Hoắc yêu nữ kích động, tròng lòng khẩn trương, dù sợ Lục Minh chờ không được, nhưng nàng vẫn kiên trì đi rửa mặt, rồi lại trang điểm, thay đồ một cái rồi mới đi ra ngoài. Lục Minh xấu hổ, nhưng mà người ta làm đẹp vì mình, hắn cũng hiểu, hơn nữa còn có chút vui vẻ. Thừa dịp nàng đi vào phòng thay đồ, Lục Minh lấy điện thoại ra gọi cho Giai Giai một cú, hắn không hề giấu diếm Giai Giai bất kỳ chuyện gì, nói là mình muốn cùng Hoắc yêu nữ ra ngoài ăn cơm xem phim, dặn nàng đừng chờ mình, Giai Giai nghe xong, vui mừng trả lời : "Dạ, vậy đi chơi vui vẻ nha, nhớ chú ý đến chị Dung nhiều nhiều!" Trong lòng Giai Giai thật ra rất quan tâm đến Hoắc Vấn Dong, Hoắc Vấn Dong vì yêu nên khổ, nên nàng toàn tâm xúc thành chuyện này. Để cho nàng càng vui vẻ hơn chính là, Lục Minh rất thẳng thắng với mình, nói rõ là trong lòng hắn có nghĩ đến mình. Sau khi Hoắc Vấn Dong thay đồ xong, trên mặt cũng trang điểm sơ lại, vết thương trên mặt của nàng không hề làm giảm đi sự xinh đẹp của nàng, ngược lại còn bộc lộ mị lực thần bí. Nàng thay bộ sườn xám của Phương Phỉ Uyển bằng đồ bình thường, mặc một cái áo thun không tay màu đen, làm cho bộ ngực căng đến nỗi muốn nứt ra luôn vậy, phía dưới mặc một cái quần jean bó, làm cho cặp mông vô cùng vểnh lên, nói chung là cực kỳ mê người. Nếu nói về xinh đẹp, Cảnh Hàn, Niếp Thanh Lam, Trầm Khinh Vũ các nàng quả thật rất xuất sắc, nhưng nếu nói về điện nước cơ thể, thì phỏng chừng không ai có thể so với Hoắc yêu nữ! Lục Minh thầm than, vóc người của Hoắc yêu nữ quả thật rất bốc lửa, ăn mặc không quá gợi cảm đã khoa trương thế này, nếu để nàng mặc áo tắm vào. Vậy thì có thể giết chết người đó! Hoắc Vấn Dong thấy Lục Minh nhìn mình đến ngẩn ngơ, trong lòng rất vui mừng, nhưng ngoài mặt lại khẽ liếc hắn một cái. Nàng mặc thêm một cái áo khoác vào, làm cho cặp ngực, cái eo nhỏ, và cặp mông tròn bị che đi. Vóc người hấp dẫn của mình, để cho hắn nhìn là được rồi, đi ra ngoài hả, nàng chấp nhận che đi. Lục Minh thấy nàng cầm lấy cái túi xách nhỏ, kỳ quái hỏi : "Phụ nữ ra ngoài, nhất định phải mang túi xách sao?" "Không mang sao được, có những bộ quần áo không có túi, thì ví tiền và chìa khóa để đâu? Ví dụ như mặc váy, nếu không mang theo túi xách thì không tiện!"Hoắc Vấn Dong vốn muốn nói cho Lục Minh biết rằng, phụ nữ mang túi xách ra ngoài, chủ yếu là để làm tăng thân phận, chỉ có học sinh và người làm công mới không mang thôi. Có nhiều người không mang túi xách, sẽ có cảm giác là bị thấp kém một chút, hơn nữa còn có cảm giác khẩn trương, hai tay không có cái gì để nắm cả. Như vậy cử động sẽ mất tự nhiên. Mang theo túi xách thì tốt hơn nhiều, coi như là một sự trợ giúp tinh thần vậy! Nàng muốn nói cho Lục Minh biết về phương diện này, nhưng cần phải có học vấn lớn, không hề đơn giản như vậy. Nhưng nàng suy nghĩ một hồi, lại thấy hắn mà hiểu được thì mới lạ! Kéo hắn vào thang máy xong, đợi đi xuống lầu, liền vội vàng tách ra, chờ cho chúng nữ nhìn thấy, liền giải thích là mình ra ngoài làm việc với ông chủ. "Đúng... đúng rồi, làm việc, mọi người từ từ làm..."Mọi người nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của nàng, làm gì mà tin tưởng nàng đi làm việc với Lục Minh chứ. Tiểu Hoa MM thì trực tiếp hơn, hỏi thẳng Hoắc yêu nữ là có đi khách sạn với Lục Minh không, Hoắc yêu nữ xấu hổ, nhưng mà, nàng cũng lập tức phản công, nói là lão nương muốn ăn hắn, thì lúc nào cũng có thể, vừa rồi... nàng cố ý không nói, để làm mọi người tò mò. "Anh Minh, chờ một chút!"Quỷ tinh linh Cam Điền chạy đến, nhỏ giọng nói với Lục Minh : "Cái vòng cổ này có phải rất quý hay không? Đắt quá em không thể nhận được đâu!" Động tác của nàng tựa hồ như muốn cởi vòng cổ ra vậy, nhưng trên mặt lại không muốn, thằng mù cũng có thể thấy được nữa là. Lục Minh vui vẻ, đưa tay ra vuốt đầu an ủi nàng, cười nói : "Lần sau anh lại đi trộm, trộm của một ông già giàu có tiếp, kiếm thêm mấy cái vòng cổ đắt tiền cho em nữa, để em mỗi ngày lấy ra một cái chơi, được không?" Cam Điền nghe xong liền vui vẻ, ôm lấy Lục Minh mà hôn hai cái, nhỏ giọng nói : "Được, quyết định vậy đi, nhưng mà cái này là bí mật của hai chúng ta, không thể để cho chị Trang hay chị Tiểu Hoa biết, nếu không các chị ấy sẽ lột da rút gân em mất... Ai, Hoắc yêu nữ đã tới rồi, em phải chuồn thôi, đừng để cho nàng ta nhìn thấy vòng cổ của em, anh Minh cũng đừng nói cho nàng biết nha!" "Quỷ tinh linh