Buổi sáng, Lục Minh cùng Giai Giai ăn sang xong, lại gọi điện thoại để các nàng Hoắc Vấn Dung cùng với Tiểu Hoa MM đến .
Lý do chính là cùng nhau nghiên cứu về đại hội Trù Thần (thần đầu bếp đó) kia. Vốn Lục Minh đối với việc các nàng tham dự đại hội Trù Thần hoàn toàn không có hứng thú. Nhưng hiện tại vì để Giai Giai có người bồi tiếp, chủ động nghĩ một chút. Bảo các nàng kia mang tài liệu tơi, lại đây cùng với Giai Giai cùng nhau làm "Ngũ Hành Ngưng Mực Thang" cùng với "Ngân Long Bạch Ngọc Thang" . Có Lục Minh không ngừng chỉ dẫn, các nàng có tin tưởng tại đại hội Trù Thần có được thành tích tốt.
Đương nhiên, bây giờ các nàng tiến đến, âm thầm là vì làm bạn với Giai Giai. Tiện cho Lục Minh bứt ra đi xử lý các loại việc.
"Buổi tối nhớ về sớm ..." Giai Giai hoàn toàn không biết mình có mẹ ruột tìm đến . Đối với nàng mà nói, phụ nhân máu me đầy mặt nàng cứu mấy ngày trước chỉ là người qua đường. Sao có thể nghĩ đến nàng chính là mẹ ruột của mình được.
Lục Minh lạnh lùng lên xe. Số 2 lãnh khốc lại báo cáo: "Đối phương còn chưa đi. Có hai ý tứ Một là muốn xét nghiệm ADN. Hai là sau khi xét nghiệm, nếu Giai Giai chứng minh được thân phận là con gái ruột, thì bồi thường một trăm vạn. Nhưng bí mật thừa nhận Giai Giai là con gái Từ gia. Từ gia đồng ý cho mẹ Giai Giai hàng năm đến thăm con gái. Nếu như xét nghiệm không phải thì bồi thường mười vạn là xong việc."
"Ý không tồi.." Lục Minh hừ nhẹ một tiếng, hỏi: "Đối phương là sắp xếp sẵn người giám định ADN đến đây rồi?"
"Đúng, nhưng tôi phỏng chừng, phần xét nghiệm kia là giả ."
Số 2 lãnh khốc tuy rằng bình thường im lặng, nhưng không có nghĩa hắn là đầu gỗ. Trái lại tên gia hỏa này có ý nghĩ siêu phàm thoát tục, nếu không cũng không có khả năng trở thành đội phó đội Đặc Cần, càng không thể được phái đến bên người giúp đỡ Lục Minh .
"Tôi cũng cho là như vậy. Xét nghiệm không phải còn có bồi thường? Nghe đã biết là tin vịt." Lục Minh cười lạnh nói: "Chúng ta đưa cho họ xét nghiệm giả luôn đi !"
"Dạ." Số 2 lãnh khốc tựa hồ sớm biết rằng Lục Minh sẽ làm thế, gật đầu.
Dựa theo ý nghĩ của Lục Minh , đối phương đã cố ý không tiếp nhận, như vậy còn để Giai Giai klàm xét nghiệm, thì đó là sỉ nhục lớn nhất.
Lục Minh trong lòng thật sự mong chuyện qua nhanh.
Tốt nhất là hoàn toàn không kinh động tới Giai Giai, không cho nàng biết từng có quá một chuyện như vậy phát sinh. Thà như vậy, đối với nàng lại tốt hơn. Tuy rằng Giai Giai cần một gia đình ấm áp, cần cha mẹ che chở yêu thương nàng nhưng Từ gia không có khả năng cho nàng điều này.
Nếu như nói gia đình ấm áp. Lục Minh chỉ có thể từ chính mẹ mình mà nghĩ biện pháp. Có mẹ yêu thương Giai Giai, tin tưởng cũng là giống nhau .
Hắn cầm lấy điện thoại,gọi tới cho mẹ, đem mọi chuyện nói qua.
Mẹ hắn an ủi: "Đứa ngốc, Giai Giai cũng là con gái nhỏ ngoan ngoãn của ta, ta đương nhiên thương nàng. Nếu con cảm thấy thích hợp, bảo Giai Giai tới đây sống cùng với ta một đoạn thời gian đi .Mấy ngày nay Trầm nha đầu cũng không có ai bầu bạn. Vừa lúc cần có người nói chuyện!"
