"Tôi đặt tên không được tốt lắm, có lẽ là quên đi. Nếu như ông có tên hay, không bằng ông tự mình tới đặt đi!" Lục Minh nhớ rõ chính mình trước kia nghiên cứu thuốc kích phát tiềm năng đặt tên là "Ba phút hạnh phúc", làm cho chúng nữ giễu cợt hồi lâu, nói tên kia liền giống như thuốc cảm mạo, sau lại nói không nên tùy tiện đặt tên.
Nhân viên công nghiệp quân sự kia xem ra đã sớm nghĩ được tên tốt rồi. Vừa thấy Lục Minh chế tạo quên mình, mà ngay cả tên cũng không có nghĩ đến, lại đem quyền đặt tên giao cho chính mình, trong lòng không khỏi hổ thẹn đứng lên.
Hắn nhìn, bỗng nhiên, "ba" một cái kính chào theo nghi thức quân đội.
Sau đó, hắn lại mang chút chờ mong nhìn, hỏi: "Ngài cảm thấy được tên Hy Vọng thế nào? Ngoại quốc có Khải Phu Lạp, Đặc ốc Luân, Tư Phái Khắc Đặc, chúng ta cũng có "Hy Vọng"! Ý tứ này, chính là dẫn hy vọng cho người dân Trung Hoa chúng ta, có ngài, có nó, binh lính Trung Hoa chúng ta còn có hy vọng!"
"Quá khen, ngài quá khen rồi!" Lục Minh là thích nghe người khác khen ngợi, đặc biệt lão công nghiệp quân sự này khen ngợi, lại làm cho hắn cười đến híp cả mắt.
Tên được toàn thể mọi người thông qua, cuối cùng xác định xuống dưới.
Trang phục tác chiến cá nhân mới nhất của quân đội, được kêu là "Hy Vọng".
Làm xong, về đến nhà. Cùng Niếp Thanh Lam, Cảnh Hàn cùng với Nhan Mộng Li nói tới chuvện này, vẫn phi thường tự hào.
Nhan Mộng Li rất có hứng thú tham gia thiết kế. Nàng có dụng ý là giúp sửa chữa. Để cho trang phục Hy Vọng này trở nên cũng có mỹ cảm! Niếp Thanh Lam cùng với Cảnh Hàn lại nghĩ thầm phải nhận được một bộ. Tam nữ nhất tề nhằm vào kiểu dáng thiết kế hơn nửa ngày. Cuối cùng chấp nhận một loại trang phục nữ càng thêm phức tạp càng đủ mỹ cảm. Sau khi Lục Minh nhìn xong. Thiếu chút nữa toát mồ hôi chết. Bởi vì hắn trước đó vốn không có nghĩ tới loại chuyện để cho con gái ra chiến trường này.
Hiện tại nghĩ lại. Cho dù nữ binh không ra chiến trường. Như vậy thiết kế ra đưa cho các mimi trong nhà. Bảo hộ an toàn cho bản thân các nàng. Cũng là chuyện tốt.
Đặc biệt là Niếp Thanh Lam. Mỗi lần làm đại án đều có thể sẽ có nguy hiểm tới tính mạng.
Nếu như nàng có một bộ giáp mặc ở trên người. Như vậy chính mình sẽ càng yên tâm hơn...... Hơn nữa, mình lúc trước vẫn nghĩ đến luyện chế cho nàng một đôi hổ chỉ xinh đẹp để làm vũ khí công kích. Nhưng là bởi vì vấn đề tài liệu, vẫn kéo dài xuống dưới. Hiện tại không phải vừa lúc sao?
Cảnh Hàn không nói lời nào. Nhưng là từ trong đôi mắt to kia của nàng. Lục Minh nhìn ra được nàng cũng muốn có một bộ
Lục Minh nghĩ thầm nữ phi tặc này thân nhẹ như yến, võ nghệ cao cường, nếu như nàng có một đôi giầy tốt đặc biệt thoải mái, như vậy khăng định sẽ là như cá gặp nước!
"Các em chậm rãi thiết kế, anh quvết định đi đập chứa nước Bạch Dũng nhìn xem." Lục Minh trong lòng hơi động, sau khi giải quvết chuyện của Lâm Vũ Hàm xong, mơ hồ có một loại cảm giác kỳ lạ, tựa hồ ám chỉ hai tháng trước kia, sinh ra sự thay đổi nào đó. Lâm Vũ Hàm nàng bị lừa, chuyện vốn phải hơn hai tháng nàng mới có thể giải quyết, nhưng mình liền giải quyết trong một ngày, nếu như đây không phải là trùng hợp, mà là địch nhân cố ý làm ra, như vậy bọn họ khẳng định còn có thể có thủ đoạn tiếp nữa, chỉ là địch nhân tại sao phải làm như vậy chứ?
Chẳng lẽ bên trong đập chứa nước Bạch Dũng, thật là có tên Tương đang ở bế quan sao?
Hắn bế quan cần hai tháng?
Nếu như là trùng hợp, như vậy cảm ứng tâm linh kỳ quái của chính mình, lại là chuyệngì xảy ra chứ?
Lục Minh để chứng thật dự đoán trước này, gọi điện thoại cho mọi người. Phương Phỉ Uyển không có vấn đề lớn, tập đoàn Thiên Kiều không có vấn đề, Phong Đan Bạch Lộ cũng không có vấn đề, trong tay Niếp Thanh Lam không có vụ án lớn. Cảnh Hàn cũng không có được cái tin tức gì, chuyện Ngu Thanh Y bị phong tỏa vẫn còn tiếp tục, Nhan Mộng Ly cùng với Giai Giai ra vào không có ai theo dõi hoặc là giám thị......
Cả một cái thành phố Lam Hải, hiện tại tựa hồ cũng quá yên lặng.
Nhưng càng như vậy, trong lòng Lục Minh lại càng có một loại cảm giác trước khi bão táp tiến đến, hắn khẳng định có có chút chuyện phát sinh, chỉ là chính mình không biết!
Hắn thậm chí gọi điện thoại tới cả Hồng Kông, đến hỏi Trương Vân đã lâu không có liên hệ, lại đánh điện cho phía mình ở Hồng Kông, cuối cùng còn đánh điện tới nguời quản lý thuốc của chính phủ Hông Kông, phát hiện bên phía Hông Kông kia, tựa hồ có chút vấn đề, mơ hồ có mùi vị âm mưu nào đó.
Tựa hồ có một tấm lưới giăng ra ở Hồng Kông...... Chẳng lẽ, có người nghĩ đến âm mưu tới mấy loại thuốc Đế Vương, Lãnh Cung, Thanh Quan cùng với Phi Tử kia?
Hay là cái khác?
