Hạ Linh đang ở dùng nước nóng tắm, ở trong làn nhiệt khí bốc hơi, một đôi bàn tay to kéo tới đầu nàng. Tên đại phôi đản này, làm sao hắn mở cửa vào được chứ? Trời, trốn không thoát cái này......Hạ Linh bị Lục Minh ôm một cái, cả người yếu đuối ngã vào trong lòng hắn, bất quá khi hắn cúi đầu xuống hôn, lại vội vàng ngăn trở, nhỏ giọng cầu xin nói:“Đáp ứng tôi không làm cái kia, được không? Chỉ cần cậu đáp ứng, tôi đây liền giúp cậu chà xát lưng, được không?” Nàng biết tên bại hoại này một khi sắc tâm nổi lên, thò tay chân ra sờ soạng một phen là không thiếu được, vừa rồi cũng bị hắn khi dễ , bây giờ phỏng chừng không trốn thoát, chỉ là một cửa cuối cùng như thế nào cùng phải bảo vệ được! “Vừa rồi Thanh Y ở đó, kỳ thật tôi cũng có chút khẩn trương, cho nên không vào được cảnh giới linh đài huyền diệu chi cảnh.” Lục Minh khẽ hôn xuống làm mỹ nhân xấu hổ đến đỏ bừng mặt, liếm vành tai của nàng hỏi:“Chị có muốn thử lại hay không, chị buông ra một chút, sau đó tôi dùng tay ấn lên đỉnh đầu chị.” Hạ Linh nghe xong, khẽ cáu liếc nhìn hắn. Lần đầu tiên có Thanh Y bên người, đều dùng miệng mút vào cho hắn, bây giờ sao còn có thể cự tuyệt, tên bại hoại này chính là thích khi dễ người ta! Nàng mang chút kích động khẽ ngồi xổm xuống, tay nhỏ bé nhẹ nhàng cầm lấy cái thứ dâng trào kia của hắn, hơi hơi mở ra môi anh đào, cố sức đem quái vật lớn kia mút đi vào...... Không thể tưởng được lần đầu tiên còn chưa có làm cái kia, đã dùng miệng mút vào cho hắn, Hạ Linh càng nghĩ càng ngượng ngùng, lập tức lửa nóng dấy lên. căn cứ theo bản năng, nhẹ nhàng mút vào. Tiểu đóa hoa phía dưới đang run rẩy, mật hoa rất hiếm có dũng mãnh tiến ra, chảy đến đáy mông, nhỏ giọt......May mắn hắn không biết, nếu không, nhát định sẽ giễu cợt chính mình đi! Hạ Linh ở trong lúc tình cảm mãnh liệt, vụng trộm liếc mắt nhìn Lục Minh một cái. Nhìn xem tên bại hoại này có phải thích thật sự hay không. Vừa nhìn, lại phát hiện hai tròng mắt hắn có kim quang ngưng tụ. Long văn ở hai tay cũng có kim quang hiện lên. Tựa hồ thực sự có thể đi như vậy! Trong lòng vui mừng, cái miệng nhỏ nhắn không khỏi ra sức phun ra nuốt vào lên...... Đỉnh đầu. Hai tay Lục Minh biến ảo Mật Tông Cửu Đại Luân Ấn. Không tiếng động trầm uống. Tâm hồn một lần nữa bị hắn chấn động. Đỉnh đầu giống như bị mở ra. Từng đạo chân khí nóng theo hình xoắn ốc dội xuống. Ở trong nháy mắt thân thể Hạ Linh không bị khống chế. Nàng nhìn thấy, ở mi tâm của Lục Minh có một đoàn hào quang nhanh chóng đập xuống, lao thẳng tới đỉnh đầu mà đến. Giống như rồng. Nhưng không kịp thấy rõ ràng. Liền cảm thấy nó phá thể mà chui vào. Bên trong óc Lục Minh, thanh âm thần bí lại vang lên một lần nữa. Một đoàn tri thức xa lạ nở ra. Làm cho Lục Minh lập tức hiểu ra được đây là quá trình truyền thừa huyết mạch độc đáo của Hạ Linh. Trong thế giới tinh thần của Hạ Linh, giờ phút này một mảnh trống không. Hai người đều có thể cảm ứng được sự tồn tại của tinh thần đối phương, thậm chí có thể liên hệ mỏng manh cùng một chỗ, nhưng không thể chủ động tới gần. Tựa hồ bị cái gì đó ngăn trở. Khi Lục Minh cố gắng nghĩ đến thăm dò, vô số hình ảnh như mảnh nhỏ lại bay tới, chỉ là trong nháy mắt, bị quang mang hình rồng đột nhiên xuất hiện xuyên thấu. Quang mang hình rồng kia không tiếng động rít gào, Lục Minh cùng với Hạ Linh đều cảm thấy tâm hồn câu chấn, trở ngại kia tựa hồ cũng bị làm vỡ nát. Vào lúc tinh thần của Lục Minh cùng với Hạ Linh tiếp cận, một nữ tử trên người phát ra thất thải quang mang với thân pháp tuyệt vời bay ra. Khi nàng tiếp cận quang mang hình rồng kia, lại biến thành một con chim nhỏ kỳ lạ xinh đẹp...... Lục Minh cùng với Hạ Linh nhìn thấy, đều lộ vẻ ngạc nhiên. Này đại biểu cho cái gì? Thanh âm thần bí không tiếng động vang lên ở trong đầu Lục Minh:“Một phần vạn viễn cổ huyết mạch, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả thứ mười lăm, nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch là “Tinh Vệ”. Trước khi làm tỉnh lại ‘Tinh Vệ huyết mạch’, phải làm tỉnh lại cận cổ huyết mạch.” Lục Minh nghe xong vừa mừng vừa sợ, Tinh Vệ, chẳng lẽ là con chim nhỏ là Tinh Vệ lấp biển kia? Trong truyền thuyết, tinh vệ là nữ nhân của Viêm Đế, bởi vì đến Đông hải du ngoạn, bị chết đuối ở biển rộng, biến thành một con Tinh Vệ Điểu. Tinh Vệ Điểu này mỗi ngày thu gom nhánh cây cùng với hòn đá, quyết tâm lấp bằng Đông hải......Cho nên, văn minh Trung Hoa còn có truyền thuyết ‘Tinh Vệ lấp biển’! Nếu như là trước đây, Lục Minh nhìn thấy chỉ là cười, hiện đại cũng không có chim Tinh Vệ Điểu gì, cũng không có con chim nhỏ nào tha nhánh cây hòn đá đem Đông Hài lấp bằng được, một ít chuyên gia còn lớn hơn buông quyết từ, nói tinh vệ điểu kỳ thật chính là quân hạm điểu, nói cổ nhân ngu xuẩn, thấy quân hạm điểu cướp đoạt nhánh cây cùng với hòn đá nhỏ của hải điểu, ở trong quá trình tranh đấu, nhánh cây cung với hòn đá rơi vào biển, đã nghĩ ra chuyện xưa Tinh Vệ lấp biển. Lục Minh đối với lời các chuyên gia bình luận kia, từ trước đến nay đều là khinh bỉ coi thường. Bây giờ lại thông qua Hà Xa Tri Bàn chiếm được tin