"Con cám ơn mẹ!" Lục Minh mừng như điên. Có mẹ ủng hộ. Như vậy hắn liền có dũng khí làm lớn .
Về phần phụ quân bạo quân trong nhà kia, hắn luôn luôn chỉ là chê cười mình. Nếu Giai Giai đi bồi tiếp Trầm Khinh Vũ cùng với mẹ sống một đoạn thời gian. Tin tưởng hắn cũng sẽ không nói cái gì. Cùng lắm hắn gọi điện thoại qua chửi mình. Lần này cũng nhịn được, dù sao cô gái nhỏ Giai Giai này của mình là định rồi. Nàng là người vợ nhỏ của mình, ai cản bọn ta không có cửa đâu!
Số 2 lãnh khốc mang Lục Minh đi gặp người sĩ quan kia. Tên gia hỏa này cũng còn rất cứng rắn. Bị đội Đặc Cần đánh cho sưng mặt lên, vẫn kiên trì muốn gặp được Lục Minh mới thôi.
Lục Minh tiếp nhận tờ xét nghiệm giả từ tay số 2 lãnh khốc đã sớm chuẩn bị, đưa tới cho sĩ quan.
Rồi hắn đem tờ chi phiếu mười vạn đôi phương đưa ra tùy tiện xé nát, thản nhiên nói: "Bắt đầu từ hôm nay , Giai Giai không phải người Từ gia. Nàng là người của Lục gia ta. Có bất kỳ chuyện gì cũng đừng qua làm phiền nàng. Ta nghĩ ta nói đủ để hiểu rồi ."
Sĩ quan kia kính hắn ba lễ, nói: "Nhiệm vụ mà thủ trưởng giao cho tôi đã hoàn thành. Tôi không có bình luận gì về chuyện này. Nhưng là phu nhân từng nhờ tôi hỏi trước khi tới đây, tôi xin hỏi một câu. Nàng hy vọng khi rảnh có thể đến Phương Phi Uyển ở. Xin hỏi tôi có thể hồi báo với phu nhân như thế nào?" Lục Minh đối với mẹ ruột của Giai Giai kia, trong lòng hắn thật sự không có ác cảm, gật gật đầu: "Ta không cự tuyệt chuyện đó. Đối với mẫu thân trên thế gian, ta đều là tôn kính . Nhưng xin vị mẫu thân nhớ kỹ một chút. Lòng của nàng cần an ủi nhưng đồng thời đừng làm cho long con gái tan nát lần nữa..."
"Dạ!" Trong mắt sĩ quan kiat lộ ra thần sắc cảm kích, lại kính ba lễ nữa.
Chỉ là một người chấp hành, hắn hoàn toàn hiểu được chân tướng của chuyện này, cũng có thể hiểu được tất cả phản ứng của Lục Minh làm ra.
Đối với việc Lục Minh đưa ra tờ xét nghiệm giả kia. Hắn không cảm thấy ngoài ý muốn. Trái lại từ lúc hắn thấy Lục Minh đáp ứng gặp hắn, hắn cũng đã đoán được sẽ có kết quả "giải quyết riêng" như vậy. Bất quá, trong lòng hắn không nắm chắc đối phương sẽ đồng ý thỉnh cầu thăm con gái kia hay không. Hắn vốn cho rằng hơn phân nửa là đối phương sẽ quả quyết cự tuyệt. Bây giờ vừa nghe Lục Minh nói như thế, trong lòng hắn xúc động rất lớn, phi thường cảm động, h thật lòng kính lễ với Lục Minh kính .
Tiễn sĩ quan kia đi xong, số 2 lãnh khốc nhẹ giọng nói: "Cự tuyệt mới là thực sự chấm dứt. Bây giờ sở rằng phiền phức sẽ còn có thể có biến cố ."
Lục Minh khẽ thở dài một cái: "Tôi hiểu được. Bất quá, tôi không nói được lời cự tuyệt ! Trong lòng tôi, đương nhiên cũng hy vọng Giai Giai có được tình thương của mẹ. Cũng hy vọng nàng có người quan tâm. Dù sao cũng là mẹ ruột, lại có lòng tìm kiếm. Ta thật sự không đành lòng cự tuyệt... Phiền toái nhất định sẽ có. Nhưng không có vấn đề gì. Tôi không thể bởi vì sợ phiền toái mà cự tuyệt tấm lòng người mẹ muốn gần con gái... Nếu tôi làm như vậy, cùng phụ thân tàn nhẫn kia của nàng có cái gì khác nhau chứ?"