này, thấy em đến, là liền bỏ chạy, chẳng lẽ đang nói xấu sau lưng em sao?"Hoắc Vấn Dong nhìn Lục Minh cười nói. "Đúng vậy, nàng ta nói em tối qua tự sờ soạng, kêu rất lớn tiếng!"Lục Minh giả bộ nói. "Nói bậy nói bạ!"Hoắc Vấn Dong đỏ mặt lên, cầm túi xách đánh hắn, sẵng giọng nói : "Tên sắc lang này, em đâu có, hơn nữa hôm qua em tăng ca tại Phương Phỉ Uyển, đâu có về ký túc xá đâu, nàng ta có thể nghe được à. Khẳng định là nói bậy, anh không được tin"Sau khi mắng xong, nàng cảm thấy trên mặt nóng như lửa ấy chứ, tim đập đùng đùng luôn, nhỏ này tuy nói bậy, nhưng lại nói đúng, tối qua mình quả thật đúng là... "Chờ một chút, hai người ra ngoài phải không? Đón taxi không tiện đâu, cầm chìa khóa của chị nè"Chị Trang đuổi theo, đưa cho Lục Minh một chiếc chìa khóa. "Xe của chị ở đâu có vậy?"Lục Minh kỳ quái chuyện chị Trang có xe, nhưng mà cũng không phải xe mới, chỉ là chiếc AudiTTS thôi, vốn tưởng rằng đây là Vương Đổng mua cho nàng, không ngờ chị ấy nói rằng : "Hoa Chung Quy, là chị Hoa của em đó. Chị ấy đang có thai, nên ít ra ngoài, nên để xe ở đây cho chị, chị ấy nói là chuẩn bị mua cổ phần của Phương Phỉ Uyển rồi, chiếc này cũng xứng với tổng giám đốc Phương Phỉ Uyển như chị. Hồi nãy chị muốn nói với em, nhưng do vui quá, nên quên mất!" "Chị Hoa muốn mua cổ phần à, em cũng không dám cản đâu, để 10% cổ phần của em đi!"Lục Minh đáp ngay không cần nghĩ. Chị Hoa là ai chứ, là sư tử Hà Đông đó, nói không thì chỉ có chết. Hơn nữa, phỏng chừng là chị ấy thấy thèm sinh ý của Phương Phỉ Uyển rồi. Mua cổ phần chắc cũng để chơi thôi, nếu bắt chị ấy quản hả, chị ấy còn có mấy công ty lận đấy, chuyện nhiều vô số, không quản được Phương Phỉ Uyển đâu, khẳng định cũng lại làm bà chủ danh nghĩa như mình thôi. Nhưng chị Trang vừa nghe xong, đã khoát tay nói : "Hoa Chung Quy nói là muốn mua cổ phần, chứ không phải của em. Chị ấy sẽ nói cho Ôn Hinh phu nhân biết, việc này em biết là được" Lục Minh vừa nghe không dính đến mình, vội vàng gật đầu, mở cửa xe, ngồi vào, rồi mới nhớ ra mình không có bằng lái. "Để em!"Hoắc Vấn Dong đoạt lấy chìa khóa, ngồi vào chổ người lái, rồi đóng cửa xe lại. "Em có bằng lái sao?"Lục Minh kỳ quái đuổi theo, ngồi xuống chổ bên cạnh người lái, hỏi : "Em có bằng lái xe lúc nào thế?" "Em đã có từ lâu rồi, chỉ là không có xe thôi!"Hoắc Vấn Dong cười đắc ý, chào tạm biệt chị Trang, rồi lái xe ra khỏi Phương Phỉ Uyển, mặc dù xe không còn mới, nhưng vẫn có thể lái rất thuần thục, làm cho Lục Minh không khỏi giơ ngón cái về hướng nàng. "Kế tiếp, chúng ta làm gì? Đi hóng gió trước hả?"Lục Minh vẫn muốn thực hiện kế hoạch hẹn hò của mình. "Lần này không tính, lần sau anh lái xe đến rước em đi hóng gió, mới tính là hẹn hò, bây giờ em chỉ đi làm việc với ông chủ thôi!"Hoắc Vấn Dong cười hì hì nói, lại hỏi : "Ông chủ, muốn đi đâu?" "Nếu không tính là đi hóng gió, vậy chúng ta đi ăn cơm đi, sau đó đi coi phim!"Lục Minh bắt đầu chấp hành theo tán gái đại pháp của Hoắc Vấn Dong, đầu tiên là đi hóng gió với tiểu MM, sau đó đói bụng thì đi ăn cơm , sau đó thì đi coi phim, coi hết phim thì đi ăn khuya, sau đó đi dạo trong công viên, tình huống cuối cùng là, có thể hun thì hun, có thể sờ thì sờ, làm được gì thì làm =)) "Tự mình có nguyên một cái khách sạn rồi, còn ra ngoài ăn cơm..."Hoắc Vấn Dong không đồng ý nói, vả lại bây giờ mới ba giờ chiều, không phải giờ ăn cơm. "Vậy đi mua vài món quần áo, thế nào?"Lục Minh không còn chủ ý gì, không thể thể làm gì khác hơn là xuất ra tuyệt chiêu dụ gái đi dạo phố. "Chủ ý này không tồi nha!"Hoắc Vấn Dong nghe xong, hai mắt sáng lên, tuyệt đối không ngờ rằng, hắn lại đồng ý đi dạo phố với mình. Nhưng mà, đến trung tâm mua sắm rồi, nàng mới biết mình cao hứng hơi sớm. Vốn nàng tưởng rằng Lục Minh sẽ đi dạo với mình, sau đó không ngừng ca ngợi mình, không ngờ rằng Lục Minh cũng biết rằng khi con gái đi dạo phố, cửa hàng nào cũng ghé vào, coi coi cho đã rồi cuối cùng ghé lại mua mấy món quần áo mình thích, hắn quyết định đứng tại cửa hàng đầu tiên "chờ" nàng, dù sao chuyện tốn công, Lục Minh cũng sẽ không làm, đi dạo phố với nàng, tốt hơn là đứng đây chờ nàng trở về. Hoắc Vấn Dong nghe lý luận của hắn xong, có chút kinh ngạc, thầm nghĩ khả năng quan sát của người này rất tốt, nhưng mà trong lòng nàng cũng đã tính trước hết rồi, cười nói : "Đứa ngốc, mua quần áo không quan trọng, con gái chỉ thích đi dạo phố thôi, thích