tức, phát hiện nhân vật Tinh Vệ trong truyền thuyết này. thật sự đã từng tồn tại còn giống như là tổ tiên của Hạ Linh? Hơn nữa còn là nhân vật đại biểu cho huyết mạch kinh khủng nhất trong này, thậm chí toàn bộ viễn cổ huyết mạch, đều mệnh danh là ‘Tinh vệ huyết mạch’! Nếu như các chuyên gia biết lời bọn họ là tự đại ngu si bao nhiêu, không biết có thể hổ thẹn đập đầu chết hay không? Bất quá, cũng khó trách, chuyên gia ở trong nước, rất nhiều người đều cho rằng rồng là không tồn tại, thậm chí thậm chí cho rằng rồng chính là heo cổ đại! Loại này quan điểm dùng mông nghĩ ra để lấy lòng người nước ngoài này, thật sự là làm cho người ta không nói được lời nào, thậm chí còn có thể trở thành bằng chứng để chuyên gia lừa tiền, càng làm cho người ta không nói được lời nào nữa! “Cậu làm sao thế?” Hạ Linh phát hiện, bên trong con mắt Lục Minh đã tán đi hết kim sắc, khôi phục con ngươi đen trắng rõ ràng như lúc đầu, hắn còn đang nhập thần suy nghĩ cái gì đó. “Không có việc gì, tôi đang suy nghĩ một ít thứ..... Hạ Linh, có lẽ chị không tin. nhưng là, tôi có thể nói cho chị biết, ẩn trong cơ thể chị có một phần vạn viễn cổ huyết mạch, tên là Tinh Vệ huyết mạch, nhân vật Tinh Vệ lấp biển trong truyền thuyết, chính là tổ tiên của chị, hơn nữa, nàng ở thời đại viễn cổ, ở trong các huyết mạch, là ưu tú nhất Lục Minh nghĩ đến Hạ Linh sẽ không tin tưởng lời nói của mình, không nghĩ tới, Hạ Linh gật đầu lia lịa, vô cùng vui mừng. Đi lên, ôm lấy Lục Minh cao hứng lớn tiếng kêu lên:“Thật sự? Tôi vừa rồi cũng nhìn thấy, một nữ tử trên người lóe ra thất thải quang mang, nàng biến thành một con chim nhỏ xinh đẹp!” Lục Minh lúc này mới biết được, nguyên lai ở trong thế giới tinh thần, Hạ Linh cùng mình thấy cái gì đó, là hoàn toàn giống nhau. Bất quá như vậy cũng tốt, đỡ cho mình phải lao lực giải thích. Hạ Linh ôm Lục Minh điên cuồng hôn lên mặt của hắn, cuối cùng kích động phát tiết một chút, lại hỏi :“Tinh Vệ huyết mạch có ích lợi gì? Tôi lấy được có thể bay hay không?" “Không biết!” Lục Minh đổ mồ hôi:“Tôi chỉ biết chị có viễn cổ Tinh Vệ huyết mạch, về phần huyết mạch này có ích lợi gì, còn phải để xem tôi có thể điều tra đi ra hay không. Còn nữa, tôi không có biện pháp giúp chị lập tức làm tỉnh lại Tinh Vệ huyết mạch, bởi vì chị còn phải làm tỉnh lại cận cổ huyết mạch......Cận cổ huyết mạch, bởi vì lúc trước sóng não gián đoạn, tôi không biết cận cổ huyết mạch là cái gì......” “Không quan hệ, tôi có thể có là được!” Hạ Linh kích động nhảy dựng lên hoan hô, nàng khẽ lay động, thân hình như tuyết giống như ngọc, Lục Minh nhìn thấy khẽ nuốt nước bọt. Hạ Linh bỗng nhiên mở cửa, lặp tức lao ra đi. Lục Minh đang muốn ôm nàng thân thiết một cái, thấy nàng thân thể trần truồng chạy ra đi, không khỏi ngạc nhiên, nàng lại muốn làm cái gì? Chạy đến bên ngoài cửa phòng, nàng lại đi vòng vèo trở về, lấy ga trải trên giường bao quanh thân thể, lại hướng về phía Lục Minh đang trợn mắt há hốc mồm nói:“Chờ đó, tôi mang Thanh Y đến, cậu cũng giúp nàng nhìn xem. nàng là cái huyết mạch gì! Bất kể như thế nào, nhất định phải tra được......Nàng nhất định có!” Trong chốc lát, Ngu Thanh Y vẻ mặt đỏ bừng bị Hạ Linh kéo đến đây. Nàng sống chết cũng không chịu tiến vào phòng tắm, cuối cùng Hạ Linh nghĩ được một biện pháp, để Lục Minh giơ một bàn tay đi ra ngoài cửa, đến đỉnh đầu của nàng. Để tiến vào trạng thái linh đài huyền diệu tra xét. Hạ Linh vì để Lục Minh kiểm tra ra viễn cổ huyết mạch của Ngu Thanh Y, so với vừa rồi điều tra chính mình, càng thêm dùng lực phun nuốt, dùng hết các cách mà nàng có khả năng nghĩ đến, ngọc thủ, cái miệng nhỏ nhắn,..., quả thực làm Lục Minh ngạc nhiên, nghĩ không ra Hạ Linh này một khi tình cảm mãnh liệt lên, lại không kém cỏi chút nào so với Hoắc Vấn Dung, đồng dạng phi thường muốn chết. “......” Hạ Linh không có mở miệng thúc giục, nhung là nàng một bên dùng lực phun ra nuốt vào, vẫn nhìn Lục Minh, hy vọng có thể rất nhanh thấy hắn tiến vào trạng thái linh đài huyền diệu. Hành động này của nàng, ở trong mắt của Lục Minh là phi thường hấp dẫn, quả thực là mê chết người! Thân thể Ngu Thanh Y khẽ run, nàng đương nhiên có thể nghe thấy một chút thanh âm, trong lòng cực kỳ tò mò. Chỉ là quá mức ngượng ngùng, không dám thò vào nhìn. Rốt cục, Lục Minh đánh ra Đại Thủ Ấn, trầm uống, long văn trên người sáng bóng lóng lánh huy hoàng, cùng Hạ Linh lúc trước giống nhau, Ngu Thanh Y cũng đã trải qua quá trình chân khí dội xuống tuyệt vời! Trong đầu Lục Minh, lại có tin tức thần bí dần hiện ra : mở ra thế giới tinh thần người khác phái, mục tiêu có một phần ngàn vạn áo cổ sáng thế huyết mạch, một phần trăm vạn thái cổ huyết mạch, một phần mười vạn thượng cổ huyết mạch, ba phần vạn viễn cổ huyết mạch, chín phần ngàn cận cổ huyết mạch, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả là......