Nếu như không phải bên đập chứa nước Bạch Dũng có loại đồ vật gì đó thu hút tâm thần của Lục Minh, như vậy hắn rất muốn đi qua phía bên kia nhìn xem, việc bán thuốc bên Hồng kông ra sao.
"Muốn em cùng anh đi một chuyến không" Niếp Thanh Lam bởi vì trước đó Cảnh Hàn đi trộm cổ mộ cùng với Lục Minh, mang về vô số bảo bối, trong lòng rất là hâm mộ.
"Anh đi trước dò đường, chờ khi thăm dò được chi tiết của bọn họ, chúng ta cùng đi sau đó là giết bọn hắn không còn mảnh giáp!" Lục Minh nghĩ thầm nơi đó hơn phân nửa là một động Dâm Oa( Nhật Bản dâm), mang Niếp Thanh Lam đi tới không thích hợp, có lẽ là quyết định tự mình đi tương đối tiện hơn. Niếp Thanh Lam luôn luôn khổ luyện Đại Tướng Quân Lệnh của Lục Minh, vốn nàng cho là mình là người mạnh nhất trong chúng nữ, trừ bỏ Anh ra, không nghĩ tới từ khi đi cổ mộ trở về, Cửu Âm Tuyệt Mạch của Cảnh Hàn nàng không chỉ có tốt hơn phân nửa, hơn nữa sức chiến đấu mỗi ngày đều ở không ngừng tăng lên, ngày hôm qua còn không địch lại chính mình, hôm nay mơ hồ có thể bất phân thắng bại, điều này làm cho nàng cảm giác mười phần nguy cơ.
Nàng chờ Lục Minh xuống lầu, chạy lại đây ôm phía sau lưng của hắn làm nũng nói:"Bại hoại, người ta cũng muốn tăng sức chiến đấu lên, như lãnh mỹ nhân, đó là bất công!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêng nước nghiêng thành kia bày ra trạng thái hờn dỗi, thiếu chút nữa làm cho xương cốt của Lục Minh bị hòa tan rụng hết.
Nhất là khi thấv Lục Minh gật đầu, mặt nàng giãn ra thản nhiên cười, lại là tuyệt thế vô song.
Lục Minh cảm thấy được chính mình có thiên phú làm hôn quân, bởi vì chính mình đặc biệt hồ ly tinh mê hoặc chết người bồi cả tính mạng theo! Khó trách Trụ Vương anh minh thần võ, về sau lại biến thành hôn quân, ai chịu nổi hồ ly tinh chứ!
Trừ phi tâm địa là làm bằng sắt đá, hoặc là là một tên Đông Phương Bất Bại!
"Ba!" Niếp Thanh Lam phi nhanh hướng tới trên mặt của Lục Minh hôn nhẹ một cái, nụ hôn hời hợt ngọt ngào kia, làm cho Lục Minh đi ra một ngàn thước, vẫn cảm thấy được có chút mê man.
"Khi nào thì có thể đem tiểu hồ ly cùng với lãnh mỹ nhân đều ôm vào cùng nhau, làm băng hỏa nhị trọng thiên, vậy sẽ sướng chết a!" Lục Minh nổi lên tâm địa sói lang, thiếu chút nữa cong người, hướng lên trời trong không ánh trăng mà kêu ô một tiếng. Lục Minh đi ra khói nhà, sau khi vòng vo vài vòng, phát hiện không ai đi theo chính mình, sau đó đổi xe đi đến bến xe gần đập chứa nước Bạch Dũng, giả bộ thành du khách đến Lam Hải du ngoạn, đội kính râm, tìm một gian nhà nghỉ nhỏ ở lại
Loại nhà nghỉ nhỏ này, chỉ nhìn đầu lão nhân, căn bản không cần nhìn chứng minh thư.
Lục Minh móc ra nhoáng lên một cái, ông chủ kia cũng không nhìn, tiếp nhận tiền mặt trong tay hắn, thẳng dẫn hắn đi lên lầu.
Phòng không có thực sự tốt lắm. bất quá Lục Minh không cần, hắn lại không ngủ ở nơi này, chỉ là tìm chỗ có ban công chuồn ra đi thôi, ông chủ kia lộ ra vẻ mặt đáng khinh, ở trước khi Lục Minh đóng cửa, còn nói nhỏ:"Muốn tiểu thư hay không? Năm mươi đồng là có, bất quá cậu phải mang áo mưa, nếu không là trúng chiêu đừng trách ta. Muốn to một chút thì phải hơn một trăm đồng, khuôn mặt đẹp một chút, ít nhất hai trăm. Cón nếu cậu muốn sạch sẽ chút, hơn ba trăm! Còn có muội muội học sinh hay bằng cấp cao cũng có, bất quá ít nhất hơn ngàn, cái loại này không dễ dàng đi ra, nhưng cậu có thể yên tâm làm, không cần mang áo mưa. Cứ hướng vào mà làm là được, thế nào? Có hứng thú tìm người vui đùa một chút hay không?"
"Tôi mới vừa chơi đùa song phi, cơ hồ bị các nàng hút hết nước." Lục Minh thở dài nói:"Tôi chỉ nghĩ đến hảo hảo ngủ một giấc, ông chủ, cho ông hai trăm, đừng cho người làm phiền đến tôi!"
"truyenfull.vnh đệ, chú ý thân thể a, chơi thì chơi, có khi chơi được quá cũng không phải chuyện tốt!" Chủ nhà nghỉ thu tiền, nở nụ cười dâm đãng đi xuống lầu.
"......" Lục Minh nghe xong cười âm u, thuận tay đóng cửa, khóa thêm vài đạo xích, rút cả dây điện thoại ra.
Đổi qua trang phục đi đêm, lặng lẽ chuồn ra từ ban công.
Chuyển qua ngõ tắt nhỏ âm u, lẻn vào bóng tối trong núi, hướng đập chứa nước Bạch Dũng, một đường chạy gấp tới.
Ngẫu nhiên, thấy có ô tô ở bên trong đập chứa nước Bạch Dũng đi ra. Lục Minh dùng kính nhìn ban đêm vừa thấy, phát hiện người ngồi bên trong không giống như là du khách đi câu, lại cảm thấy nghi hoặc, muộn như vậy rồi, bên trong làm sao có nhiều người ngồi xe đi ra như vậy chứ? Hơn nữa những người này cũng kỳ quái, tuổi cũng không lớn, đều là nam tử tuổi trẻ...... Khách câu bình thường đều là lão nhân chiếm đa số, trong mấy chiếc xe kia, lại không có một lão nhân nào, cũng không có thấy cái đồ đi câu cùng với dụng cụ bắt cá gì. Vậy chứng minh những người này cũng không phải câu cá, phải là người từ khu khách quý bên trong đập chứa nước Bạch Dũng đi ra tới
Lục Minh cố ý đi dọc theo ven đường, đi thẳng một hồi.