thử đồ thôi. Nếu như anh dẫn Giai Giai hoặc Niếp cảnh quan đi, khi các nàng thử đồ thì khen một tiếng, như vậy các nàng khẳng định sẽ rất vui, không, anh cũng không cần nói, chỉ cần đi cùng với các nàng, các nàng cũng rất vui rồi! Nào, chúng ta thử một chút, tích lũy một chút kinh nghiệm!" Lục Minh nghe nàng nói xong, biết bản thân phải đi chung với nàng, thì nàng ta mới vui vẻ, không còn cách nào, đành phải gật đầu. Sau hai giờ, Lục Minh cảm thấy rằng, thà bản thân đánh với Thiên Cẩu Nhẫn hoặc là đánh với Thạch Trung Kiếm còn tốt hơn nhiều. Thể lực mặc dù không có vấn đề, nhưng tinh thần đã bị Hoắc Vấn Dong hành hạ đến tội nghiệp. Nàng ta thử ít nhất cũng trăm bộ đồ, nhưng không mua một món nào, làm cho mấy cô phục vụ trừng mắt lên nhìn Lục Minh, Lục Minh khuyên nàng nên mua một món đi, mà Hoắc yêu nữ chỉ lắc đầu, tỏ vẻ muốn qua cửa hàng kế bên. "Cái này không phải vừa thử sao? Mặc dù màu khác, nhưng cũng giống nhau thôi"Lục Minh hoài nghi Hoắc yêu nữ có chủ tâm hành hạ mình không. "Khác chứ, cái này có đính hạt, hơn nữa còn thêu hoa văn khác, cái kia là cổ chữ V, còn cái này là cổ chữ U, căn bản là khác" Hoắc Vấn Dong khuyên nhẫn giải thích cho Lục Minh biết, làm cho đầu của hắn suýt tí đã nổ tung rồi, rồi đi ngang qua cửa hàng bán đồ lót, nàng kéo Lục Minh vào, nhưng hắn sống chết không chịu, nàng kiên quyết kéo hắn vào, còn nói : "Để em dạy anh một số kiến thức mua đồ lót của con gái, anh biết đồ lót gì thích hợp với Giai Giai không? Anh biết đồ lót gì mặc hợp với Niếp cảnh quan sao? Mau vào, cái này rất quan trọng, em đoán rằng ngay cả cách mở áo lót anh cũng không hiểu, lỡ như đến lúc tình cảm mãnh liệt, anh không biết cởi áo lót của nàng ta thì thế nào?" "Cái này..."Lục Minh đau đầu, thầm nghĩ, cởi áo lót cũng thật là cần có học vấn lớn, bản thân nên học tập một chút. "Móc áo lót ở phía sau phía trước đều có, có khi là móc, có khi lại là nút, áo ngực có rất nhiều kiểu, anh cần phải tìm hiểu, nếu không đến lúc đó không cởi được, thì đừng trách cô giáo này không dạy"Hoắc Vấn Dong cười thầm, nếu có một cô gái thích hắn, còn cần hắn tự cởi áo ngực à. "Nhưng bên trong có người, anh lại là con trai, đi vào ngại lắm"Lục Minh cảm thấy rất xấu hổ. "Đứa ngốc, có nhiều tình nhân cùng vào mua đồ lót lắm, anh khẳng định là chưa thấy quần lót chữ T rồi, em sẽ giúp anh đại khai nhãn giới!"Hoắc Vấn Dong ra sức dụ dỗ Lục Minh. "Em muốn mặc cho anh xem?"Lục Minh kích động, thầm nghĩ, cái này cũng đáng giá vậy! Nếu như nàng ta chịu mặc quần lót chữ T cho mình nhìn, như vậy quả thật là một cảnh đẹp. Hoắc yêu nữ nghe xong, nhất thời xấu hổ, giận dỗi liếc hắn một cái. Lúc vừa kéo Lục Minh vào, liền phát hiện ra có một người đàn ông trung niên và một quý phụ nhân đang đi đến hướng này, vội vàng kéo kéo Lục Minh, ý bảo hắn nhìn qua, lại nhỏ giọng nói : "Tên kia, không phải cẩu tổng giám đã làm hại Giai Giai sao?"
"Mau buông ra, người ta nhìn thấy bây giờ, mau buông tay!"Hoắc Vấn Dong liều mạng giãy dụa, nhưng không có tác dụng nhiều.
"Không ai thấy đâu mà lo, tất cả đều biết trên này là phòng làm việc của anh rồi, ha ha, không ai quấy rầy chúng ta đâu!"Lục Minh làm ra vẻ đại sắc lang nói.
"Em ... em phải làm việc..."hvd bối rối tìm một cớ nói.
"Nghe này, anh lấy danh nghĩa ông chủ tuyên bố, việc duy nhất em cần làm, chính là đấm vai bóp chân cho anh, Hoắc tiểu mật, bây giờ em có thể bắt đầu làm việc"Lục Minh ôm Hoắc Vấn Dong không buông, trên mặt lộ ra bốn chữ "Ông chủ háo sắc". Hoắc Vấn Dong đột nhiên há mồm, cắn vào tay của hắn, thừa dịp hắn rút tay về, liền xoay người chạy trốn.
Lục Minh sao có thể để cho nàng chạy thoát, giơ tay ra, ôm lấy thân thể mềm mại của nàng vào ngực.
Hoắc Vấn Dong cảm thấy bàn tay hư hỏng của hắn mò vào trong người, thiếu chút nữa đã không hít thở được, sau đó sau mông có một vật thật cứng và thật nóng cạ cạ, làm tim của nàng tăng tốc lên gấp trăm lần.
Nàng giãy dụa vài lần, vẫn không có kết quả, ngược lại còn ma sát với cái vật cứng ấy nhiều hơn nữa, làm cho toàn thân vô lực, vội vàng cầu xin : "Đừng ở đây, đây là cửa thang máy mà, để cho người khác nhìn thấy, em không thể sống được đâu. Đi vào rồi em bóp vai cho anh, nhưng anh không được làm bậy, nếu không em... em... em sẽ tức giận! A, đừng ôm em nữa, mau thả em ra!"
Lục Minh dùng sức nhiều hơn, Hoắc Vấn Dong bị hắn ôm chặt vào ngực, càng làm cho tim nàng sợ đến nỗi bay ra ngoài.