Đồng dạng có nữ tử anh khí cầm kiếm thoáng hiện, ở sau khi quang mang hình rồng biến mất......Lục Minh biết được tên của nàng, đây là một nhân vật lịch sử. niềm kiêu ngạo của Trung Hoa, anh hùng trong khăn trùm: Hoa Mộc Lan! Bất quá, hình ảnh cũng không có biến mất, còn không ngừng lóe ra. Có chút hình ảnh cùng địa danh, Lục Minh nhận ra, có chút lại hoàn toàn không biết, xem ra những cái này đều là từ tổ tiên cường giả của Hạ Linh cùng với Ngu Thanh Y. “Bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh thứ một trăm sáu mươi hai, nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch ‘“Hoa Mộc Lan”. Làm tỉnh lại huyết mạch Hoa Mộc Lan, mục tiêu cần tiến thêm một bước thăng hoa tinh thuần thể chất cùng với tinh thần, cần ít nhất sáu nghi thức làm thức tỉnh......” Lục Minh vốn cho là mình có thể tiếp dùng biện pháp gì đó đem "huyết mạch Hoa Mộc Lan" trong cơ thể Ngu Thanh Y làm tỉnh lại, không nghĩ tới, còn cần cái nghi thức làm thức tỉnh gì đó, toát mồ hôi, mình căn bản không hiểu phương pháp này a! Bên kia, Ngu Thanh Y cùng với Hạ Linh cũng cộng đồng cảm ứng được hình ảnh, phi thường kích động, các nàng cố gắng nhẫn nại , không cho mình vui mừng kêu lên điên cuồng, để tránh ảnh hưởng tới Lục Minh. Cùng nữ tử Tinh Vệ thất thải của Hạ Linh tương tự, trong thế giới tinh thần của Ngu Thanh Y cũng đồng dạng hiện lên một thất thải nữ tử, chỉ là nàng không có hóa thành chim nhỏ! Lại một đoàn tin tức tràn ra:“ Ba phần vạn viễn cổ huyết mạch, đánh giá loại ưu, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả cùng sở hữu thứ mười bảy nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch là “Dao Cơ”. Trước khi làm tỉnh lại “Dao Cơ huyết mạch” cần phải thức tỉnh lại cận cổ huyết mạch. “ Nếu như Hạ Linh cùng Ngu Thanh Y đều có loại huyết mạch này, như vậy đều là hậu nhân của Viêm Đế. Nhưng là, tại sao viễn cổ huyết mạch cùng với cận cổ huyết mạch so với Hạ Linh đều cao hơn nhiều như vậy chứ? Nàng trả lại cho bình trước tốt đẹp. nàng rốt cuộc là người nào chứ? Làm sao lão yêu quái cùng với Hạ Linh, cũng chỉ là bảo tiêu của nàng? Chẳng lẽ Ngu mỹ nhân này, còn có cái thân phận đặc thù gì sao? Nàng sẽ không giống như Nhan Mộng Ly, đều là hậu nhân của gia tộc ngàn năm chứ? Thân phận của Ngu Thanh Y rốt cuộc là cái gì, Lục Minh hiếu kỳ hỏi, nàng cùng Hạ Linh mỉm cười không đáp. Chỉ là nói đến lúc khẳng định sẽ nói, cũng học theo ôn Hinh phu nhân ậm ờ như vậy, càng làm cho Lục Minh nổi lên lòng hiếu kỳ. Đổi lại trước đây, hắn khẳng định sẽ không để ý như vậy, nhưng mà tại sau khi do thám biết được viễn cổ huyết mạch của Hạ Linh, Ngu Thanh Y phân biệt là 'Tinh Vệ' cùng 'Dao Cơ', Lục Minh đương nhiên rõ ràng hai người bọn họ căn bản không có khả năng là xuất thân gia đình bình thường, hơn nữa phía sau các nàng còn có một lão yêu quái. Hai nàng sau khi biết chính mình có hai chủng viễn cổ huyết mạch Tinh Vệ cùng Dao Cơ, lòng tự tin nhất thời tăng nhiều, hơn nữa phiền muộn trước đó một quét tan biến. Các nàng vui mừng, cuối cùng nhất tề thay y phục, quyết định tự mình xuống bếp, liên thủ làm bữa tiệc lớn khao Lục Minh. "Các người không phải vui vẻ quá sớm chứ? Tôi căn bản không biết cái nghi thức tỉnh lại gì, hơn nữa rất có khả năng không phải tôi là "Thức Tinh Giả" viễn cổ huyết mạch Lục Minh không nhịn được đùa các nàng hai câu. "Anh có đúng là thức tỉnh giả hay không, là do chúng ta định đoạt, chúng ta nói là anh, thì chính là anh!" Giọng nói Ngu Thanh Y vui mừng không nghe ra một tia dã man, trái lại hiện ra vài phần tự tin, đây là lần đầu tiên từ khi bị phong tỏa tới nay. nàng cười được hài lòng nhất vui vẻ nhất như thế. Tuyệt thế kiều nhan, thấy vậy Lục Minh trong lòng khẽ nhúc nhích, nếu như quên đi thân phận Đại Minh tinh của nàng, Ngu mỹ nhân này trái lại cũng không tồi, bất luận hình dạng cùng thân thể. tính, tình đều là loại tốt nhất, xem ra chỉ có hai nàng Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn có tu luyện võ công, mới có thể tại trên khí chất thắng hơn một chút. Mà ở trên dung mạo, tất cả mọi người cân sức ngang tài, các nàng đều có vẻ đẹp xuất sắc. Sau khi trải qua chuyện viễn cổ huyết mạch này, quan hệ của Ngu Thanh Y cùng Hạ Linh cùng Lục Minh tiến nhanh. Hai người các nàng cũng không giống như trước bận tâm mặt mũi của đối phương mà không dám chủ động như vậy nữa. Sau khi cởi ra nút thắt trong lòng, hai người càng thêm hòa hợp. Làm việc đồng lòng, lại không lo lắng. Đặc biệt là ngự tỷ Hạ Linh này. Nàng lúc đầu muốn yêu lại không dám yêu. Cùng Lục Minh âm thầm... Mặt ngoài chống cự. Trong lòng lại mừng thầm. Bây giờ đều dùng cái miệng nhỏ nhắn giúp cho Lục Minh hoan hảo. Nàng buông bỏ hết rụt rè cùng cố kỵ trong lòng trước đây. Mặc dù tại trước mặt Ngu Thanh Y còn không có hoàn toàn buông bỏ. Nhưng khi chỉ có hai người ở chung thì ví dụ như khi nàng bưng thức ăn bị hắn đánh lén ôm một cái. Không còn cái loại cố hết sức giãy dụa như trước đây nữa. Chỉ là khẽ cáu liếc mắt nhìn hắn. Đem hắn địa móng vuốt sói nhẹ nhàng giật lại. "Ăn. Đừng hồ đồ. Đem mọi thứ đều quên mất!" Hạ Linh vừa nhìn Lục Minh lấy từ trong bao công văn, rút ra rất nhiều ảnh khoả thân của minh tinh thì vội vàng đem những thứ dễ dẫn dụ tính sói này tịch thu hết. "Cái gì em cũng không có thấy!" Ngu Thanh Y bưng thức ăn đi ra thì thấy Lục Minh đang giơ tay sờ hương