Phía sau lại có mấy chiếc ô tô nhỏ tiến vào, Lục Minh ẩn núp ở ven đường phát hiện, người đi vào rất kỳ quái, đều là nữ hài tử tuổi trẻ, trừ bỏ lái xe ngoài ra, cơ hồ không có nam tử.
Tại sao đi ra ngoài chính là nam tử, vào lại là nữ hài tử?
Chẳng lẽ khu khách quý bên trong đập chứa nước Bạch Dũng kia thật đúng là một cái động dâm oa? Đám con gái kia là kỹ nữ người ta đùa bỡn ?
Từ xa xa theo sát ô tô, đợi cho tới đập chứa nước Bạch Dũng. Lục Minh phát hiện ở trên đập chứa nước, có một chiếc du thuvền nhỏ có ngọn đèn sáng trung. Xem ra ông chủ phía sau màn của đập chứa nước Bạch Dũng này thật đúng là đủ trâu bò, chiếc du thuvền tuy rằng không lớn, nhưng đem được vào đây, khẳng định cũng tốn không ít công phu đi? Lục Minh thấy, đám nữ hài tử đó xì xèo thì thầm, lên du thuyền một lượt, hưng phấn mà cười nói, hoặc là ăn cái gì đó, một đám các nàng ăn mặc, trang điểm xinh đẹp, một bộ dáng tham gia yến hội.
Du thuyền chuyển động, chậm rãi hướng bên trong chạy tới.
Một cái bóng đen bơi ở trong nước, vòng vo vài vòng, rồi lén vào sâu trong nước.
Này, đúng là ngày đó đại mãng ngày đó các nàng Giang Tiểu Lệ trong lúc vô ý phát hiện ra, Lục Minh nhìn thấy thế càng khẳng định...... Đại mãng này quả nhiên là có tác dụng đặc biệt! Nếu có người nghĩ đến vụng trộm lên thuyền, tóm lấy dây thuvền, hoặc là tránh ở chỗ nào đáy thuyền, nghĩ đến ẩn vào trong đám khách quý trên thuyền chỉ sợ cũng sẽ bị đại mãng này phát hiện đi?
Trong nước không đi được, như vậy trên bờ thì sao?
Lục Minh vừa định lén lên núi, chợt nghe thấy tiếng chó sủa.
Phòng thủ thật nghiêm mật, trong núi có chó tuần tra, trong nước lại thả đại mãng, đập chứa nước Bạch Dũng này, xem ra thật đúng là không đơn giản!
Lục Minh trong lòng bỗng nhiên hiện lên tình hình đêm cùng Cảnh Hàn dò xét nhà của Bá Đức Tra lễ Sĩ, cũng là như vậy. Bất quá, nhà của Bá Đức Tra Lễ Sĩ, chỉ dùng mấy con chó săn, nhưng là nơi này, trên mặt đất dùng chó, trong nước dùng rắn, chẳng lẽ nơi này đáng giá để canh phòng nghiêm ngặt hơn cả nhà Bá Đức Tra Lễ Sĩ sao?
Tương lén đến Trung Hoa kia, chẳng lẽ thật sự trốn ở trong chỗ này sao?
Lục Minh mỉm cười, hắn tin tưởng lần này đây, lại sẽ là một cuộc hành trình mạo hiểm kích thích có nhiều thu hoạch......
Mình ở trong nhà Bá Đức Tra Lễ Sĩ, sau khi xử lý đối phương, chiếm được vô số bảo vật, không biết sau khi xử lý việc ở trong này, sẽ nhận được cái gì đây chứ?
Chó săn cùng bảo vệ tuần tra ở trên bờ đã đến trước, Lục Minh vô thanh vô tức lặn vào trong nước.
Người khác có lẽ sẽ sợ đại mãng xà, bất quá chính mình làm sao phải sợ chứ? ở trong cổ mộ, quái mãng sừng dài to lớn tới mấy chục mét nhìn thấy mình, đều sợ tới mức vội vàng chạy trốn, con rắn ở đập chứa nước Bạch Dũng này, cùng quái mãng mà so sánh, nhiều lắm chỉ tính là một con giun mà thôi!
Tương, quái vật chín đầu trong truyền thuyết, thực lực của tên kia thật sự có khủng bố như vậy sao?
Hắn thật sự ẩn nấp ở đập chứa nước Bạch Dũng này mà bế quan luyện công?
Bày ra trước mắt mọi người, có ba dạng vật phẩm
Phía bên trái, là một mô hình máy bay chiến đấu Tiêm Nhất; ở giữa là một kiện giáp phòng hộ ngân sắc kỳ lạ; phía bên phải, là mô hình loại xe tăng mẫu màu đen. Ngoại trừ kiện giáp phòng hộ ngân sắc kia, còn lại hai cái đều là mô hình nhỏ tinh xảo. Trương lão bọn họ vừa nhìn, Lục Minh tiểu tử này thực sự là quá có lòng, bây giờ, quân đội tới lúc gấp rút cần đề cao sức mạnh công nghệ để uy hiếp kẻ xấu, bảo hộ nước nhà, hắn lại đưa tới ba loại siêu hợp kim quý giá!
Chờ khi đến gần vừa nhìn, đám Trương lão lại thất kinh, phát hiện cũng không phải là đơn giản như trong tưởng tượng của mình.
Mô hình cái máy bay chiến đấu kia mặt ngoài lấy Hỏa Cương ám hồng sắc làm chính, nhưng kỳ thực bên trong rất nhiều chỗ đều là gần như trong suốt, chứng minh Lục Minh đồng thời dùng tới cả Tinh Cương làm khung xương, chờ khi bọn hắn cầm lấy tới nhìn tỉ mỉ, phát hiện tại giữa Hỏa Cương, lại có thể còn dung hòa một tầng ngân sắc, chẳng lẽ, đây là tính khả dung chữa trị của hợp kim ký ức, chính là Thủy Cương sao ?
Hắn còn có thể đem Hỏa Cương, cùng "Thủy Cương" dung họp cùng một chỗ?
Này không thể như vậy đem khảm đơn giản như vậy, mà là dung hợp... Lục Minh hắn rốt cuộc là làm như thế nào chứ?
Lại nhìn xe tăng màu đen, phát hiện nòng pháo của nó là ám hồng sắc, mà ở chỗ bánh xích lại có thể thấy, trong đến đồng thời cũng có một tầng ngân sắc, xem ra loại Khổ Cương' cũng có thể cùng Thủy Cương kết hợp cùng một chỗ hoàn hảo.