"Xin yên tâm. Chúng tôi sẽ xử lý tốt tất cả." Số 2 lãnh khốc nghe xong, cũng mỉm cười nhiệt tình nói .
Tiểu thủ trưởng thần bí mà mình bảo hộ này đích xác cùng người thường khog giống. Hắn không có lòng dạ chính trị gi, cũng không có lý tính xử sự của quan lớn . Nếu thật sự đứng ở góc độ xã hội, cách làm của hắn là không đủ chính xác .
Nhưng chính là bởi vì bất cứ hắn làm cái gì, đều đem tình cảm trong lòng người lên vị trí đầu tiên, cho nên mọi việc đều là thực long, không có chút dối trá nào.
Hắn không phải cái loại lãnh đạo cao cao tại , cũng không phải thủ trưởng có thể hy sinh vì quốc gia. Hắn hoàn toàn ngược lại. Có khi chỉ vì một người bình thường, lại không ngại cho chính hắn trêu chọc vào đại phiền toái. Vì hai tiểu hài tử ngộ độc, hắn không ngại cùng quan viên có thái tử che chở trở mặt. Không tiếc bại lộ thân phận của mình... Đổi thành bất cứ thủ trưởng hoặc là lãnh đạo nào, đều sẽ không thể làm như vậy, mà là chọn ẩn nhẫn, rồi chờ cơ hội!
Hắn cố tình làm chuyện không nên thực hiện như vậy, lại có thể làm xúc động sâu sắc lòng người của mọi người xung quanh.
Bởi vì mị lực cùng với năng lực của hắn, mọi người bị hắn làm cảm động. Bọn họ vốn vẫn không dám cùng quan viên là địch lại lộn xộn bạo phát, đem tất cả việc đáng ghê tởm vạch trần ra . Ngược lại giải quyết được sự việc mà làm cho tất cả mọi người không thể giải quyết. Này, chính là phương thức làm việc đặc biệt của hắn! Đó cũng là bất luận kẻ nào trên thể gian cũng đều không thể làm được. Chỉ có hắn, một lần rồi lại một lần sáng tạo kỳ tích!
Đi theo thủ trưởng như vậy, làm việc so với cùng với bất cứ thủ trưởng nào cũng đều có hứng thú cùng nhiệt tình hơn.
Nếu đi theo người khác, mình chỉ có thể làm chuyện trong kế hoạchì!
Bây giờ đi theo hắn, chính mình không cần kế hoạch gì. Chỉ cần theo sát bước chân của hắn là có thể chứng kiến cùng với tham dự sáng tạo ra một cái rồi lại một cái "kỳ tích" ! Đi theo thủ trưởng như vậy làm việc. Đó là thành tựu đắc ý nhất huy hoàng nhất trong cuộc đời của mình!
"Ba !"
Số 2 lãnh khốc cũng không kìm lòng được mà kính Lục Minh một cái lễ. Trong mắt nam tử lãnh khốc, có một loại tôn kính vô thượng.
Lục Minh kỳ quái liếc mắt nhìn nam tử lãnh khốc một cái. Tên đầu gỗ này cũng có lúc kích động ?
Chẳng lẽ, tên gia hỏa này là một trẻ mồ côi thiếu tình thương của mẹ ?
"Đi thôi!" Lục Minh không hướng tới trên người nam tử lãnh khốc mà suy nghĩ nhiều lắm. Sau khi hắn xử lý xong chuyện Giai Giai, trong lòng tràn đầy là làm sao khồng chế bệnh tình của Trương Viện Viện .
Vừa mới lên xe ,còn chưa có lăn bánh, bỗng nhiên Nhan Mộng Ly MiMi gọi điện thoại tới cho Lục Minh .
Lục Minh trong lòng kỳ quái, nhưng ngay lập tức ý thức được không ổn, nàng bình thường sẽ không gọi điện thoại cho mình. Hiện tại lại gọi điện thoại, nhất định là có chuyện gì xảy ra. Liền nhanh tiếp nhậnn nghe, an ủi: "Có phải Mộng Ly muội muội hay không? Anh là Lục Minh. Em ở đâu? Anh tới ngay lập tức ... Có người gửi cho em một bàn tay? Mẹ nó. Ai biến thái như vậy a..."
Vừa nghe Nhan Mộng Ly nói, Lục Minh thật sự là toát mồ hôi.
Chẳng lẽ có người cầu yêu không được, lại chặt bỏ một bàn tay gửi tới để bày tỏ tâm ý? Tên gia hỏa này cũng quá điên cuồng quá biến thái đi?
Thanh âm Nhan Mộng Ly yếu ớt nói: "Có vài bao. Đều là thứ ghê tởm gì đó. Em đã báo cảnh sát . Nhưng Thanh Lam tỷ tỷ không rảnh. Cảnh sát La Cương cũng không còn ở Lam Hải. Em sợ cảnh sát hoài nghi em giết người. Muốn đem em mang về cục cảnh sát. Cho nên, nếu nhưanh không có việc gì bận, anh xuống đây trước. Được không?"
"Được. Em đừng sợ. Không có việc gì . Anh sẽ lập tức tới ngay." Lục Minh mau chóng bảo nam tử lãnh khốc số 2 lái xe đuổi qua . Lại gọi điện thoại cho Trương Viện Viện: "Là Viện Viện sao? Em đợi lát nữa anh xuống. Anh còn có việc vội phải đi. Bây giờ em không cần đi lại. Cứ hảo hảo nằm ở bệnh viện mà nghỉ ngơi. Anh đã nghĩ được phương pháp khống chế bệnh tình của em. Bất quá phải cần chuẩn bị, khi nào anh tới sẽ điện thoại lại cho em . Em bảo cha mẹ em đừng lo lắng. Anh có phương pháp."
"Được. Em…. Biết… Anh." Trương Viên Viên rất cố sức trả lời. Tuy rằng không lưu loát, nhưng nghe giọng nói của nàng phi thường cao hứng. Một là bởi vì Lục Minh sẽ đến thăm nàng. Hai là bởi vì Lục Minh đã nghĩ ra được phương pháp khống chế bệnh tình. Nàng tự nhiên là lòng tràn đầy vui mừng.
Khi tới đại học ký túc xá, cảnh sát 110 đã đến đây.
Bất quá bởi vì Nhan Mộng Ly khóa cửa, lại có mười mấy sinh viên ở bên ngoài hành lang ngăn chặn. Bọn họ không có cách nào tiến vào .
Lục Minh cùng với nam tử lãnh khốc số 2 đi lên . Bọn họ còn chuẩn bị để hai người tránh ra. Đồng thời gọi càng nhiều đồng sự đến hiện trường trợ giúp. Cửa phòng Nhan Mộng Ly bị người tạt máu lên. Nhưng không biết là máu người hay máu động vật . Trên vách tường màu trắng cũng có chữ màu đỏ "Chết Đi" nhìn thấy mà ghê người. Các sinh viên thấy lão đại Lục Minh đến đây, đều nhanh chóng nhường đường. Hai cảnh sát lại bị nam tử lãnh khốc số 2 xách như xách con gà con sang một bên. Hắn lại lấy ra một cái giấy chứng nhận, ra hiệu bảo bọn họ nghe theo mệnh lệnh của mình.
"Đặc Cần, Thứ Nha. Xuất động toàn bộ." Nam tử lãnh khốc sô 2 thấy Lục Minh làm thế, lấy ra điện thoại ngay lập tức, gọi cho thuộc hạ phát ra mệnh lệnh.
Lục Minh sở dĩ để cho Đặc Cần, Thứ Nha xuất động, chủ yếu là muốn khống chế cục diện. Không cho cảnh sát nhúng tay.
Niếp Thanh Lam cùng với La Cương đều không ở đây. Thái tử có thể lấy thúng úp voi. Tuy rằng bọn họ không làm gì được Lục Minh nhưng có bọn họ một quấy rối. Có lẽ chứng cớ vốn không có . Nếu trên vách tường là máu động vật thì Lục Minh cũng sẽ không để ý. Vấn đề là những thứ này đều là máu người thật...
Đối phương là lén lấy túi máu trong bệnh viện . Hay là thật sự giết một người. Rồi chặt ra gửi cho Nhan Mộng Ly chứ?
Là ai biến thái như vậy?
Lục Minh cảm thấy rất cần sưu tập chứng cớ, đem tên gia hảo siêu cấp biến thái kia bắt lấy. Cho Nhan Mộng Ly muội muội một hoàn cảnh an toàn cùng yên lặng. Hắn gõ cửa, khẽ hô một tiếng: "Mộng Ly. Là anh. Lục Minh..."