đồn của Hạ Linh. Cười trộm nói. "Tiểu tử này vô phép vô thiên. Chị phải cho hắn chút giáo huấn. Cậu nói cái gì? Tôi mặc váy chính là phạm tội làm người mê mẩn ? Cậu đây là ngụy biện cái gì!" Hạ Linh vừa nghe Lục Minh nói sạo. Khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ lên. Không nói tới làm trò trước mặt Thanh Y . Còn ác nhân cáo trạng trước. Tiểu tử này quá ghê tởm. Lần sau. Nếu không cần thì không cho hắn sảng khoái Thật tức quá! "Tôi sai rồi, thỉnh cầu hạ tỷ tâm địa thiện lương tha thứ cho tôi!" Lục Minh đầy mặt thành ý đưa cho Hạ Linh chén nhỏ có một khối mông gà. "Đây là thái độ nhận sai của cậu?" Hạ Linh cảm thấy tiểu tử này quả thực muốn tìm đánh. "A, chị không thích cái mông gà sao?" Lục Minh giả ra bộ dạng rất kinh ngạc. "Chỉ bằng cái dạng giả ngu này, anh có thể đóng phim đó!" Ngu Thanh Y vừa nói, Lục Minh trái lại lo lắng câu dẫn ra chuyện thương tâm của nàng, có điều là Ngu Thanh Y cười: "Tôi bởi vì tên bại hoại anh làm liên lụy, hơn nữa số mình không may, bị người phong tỏa, anh phải nghĩ biện pháp nâng đỡ tôi! Người khác không mời tôi đóng phim, anh phải mời tôi, người khác không mời tôi quay MTV, anh phải quay giúp tôi... "Mỹ nhân, nguyện vọng của nàng nhiều như vậy, ta không phải thần, không cách nào nhất nhất thực hiện, tối đa là ta có thể đem khối trứng gà rán này ăn tươi!" Lục Minh tuy rằng trong miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại âm thầm dự định, nếu như có thể, hắn thật đúng là muốn đền bù một chút đối với Ngu Thanh Y. Tuy nói nàng là bởi vì mỹ mạo mà gây lên thân, nhưng mà tuyệt đối là bởi vì mình mà bị đả kích, không cách nào hả giận, mới trả thù tại trên người nàng. Chỉ bằng điểm này, mình phải cho Ngu mỹ nhân này một ít bồi thường. Trong nước không quay được, có thể đi đến Hồng Kông đi, ở nơi đó, là trong phạm vi thế lực của mình, chỉ cần mình sử dụng thân phận Công Phu Tiểu Tử, như vậy đăng cao hô một cái, tùy tiện có thể làm rất nhiều chuyện. Trước đó Tiểu Văn cũng cùng mình nói qua, bảo mình cho làm minh tinh, bây giờ hắn không đề cập tới, phỏng chừng là sợ bại lộ ra thân phận của mình đi! Nếu như tới Hồng Kông bên kia rồi, còn muốn có thể cho hắn làm một sự tình, ví dụ như mtv cùng quay phim, này có chút mới, lại một mực nghiên cứu, có nhân tài như vậy mà không cần, thực sự quá lãng phí! Ăn xong cơm tối, Lục Minh nhận được điện thoại của Niếp Thanh Lam. Thanh âm của nàng mang theo một chút ngưng trọng: "Lục Minh, anh lập tức tới căn cứ quân sự đi." Nam tử lãnh khốc số 2 đã lái xe tới phía dưới Nhân Như Các, Thính Tùng Sơn Trang chờ Lục Minh, Ngu Thanh Y cùng Hạ Linh vừa nghe có chuyện quan trọng, đương nhiên sẽ không ngăn cản Lục Minh, mỗi người ôm một bên cánh tay, ba ba lại hôn hai cái, tiễn hắn ra cửa. Hạ Linh sửa lại thái độ trước đây, nhỏ giọng căn dặn Lục Minh phải cẩn thận, thẹn thùng nhưng lại có chút giống người vợ nhỏ Giai Giai kia. Dưới lầu, Lục Minh gặp phải lão yêu quái, lão gia hỏa này cái gì cũng chưa nói, chỉ là vươn một cánh tay già cỗi tới. Lục Minh rất muốn nhổ một ngụm nước bọt lên tay kia, cuối cùng vẫn là nhẫn nại xuống tới, người này không dễ chọc, Thập Bát Khổ Địa Ngục của mình sắp đột phá tầng hai, một mình đấu hắn cũng không trễ tạm thời lại làm cho hắn "khi dễ" hai ngày. Móc ra hai khỏa Tiểu Phản Lão Hoàn Đồng Đan cùng hai khỏa Tiểu Tục Mệnh Hoàn Hồn Đan, thấy lão gia hoả này còn đang giơ tay tới, thở phì phì ném hai khỏa 'Sinh Hóa Đan' tới. Lão yêu quái còn không dừng tay, dùng mồm cướp đoạt nói: "Tiểu tử, ta còn chưa uống qua 'Ngũ Hành Ngưng Mặc Thang" cùng "Ngân Long Bạch Ngọc Thang", lấy ra làm cho lão đầu ta thử xem trước đi!" "Kháo, ngươi nghĩ rằng ta là đại phú ông a!" Lục Minh quyết định không cho, lão nhân này cũng quá khi dễ người! "Lần sau đừng nhờ ta làm việc!" Lão yêu quái hừ nhẹ một tiếng. "Ai nha, này không phải lão tiền bối sao? Ngày hôm nay thời tiết thật tốt!" Lục Minh vừa nghe, mình sau này khẳng định phải có việc cầu lão gia hỏa này, nhiều thứ như vậy đều cho, hai cái thang thì tính cái gì. trước làm cho lão gia hỏa này ăn uống no đủ, sau đó giống như sai cu li sai sử hắn. Lục Minh nghĩ như vậy lại còn. cảm thấy mình chính là buôn bán lời, ăn nho nhỏ, ngày sau sẽ có hồi báo lớn, nhất thời rắt thống khoái mà xuất ra hai bình thang nóng hầm hập, hướng vào trong tay lão yêu quái ném một cái: "Đây là vãn bối hiếu kính lão gia ngài, từ từ dùng, được rồi, ta ở đây còn có xiên thịt quay hương cay, ngài cứ từ từ dùng!" Dứt lời, lại ném tới bốn năm xiên thịt quay.
Cả đời Hạ Linh cho tới bây giờ còn chưa có gặp qua khó khăn như vậy. Này thực sự là cảm thấy quá khó xử!
Mình đương nhiên cũng mong muốn giúp hắn. Phàm là hành động hữu ích đối với hắn. Mình cũng không sẽ cự tuyệt. Chỉ là, trong lòng mình xấu hổ quá mức. Làm sao có thể làm trò cỡi quần áo trước mặt hắn chứ? Hơn nữa hắn còn muốn quan sát tỉ mỉ thân thể của mình... Có điều là. Bởi vì do dự trước đó. Bỏ lỡ cơ hội. Lúc này đây, Hạ Linh không có khả năng lại do dự nhiều lần. Làm mất đi cơ hội nữa.
Nàng cắn môi anh đào một cái. Đem thân thể di chuyển qua.
