Garstin vô cùng khẩn trương, hắn cầm DE chỉ thẳng vào Lục Minh. Chỉ cần Lục Minh có một hành động khách thường, thì hắn sẽ lập tức nổ súng, và mượn thế bỏ chạy. Trước đó, hắn quả thật có tâm lý muốn liều mạng với Kungfu Panda, nhưng sau khi trải qua chiến đấu liên tiếp, đấu chí của hắn đã bị tổn thương nghiêm trọng, đặc biệt là hai tên đồng bạn có thực lực gần bạn mình, Black Jack và William, đều trong thời khắc cuối cùng,chờ khi Kungfu Panda bị thương gần chết mới ra tay, lại bị Kungfu Panda làm cho một chiêu chết queo. Garstin không muốn dẫm vào vết xe đổ đó, hắn không muốn có kết cục thảm như bọn Black Jack. Kungfu Panda cường đại, điều này không thể nghi ngờ, vượt qua sự tưởng tượng của con người. Nhưng hắn có một nhược điểm, hắn quá nghĩa khí, quá yêu quý bạn bè. Nếu đổi lại là người khác, chưa chắc đã đi cứu Trương Vân, Mila các nàng. Lục Minh đi vài bước, đột nhiên dùng tay phải che miệng, máu tươi từ ngón tay hắn chảy ra, rơi xuống đất. Cực hạn, hắn đã đạt đến cực hạn rồi... Thân thể yếu đuối của hắn chậm rãi khuỵu xuống, nhưng vẫn không ngã xuống : "Tao... là nam nhi Hoa Hạ... tuyệt đối... không thể yếu thế trước mặt kẻ địch... tuyệt đối không quỳ xuống đất... tao muốn.. muốn..."Hắn dùng bàn tay trái đầy máu của mình để chống đỡ thân thể, hai đầu gối run lên, không chịu đụng vào mặt đất. Nhưng mà, hắn dù muốn đứng dậy, kiên trì cố gắng mấy chục giây, rồi cuối cùng vẫn té ngã xuống đất. Máu tươi, từ dưới người của hắn chảy ra, phải nói là chảy thành suối. "Thằng ngu này, tôi đã nói rồi, không cần anh cứu mà. Chúng tôi không cần anh cứu, anh làm vậy được gì?"Nữ sát thủ Mila đột nhiên khóc lớn, lại cuống quít chửi mắng Lục Minh. "Đừng.. đừng chết, cầu xin em... đứng lên..."Tim của Trương Vân đau như cắt, mà nước mắt của nàng cơ hồ đã khô rồi. "Thằng ngu này, anh cho rằng anh làm như vậy thì tôi sẽ thích anh sao? Không có khả năng, tôi chỉ thích đàn bàn, tôi ghét đàn ông. Tôi ghét anh, anh cho rằng anh cứu tôi, thì tôi sẽ lên giường với anh sao? Anh nằm mơ à? Tên ngu ngốc này, cái tên vô dụng này, tôi còn chưa chết, anh chết cái gì? Không được phép, tôi không cho phép anh chết. Muốn chết, thì cũng phải do tôi giết anh!"Thân thể của nàng chảy máu quá nhiều,nên đã suy yếu đến cực độ, nàng lại bị con da đen Ma Qiao đánh cho bầm dập, bây giờ ngay cả đứng lên cũng không nổi. Nàng cực lực bò về hướng Lục Minh, một bên phát ra những tiếng rên đau khổ. Garstin vốn muốn chỉ súng vào đầu nàng, nhưng nhìn thấy ngón tay của Lục Minh vẫn còn động, nên vội vàng chi sủng ngược lại, đề phòng Lục Minh. Mila cứ bò từng chút từng chút lại gần Lục Minh, vừa bò vừa chửi : "Tên khốn nạn này, chờ tôi tới, không được chết, có chết thì đợi tôi chết cùng..." "Không, không, hắn là của tôi, hẳn là phải chết cùng với tôi"Trương Vân không biết lấy sức lực từ đâu, đột nhiên đứng dậy, lao qua, muốn đoạt lấy Lục Minh trước Mila. Con da đen Ma Qiao hừ lạnh một tiếng, giơ chân lên đá một cái, làm Trương Vân bay đi, sau đó lại dẫm một cái thật mạnh lên lưng của Mila, làm cho nàng đau đớn vặn vẹo. Nhưng nàng vẫn cắn chặt răng, không kêu rên một tiếng. Cũng tuyệt đối không cầu xin tha thứ. "Muốn cùng chết một chổ sao? Nằm mơ, con ** này, tao lập tức tiễn mày xuống địa ngục!"Ma Qiao cười đắc ý, dùng chân dẫm điên cuồng lên người Mila. "..."Mila vẫn cắn chặt ra, liều mạng bò tới, khoảng cách của nàng và Lục Minh ngày càng gần, không đến một mét nữa. "Con **, đây là quà của tao đây, khi mày giết người đàn ông của tao, tao đã muốn làm như vậy!"Ma Qiao dẫm chân lên tay của Mila, nói xong móc súng lục ra, lên đạn, chỉ vào mặt của Mila, giả bộ thở dài nói : "Con ** điếm, thật đáng tiếc, còn thiếu nửa mét nữa thôi là mày có thể cùng chết với hắn rồi. Nhưng mà, mày nghĩ rằng tao sẽ cho hai con chó bọn mày được chết chung sao? Haha, mày rất tức giận phải không? Kêu lên đi, kêu lên tuyệt vọng đi! Tao lập tức đưa mày xuống địa ngục ngay, say goodbye, asshole!" Thạch Trung Kiếm đứng lẳng lặng ở đằng xa kia, không có ngăn cản. Tay của hắn, vẫn đặt lên thanh kiếm bên hông của mình, tựa hồ như vẫn còn đang lo lắng về Lục Minh nằm một đống ở kia, sợ hắn bộc phát rồi ngồi dậy chém giết vậy. Khi con da đen chuẩn bị nổ súng, thì chợt nghe thấy một giọng nói yếu ớt từ phia sau lưng vang lên : "Tao... là tử thân... tao nắm giữ sinh mạng của mọi người trong tay... tao tuyên bố, mày có thể chết!" Con da đen nghe xong,kinh ngạc, tiếp theo, cánh tay dường như bị mất sức vậy, ngón tay không thể khống chế được nữa. Súng lục liền rớt xuống, rơi ngay trước mặt Mila. Ma Qiao phát hiện ra cổ tay của mình có một cây châm rất nhỏ, chỉ một cây châm nhỏ mà làm cho tay mình không thể khống chế, nên cực kỳ khủng hoảng, quay đầu bỏ chạy. "Con **, mày chạy đi đâu!"Mila dùng bàn tay bị Ma Qiao dẫm nát kia, nhặt súng lên, cũng không nhìn, bóp cò nổ súng ngay lưng của Ma Qiao. Chờ khi Ma Qiao ngã xuống rồi, cả người co giật, thì trên khuôn mặt đầy máu tươi của Mila, đột nhiên lộ ra một nụ cười : "Ma Qiao, con ** chó chết tiệt này, không phải mày kêu tao cắn mày sao? Tao tới đây!" Nàng bò đến bên cạnh Ma Qiao, há hàm răng trắng ra, bắt đầu cắn lên cổ của Ma Qiao. Ma Qiao run rẩy,dùng tay mà kéo đầu Mila ra, muốn đẩy nàng ta ra, nhưng cánh tay đã bị ngân châm khống chế, trên lưng lại bị trúng đạn nữa, nên không thể cản được sự điên cuồng của Mila. "Phụt, mày đúng là một con điếm, ngay cả máu cũng thúi!"Mila phun ra một ngụm máu, ngẩng đầu lên bò về hướng Lục Minh, khẽ hô : "Anh chết chưa? Tôi thì sắp rồi đó, kiếp sau nếu anh làm nữ, thì tôi sẽ thích anh, anh cảm thấy thế nào? Này, đã chết chưa vậy? Con mẹ nó, sao không trả lời, tôi không có thời gian đâu!" "Tôi còn chưa lên giường với cô, mà đã