Cửa mở, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn khiến cho Lục Minh phải đau long, trên khuôn mặt kia, nước mắt mỹ nhân đang rơi xuống như ngọc trai.
Có lẽ xét nghiệm ADN là một phương pháp khoa học nhưng nếu thân tình muốn dùng khoa học để cân nhắc, muốn dùng khoa học để nghiệm chứng, vậy thân tình kia còn lại cái gì?
Quan hệ của cha mẹ cùng con gái, là một loại tình cảm đặc thù siêu việt vật chất tồn tại, nếu đem huyết thống là thứ nhất, chấp nhận chỉ là ADN, là bởi vì ADN sắp hàng tương tự, mới thành một người có phải người thân hay không, đó cùng việc buôn bán có một tờ hợp đồng không khác nhau lắm. Việc buôn bán đích xác có thể như vậy, nhưng tình cảm giữa cha mẹ cùng con gái thì không phải việc buôn bán.
Lục Minh không thể chịu đựng được một người hoài nghi con gái là kẻ lừa đảo, bởi vì một tờ kết quả xét nghiệm mới nhận Giai Giai làm con gái.
Cứ như vậy, người kia chấp nhận không phải là Giai Giai, mà là tờ giấy.
Giai Giai không cần huyết thống mang đến thân tình, nàng cần là thân tình vô điều kiện, tựa như tuyệt đại đa số người mẹ yêu thương đứa con gái của mình vậy, không có bất kỳ điều kiện gì, cũng không nói lý do gì, hoàn toàn là tình thương của mẹ hoặc là tình thương của cha phát ra từ nội tâm.
Nếu bởi vì quan hệ huyết thống, hoặc là tiền tài quyền thế, Giai Giai mới có thể có được than tình của cha mẹ, vậy thì tính cái gì?
Xét nghiệm này, cùng với mẹ nuôi kia bán con gái bốn mươi vạn, phương thức tuy rằng bất đồng, nhưng ý nghĩa thì giống nhau... Trong suy nghĩ của Lục Minh, quan hệ huyết thống chỉ là một loại ràng buộc đặc thù làm sâu sắc tình cảm người thân, chỉ là để người thân càng thêm hòa hợp cùng thân thiết, mà không phải là tiêu chuẩn chấp nhận duy nhất . Cho nên, khi nam nhân ở điện thoại bên kia đưa ra yêu cầu xét nghiệm, bản năng Lục Minh dâng lên một loại chán ghét. Dùng xét nghiệm mà phán đoán, để xác định quan hệ huyết thống à không sai, nhưng cái loại thái độ này cùng với thực hiện cũng không giống một người cha phải có!
Nếu Giai Giai nguyện ý nhận lại cha mẹ thất lạc nhiều năm, như vậy nàng nhất định sẽ chủ động đi làm xét nghiệm, mà không phải bởi vì đối phương nghi ngờ mới đi làm xét nghiệm...
Làm một người cha, sau khi nghe đã tìm được con gái thất lạc nhiều năm, biểu lộ ra không phải kinh hỉ mà đầu tiên nghĩ đến chính là kẻ lừa đảo. Đầu tiên nghĩ đến chính là xét nghiệm. Hắn đối với con gái hoàn toàn nghi ngờ. Mà ngay cả vợ nói cũng không có một tia tín nhiệm. Như vậy hắn còn có cái thân tình gì đáng nói? Giai Giai cho dù là nhận lại hắn. Nhưng có cái gì hạnh phúc đáng nói sao?
Không có thân tình. Như vậy một phần quan hệ huyết thống, có nhận hay không cũng không có ý nghĩa !
"Các người đi đi. Giai Giai không cần một phụ than như vậy. Hắn làm, trên mặt pháp luật đích xác không sai. Nhưng ở trên mặt nhân tình, hắn không xứng làm một người cha!" Lục Minh trong lòng phi thường coi trọng thân tình. Nhất là Giai Giai khuyết thiếu tình than lại mới vừa đau long, hắn cực kỳ bảo vệ.
Mẹ Giai Giai nghe xong khóc lớn,hai tay ôm đầu, hiển nhiên phi thường thống khổ.
Nàng đồng thời hy vọng nhận lại Giai Giai; về phương diện khác, nàng hy vọng người nhà thuận lợi tiếp nhận Giai Giai. Đặc biệt là con gái trong nhà hộ sinh.