Làm cho mọi người sợ hãi than hơn chính là bộ giáp phòng hộ ở chính giữa. Nó còn vượt xa so với trong tưởng tượng của mọi người. Hơn nữa cũng không phải bịt kín. Mặt trên tràn đầy các đôi mắt nhỏ. Toàn bộ kiện giáp phòng hộ, cũng không phải là bèn chắc như thép. Mà là dùng Tinh Cương cực mảnh cực nhỏ đan vào đi ra. Cực kỳ thần kỳ. Tầng ngân sắc bên ngoài giáp phòng hộ. Đây là Tinh Cương cùng Thủy Cương kết hợp. Khác biệt duy nhất. Là hai thứ chúng nó không cách nào đạt được cảnh giới hoàn toàn dung hợp như chiếc xe tăng kia.
Lục Minh ra hiệu bảo nam từ lãnh khốc số đem giáp phòng hộ cầm tới. Làm thí nghiệm đấu súng. Kiểm tra năng lực chống đạn một chút.
Nam tử lãnh khốc số giơ tay cầm một cái. Trên mặt lộ ra biểu tình kinh ngạc.
Bởi vì thực sự quá nhẹ...
Trên tay hắn còn dùng giáp phòng hộ kim loại trước đây. Thiếu chút nữa là làm rơi. May là hắn điều chỉnh được rất nhanh. Mới không có tuột tay. Này cũng chưa làm cho hắn kinh ngạc. Mà là khi nam tử lãnh khốc số phát hiện giáp phòng hộ ngân sắc này tại lúc mình cầm lấy thì bỗng nhiên lay động đứng lên. Đung đưa trái phải.
"Đây là mềm?" Nam tử lãnh khốc số khiếp sợ.
Hắn dùng tay một cẩm lấy, phát hiện giáp phòng hộ này quả thực gần như mềm mại như Tỏa Tử Giáp vậy, chỉ là cực nhẹ, phảng phất như không có gì.
Trương lão, Lô lão đều vây quanh, cả đám ngạc nhiên giơ tay, tới sờ cái giáp phòng hộ này, ai cũng không dám xác định đây là thực sự, trừ phi phải động thủ kiểm tra, trong lòng mới kiên định. Thực nghiệm lập tức tiến hành rồi, nam tử lãnh khốc số đem giáp phòng hộ đặt tới ngoài mười mét, mặc ở trên một hình nộm, hắn móc súng lục ra "Pằng pằng" khai hỏa, toàn bộ đạn bị chiết xạ, cái giáp phòng hộ này bình vên vô sự. Lục Minh lại ý bảo hắn thay đạn đặc biệt bắn hình nộm, Trương lão còn có chút do dự, rất sợ phá hủy cái bảo giáp này, nhưng nam tử lãnh khốc số lập tức liền chấp hành mệnh lệnh của Lục Minh.
Bang bang phanh!
Liên tiếp ba phát súng, nam tử lãnh khốc số đều bắn vào cùng một vị trí trên hình nộm.
Nhưng mà, trên giáp phòng hộ, gần như chỉ là hợp kim ký ức "Thủy Ngân" bên ngoài, mới có hơi lõm.
Tinh Cương có độ cứng gấp hai lần kim cương, tại dưới đạn đặc biệt có thể bắn xuyên thép lại có thể không chút sứt mẻ, mọi người vừa nhìn, tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy, mỗi người đều kích động vô pháp tự kiềm chế vỗ tay.
"Đầu đạn đều biến hình!" Nam tử lãnh khốc số tìm kiếm chung quanh, hắn dùng cái kìm lục tìm lên một viên đầu đạn nóng hổi, phát hiện đạn đặc biệt có thể đem bất luận cái áo chống đạn nào đều một súng xuyên thấu không gì không bắn thủng, rốt cục có khắc tinh. Mặc dù đây là súng lục bắn ra tới một giáp, nhưng trải qua đặc chế, uy lực đủ mười phần, nam tử lãnh khốc số từng dùng loại đạn này, đem một mục tiêu mặc tới ba kiện áo chống đạn một phát xuyên tim.
"Mau nhìn hình nộm xem, xem độ thương tích của nó!" Trương lão vội kêu lên.
Hình nhân đương nhiên sẽ không bị thương, nhưng thân thể của nó cũng là đồ trắc nghiệm hạng nhất. Nếu như khung xương chống đỡ nó tại dưới lực đánh vào của đạn mà bị hao tổn, như vậy chứng minh lực đạn đánh vào đủ có thể làm chấn thương người mặc giáp phòng hộ.
Rất nhiều áo chống đạn tuy rằng có lực phòng ngự rất cao, nhưng khi bị bắn vào, không cách nào tiêu trừ được lực đánh vào của đạn, tuy rằng có thể chống đạn, nhưng người mặc áo chống đạn, vẫn sẽ bị chấn thương nội tạng, đánh gãy xương sườn, đồng dạng có nguy hiểm tính mạng . Cho nên, áo chống đạn không chỉ cần có thể chống đạn, còn muốn nó phải làm tiêu tán được phần lớn lực trùng kích xuyên qua đánh vào do đạn sinh ra.
Kết quả kiểm tra. làm cho đám nhân viên khoa học kỹ thuật quốc gia ngây ngốc.
Hình nộm tại dưới sự xạ kích của đạn xuyên thép, khung xương cùng công cụ kiểm tra cùng không có hư hao, số liệu lực đánh vào phi thường nhỏ.
Cũng là nói, cái giáp phòng hộ này được thiết kế phi thường hoàn mỹ, nó thiết kế hình xoắn ốc đan vào đặc biệt, làm cho cả kiện giáp phòng hộ không chỉ mềm mại, hơn nữa có thể tiêu trừ động năng trùng kích cực lớn, lại càng sẽ không bị ảnh hưởng do chống đạn xỏ xuyên qua... Các nhân viên nghiên cứu khoa học kỹ thuật vài chục năm của công nghiệp quân sự, bỗng nhiên có loại xúc động đem nó chiếm làm của mình, đây là giáp phòng hộ trong mơ của mình a! Mình dùng kim loại đặc biệt, hợp kim chì, hợp kim thép, nhựa thủy tinh, ni lông, polime ... thiết kế mấy nghìn loại áo chống đạn, cuối cùng không có đạt được thiết kế hoàn mỹ nhất trong lòng.
Không nghĩ tới, nó ở ngay trước mắt!
Đám nhân viên công nghiệp quân sự này nhìn hướng Lục Minh thì con mắt bỗng nhiên có một loại lệ quang.
"Lại dùng đạn trái phá thử xem, tôi cảm thấv thời gian quá ngắn, thiết kế cũng chưa được tốt lắm." Lục Minh mình lại cảm thấy còn có rất nhiều chỗ cần phải sửa chữa.
"Oanh!"
Nam tử lãnh khốc số lại dùng đạn trái phá hướng về phía hình nộm nặng nề mà bắn tới một súng.
Hình nộm bay đi ra ngoài.