Chẳng lẽ hắn muốn mình? Cái này... mình còn chưa chuẩn bị tâm lý, sao hắn trở về rồi lại gấp muốn chết thế này, chẳng lẽ... chẳng lẽ hắn nghẹn dữ lắm rồi sao? Hôm nay lại là ngày rụng trứng nữa... tiêu rồi... mình chắc chắc sẽ có tiểu bảo bảo thôi... Hoắc Vấn Dong vội vàng nói : "Lục Minh, chờ một chút, để em bóp vai cho, em đấm chân cho anh, đừng làm bậy, hôm nay không phải ngày an toàn của em, mau buông em ra!"
"Ơ?"Lục Minh làm gì biết cái gì mà ngày an toàn? Hắn chỉ biết con gái mỗi tháng đều có kinh nguyệt, làm sao mà biết tính toán ngày an toàn chứ, nhưng mà cũng đã từng nghe nói qua danh từ này.
"Hôm nay không được, hơn nữa, anh không thể như vậy. anh không để ý đến cảm xúc của người ta. Dù sao em cũng là một cô gái đứng đắn mà, anh không biết theo đuổi người ta hả? Cái này nhanh quá, hay là chúng ta cứ từ từ thôi, đi xem phim trước, bồi dưỡng chút tình cảm. Ngay cả hoa anh cũng không tặng em được một đóa, anh quá sốt ruột rồi, em.. không được, em không cam lòng..."Thật ra thì Hoắc yêu nữ cũng không muốn đi coi phim đâu, mà chỉ là kéo dài chút thời gian thôi. Về phần tặng hoa, càng không cần, bởi vì Giai Giai, Niếp Thanh Lam, Cảnh Hàn, chẳng ma nào nhận được hoa của Lục Minh cả, hắn làm gì hiểu cách lừa gạt tình cảm của con gái chứ!
"Chủ ý này không tồi!"Lục Minh kỳ thật cũng không phải nghẹn đến nỗi như thế, hắn chỉ muốn đùa giỡn một chút thôi, nghe nàng nói vậy, cũng hiểu được bản thân cho đến bây giờ vẫn chưa chính thức theo đuổi ai, hay là tìm Hoắc yêu nữ thử nghiệm trước cũng được.
Chờ sau khi áp dụng xong, thì tìm Niếp Thanh Lam và Cảnh Hàn vậy.
Mặc dù chúng nữ cũng thích mình, nhưng nếu không phải do Trầm Khinh Vũ đoàn kết các nàng lại, trở nên một lòng. Phỏng chừng với lực lượng của mình mà muốn các nàng hòa bình chung sống thì thật không dễ dàng. Nhất là Cảnh Hàn và Niếp Thanh Lam, hai nàng nếu không có sự xuất hiện của Trầm Khinh Vũ, thì chắc chắn sẽ đối chọi với nhau sống chết thôi.
Bây giờ mình không cần lo lắng vì hai nàng nữa, chỉ cần sử dụng các thủ đoạn tán gái đại pháp, từng bước công hãm các nàng.
Tán như thế nào để cho các MM động tâm nhỉ? Dùng kỹ xảo gì tốt nhất nhỉ? Thật đúng là không biết...
Nhưng mà, may mà còn có Hoắc yêu nữ và Tiểu Hoa giáo chủ, Hoắc yêu nữ thì có thể dùng để thí nghiệm, còn Tiểu Hoa giáo chủ thì có thể dạy bảo cho mình, dưới sự chỉ đạo của nàng, muốn hốt em nào mà không được?
Hoắc Vấn Dong từ sau khi gặp mặt Trầm Khinh Vũ xong, mặc dù nàng ta không nói gì, nhưng bản thân cũng sớm biết rõ là vận mệnh về sau của mình sẽ như thế nào.
Nếu như ở thời cổ đại thì sẽ là một tiểu thiếp sưởi ấm giường.
Còn thời hiện đại, thì gọi đơn giản là tiểu mật.
Trầm Khinh Vũ các nàng sẽ không đồng ý để Hoắc Vấn Dong gả cho Lục Minh, nhưng âm thầm cho phép đến với Lục Minh, làm tiểu thiếp hầu hạ hắn. Nguyên nhân chủ yếu là vì con tim của nàng đã đặt hết lên trên người Lục Minh, mặc dù bên ngoài rất hào phóng, nhưng kỳ thật nội tâm lại là một xử nữ rất bảo thủ. Hơn nữa, các nàng lo lắng Lục Minh bởi vì dục vọng ngày càng mạnh, không có chỗ phát tiết, thì sẽ lại đi trêu ghẹo ngày càng nhiều MM hơn, lại sợ hắn đói quá rồi cái gì cũng ăn, ngay cả tiểu quả phụ cũng lên luôn, cho nên sau khi thương lượng, rồi dứt khoát bật đèn xanh cho hắn, để cho hắn có một tiểu mật, nhưng vậy hắn sẽ không đi làm bậy nữa.
Nếu đổi lại là người khác, có lẽ sẽ không đồng ý.
Nhưng Hoắc Vấn Dong rất cảm kích, nàng biết, muốn tranh đấu cùng Trầm Khinh Vũ, Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn các nàng là không có khả năng rồi, bản thân không có thứ gì có thể so sánh được, chứ đừng nói các nàng. Ngay cả Giai Giai mình cũng không thể bằng.
Quan trọng hơn nữa là, Lục Minh đối với mình không có tình yêu, hảo cảm thì có, nhưng từ cái này đến tình yêu thì còn một khoảng cách rất xa.
Nếu chúng nữ không đồng ý cho hắn đến với mình, thì Hoắc Vấn Dong cũng chỉ đành âm thầm rơi lệ, nàng thậm chí còn không dám có hành động gì hấp dẫn Lục Minh cả, để tránh làm tổn thương đến người em tốt Giai Giai này. Bây giờ Trầm Khinh Vũ các nàng đã đồng ý, Hoắc Vấn Dong cảm kích vô cùng, đã lén khóc không biết bao nhiêu lần, làm tiểu mật, với nàng, cũng đã là một happy ending rồi.
Ai kêu mình thích hắn như thế, có thân phận gì căn bản không quan trọng, chỉ cần mình và hắn ở cùng một chổ.
Kết quả như vậy, đã tốt đẹp hơn nằm mơ gấp trăm lần!
Điều mà Hoắc Vấn Dong cảm kích nhất chính là, chúng nữ đồng ý về hành động này, đồng nghĩa với việc tiếp nhận thêm một tình địch nữa, nếu như đổi lại vị trí, hoặc đổi lại thân phận, Hoắc Vấn Dong hoàn toàn không biết mình có thể khoan dung mà tiếp nhận đối phương hay không....
Nói cho cùng thì, sớm muộn đều là người của hắn!
Bây giờ, Hoắc Vấn Dong không cự tuyệt số mệnh, chỉ là hy vọng hắn sẽ đối xử tốt với mình một chút, thõa mãn một chút tâm tính của một cô gái, mình có thể làm nũng với hắn, có thể làm tiểu tình nhân ngọt ngào của hắn.
"Ngồi xuống đi, em bóp vai cho anh!"Hoắc Vấn Dong phát hiện ra mình đã thành công trong việc di chuyển sự chú ý của Lục Minh, vui mừng kêu hắn ngồi xuống, rồi đứng phía sau hắn xoa bóp bả vai hắn, cố gắng làm ra vẻ một cô vợ nhỏ nhu thuận. Lục Minh ngửa đầu ra thầm nghĩ, bây giờ mình không ai quản, hơn nữa công việc lại có người khác lo, trừ việc chế thuốc ra, thì mình quả thật có rất nhiều thời gian để hẹn hò với mọi người. Vì thế xoay lại vỗ vỗ vào cặp mông căng tròn của Hoắc yêu nữ, nói : "Tiểu mật, nói cho anh nghe một chút kỹ xảo tán gái đi!"
"Muốn nghe thì đừng lộn xộn!"Hoắc Vấn Dong bị hắn đụng chạm như vậy, cảm thấy mông ngứa ngứa, toàn thân thì nóng lên, thân thể tựa hồ như trở nên yếu đuối vô cùng, vội vàng dùng tay mà bóp mà xoa, để giảm một chút độ nóng trong cơ thể ra, sợ Lục Minh lại quay sang bóp mông thêm một cái thì chết.
"Nói đi, nếu nói đúng, ông chủ sẽ có phần thưởng!"Lục Minh nhắm mắt lại hưởng thụ sự xoa bóp của Hoắc Vấn Dong, có vẻ rất giống một tên thiếu gia ăn chơi trác táng.
"Theo đuổi con gái thật ra rất đơn giản, không cần nhiều phương pháp"Hoắc Vấn Dong vội vàng nói, mặc dù trong phương diện này nàng cũng mù luôn, nhưng mà, không ăn thịt heo chưa chắc đã không thấy heo chạy, nên đem suy nghĩ trong lòng nói : "Nếu như nhìn thấy một tiểu MM xinh đẹp, không quen biết, mà lại muốn theo đuổi nàng ta, vậy thì có rất nhiều phương pháp, ví dụ như có thể tìm cách tiếp cận nàng, hoặc là tìm hiểu về những người xung quanh nàng để biết thêm..."
"Nếu là quen biết, thì như thế nào"Lục Minh nghe xong, liền nghĩ, mình quen biết mà còn theo không xong, nói chi là không quen!
"Quen biết thì tốt hơn nhiều, ví dụ như mỗi ngày có thể cho nàng một bất ngờ, có thể là tặng một bó hoa, hoặc là mang bữa sáng cho nàng, hay là tặng cho nàng cái nàng thích. Tốt nhất là cho nàng một thứ chỉ có thể nghĩ chứ không thể chiếm được, tại sao hành động anh hùng cứu mỹ nhân lại dễ dàng đá động vào trái tim của các cô gái? Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong lúc các nàng khát vọng nhất, mà xuất hiện một người anh hùng, thì sẽ làm cho bọn họ cảm động. Trong cuộc sống hằng ngày, không có khả năng ngày nào cũng xuất hiện anh hùng cứu mỹ nhân cả, cho nên nếu chú ý một chút, nhưng vậy sẽ rất dễ dàng được làm anh hùng, ví dụ như tiểu MM ăn cơm mà không có tiền, anh chỉ cần trả tiền cơm cho nàng, cũng đủ làm nàng cảm động hơn cả lúc mời nàng ăn trăm bữa cơm khi nàng có tiền đầy túi!"Hoắc Vấn Dong thấy Lục Minh nghe rất chuyên tâm, cho nên cũng nói rất chăm chú.
"Em không nói sớm, bây giờ anh đã tốt nghiệp rồi!"Lục Minh xấu hổ, bởi vì hắn làm gì mà còn cơ hội trả tiền cơm cho tiểu MM nữa chứ!
"Cái này chỉ là ví dụ thôi, nói chung là con gái luôn hy vọng được khác che chở!"Hoắc Vấn Dong cười trộm nói : "Nói một cách khác, Niếp Thanh Lam làm việc quá nhiều, nên quên ăn cơm, anh chỉ cần đưa cơm cho nàng ta, cũng đủ làm cho tâm lý của nàng cảm động!"
"Nàng ta ở cảnh cục mà còn muốn anh đưa cơm?"Lục Minh nghe xong lắc đầu, hắn cũng không muốn đưa fast food cho nàng trước mặt mọi người!
"Đồ ngốc, anh không nhất định phải đưa cơm, anh chỉ cần gọi điện mời nàng ăn cơm là được, vậy cũng đủ làm trái tim nàng ngọt ngào!"Hoắc Vấn Dong thấy tên này thật là ngu, nói một mà không hiểu được ba.
"Đúng rồi, phương pháp này rất tuyệt"! Lục Minh nghe xong, trong lòng vui vẻ, đúng là không sai, chờ đến tối Niếp Thanh Lam làm việc mệt mỏi, thì mình chỉ cần một cuộc điện thoại, tin tưởng rằng cũng đủ làm nàng cảm động, mình không cần tự đi đưa cơm cho nàng, lại có thể làm cho nàng cao hứng, nhất cử lưỡng tiện. Lục Minh vội vàng muốn nghe thêm một chút, còn có phương pháp nào không, tốt nhất là có thể đối phó với Lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn, nàng ta là băng sơn mỹ nhân, cái chiêu gọi điện mời nàng ăn cơm, khẳng định là không được.
"Phương pháp thì rất nhiều, nhiều lắm, ví dụ như anh gọi điện đến, dù không có chuyện gì, chỉ cần nói anh nhớ nàng ta, thì cũng đủ làm cho đối phương cao hứng rồi, bởi vì biết được anh đã nghĩ đến mình!"Hoắc Vấn Dong lại đưa ra một chủ ý.
"Tiếp đi, nếu phương pháp của em có thể được, vậy thì anh sẽ thưởng lớn!"Lục Minh nói xong, lại làm cho Hoắc Vấn Dong chua xót trong lòng, tên này, hắn dùng phương pháp mình dạy, để tán gái T_T
Nhưng mà, chua xót thì chua xót, nàng biết tình huống bây giờ của mình, đã là món quà tốt nhất mà ông trời ban tặng.
Nếu như còn muốn ghen tuông với chúng nữ, như vậy có vẻ là tham lam quá đáng.
Hoắc Vấn Dong nói đủ loại phương pháp, nói chung là những cách lấy lòng các cô gái, Lục Minh nghe xong, cảm thấy có thể viết thành bộ sách tán gái đại pháp, trong đó có gọi điện đến, có tặng hoa, có sinh nhật bất ngờ, có lời khen của chị em, có cha mẹ ủng hộ, có anh hùng cứu mỹ nhân, có tiêu tiền như nếu, có đồng cam cộng khổ, có sự che chở cẩn thận, có đấm có đá, có tình yêu sâu đậm, có chân tình không phai...
Dựa theo tán gái đại pháp của Hoắc yêu nữ, Lục Minh có thể đưa ra một kết luận thế này, nếu dưới trời mưa mà mang dù cho tiểu MM, còn tốt hơn là tiếp cận nàng gấp trăm lần, hoặc là giúp tiểu MM gian lận một lần trong kỳ thi, còn tốt hơn là viết bút ký cho nàng một trăm lần.
Đạo lý đồng dạng, nếu trước mặt mọi người nói yêu nàng, còn tốt hơn là nói riêng với nàng một trăm lần.
Lục Minh cảm thấy kỹ năng luyến ái của mình đã được thăng cấp rồi.
Kinh nghiệm từ con số không, ít nhất đã có thay đổi! Lúc đầu là một thằng ngu trong tình yêu đã thăng cấp thành lão đại rồi, mặc dù không có kinh nghiệm thực tế, như lý luận tri thức đã học không ít!
Hắn cao hứng quay lại, ôm lấy Hoắc Vấn Dong, cười nói : "Chúng ta thử đi, theo phương pháp của em nói, chúng ta hẹn hò đi!"
"Hẹn... hẹn... hẹn hò?"Hoắc yêu nữ nghe xong mà muốn xỉu, hắn muốn hẹn hò với mình? Vừa rồi mình chỉ vì muốn thay đổi sự chú ý của hắn, mà hắn lại tưởng là thật? Nhìn thấy vẻ mặt chăm chú của Lục Minh, nàng kích động hỏi : "Bây giờ?"
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hoắc yêu nữ kích động, tròng lòng khẩn trương, dù sợ Lục Minh chờ không được, nhưng nàng vẫn kiên trì đi rửa mặt, rồi lại trang điểm, thay đồ một cái rồi mới đi ra ngoài. Lục Minh xấu hổ, nhưng mà người ta làm đẹp vì mình, hắn cũng hiểu, hơn nữa còn có chút vui vẻ. Thừa dịp nàng đi vào phòng thay đồ, Lục Minh lấy điện thoại ra gọi cho Giai Giai một cú, hắn không hề giấu diếm Giai Giai bất kỳ chuyện gì, nói là mình muốn cùng Hoắc yêu nữ ra ngoài ăn cơm xem phim, dặn nàng đừng chờ mình, Giai Giai nghe xong, vui mừng trả lời : "Dạ, vậy đi chơi vui vẻ nha, nhớ chú ý đến chị Dung nhiều nhiều!" Trong lòng Giai Giai thật ra rất quan tâm đến Hoắc Vấn Dong, Hoắc Vấn Dong vì yêu nên khổ, nên nàng toàn tâm xúc thành chuyện này. Để cho nàng càng vui vẻ hơn chính là, Lục Minh rất thẳng thắng với mình, nói rõ là trong lòng hắn có nghĩ đến mình. Sau khi Hoắc Vấn Dong thay đồ xong, trên mặt cũng trang điểm sơ lại, vết thương trên mặt của nàng không hề làm giảm đi sự xinh đẹp của nàng, ngược lại còn bộc lộ mị lực thần bí. Nàng thay bộ sườn xám của Phương Phỉ Uyển bằng đồ bình thường, mặc một cái áo thun không tay màu đen, làm cho bộ ngực căng đến nỗi muốn nứt ra luôn vậy, phía dưới mặc một cái quần jean bó, làm cho cặp mông vô cùng vểnh lên, nói chung là cực kỳ mê người. Nếu nói về xinh đẹp, Cảnh Hàn, Niếp Thanh Lam, Trầm Khinh Vũ các nàng quả thật rất xuất sắc, nhưng nếu nói về điện nước cơ thể, thì phỏng chừng không ai có thể so với Hoắc yêu nữ! Lục Minh thầm than, vóc người của Hoắc yêu nữ quả thật rất bốc lửa, ăn mặc không quá gợi cảm đã khoa trương thế này, nếu để nàng mặc áo tắm vào. Vậy thì có thể giết chết người đó! Hoắc Vấn Dong thấy Lục Minh nhìn mình đến ngẩn ngơ, trong lòng rất vui mừng, nhưng ngoài mặt lại khẽ liếc hắn một cái. Nàng mặc thêm một cái áo khoác vào, làm cho cặp ngực, cái eo nhỏ, và cặp mông tròn bị che đi. Vóc người hấp dẫn của mình, để cho hắn nhìn là được rồi, đi ra ngoài hả, nàng chấp nhận che đi. Lục Minh thấy nàng cầm lấy cái túi xách nhỏ, kỳ quái hỏi : "Phụ nữ ra ngoài, nhất định phải mang túi xách sao?" "Không mang sao được, có những bộ quần áo không có túi, thì ví tiền và chìa khóa để đâu? Ví dụ như mặc váy, nếu không mang theo túi xách thì không tiện!"Hoắc Vấn Dong vốn muốn nói cho Lục Minh biết rằng, phụ nữ mang túi xách ra ngoài, chủ yếu là để làm tăng thân phận, chỉ có học sinh và người làm công mới không mang thôi. Có nhiều người không mang túi xách, sẽ có cảm giác là bị thấp kém một chút, hơn nữa còn có cảm giác khẩn trương, hai tay không có cái gì để nắm cả. Như vậy cử động sẽ mất tự nhiên. Mang theo túi xách thì tốt hơn nhiều, coi như là một sự trợ giúp tinh thần vậy! Nàng muốn nói cho Lục Minh biết về phương diện này, nhưng cần phải có học vấn lớn, không hề đơn giản như vậy. Nhưng nàng suy nghĩ một hồi, lại thấy hắn mà hiểu được thì mới lạ! Kéo hắn vào thang máy xong, đợi đi xuống lầu, liền vội vàng tách ra, chờ cho chúng nữ nhìn thấy, liền giải thích là mình ra ngoài làm việc với ông chủ. "Đúng... đúng rồi, làm việc, mọi người từ từ làm..."Mọi người nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của nàng, làm gì mà tin tưởng nàng đi làm việc với Lục Minh chứ. Tiểu Hoa MM thì trực tiếp hơn, hỏi thẳng Hoắc yêu nữ là có đi khách sạn với Lục Minh không, Hoắc yêu nữ xấu hổ, nhưng mà, nàng cũng lập tức phản công, nói là lão nương muốn ăn hắn, thì lúc nào cũng có thể, vừa rồi... nàng cố ý không nói, để làm mọi người tò mò. "Anh Minh, chờ một chút!"Quỷ tinh linh Cam Điền chạy đến, nhỏ giọng nói với Lục Minh : "Cái vòng cổ này có phải rất quý hay không? Đắt quá em không thể nhận được đâu!" Động tác của nàng tựa hồ như muốn cởi vòng cổ ra vậy, nhưng trên mặt lại không muốn, thằng mù cũng có thể thấy được nữa là. Lục Minh vui vẻ, đưa tay ra vuốt đầu an ủi nàng, cười nói : "Lần sau anh lại đi trộm, trộm của một ông già giàu có tiếp, kiếm thêm mấy cái vòng cổ đắt tiền cho em nữa, để em mỗi ngày lấy ra một cái chơi, được không?" Cam Điền nghe xong liền vui vẻ, ôm lấy Lục Minh mà hôn hai cái, nhỏ giọng nói : "Được, quyết định vậy đi, nhưng mà cái này là bí mật của hai chúng ta, không thể để cho chị Trang hay chị Tiểu Hoa biết, nếu không các chị ấy sẽ lột da rút gân em mất... Ai, Hoắc yêu nữ đã tới rồi, em phải chuồn thôi, đừng để cho nàng ta nhìn thấy vòng cổ của em, anh Minh cũng đừng nói cho nàng biết nha!" "Quỷ tinh linh này, thấy em đến, là liền bỏ chạy, chẳng lẽ đang nói xấu sau lưng em sao?"Hoắc Vấn Dong nhìn Lục Minh cười nói. "Đúng vậy, nàng ta nói em tối qua tự sờ soạng, kêu rất lớn tiếng!"Lục Minh giả bộ nói. "Nói bậy nói bạ!"Hoắc Vấn Dong đỏ mặt lên, cầm túi xách đánh hắn, sẵng giọng nói : "Tên sắc lang này, em đâu có, hơn nữa hôm qua em tăng ca tại Phương Phỉ Uyển, đâu có về ký túc xá đâu, nàng ta có thể nghe được à. Khẳng định là nói bậy, anh không được tin"Sau khi mắng xong, nàng cảm thấy trên mặt nóng như lửa ấy chứ, tim đập đùng đùng luôn, nhỏ này tuy nói bậy, nhưng lại nói đúng, tối qua mình quả thật đúng là... "Chờ một chút, hai người ra ngoài phải không? Đón taxi không tiện đâu, cầm chìa khóa của chị nè"Chị Trang đuổi theo, đưa cho Lục Minh một chiếc chìa khóa. "Xe của chị ở đâu có vậy?"Lục Minh kỳ quái chuyện chị Trang có xe, nhưng mà cũng không phải xe mới, chỉ là chiếc AudiTTS thôi, vốn tưởng rằng đây là Vương Đổng mua cho nàng, không ngờ chị ấy nói rằng : "Hoa Chung Quy, là chị Hoa của em đó. Chị ấy đang có thai, nên ít ra ngoài, nên để xe ở đây cho chị, chị ấy nói là chuẩn bị mua cổ phần của Phương Phỉ Uyển rồi, chiếc này cũng xứng với tổng giám đốc Phương Phỉ Uyển như chị. Hồi nãy chị muốn nói với em, nhưng do vui quá, nên quên mất!" "Chị Hoa muốn mua cổ phần à, em cũng không dám cản đâu, để 10% cổ phần của em đi!"Lục Minh đáp ngay không cần nghĩ. Chị Hoa là ai chứ, là sư tử Hà Đông đó, nói không thì chỉ có chết. Hơn nữa, phỏng chừng là chị ấy thấy thèm sinh ý của Phương Phỉ Uyển rồi. Mua cổ phần chắc cũng để chơi thôi, nếu bắt chị ấy quản hả, chị ấy còn có mấy công ty lận đấy, chuyện nhiều vô số, không quản được Phương Phỉ Uyển đâu, khẳng định cũng lại làm bà chủ danh nghĩa như mình thôi. Nhưng chị Trang vừa nghe xong, đã khoát tay nói : "Hoa Chung Quy nói là muốn mua cổ phần, chứ không phải của em. Chị ấy sẽ nói cho Ôn Hinh phu nhân biết, việc này em biết là được" Lục Minh vừa nghe không dính đến mình, vội vàng gật đầu, mở cửa xe, ngồi vào, rồi mới nhớ ra mình không có bằng lái. "Để em!"Hoắc Vấn Dong đoạt lấy chìa khóa, ngồi vào chổ người lái, rồi đóng cửa xe lại. "Em có bằng lái sao?"Lục Minh kỳ quái đuổi theo, ngồi xuống chổ bên cạnh người lái, hỏi : "Em có bằng lái xe lúc nào thế?" "Em đã có từ lâu rồi, chỉ là không có xe thôi!"Hoắc Vấn Dong cười đắc ý, chào tạm biệt chị Trang, rồi lái xe ra khỏi Phương Phỉ Uyển, mặc dù xe không còn mới, nhưng vẫn có thể lái rất thuần thục, làm cho Lục Minh không khỏi giơ ngón cái về hướng nàng. "Kế tiếp, chúng ta làm gì? Đi hóng gió trước hả?"Lục Minh vẫn muốn thực hiện kế hoạch hẹn hò của mình. "Lần này không tính, lần sau anh lái xe đến rước em đi hóng gió, mới tính là hẹn hò, bây giờ em chỉ đi làm việc với ông chủ thôi!"Hoắc Vấn Dong cười hì hì nói, lại hỏi : "Ông chủ, muốn đi đâu?" "Nếu không tính là đi hóng gió, vậy chúng ta