Dùng tốc độ nhanh nhất đem y phục cởi ra. Mà bởi vì động tác cởi áo ngực quá mạnh nên quả lê tuyết trắng run rẩy. Nụ hồng đong đưa. Hạ Linh trong lòng càng xấu hổ không sao kìm nổi.
Hạ Linh giơ tay tới quần lót. Hơi do dự một chút. Quay đầu lại nhìn Lục Minh. Nếu như trên người còn có thể bảo lưu lại cái vật nhỏ này. Như vậy còn có thể hơi che đi ngượng ngùng trong lòng. Nàng vừa quay đầu lại. Thấy hai tay Lục Minh như vàng, rất nhanh, kết thành Mật Tông Đại Thủ Ấn. Cuối cùng không tiếng động rống lên một tiếng. Hạ Linh cảm thấy đỉnh đầu tựa hồ bị cái gì đó rót xuống. Có một cổ nhiệt lưu chảy xuống theo hình xoắn Ốc. Cảm giác toàn thân đều như được trải qua tẩy rửa giống nhau. Thoải mái vô cùng. Đại Thủ Ấn của Lục Minh hình thành Bảo Bình Ấn cuối cùng. Đặt tại trên đỉnh trán của Hạ Linh...
Trong đầu, có loại cảm giác thần kỳ. Tựa hồ bị một loại thần bí lực lượng nào đó mở ra.
Trong thế giới tâm linh cũng thoáng hiện lên bức tranh vô cùng cao lớn, như núi Thái Sơn của hắn.
Hạ Linh không hề cảm thấy ngượng ngùng. Chỉ có một loại hạnh phúc phiêu phiêu. Từ đáy lòng tựa hồ có thể nghe được tiếng kêu gọi của hắn. Rất muốn trả lời một tiếng. Lại phát hiện cả người mình lại không thể nhúc nhích một chút nào. Liền ngay cả tư tưởng, cũng biến thành thong thả.
Chân khí mà Lục Minh đưa vào. nàng cảm thấy rõ ràng quá trình mỗi một ti mỗi một tí di chuyển trong thân thể mình.
Tại lúc chân khí mạnh mẽ đột phá kinh mạch không thông thì thân thể có phản ứng kịch liệt chua xót tê dại đau nhức như muốn chết. Sau khi kinh mạch quán thông vàng nhiều, thân thể càng thư sướng cùng dễ chịu tới cực điểm!.. Chân khí của hắn tựa như nước chảy, bất luận là bên ngoài thân hay là trong cơ thể, đều lưu động giống như thủy ngân. Đột phá kinh mạch đồng thời cũng làm da trơn mịn. Đi từ cổ xuống ngực rồi tiểu phúc sau đó đi tới tiểu hoa viên đặc biệt mẫn cảm.
Phía sau cũng thế, từ Bách Hội huyệt ở đỉnh đầu xuống cái ót rồi lưng, eo, tới cái mông nhỏ nhắn. Cuối cùng cùng chân khí phía trước giao hội. Lại đi xuống đùi cùng ngón chân. Cuối cùng mới từ huyệt Dũng Tuyền dưới lòng bàn chân chui ra.
Hạ Linh phát hiện mình tại lúc bị chân khí của hắn xối xuống, đồng thời kinh mạch trong thân thể tựa hồ lóe lên quang mang.
"Nhập tĩnh. Tâm thần hư không". Lục Minh kêu to.
"..." Hạ Linh vừa nghe, vội vàng cố hết sức thu nhiếp tâm thần. Tận lực làm cho mình duy trì trạng thái trống không, không suy không nghĩ. Nhưng mà không cái này không thử không biết. Muốn yên tĩnh thì phi thường khó khăn. Tựa hồ công việc bề bộn như vậy, cái thứ gì cũng đều hiện ra, thế như dời non lấp biển. Thậm chí cả chuyện khi còn bé sớm đã thành quên hết, cũng đều nhất nhất hiện lên trước mắt.
Lục Minh không biết Hạ Linh nghĩ thầm cái gì. Cũng không biết nàng có cái cảm giác gì.
Hắn chỉ biết là. Thế giới tinh thần của nàng một mực chống cự xâm lấn. Nếu cứ mạnh mẽ đột nhập như vậy khẳng định sẽ tạo thành tổn thương không thể dự đoán đối với nàng.
Rất tự nhiên. Lục Minh đem Hạ Linh ôm vào trong lòng. Cúi xuống khẽ hôn lên môi đỏ mọng của nàng. Nhất thời, thế giới tinh thần của nàng chấn động. Tất cả ý niệm lập tức biến mất vô tung vô ảnh. Trống không một mãnh. Lục Minh phát hiện mình rất nhẹ nhàng đã tiến nhập được vào thế giới tinh thần của nàng . Dựa theo bí pháp mà trong lòng lĩnh ngộ được. Dùng tinh thần ý niệm tìm kiếm. Không có bất luận cái mục tiêu gì. Cũng không biết hướng tới nơi nào đi nhưng Lục Minh tại trong nháy mắt xuất ra ý niệm tìm kiếm. Có một loại cộng hưởng đặc biệt nhào tới.
Vô số bức tranh giống hồng thủy ào tới. Đập thẳng vào mặt mà đến. Làm cho Lục Minh hoa cả mắt không kịp nhìn.
Một thanh âm thần bí thanh âm trong đầu của Lục Minh: Mở ra thế giới tinh thần của người khác phái. Mục tiêu có một phần ngàn vạn sáng thế huyết mạch. Một phần trăm vạn thái cổ huyết mạch. Mười một phần vạn thượng cổ huyết mạch. Một phần vạn viễn cổ huyết mạch. Năm phần ngàn cận cổ huyết mạch. Bản huyết mạch truyền thừa đời trước tinh lại là...
Có bức tranh vẽ một nữ tử anh khí mày kiếm đập vào mặt. Lục Minh phát hiện nữ tử trong tranh huy kiếm chém tới. Lại càng hoảng sợ.
Tâm thần hơi rung động. Đã phát giác ra rời khỏi cảnh giới linh đài huyền diệu rồi Thanh âm kia lại phát ra :"Sóng não thay đổi liên tiếp. Sóng não kêu gọi thay đổi liên tiếp".
"Ngất!" Lục Minh điên cuồng toát mồ hôi. Mình lại lúc quan trọng yếu nhất lại lui về trạng thái bình thường . Hạ Linh cũng có thể cảm thấy chân khí cấp tốc đảo lưu quay về hai tay của Lục Minh. Năm giác quan càng ngày càng rõ ràng. Nhìn lại Lục Minh. Phát hiện hắn dần dần hồi phục con ngươi màu đen. Trong lòng thoáng cái nỗi lên ngượng ngùng. Người này biến trở về sói rồi. Mình phải mặc lại quần áo đi? Nhưng mà. Hắn còn đang hôn mình. Thật không muốn đẩy hắn ra?
"Ừ!" Hạ Linh nhắm mắt lại. Dù sao cũng đã bị hắn hôn. Sẽ tùy hắn khinh bạc đi!