chết rồi, thật là tiếc... biết vậy tôi đã sớm cưỡng hiếp cô" "Có cưỡng hiếp, cũng là tôi cưỡng hiếp anh!"Nước mắt của Mila lại rơi ra, nàng nằm xuống đất, trong họng ộc ra một đống máu tươi, thở dốc nói : "Đã muộn rồi! Mặc dù tôi không thích đàn ông, nhưng nếu đem anh là nữ, sau đó cưỡng hiếp anh, chắc là không tệ đâu. Kiếp sau... à không, tôi sẽ chờ anh tại địa ngục, mẹ kiếp đừng có lên thiên đường đó, chổ đấy không phải nơi tôi có thể đến..." "Haha, Kungfu Panda, đứng lên quyết đấu với tao!" Garstin bây giờ vô cùng đắc ý, hét lên : "Đến đây, nào, mày không phải là người Hán trẻ tuổi mạnh nhất sao? Mày nhìn mày đi, nằm một đống dưới đất như một con chó đáng thương vậy, uy phong của mày đâu rồi? Đứng lên đi, nếu mày có bản lĩnh thì đứng lên, quyết đấu với tao! Nếu không có, vậy thì trước khi chết, nhìn tao cưỡng gian con đàn bà của mày! Elizabeth, mang con ** Mila kia lại đây, anh muốn để cho Kungfu Panda nhìn thấy, xem anh cưỡng gian con ** Mila thúi tha này thế nào!" Elizabeth nhìn Mila với cái miệng đầy máu kia, đột nhiên, nàng chạy lại hướng Trương Vân, dùng sức mà kéo Trương Vân. Lại quay sang gọi tdt, muốn nàng ta hỗ trợ. Tdt trong lòng hừ một tiếng, tên nông dân Lục Minh đã đặt một chân vào quan tài rồi, mấy người này còn phải sợ gì hắn? Garstin nói hắn là Chiết Dực Thiên Sức, mẹ kiếp, dực ( cánh ) đâu không thấy, mà lại sợ hãi một tên nông dân sắp chết đến hai chân run lên, còn gì là đàn ông! Còn cái tên Thạch Trung Kiếm kia, vẫn đang đứng bất động đằng kia, căn bản là không dám ra tay, vì sợ ch61t! Nàng làm như không nghe thấy tiếng gọi của Elizabeth, đi đến chổ Lục Minh, điên cuồng kêu gào : "Lục Minh, tên nông dân thấp hèn này, mọi người sợ mày, tao không sợ mày đâu, mày trong mắt tao, thì tính là gì? Bất quá mày chỉ là một tên nông dân thôi!" "Mày cho rằng không có người nào có dũng khí để giết mày? Tao có, súng của tao có thể giết mày!" "Nhưng, tao tạm thời không làm vậy, thù hận trước kia của tao phải bắt mày trả gấp trăm lần, tao muốn cho mày biết, tao là kim chi ngọc diệp đại tiểu thư, tao không thể từ chối, tao nói cái gì, thì tên nông dân như mày đều phải nghe! Tao nói ước hẹn, thì mày phải đi theo tao, tao nói đi sàn nhảy, thì mày cũng phải theo tao, mày dựa vào cái gì mày dạy dỗ tao? Mày dựa vào cái gì mà từ chối tao? Tao có thân phận gì, mà mày dám đánh tao? Tao lớn như vậy rồi mà vẫn chưa bị ai đánh bao giờ, mà mày dám đánh tao, còn giẫm lên ngực tao, còn đánh vào mông tao, mày cho rằng mày là cái gì hả? Mày bất quá chỉ là một thằng nông dân thôi!" "Tao đá chết mày, tao đá chết mày, mày là một thằng nông dân, là một thằng nông dân nghèo hèn, không bằng một đống phân ngựa, mày dám đánh tao!" Tdt càng nói càng phẫn nộ, nàng đá một cước, một đạp lên đầu của Lục Minh, nhưng do dùng sức quá mạnh, nên giày cao gót bị văng đi, mà vẫn không đá trúng Lục Minh. Cà người nàng mất thăng bằng, té xuống mặt đất, đập đầu một cái, rối ngất luôn (_._!) Cảnh tượng này làm cho Garstin giật hết cả mình, nhìn thấy tdt chỉ bị trợt chân té ngã, chứ không phải là do Kungfu Panda tấn công, nên mới an tâm. Hắn khẩn trương nuốt nước bọt, kêu lên "Kungfu Panda, nếu mày không chết, vậy ngẩng đầu lên, xem tao cưỡng hiếp con đàn bà của mày đây, nhìn đi, tao lập tức làm cho nó sướng đến chết!"Garstin cởi quần ra, nhưng cũng bởi vì khẩn trương, nên cây súng thịt của hắn mềm nhũn ra, không có động tĩnh, hắn lấy tay xốc lọ một hồi lâu, vẫn không có phản ứng nào, lại càng sốt ruột. "Em đến giúp anh!"Elizabeth trước mặt người Hán, là một công chúa cao ngạo, nhưng trước mặt một người phương tây, lại không khác gì một con điếm dâm đãng cả. Nàng không hề xấu hổ cúi đầu xuống, ngậm lấy cây súng thịt của Garstin, không ngừng s...ụ...c . Thạch Trung Kiếm vẫn thờ ơ lạnh nhạt, tay vẫn đặt trên thanh kiếm, không hề buông ra. Làm một cường giả, trong lòng hắn có một cảm giác kỳ quái, hắn cảm thấy rằng Kungfu Panda không hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, hắn bị thương mặc dù rất nặng, nhưng tuyệt đối vẫn có thể ra một kích trí mạng! Nhưng công kích của Kungfu Panda khẳng định không nhiều lắm, vì để mê hoặc kẻ địch, nên hắn vẫn nằm dưới đất, chờ đợi cơ hội tấn công, đối tượng có lẽ là Garstin, hoặc có lẽ là mình. Cuối cùng, nếu hắn ra tay một lần nữa, tuyệt đối là chết! Trong lòng Thạch Trung Kiếm hừ lạnh một tiếng, tuyệt đối sẽ không đến gần, nếu có chết, thì để một mình Garstin chết. Garstin mặc dù rất cẩn thận, nhưng hắn đắc ý quá sớm, xem ra, trò chơi tử vong này, người thắng cuối cùng là mình, và Chiết Dực Thiên Sứ ẩn thân kia.... "Được rồi, anh được rồi! Kungfu Panda, nhìn đi, xem tao lập tức cưỡng hiếp con đàn bà của mày đây!" Garstin đắc ý kêu to lên, hắn khẩn trương nhìn Lục Minh, lại bảo Elizabeth kéo Trương Vân đang hôn mê lại đây, nhưng Elizabeth không chịu buông ra, cho đến khi bị ăn một cái tát, mới ủy khuất nói : "Đừng làm con kia, em tốt hơn nó nhiều, anh đừng lãng phí đồ tốt trên người một con đàn bà như vậy, ít nhất là phải để em hưởng trước! Phang em đi, em đã chuẩn bị tốt rồi!" "Con ** này, nằm xuống, tao sẽ phang chết mày!"Garstin lại điên cuồng tát cho Elizabeth một cái, sau đó đạp nàng ngã xuống, nhấc váy của nàng lên. Elizabeth ngay cả quần lót cũng không mặc, thuận thế nhổng mông cao lên. Garstin đang chuẩn bị đút vào, thì đột nhiên nghe thấy một âm thanh kinh khủng : "THIÊN... MA... GIẢI... THỂ..."Hắn nhìn thấy Lục Minh nằm trong đống máu chợt lóe kim quang, hai tay và cả người đều có, một giây đồng hồ sau, tay của hắn nắm chặt lại, đấm một cái thật sâu vào nền đất, lập tức đứng lên, từ một kẻ bị thương sắp chết, biến thành một con sư tử mạnh mẽ. Cây súng thịt của hắn bởi vì do sợ hãi quá độ, nên