Lại kiểm tra số liệu, giáp phòng hộ bằng tinh cương vẫn bình yên vô sự, chỉ là hình nộm bị thương, xương sườn của nó bị chấn gãy, kết quả này. làm cho Lục Minh hơi thở dài. Có điều là đám người công nghiệp quân sự kia. lại thiếu chút nữa muốn khóc chết. Uy lực của đạn trái phá này cho dù là ngay cả voi cũng có thể đánh ngã, dùng để bắn người, vậy bằng là dùng dao mổ trâu tới giết gà kê... Hắn vừa nhìn thấy Lục Minh lắc đầu, vội vàng xông lên biện hộ cho kiện bảo bối bọc thép này: "Chờ một chút, cậu không biết, nếu viên trái phá kia bắn vào áo chống đạn bình thường sẽ thế nào, cho dù là áo chống đạn tốt nhất, đã trúng một súng này, như vậy người sẽ lập tức bị mất mạng, nhưng mà cái bảo bối này, hình nộm gần như chỉ là gãy xương sườn, cậu hiểu rõ khác biệt của hai cái chưa? Giao cho tôi đi, bộ phận bên ngoài của giáp phòng hộ bảo bối này giao cho tôi tới làm, tôi có thể tăng một ít trang bị tại bên ngoài của nó, tiến thêm một bước giảm bớt ảnh hưởng của sóng xung kích nhiệt sản sinh ra đối với nó..."
Nam tử lãnh khốc số cũng hướng về phía Lục Minh gật đầu: "Đúng vậy. nếu như chiến sĩ của chúng ta mặc nó vào, có thể tung hoành xông pha tại trong mưa bom bão đạn, không sợ hãi chỗ nào !"
Lục Minh nghe xong cũng vui vẻ.
Hắn nghĩ thầm nếu như thêm một cái mũ giáp phòng hộ nữa, một đôi giày phòng hộ nữa, như vậy, loại chiến sĩ lì lợm này mà đem tới chiến trường, đích xác sẽ làm địch nhân nghe tin đã sợ mất mật . Lục Minh vừa nghĩ lại có không ít ý kiến hay, trong lòng cũng đang không ngừng hoàn thiện thiết kế trong lòng.
Dưới lửa cháy siêu mạnh nhiệt độ cao hơn độ phun ra, giáp phòng hộ vẫn bình yên vô sự như cũ.
Nhiệt độ siêu thấp, giáp phòng hộ vẫn bình thường bất biến.
Chống Axit, kiềm ăn mòn...
Cả đám thí nghiệm xong, mọi người không hề kinh hô, cũng không ngây ngốc nữa, mà là mỗi người đểu hưng phấn ghi lại các loại số liệu phối hợp.
Cuối cùng trắc thí chịu độ ma sát mài mòn, một nhà nghiên cứu công nghiệp quân sự trực tiếp dùng cưa điện điên cuồng mà vạch trên mặt giáp phòng hộ. kết quả cưa điện bị hủy, mà Thủy Cương bên ngoài giáp phòng hộ biến hình, còn Tinh Cương bên trong không bị ảnh hướng chút nào.
Tất cả đám công nghiệp quân sự, đều dùng hết biện pháp tới "dằn vặt" kiện giáp phòng ngự bảo bối này. cuối cùng, đều không có biện pháp với nó.
Chỉ cần năm phút đồng hồ, Thủy Cương ngân sắc bên ngoài của nó sẽ khôi phục như thường, trở thành kiện giáp phòng hộ hoàn chỉnh mới tinh tựa như chưa từng có chịu qua bất cứ cái lực trùng kích gì. Trương lão lén lút đem Lục Minh kéo đến một bên, hỏi: "Tiểu tử kia, cháu làm loại trang phục phòng hộ này có mệt hay không? Một tháng có thể làm mấy món? Cháu yên tâm, cháu mệt thì cứ tùy thời nghỉ ngơi, muốn làm thì làm, chúng ta không ép cháu, cháu chỉ cần khi rỗi thì làm cho chúng ta làm, vậy đi."
"Làm những thứ kỳ thực cũng không quá mệt mỏi, cháu nghĩ..." Lục Minh nếu như chân khí đầy đủ mà nói, một ngày đêm làm mấy trăm kiện căn bản không phải vấn đề, lần đâu tiên luyện thành mới khó nhất, bây giờ có kinh nghiệm lúc trước, hắn chỉ cần đứng ở trong cự trận không ngừng mà dùng chân khí luyện chế tài liệu là được. Có điều là, Lục Minh rất sợ Trương lão mỗi ngày bảo hắn nán lại ở chồ này làm giáp phòng hộ, nên nhỏ giọng thử nói: "Mỗi khi làm một lần, cháu phỏng chừng phải nghỉ ngơi một thời gian, nếu như cung cấp những thứ ngọc thạch thủy tinh kia không có vấn đề, cứ tốt như vậy, nếu không cháu làm một trăm kiện, liền nghỉ ngơi vài ngày được chứ?"
"Được. được, cháu muốn nghỉ ngơi mấy ngàv cũng được, nghìn vạn lần đừng có mệt chết ! Còn có, cung ứng ngọc thạch thủy tinh muốn bao nhiêu có bao nhiêu, cháu nghìn vạn lần đừng có tiết kiệm!" Trương lão mừng muốn điên rồi, hắn sợ nhất tên tiểu tử này nói một ngày đêm chỉ có thể làm một kiện, không nghĩ tới hắn vừa nói đã nói có thể làm một trăm kiện, vượt quá xa kỳ vọng của hắn hơn gấp mười lần.
"Ngoại trừ giáp phòng mình thiết kế này ra, các thứ khác mà mọi người muốn làm, trước tiên làm mô hình đi, cháu đối với các mặt quân sự gì đó không hiểu rõ lắm." Lục Minh thấy thái độ của Trương lão, trong lòng hơi có chút xấu hổ, mình chính là ham chơi, làm chút chuyện cũng nghĩ tới mình nghỉ ngơi làm sao, không giống như những lão nhân này, chỉ là quan tâm thân thể của chính mình.
"Không nóng vội, không nóng vội, cháu nghỉ ngơi trước đi!" Trương lão trong lòng thật đúng là sợ Lục Minh mệt muốn chết rồi, vội vàng bảo hắn đi nghỉ ngơi.
Ngủ khoảng chừng một giờ, Lục Minh cảm thấy có chút buồn chán.
Làm cho một đoàn lão nhân bận rộn, mình lại nghỉ ngơi, thực sự có chút toát mồ hôi.
Hắn dứt khoát trở lại phòng thí nghiệm, quyết định đem nhiệm vụ hoàn thành cho sớm, mình lại chuồn về nhà cùng chúng nữ sống cuộc sống gia đình hạnh phúc yên ổn. Đám Trương lão Lô lão cũng đều biết, tiểu gia hỏa Lục Minh này không làm việc thì thôi, một khi đã làm việc công tác liền hoàn toàn không để ý tới cái gì nữa, tại trước khi đi ra ngoài, đều luôn miệng căn dặn hắn từ từ làm, đừng làm mình quá mệt.
Sau mấy giờ, Lục Minh đem hơn một trăm kiện áo giáp phòng hộ mới thiết kế luvện chế ra.
Bao gồm cả mũ giáp có kính trong suốt, áo phòng hộ liên tiếp toàn thân, gia cố thêm miếng hộ tâm phòng ngự trái tim cùng đai lưng phòng ngự , còn có thể thêm vào các trang bị, ví dụ như phòng hộ dưới đùi, bảo vệ tay, bảo vệ cổ chân, cùng với giày bảo hộ màu đồng phi thường thực dụng.
Đám Trương lão thấy vậy phát ngốc, những lão công nghiệp quân sự này nằm mơ cũng không nghĩ ra, trang phục chống đạn còn có thể thiết kế được cẩn thận tỉ mi như thế, nhân tính hóa cùng phong cách như thế!
Nam tử lãnh khốc số lén toát mồ hôi. xem ra thiếu gia là căn cứ thiết kế trang bị chiến trường trò chơi trên mạng, bằng không sẽ không có phong cách hiệp sĩ như thế!
Thiếu gia hắn sẽ không cho rằng chiến trường thực sự cùng với chơi trò chơi là giống nhau, không phải cho rằng địch nhân đều sẽ thả ma pháp chứ?
Bỗng nhiên, lại có loại tình cảm ấm áp nổi lên tới, thiếu gia hắn làm nhiều như vậy, kỳ thực không phải vì biểu hiện năng lực của hắn, mà là bảo vệ tính mạng của các chiến sĩ được tốt nhất, những thiết kế này của hắn, làm cho bất cứ một chiến sĩ nào vừa nhìn, đều sẽ cảm động sâu sắc.
"Hiện nay chỉ có thể thiết kế ba cỡ rất lớn. lớn, trung bình, nếu như tuyển ra binh sĩ có cần cỡ khác, liền báo lên số đo đi!" Lục Minh vừa nói, bọn Trương lão càng kích động, chẳng lẽ tiểu tử kia còn muốn truy cầu vừa người hoàn toàn sao? Đây là thứ bảo mệnh, không cần sảng khoái như vậy chứ? Tên tiểu tử này, thực sự là nghĩ được quá chu đáo!
"Xin mời ngài đặt tên trang bị cho từng binh sĩ tác chiến đi!" Nhân viên công nghiệp quân sự làm áo chống đạn kích động mời Lục Minh.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
"Tôi đặt tên không được tốt lắm, có lẽ là quên đi. Nếu như ông có tên hay, không bằng ông tự mình tới đặt đi!" Lục Minh nhớ rõ chính mình trước kia nghiên cứu thuốc kích phát tiềm năng đặt tên là "Ba phút hạnh phúc", làm cho chúng nữ giễu cợt hồi lâu, nói tên kia liền giống như thuốc cảm mạo, sau lại nói không nên tùy tiện đặt tên.
Nhân viên công nghiệp quân sự kia xem ra đã sớm nghĩ được tên tốt rồi. Vừa thấy Lục Minh chế tạo quên mình, mà ngay cả tên cũng không có nghĩ đến, lại đem quyền đặt tên giao cho chính mình, trong lòng không khỏi hổ thẹn đứng lên.
Hắn nhìn, bỗng nhiên, "ba" một cái kính chào theo nghi thức quân đội.
Sau đó, hắn lại mang chút chờ mong nhìn, hỏi: "Ngài cảm thấy được tên Hy Vọng thế nào? Ngoại quốc có Khải Phu Lạp, Đặc ốc Luân, Tư Phái Khắc Đặc, chúng ta cũng có "Hy Vọng"! Ý tứ này, chính là dẫn hy vọng cho người dân Trung Hoa chúng ta, có ngài, có nó, binh lính Trung Hoa chúng ta còn có hy vọng!"
"Quá khen, ngài quá khen rồi!" Lục Minh là thích nghe người khác khen ngợi, đặc biệt lão công nghiệp quân sự này khen ngợi, lại làm cho hắn cười đến híp cả mắt.
Tên được toàn thể mọi người thông qua, cuối cùng xác định xuống dưới.
Trang phục tác chiến cá nhân mới nhất của quân đội, được kêu là "Hy Vọng".
Làm xong, về đến nhà. Cùng Niếp Thanh Lam, Cảnh Hàn cùng với Nhan Mộng Li nói tới chuvện này, vẫn phi thường tự hào.
Nhan Mộng Li rất có hứng thú tham gia thiết kế. Nàng có dụng ý là giúp sửa chữa. Để cho trang phục Hy Vọng này trở nên cũng có mỹ cảm! Niếp Thanh Lam cùng với Cảnh Hàn lại nghĩ thầm phải nhận được một bộ. Tam nữ nhất tề nhằm vào kiểu dáng thiết kế hơn nửa ngày. Cuối cùng chấp nhận một loại trang phục nữ càng thêm phức tạp càng đủ mỹ cảm. Sau khi Lục Minh nhìn xong. Thiếu chút nữa toát mồ hôi chết. Bởi vì hắn trước đó vốn không có nghĩ tới loại chuyện để cho con gái ra chiến trường này.
Hiện tại nghĩ lại. Cho dù nữ binh không ra chiến trường. Như vậy thiết kế ra đưa cho các mimi trong nhà. Bảo hộ an toàn cho bản thân các nàng. Cũng là chuyện tốt.
Đặc biệt là Niếp Thanh Lam. Mỗi lần làm đại án đều có thể sẽ có nguy hiểm tới tính mạng.
Nếu như nàng có một bộ giáp mặc ở trên người. Như vậy chính mình sẽ càng yên tâm hơn...... Hơn nữa, mình lúc trước vẫn nghĩ đến luyện chế cho nàng một đôi hổ chỉ xinh đẹp để làm vũ khí công kích. Nhưng là bởi vì vấn đề tài liệu, vẫn kéo dài xuống dưới. Hiện tại không phải vừa lúc sao?
Cảnh Hàn không nói lời nào. Nhưng là từ trong đôi mắt to kia của nàng. Lục Minh nhìn ra được nàng cũng muốn có một bộ
Lục Minh nghĩ thầm nữ phi tặc này thân nhẹ như yến, võ nghệ cao cường, nếu như nàng có một đôi giầy tốt đặc biệt thoải mái, như vậy khăng định sẽ là như cá gặp nước!
"Các em chậm rãi thiết kế, anh quvết định đi đập chứa nước Bạch Dũng nhìn xem." Lục Minh trong lòng hơi động, sau khi giải quvết chuyện của Lâm Vũ Hàm xong, mơ hồ có một loại cảm giác kỳ lạ, tựa hồ ám chỉ hai tháng trước kia, sinh ra sự thay đổi nào đó. Lâm Vũ Hàm nàng bị lừa, chuyện vốn phải hơn hai tháng nàng mới có thể giải quyết, nhưng mình liền giải quyết trong một ngày, nếu như đây không phải là trùng hợp, mà là địch nhân cố ý làm ra, như vậy bọn họ khẳng định còn có thể có thủ đoạn tiếp nữa, chỉ là địch nhân tại sao phải làm như vậy chứ?
Chẳng lẽ bên trong đập chứa nước Bạch Dũng, thật là có tên Tương đang ở bế quan sao?
Hắn bế quan cần hai tháng?
Nếu như là trùng hợp, như vậy cảm ứng tâm linh kỳ quái của chính mình, lại là chuyệngì xảy ra chứ?
Lục Minh để chứng thật dự đoán trước này, gọi điện thoại cho mọi người. Phương Phỉ Uyển không có vấn đề lớn, tập đoàn Thiên Kiều không có vấn đề, Phong Đan Bạch Lộ cũng không có vấn đề, trong tay Niếp Thanh Lam không có vụ án lớn. Cảnh Hàn cũng không có được cái tin tức gì, chuyện Ngu Thanh Y bị phong tỏa vẫn còn tiếp tục, Nhan Mộng Ly cùng với Giai Giai ra vào không có ai theo dõi hoặc là giám thị......
Cả một cái thành phố Lam Hải, hiện tại tựa hồ cũng quá yên lặng.
Nhưng càng như vậy, trong lòng Lục Minh lại càng có một loại cảm giác trước khi bão táp tiến đến, hắn khẳng định có có chút chuyện phát sinh, chỉ là chính mình không biết!
Hắn thậm chí gọi điện thoại tới cả Hồng Kông, đến hỏi Trương Vân đã lâu không có liên hệ, lại đánh điện cho phía mình ở Hồng Kông, cuối cùng còn đánh điện tới nguời quản lý thuốc của chính phủ Hông Kông, phát hiện bên phía Hông Kông kia, tựa hồ có chút vấn đề, mơ hồ có mùi vị âm mưu nào đó.
Tựa hồ có một tấm lưới giăng ra ở Hồng Kông...... Chẳng lẽ, có người nghĩ đến âm mưu tới mấy loại thuốc Đế Vương, Lãnh Cung, Thanh Quan cùng với Phi Tử kia?
Hay là cái khác?
Nếu như không phải bên đập chứa nước Bạch Dũng có loại đồ vật gì đó thu hút tâm thần của Lục Minh, như vậy hắn rất muốn đi qua phía bên kia nhìn xem, việc bán thuốc bên Hồng kông ra sao.
"Muốn em cùng anh đi một chuyến không" Niếp Thanh Lam bởi vì trước đó Cảnh Hàn đi trộm cổ mộ cùng với Lục Minh, mang về vô số bảo bối, trong lòng rất là hâm mộ.
"Anh đi trước dò đường, chờ khi thăm dò được chi tiết của bọn họ, chúng ta cùng đi sau đó là giết bọn hắn không còn mảnh giáp!" Lục Minh nghĩ thầm nơi đó hơn phân nửa là một động Dâm Oa( Nhật Bản dâm), mang Niếp Thanh Lam đi tới không thích hợp, có lẽ là quyết định tự mình đi tương đối tiện hơn. Niếp Thanh Lam luôn luôn khổ luyện Đại Tướng Quân Lệnh của Lục Minh, vốn nàng cho là mình là người mạnh nhất trong chúng nữ, trừ bỏ Anh ra, không nghĩ tới từ khi đi cổ mộ trở về, Cửu Âm Tuyệt Mạch của Cảnh Hàn nàng không chỉ có tốt hơn phân nửa, hơn nữa sức chiến đấu mỗi ngày đều ở không ngừng tăng lên, ngày hôm qua còn không địch lại chính mình, hôm nay mơ hồ có thể bất phân thắng bại, điều này làm cho nàng cảm giác mười phần nguy cơ.
Nàng chờ Lục Minh xuống lầu, chạy lại đây ôm phía sau lưng của hắn làm nũng nói:"Bại hoại, người ta cũng muốn tăng sức chiến đấu lên, như lãnh mỹ nhân, đó là bất công!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêng nước nghiêng thành kia bày ra trạng thái hờn dỗi, thiếu chút nữa làm cho xương cốt của Lục Minh bị hòa tan rụng hết.
Nhất là khi thấv Lục Minh gật đầu, mặt nàng giãn ra thản nhiên cười, lại là tuyệt thế vô song.
Lục Minh cảm thấy được chính mình có thiên phú làm hôn quân, bởi vì chính mình đặc biệt hồ ly tinh mê hoặc chết người bồi cả tính mạng theo! Khó trách Trụ Vương anh minh thần võ, về sau lại biến thành hôn quân, ai chịu nổi hồ ly tinh chứ!
Trừ phi tâm địa là làm bằng sắt đá, hoặc là là một tên Đông Phương Bất Bại!
"Ba!" Niếp Thanh Lam phi nhanh hướng tới trên mặt của Lục Minh hôn nhẹ một cái, nụ hôn hời hợt ngọt ngào kia, làm cho Lục Minh đi ra một ngàn thước, vẫn cảm thấy được có chút mê man.
"Khi nào thì có thể đem tiểu hồ ly cùng với lãnh mỹ nhân đều ôm vào cùng nhau, làm băng hỏa nhị trọng thiên, vậy sẽ sướng chết a!" Lục Minh nổi lên tâm địa sói lang, thiếu chút nữa cong người, hướng lên trời trong không ánh trăng mà kêu ô một tiếng. Lục Minh đi ra khói nhà, sau khi vòng vo vài vòng, phát hiện không ai đi theo chính mình, sau đó đổi xe đi đến bến xe gần đập chứa nước Bạch Dũng, giả bộ thành du khách đến Lam Hải du ngoạn, đội kính râm, tìm một gian nhà nghỉ nhỏ ở lại
Loại nhà nghỉ nhỏ này, chỉ nhìn đầu lão nhân, căn bản không cần nhìn chứng minh thư.
Lục Minh móc ra nhoáng lên một cái, ông chủ kia cũng không nhìn, tiếp nhận tiền mặt trong tay hắn, thẳng dẫn hắn đi lên lầu.
Phòng không có thực sự tốt lắm. bất quá Lục Minh không cần, hắn lại không ngủ ở nơi này, chỉ là tìm chỗ có ban công chuồn ra đi thôi, ông chủ kia lộ ra vẻ mặt đáng khinh, ở trước khi Lục Minh đóng cửa, còn nói nhỏ:"Muốn tiểu thư hay không? Năm mươi đồng là có, bất quá cậu phải mang áo mưa, nếu không là trúng chiêu đừng trách ta. Muốn to một chút thì phải hơn một trăm đồng, khuôn mặt đẹp một chút, ít nhất hai trăm. Cón nếu cậu muốn sạch sẽ chút, hơn ba trăm! Còn có muội muội học sinh hay bằng cấp cao cũng có, bất quá ít nhất hơn ngàn, cái loại này không dễ dàng đi ra, nhưng cậu có thể yên tâm làm, không cần mang áo mưa. Cứ hướng vào mà làm là được, thế nào? Có hứng thú tìm người vui đùa một chút hay không?"
"Tôi mới vừa chơi đùa song phi, cơ hồ bị các nàng hút hết nước." Lục Minh thở dài nói:"Tôi chỉ nghĩ đến hảo hảo ngủ một giấc, ông chủ, cho ông hai trăm, đừng cho người làm phiền đến tôi!"
"truyenfull.vnh đệ, chú ý thân thể a, chơi thì chơi, có khi chơi được quá cũng không phải chuyện tốt!" Chủ nhà nghỉ thu tiền, nở nụ cười dâm đãng đi xuống lầu.
"......" Lục Minh nghe xong cười âm u, thuận tay đóng cửa, khóa thêm vài đạo xích, rút cả dây điện thoại ra.
Đổi qua trang phục đi đêm, lặng lẽ chuồn ra từ ban công.
Chuyển qua ngõ tắt nhỏ âm u, lẻn vào bóng tối trong núi, hướng đập chứa nước Bạch Dũng, một đường chạy gấp tới.
Ngẫu nhiên, thấy có ô tô ở bên trong đập chứa nước Bạch Dũng đi ra. Lục Minh dùng kính nhìn ban đêm vừa thấy, phát hiện người ngồi bên trong không giống như là du khách đi câu, lại cảm thấy nghi hoặc, muộn như vậy rồi, bên trong làm sao có nhiều người ngồi xe đi ra như vậy chứ? Hơn nữa những người này cũng kỳ quái, tuổi cũng không lớn, đều là nam tử tuổi trẻ...... Khách câu bình thường đều là lão nhân chiếm đa số, trong mấy chiếc xe kia, lại không có một lão nhân nào, cũng không có thấy cái đồ đi câu cùng với dụng cụ bắt cá gì. Vậy chứng minh những người này cũng không phải câu cá, phải là người từ khu khách quý bên trong đập chứa nước Bạch Dũng đi ra tới
Lục Minh cố ý đi dọc theo ven đường, đi thẳng một hồi.
Phía sau lại có mấy chiếc ô tô nhỏ tiến vào, Lục Minh ẩn núp ở ven đường phát hiện, người đi vào rất kỳ quái, đều là nữ hài tử tuổi trẻ, trừ bỏ lái xe ngoài ra, cơ hồ không có nam tử.
Tại sao đi ra ngoài chính là nam tử, vào lại là nữ hài tử?
Chẳng lẽ khu khách quý bên trong đập chứa nước Bạch Dũng kia thật đúng là một cái động dâm oa? Đám con gái kia là kỹ nữ người ta đùa bỡn ?
Từ xa xa theo sát ô tô, đợi cho tới đập chứa nước Bạch Dũng. Lục Minh phát hiện ở trên đập chứa nước, có một chiếc du thuvền nhỏ có ngọn đèn sáng trung. Xem ra ông chủ phía sau màn của đập chứa nước Bạch Dũng này thật đúng là đủ trâu bò, chiếc du thuvền tuy rằng không lớn, nhưng đem được vào đây, khẳng định cũng tốn không ít công phu đi? Lục Minh thấy, đám nữ hài tử đó xì xèo thì thầm, lên du thuyền một lượt, hưng phấn mà cười nói, hoặc là ăn cái gì đó, một đám các nàng ăn mặc, trang điểm xinh đẹp, một bộ dáng tham gia yến hội.
Du thuyền chuyển động, chậm rãi hướng bên trong chạy tới.
Một cái bóng đen bơi ở trong nước, vòng vo vài vòng, rồi lén vào sâu trong nước.
Này, đúng là ngày đó đại mãng ngày đó các nàng Giang Tiểu Lệ trong lúc vô ý phát hiện ra, Lục Minh nhìn thấy thế càng khẳng định...... Đại mãng này quả nhiên là có tác dụng đặc biệt! Nếu có người nghĩ đến vụng trộm lên thuyền, tóm lấy dây thuvền, hoặc là tránh ở chỗ nào đáy thuyền, nghĩ đến ẩn vào trong đám khách quý trên thuyền chỉ sợ cũng sẽ bị đại mãng này phát hiện đi?
Trong nước không đi được, như vậy trên bờ thì sao?
Lục Minh vừa định lén lên núi, chợt nghe thấy tiếng chó sủa.
Phòng thủ thật nghiêm mật, trong núi có chó tuần tra, trong nước lại thả đại mãng, đập chứa nước Bạch Dũng này, xem ra thật đúng là không đơn giản!
Lục Minh trong lòng bỗng nhiên hiện lên tình hình đêm cùng Cảnh Hàn dò xét nhà của Bá Đức Tra lễ Sĩ, cũng là như vậy. Bất quá, nhà của Bá Đức Tra Lễ Sĩ, chỉ dùng mấy con chó săn, nhưng là nơi này, trên mặt đất dùng chó, trong nước dùng rắn, chẳng lẽ nơi này đáng giá để canh phòng nghiêm ngặt hơn cả nhà Bá Đức Tra Lễ Sĩ sao?
Tương lén đến Trung Hoa kia, chẳng lẽ thật sự trốn ở trong chỗ này sao?
Lục Minh mỉm cười, hắn tin tưởng lần này đây, lại sẽ là một cuộc hành trình mạo hiểm kích thích có nhiều thu hoạch......
Mình ở trong nhà Bá Đức Tra Lễ Sĩ, sau khi xử lý đối phương, chiếm được vô số bảo vật, không biết sau khi xử lý việc ở trong này, sẽ nhận được cái gì đây chứ?
Chó săn cùng bảo vệ tuần tra ở trên bờ đã đến trước, Lục Minh vô thanh vô tức lặn vào trong nước.
Người khác có lẽ sẽ sợ đại mãng xà, bất quá chính mình làm sao phải sợ chứ? ở trong cổ mộ, quái mãng sừng dài to lớn tới mấy chục mét nhìn thấy mình, đều sợ tới mức vội vàng chạy trốn, con rắn ở đập chứa nước Bạch Dũng này, cùng quái mãng mà so sánh, nhiều lắm chỉ tính là một con giun mà thôi!
Tương, quái vật chín đầu trong truyền thuyết, thực lực của tên kia thật sự có khủng bố như vậy sao?
Hắn thật sự ẩn nấp ở đập chứa nước Bạch Dũng này mà bế quan luyện công?