Lý Thành Tể và Trần Lập Dân chuẩn bị tốt dược liệu, Lục Minh chuyên tâm nghiên cứu một phen, điều chế một hồi, rồi thí nghiệm nhiều lần, cải tiến cũng chục lần nữa, cuối cùng lại bắt Vương Đổng và Lại mập mạp ra làm vật thử nghiệm cho thuốc giảm béo, phát hiện hiệu quả rất tốt, mới đem tin tức tốt này, tiết lộ cho đám minh tinh đang nóng lòng chờ đợi. Chính phủ HongKong đặc biệt gử thêm người, cùng với bác sĩ trong nuốc, gia tăng sản xuất loại thuốc này. Quá trình vô cùng chu đáo, trừ mấy lão già cầm đầu ra, thì những nhân viên công tác cũng không biết được dược liệu của ba phương thuốc này, chứ đừng nói là xứng lượng. Trong phương diện xứng lượng, thành viên đều là quân công, do trong nước trực tiếp điều đến, hai bên hợp tác hoàn thành, lão già Trương Thượng Nguyên phụ trách phương diện sản xuất đóg gói, vận chuyển vào trong nước, sau đó chuyển đến HongKong, cuối cùng tung ra ngoài. Loại thuốc tráng dương Đế Vương này được giữ ẩm, cứ ba cái trong một hộp, rồi đóng gói tinh xảo, thời hạn bảo hành có thể đạt đến hai năm. Vương Đổng và Lại mập mạp chính là chuột bạch mà, dược hiệu thì không cần hỏi rồi, nhưng hai ông mập lại tràn đầy vui sướng, bộ dáng hân hoan, biết rằng đã tràn đầy uy lực rồi. Bởi vì có vụ thí nghiệm này, cho nên vợ của Vương Đổng đã cố ý bay đến HongKong. Vợ của Lại mập mạp ra sân bay đón, rồi hôm sau, hai bà vợ điên cuồng đi mua sắm, mỗi bà vung tay cũng gần hết năm mươi vạn, trên mặt hai người đầy vẻ vui sướng, nhìn là biết cuộc sống hai người khoái trá cỡ nào rồi! Dược lực của Đế Vương không nhìn ra trên hai người này, nhưng phương thuốc Quan Giảm Phì lại vô cùng rõ ràng, hai ông mập, bây giờ bụng đã nhỏ rồi, cả người cũng không còn vẻ mập mạp nữa, nếu như bọn họ không tận lực giữ cái thân béo của mình, thì cũng chẳng ai nhận ra họ là hai cái đầu heo trước kia! Làm Lục Minh hài lòng nhất chính là, dùng hóa thi thủy để điều chế ra thuốc giảm béo này, cũng không chỉ để giảm béo. Rất nhiều sản phẩm giảm béo trức kia, chỉ biết làm giảm béo đúng nghĩa thôi, cái bụng lúc đầu rất lớn, sau khi dùng thuốc, mất lớp mỡ đi, rồi cái da bụng phệ chảy xệ xuống trông như là một đống bầy nhầy vậy. Như vậy vô cùng xấu xí, hơn nữa, loại da kiểu này rất khó khôi phục nguyên trạng. Cái này, cũng chính là nguyên nhân mà nhiều người không muốn giảm béo, dùng xong thì liền biến thành da chó, nếp nhăn đầy người, thật sự khó chịu. Lục Minh dùng hóa thi tủy điều chết ra thuốc giảm béo này, ngay cả vụ án da xệ cũng được hóa giải, giúp làm tan mỡ, nhưng không gây ảnh hưởng đến lớp da ở ngoài. Lần này, Lục Minh cảm thấy rất hài lòng. Mặt khác, hai loại thuốc kia cũng có hiệu quả. Lãnh Cung được chế thành thuốc lá, do Lý Thành Tể, Trần Lập Dân, Trương Thượng Nguyên cùng Lô Tắc Tứ thí nghiệm, bọn họ đều đã tuổi cao, bởi vì làm việc quá độ, cho nên bọn họ không ngủ tốt. Trong bốn loại thuốc này, bọn họ thich nhất là loại thuốc ngủ này, vì đối với bọn họ mà nói, có được một giấc ngủ ngon và đủ, là một điều rất xa xỉ. Bốn người sau khi thử nghiệm, lão già bình thường khó ngủ nhất chính là Trương Thượng Nguyên, sau khi ông hút thuốc một phút đồng hồ, liền cảm thấy buồn ngủ, cố gắng giữ tỉnh táo, nhưng cuối cùng sau năm phút kiên tri, rồi không để ý đến mọi người, ngã xuống ghế sa *** ngủ vù vù. Còn lý lão không có được giấc ngủ ngon nửa đêm, liền cảm thấy cần phải đi ngủ, ông ấy làm một phát ngủ sung sướng cứ như mười mấy năm chưa ngủ vậy! Về phần mỹ phẩm làm trắng da Phi Tử, không ai có quyền lên tiếng bằng chúng nữ. Sau khi cá nàng thử qua, nói ra rất nhiều đề nghị, làm cho Lục Minh cảm thấy nhức đầu, không phải là hiệu quả của Phi Tử không tốt, mà là rất ốt. Muốn phân cấp bậc cho nó, ba cấp bậc ba chổ khác nhau, cái này làm cho Lục Minh khó xử, hắn chỉ biết là làm tố thôi, không cần phải mất nhiều khí lực như vậy, miễn cưỡng lắm mới phân ra được cấp bậc, hơn nữa hiệu quả cũng tương đối. "Chúng ta ra giá thấp quá, nếu biết hiệu quả tốt như vậy, chúng ta nên ra giá cao một chút!"Trầm Khinh Vũ nói với Lục Minh. Bởi vì muốn dân chúng sử dụng rộng rãi, cho nên theo dự tính ban đầu, một bình nhỏ chỉ giá một ngàn đồng. Bây giờ mọi người đều cảm thấy giá hơn năm ngàn cũng thích hợp, rất tiện nghi mà lại không làm cho người ta không cảm thấy đủ cao cấp. May mà Trầm Khinh Vũ đã liệu việc như thần, đã phân cái mỹ phẩm Phi Tử ra làm ba cấp. Cuối cùng, sau khi được chúng nữ thương lượng, cuối cùng phân ra làm năm cấp. Thượng phẩm dùng cho thân phận đặc biệt như hoàng hậu, quý phi, tiệp dư, mỹ nhân, tú nữ, năm giai cấp này. Chỉ cần nhìn cũng biết, càng lên cao thì càng cao cấp. Mặc dù bây giờ Lục Minh vẫn còn chưa nghiên cứu ra được thứ dùng cho hoàng hậu và quý phi, nhưng ai có thời gian đi hoài nghi chứ? Moi người chỉ cần biết được cảm giác, và giúp cho người ta sinh ra một sự khát khao. Chỉ cần những người phụ nữ này chịu nghĩ một chút, cái thứ mà mình đang lau trên mặt chính là thứ mà hoàng hậu và quý phi cổ đại chuyên dụng thì không cảm thấy kiêu ngạo cũng khó! Quả nhiên, khi Lục Minh giao cá này ra cho đám minh tinh, các nữ minh tinh gần như là phát điên hết rồi! Đài truyền hình cũng làm tiết mục quảng cáo tinh tế về các sản phẩm này, đặc biệt là hàng loạt mỹ phẩm của Phi Tử. Do có câu nói của rất nhiều người kinh doanh, cái gì mà dễ làm ra tiền nhất, chính là kinh doanh sở thích của phụ nũ, cái này thật đúng là có đạo lý, người Trung Quốc kinh doanh rất tốt, trong phương diện ẩm thực ũng như đồ dùng cuộc sống, cứ thế mà phang tới thôi. Người Trung Quốc trải rộng khắp toàn cầu, do đó rất hiểu cách để kiếm tiền, vì thế có thể thấy được sách lược kinh doanh của bọn họ thành công như thế nào. "Hoàng hậu, tất cả đều biết, hoàng đế cổ đại dù có bao nhiêu vợ, thì cũng chỉ có thể phong một người làm hoàng hậu. Cô có muốn làm hoàng hậu không? Chị có muốn không?"Tằng chưởng môn đã nêu lên một chủ đề khá hấp dẫn trong chương trình. Ông ta đem thứ mỹ phẩm dành cho Tiệp dư, mỹ nhân, tú nữ ra, để cho các nữ minh tinh cùng chơi đùa. Bây giờ thì làm gì còn hoàn hậ, nhưng chỉ cần xuất hiện trên màn hình ba phút với tư cách hoàng hậu thôi, cũng đã là một chuyện cả đời khó quên. Sau khi rút thăm, một phụ nữ rất béo rút trúng thăm hoàng hậu, được Tằng chưởng môn gọi ầm lên. "Trời ơi, người này gần một tấn lận... bất quá hoàng hậu chỉ cần hiền thục là được, không nhất định phải xinh đẹp. Trong lịch sử cũng có rất nhiều hoàng hậu xấu, nhưng cũng rất nổi danh, bất quá quý phi thì khác, trong lịch sử không có quý phi xấu, tất cả đều là mỹ nữ, hơn nữa đều là cực phẩm mỹ nữ cả! Tất cả mọi người đều biết, quý phi nổi danh nhất chính là... a a, cô muốn làm Dương Quý Phi hả? Cô đợi tăng thêm một trăm kg nữa đi rồi tính!"Tằng chưởng môn thấy một cô gái gầy teo tót rút được thăm quý phi. "Hỏi mọi người một câu, tiệp dư nổi danh nhất là ai? Triệu Phi Yến? Cô cũng biết Triệu Phi Yến? Là ai, là ai đã nói cho cô ta biết?" "Mỹ nhân, chúng ta đang nói đến mỹ nữ đây! Tứ đại mỹ nhân, ê ê cô nghĩ cái gì vậy? Mỹ nhân là một danh hiệu trong hậu cung phi tần! Bất quá đến thời Minh triều, đã không còn danh hiệu này..."Tằng chưởng môn giới thiệu về các sản phẩm dưỡng da, cộng với một số kiến thức lịch sử cho mọi người. "Cuối cùng là tú nữ! Ai biết? Cái này không phải như A Túc Lặc ca đâu, mọi người, ai có thể giải thích rõ, tôi sẽ tặng cho trang sức trị giá hai vạn cùng với một danh hiệ cao quý. Hả? Đúng, cô nói đúng, tú nữ được hoàng đế đích thân tuyển chọn, đúng đúng vậy, trong lịch sử có ghi rõ, chỉ có tú nữ được tuyển trong bát kỳ tuyển tú, thời cổ đại cũng có, bình thường là tuyển tú trong cung đình, và cụng được lưu truyền đến ngày nay, và trở thành một hoạt động vậy!"Tằng chưởng môn giới thiệu quá xuất sắc, làm cho mọi người rất ấn tượng về Phi Tử. Hoàng hậu lớn nhất, cái này mọi người đều biết. Nhưng rất nhiều người không biết, trong hậu cung lại phân ra nhiều như vậy, bây giờ làm ra chương trình này, mọi người đều có thể rõ ràng, loại thuốc Phi Tử này, chính là danh hiệu phân cao thấp của hậu cung thời cổ đại. Khi Lục Minh bày ra trước mặt mọi người, bên ngoài đài truyền hình đã đầy người, có rất nhiều người nước ngoài đến đây để quan sát. Làm cho người ta cười nhiều nhất chính là một ông già đến từ Las Vegas, ông ta muốn đấu với Lục Minh, đương nhiên không phải là võ công, mà là dược phẩm. Ông ta nói thuốc tráng dương do ông ta nghiên cứu, sau khi tiêm vào cơ thể, một người già như ông, cũng có thể kiên trì được hơn hai giờ. Tại một sòng bài ở Las Vegas, ông già này đã từng cởi quần trước mặt mọi người, tiêm thứ thuốc này vào cái thứ mềm nhũn kia, sau đó, quả nhiên là hùng phong tái hiện, cứng cáp hơn hai giờ. Ông ta là chuyên gia nghiên cứu trong lĩnh vực tráng dương, không phục Lục Minh, đặc biệt là đã ngồi máy bay đến đây một mình đấu với Lục Minh. "Cứng hơn hai giờ thì rất tốt, cầm ống tiêm chích thẳng vào sao, nếu lỡ như gãy kim thì chẳng phải là bỏ mẹ sao?"Lục Minh đổ mồ hôi, cảm thấy quả thật là kinh khủng vô hạn. Tưởng đâu là có trò hay, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có đứa ngốc mới cầm ống tiêm chích thẳng vào chổ đó. Thuốc này thì rất trâu, nhưng giới phương tây không hoan nghênh! Cũng khó trách, ai mà chịu dùng ống tiêm chích thẳng vào chổ đó đâu, cái này, chẳng phải là biểu hiện của vô năng sao? Tiêm thẳng vào tiểu đệ đệ? Hay là thôi đi! "Không chỉ có thể cứng hơn hai giờ, còn có thể treo vật nặng gần 5kg!"Chuyên gia kia thấy Kungfu Panda không chịu chấp nhận lời khiêu chiến, lại ra sức quảng cáo. Ông lấy ra một tấm ảnh, chứng minh lời mình không giả, phía trên rất cứng cáp, còn phía dưới treo một vật tròn gần 5kg, làm cho chúng nữ Phương Phỉ Uyển vừa nhìn thấy, không khỏi nhịn cười, vì động tác kia, giống y chang như quy công trong kỹ viện hồi trước vậy. Mà quy công trong kỹ viện, nếu như bị phát hiện đang abc với kỹ nữ, thì sẽ bị trừng phạt bằng cách, cột một ấm trà nóng phía dưới, làm cho hắn đau đớn. Cho nên, quy công tại nhiều chổ cũng được gọi là đại trà hồ. ( Ấm trà lớn) Cái danh từ này, người HongKong dùng nó để gọi lão già nước ngoài đó, tất cả báo chí cũng như báo đài, đều gọi là viễn dương bài đại trà hồ. "Lão già này nói đùa?"Lục Minh nghe các minh tinh nói xong, không khỏi cười to, hắn không trả lời, chỉ cười. Bất quá, lão già vẫn chưa buông tha, quay sang nó với hai người khác. Bọn họ là Tà Dương và Lạc Vân, cho đến giờ, Tà Dương và Lạc Vân không nổi tiếng bằng Kungfu Panda, nhưng người HongKong cũng có hảo cảm, giới truyền thông gọi bọn họ là Mãnh Hổ và tiểu Bạch Long, khi lão già kia quay sang công kích họ, thì đám phóng viên ồn ào đã chạy lại hỏi, Kungfu Panda không chịu đứng ra, thì hỏi bọn họ có gì đáp lại. "5kg thì tính cái chó gì, tôi không cần dùng thuốc gì, cũng có thể treo gần 100kg, đứng cả tiếng không thành vấn đề!"Đây là Tà Dương tu luyện đồng tử công, khổ luyện thập tam thái bảo cùng với cư nguyên lưu hạc kình, nói ra một câu làm mọi người kính nể. "Có thể biểu diễn hay không?"Đám paparazzi nghe xong, tim đập đùng đùng, hy vọng Tà Dương có thể biểu diễn tuyệt thế bản lĩnh của tiểu đệ đệ. "Các người tìm Kungfu Panda đi..."Lạc Vân đầu đầy mồ hôi, cho dù có thể, cũng không thể cởi quần ra làm vậy trước mặt mọi người. Sau khi hai người cự tuyệt, ông già ấm trà kia càng kiêu ngạo, ông ta nhiều lần công khai nói người Hán kém người Tây, rồi dưới yêu cầu của đám paparazzi, đã tụt quần biểu diễn treo 5kg, ông ta đắc ý khoe khoang, hoàn toàn chọc giận Tà Dương và lạc Vân, cho đến khi bọn họ tính đứng ra biểu hiện thì đọt nhiên có một người đứng ra nói có thể treo một MM lên, đoạt lấy cơ hội biểu diễn. Hành động này làm cho mọi người trố mắt, người này tự xưng là Phách Dao. "Hắn ta... có thể treo một MM lên luôn sao? Siêu nhân, quả thật là siêu nhân"Lục Minh vừa nghe xong, thiếu chút nữa đã té xỉu, thiên hạ này thật sự là không gì không có, lúc trước có có Mâu Độc có thể dùng tiểu đệ đệ không ngừng xa luân, bây giờ thì khá hơn, có một Phách Đao. "Năng lực của tôi là thiên hạ đệ nhất..."Phách Đao vừa nói ra, làm cho Tà Dương và Lạc Vân thiếu chút nữa chết khiếp, sau đó vội sửa lời nói : "Nếu so với người Tây, có thể nói là thiên hạ đệ nhất, nhưng nếu là người Hán, tôi chỉ đứng thứ mười, à không, có lẽ là đứng thứ một trăm!"Cuối cùng còn đổi mục tiêu, đổ toàn bộ vấn đề lên đầu Lục Minh : "Kungfu Panda là lợi hại nhất, hắn có thể treo hai người, mọi người nhanh tìm hắn biểu diễn!" "Tôi không biểu diễn! Tuyệt đối không!"Lục Minh vô cùng tức giận, cho dù có thể treo hai người lên, thì hắn cũng tuyệt đối không thể móc long thương của mình ra biểu diễn trước mặt mọi người. Cái này... giống như là đang biểu diễn khúc thịt trước mặt mọi người. Rất nhiều người mặc dù biết Kungfu Panda sẽ không biểu diễn, nhưng vẫn mãnh liệt yêu cầu biểu diễn dược vật, cái này cũng là nguyên nhân làm cho bên ngoài đài truyền hình tấp nạp. Lục Minh xuống xe, vô số người cùng kêu gào cái tên Kungfu Panda, làm cho cảnh sát cứ như gặp phải đại địch vậy. Lục Minh thì vẫn mang cái mặt nạ kia, sau lưng hắn là một dàn minh tinh, hắn đi đầu, tùy tiện vung tay, cũng làm cho đám đông hét ầm lên. Vô số tia flash chớp sáng liên tục, đám paparazzi cứ như đang sợ rằng bản thân sẽ bỏ qua một màn biểu diễn kinh điển của thời đại vậy. Bây giờ hình tượng Kungfu Panda, đã trải rộng interet, thậm chí có rất nhiều người nói rằng có thể nhận ra hắn. Đây chính là tử thần uy hiếp mấy tên cướp hồi đó, hắn nhảy từ lầu chín xuống, phi thân cứu người, rồi Thăng Long Quyền này nọ cùng với Quỳ Hoa Tam Thức, tuyệt chiêu siêu cấp của Bát Trĩ Nữ, rồi với Phượng Hoàng Thiên Tường... vô số những thứ điên khùng trên truyenfull.vn mà chúng ta có thể nghĩ ra... rất nhiều hình ảnh kinh điển, làm mọi người xem cả trăm lần mà không chán, trở thành một vật quý giá. Ví dụ như bức ảnh chụp Kungfu Panda nhảy lên cứu đứa trẻ, thậm chí trở thành tấm ảnh chụp của năm luôn. Tên cảnh sát bảo vệ lần trước lần này cũng bảo hộ bên cạnh Lục Minh, giải tán vòng vây, đi đến cạnh hắn, tranh thủ hỏi : "Kungfu Panda, anh thật sự có thể treo hai người lên "nó"?"
"Các ngươi không nghỉ ngơi a?" Lục Minh giả vờ không nghe thấy mới vừa rồi Ngu Thanh Y lời mà nói..., để tránh lúng túng. Yêu sách người thủ phát
"Chúng ta lập tức đi ngay nghỉ ngơi, Thanh Y, đi!" Hạ Linh hiện tại vừa nhìn Lục Minh, liền vô cùng quẫn bách, vội vàng lôi Ngu Thanh Y trở về phòng, ngược lại Ngu Thanh Y cũng rất muốn một người cùng Lục Minh hàn huyên một chút, bởi vì ... này vài ngày nàng luôn luôn cũng không cơ hội gì cùng hắn nói chuyện. Lục Minh trở lại gian phòng của mình, phát hiện giường để cho thanh lam cùng Giai Giai các nàng chiếm đoạt.
Cảnh Hàn không có ở đây, chỉ có Trầm nha đầu ngồi ở trên ghế sa lon chờ Lục Minh trở lại.
Nếu như một cái nhìn lại. , phát hiện nàng cùng Ôn Hinh phu nhân thật là có một chút xíu giống như, trên người cũng có nào đó thần bí phát sáng, đều thích ngồi ở trên ghế sa lon chờ Lục Minh về nhà, quản chi chờ buồn ngủ ngủ cũng muốn đợi... Chỉ bất quá Ôn Hinh phu nhân càng thêm ưu nhã, mà Trầm nha đầu thanh xuân tung bay, hơi có bất đồng.
Nàng không có giống Ôn Hinh phu nhân như vậy kháng. Cự Lục Minh ôm một cái, cho hắn hai nhớ phấn quyền, phát hiện hắn không chịu buông tay, giận trách cho hắn một cái khả ái xem thường coi như xong. Lục Minh cảm thấy thật lâu thật lâu, không có cùng Trầm Khinh Vũ một mình tán gẫu qua thiên, nàng luôn là ở sau lưng vì mình làm vô số chuyện, trước mặt mọi người nữ đều ở, nàng chưa bao giờ chịu một mình theo chính mình nói chuyện, nhiều hơn là đem thời gian tặng cho người khác. Lục Minh ôm nàng đi ra bên ngoài tiểu sảnh trên ghế sa lon ngồi xuống, chỉ có một mình hai người, Trầm Khinh Vũ thay đổi bình thường tung bay, giống như con mèo nhỏ loại biết điều một chút gục ở trong ngực của hắn, lẳng lặng yên ngủ.
"Tiểu đuôi. Ba, ta không biết, lần này trở về là đúng, hay là sai." Trầm Khinh Vũ nhẹ ngủ thật lâu, Lục Minh còn tưởng rằng nàng ngủ thiếp đi, nàng bỗng nhiên mở ra cái kia trường tiệp cong cong mắt to, lại duỗi thân nhẹ tay phủ một chút Lục Minh mặt, nói một câu để cho Lục Minh kinh ngạc lời của.
"Ngu si, ngươi trở lại đương nhiên là chuyện tốt!" Lục Minh. Sợ nàng suy nghĩ lung tung, vội vàng cho khẳng định.
"Nhưng. Là ta thân phận quá đặc thù, vốn là ngươi cùng Giai Giai các nàng hi lý hồ đồ, trôi qua rất vui vẻ, chuyện gì đều không cần quản, nhưng là hiện tại, các nàng cái gì đều nghe ta, cái gì đều xem ta , học ta... Ngươi cũng giống nhau, mọi chuyện đều lệ thuộc vào ta cùng ấm áp tỷ tỷ.
Ta cùng đại tỷ nói chuyện thật lâu. Quyết định tạm thời đi về nhà. Hảo hảo luyện công... Ngươi nhìn ngươi. Của ngươi Đồng Tử Công rất nhanh sẽ phải đại thành . Ta rất muốn giúp ngươi hoàn thành 'Kim cương bất hoại chi thân thể' . Nếu là còn như vậy đi xuống. Đợi đến ngươi công thành cái kia một ngày. Không có tốt nhất phụ đạo.'Kim cương bất hoại chi thân thể' là luyện không được !" Trầm Khinh Vũ vừa nói chuẩn bị trở về đi. Lục Minh trong lòng đại thương. Hắn biết nàng là vô cùng nguyện ý lưu lại. Nhưng là vì mình. Nàng tình nguyện chịu được nỗi khổ tương tư. Rời đi bản thân.
"Không đi trở về. Ngươi cũng có thể luyện công. . Lưu lại. Có được hay không?" Lục Minh cố gắng giữ lại. Hắn khát vọng vĩnh viễn cùng nàng ở chung một chỗ. Cũng không phân biệt rời.
Trước kia là không biết yêu tình. Thường cảm thấy nàng trông coi bản thân. Rất là đối phó người.
Nhưng là hiện tại. Hắn hiểu được nàng nhưng thật ra là yêu bản thân. Mới có thể mọi chuyện để bản thân. Mới có thể mọi chuyện trông coi bản thân.
Hạnh phúc không phải là trước kia nghĩ như vậy. Tự do, lãng mạn, người thương đang lúc ngày ngày vui vẻ hẹn hò du ngoạn. Ngày ngày không buồn không lo cuộc sống. Lục Minh ở đã trải qua rất nhiều sau. Hiểu đến một chút. Hạnh phúc thì ra là rất đơn giản.
Chỉ cần có thể cùng trong lòng thích người ở tại cùng nhau. Đó chính là hạnh phúc!
Trầm Khinh Vũ hướng Lục Minh thản nhiên cười, có hắn một lần câu, cái kia đã đầy đủ. Ở lại bên cạnh hắn, dĩ nhiên có thể luyện công, nhưng tốc độ chắc chắn sẽ không mau, hiện tại Lục Minh đột phá quá là nhanh, vượt ra khỏi nàng dự trù rất nhiều rất nhiều, cho nên, nàng cần phải cũng tăng nhanh thăng cấp bản thân, mới có thể trong tương lai mỗi một khắc, cho hắn lớn nhất trợ giúp.
"Cái đuôi nhỏ chính là cái đuôi nhỏ, làm sao lão quấn dì nhỏ không tha đây?" Trầm Khinh Vũ khẽ cười vung lên quả đấm nhỏ cho Lục Minh hạ xuống, lại nói: "Ta lần này trở lại là vì cho Cảnh Hàn, thanh lam các nàng truyền thụ một chút ý tứ, trong lòng cũng muốn xem một chút ngươi, cho nên, sẽ trở lại . Ta ở bên cạnh ngươi dĩ nhiên có thể luyện công, nhưng không có ở đây bên cạnh ngươi, tốc độ có mau không chỉ gấp mười lần... Có Cảnh Hàn, thanh lam cùng Giai Giai các nàng cùng ngươi, ta rất yên tâm, các nàng tu luyện chậm, đoán chừng có thể luyện thành tầng thứ nhất cũng không tệ rồi, ta bất đồng, ta đều tu luyện mười mấy năm đã lâu như vậy, nhất định phải tu luyện đến cảnh giới tối cao! Trước kia trừ đại tỷ, không ai có thể tu luyện đến cảnh giới tối cao, ta cũng vậy muốn học nàng, nhất định phải đạt tới cảnh giới tối cao, đó là của ta lý tưởng!"
"Trễ chút lại, được không?" Lục Minh biết Trầm Khinh Vũ trở về tu luyện tâm đã, bản thân sợ rằng không cải biến được, chích hi vọng nàng một lát mới đi.
"Yên tâm, ta về nhà tu luyện, ngươi những thứ kia ngổn ngang chuyện, ta cũng vậy có thể giúp ngươi trông coi." Trầm Khinh Vũ vươn ra bạch ngọc tiểu thủ, nhẹ nhàng phủ Lục Minh tóc một chút: "Ta cũng vậy muốn để lại xuống... Nhưng này dạng, vô luận đối với ngươi, đối với ta, hay là đối với tất cả mọi người không phải là tốt nhất."
"Cái đuôi nhỏ, ngươi suy nghĩ một chút, ta không có xuất hiện, tất cả mọi người cùng ngươi vui vẻ sinh hoạt chung một chỗ, bởi vì không biết ta, các nàng mặc dù hạp chút ít dấm, nhưng đều có mình cá tính, chờ ta vừa xuất hiện, các nàng cũng muốn học ta, ngược lại không có mình. Còn ngươi, nhìn trở lại, trong lòng cao hứng, chuyện cũng toàn bộ giao cho ta cùng ấm áp tỷ tỷ, buông tay bất kể rồi, một mình ngươi không chiếm được tốt rèn luyện, cùng tỷ phu cùng đại tỷ thì ra là ước nguyện ban đầu ý nguyện vừa lúc ngược lại."
"Cuối cùng rồi hãy nói nói ta, tu luyện một lần trong đó công, đại đại cũng không người có thể đạt tới cảnh giới tối cao, cho đến đại tỷ nàng mới phát hiện, thì ra là tu luyện người đang 'Nhớ mong', 'Cô độc', 'An tĩnh' chờ một chút thống khổ tâm thái trong, mới có thể đạt tới tốt nhất hiệu quả, cho nên, ta liền chạy đi ngoại quốc du học, xa xa rời đi ngươi, nếu không ngươi cho rằng ta thật thích ra nước a?" Trầm Khinh Vũ sâu kín thở dài một hơi, chờ Lục Minh đại thương ôm chặt nàng, chợt bách biến tách ra nụ cười
Tỷ còn phát hiện một cái rất không dậy nổi tu luyện phương pháp, vốn là, ta tu luyện E nhiều lắm, trong lòng luôn luôn rất tự hào, nhưng là ngươi có kỳ ngộ sau, đem ta ngược lại vượt qua ... Cho nên, ta muốn trở về gia tăng tu luyện, không thua ngươi!"
"Chúng ta ở chung một chỗ, thật không thể tu luyện sao?" Lục Minh trong lòng vô cùng không nỡ để Trầm Khinh Vũ về nhà.
"Có thể, nhưng sẽ rất chậm, tại sao chúng ta không trước tu luyện tốt lắm, lại tại cùng nhau đây? Dù sao đều không cần đã rất lâu đang lúc rồi, chẳng lẽ vì ở chung một chỗ, chúng ta đều đem mười mấy năm khổ tu ném sao? Còn kém cuối cùng một chút xíu, cái đuôi nhỏ, chúng ta muốn thành công, nhất định phải thành công!" Trầm Khinh Vũ nhẹ giọng an ủi.
"Giai Giai các nàng, biết ngươi muốn đi sao?" Lục Minh trong lòng nghĩ lại, lại hỏi.
"Thật ra thì ngay từ lúc Lam Hải, ta đều chuẩn bị muốn đi. Sau lại, ngươi đã đến rồi Hồng Kông, vừa tham gia khiêu chiến cuộc thi, ta mới cùng tới đây. Các nàng dĩ nhiên cũng không nỡ, bởi vì có một khắp nơi đều giúp các nàng suy nghĩ đại tỷ, thật tốt, thứ gì đều không cần ưu sầu, hơn nữa các nàng cũng muốn học ta, khắp nơi đều ở bắt chước, đặc biệt là thanh lam, nàng hi vọng giống ta giống nhau giúp ngươi!" Trầm Khinh Vũ cười cười nói:: "Có ta ở đây, các nàng đều tốt giống như bị áp chế rồi, các nàng phát huy không tới bản thân ứng hữu tác dụng, tựa như ngươi đang ở đây trong nhà, không có cách nào hảo hảo luyện công, phải ra khỏi tới tự mình xông mới được."
"Ta là bởi vì nhà. Trong bạo Quân lão là quản ta, trong lòng phiền..." Lục Minh ngoài miệng không thừa nhận, nhưng hắn quả thật có cảm giác như vậy. Mình ở trong nhà bị(được) bạo quân phụ thân áp chế, mặc dù hận không được đem hắn đánh gục xuống, nhưng khi nhìn gặp có cái gì địa phương tốt, cũng nhịn không được muốn học.
Bắt chước cường giả, thăng cấp bản thân. , vốn chính là một loại người bản năng.
. >= ưu tú nhất cô bé, các nàng có đầy đủ lòng tự tin làm bất cứ chuyện gì, nhưng là Trầm Khinh Vũ thứ nhất, các nàng lập tức phát hiện mình cùng Trầm Khinh Vũ có chênh lệch cực lớn, cho nên lòng tràn đầy nghĩ bắt chước nàng, đuổi theo nàng, ngược lại mất đi một chút mình đặc điểm.
Một lần chút ít. , Trầm Khinh Vũ ngay từ lúc trước khi đến, liền suy nghĩ quá.
Nàng vốn là nghĩ trễ chút nữa trễ chút cùng Lục Minh gặp nhau, . Cùng chúng nữ gặp mặt, nhưng là Lục Minh Đồng Tử Công đột phá quá là nhanh, thoáng cái đến tầng thứ mười tiểu viên mãn chi cảnh, nàng không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là vội vàng đến đây Lam Hải. Trừ truyền thụ thanh lam cùng Cảnh Hàn các nàng Lục gia con dâu tất học thứ gì đó, sự xuất hiện của nàng, còn mang cho các nàng một cái đánh sâu vào, thông qua lần này gặp mặt cùng gặp nhau, các nàng sẽ có xa hơn lớn mục tiêu, sẽ có lớn hơn nữa tăng lên không gian.
Trầm nhẹ. Khiêu vũ biết, bản thân lâu dài sống ở Lục Minh bên cạnh cũng không thích hợp, ít nhất hiện tại không thích hợp.
Lục Minh từ nhỏ, đã bị bản thân nuông chiều . , mọi chuyện lệ thuộc vào, bản thân vừa xuất hiện, liền hoàn toàn mất đi độc lập, cái này vô luận đối với hắn tư tưởng hay hoặc là tâm thái mà nói, cũng là một cái chướng ngại.
Lưu lại, có thể cùng mọi người vui vẻ cuộc sống.
Rời đi, đối với Trầm Khinh Vũ một cái mà nói, rất khổ rất khổ, nhưng đối với mọi người mà nói, nhưng phải một cái tốt hơn xúc tiến...
"Cái đuôi nhỏ, đợi mọi người đều tu luyện tốt lắm, ta nhất định cùng ngươi cả đời, ngươi chính là đuổi ta đi, ta cũng vậy không đi! Ta cưng chìu ngươi quản ngươi thương ngươi cả đời, vĩnh viễn cho ngươi mau mau Nhạc Nhạc !" Trầm Khinh Vũ thật chặc ôm ở Lục Minh, thanh âm của nàng tựa như Mộng Nghệ một loại trơn vào đáy lòng của hắn: "Chúng ta đều phụng bồi ngươi, cho ngươi không hề nữa cô độc, cho ngươi so sánh với tỷ phu còn muốn hạnh phúc. Ta liền rời đi một chút, chờ ta nhớ ngươi, ta sẽ rồi trở về ... Cái đuôi nhỏ, ta cũng vậy không muốn đi, ta chính là người về nhà, tâm cũng đặt ngươi nơi này, ta luôn luôn đều ở bên cạnh ngươi đâu!"
Lục Minh trừ thật chặc ôm ấp lấy nàng, một câu cũng nói không nên lời.
Có đôi khi, không cần nhiều lời, chỉ là hai khỏa tâm, nhích tới gần, nhảy lên ở chung một chỗ, ý hợp tâm đầu, vậy thì vậy là đủ rồi.
Cửa phòng không tiếng động đóng kín, Niếp Thanh Lam lệ rơi đầy mặt. Trong lòng nàng vẫn muốn đuổi theo Trầm Khinh Vũ, cũng muốn cùng nàng giống nhau, quá chú tâm cho Lục Minh giao ra, nhưng là nàng lần lượt phát hiện, mình cùng Trầm Khinh Vũ khoảng cách, càng xem xê xích càng lớn... Nàng tự hỏi tạm thời còn làm không được Trầm Khinh Vũ hết thảy, chỉ sợ nói, muốn nàng rời đi Lục Minh, vì sau này gặp nhau, vì mọi người, cô độc một người tu luyện, đó cũng là không cách nào nhịn được !
Chúng nữ trong, chỉ có một lần cái Trầm Khinh Vũ, mới có thể cho làm được điểm này!
"Thẩm tỷ, ta không dám nói vượt xa ngươi, nhưng là, ta sẽ không nhận thua, ta sẽ không buông tha cho đuổi theo, ta cũng vậy cho phép còn làm không được giống như ngươi sâu như vậy yêu hắn, nhưng là ta cũng vậy có giống như ngươi giống nhau, cưng chìu hắn quản hắn khỉ gió đau hắn cả đời... Ta cũng vậy sẽ làm hắn hạnh phúc, ngươi đi, còn có ta, còn có Cảnh Hàn, còn có mọi người, chúng ta có tiếp nhận ngươi, tiếp tục cưng chìu hắn quản hắn khỉ gió đau hắn, để cho hắn vĩnh viễn mau mau Nhạc Nhạc !" Thanh lam cố nén đáy lòng cảm động, nhẹ vô cùng nhẹ vô cùng lập nhiều lời thề, mặc dù Trầm Khinh Vũ nghe không được, nhưng nàng lại đem đáy lòng muốn nhất nói, toàn bộ nói ra.
"Ta cũng vậy sẽ không nhận thua, bất kể là Thẩm tỷ, vậy thì ngươi, ta cũng sẽ không nhận thua." Cảnh Hàn không biết lúc nào tới, nàng nhẹ nhàng mà ôm Niếp Thanh Lam.
"Cảnh Hàn!" Niếp Thanh Lam thân thể chấn động, đầu tiên là có chút bị người nhìn thấy tâm sự ngượng ngùng, nhưng lại bị(được) Cảnh Hàn nói chuyện nhận thấy động, nước mắt cuồn cuộn xuống, xoay người trở về, thật chặc ôm ấp lấy biểu muội, ôm ấp lấy cái này từ nhỏ bi khổ từ nhỏ cô độc lãnh mỹ nhân.
Vào giờ khắc này, các nàng không còn là nữ cảnh sát cùng phi tặc, mà là tỷ muội, nhân sinh trên đường cùng đở lẫn nhau cầm, tương cứu trong lúc hoạn nạn tỷ muội...
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lý Thành Tể và Trần Lập Dân chuẩn bị tốt dược liệu, Lục Minh chuyên tâm nghiên cứu một phen, điều chế một hồi, rồi thí nghiệm nhiều lần, cải tiến cũng chục lần nữa, cuối cùng lại bắt Vương Đổng và Lại mập mạp ra làm vật thử nghiệm cho thuốc giảm béo, phát hiện hiệu quả rất tốt, mới đem tin tức tốt này, tiết lộ cho đám minh tinh đang nóng lòng chờ đợi. Chính phủ HongKong đặc biệt gử thêm người, cùng với bác sĩ trong nuốc, gia tăng sản xuất loại thuốc này. Quá trình vô cùng chu đáo, trừ mấy lão già cầm đầu ra, thì những nhân viên công tác cũng không biết được dược liệu của ba phương thuốc này, chứ đừng nói là xứng lượng. Trong phương diện xứng lượng, thành viên đều là quân công, do trong nước trực tiếp điều đến, hai bên hợp tác hoàn thành, lão già Trương Thượng Nguyên phụ trách phương diện sản xuất đóg gói, vận chuyển vào trong nước, sau đó chuyển đến HongKong, cuối cùng tung ra ngoài. Loại thuốc tráng dương Đế Vương này được giữ ẩm, cứ ba cái trong một hộp, rồi đóng gói tinh xảo, thời hạn bảo hành có thể đạt đến hai năm. Vương Đổng và Lại mập mạp chính là chuột bạch mà, dược hiệu thì không cần hỏi rồi, nhưng hai ông mập lại tràn đầy vui sướng, bộ dáng hân hoan, biết rằng đã tràn đầy uy lực rồi. Bởi vì có vụ thí nghiệm này, cho nên vợ của Vương Đổng đã cố ý bay đến HongKong. Vợ của Lại mập mạp ra sân bay đón, rồi hôm sau, hai bà vợ điên cuồng đi mua sắm, mỗi bà vung tay cũng gần hết năm mươi vạn, trên mặt hai người đầy vẻ vui sướng, nhìn là biết cuộc sống hai người khoái trá cỡ nào rồi! Dược lực của Đế Vương không nhìn ra trên hai người này, nhưng phương thuốc Quan Giảm Phì lại vô cùng rõ ràng, hai ông mập, bây giờ bụng đã nhỏ rồi, cả người cũng không còn vẻ mập mạp nữa, nếu như bọn họ không tận lực giữ cái thân béo của mình, thì cũng chẳng ai nhận ra họ là hai cái đầu heo trước kia! Làm Lục Minh hài lòng nhất chính là, dùng hóa thi thủy để điều chế ra thuốc giảm béo này, cũng không chỉ để giảm béo. Rất nhiều sản phẩm giảm béo trức kia, chỉ biết làm giảm béo đúng nghĩa thôi, cái bụng lúc đầu rất lớn, sau khi dùng thuốc, mất lớp mỡ đi, rồi cái da bụng phệ chảy xệ xuống trông như là một đống bầy nhầy vậy. Như vậy vô cùng xấu xí, hơn nữa, loại da kiểu này rất khó khôi phục nguyên trạng. Cái này, cũng chính là nguyên nhân mà nhiều người không muốn giảm béo, dùng xong thì liền biến thành da chó, nếp nhăn đầy người, thật sự khó chịu. Lục Minh dùng hóa thi tủy điều chết ra thuốc giảm béo này, ngay cả vụ án da xệ cũng được hóa giải, giúp làm tan mỡ, nhưng không gây ảnh hưởng đến lớp da ở ngoài. Lần này, Lục Minh cảm thấy rất hài lòng. Mặt khác, hai loại thuốc kia cũng có hiệu quả. Lãnh Cung được chế thành thuốc lá, do Lý Thành Tể, Trần Lập Dân, Trương Thượng Nguyên cùng Lô Tắc Tứ thí nghiệm, bọn họ đều đã tuổi cao, bởi vì làm việc quá độ, cho nên bọn họ không ngủ tốt. Trong bốn loại thuốc này, bọn họ thich nhất là loại thuốc ngủ này, vì đối với bọn họ mà nói, có được một giấc ngủ ngon và đủ, là một điều rất xa xỉ. Bốn người sau khi thử nghiệm, lão già bình thường khó ngủ nhất chính là Trương Thượng Nguyên, sau khi ông hút thuốc một phút đồng hồ, liền cảm thấy buồn ngủ, cố gắng giữ tỉnh táo, nhưng cuối cùng sau năm phút kiên tri, rồi không để ý đến mọi người, ngã xuống ghế sa *** ngủ vù vù. Còn lý lão không có được giấc ngủ ngon nửa đêm, liền cảm thấy cần phải đi ngủ, ông ấy làm một phát ngủ sung sướng cứ như mười mấy năm chưa ngủ vậy! Về phần mỹ phẩm làm trắng da Phi Tử, không ai có quyền lên tiếng bằng chúng nữ. Sau khi cá nàng thử qua, nói ra rất nhiều đề nghị, làm cho Lục Minh cảm thấy nhức đầu, không phải là hiệu quả của Phi Tử không tốt, mà là rất ốt. Muốn phân cấp bậc cho nó, ba cấp bậc ba chổ khác nhau, cái này làm cho Lục Minh khó xử, hắn chỉ biết là làm tố thôi, không cần phải mất nhiều khí lực như vậy, miễn cưỡng lắm mới phân ra được cấp bậc, hơn nữa hiệu quả cũng tương đối. "Chúng ta ra giá thấp quá, nếu biết hiệu quả tốt như vậy, chúng ta nên ra giá cao một chút!"Trầm Khinh Vũ nói với Lục Minh. Bởi vì muốn dân chúng sử dụng rộng rãi, cho nên theo dự tính ban đầu, một bình nhỏ chỉ giá một ngàn đồng. Bây giờ mọi người đều cảm thấy giá hơn năm ngàn cũng thích hợp, rất tiện nghi mà lại không làm cho người ta không cảm thấy đủ cao cấp. May mà Trầm Khinh Vũ đã liệu việc như thần, đã phân cái mỹ phẩm Phi Tử ra làm ba cấp. Cuối cùng, sau khi được chúng nữ thương lượng, cuối cùng phân ra làm năm cấp. Thượng phẩm dùng cho thân phận đặc biệt như hoàng hậu, quý phi, tiệp dư, mỹ nhân, tú nữ, năm giai cấp này. Chỉ cần nhìn cũng biết, càng lên cao thì càng cao cấp. Mặc dù bây giờ Lục Minh vẫn còn chưa nghiên cứu ra được thứ dùng cho hoàng hậu và quý phi, nhưng ai có thời gian đi hoài nghi chứ? Moi người chỉ cần biết được cảm giác, và giúp cho người ta sinh ra một sự khát khao. Chỉ cần những người phụ nữ này chịu nghĩ một chút, cái thứ mà mình đang lau trên mặt chính là thứ mà hoàng hậu và quý phi cổ đại chuyên dụng thì không cảm thấy kiêu ngạo cũng khó! Quả nhiên, khi Lục Minh giao cá này ra cho đám minh tinh, các nữ minh tinh gần như là phát điên hết rồi! Đài truyền hình cũng làm tiết mục quảng cáo tinh tế về các sản phẩm này, đặc biệt là hàng loạt mỹ phẩm của Phi Tử. Do có câu nói của rất nhiều người kinh doanh, cái gì mà dễ làm ra tiền nhất, chính là kinh doanh sở thích của phụ nũ, cái này thật đúng là có đạo lý, người Trung Quốc kinh doanh rất tốt, trong phương diện ẩm thực ũng như đồ dùng cuộc sống, cứ thế mà phang tới thôi. Người Trung Quốc trải rộng khắp toàn cầu, do đó rất hiểu cách để kiếm tiền, vì thế có thể thấy được sách lược kinh doanh của bọn họ thành công như thế nào. "Hoàng hậu, tất cả đều biết, hoàng đế cổ đại dù có bao nhiêu vợ, thì cũng chỉ có thể phong một người làm hoàng hậu. Cô có muốn làm hoàng hậu không? Chị có muốn không?"Tằng chưởng môn đã nêu lên một chủ đề khá hấp dẫn trong chương trình. Ông ta đem thứ mỹ phẩm dành cho Tiệp dư, mỹ nhân, tú nữ ra, để cho các nữ minh tinh cùng chơi đùa. Bây giờ thì làm gì còn hoàn hậ, nhưng chỉ cần xuất hiện trên màn hình ba phút với tư cách hoàng hậu thôi, cũng đã là một chuyện cả đời khó quên. Sau khi rút thăm, một phụ nữ rất béo rút trúng thăm hoàng hậu, được Tằng chưởng môn gọi ầm lên. "Trời ơi, người này gần một tấn lận... bất quá hoàng hậu chỉ cần hiền thục là được, không nhất định phải xinh đẹp. Trong lịch sử cũng có rất nhiều hoàng hậu xấu, nhưng cũng rất nổi danh, bất quá quý phi thì khác, trong lịch sử không có quý phi xấu, tất cả đều là mỹ nữ, hơn nữa đều là cực phẩm mỹ nữ cả! Tất cả mọi người đều biết, quý phi nổi danh nhất chính là... a a, cô muốn làm Dương Quý Phi hả? Cô đợi tăng thêm một trăm kg nữa đi rồi tính!"Tằng chưởng môn thấy một cô gái gầy teo tót rút được thăm quý phi. "Hỏi mọi người một câu, tiệp dư nổi danh nhất là ai? Triệu Phi Yến? Cô cũng biết Triệu Phi Yến? Là ai, là ai đã nói cho cô ta biết?" "Mỹ nhân, chúng ta đang nói đến mỹ nữ đây! Tứ đại mỹ nhân, ê ê cô nghĩ cái gì vậy? Mỹ nhân là một danh hiệu trong hậu cung phi tần! Bất quá đến thời Minh triều, đã không còn danh hiệu này..."Tằng chưởng môn giới thiệu về các sản phẩm dưỡng da, cộng với một số kiến thức lịch sử cho mọi người. "Cuối cùng là tú nữ! Ai biết? Cái này không phải như A Túc Lặc ca đâu, mọi người, ai có thể giải thích rõ, tôi sẽ tặng cho trang sức trị giá hai vạn cùng với một danh hiệ cao quý. Hả? Đúng, cô nói đúng, tú nữ được hoàng đế đích thân tuyển chọn, đúng đúng vậy, trong lịch sử có ghi rõ, chỉ có tú nữ được tuyển trong bát kỳ tuyển tú, thời cổ đại cũng có, bình thường là tuyển tú trong cung đình, và cụng được lưu truyền đến ngày nay, và trở thành một hoạt động vậy!"Tằng chưởng môn giới thiệu quá xuất sắc, làm cho mọi người rất ấn tượng về Phi Tử. Hoàng hậu lớn nhất, cái này mọi người đều biết. Nhưng rất nhiều người không biết, trong hậu cung lại phân ra nhiều như vậy, bây giờ làm ra chương trình này, mọi người đều có thể rõ ràng, loại thuốc Phi Tử này, chính là danh hiệu phân cao thấp của hậu cung thời cổ đại. Khi Lục Minh bày ra trước mặt mọi người, bên ngoài đài truyền hình đã đầy người, có rất nhiều người nước ngoài đến đây để quan sát. Làm cho người ta cười nhiều nhất chính là một ông già đến từ Las Vegas, ông ta muốn đấu với Lục Minh, đương nhiên không phải là võ công, mà là dược phẩm. Ông ta nói thuốc tráng dương do ông ta nghiên cứu, sau khi tiêm vào cơ thể, một người già như ông, cũng có thể kiên trì được hơn hai giờ. Tại một sòng bài ở Las Vegas, ông già này đã từng cởi quần trước mặt mọi người, tiêm thứ thuốc này vào cái thứ mềm nhũn kia, sau đó, quả nhiên là hùng phong tái hiện, cứng cáp hơn hai giờ. Ông ta là chuyên gia nghiên cứu trong lĩnh vực tráng dương, không phục Lục Minh, đặc biệt là đã ngồi máy bay đến đây một mình đấu với Lục Minh. "Cứng hơn hai giờ thì rất tốt, cầm ống tiêm chích thẳng vào sao, nếu lỡ như gãy kim thì chẳng phải là bỏ mẹ sao?"Lục Minh đổ mồ hôi, cảm thấy quả thật là kinh khủng vô hạn. Tưởng đâu là có trò hay, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có đứa ngốc mới cầm ống tiêm chích thẳng vào chổ đó. Thuốc này thì rất trâu, nhưng giới phương tây không hoan nghênh! Cũng khó trách, ai mà chịu dùng ống tiêm chích thẳng vào chổ đó đâu, cái này, chẳng phải là biểu hiện của vô năng sao? Tiêm thẳng vào tiểu đệ đệ? Hay là thôi đi! "Không chỉ có thể cứng hơn hai giờ, còn có thể treo vật nặng gần 5kg!"Chuyên gia kia thấy Kungfu Panda không chịu chấp nhận lời khiêu chiến, lại ra sức quảng cáo. Ông lấy ra một tấm ảnh, chứng minh lời mình không giả, phía trên rất cứng cáp, còn phía dưới treo một vật tròn gần 5kg, làm cho chúng nữ Phương Phỉ Uyển vừa nhìn thấy, không khỏi nhịn cười, vì động tác kia, giống y chang như quy công trong kỹ viện hồi trước vậy. Mà quy công trong kỹ viện, nếu như bị phát hiện đang abc với kỹ nữ, thì sẽ bị trừng phạt bằng cách, cột một ấm trà nóng phía dưới, làm cho hắn đau đớn. Cho nên, quy công tại nhiều chổ cũng được gọi là đại trà hồ. ( Ấm trà lớn) Cái danh từ này, người HongKong dùng nó để gọi lão già nước ngoài đó, tất cả báo chí cũng như báo đài, đều gọi là viễn dương bài đại trà hồ. "Lão già này nói đùa?"Lục Minh nghe các minh tinh nói xong, không khỏi cười to, hắn không trả lời, chỉ cười. Bất quá, lão già vẫn chưa buông tha, quay sang nó với hai người khác. Bọn họ là Tà Dương và Lạc Vân, cho đến giờ, Tà Dương và Lạc Vân không nổi tiếng bằng Kungfu Panda, nhưng người HongKong cũng có hảo cảm, giới truyền thông gọi bọn họ là Mãnh Hổ và tiểu Bạch Long, khi lão già kia quay sang công kích họ, thì đám phóng viên ồn ào đã chạy lại hỏi, Kungfu Panda không chịu đứng ra, thì hỏi bọn họ có gì đáp lại. "5kg thì tính cái chó gì, tôi không cần dùng thuốc gì, cũng có thể treo gần 100kg, đứng cả tiếng không thành vấn đề!"Đây là Tà Dương tu luyện đồng tử công, khổ luyện thập tam thái bảo cùng với cư nguyên lưu hạc kình, nói ra một câu làm mọi người kính nể. "Có thể biểu diễn hay không?"Đám paparazzi nghe xong, tim đập đùng đùng, hy vọng Tà Dương có thể biểu diễn tuyệt thế bản lĩnh của tiểu đệ đệ. "Các người tìm Kungfu Panda đi..."Lạc Vân đầu đầy mồ hôi, cho dù có thể, cũng không thể cởi quần ra làm vậy trước mặt mọi người. Sau khi hai người cự tuyệt, ông già ấm trà kia càng kiêu ngạo, ông ta nhiều lần công khai nói người Hán kém người Tây, rồi dưới yêu cầu của đám paparazzi, đã tụt quần biểu diễn treo 5kg, ông ta đắc ý khoe khoang, hoàn toàn chọc giận Tà Dương và lạc Vân, cho đến khi bọn họ tính đứng ra biểu hiện thì đọt nhiên có một người đứng ra nói có thể treo một MM lên, đoạt lấy cơ hội biểu diễn. Hành động này làm cho mọi người trố mắt, người này tự xưng là Phách Dao. "Hắn ta... có thể treo một MM lên luôn sao? Siêu nhân, quả thật là siêu nhân"Lục Minh vừa nghe xong, thiếu chút nữa đã té xỉu, thiên hạ này thật sự là không gì không có, lúc trước có có Mâu Độc có thể dùng tiểu đệ đệ không ngừng xa luân, bây giờ thì khá hơn, có một Phách Đao. "Năng lực của tôi là thiên hạ đệ nhất..."Phách Đao vừa nói ra, làm cho Tà Dương và Lạc Vân thiếu chút nữa chết khiếp, sau đó vội sửa lời nói : "Nếu so với người Tây, có thể nói là thiên hạ đệ nhất, nhưng nếu là người Hán, tôi chỉ đứng thứ mười, à không, có lẽ là đứng thứ một trăm!"Cuối cùng còn đổi mục tiêu, đổ toàn bộ vấn đề lên đầu Lục Minh : "Kungfu Panda là lợi hại nhất, hắn có thể treo hai người, mọi người nhanh tìm hắn biểu diễn!" "Tôi không biểu diễn! Tuyệt đối không!"Lục Minh vô cùng tức giận, cho dù có thể treo hai người lên, thì hắn cũng tuyệt đối không thể móc long thương của mình ra biểu diễn trước mặt mọi người. Cái này... giống như là đang biểu diễn khúc thịt trước mặt mọi người. Rất nhiều người mặc dù biết Kungfu Panda sẽ không biểu diễn, nhưng vẫn mãnh liệt yêu cầu biểu diễn dược vật, cái này cũng là nguyên nhân làm cho bên ngoài đài truyền hình tấp nạp. Lục Minh xuống xe, vô số người cùng kêu gào cái tên Kungfu Panda, làm cho cảnh sát cứ như gặp phải đại địch vậy. Lục Minh thì vẫn mang cái mặt nạ kia, sau lưng hắn là một dàn minh tinh, hắn đi đầu, tùy tiện vung tay, cũng làm cho đám đông hét ầm lên. Vô số tia flash chớp sáng liên tục, đám paparazzi cứ như đang sợ rằng bản thân sẽ bỏ qua một màn biểu diễn kinh điển của thời đại vậy. Bây giờ hình tượng Kungfu Panda, đã trải rộng interet, thậm chí có rất nhiều người nói rằng có thể nhận ra hắn. Đây chính là tử thần uy hiếp mấy tên cướp hồi đó, hắn nhảy từ lầu chín xuống, phi thân cứu người, rồi Thăng Long Quyền này nọ cùng với Quỳ Hoa Tam Thức, tuyệt chiêu siêu cấp của Bát Trĩ Nữ, rồi với Phượng Hoàng Thiên Tường... vô số những thứ điên khùng trên truyenfull.vn mà chúng ta có thể nghĩ ra... rất nhiều hình ảnh kinh điển, làm mọi người xem cả trăm lần mà không chán, trở thành một vật quý giá. Ví dụ như bức ảnh chụp Kungfu Panda nhảy lên cứu đứa trẻ, thậm chí trở thành tấm ảnh chụp của năm luôn. Tên cảnh sát bảo vệ lần trước lần này cũng bảo hộ bên cạnh Lục Minh, giải tán vòng vây, đi đến cạnh hắn, tranh thủ hỏi : "Kungfu Panda, anh thật sự có thể treo hai người lên "nó"?"