Đầu lưỡi len lén chui qua đi. Chăm chú hôn hắn. Thoả thích hưởng thụ nụ hôn tuyệt vời khó có thể dùng lời nói này.
Ngoài cửa, Thanh Y che miệng lại. Nàng ngừng thở nhìn tất cả điều này. Rất sợ quấy rối hai người Lục Minh cùng Hạ tỷ.
Trời ạ. Hai người bọn họ rốt cuộc đang làm cái gì? Không giống như là thân thiết. Trái lại như là đang luyện công... Vừa rồi thân thể của Hạ tỷ hình như ra tóe ra ánh sáng kỳ quái Hình dạng giống như một nữ tử múa kiếm. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Điện thoại trong phòng vang lên. Ba người đều bị tiếng nhạc chuông bất thình lình làm cho càng hoảng sợ.
Cùng Lục Minh nhả ra, quay đầu hướng ngoài cửa vừa nhìn. Phát hiện Thanh Y kinh ngạc nhìn.Chợt cả kinh. Cô gái nhỏ này tỉnh lại rồi?
"Thanh Y. Không phải như em nghĩ như vậy. Chúng ta A. Chúng ta cái gì cũng không có làm!" Hạ Linh sợ Thanh Y hiểu lầm. Vội vàng muốn chạy qua ôm lấy nàng. Nhưng mà trên người lại không có quần áo. Vừa vội lại ngượng ngùng, vội vàng đẩy Lục Minh: "Đi... tôi đi tiếp điện thoại Tôi cho cậu đi an ủi Thanh Y. Giải thích rõ ràng chuyện vừa rồi cho này. Cậu tên ngu ngốc này!" Hạ Linh vừa thấy Lục Minh sẽ nghĩ bậy bạ. Chạy đi tiếp điện thoại. Tức giận cầm lấy áo ngực ném mạnh về phía hắn.
Lục Minh phản ứng nhanh. Đón lấy áo ngực, vẫn là tràn đầy nghi vấn.
Hạ Linh mặc áo tiến lên đẩy Lục Minh rồi dời đi tới cửa. Lại vội vàng đóng cửa. Rồi nhào lên lên trên giường cầm điện thoại ở tủ nhỏ đầu giường.
"Ai?"
"Hạ tỷ. Lục Minh có ở đó không?" Thanh âm dịu dàng của Giai Giai vang lên.
"A. Hắn. Hắn. Hắn ở đây... Bảo hắn trở lại ăn cơm phải không? Chị lập tức bảo hắn trở lại!" Hạ Linh trong lòng hơi đau xót. Rất không đành lòng. Nhưng không có lý do đem hắn lưu lại.
"Ngày hôm nay chúng em đều có việc bận. Thanh Lam tỷ phải tăng ca. Cảnh Hàn muội muội trở lại vấn an sư phụ, Tiểu Điệp ở bệnh viện. Mộng Ly tới Phương Phỉ Uyển thiết kế quần áo. Tất cả mọi người không rảnh bồi tiếp hắn, bão hắn ăn cơm ở chỗ các chị đi!" Người vợ nhỏ Giai Giai chỉ là muốn biết Lục Minh đi đâu. Đối với việc hắn có trở về ăn hay không trái lại không quan tâm.
"Được rồi. Chúng ta vừa vặn có chút việc. Muốn hắn hỗ trợ!" Hạ Linh tung ra một lời nói dối. Nàng muốn tìm Lục Minh hỗ trợ là không sai. Có điều là chuyện ảnh khỏa thân đã kết thúc tốt đẹp.
"Vậy Hạ tỷ các chị làm việc đi!" Giai Giai vừa nghe. Thật đúng là cho rằng Hạ Linh bề bộn nhiều việc.
Buông điện thoại, Hạ Linh áy náy trong lòng. Giai Giai nàng khoan dung như vậy. Không tính toán chút nào . Mình lại còn muốn gạt nàng... Lần sau tìm cơ hội cùng nàng nói lời xin lỗi đi!
Ngoài cửa, Thanh Y nhìn Lục Minh cùng áo ngực trong tay của hắn, nhẹ giọng nói: "Em không biết mọi người đang bận. Mọi người tiếp tục đi!" Nàng mới vừa đi. Lục Minh vội vàng kéo nàng: "Đừng hiểu lầm. Anh chỉ là muốn kiểm tra viễn cổ huyết mạch của em và nàng. Chuyện là như vậy!" Hắn đem mấy thứ viễn cổ huyết mạch này giãn lược nói một chút. Lại kỳ quái mà hỏi thăm: "Vừa rồi em cũng thấy một nữ tử tay cầm trường kiếm ? Nàng là ai? A. Em cũng không nhận ra!"
Khi Thanh Y nghe được Lục Minh nói, chỉ biết Hạ Linh có huyết mạch đời trước truyền thừa. Rất dịu dàng gật đầu nói: "Đều là tại em, nếu không phải em ở một bên nhìn. Có lẽ là anh đã biết cái tên kia."
Lục Minh vội vàng xua tay: "Không. Cùng em không quan hệ."
"Không bằng chúng ta lại thử lại một lần!" Ngu Thanh Y bỗng nhiên kích động nói: "Anh lại tiến vào cái loại cảnh giới đó, bảo Hạ tỷ phối hợp với anh. Chúng ta phải biết rõ ràng về nó!"
"A!" Lục Minh vốn định nói. Cái cảnh giới linh đài huyền diệu này, không phải muốn tiến liền tiến vào được. Mà phải có thời cơ.
Hắn còn chưa nói xong. Ngu Thanh Y đã mở rộng cửa, kéo tay hắn vào phòng.
Hạ Linh còn đang vừa tìm áo ngực vừa mặc quần. Vừa nhìn Thanh Y cùng Lục Minh tới, lập tức vô cùng xấu hổ. Quần cũng không kịp mặc. Vội vàng che ngực chạy trốn hướng phòng tắm. Ý muốn tách rời khỏi ánh mắt của hai người.
Thanh Y bước nhanh đuổi theo. Nhưng mà tốc độ của nàng tốc độ làm sao có thể so sánh với Hạ Linh.
Tuy rằng nàng cố gắng đuổi kịp nhưng Hạ Linh đã chạy vào phòng tắm. Hạ Linh vội vàng muốn đóng cửa phòng tắm . Dưới tình thế cấp bách, ngón tay nhỏ bé của Thanh Y giơ tới hướng cạnh cánh cửa ngàn cản Hạ Linh đóng cửa. Hạ Linh đang dùng lực đóng cửa. Vừa nhìn thấy ngón tay trắng như tuyết kia của Ngu Thanh Y với vào. Bị dọa chẳng như thế nào cho phải. Xong rồi. Mình đóng cửa thi cố hết sức . Tay của Thanh Y... May là tay của Lục Minh luồn vào một cái, cầm lấy phiến cửa gỗ kia. Làm cho ngón tay trắng nõn của Ngu Thanh Y tránh được một kiếp.
"Mọi người nói chuyện đi. Tôi đi nghỉ!" Lục Minh vừa rồi tiêu hao lượng lớn chân khí Thật là có ý nghỉ. Hướng tới phía trên giường của Hạ Linh nằm một cái.
Thanh Y cùng Hạ Linh tại trong phòng tắm nói chuyện hồi lâu. Cũng không biết các nàng nói cái gì đó.
Lục Minh không có cố sức đi nghe. Ý thức mơ hồ. Dần dần ngủ.
Lúc đầu, Hạ Linh thế nào cũng không chịu cho Lục Minh điều tra lại. Tuy rằng trong lòng nàng rất khát vọng biết mình có cái viễn cổ huyết mạch gì. Nhưng bởi vì rất sợ Ngu Thanh Y thương tâm cùng vấn đề mặt mũi. Nàng luôn miệng cự tuyệt đề nghị của Ngu Thanh Y.
Thanh Y sau lại xúc động khuyên nhủ: "Chị. Chị là người thân nhất của em! Bình thường chị hiểu rõ em nhất. Em cũng hiểu rõ chị nhất. Chúng ta hai tỷ muội sống nương tựa lẫn nhau mà lớn lên. Có cái gì đều một người phân nửa! Em thích Lục Minh. Chị cũng thích. Này không lừa được người khác. Cũng không lừa được mình. Hơn nữa chúng ta cho dù thích hắn, cũng không có gì sai! Đây là thiên tính. Đây là duyên phận. Đây là tình yêu! Hơn nữa. Lục Minh hắn là ai. Chị cũng biết các cô gái thích hắn nhiều như vậy. Chúng ta không tranh thủ. Vậy kết quả cuối cùng chỉ có thể là hai chị em ôm đầu khóc. Hối hận không kịp. Chúng ta cùng hắn luôn luôn chỉ là duy trì quan hệ sâu hơn bạn bè một tầng, không phải người yêu. So ra kém các nàng ở Phong Đan Bạch Lộ. Không phải hình dạng hoặc chỗ nào của chúng ta kém quá. Mà là chúng ta không dám dũng cảm. Hạ tỷ, chị còn không rõ sao?"
"Thực sự muốn cho hắn cái kia..." Hạ Linh kỳ thực cũng hiểu rõ đạo lý này. Nàng đã tranh thủ. Chỉ là tại Thanh Y trước mặt. Nàng làm tỷ tỷ còn có chút không buông được ra.
"Chị. Mị lực của chị lớn nên hắn mới thể. Nếu như hắn khẳng khái đối với em như vậy thì tốt rồi!" Ngu Thanh Y vừa nói. Trên mặt Hạ Linh đỏ thẫm. Vội vàng phủ nhận.
Thanh Y cùng Hạ Linh hoàn toàn bỏ qua e ngại, nói chuyện chân thành hồi lâu.
Sau khi quyết định mượn một cái cơ hội này. Tiếp tục làm cho Lục Minh tìm kiếm viễn cổ huyết mạch trên người Hạ Linh. Nếu như hai chị em có thể trợ giúp Lục Minh lĩnh ngộ tri thức về mặt viễn cổ huyết mạch này, như vậy tuyệt đối là một cái công lớn. Tin tưởng chúng nữ Thanh Lam cũng sẽ nhìn các nàng với cặp mắt khác xưa. Tại trong chúng nữ, tất cả các cô gái đều có trợ giúp đối với Lục Minh. Cả Giai Giai không có một điểm vũ lực cũng vậy. Cũng có khả năng làm cho Lục Minh đề thăng. Làm cho hắn hiện lên long văn tại trên cánh tay kim cương...
Hai nàng thương lượng cho tốt, cố nén ngượng ngùng thăm dò ra đi xem. Phát hiện Lục Minh đã ngủ kỹ ở trên giường.
Đợi lát sau Lục Minh tỉnh lại. Một trái một phải đều có mùi thơm ngào ngạt.
Bên phái là tiểu cô nương Thanh Y.
Nàng đang cong thân thể chui tại dưới nách của mình. Ngủ rất ngon.
Bên trái là Hạ Linh. Nàng giống như chỉ mặc nội y? Lục Minh giơ tay nhẹ nhàng tìm tòi sờ soạng. Phát hiện xúc cảm như ngọc, trắng mịn mềm mại như bơ xốp. Không nhịn được đại tán thưởng da của ngự tỷ này thực sự trơn mịn, làm cho kẻ khác yêu thích không buông tay. Sợ rằng cổ đại lưu truyền Cam Phu nhân có danh xưng "Dương Chi Bạch Ngọc" kia, cùng không gì hơn cái này đi!
Hạ Linh lúc đầu cũng ngủ nhưng tinh thần nàng cảnh giác. Đối với bên ngoài có phản ứng nhạy cảm. Lục Minh giơ tay ra Nàng đã giật mình tỉnh giấc.
Tức giận người này thật là xấu, vừa tỉnh ngủ liền giơ ra móng vuốt sói.
Có điều là, trong lòng cũng hiện lên một tia thầm ngọt.
Từ phản ứng sắc lang của người này, chứng minh mị lực của mình cũng không tệ lắm. Tùy thời đều có thể dẫn dụ người này biến thành sói! Hạ Linh vốn muốn cho hắn một quyền. Nhưng nghe thấy Ngu Thanh Y bên kia hơi thở dài. Nắm tay muốn vung lên lại nhẹ nhàng buông xuống, tiếp tục giả bộ ngủ.
Hạ Linh cảm thấy móng vuốt sói của tiểu tử Lục Minh này càng ngày càng quá mức. Lúc đầu còn chỉ là khẽ vuốt tại trên tiểu phúc. Một cái đã tới ngực. Thực sự là một đại sắc lang có lòng tham vô đáy! Nàng vội vàng nghiêng người quay lưng về phía hắn. Hai tay ôm ngực. Không cho hắn va chạm. Lục Minh thấy nàng phản ứng chỉ biết ngự tỷ này đã tỉnh. Hắn nhẹ nhàng nghiêng người đi qua. ôm lấy thân thể nóng bỏng của Hạ Linh. Một bên hôn lên vành tai của nàng. Một bên vô thanh vô tức cởi áo ngực của nàng ra.
Tuy rằng tay nàng phòng bị chặt. Nhưng mà sao địch lại được móng vuốt sói của hắn.
Trong nháy mắt, đã trèo lên tuyết phong to lớn. Thắng lợi dương cao, đem cờ xí đặt tại đỉnh núi, không tiếng động tuyên cáo nơi này chủ nhân mới.
Hạ Linh mông bị thứ lửa nóng kia của hắn ngẩng đội lên làm toàn thân mềm nhũn. Phía trước lại bị bàn tay to của hắn vuốt ve làm tâm hồn run rẩy. Vài lần muốn giật lại. Nhưng một mực hai tay một chút khí lực cũng không có. Nàng chỉ cảm thấy hồn phách bay lên. Tiểu đóa hoa đang run rẩy. Hoa lộ điên cuồng chảy ra. Toàn thân đều có một loại khát vọng nguyên thủy.
Thân thể giống như bi lửa hừng hực thiêu đốt.
Nếu không phải Ngu Thanh Y nàng đang ngủ say mộng đẹp ở một bên. Hạ Linh phỏng chừng mình sẽ không nhịn được quay đầu lại cùng hắn hôn môi. Cuối cùng mặc cho hắn hết sức lông bông!
"Không. Không nên!" Hạ Linh phát hiện tay của Lục Minh khẽ vuốt tại trên đùi Kích khởi từng đợt sóng tình. Nàng có thể cảm thấy khát cầu của hắn. Hắn hẳn là cũng dâng trào. Mong muốn chiếm lấy mình đi! Nhưng mà ở chỗ này không được. Thanh Y nàng còn đang ở đây. Mình cho dù cho hắn. Cũng không thể tại trước mặt của nàng. Hạ Linh quay đầu trở về hôn nhẹ Lục Minh. Mạng chút ý loạn tình mê lại mang chút tỉnh táo lầm bầm nói: "Chúng ta dừng ở đây. Có được hay không? Chúng ta tiếp tục thăm dò viễn cổ huyết mạch. Cậu muốn như thế nào tôi đều đáp ứng..
"Tình huống bình thường, rất khó tiến vào cảnh giới không linh huyền diệu. Giúp tôi!" Lục Minh nghĩ tới một cái phương pháp.
"Tôi phải làm như thế nào?" Hạ Linh run giọng hỏi.
Kỳ thực nàng biết. Chỉ cần mình nói vậy với Lục Minh. Hẳn là có thể... Nhưng mà như vậy cảm thấy quá khó xử. Thực sự phải làm như vậy sao? Hạ Linh còn đang do dự. Bỗng nhiên nàng phát hiện hắn đang lôi kéo tay của mình. Tay kia lại ấn nhẹ lên đỉnh đầu của mình. Quả nhiên, tên bại hoại này mong muốn mình giúp hắn như vậy!
Thực sự phải làm như vậy sao?
Vạn nhất mình tại lúc giúp hắn . Thanh Y tỉnh lại, nhìn thấy. Vậy thì làm sao bây giờ?
Này cùng hắn cùng với Hoắc yêu nữ yêu đương vụng trộm trên Hắc Phong Sơn có cái gì khác nhau chứ?
Hạ Linh trong lòng càng nghĩ càng xấu hổ. Bỗng nhiên lôi kéo chăn đơn. Đem cả ba người đều chùm chăn quá đầu. Sau đó lén lút chui lên tiếp nữa...
Thanh Y đang ngủ tỉnh lại. Nàng cảm giác có một chút oi bức. Bản năng muốn đá văng chăn ra. Chân khẽ động. Phát hiện có tay nhẹ nhàng mà đem mình đè lại. Tiếp đó lại nghe thanh âm của Hạ Linh nhỏ giọng hỏi: "Lục Minh. Cậu xem có phải Thanh y tỉnh lại hay không?"
"Nàng chưa tỉnh. Chị tiếp tục. Tôi có chút cảm giác!" Lục Minh đang sảng khoái. Hắn đem chăn của Ngu Thanh vạch nhẹ ra nhìn. Phát hiện cô gái nhỏ ngủ rất trầm. Mi dài cũng không có run. Tựa hồ chưa tỉnh dậy. Lại ấn đầu của hạ Linh xuống. Hạ Linh mới vừa nói một câu bại hoại, liền nói không ra lời.
Thanh Y len lén mở khe mắt. Kích động đến mức tim đập như trống. Lại cố hết sức kiềm chế. Bởi vì nàng nhìn thấy Hạ Linh đang ở làm một chuyện mà nàng sợ hãi ngạc nhiên... Cái đồ tồi kia lớn như vậy. Cái miệng nhỏ nhắn của nàng làm sao có thể...
"Được rồi Miệng tôi mỏi muốn chết. Cậu là gạt người . Không vào được huyền diệu chi cảnh. Tôi không cậu!".Hạ Linh lúc đầu cũng muốn tiếp tục. Nhưng mà rất sợ Ngu Thanh Y tỉnh lại. Nàng giãy dụa khỏi bàn tay của Lục Minh. Chui ra ngoài chăn. Không tiếp tục nữa.
"Chị đi đâu?" Lục Minh vừa nhìn ngự tỷ rời giường. Toát mồ hôi. Nàng tức giận?
"Tôi đi tắm. Cậu xấu lắm. Đáng ghét! Còn có, chuyện vừa rồi. Chỉ là nhất thời tôi hôn mê não. Cậu không được nhắc tới. Cũng không được nhớ. Lại càng không được để cho Thanh Y biết!" Hạ Linh che miệng lại. Nhỏ giọng cảnh cáo một phen. Phát hiện hai chân càng ngày càng mềm. Hoa lộ giống như sắp chảy ra đến bắp đùi, vội vàng mang chút chật vật trốn vào phòng tắm.
"Nàng thực sự là quá dũng cảm. Không nghĩ ra dám thẳng thắn làm như vậy. Có điều là nàng căn bản không biết kỹ thuật miệng... vẫn là cái miệng nhỏ nhắn kia của Hoắc Tiểu Mật lợi hại hơn" Lục Minh than nhỏ. Mình bị nàng làm cho nổi lên tâm hỏa. Nhưng mà lại không có biện pháp tiết ra.
Bên người là Ngu mỹ nhân đang ngủ. Nhưng mà nàng cũng không phải là Hạ Linh. Nếu như đem nàng lên trên. Phỏng chừng mỗi ngày nàng đều sẽ gọi mình là lão công. Sau đó tiến vào bên trong Phong Đan Bạch Lộ ở lại. Loại cân bằng trong nhà bây giờ. nếu như nàng tiến đến. Chắc chắn sẽ đánh vỡ hiện trạng. Có cái tiền lệ nàng này. Tin tưởng Avrile cũng sẽ không tỏ ra yếu kém. Mỗi người phía sau tiếp bước. Sợ rằng chúng nữ đều sẽ không hài lòng.
Hơn nữa Ngu Thanh Y tuy rằng thích mình. Nhưng mà mình còn nợ nàng một tình yêu... Trực tiếp đem nàng thượng lên. Này giống như có chút quá tùy tiện.
Hạ Linh thì khác. Mình mạnh mẽ đùa nàng. Nàng lại động tình như nước thủy triều. Cũng có thể thủ đến một cửa cuối cùng.
Nàng cùng mình. Chính là một loại quá trình luyến ái. Còn hơn Ngu Thanh Y. Nàng rốt cuộc đi nhiều hơn một bước... Cho nên, cho dù cùng nàng đùa tới mức nổi lên lửa nóng tình cảm mãnh liệt. Mình cũng an tâm không cần để ý.
Lục Minh giật lại chăn. Khẽ nhìn Ngu Thanh Y đang giả bộ ngủ, bật cười nói: "Kỳ thực minh tinh ngự tỷ này cũng không tồi. Đáng tiếc thân phận là Đại Minh tinh. Bằng không ta còn thật muốn cùng nàng hẹn ước . Nói chuyện tình yêu!" Lục Minh còn chưa nói xong. Bỗng nhiên, hắn thấy Ngu Thanh Y mở ra đôi mắt to long lanh chan chứa nước mắt, nở nụ cười vui mừng nghịch ngợm nói: "Bây giờ em không phải Đại Minh Tinh. