Tóc Cốc Linh Linh không có đổi, vẫn đen bóng, nhưng sau khi Lục Minh đem khăn lụa kéo ra, khoảnh khắc khi mái tóc bung ra, mọi người tận mắt thấy một đạo cầu vồng xuất hiện trên mái tóc của nàng.
Loại xinh đẹp này, không thể diễn tả.
Người ta dưới ánh mặt trời sau cơn mưa mới có cầu vồng xinh đẹp như vậy xuất hiện, chẳng lẽ đây là chiết xạ của ngọn đèn qua hơi nước?
"Hạ ánh sáng của đèn xuống, như vậy mọi người có thể thấy rõ hơn!" Lục Minh vừa nói, quản lí phòng đã nhanh tay đem đại bộ phận đèn tắt đi, chỉ chừa lại mấy ngọn đèn nhỏ. Dưới ánh đèn dìu dịu, thanh âm ngạc nhiên của mọi người ồ lên, lại nghe thấy vô số tiếng hít khí lạnh vào. Bởi vì hoàn cảnh càng tối, tóc Cốc Linh Linh càng sáng.
Hiện tại mọi người có thể thấy rõ ràng, tóc của Cốc Linh Linh lóe lên hào quang nhàn nhạt.
Làm cho người ta không thể tin được nhất chính là, hào quang này không phải là cố định, mà là như gợn sóng, từng đợt từng đợt ánh sáng nhạt gợn lên, tựa như cầu vồng như mộng như thật. Nữ sát thủ Mila nhịn không được đưa tay vuốt tóc Cốc Linh Linh, trong quá trình nàng ta vuốt ve, luồng sáng cầu vồng càng thêm lóe sáng, đợi khi Cốc Linh Linh ý thức được điểm này, thì nàng không nhịn được mà xoay một vòng, làm cho tóc bay lên, kết quả cứ xoay người đó đã làm cho tất cả mọi người nhập vào một thế giới mộng ảo.
"Ta nghĩ, ta không cần phải giải thích gì thêm".
Lục Minh trong lòng cũng âm thầm cao hứng, tại quán bar Khô Lâu này cũng không phải là đến không, chẳng những tìm được tin tức của sát thủ Hắc Ám điện, lại bịp được các đại phú hào này. Quan trọng nhất chính là, mình đã đột phá tâm linh cảm ứng mà chế ra được cầu vồng tỏa sắc này.
Hắn nghĩ, nếu mình đem kỹ năng mới này nói cho các nàng Trầm Khinh Vũ, Niếp Thanh Lam, Cảnh Hàn, Giai Giai, các nàng nhất định sẽ rất vui mừng.
Các nàng khẳng định sẽ muốn mình làm cầu vồng tỏa sắc. Đến lúc đó mình có thể danh chính ngôn thuận cùng các nàng thân cận.
Đặc biệt là Cảnh Hàn, bình thường chạm vào nàng ta không được. Nếu dùng cái này lấy cớ, tin tưởng rằng nàng nhất định sẽ không cự tuyệt. Có lẽ, còn có một người. Ôn Hinh phu nhân cũng vậy. Bình thường nàng ta không cho mình chạm vào, nhưng với Cầu vồng tỏa sắc này, nàng ta có lẽ sẽ không cự tuyệt. Lục Minh bỗng nhiên có chút nóng vội, muốn chạy về khách sạn Shangrila, bỗng nhiên thực muốn gặp Ôn Hinh phu nhân, đem mấy thứ này nói với nàng ta.
Bên này vừa nghĩ đến, Ôn Hinh phu nhân tựa hồ có thần giao cách cảm đã gọi điện cho Lục Minh.
"Tiểu hầu tử, chạy đi đâu vậy?" Ôn Hinh phu nhân có chút kỳ quái hỏi. Bởi vì nàng biết Lục Minh hôm nay không có hẹn với Ngu Thanh Y cùng Hạ Linh đi ra ngoài chơi. Vậy mà hắn đi ra ngoài cả ngày không thấy về.
"Tôi sẽ mau chóng trở lại. A. Chờ tôi, chờ tôi ăn cơm" Lục Minh cao hứng, mình vừa nghĩ đến nàng ta. Nàng ta cũng nghĩ đến mình. Chẳng lẽ đây là tâm linh tương thông?
"Anh phải đi rồi sao?" Trương Vân sắc mặt ảm đạm. Hắn vừa nghe điện thoại liền lập tức nói phải đi. Rốt cuộc là ai mà có thể như vậy? Nàng trong lòng cực kỳ không nỡ, nhưng không tiện ngăn trở, chỉ hỏi: "Ngày mai còn đến chứ?" Lục Minh vốn định cự tuyệt, trong lòng chợt chuyển, ngày mai khẳng định sẽ có rất nhiều người tới nơi này, đến một lần nữa cũng tốt. Cho dù không ra tay, tin tưởng rằng cũng có thể khiến cho náo động lớn hơn nữa, vì thế gật đầu.
Lại lớn tiếng nói với mọi người: "Mọi người nghe tôi nói vài câu, hôm nay tôi có việc phải đi rồi. Ngày mai tôi lại đến, cùng mọi người trò chuyện, bất quá nếu mọi người nếu muốn theo tôi mua loại Cửu chuyển dưỡng nhan dịch này, thì tôi thực xin lỗi nói cho mọi người, loại này là do bạn của tôi tặng cho tôi, tôi cũng không có dư thừa để bán ra. Nếu các ngươi muốn, có thể mười ngày sau tại tiệc tối từ thiện, bằng hữu của tôi sẽ đem một ít Cửu chuyển dưỡng nhan dịch cùng Lục thần hoàn đồng hoàn tới đấu giá, đồng thời cũng hoan nghênh mọi người đem phỉ thúy, thủy tinh, bảo thạch hay là ly châu trong nhà tới, dùng để trao đổi".
Mọi người vừa nghe, vị La công tử thần bí này phải đi, không khỏi đều gấp rút.
Lục Minh đành phải vung hai tay ra, để cho mọi người im lặng xuống, lại nói: "Tôi biết hôm nay sau khi mọi người xem được mấy thứ, cảm thấy thần kỳ, sinh ra lòng hiếu kỳ, có rất nhiều nghi vấn, tôi nghĩ sẽ nói với mọi người như thế này, bí mật thì tôi sẽ không nói, nhưng nếu mọi người muốn hỏi rõ một số vấn đề, thì tôi cũng có thể trả lời. Ngày mai đi, tôi hôm nay có việc, ngày mai sẽ trả lời nghi vấn của mọi người".
"Ngày mai ngươi thực sẽ đến sao?" Người mặt sẹo thực ra hy vọng kết quả này, bởi vì hắn hôm nay không có kịp chuẩn bị, nếu cạnh tranh thì căn bản là không lại người khác, muốn cướp thì lại càng không thể thực hiện được, cho nên hắn chỉ cần Lục Minh có thể khẳng định ngày mai nhất định đến, như vậy là cao hứng nhất.
"Có thể ngày mai tiến hành trao đổi một ít hay không? Chúng tôi có thể dùng bảo thạch tiến hành trao đổi, chỉ cần ngươi ra giá là được" Đại phú hào tóc dài hỏi.
"Ngày mai tôi nhất định đến, nhưng trao đổi thì không thể…"
Lục Minh cười nói: "Hiện tại một bình Cửu chuyển dưỡng nhan dịch này, còn có thể cung cấp cho năm, sáu người sử dụng. Ngày mai tôi có thể miễn phí sử dụng cho một số người, không thu một đồng nào, tôi cũng không mang đi, lưu ở trong này, giao cho Vân tỷ bảo quản! Cửu chuyển dưỡng nhan dịch cực kỳ có hạn, có lẽ mọi ngươi tuyển ra một số người làm đại biểu đi, cơ hội này khó được, thuận tiện nói luôn, nếu chỉ dùng nó để muộm thành Cầu vồng tỏa sắc, phỏng chừng có thể nhuộm cho hơn mười người. Các bằng hữu, mọi người có thể lưu lại thảo luận, tôi không hy vọng ngày mai không có kết luận nào, thời gian của tôi rất quý giá, hơn nữa cũng không muốn lãng phí thời gian của mọi người".
Cốc Linh Linh nghe hắn phải đi, không dám ngăn cản, chỉ che mặt âm thầm rơi lệ.
Trương Vân muốn cùng Lục Minh chuyện trò riêng, cho dù chỉ là một phút, cũng so với trước mắt nhìn hắn rời đi cái gì cũng không làm được thì còn tốt hơn nhiều.
Lục Minh vuốt vuốt đầu của Cốc Linh Linh, cười lớn nói: "Ngày mai tôi còn phải trông cậy cô giúp tôi làm người mẫu, sao lại khóc, bảo trì sự vui vẻ, tâm tính tự tin, giảm bớt cảm xúc khó chịu, có thể dưỡng nhan cùng bảo trì Cầu vồng tỏa sắc càng thêm lâu, đừng khóc, ngày mai tôi lại đến, cô còn phải giúp tôi an bài nữa mà!"
Cốc Linh Linh lau nước mắt, gật mạnh đầu.
Nữ sát thủ Mila bỗng nhiên ngoắc Lục Minh lại nói: "Đến đây, tôi, có chuyện, nói với ngươi".
Đợi khi vàot rong một phòng thuê cao cấp, nàng ta bỗng nhiên rút súng ra, chỉ vào Lục Minh: "Ngươi rất tin tưởng, người lạ, đây là, nhược điểm trí mạng, của ngươi".
Lục Minh phảng phất như không có miệng súng đen ngòm, chỉ cười cười, cũng không nói gì.
Mila hừ nhẹ một tiếng, thu súng lại nói: "Đây là, ta, lần thứ hai trong hôm nay thu súng, ngươi rất may mắn, cũng rất đặc biệt, nhưng nói thực ra, ta thật muốn, giết ngươi".
"Cô, giết không được tôi, vĩnh viễn" Lục Minh học theo cách nói của nàng, nói một câu, đợi Mila hướng tới hắn trừng mắt, lại hỏi: "Tôi đoán, cô nhất định có lời khác muốn nói cùng tôi. Muốn nói với tôi cái gì? Cô thay đổi chủ ý? Hiện tại nguyện ý theo tôi ngủ một đêm?"
"Không, ta đối với nam nhân, không có hứng thú" Mila hừ một tiếng: "Cho dù là ngươi, ta cũng không có cảm giác".
"Không bằng chúng ta làm một thí nghiệm nhỏ, nếu cô cho tôi nắm tay mười giây, nếu cô còn không có cảm giác, như vậy sẽ đem ly châu cùng Cửu chuyển dưỡng nhan dịch tặng cho cô, thế nào? Muốn đánh cuộc không?" Lục Minh khóe môi mỉm cười. Mila nhìn có chút hoảng hốt, vạn nhất người này thực có bí pháp thôi tình gì đó, như vậy mình chẳng phải là dâng dê vào miệng hổ sao? Đổi lại là bình thường, nàng tuyệt đối sẽ không tin tưởng rằng mình cho một nam nhân sờ trong mười giây sẽ động tình, nhưng người phương đông trước mặt này rất thần bí rất cổ quái, mình không thể mạo hiểm.
"Đừng chạm vào ta, ta đối với ngươi, không có hứng thú!" Mila giận trừng mắt với Lục Minh, gằn từng tiếng nói: "Không có, ta, bảo hộ. Ngươi, rất nhanh sẽ, bị giết!"
Nàng đwa tay làm động tác cứa cổ, gia tăng sức nặng của lời nói.
Lục Minh gật gật đầu, nghiêm trang trả lời: "Yên tâm, cho dù bị giết, tôi cũng sẽ sống lại, bởi vì tôi có được kỹ năng trọng sinh, hơn nữa lại là kỹ năng bị động không tiêu hao ma lực! Ai dà, có chuyện liền nói, Cô đánh tôi làm gì? Tôi nói cho cô, nam và nữ khi nói chuyện, không thể sử dụng nắm đấm, cô dùng phần thân thể khác đi, ví dụ như 36D kia của cô… Ai da!"
Mila chưa bao giờ thấy qua sắc lang như vậy, biết rõ mình là đồng tính luyến ái, còn một lòng quấy nhiễu mình, người này chẳng lẽ là sắc quỷ trời sinh đầu thai?
Xem hắn nói đáng giận như thế, cũng nhịn không được tặng hắn hai quyền.
Cuối cùng, lại hỏi: "Thực, không cần, ta, bảo hộ ngươi? Ta, có thể, miễn phí bảo hộ, ngươi, lần này".
"Tôi hy vọng cô chịu theo tôi ngủ một đêm" Lục Minh cười to mở cửa đi ra ngoài, Mila phát điên dậm chân, nàng vài lần muốn rút súng, đem người này bắn thành tổ ong, nhưng chung quy cũng không có biện pháp xuống tay, đành phải đem cơn giận trút lên cái ghế, đánh cho tan nát, mới có thể miễn cưỡng bình tĩnh lại.
Vì tiễn Lục Minh rời đi, Trương Vân đặc biệt dùng thông đạo bí mật chỉ có khách quý đặc biệt cùng người chủ mới có thể đi.
Nàng tự mình tiễn hắn, một mình dẫn hắn đi trong thông đạo vòng vo gần trăm mét.
Trương Vân nhìn trộm Lục Minh, cánh tay trộm ấn vào một chỗ, ngọn đèn nhất thời tối sầm lại. Nàng mang chút kích động trong bóng đêm ôm lấy hắn, lại sợ hắn phản cảm, gấp giọng nói: "Nghe em nói, nghe em nói, em chỉ muốn ôm anh một cái, em hôm nay tâm thần hỗn loạn, cảm xúc rất kích động, muốn ôm anh một chút để yên ổn, hãy cho em một phút, ôm em một chút là được".
Lục Minh cười ha hả nói: "Hình như là chỉ ôm một hồi, đối với cô mà nói, tựa hồ là không đủ?"
Trương Vân thấy hắn không có tức giận, trong lòng vừa vui mừng, vừa kích động, thấp giọng nói: "Nếu anh không vội trở về, chúng ta, ở trong này một lúc?"
"Vân tỷ, chúng ta còn không phải bằng hữu, làm chuyện như vậy hình như sớm chút. Cô có biết, có một số việc cần phải có thời gian, ví dụ như quả thì xuân khai hoa, đến thu mới có thể kết quả, quá sớm thì quả sẽ không có hương vị, hơn nữa rất chua chát!" Lục Minh vòng tay, ở sau lưng Trương Vân đang ôm mình kia dùng sức nhéo lên mông một cái, làm cho Trương Vân kích động rên rỉ lên, cú nhéo này rất nặng, nhưng rất có cảm giác, có một loại khoái cảm bị hắn đùa bỡn cùng chinh phục, làm cho trong lòng nàng dấy lên ngọn lửa tình dục, rất muốn hắn có thể tiếp tục.
"Em, em, anh có thể ôm em không, chỉ một chút, em muốn anh ôm em một cái!" Trương Vân trong lòng cực kỳ khát vọng được ôm mạnh một cái.
Trong vòng tay lực lưỡng của hắn, cả thân mình nàng như bị nghiền nát!
Trương Vân trong lòng càng nghĩ, càng cảm thấy thân mình như nhũn ra, cấm địa tiểu hoa viên đã có hoa lộ kích động phun ra, thân thể của nàng phát ra tín hiệu, kêu gọi một sự chiến đấu nào đó, hiện tại, tất cả đều đã chuẩn bị tốt.
"Cởi quần áo ra!" Lục Minh vừa nói, Trương Vân nghe mà ngây dại ra, mình không có nghe lầm chứ?
"Cô không có nghe sai, nhưng tôi muốn cô cởi quần áo ra, không phải là làm chuyện kia, thân thể của cô trải qua phẫu thuật lớn, kinh mạch thân thể bị tổn thương, may mắn đã được điều trị trường kỳ, nếu cô mà sau khi phẫu thuật lạm dụng chuyện đó, phỏng chừng sống không quá vài năm. Hiện tại, xem ra chúng ta cũng còn có cơ hội làm bằng hữu, để tôi cứu cô một mạng!" Lục Minh lại xoay tay lại vỗ vỗ lên mông Trương Vân: "Thời gian của tôi có hạn, cô cũng có thể lựa chọn để sau này trị!"
"Không, bây giờ luôn, em lập tức cởi đồ!" Đây là chuyện mà Trương Vân nằm mơ cũng không thể tưởng được, nàng sao có thể buông tha, không nói là cứu mình một mạng, mà có làm nàng cũng rất cam tâm tình nguyện.
Ở ngõ nhỏ bên ngoài, có mấy bóng đen đang mai phục.
Một bóng đen trong đó không kiên nhẫn quát nhỏ: "Lâu như vậy còn không thấy người, tiểu tử kia không phải chạy mất rồi chứ?"
Lục Minh nghe xong, cười lộ ra hàm răng trắng, sáng lạn như ánh mặt trời.
Hắn nhìn Trương Vân nói: "Anh lưu lại? Ha ha, thực thích hợp sao? Có lẽ em cảm thấy Black Jack cùng anh em Luther lưu lại thì tốt hơn anh" Trương Vân vừa nghe, nhất thời vẻ mặt ửng đỏ, nàng hiểu được Lục Minh nói là có ý gì, La công tử còn giận mình vừa rồi chỉ lo cùng bằng hữu chào hỏi mà coi khinh hắn. Chẳng qua trong lòng nàng lại có chút kêu oan, tuy nàng trước khi cưới, làm ngoại giao cùng từ thiện trong xã hội, nàng đích xác từng có không ít chuyện phong lưu. Nhưng sau khi lập gia đình, bởi vì trượng phu rất ghen, nên cũng không có cơ hội lăng nhăng.
Trượng phu sau khi chết, vốn có cơ hội phóng túng, thì lại sinh một hồi bệnh nặng, khoang bụng bị vài lần phẩu thuật, không có biện pháp làm mấy loại chuyện này.
Hiện tại làm tuy không có vấn đề, nhưng nàng trời sinh yêu thích làm đẹp, vì bảo trì dung nhan bản thân, vì khôi phục vết thương phẫu thuật, nàng nghe theo đề nghị của bác sĩ, vẫn dùng trung dược điều trị thân thể, cân bằng âm dương, dưỡng tâm tĩnh khí, thực không có vội vàng tìm nam nhân phát tiết dục vọng.
Làm một phụ nữ thân phận cao quý, nàng cũng không muốn tùy tiện cùng đàn ông bình thường vui vẻ, mà phải chú trọng tố chất.
Trong khi nàng còn đang xem xét đàn ông thích hợp, Lục Minh vô tình xuất hiện, lập tức làm cho xuân tâm cùng dục hỏa bị đè nén lâu ngày nổi lên, đặc biệt là hắn làm cho người ta ngạc nhiên, liên tiếp làm cho nàng hưng phấn đến độ cơ hồ muốn bùng nổ.
Đàn ông vĩ đại giống như hắn, mình nhất định phải có được, bất luận như thế nào, cũng phải có được hắn.
"La công tử, nói thật, em trước kia đích xác từng có rất nhiều chuyện phong lưu, nhưng sau khi kết hôn, cho đến bây giờ, coi như là quy củ" Trương Vân nhẹ giọng đem chuyện của mình nói ra một ít, lại bổ sung: "Đối với người phương Tây, em cũng không có như người khác tưởng tượng, em đối với bọn họ không có hảo cảm gì, em thề, vừa rồi thực chỉ là đi chào hỏi, an bài một số cô gái cho bọn họ mà thôi".
Trương Vân cũng không có nói sai, bởi vì nàng đối với đàn ông phương Tây không có hảo cảm. Là một người có thân phận cao quý, nàng chỉ muốn có một người chuyên tâm với mình, trong khi đó đàn ông phương Tây có lối sống rất thoải mái.
Thử nghĩ, một người hôm trước mới đi chơi gái, hôm sau lại chạy tới tìm mình. Như vậy sẽ làm cho nàng cảm thấy mất hết thân phận, không thể chấp nhận được.
"Tôi không thể lưu lại, đầu tiên, quan hệ của chúng ta còn chưa đạt tới bước này, thứ hai, tôi lưu lại, sẽ mang đến cho cô phiền toái rất lớn, tôi tin tưởng rằng không cần quá lâu, sẽ có người tìm tôi nói chuyện, ha ha" Lục Minh cười cười, làm như vô tình liếc nhìn qua phòng bao cao cấp ở bên kia.
"…" Trương Vân trong lòng thực hiểu được, nếu hắn ta lưu lại, thì mình cũng sẽ rất phiền toái.
Bản thân mình không đứng ở bên phía hắn, như vậy thì phải nhìn thấy hắn trước mắt bị hại, trên người hắn hiển lộ quá nhiều bảo bối, sát thủ Hắc Ám điện không động tâm mới là lạ.
Nếu mình kiên trì đứng ở phía hắn, thì sẽ cùng sát thủ Hắc Ám điện đối đầu, mà những người này không phải là nàng có thể đắc tội.
Làm sao bây giờ?
Bỗng nhiên, trong lòng nàng có một loại linh ngộ, có thể nói là sự khai sáng từ trong tim.
Nàng phát hiện mình xem nhẹ một điểm, đó là thực lực của hắn, mình vẫn xem nhẹ thực lực của hắn, một khi hắn đã có can đảm công khai bảo bối kinh thế hãi tục trước mặt mọi người, như vậy khẳng định có năng lực tự bảo vệ, hắn không phải là đứa ngốc, làm như vậy khẳng định có đường lui riêng, có suy nghĩ riêng của hắn. Hiện tại, hắn còn đang thử mình, nếu biểu hiện do dự không quyết, hoặc là lại một lần nữa vứt bỏ hắn, lựa chọn tiếp tục hợp tác cùng sát thủ Hắc Ám điện, hoặc lại là trung lập. Như vậy, hắn khẳng định sẽ âm thầm cười mình, hơn nữa sẽ không lưu tình mà cự tuyệt mình.
Đây là một cơ hội, một cơ hội bồi đắp cực kỳ tốt.
"Lưu lại" Trương Vân cố vận dũng khí, thấp giọng nói: "Em tuy sợ phiền toái, cũng không dám nói có thể giúp gì cho anh, nhưng em có thể nói, em hy vọng anh lưu lại, cho dù có ra sao cũng không hối hận. Đây là một lần lựa chọn trong đời của em, em hy vọng em được lựa chọn nguyện vọng chân thật nhất từ trong đáy lòng của em".
"Nói mấy lời này, cũng làm cho tôi có chút thay đổi" Lục Minh liếc nhìn Trương Vân, lạnh nhạt nói: "Tôi sẽ không lưu lại, nhưng sẽ xem xét làm bằng hữu cùng cô".
"Thật không?" Trương Vân nghe xong Lục Minh nói, nhất thời cảm thấy hạnh phúc đến mê muội, ngay cả khi chồng nàng trước kia dùng nhẫn kim cương cara cầu hôn với nàng, cũng chưa từng vui mừng như vậy. Tuy là một câu đơn giản, nhưng trong lòng Trương Vân, lại có cảm giác như thấy được tia sáng cuối đường hầm.
Trời ơi, nàng cho tới bây giờ không nghĩ tới, một câu của hắn đối với mình lại quan trọng như thế. Nữ sát thủ lai Mila cùng Cốc Linh Linh tẩy trang đã trở lại, Cốc Linh Linh vừa thấy Trương Vân đang ở bên cạnh Lục Minh, lập tức muốn rời khỏi.
Trương Vân lại đứng dậy, kéo nàng ta lại, ôn nhu mỉm cười, hỏi nàng tên là gì, làm công tác gì, cuối cùng còn nói muốn mời nàng làm trợ lý đặc biệt của mình, giám đốc chủ quản phương diện tài chính, làm cho Cốc Linh Linh nghe được như lạc vào trong mộng vậy, trợn mắt cứng lưỡi, nửa ngày cũng nói không nên lời. Nàng không rõ, bà chủ thứ hai Trương Vân này vì sao lại xem trọng mình, chẳng lẽ, là bởi vì mình quen với La công tử?
"Vân tỷ. Tôi, tôi thật ra hôm nay mới quen với La công tử, là hắn khi bài bạc, mới kêu tôi tới chơi cùng, chúng tôi cũng không có quan hệ gì" Cốc Linh Linh nhanh chóng giải thích, nàng sợ Lục Minh vừa đi, Trương Vân liền đuổi việc nàng, thậm chí còn đem nàng bỏ vào trong bao tải, nhưng ném xuống vịnh Đại Bằng.
Loại chuyện này, tại sòng bạc cũng không hiếm thấy.
Ví dụ như vợ của ông chủ thứ ba, sư tử cái này thường thường đem cô gái nào can đảm dám liếc mắt đưa tình vào bao tải mà ném xuống vịnh Đại Bằng.
"Đừng sợ, tôi thật sự muốn mời cô làm trợ lý, lần sau La công tử đến đây, nếu tôi không có mặt, còn do cô tiếp hắn" Trương Vân nghe xong mỉm cười, trong lòng nàng thực hiểu được, muốn nói hảo cảm, phỏng chừng La công tử đối với Cốc Linh Linh còn nhiều hơn mình. Bởi vì cô gái này không có tâm cơ tính kế hắn, dáng người cũng không tệ, tính cách lại được nhiều người thích. Cho nên nàng nếu muốn giữ La công tử lại, trước hết mượn sức cô gái này.
"Đưa đây!" Nữ sát thủ Mila tách đám đàn ông ra, giật lấy cái chai nhỏ trong tay Lại mập, rồi có chút kích động, đổ một chút dung dịch ra tay, rồi bôi loạn lên mặt của mình.
Không có cô gái nào mà không khát vọng dung nhan của mình được giữ lại, vĩnh viễn thanh xuân, cho dù là một nữ sát thủ đồng tính, cũng không ngoại lệ. Trương Vân trong lòng cũng có khát vọng có thể được bôi loại linh dịch này, nhưng Lục Minh không có mở miệng, nàng cũng không dám đi thử.
Chẳng qua, nàng tin tưởng rằng sau khi quan hệ giữa hai người cải thiện, mình cũng sẽ có cơ hội, tạm thời chỉ chậm trễ một chút mà thôi.
Trong lòng chợt động, nàng lại kéo Cốc Linh Linh đi đến bên cạnh nữ sát thủ Mila, đổ một chút linh dịch vào tay mình, giúp Cốc Linh Linh nhẹ nhàng bôi lên mặt. Như vậy chẳng những có thể làm cho Cốc Linh Linh cảm kích mình, lại có thể thử loại linh dịch này, thật sự là một công đôi chuyện. Các cô gái khác, đều hâm mộ nhìn ba người các nàng, không cô gái nào mà không âm thầm nhéo trộm nam nhân của mình, ý bảo bọn họ nghĩ biện pháp.
Nhưng có thể có biện pháp gì? Chiếm đoạt khẳng định không được, đối phương lại chưa nói bán, hơn nữa trong này phú hào vô số, cho dù bán, cũng không nhất định đến phiên mình.
Lục Minh nâng chén rượu vang, tâm thần chìm sâu vào trong trầm tư.
Làm thế nào mới có thể làm cho mọi người càng thêm điên cuồng?
Phải biết rằng, những người này chính là một đám quảng cáo sống, thông qua miệng bọn họ, mới có thể làm cho cả xã hội thượng tầng Hongkong xáo động. Quảng cáo, quảng cáo, trong lòng Lục Minh có cảm ứng như biết như không, hắn thầm nghĩ nắm giữ được, nhưng lại không thể lập tức hiểu ra. Nếu quảng cáo hiệu quả càng rõ ràng thì càng tốt, ngực trần chỉ có thể hấp dẫn con mắt mọi người, nhưng không tiện đưa ra trước mắt công chúng, mình phải nghĩ ra biện pháp, làm cho hiệu quả quảng cáo rõ ràng hơn, tốt nhất là ở bề ngoài, chỗ nào mà liếc mắt là có thể thấy được. Lục Minh trong lúc vô ý, nghe thấy Trương Vân nói với Cốc Linh Linh: "Linh linh, tóc của em rất đẹp, đen bóng, xem ra ngày mai tôi cũng phải đi duỗi tóc mới được".
Một câu không có gì quan trọng, nhưng lại như tia chớp xẹt qua trong lòng của Lục Minh.
Tóc!
Mình thực ngốc, vẫn quên mất điểm này.
Nếu mình làm cho các cô gái bôi Cửu chuyển dưỡng nhan dịch có một mái tóc xinh đẹp, vậy tin tưởng rằng hiệu quả càng tăng. Lục Minh vừa nghĩ vậy, kích động cơ hồ muốn nhảy dựng lên, tri thức trong đầu, có thứ mà lâu nay vẫn bị Lục Minh không xem đến, đó là Nhiễm quang bí pháp dùng để chế tạo bảo khải tiên y. Loại này Nhiễm quang bí pháp này cần sơ phẩm linh khí là được, bởi vì linh khí ngoài trung phẩm đều tự động sáng lên, nhiễm quang cũng không có tác dụng.
Hơn nữa, nhiễm quang này cũng không phải là dạng nước, mà chỉ là một tầng bao phủ lên vật thể.
Đó là lợi dụng tiên thiên chân khí, đem năng lượng chứa trong thủy tinh bảo thạch, làm cho vật phẩm gia tăng một tầng hào quang bảo thạch, hình thành màu sắc như cầu vồng.
Nếu mình dùng phương pháp này cải biến một chút, đem nó phủ lên tóc, như vậy nhất định sẽ càng thêm náo động…
Lục Minh nhảy dựng lên, đi tới chỗ ba cô gái, mọi người vừa thấy vị La công tử này động, khẳng định lại có cử chỉ kinh người gì đây, mỗi người đều nhìn không chuyển mắt vào Lục Minh, chỉ thấy hắn lấy ra ly châu vừa rồi, đưa cho Cốc Linh Linh cười nói: "Em giúp anh giữ nó, chờ anh nói phóng ra, liền ngậm nó vào. Mập, ngươi đem rượu vang đến đây, cho cô ta uống một ngụm, ổn định nhịp tim. Kim Mao, ngươi đi lấy chút nước".
Mọi người nghe thấy hắn phân phó, đều nín thở im lặng nhìn hắn.
Nữ sát thủ lai Mila cũng ngạc nhiên, bởi vì nàng cũng không thấy rõ, tên dám can đảm nói muốn mình ngủ với hắn, trong tay không biết từ khi nào đã xuất hiện bảy tám ngân châm. Lục Minh ôn nhu nói với Cốc Linh Linh: "Em đừng sợ, đây là châm cứu, sẽ không đau, nhưng em ngàn vạn lần đừng cử động. Mập, đưa rượu cho cô ta uống đi, Kim Mao, đưa nước đến đây, ta rửa tay".
Lục Minh tay vừa động, không có thấy rõ hắn ra tay như thế nào, thì chín cây ngân châm đã châm vào các huyệt vị trên hai má của Cốc Linh Linh.
Sau ba giây, Lục Minh tay vừa động, toàn bộ ngân châm đã thu hồi.
Mười ngón tay chuyển động, hoặc điểm, hoặc ấn, hoặc cầm, hoặc xoa, hoặc miết, hoặc búng, đèu hoạt động trên gò má của Cốc Linh Linh, tất cả mọi người xem đến ngây người, giống như là thủ pháp mát xa thần kỳ vậy, mọi người quả thực trước nay chưa từng nghe thấy. Đợi Lục Minh lấy ra một cái khăn lụa trắng, rất nhanh thấm ướt, rồi đem tóc của Cốc Linh Linh bao lại, tất cả mọi người có chút hiểu được, vị La công tử này chuẩn bị làm gì đó trên tóc của Cốc Linh Linh.
Cốc Linh Linh sợ ngây người, nàng trong lòng cảm động muốn khóc, nhưng lại sợ khóc sẽ làm hỏng việc chính.
Nàng cầm lấy ly châu giá trị liên thành, ngón tay run rẩy.
Chờ hắn mở miệng, nàng sẽ phối hợp ngậm viên châu này vào, cho dù lập tức sẽ chết, nàng cũng sẽ không chút chần chờ, bởi vì nàng cảm thấy, cho dù hiện tại mình chết đi, cũng đã hoàn toàn không uổng.
Mình chỉ là một cô gái phục vụ trong sòng bạc, mà lại được hắn coi trọng như thế, che chở như thế, thì còn có gì không thỏa mãn?
Trong này ai cũng đều mạnh hơn mình, bà chủ Trương Vân so với mình càng thành thục hơn, nữ sát thủ Mila so với mình càng hấp dẫn hơn, cô gái người mẫu so với mình càng can đảm hơn, nhưng hắn chỉ cố tình chỉ che chở đối với mình. Đôi mắt của nàng đỏ lên, nước mắt cũng đã muốn lăn ra, nhưng lại không dám để cho chảy ra, chỉ cố nén lại.
Mọi người chờ đợi Lục Minh đại triển thân thủ, chờ một tiếng phóng cuối cùng kia.
Nhưng Lục Minh vẫn đứng yên, bộ dáng rất buồn bực.
"Sao vậy?" Trương Vân cùng nữ sát thủ Mila gần hắn nhất, cảm thấy kỳ quái nên đều hỏi hắn, chẳng lẽ đã xảy ra vấn đề gì?
"Chỉ kém một bước cuối cùng, tinh thần của ta không thể tập trung" Lục Minh nhìn tay của mình.
"Mọi người yên lặng một chút, anh rốt cuộc làm thế nào mới có thể tập trung? Anh nói đi, phải thế nào?" Trương Vân trước ra hiệu mọi người im lặng, lại nhẹ giọng hỏi, hy vọng có thể nghĩ ra biện pháp gì, giúp hắn giải quyết vấn đề.
Mọi người thở mạnh cũng không dám, có người lo lắng mình sẽ mở miệng nói chuyện với người khác, còn dùng tay bịt miệng.
Ai cũng không ngờ, Lục Minh vừa mở miệng nói, làm cho mọi người muốn xé xỉu lăn ra trên mặt đất, bởi vì Lục Minh làm ra bộ dáng đáng thương hướng tới mọi người khẩn cầu: "Rất đơn giản, vị mỹ nữ nào cho ta sờ ngực? Sờ một chút là được!"
Trương Vân cùng nữ sát thủ Mila thiếu chút nữa đã không còn mồ hôi, chưa từng nghe nói qua còn có loại biện pháp tập trung tinh thần này!
Bất quá các nàng còn chưa kịp trả lời, cô gái người mẫu kia chờ đợi đã lâu xông ra, nắm lấy tay của Lục Minh, đưa lên ngực mình nhấn một cái…
"Cảm giác thật phức tạp!" Lục Minh chịu sự kích thích này, thiếu chút nữa đã biến thân thành người soi, thiếu chút nữa ngửa mặt lên trời mà hú với ánh trăng, chỉ thấy hắn lại lấy ra hai viên châu, hai tay nắm lấy, giữa hai hàng lông mày của Cốc Linh Linh nhẹ nhàng lướt qua, lại ném hai viên châu lên bầu trời, mọi người không nhịn được ngẩng đầu nhìn lên, trong lúc đó hai tay Lục Minh lại làm vô số động tác, không một ai chú ý xem hắn đang làm cái gì.
Cuối cùng, hắn kéo cái khăn lụa ra, hứng lấy hai viên châu thu vào trong lòng, rồi đưa tay đặt lên đầu của Cốc Linh Linh, đồng thời hét lớn một tiếng phóng.
Mọi người vừa hối hận bỏ qua phần phấn khích nhất của mình, bỗng nhiên, bọn họ kinh ngạc phát hiện, trước mắt xuất hiện cầu vồng…