không ngừng trước mặt công chúng mà cởi quần áo, chịu để trần ngực, nếu đổi thành cô gái này thì nàng đã mặc kệ. "Hắn nói, ta án theo đó mà chấp hành!" Cốc Linh Linh quyết tâm, tuyệt đối không để cho cô gái người mẫu này trước mặt mọi người câu dẫn Lục Minh phát sinh ra. "Cuộc đời ta chỉ là một mảng hắc ám…" Lục Minh bộ dáng đáng thương cảm thán, làm cho tất cả mọi người cười rộ lên. "Nói, anh nói, bôi như thế nào?" Cốc Linh Linh thực quẫn, dưới mắt mọi người mình làm như vậy thật sự là dọa người, nhưng có thế nào, so với việc nhìn thấy hắn biến thân thành một đại sắc lang trước mặt mọi người cùng cô gái người mẫu kia cũng còn đỡ hơn. "Cô tùy tiện bôi đi, không phần của ta, ta hiện tại không có tâm tình nói chuyện" Lục Minh ngồi xuống đất, vẽ vòng vòng xuống đất. Cốc Linh Linh cố nén sự xấu hổ, không để ý tới cô gái người mẫu kia tức giận trừng mắt nhìn mình, mở chai ta, đổ lên tay rồi tùy ý bôi vẻ loạn lên trước ngực đối phương một phen. Vừa mở ra, tất cả mọi người trong phòng đều ngửi được một mùi thơm ngát thấm tận phế phủ, xông vào tận trái tim, phảng phất như bản thân đang đặt mình vào một biển hoa hoang dã, có loại cảm giác thoải mái khó có thể nói nên lời, tinh thần phấn chấn gấp trăm lần. Không biết là ai khởi xướng vỗ tay đầu tiên, nhưng có người động toàn bộ liền mạnh mẽ vỗ tay. Trong nháy mắt, tiếng vỗ tay như bão tố, vang vọng cả gian phòng thật lâu không dứt. Bất chấp có hiệu quả hay không, nhưng hiện tại đã không ai hoài nghi lời nói của Lục Minh. Cốc Linh Linh cố nén ngượng ngùng, sau khi bôi xong lùi lại đến bên cạnh Lục Minh, nhẹ giọng hỏi: "Đã bôi xong, phía dưới nên làm thế nào". "Nhanh như vậy? Cô bôi chắc có lẽ không đủ đều. Để ta hỗ trợ cho cô!" Lục Minh nhảy bật dậy, hai tay đặt ở trước ngực cô gái người mẫu, Cốc Linh Linh vừa thấy người này quả thực muốn chết, một quyền đánh bay hắn, tức giận nói: "Anh thành thật một chút cho tôi!" "Không cần cô lo!" Cô gái người mẫu rất tức giận. Nàng ta hiện tại cũng không rõ Cốc Linh Linh là gì của Lục Minh, nếu nàng ta biết Cốc Linh Linh cùng Lục Minh chỉ là vừa mới quen, phỏng chừng đã tặng cho cô ta một cái tát. Ở phía sau Lục Minh, Trương Vân cũng vừa đến, trong mắt phát ra ánh sáng, cơ hồ có thể đem Lục Minh nấu chảy ra. Trong lòng nàng hiện tại đang hối hận, nếu mình không có đi cùng đám người Black Jack chào hỏi, lựa chọn đi theo hắn, có lẽ hiện tại bôi linh dịch lên bộ ngực kia, chính là hắn giúp mình bôi. Nhưng bởi vì mình làm một quyết định hồ đồ như vậy, làm cho quan hệ giữa hai người đã đến băng điểm. Trương Vân cả đời cũng chưa từng hối hận như vậy, cực kỳ hối hận quyết định vừa rồi của mình. Nàng cảm thấy người nào gọi là thông minh một đời, hồ đồ nhất thời, thì đó chính là mình. "Không có phản ứng gì" Nữ sát thủ lai Mila đến gần cô gái người mẫu, nhìn bộ ngực của nàng, sau khi cẩn thận quan sát, hừ lạnh một tiếng. "Phải không?" Lục Minh tiêu sái cười, tiện tay bưng lên ly nước trên bàn, tùy ý rưới nhẹ lên ngực cô gái người mẫu. Mọi người kinh ngạc thấy một kỳ tích, làn da trước ngực có màu da không đều của cô gái người mẫu, nháy mắt đã trở nên như tuyết trắng, đối lập với màu sắc không đều ở chung quang, càng thêm trắng đến chói mắt. Không đến ba phút, mọi người liền chứng kiến một kỳ tích không thể tin được. Hiện tại căn bản không cần Lục Minh nói nhiều, mọi người liếc mắt cũng có thể thấy rõ. Cái chai nhỏ kia của hắn tuyệt đối là linh đan diệu dược, nếu thứ này xuất ra, tin tưởng rằng thế nhân sẽ điên cuồng. Không ai, thế gian này không ai có thể chống lại ma lực của hắn, bất luận nam nữ, không ai có thể cự tuyệt linh đan diệu dược Thanh xuân bất lão này. Cốc Linh Linh có chút hối hận, vừa rồi tức giận cho nên đã đổ nhiều một ít, hiện tại nàng đã ý thức được sự trân quý của loại thuốc này. "Thực xin lỗi, vừa rồi tôi đã tức giận anh…" Cốc Linh Linh phát hiện linh dịch trong cái chai nhỏ cơ hồ mình đã dùng một phần năm, thiếu chút nữa phát khóc. "Không có việc gì, cái bình này tặng cho cô có lẽ có chút nguy hiểm, cô có thể đi rửa mặt trước, sau đó trở lại bôi lên mặt, lúc trước tôi đã phi lễ với cô, xem như là bồi thường nho nhỏ đi! Bất quá, bởi vì cô rất xinh đẹp, lại đáng yêu, tôi mới nhịn không được mà trêu chọc cô, đừng tức giận!" Lục Minh tiếp nhận cái chai nhỏ, nhưng không có thu vào, mà là giao cho Lại mập cầm, để cho Cốc Linh Linh sau khi rửa mặt, thì đến thử hiệu quả. Lại mập tiếp nhận, vẻ mặt kích động đỏ bừng lên, cả người khẽ run, hô hấp cũng nặng nề hẳn lên. Hắn vừa thấy có người nhìn về phía mình, lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, xuất ra bộ dáng thần khí nhất. Không chỉ có hắn, ngay cả Kim Mao ở bên cạnh, cũng cảm thấy đi theo Lục Minh lần này rất có mặt mũi, đắc ý đứng thẳng thân mình, cảm giác tựa như nông nô trở người thành chủ nhân, trước kia là các ông chủ tùy ý hộ một cái mình cũng sợ muốn chết, hiện tại hiện tại lại căn bản không xem ra gì. Cốc Linh Linh sau khi nghe xong, ôm chặt lấy Lục Minh, cắn chặt răng cố không khóc, nhưng nước mắt cứ cuồn cuộn mà ra. Nàng cảm thấy cả đời mình đều chưa được người ta tôn trọng như thế, đều chưa được người ta quan tâm như thế, làm trợ thủ chia bài ở sòng bạc, nàng đã quen với hành động phi lễ của khách đối với chị em, rất nhiều đại phú ông chơi đến cao hứng, thậm chí sẽ ở trong các phòng bao cao cấp, trực tiếp lột trần quần áo của các cô gái. Có thể nói, nữ nhân ở trong này, giống như một vật để chơi đùa, để cho kẻ có tiền cao hứng thì phát tiết, chứ không có sự tôn nghiêm của một con người. Lục Minh phi lễ tập kích ngực nàng, nàng cũng tức giận. Nhưng có chút kỳ quái là, nàng cũng không quá phản cảm, chỉ là cảm thấy người này tuy háo sắc, nhưng cũng không biến thái như những người khác. Sau khi nghe hắn giải thích, trong lòng nàng rất cao hứng, không phải là hắn giải thích, cũng không là có cơ hội được bôi linh dịch dưỡng nhan, nàng cao hứng nhất là cảm giác được hắn xem mình là một con người, mà không phải là một để chơi đùa. Thật ra lúc trước nàng vẫn có loại cảm giác này, hiện tại hắn giải thích cùng che chở, càng có thể chứng minh cảm ứng của nàng. Hắn đúng là một đại sắc lang, nhưng hắn tôn trọng nữ nhân, cho dù là một cô gái thân phận thấp kém trong sòng bạc. Đẳng Cốc Linh Linh gạt nước mắt, che mặt đi vào phòng rửa mặt, nữ sát thủ máu lạnh Mila đi đến trước mặt Lục Minh: "Ta cũng bôi, ta phải thử xem!" "Ta cho nàng ta thử một lần, là bởi vì ta sờ ngực của nàng ta, cho nên cảm thấy áy náy. Còn cô, tôi không quen. Cho nên, tôi cự tuyệt!" Lục Minh ngửa đầu lên trời, cũng không thèm nhìn tới nữ sát thủ lai này. Nữ sát thủ Mila bị chọc giận, cơ hồ muốn lấy súng ra, một phát giết chết người này. Cuối cùng, nàng vẫn cố nén xuống, chụp lấy tay của Lục Minh, nhấn lên ngực mình một cái, sau đó thanh âm lạnh lùng nói: "Hiện tại, ngươi cũng đã sờ ta!" "Từ từ, ta còn chưa sờ rõ ràng… Đáng giận, ta ghét nhất là bị người khác tự tác chủ trương!" Lục Minh kêu to lên như phát điên, nhưng nữ sát thủ Mila đã không để ý tới hắn, mà đi vào trong toilet bên kia. Trong khi cùng Mila làm trò, làm như vô tình, ánh mắt Lục Minh quét qua phòng cao cấp trên lầu hai, khóe môi lộ ra nụ cười thần bí. Mình đã thả mồi như vậy, tin tưởng rằng cá cũng đã có chút động tâm! "Tiểu tử này, có chút cổ quái, chúng ta nên lập tức báo cáo cho đội trưởng" Tại phòng bao cao cấp ở lầu hai, có mấy bóng đen chú ý tới biến hóa trong sân, trong đó bóng đen cao lớn nhất dùng tiếng Pháp trầm giọng nói: "Vàng cùng châu này, rất đặc biệt, nhưng ta cảm thấy, thần kỳ nhất chính là thuốc nước của hắn, thứ này, nếu chúng ta có thể nắm giữ, như vậy… Người phương Đông, luôn có vô số bảo vật thần bí… Chúng ta, nhất định phải lấy được loại thuốc này". "Không dễ dàng, thân thủ của Jai Bo cũng khá, vậy mà bị hắn đánh cho không có lực hoàn thủ, hắn nhất định là người tu luyện võ thuật cổ" Có một bóng đen hừ giọng nói. "Có lẽ chúng ta có thể giả bộ hợp tác, tìm thời cơ, mới đem hắn xử lý…" Bóng đen thứ ba đề nghị. "Công phu cho dù lợi hại, cũng không địch nổi súng của chúng ta, theo lời ta nói, chúng ta tìm cơ hội, sẽ bắt hắn, chẳng lẽ hắn đối mặt với hơn mười tay súng của chúng ta, còn dám làm loạn gì? Chúng ta hoàn toàn có thể bắt hắn làm tù binh, từ từ tra khảo, tìm được tất cả những gì mình muốn. Nếu các ngươi tán thành, vậy ta sẽ ra ngoài chuẩn bị, Black Jack, ngươi có ý kiến gì không?" Người vừa nói ra ý kiến của mình, là nói với bóng đen ngồi ở chỗ tối nhất. "Từ từ, đợi đội trưởng đến, cái gì cũng không nên làm, nơi này là Hongkong, không phải Châu Âu" Bóng đen ngồi ở chỗ tối nhất nghiêm túc trả lời. "Black Jack, huynh đệ chúng ta không đồng ý với ý kiến bảo thủ của ngươi, ta cảm thấy chúng ta nên làm chút chuyện" Bóng đen cao lớn nhất trầm ngâm, lại dùng tiếng Pháp hỏi các bóng đen chung quanh: "Ta quyết định ra tay, các ngươi ai muốn chơi một chút?" Lúc này các cô gái, đều đã vây quanh cô gái người mẫu ngực trần, tấm tắc mà nhìn, không ngừng hỏi cảm giác của nàng ta. Nam thì vây quanh Lại mập, hai mắt nhìn chằm chằm vào cái chai nhỏ trong tay hắn, biểu hiện thì thoải mái nói chuyện, nhưng mỗi người trong lòng đều thầm đề phòng có người làm khó dễ chiếm lấy, đặc biệt là ánh mắt như sói của người mặt sẹo, đều là trọng điểm để cho mọi người cẩn thận đề phòng. Đại phú hào tóc dài, cùng mấy người bạn nhỏ giọng thương lượng, tựa hồ muốn ra giá mua cái chai nhỏ này. Trái lại Lục Minh, lại không ai dám tới quấy rầy. Hắn ngồi ngay ngắn trước bàn, các cô gái phục vụ đem rượu ngon mỹ thực, bày đầy bàn, để cho cho hắn một mình sử dụng. Mấy cái này đương nhiên là do Trương Vân an bài, nàng nhẹ nhàng đến bên cạnh Lục Minh, tận lực dựa vào bên người hắn, nhẹ giọng nói: "La công tử, em biết bản thân trước đó đã sai lầm, hơn nữa rất là sai lầm, không cầu anh tha thứ, chỉ hy vọng anh có thể cấp cho một cơ hội để sửa đổi. Đêm nay, lưu lại, có được không?"