đã mềm xuống cực nhanh, trở thành một con trùng. Elizabeth nhổng mông một hồi lâu, vẫn không thấy có động tĩnh, ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra một người đàn ông phát sáng, đang từng bước tiến lại gần mình, trong cái mặt nạ màu bạc kia hiện lên cặp ma nhãn, không khỏi hét ầm lên. Lúc này, đừng nói là Garstin, ngay cả Thạch Trung Kiếm cũng kinh hoảng. Quả nhiên, Kungfu Panda vẫn còn một kích cuối cùng. Thiên Ma Giải Thể, cụm từ này rất ít nghe ở phương tây, nhưng mà, mấy hôm ở HongKhôngng này, báo chí không ngừng tuyên dương Kungfu Panda bởi vì sử dụng Thiên Ma Giải Thế nên mới đánh bại được Thiên Cẩu Nhẫn. Cho nên Garstin và Thạch Trung Kiếm cũng hiểu một chút, loại võ công kinh khủng này, nghe nói có thể bộc phát hết tiềm năng của người luyện, trong tích tắc đạt đến một cảnh giới khó tin. Trong thời gian dùng Thiên Ma Giải Thể, người đó cơ hồ như vô địch, thế gian không có đối thủ. Nhưng võ công đáng sợ này, chỉ có hiệu lực ngắn ngủi, không bao lâu sau, thân thể sẽ không chịu nổi sự tăng mạnh đột ngột này, rồi bùng nổ mà chết! Thạch Trung Kiếm hoàn toàn tin tưởng loại võ công này. Bởi vì, cái này giống như tiêm Adrenalin ( Thuốc kích thích tim) vào trong người vậy. Một người nếu có được một lượng Adrenalin nhất định, sẽ sinh ra một sức mạnh khó tin, một người lính bình thường sau khi tiêm vào, có thể giết một hơi rất nhiều bộ đội đặc chủng, chỉ cần đầu và tim không trúng đạn, thì bọn họ cơ hồ như không sợ đạn bắn, biến thành một cổ máy giết người kinh khủng. Âu Mỹ cũng có thí nghiệm này, tương tự như thiên ma giải thể của người Hán, nhưng mà, nếu tiêm loại thuốc này quá nhiều vào cơ thể, sẽ bị trúng độc mà chết. Sau khi tiêm Adrenalin và người, thì những người lính đó sẽ biến thành siêu nhân, nhưng sau khi hết tác dụng, thì sẽ chết. Thậm chí, trong quá trình tiêm, có người bởi vì thân thể không chịu nổi mà chết. Hắn có ly do tin tưởng, võ giả người Hán cũng nắm giữ kỹ thuật thần kỳ này, nâng cao lực lượng của bản thân đển cực hạn, đặc biệt là trước lúc chết, dùng để đồng vu quy tận với kẻ địch! "Đừng đến đây, nếu không tao giết nó!" Garstin bây giờ sợ đến trắng mặt, một tay hắn kéo Trương Vân, một tay kia cầm súng chỉ vào nàng. Cả người Lục Minh như kim cương cự nhân, trên người mơ hồ phát ra ánh sáng màu vàng, hắn không sợ sự uy hiếp của đối phương, từng bước tiến lại gần Garstin, tựa hồ như không giết hắn là không thể. Garstin giơ DE lên bắn, nhưng đạn không thể tiến vào thân thể của Lục Minh, và Lục Minh cũng không dừng chân lại, vẫn vô hồn bước lại chổ Garstin, cho đến khi bước lại trước mặt Garstin, giơ tay lên chụp lấy cây DE rồi bóp nó thành sắt vụn, còn Garstin do quá sợ hãi giơ tay đánh tới theo bản năng, cũng bị nắm tay của hắn bóp nát! Garstin điên cuồng gào thét lên, cắn răng rút một con dao sắc bén ra, chặt lên cánh tay nát bấy của mình, rú lên như chó điên rồi lăn lộn xuống đất. Bây giờ, hắn không còn muốn đánh nhau nữa, chỉ muốn chạy trốn thôi. "Tao đã nói, tất cả những thằng đàn ông ta nhìn thấy, đều phải chết!"Lục Minh nói xong, giơ tay về phía sau chụp lấy. Garstin vẫn không dừng tốc độ chạy trốn điên cuồng của mình, nhảy vào trong bóng tối, nhưng trong tay phải của Lục Minh, đã nắm lấy một quả tim con đang đập. Khi Lục Minh bóp nát trái tim đó, thì Garstin cũng ngã quỵ trong bóng tối! Thạch Trung Kiếm thấy vậy, khóe mắt co giật, hắn lần đầu tiên có cảm giác sợ hãi xuất hiện trong đáy lòng! Mình nên chạy trốn, hay là ở lại? Chạy, bây giờ vẫn còn kị... nhưng Kungfu Panda có lẽ sẽ hồi phục từ thiên ma giải thể, dù sao trước kia hắn đã từng dùng để đối phó với Thiên Cẩu Nhẫn, lần này nếu không giết hắn, thì sau này sợ rằng không có cơ hội! Ở lại, vậy thì rất nguy hiểm, nhưng mà cũng may, hắn vẫn còn ở trong cái bẫy của mình! Thạch Trung Kiếm nhìn vị trí mà Kungfu Panda đang đứng, khóe miệng đột nhiên mỉm cười. Nhưng hắn không thấy, khóe môi của Lục Minh cũng nhếch lên...
Trong bóng tối, thỉnh thoảng lại có vài tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Nhưng mà, sau mỗi lần tấn công, Kungfu Panda đều để lại vệt máu, lúc đầu chỉ có vài giọt, rồi thành một đống, cuối cùng thành một vũng máu. Còn việc ẩn thân cũng không còn vô thanh vô tức như trước, lúc đầu là, mỗi lần xuất hiện đều như một cái bóng, không ai có thể thấy được dù là tiếng bước chân. Nhưng mà, dần dần lại có động tĩnh, đầu tiên là tiếng động rất nhỏ, sau đó là những tiếng bước chân, cuối cùng, sau khi bị Garstin đánh trúng, thường thường phát ra những tiếng động rồi mới biến mất.
Có những thùng rượu rỗng, bị hắn giẫm lên, rơi xuống đất, tạo ra những tiếng vang...
Mà trên thân thùng rượu, có dấu chân máu...
Cái này chứng minh rằng, Kungfu Panda càng ngày bị thương càng nặng, thể lực càng lúc càng suy giảm. Nhưng công kích của hắn cùng việc chạy trốn vẫn nhanh như cũ, làm cho ngay cả Garstin cũng không thể đuổi kịp hắn.
"Nghe đây, nếu như để cho hắn còn sức, thì hắn sẽ chạy trốn, chúng ta phải tìm được hắn!"Garstin chỉ lưu lại Ma Qiao để coi chừng Trương Vân cùng Mila các nàng, tù binh này tạm thời không thể giết. Bởi vì các nàng đều là con mồi quan trọng, mộ khi các nàng chết, thì Kungfu Panda sẽ lập tức chạy trốn, ít nhất là sẽ ẩn thân đi, không có khả năng xuất hiện trước mặt mọi người.
Mà quan trọng hơn nữa là, đây chính là lệnh của Thạch Trung Kiếm và gã Chiết Dực Thiên Sứ ẩn thân kia.
Trước khi giết chết Kungfu Panda, không ai được phép bắn chết các nàng.
Tất cả mọi người đều biết các nàng là một cái bẫy thật lớn, nhưng không ai có thể hiểu được suy nghĩ của hai vị boss hoàng kim này cả. Ngay cả Garstin cường đại nhất cũng không rõ ràng, mà hắn, bất quá chỉ là một thế thân của Chiết Dực Thiên Sứ...
"Trò chơi tử vong rất thú vị!"Thạch Trung Kiếm ngồi nhàn nhã trên ghế, trong tay còn cầm ly rượu hồng, vẫn còn một ít.
Hắn có đủ tự tin để giết chết Kungfu Panda, mặc kệ là người khác làm gì, cũng không quản Kungfu Panda cường đại thế nào. Chỉ cần dựa theo kế hoạch của hắn, thì Kungfu Panda khẳng định sẽ chết không nghi ngờ. Thạch Trung Kiếm rất tin tưởng, mà đồng thời cũng có một người cũng tin tưởng như vậy, đó chính là Chiết Dực Thiên Sứ đang ẩn thân. Tên này thậm chí còn gian xảo hơn nữa, hắn giống như một con rắn độc vậy, có thể nằm bất động mấy tháng để chờ đợi con mồi, chỉ khi nào đến thời khác tốt nhất, hắn mới ra tay giết chết kẻ địch.
Kungfu Panda nếu đã tới số rồi, thì hắn sẽ ra tay.
Đặc biệt trong lúc mà Kungfu Panda đang đánh nhau, thì chính là cơ hội cho hắn ra tay tập kích tốt nhất.
"Đoàng!"
Một tiếng súng vang lên, Garstin nhảy lên trên một cái thùng rượu dựa vào ý thức mạnh mẽ, hắn trốn trong góc tối, mà mồ hôi lạnh toát khắp người. Nhưng, tên sát thủ đứng bên cạnh hắn thì không may mắn như vậy, viên đạn bay thẳng vào mắt phải, xuyên thẳng qua não, chết ngay tại chổ.
Đây là Kungfu Panda nổ súng, mọi người vẫn cho rằng hắn sẽ không dùng súng.
Nguyên nhân bởi vì hắn rất cường đại, do đó sẽ khinh thường dùng súng.
Garstin đứng lên, nhào về bóng tối, hắn phát hiện ở đó có một vỏ đạn, cùng với một vũng máu tươi lớn, thấm ướt cả mặt đất.
Tại sao Kungfu Panda lại dùng súng để tấn công ? Garstin cùng Black Jack nhìn nhau, âm thầm gật đầu, trong lòng bọn họ đã đoán đợc rồi, Kungfu Panda đã đạt đến cực hạn rồi, hắn đã bị thương rất nặng rồi, không thể đánh lén được nữa, hoặc là muốn bảo tồn thể lực, hay là không thể tiếp tục chiến đấu nữa rồi.
"Trở về, chúng ta giết con tin trước!"Garstin cười ha hả nói, những lời này là nói cho Kungfu Panda nghe, nếu hắn không theo, thì con tin sẽ mất mạng.
"Đoàng!"Kungfu Panda lại đáp trả.
Hắn vừa mới giết một tên sát thủ không kịp rút lui.
Mà tên đồng bạn của kẻ chết kia, điên cuồng cầm súng bắn xung quanh, rồi lại sợ Kungfu Panda sẽ tấn công mình. Nhưng hắn không chú ý rằng, mọi người đã đem hắn thành tốt thí rồi, nhưng cơ hội này mà trợ về.
"Mẹ kiếp, bọn mày không thể làm vậy được, bọn mày không thể bỏ tao! Kungfu Panda, ra đi, tao không sợ mày đâu, lão tử muốn giết mày, đi ra đây!"Thằng điên này cầm cây súng máy lên mà nả đạn điên cuồng, bắn vào tất cả những chổ khả nghi. Nhưng mà, bắn hoài thì cũng hết đạn, hắn chửi chửi một tiếng, rồi móc súng lục ra, lại tiếp tục nổ súng xung quanh, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ không hiểu.
Khi đạn súng lục đã hết, đang chuẩn bị thay đạn, thì một cây súng lạnh như băng, đặt lên ngay sau ót hắn.
"Tha mạng, cầu xin anh, tha tôi, tôi lập tức sẽ rời HongKong ngay, tôi vĩnh viễn sẽ không trở lại đây nữa, tôi không bao giờ làm sát thủ nữa... tôi sẽ lập tức rời khỏi đây ngay..."Tên sát thủ này đổ đầy mồ hôi mặt, ngoài miệng thì cầu xin tha thứ, nhưng một tay lại lặng lẽ mò xuống cây dao bên hông.
"Đoàng!"
Đây là câu trả lời của Lục Minh.
Khi tất cả mọi người lo chạy về, thì có một tên sát thủ to con vốn chạy phía trước, nhưng hắn không chú ý đến thùng rượu trên mặt đất, nên đã giẫm lên, thế là trượt chân. Chờ khi hắn đứng lên, thì mọi người đã chạy vào trong, hắn muốn chạy theo, nhưng phát hiện đùi phải đã bị thương.
"Mẹ kiếp, thật là xui như chó! Jim, Bary, hai con chó này, đợi tao với!"Hắn vội vàng đưa tay lấy cây súng trên mặt đất.
Nhưng mà, khi ngón tay của hắn vừa đụng vào mặt đất, thì đã bị một bàn chân dẫm nát.
Tên to con sợ hãi ngẩng đầu lên, phát hiện ra một người đàn ông mang mặt nạ bằng bạc đang lạnh lùng nhìn mình, làm cho hắn cảm thấy kinh khủng nhất chính là, vốn đây phải là Kungfu Panda bị thương trầm trọng chứ, nhưng trên người không có một chổ bị thương nào cả. Hắn chỉ mặc một cái quần lót thôi, hơn nữa, thân thể hoàn mỹ vô cùng, không có một chổ dư thừa nào cả, quả thật giống như thân thể của chiến thần trong truyền thuyết.
"Ê cho tao mượn máu của mày một chút..."Lục Minh nhét cây súng vào trong miệng của tên to con trước khi hắn hét to lên, sau đó, bóp cò súng.
Nửa phút sau, Lục Minh đã biến mất, còn ngực của tên to con thì bị mở ra, trái tim đã biến mất.
Mà máu tươi trên mặt đất, cũng chảy ra một ít.
Trong khu tra hỏi tù binh, Black Jack cùng với William đứng bên cạnh Garstin, bọn họ không cầm súng nữa. Vì bọn họ phát hiện ra, dùng hàng nóng với Kungfu Panda đã không có hiệu quả.
Không phải là vấn đề uy lực, mà là hai mắt căn bản sẽ bị cái bóng của Kungfu Panda lừa gạt, tất cả, chỉ bắn trúng tàn ảnh của hắn thôi.
Trong thời khắc quyết chiến cuối cùng, bọn họ thà rằng tin tưởng vũ khí trong tay của mình, là nắm đấm, dao cùng với gậy.
"Ra đi, Kungfu Panda, trò chơi sắp kết thúc rồi, bây giờ là thời khắc quyết chiến, tao rất hài lòng về năng lực của mày, thành thật mà nói, tao thậm chí có chút hâm mộ! Nhưng mà, người đứng cuối cùng, lại là tao! Bởi vì tao thông minh hơn! Tao hiểu được kế sách, ra đi, tao biết mày đang ở gần đây!"Garstin cầm DE chỉ thẳng vào đầu Mila rồi bắt đầu đếm : "Mười, chín, tám, bảy..."
"Thời khắc quyết chiến đã tới, nhưng đối thủ của tao không phải là mày!"
Lục Minh bước ra trong bóng đêm, từng bước đi tới.
Trên người hắn còn rất nhiều máu tươi, ngực, bụng, cánh tay, bắp chân... chổ nào cũng có máu cả, trừ cái mặt nạ màu bạc kia ra vẫn còn hoàn hảo mà thôi.
Thì trên người hắn có ít nhất hai mươi chổ bị thương.
Black Jack cùng William rất kinh ngạc, Kungfu Panda đã bị thương nặng như vậy, mà vẫn có thể chiến đấu như thế, hơn nữa hành động rất bình thường.
Có thể nhìn thấy, mỗi bước đi của hắn, trên mặt đất đều lưu lại vệt máu.
Nhưng mà, hắn vẫn cường đại như cũ, trong mắt lóe ra cái nhìn của tử thần... nếu như không có nhiều người nổ súng vây giết, không có nhiều người hy sinh là mồi dụ, không có mấy con đàn bà kia làm con tin, không có Thạch Trung Kiếm và Chiết Dực Thiên Sứ ở đây, thì tất cả mọi người ở đây chắc chắn sẽ bị hắn giết chết. Black Jack vừa nghĩ như thế, không khỏi rùng mình trong lòng, quả thật, Kungfu Panda rất đáng sợ!
Hai gã sát thủ ẩn thân trong bóng đêm, lặng lẽ áp sát Kungfu Panda, thoáng hiện, chuẩn bị liên thủ ám sát.
Bọn chúng đều là những kẻ ám sát giỏi nhất trong đội.
Ám sát chưa bao giờ thất bại.
Garstin cười ha hả, dùng tiếng cười thật to để che dấu cho họ... ngay lúc tiếng cười của hắn đạt mức âm lượng cao nhất, thì tay của Lục Minh tựa hồ như đã động, rồi lại chợt dao động như đang bước đi bình thường. Nhưng ở giữa trán của hai gã ám sát phía sau, đã được cắm bởi dao và nĩa, vẻ mặt ngạc nhiên quỳ xuống, rồi ngã xuống chết. Cả đời bọn họ ám sát, chưa từng thất bại,đó không phải do bọn họ là đệ nhất, mà là do chưa gặp được cao thủ chân chính.
Lúc này, tiếng cười của Garstin đã bị dừng đột ngột, cũng bởi vì khi hắn nhìn thấy Kungfu Panda ra tay xử lý hai gã ám sát phía sau, máu tươi từ trong miệng vết thương được băng bó lại chảy ra nhiều hơn, máu dưới chân, càng thêm rõ ràng.
Kungfu Panda đã tới cực hạn rồi, mỗi lần hắn ra tay, đều làm tăng thương thế lên, bây giờ, thằng ngu cũng có thể hiểu được rồi.
"Ai có thể giết chết Kungfu Panda, thưởng cho một triệu đô!"Thạch Trung Kiếm thản nhiên ngồi trên ghế, và cũng thản nhiên nói.
"Lên!"Cuối cùng, đã có ba gã sát thủ đỏ mắt.
Một triệu đô, bình thường giết một người cũng không kiếm được bao nhiêu, vậy thì giết bao nhiêu người mới đủ? Hơn nữa, bọn họ cũng không có ý định đấu tay đôi với Kungfu Panda, bởi vì trong tay họ có súng, hoàn toàn có thể vây quanh mà bắn!
Ba người chậm rãi vây lấy, lao đến hướng Lục Minh, đồng thời cùng rút súng ra, nhắm về thân thể hắn.
Trong khoảng cách gần như vậy, bọn họ không tin là không bắn trúng.
"Đoàng..."Đầu tiên là tiếng nổ của shotgun, chỉ cần trúng đạn, thì cho dù mạnh thế nào cũng phải nằm lăn lộn trên mặt đất, voi cũng không chịu nổi hai viên nữa mà. Tên này kích động nổ súng,hắn cảm thấy mình đã bắn trúng rồi, Kungfu Panda vẫn còn đứng tại chổ, mình sẽ bắn trúng mục tiêu, một triệu đô đã vào tay.
"Tao bắn trúng rồi, tao bắn trúng rồi! Ơ, bọn mày nhìn tao làm gì?"Tên này phát hiện ra tất cả mọi người đang sợ hãi nhin mình, không khỏi tò mò.
"Mày vui mừng hơi sớm!"Sau lưng vang lên một tiếng nói lạnh lùng tựa như tử thần.
Tên này phát hiện ra cái bóng của Kungfu Panda đã biến mất, chỉ còn lại một tàn ảnh, trong lòng hoảng sợ, muốn chạy trốn, lại muốn được đồng bọn cứu viện, nhanh chân bỏ chạy về hướng hai người. Nhưng thân hình đứng lại, giống như là không thể bước tới nữa, tiếp theo, nhìn thấy hai tên đồng bọn không tiếng động ngã xuống đất, máu tươi bắn tung tóe trên mặt đất, chết còn nhanh hơn cả hắn.
Hắn lại muốn quay sang Garstin cầu cứu, nhưng vừa quay đầu lại, đã thấy cái họng súng đen thui của DE.
"Đoàng đoàng đoàng..."Garstin bắn ba phát.
Tên sát thủ trúng ba viên đạn này, chết vẫn còn trợn mắt, ngã lăn xuống đất, mà Lục Minh đã đứng ở một vị trí khác, cách chổ này năm mét.
Ngay cả Thạch Trung Kiếm thấy vậy cũng ngẩn người.
Hắn phát hiện ra tốc độ di chuyển của Kungfu Panda quả thật nhanh đến mức vượt qua sự tưởng tượng!
Garstin biết mình không bắn trúng, nhưng hắn có thể nhìn thấy thân thể của Kungfu Panda bắt đầu lay động, biết rằng thương thế của đối phương càng trở nên nghiêm trọng hơn, biết rằng đối phương không phải người máy, chỉ cần Kungfu Panda không phải là người ngoài hành tinh, thì hắn không có khả năng dưới tình huống mất máu quá nhiều mà vẫn giữ được lực chiến đấu như vậy nữa.
"Thạch Trung Kiếm tiên sinh, ông còn không quyết định ra tay sao?"Garstin cảm thấy đây là một cơ hội tốt, Kungfu Panda đã đạt đến cực hạn rồi.
"Không, tôi nhường cơ hội này cho cậu!"Thạch Trung Kiếm do dự một chút, cuối cùng vẫn cự tuyệt.
Lục Minh lắc mình, đi vào trong bóng tối.
Đúng lúc Garstin, Black Jack cùng với William chuẩn bị đuổi theo, thì hắn đã trở lại, trong tay cầm hai trái bom, chính là những trái bom được lắp ngoài cửa, trong đó có một quả bom laser và một quả bom hẹn giờ, hắn đi tới, không nhìn lấy đám Garstin, đi đến lồng sắt, đặt quả bom hẹn giờ xuống, rồi hét lên một tiếng, vận kình nâng cái lưới sắt lên...
Khi Garstin giơ súng lên ngắm, thì chân của hắn dẫm lên tia laser, nói : "Để cho các nàng đi, nếu không, tất cả mọi người cùng chết!"
Lúc này, Thạch Trung Kiếm đã đứng lên, vỗ tay cười nói : "Kungfu Panda, tôi rất bội phục nghĩa khí của cậu! Nhưng mà, để tôi nói cho cậu nghe một sự thật, tất cả bom đó đều là giả, hiểu không? Đó chỉ là một chiêu dùng để ngăn cậu rời đi thôi, không muốn cho cậu rút lui, bởi vì sợ cậu nhìn ra chân tướng, nên tôi đã giết tên chuyên gia chất nổ ấy! Haha, cậu lại dùng những trái bom giả ấy để uy hiếp chúng tôi? Suy nghĩ của cậu không tồi, nhưng đáng tiếc là không thể thực hiện được, trò chơi kết thúc..."
"Trò chơi... kết thúc?"Lục Minh đột nhiên ngồi xuống, rồi chậm rãi té ngửa ra mặt đất, thả lỏng tứ chi, tựa hồ như một người cực kỳ uể oải, đi đến được khách sạn rồi, liền ngã mình lên giường.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó phát ra một âm thanh như đang muốn ngủ : "Trò chơi kết thúc... tao cũng muốn nghỉ ngơi..."
William và Black Jack kích động muốn chết, Kungfu Panda dù sao cũng là người, không phải là thần, hắn đã đạt đến cực hạn, thân thể đã không chống đỡ nổi, rồi lại bị Thạch Trung Kiếm tiên sinh đả kích, hắn hoàn toàn tuyệt vọng! Bây giờ, chỉ cần cắt đầu hắn, thì trò chơi kết thúc. Trong lòng Garstin cũng đầy kích động, hắn bước lại gần Lục Minh, lúc đầu đi rất cẩn thận, nhưng sau đó phát hiện ra hơi thở của Lục Minh rất mỏng manh, lại nhìn thấy vẻ khẩn trương của Black Jack và William, không khỏi bước nhanh hơn, trong tay rút ra một con dao bên hông.
"Ơ?"Thạch Trung Kiếm chợt phát hiện ra phía sau của mình tựa hồ như có một cái bóng chợt lóe.
Hắn quay đầu lại, phía sau không có gì.
Nhưng lại hắn quay trở lại, thì Kungfu Panda đã không còn ở trên mặt đất, hắn ta đang đứng phía sau Black Jack và William, tay của hắn đã xuyên qua ngực bọn họ.
Chỉ nghe Kungfu Panda bắn ra một ngụm máu tươi, suy yếu nói : "Trước khi tao chết, cũng phải có người chôn chung, ít nhất cũng phải là hai ngưới!"
Black Jack cắn răng, cầm dao đâm ngược về phía ngực của Kungfu Panda, rồi ba người chậm rãi ngã xuống...
Nhưng khi đám Trương Vân các nàng khóc thét lên, thì một thân thể đầy máu lại đứng dậy....
Hắn chậm rãi rút con dao trước ngực ra, rồi ném vào trong góc tối.
Hắn lấy tay che ngực, từ kẽ tay chảy ra rất nhiều máu, nhưng hắn vẫn bước về phía Garstin : "Trước khi trò chơi chấm dứt, tao cũn còn có thể giết thêm một người..."
Tất cả những người còn sống, đều đang khẩn trương nhìn hắn.
Không ai chú ý đến con dao mà hắn đã ném vào trong góc tối, vì trên mặt dao không hề có một giọt máu tươi....
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Garstin vô cùng khẩn trương, hắn cầm DE chỉ thẳng vào Lục Minh. Chỉ cần Lục Minh có một hành động khách thường, thì hắn sẽ lập tức nổ súng, và mượn thế bỏ chạy. Trước đó, hắn quả thật có tâm lý muốn liều mạng với Kungfu Panda, nhưng sau khi trải qua chiến đấu liên tiếp, đấu chí của hắn đã bị tổn thương nghiêm trọng, đặc biệt là hai tên đồng bạn có thực lực gần bạn mình, Black Jack và William, đều trong thời khắc cuối cùng,chờ khi Kungfu Panda bị thương gần chết mới ra tay, lại bị Kungfu Panda làm cho một chiêu chết queo. Garstin không muốn dẫm vào vết xe đổ đó, hắn không muốn có kết cục thảm như bọn Black Jack. Kungfu Panda cường đại, điều này không thể nghi ngờ, vượt qua sự tưởng tượng của con người. Nhưng hắn có một nhược điểm, hắn quá nghĩa khí, quá yêu quý bạn bè. Nếu đổi lại là người khác, chưa chắc đã đi cứu Trương Vân, Mila các nàng. Lục Minh đi vài bước, đột nhiên dùng tay phải che miệng, máu tươi từ ngón tay hắn chảy ra, rơi xuống đất. Cực hạn, hắn đã đạt đến cực hạn rồi... Thân thể yếu đuối của hắn chậm rãi khuỵu xuống, nhưng vẫn không ngã xuống : "Tao... là nam nhi Hoa Hạ... tuyệt đối... không thể yếu thế trước mặt kẻ địch... tuyệt đối không quỳ xuống đất... tao muốn.. muốn..."Hắn dùng bàn tay trái đầy máu của mình để chống đỡ thân thể, hai đầu gối run lên, không chịu đụng vào mặt đất. Nhưng mà, hắn dù muốn đứng dậy, kiên trì cố gắng mấy chục giây, rồi cuối cùng vẫn té ngã xuống đất. Máu tươi, từ dưới người của hắn chảy ra, phải nói là chảy thành suối. "Thằng ngu này, tôi đã nói rồi, không cần anh cứu mà. Chúng tôi không cần anh cứu, anh làm vậy được gì?"Nữ sát thủ Mila đột nhiên khóc lớn, lại cuống quít chửi mắng Lục Minh. "Đừng.. đừng chết, cầu xin em... đứng lên..."Tim của Trương Vân đau như cắt, mà nước mắt của nàng cơ hồ đã khô rồi. "Thằng ngu này, anh cho rằng anh làm như vậy thì tôi sẽ thích anh sao? Không có khả năng, tôi chỉ thích đàn bàn, tôi ghét đàn ông. Tôi ghét anh, anh cho rằng anh cứu tôi, thì tôi sẽ lên giường với anh sao? Anh nằm mơ à? Tên ngu ngốc này, cái tên vô dụng này, tôi còn chưa chết, anh chết cái gì? Không được phép, tôi không cho phép anh chết. Muốn chết, thì cũng phải do tôi giết anh!"Thân thể của nàng chảy máu quá nhiều,nên đã suy yếu đến cực độ, nàng lại bị con da đen Ma Qiao đánh cho bầm dập, bây giờ ngay cả đứng lên cũng không nổi. Nàng cực lực bò về hướng Lục Minh, một bên phát ra những tiếng rên đau khổ. Garstin vốn muốn chỉ súng vào đầu nàng, nhưng nhìn thấy ngón tay của Lục Minh vẫn còn động, nên vội vàng chi sủng ngược lại, đề phòng Lục Minh. Mila cứ bò từng chút từng chút lại gần Lục Minh, vừa bò vừa chửi : "Tên khốn nạn này, chờ tôi tới, không được chết, có chết thì đợi tôi chết cùng..." "Không, không, hắn là của tôi, hẳn là phải chết cùng với tôi"Trương Vân không biết lấy sức lực từ đâu, đột nhiên đứng dậy, lao qua, muốn đoạt lấy Lục Minh trước Mila. Con da đen Ma Qiao hừ lạnh một tiếng, giơ chân lên đá một cái, làm Trương Vân bay đi, sau đó lại dẫm một cái thật mạnh lên lưng của Mila, làm cho nàng đau đớn vặn vẹo. Nhưng nàng vẫn cắn chặt răng, không kêu rên một tiếng. Cũng tuyệt đối không cầu xin tha thứ. "Muốn cùng chết một chổ sao? Nằm mơ, con ** này, tao lập tức tiễn mày xuống địa ngục!"Ma Qiao cười đắc ý, dùng chân dẫm điên cuồng lên người Mila. "..."Mila vẫn cắn chặt ra, liều mạng bò tới, khoảng cách của nàng và Lục Minh ngày càng gần, không đến một mét nữa. "Con **, đây là quà của tao đây, khi mày giết người đàn ông của tao, tao đã muốn làm như vậy!"Ma Qiao dẫm chân lên tay của Mila, nói xong móc súng lục ra, lên đạn, chỉ vào mặt của Mila, giả bộ thở dài nói : "Con ** điếm, thật đáng tiếc, còn thiếu nửa mét nữa thôi là mày có thể cùng chết với hắn rồi. Nhưng mà, mày nghĩ rằng tao sẽ cho hai con chó bọn mày được chết chung sao? Haha, mày rất tức giận phải không? Kêu lên đi, kêu lên tuyệt vọng đi! Tao lập tức đưa mày xuống địa ngục ngay, say goodbye, asshole!" Thạch Trung Kiếm đứng lẳng lặng ở đằng xa kia, không có ngăn cản. Tay của hắn, vẫn đặt lên thanh kiếm bên hông của mình, tựa hồ như vẫn còn đang lo lắng về Lục Minh nằm một đống ở kia, sợ hắn bộc phát rồi ngồi dậy chém giết vậy. Khi con da đen chuẩn bị nổ súng, thì chợt nghe thấy một giọng nói yếu ớt từ phia sau lưng vang lên : "Tao... là tử thân... tao nắm giữ sinh mạng của mọi người trong tay... tao tuyên bố, mày có thể chết!" Con da đen nghe xong,kinh ngạc, tiếp theo, cánh tay dường như bị mất sức vậy, ngón tay không thể khống chế được nữa. Súng lục liền rớt xuống, rơi ngay trước mặt Mila. Ma Qiao phát hiện ra cổ tay của mình có một cây châm rất nhỏ, chỉ một cây châm nhỏ mà làm cho tay mình không thể khống chế, nên cực kỳ khủng hoảng, quay đầu bỏ chạy. "Con **, mày chạy đi đâu!"Mila dùng bàn tay bị Ma Qiao dẫm nát kia, nhặt súng lên, cũng không nhìn, bóp cò nổ súng ngay lưng của Ma Qiao. Chờ khi Ma Qiao ngã xuống rồi, cả người co giật, thì trên khuôn mặt đầy máu tươi của Mila, đột nhiên lộ ra một nụ cười : "Ma Qiao, con ** chó chết tiệt này, không phải mày kêu tao cắn mày sao? Tao tới đây!" Nàng bò đến bên cạnh Ma Qiao, há hàm răng trắng ra, bắt đầu cắn lên cổ của Ma Qiao. Ma Qiao run rẩy,dùng tay mà kéo đầu Mila ra, muốn đẩy nàng ta ra, nhưng cánh tay đã bị ngân châm khống chế, trên lưng lại bị trúng đạn nữa, nên không thể cản được sự điên cuồng của Mila. "Phụt, mày đúng là một con điếm, ngay cả máu cũng thúi!"Mila phun ra một ngụm máu, ngẩng đầu lên bò về hướng Lục Minh, khẽ hô : "Anh chết chưa? Tôi thì sắp rồi đó, kiếp sau nếu anh làm nữ, thì tôi sẽ thích anh, anh cảm thấy thế nào? Này, đã chết chưa vậy? Con mẹ nó, sao không trả lời, tôi không có thời gian đâu!" "Tôi còn chưa lên giường với cô, mà đã chết rồi, thật là tiếc... biết vậy tôi đã sớm cưỡng hiếp cô" "Có cưỡng hiếp, cũng là tôi cưỡng hiếp anh!"Nước mắt của Mila lại rơi ra, nàng nằm xuống đất, trong họng ộc ra một đống máu tươi, thở dốc nói : "Đã muộn rồi! Mặc dù tôi không thích đàn ông, nhưng nếu đem anh là nữ, sau đó cưỡng hiếp anh, chắc là không tệ đâu. Kiếp sau... à không, tôi sẽ chờ anh tại địa ngục, mẹ kiếp đừng có lên thiên đường đó, chổ đấy không phải nơi tôi có thể đến..." "Haha, Kungfu Panda, đứng lên quyết đấu với tao!" Garstin bây giờ vô cùng đắc ý, hét lên : "Đến đây, nào, mày không phải là người Hán trẻ tuổi mạnh nhất sao? Mày nhìn mày đi, nằm một đống dưới đất như một con chó đáng thương vậy, uy phong của mày đâu rồi? Đứng lên đi, nếu mày có bản lĩnh thì đứng lên, quyết đấu với tao! Nếu không có, vậy thì trước khi chết, nhìn tao cưỡng gian con đàn bà của mày! Elizabeth, mang con ** Mila kia lại đây, anh muốn để cho Kungfu Panda nhìn thấy, xem anh cưỡng gian con ** Mila thúi tha này thế nào!" Elizabeth nhìn Mila với cái miệng đầy máu kia, đột nhiên, nàng chạy lại hướng Trương Vân, dùng sức mà kéo Trương Vân. Lại quay sang gọi tdt, muốn nàng ta hỗ trợ. Tdt trong lòng hừ một tiếng, tên nông dân Lục Minh đã đặt một chân vào quan tài rồi, mấy người này còn phải sợ gì hắn? Garstin nói hắn là Chiết Dực Thiên Sức, mẹ kiếp, dực ( cánh ) đâu không thấy, mà lại sợ hãi một tên nông dân sắp chết đến hai chân run lên, còn gì là đàn ông! Còn cái tên Thạch Trung Kiếm kia, vẫn đang đứng bất động đằng kia, căn bản là không dám ra tay, vì sợ ch61t! Nàng làm như không nghe thấy tiếng gọi của Elizabeth, đi đến chổ Lục Minh, điên cuồng kêu gào : "Lục Minh, tên nông dân thấp hèn này, mọi người sợ mày, tao không sợ mày đâu, mày trong mắt tao, thì tính là gì? Bất quá mày chỉ là một tên nông dân thôi!" "Mày cho rằng không có người nào có dũng khí để giết mày? Tao có, súng của tao có thể giết mày!" "Nhưng, tao tạm thời không làm vậy, thù hận trước kia của tao phải bắt mày trả gấp trăm lần, tao muốn cho mày biết, tao là kim chi ngọc diệp đại tiểu thư, tao không thể từ chối, tao nói cái gì, thì tên nông dân như mày đều phải nghe! Tao nói ước hẹn, thì mày phải đi theo tao, tao nói đi sàn nhảy, thì mày cũng phải theo tao, mày dựa vào cái gì mày dạy dỗ tao? Mày dựa vào cái gì mà từ chối tao? Tao có thân phận gì, mà mày dám đánh tao? Tao lớn như vậy rồi mà vẫn chưa bị ai đánh bao giờ, mà mày dám đánh tao, còn giẫm lên ngực tao, còn đánh vào mông tao, mày cho rằng mày là cái gì hả? Mày bất quá chỉ là một thằng nông dân thôi!" "Tao đá chết mày, tao đá chết mày, mày là một thằng nông dân, là một thằng nông dân nghèo hèn, không bằng một đống phân ngựa, mày dám đánh tao!" Tdt càng nói càng phẫn nộ, nàng đá một cước, một đạp lên đầu của Lục Minh, nhưng do dùng sức quá mạnh, nên giày cao gót bị văng đi, mà vẫn không đá trúng Lục Minh. Cà người nàng mất thăng bằng, té xuống mặt đất, đập đầu một cái, rối ngất luôn (_._!) Cảnh tượng này làm cho Garstin giật hết cả mình, nhìn thấy tdt chỉ bị trợt chân té ngã, chứ không phải là do Kungfu Panda tấn công, nên mới an tâm. Hắn khẩn trương nuốt nước bọt, kêu lên "Kungfu Panda, nếu mày không chết, vậy ngẩng đầu lên, xem tao cưỡng hiếp con đàn bà của mày đây, nhìn đi, tao lập tức làm cho nó sướng đến chết!"Garstin cởi quần ra, nhưng cũng bởi vì khẩn trương, nên cây súng thịt của hắn mềm nhũn ra, không có động tĩnh, hắn lấy tay xốc lọ một hồi lâu, vẫn không có phản ứng nào, lại càng sốt ruột. "Em đến giúp anh!"Elizabeth trước mặt người Hán, là một công chúa cao ngạo, nhưng trước mặt một người phương tây, lại không khác gì một con điếm dâm đãng cả. Nàng không hề xấu hổ cúi đầu xuống, ngậm lấy cây súng thịt của Garstin, không ngừng s...