đi ăn cơm đi, sau đó đi coi phim!"Lục Minh bắt đầu chấp hành theo tán gái đại pháp của Hoắc Vấn Dong, đầu tiên là đi hóng gió với tiểu MM, sau đó đói bụng thì đi ăn cơm , sau đó thì đi coi phim, coi hết phim thì đi ăn khuya, sau đó đi dạo trong công viên, tình huống cuối cùng là, có thể hun thì hun, có thể sờ thì sờ, làm được gì thì làm =)) "Tự mình có nguyên một cái khách sạn rồi, còn ra ngoài ăn cơm..."Hoắc Vấn Dong không đồng ý nói, vả lại bây giờ mới ba giờ chiều, không phải giờ ăn cơm. "Vậy đi mua vài món quần áo, thế nào?"Lục Minh không còn chủ ý gì, không thể thể làm gì khác hơn là xuất ra tuyệt chiêu dụ gái đi dạo phố. "Chủ ý này không tồi nha!"Hoắc Vấn Dong nghe xong, hai mắt sáng lên, tuyệt đối không ngờ rằng, hắn lại đồng ý đi dạo phố với mình. Nhưng mà, đến trung tâm mua sắm rồi, nàng mới biết mình cao hứng hơi sớm. Vốn nàng tưởng rằng Lục Minh sẽ đi dạo với mình, sau đó không ngừng ca ngợi mình, không ngờ rằng Lục Minh cũng biết rằng khi con gái đi dạo phố, cửa hàng nào cũng ghé vào, coi coi cho đã rồi cuối cùng ghé lại mua mấy món quần áo mình thích, hắn quyết định đứng tại cửa hàng đầu tiên "chờ" nàng, dù sao chuyện tốn công, Lục Minh cũng sẽ không làm, đi dạo phố với nàng, tốt hơn là đứng đây chờ nàng trở về. Hoắc Vấn Dong nghe lý luận của hắn xong, có chút kinh ngạc, thầm nghĩ khả năng quan sát của người này rất tốt, nhưng mà trong lòng nàng cũng đã tính trước hết rồi, cười nói : "Đứa ngốc, mua quần áo không quan trọng, con gái chỉ thích đi dạo phố thôi, thích thử đồ thôi. Nếu như anh dẫn Giai Giai hoặc Niếp cảnh quan đi, khi các nàng thử đồ thì khen một tiếng, như vậy các nàng khẳng định sẽ rất vui, không, anh cũng không cần nói, chỉ cần đi cùng với các nàng, các nàng cũng rất vui rồi! Nào, chúng ta thử một chút, tích lũy một chút kinh nghiệm!" Lục Minh nghe nàng nói xong, biết bản thân phải đi chung với nàng, thì nàng ta mới vui vẻ, không còn cách nào, đành phải gật đầu. Sau hai giờ, Lục Minh cảm thấy rằng, thà bản thân đánh với Thiên Cẩu Nhẫn hoặc là đánh với Thạch Trung Kiếm còn tốt hơn nhiều. Thể lực mặc dù không có vấn đề, nhưng tinh thần đã bị Hoắc Vấn Dong hành hạ đến tội nghiệp. Nàng ta thử ít nhất cũng trăm bộ đồ, nhưng không mua một món nào, làm cho mấy cô phục vụ trừng mắt lên nhìn Lục Minh, Lục Minh khuyên nàng nên mua một món đi, mà Hoắc yêu nữ chỉ lắc đầu, tỏ vẻ muốn qua cửa hàng kế bên. "Cái này không phải vừa thử sao? Mặc dù màu khác, nhưng cũng giống nhau thôi"Lục Minh hoài nghi Hoắc yêu nữ có chủ tâm hành hạ mình không. "Khác chứ, cái này có đính hạt, hơn nữa còn thêu hoa văn khác, cái kia là cổ chữ V, còn cái này là cổ chữ U, căn bản là khác" Hoắc Vấn Dong khuyên nhẫn giải thích cho Lục Minh biết, làm cho đầu của hắn suýt tí đã nổ tung rồi, rồi đi ngang qua cửa hàng bán đồ lót, nàng kéo Lục Minh vào, nhưng hắn sống chết không chịu, nàng kiên quyết kéo hắn vào, còn nói : "Để em dạy anh một số kiến thức mua đồ lót của con gái, anh biết đồ lót gì thích hợp với Giai Giai không? Anh biết đồ lót gì mặc hợp với Niếp cảnh quan sao? Mau vào, cái này rất quan trọng, em đoán rằng ngay cả cách mở áo lót anh cũng không hiểu, lỡ như đến lúc tình cảm mãnh liệt, anh không biết cởi áo lót của nàng ta thì thế nào?" "Cái này..."Lục Minh đau đầu, thầm nghĩ, cởi áo lót cũng thật là cần có học vấn lớn, bản thân nên học tập một chút. "Móc áo lót ở phía sau phía trước đều có, có khi là móc, có khi lại là nút, áo ngực có rất nhiều kiểu, anh cần phải tìm hiểu, nếu không đến lúc đó không cởi được, thì đừng trách cô giáo này không dạy"Hoắc Vấn Dong cười thầm, nếu có một cô gái thích hắn, còn cần hắn tự cởi áo ngực à. "Nhưng bên trong có người, anh lại là con trai, đi vào ngại lắm"Lục Minh cảm thấy rất xấu hổ. "Đứa ngốc, có nhiều tình nhân cùng vào mua đồ lót lắm, anh khẳng định là chưa thấy quần lót chữ T rồi, em sẽ giúp anh đại khai nhãn giới!"Hoắc Vấn Dong ra sức dụ dỗ Lục Minh. "Em muốn mặc cho anh xem?"Lục Minh kích động, thầm nghĩ, cái này cũng đáng giá vậy! Nếu như nàng ta chịu mặc quần lót chữ T cho mình nhìn, như vậy quả thật là một cảnh đẹp. Hoắc yêu nữ nghe xong, nhất thời xấu hổ, giận dỗi liếc hắn một cái. Lúc vừa kéo Lục Minh vào, liền phát hiện ra có một người đàn ông trung niên và một quý phụ nhân đang đi đến hướng này, vội vàng kéo kéo Lục Minh, ý bảo hắn nhìn qua, lại nhỏ giọng nói : "Tên kia, không phải cẩu tổng giám đã làm hại Giai Giai sao?"