Nếu mạnh mẽ đem Giai Giai mang về, như vậy vạn nhất con gái đang chờ sinh không chấp nhận được sự thật này, làm ra việc ngốc nào đó . Đây không phải là nàng hy vọng . Mà bây giờ con gái ruột ở chỗ này, duỗi tay là có thể đụng. Nàng lại không có cách nào đi nhận nó. Điều này làm cho nàng phi thường khổ sở. Đối với Lục Minh, nàng cực kỳ thấu hiểu cùng đồng tình Thân tình đích xác không nên dung một tờ giấy xét nghiệm để chứng minh. Vả lại, giống như nàng cùng Giai Giai, căn bản không cần xét nghiệm cũng có thể thấy được. Giai Giai cùng nàng lúc tuổi còn trẻ giống nhau y hệt. Nếu không phải con gái thân sinh, thì không thể nào giống như thế được .
Hơn nữa máu của nàng hình như có chút hiếm, cùng nhóm máu người thường rất khó kết đôi được, lúc ấy Giai Giai chỉ là một người qua đường, lại có thể thành công hiến máu cho nàng , điều này nói lên cái gì? Ngoại trừ là con gái di truyền nhóm máu nàng, còn có thể có người trùng hợp như vậy sao?
Là một người mẹ, nàng có thể thông cảm cho tất cả lo lắng của Lục Minh cùng Hoắc Vấn Dung, nếu như mình nhận Giai Giai, lại không được người nhà tiếp nhận.
Như vậy, Giai Giai sẽ càng thêm thống khổ, cõi lòng kia khẳng định lại phải tan nát một lần!
Trong nội tâm nàng cũng cho rằng như thế, làm người ngoài, đương nhiên có thể dùng xét nghiệm giải quyết hết thảy, nhưng là làm cha của Giai Giai, nói ra loại lời này, đích xác khiến cho lòng người lạnh ngắt, tình than trên thế gian, không phải chỉ là một tờ giấy chứng minh.
Trong thiên hạ nhiều cha mẹ như vậy, vì cái gì không mang con gái của mình đi làm xét nghiệm chứ? Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ không cần!
Liên hệ giữa cha mẹ cùng con gái, ngoại trừ huyết thống, quan trọng hơn là thân tình nhìn không thấy sờ không được, một loại siêu việt vật chất, một loại cảm giác có thể làm dịu từ đáy lòng làm cho người ta sảng khoái, làm cho người ta hạnh phúc ... Nếu phủ định điều này, chỉ dùng tờ xét nghiệm để chứng minh, thế này xác thực cùng mẹ nuôi Giai Giai hám lợi, cũng không có gì khác lắm.
"Không quản Giai Giai có phải là con gái của tôi hay không, tôi đều hy vọng nàng vui vẻ, tôi về thuyết phục cha nàng trước, sau khi xử lý tốt hết thảy, tôi sẽ quay lại.
Tôi không trách mọi người, có mọi người quan tâm cùng với bảo hộ Giai Giai như vậy, trong lòng tôi thật cao hứng. Có thể cho tôi tấm ảnh của Giai Giai chứ? Mọi người tạm thời không cần nói cho nàng, nhưng tôi nhất định sẽ trở về , mọi người yên tâm, tôi sẽ tận lực bù lại cho Giai Giai hai mươi năm thân tình, Lục Minh vừa rồi nói đúng, nàng không thiếu thứ gì, nàng chỉ là không có một người mẹ yêu thương nàng vô điều kiện! Tôi sẽ làm tốt mẹ nó, tôi nhất định sẽ trở về ..." Mỹ phụ băng trán lau nước mắt, thu dọn đồ đạc, quyết định cùng em gái suốt đêm chạy trở về xử lý việc nhà.
Chúng nữ nghe nàng nói, đều có chút mềm lòng.
Ảnh chụp của Giai Giai, chúng nữ đều có, chụp ảnh chung, ảnh đơn độc một mình, toàn than, nửa người , đều lấy ra đưa cho nàng.
Có lẽ là thấy hình Giai Giai rất giống mình, khơi gợi lên tâm sự, mỹ phụ băng trán lại khóc lớn một hồi, chúng nữ an ủi một phen, nói không ít lời hay, đưa hai người đi ra ngoài.
Hai người tựa hồ còn muốn cùng Lục Minh nói chuyện, nhưng Lục Minh tỏ vẻ trước khi xoay chuyển được ý cha nàng, vẫn không thể để Giai Giai biết. Hắn cảm thấy hiểu rõ chuyện này, nghe lời người cha kia nói, hoàn toàn không cần Giai Giai, quản chi là con gái ruột thất lạc hai mươi năm, nếu như mình không hảo hảo bảo hộ Giai Giai, khẳng định nàng lại phải tan nát cõi lòng một lần nữa.
"Số , tra tư liệu về mấy người này, càng chi tiết càng tốt." Lục Minh sau khi các nàng đi rồi, ngay lập tức điều tra than phận cha mẹ ruột của Giai Giai.
Thông qua quyền hạn của Đặc Cần đội cùng với Trương Thượng Nguyên lão nhân, không đến mười phút, tư liệu cũng đã tra được .
Nam tử lãnh khốc số báo cáo: "Từ Đông Lượng, phó sư trưởng, chủ nhiệm tổng bộ quân đoàn bộ chính trị, quân hàm thượng tá. Vợ là Lăng Tuệ, vốn là cán bộ văn công trong tổng bộ quân đoàn , quân hàm trung úy, mười năm trước do tinh thần u buồn, tạm rời cương vị công tác ở nhà. Con gái Từ An An, sinh viên tốt nghiệp trường Tài Chính Bắc Đại, một trong những ủy viên của thành phố Hoa Ninh, đảm nhận một tay trong cục tài chính, được xưng là " Từ Kim Hoa " huyện Phượng Bình, bây giờ nghỉ ngơi ở nhà chờ sinh. Con rể Thượng Long Thành, phó thị trưởng đương nhiệm thành phố Hoa Ninh, là cán bộ cấp lãnh đạo quyết đoán nhất trẻ tuổi nhất của thành phố Hoa Ninh từ khi giải phóng tới nay, bởi vì thị trưởng bị bệnh nghỉ ngơi, ngay lúc này đang đảm nhận chức quyền thị trưởng, Thượng Long Thành thuộc sư đoàn tăng thiết giáo, cùng quân đoàn với Từ Đông Lượng, nhậm chức sư đoàn trưởng, quân hàm đại tá..."
Lục Minh nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách ngay cả con gái thân sinh cũng không nhận, hóa ra là cường cường liên hợp, thì ra quan hệ ràng buộc hai nhà liên hợp chính là con gái bảo bối Từ An An này.
Từ An An có phải con gái ruột hay không, căn bản không quan trọng, nàng hiện tại có tác dụng đem hai nhà liên hệ chặt chẽ cùng nhau, nếu là không có sự tồn tại của nàng, như vậy Từ Đông Lượng cùng sư đoàn tăng thiết giáp chính là người hai nhà, có nàng, mới biến thành một nhà. Khó trách Từ Đông Lượng không muốn đột nhiên toát ra một con gái thân sinh mà phá hư quan hệ thông gia giữa hai nhà.
Từ An An phải là người Từ gia, về phần con gái ruột vừa tìm được này, chỉ sợ sẽ chỉ là một mối họa ảnh hưởng toàn cục ...
"Số , đem tất cả tư liệu bên ngoài liên quan tới Giai Giai xóa hết, tài liệu quan trọng bảo tồn là cơ mật cấp A, không có ta trao quyền, bất luận kẻ nào cũng không được tìm đọc. Ra lệnh cho đội Đặc Cần cùng với Thứ Đao nâng cao mức độ cảnh giới, nếu có ai điều tra tin tức về Giai Giai , lập tức hồi báo." Lục Minh trong lòng nổi lên tức giận , Giai Giai không phải là cỏ dại ven đường cho người giẫm lên khi dễ, nàng là tâm can bảo bối của mình, nếu không có chuyện gì phát sinh, vậy cũng thôi, còn nếu có người dám đánh có chủ ý với nàng, thì phải là muốn chết!
Về đến trong nhà, Giai Giai còn chưa ngủ , đang dựa vào ở trên giường đọc sách.
Nàng vừa thấy Lục Minh trở về, mang theo một ít kỳ quái hỏi: "Làm sao anh không ở chỗ Dung tỷ qua đêm? A, "bạn tốt" kia của nàng đến rồi , hì hì!"
Lục Minh ngăn cản nàng đi chuẩn bị bữa ăn khuya cho mình, nhẹ nhàng mà ôm nàng vào trong ngực, mỉm cười nói: "Anh đi Phương Phi Uyển có chuyện khác, đêm nay, đương nhiên là anh bồi tiếp người vợ nhỏ cùng nhau ngủ!" Khuon mặt nhỏ nhắn của Giai Giai có chút ửng đỏ, nàng nằm ở trong lòng của Lục Minh, vui mừng khẽ hôn hắn một cái, nói tiếng nhỏ như muỗi: "Cái kia của em cũng tới , không bằng em đấm lưng giúp anh đi !"
Đối với việc Lục Minh dịu dàng ôm một cái, Giai Giai rất hưởng thụ nằm ở trong lồng ngực của hắn, cảm thấy được giờ phút này là thế giới hai người, thật sự là một khắc đẹp nhất trong sinh mệnh của nàng.
Nếu giờ phút này có thể trở thành vĩnh hằng, thì thật là tốt.
Cũng không biết qua bao lâu, Giai Giai chợt nhớ tới một chuyện, hỏi: "Bệnh tình của Viện Viện thế nào rồi? Em nghe các nàng Lỵ Lỵ nói, bệnh của Viện Viện làm cho nói cũng đều nói không rõ , Lục Minh, thật là không có biện pháp sao?"
"Không có cách nào... Thân thể Trương Viên Viên bắt đầu thất thường, nói chuyện mơ hồ không rõ, đi đường cũng nghiêng ngả lảo đảo, này không phải là bệnh của nàng phát tác, mà là thân thể điều chỉnh, vì đối kháng bệnh biến trong thân thể, cố hết sức để thân thể giảm bớt hoạt động, giảm bớt tiêu hao năng lượng . Đương nhiên loại điều chỉnh này, nếu như không có ngoại lực hỗ trợ, sẽ càng ngày càng không xong, càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng sẽ làm nàng hoàn toàn tê liệt, miệng không thể nói, chỉ còn lại tự hỏi cùng với tim đập, tựa như cái xác chết biết thở không sai biệt lắm." Lục Minh tâm niệm chợt lóe, hắn bỗng nhiên ở trong lúc Giai Giai vô tình đặt câu hỏi , sinh ra ra một loại ngộ đạo, hơn nữa thao thao bất tuyệt nói ra: "Còn có một biện pháp, anh có thể giảm bớt tiêu hao năng lượng cho nàng, mỗi ngày chỉ bảo trì hoạt động một hai canh giờ, thời gian còn lại đều trong ngủ say, như vậy, tính mạng của nàng có thể kéo dài lâu hơn, cũng càng dễ duy trì tiếp... Ai nha, em vừa hỏi, bản thân anh lại nghĩ ra biện pháp tốt đấy!"
"Nói như vậy, em là công thần dẫn dắt anh?" Giai Giai vui mừng vô hạn.
"Đúng, em chẳng những là công thần lớn nhất của anh, còn là bảo bối trong lòng anh, anh cấp cho tiểu bảo bối của anh một chút thưởng nào!" Lục Minh đem Giai Giai ấn xuống giường, hôn thật sâu.
Ngày hôm sau, Giai Giai vẫn còn ghé vào lồng ngực Lục Minh ngủ say trong mộng đẹp, nam tử lãnh khốc số gọi điện thoại tới.
Hắn báo cáo: "Sư đoàn tới một người sĩ quan cùng với ba tên lính, bọn họ muốn dùng danh nghĩa quân đội mang Giai Giai đi, muốn Phương Phi Uyển lập tức giao người."
Lục Minh tức giận, trầm giọng hạ lệnh nói: "Anh đem bọn họ đá văng ra..."
Giai Giai nghe thấy tiếng đối thoại, mơ mơ màng màng mở mắt ra, mang một ít tò mò nhìn Lục Minh, hỏi: "Sớm như vậy, ai gọi tới vậy?"
"Không có việc gì... Ngủ đi!" Lục Minh nhẹ nhàng hôn lên trán nàng, để cô gái nhỏ này thoải mái mà nhắm mắt lại, ngọt ngào nằm ngủ, có hắn ở đây, bất luận kẻ nào cũng đều đừng nghĩ động tới cô gái nhỏ này, nàng, là bảo bối trong lòng của mình! Thân là một nam nhi đại trượng phu, bảo vệ người mình yêu, bảo vệ hạnh phúc của nàng, đó là chức trách cả đời!