ụ...c . Thạch Trung Kiếm vẫn thờ ơ lạnh nhạt, tay vẫn đặt trên thanh kiếm, không hề buông ra. Làm một cường giả, trong lòng hắn có một cảm giác kỳ quái, hắn cảm thấy rằng Kungfu Panda không hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, hắn bị thương mặc dù rất nặng, nhưng tuyệt đối vẫn có thể ra một kích trí mạng! Nhưng công kích của Kungfu Panda khẳng định không nhiều lắm, vì để mê hoặc kẻ địch, nên hắn vẫn nằm dưới đất, chờ đợi cơ hội tấn công, đối tượng có lẽ là Garstin, hoặc có lẽ là mình. Cuối cùng, nếu hắn ra tay một lần nữa, tuyệt đối là chết! Trong lòng Thạch Trung Kiếm hừ lạnh một tiếng, tuyệt đối sẽ không đến gần, nếu có chết, thì để một mình Garstin chết. Garstin mặc dù rất cẩn thận, nhưng hắn đắc ý quá sớm, xem ra, trò chơi tử vong này, người thắng cuối cùng là mình, và Chiết Dực Thiên Sứ ẩn thân kia.... "Được rồi, anh được rồi! Kungfu Panda, nhìn đi, xem tao lập tức cưỡng hiếp con đàn bà của mày đây!" Garstin đắc ý kêu to lên, hắn khẩn trương nhìn Lục Minh, lại bảo Elizabeth kéo Trương Vân đang hôn mê lại đây, nhưng Elizabeth không chịu buông ra, cho đến khi bị ăn một cái tát, mới ủy khuất nói : "Đừng làm con kia, em tốt hơn nó nhiều, anh đừng lãng phí đồ tốt trên người một con đàn bà như vậy, ít nhất là phải để em hưởng trước! Phang em đi, em đã chuẩn bị tốt rồi!" "Con ** này, nằm xuống, tao sẽ phang chết mày!"Garstin lại điên cuồng tát cho Elizabeth một cái, sau đó đạp nàng ngã xuống, nhấc váy của nàng lên. Elizabeth ngay cả quần lót cũng không mặc, thuận thế nhổng mông cao lên. Garstin đang chuẩn bị đút vào, thì đột nhiên nghe thấy một âm thanh kinh khủng : "THIÊN... MA... GIẢI... THỂ..."Hắn nhìn thấy Lục Minh nằm trong đống máu chợt lóe kim quang, hai tay và cả người đều có, một giây đồng hồ sau, tay của hắn nắm chặt lại, đấm một cái thật sâu vào nền đất, lập tức đứng lên, từ một kẻ bị thương sắp chết, biến thành một con sư tử mạnh mẽ. Cây súng thịt của hắn bởi vì do sợ hãi quá độ, nên đã mềm xuống cực nhanh, trở thành một con trùng. Elizabeth nhổng mông một hồi lâu, vẫn không thấy có động tĩnh, ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra một người đàn ông phát sáng, đang từng bước tiến lại gần mình, trong cái mặt nạ màu bạc kia hiện lên cặp ma nhãn, không khỏi hét ầm lên. Lúc này, đừng nói là Garstin, ngay cả Thạch Trung Kiếm cũng kinh hoảng. Quả nhiên, Kungfu Panda vẫn còn một kích cuối cùng. Thiên Ma Giải Thể, cụm từ này rất ít nghe ở phương tây, nhưng mà, mấy hôm ở HongKhôngng này, báo chí không ngừng tuyên dương Kungfu Panda bởi vì sử dụng Thiên Ma Giải Thế nên mới đánh bại được Thiên Cẩu Nhẫn. Cho nên Garstin và Thạch Trung Kiếm cũng hiểu một chút, loại võ công kinh khủng này, nghe nói có thể bộc phát hết tiềm năng của người luyện, trong tích tắc đạt đến một cảnh giới khó tin. Trong thời gian dùng Thiên Ma Giải Thể, người đó cơ hồ như vô địch, thế gian không có đối thủ. Nhưng võ công đáng sợ này, chỉ có hiệu lực ngắn ngủi, không bao lâu sau, thân thể sẽ không chịu nổi sự tăng mạnh đột ngột này, rồi bùng nổ mà chết! Thạch Trung Kiếm hoàn toàn tin tưởng loại võ công này. Bởi vì, cái này giống như tiêm Adrenalin ( Thuốc kích thích tim) vào trong người vậy. Một người nếu có được một lượng Adrenalin nhất định, sẽ sinh ra một sức mạnh khó tin, một người lính bình thường sau khi tiêm vào, có thể giết một hơi rất nhiều bộ đội đặc chủng, chỉ cần đầu và tim không trúng đạn, thì bọn họ cơ hồ như không sợ đạn bắn, biến thành một cổ máy giết người kinh khủng. Âu Mỹ cũng có thí nghiệm này, tương tự như thiên ma giải thể của người Hán, nhưng mà, nếu tiêm loại thuốc này quá nhiều vào cơ thể, sẽ bị trúng độc mà chết. Sau khi tiêm Adrenalin và người, thì những người lính đó sẽ biến thành siêu nhân, nhưng sau khi hết tác dụng, thì sẽ chết. Thậm chí, trong quá trình tiêm, có người bởi vì thân thể không chịu nổi mà chết. Hắn có ly do tin tưởng, võ giả người Hán cũng nắm giữ kỹ thuật thần kỳ này, nâng cao lực lượng của bản thân đển cực hạn, đặc biệt là trước lúc chết, dùng để đồng vu quy tận với kẻ địch! "Đừng đến đây, nếu không tao giết nó!" Garstin bây giờ sợ đến trắng mặt, một tay hắn kéo Trương Vân, một tay kia cầm súng chỉ vào nàng. Cả người Lục Minh như kim cương cự nhân, trên người mơ hồ phát ra ánh sáng màu vàng, hắn không sợ sự uy hiếp của đối phương, từng bước tiến lại gần Garstin, tựa hồ như không giết hắn là không thể. Garstin giơ DE lên bắn, nhưng đạn không thể tiến vào thân thể của Lục Minh, và Lục Minh cũng không dừng chân lại, vẫn vô hồn bước lại chổ Garstin, cho đến khi bước lại trước mặt Garstin, giơ tay lên chụp lấy cây DE rồi bóp nó thành sắt vụn, còn Garstin do quá sợ hãi giơ tay đánh tới theo bản năng, cũng bị nắm tay của hắn bóp nát! Garstin điên cuồng gào thét lên, cắn răng rút một con dao sắc bén ra, chặt lên cánh tay nát bấy của mình, rú lên như chó điên rồi lăn lộn xuống đất. Bây giờ, hắn không còn muốn đánh nhau nữa, chỉ muốn chạy trốn thôi. "Tao đã nói, tất cả những thằng đàn ông ta nhìn thấy, đều phải chết!"Lục Minh nói xong, giơ tay về phía sau chụp lấy. Garstin vẫn không dừng tốc độ chạy trốn điên cuồng của mình, nhảy vào trong bóng tối, nhưng trong tay phải của Lục Minh, đã nắm lấy một quả tim con đang đập. Khi Lục Minh bóp nát trái tim đó, thì Garstin cũng ngã quỵ trong bóng tối! Thạch Trung Kiếm thấy vậy, khóe mắt co giật, hắn lần đầu tiên có cảm giác sợ hãi xuất hiện trong đáy lòng! Mình nên chạy trốn, hay là ở lại? Chạy, bây giờ vẫn còn kị... nhưng Kungfu Panda có lẽ sẽ hồi phục từ thiên ma giải thể, dù sao trước kia hắn đã từng dùng để đối phó với Thiên Cẩu Nhẫn, lần này nếu không giết hắn, thì sau này sợ rằng không có cơ hội! Ở lại, vậy thì rất nguy hiểm, nhưng mà cũng may, hắn vẫn còn ở trong cái bẫy của mình! Thạch Trung Kiếm nhìn vị trí mà Kungfu Panda đang đứng, khóe miệng đột nhiên mỉm cười. Nhưng hắn không thấy, khóe môi của Lục Minh cũng nhếch lên...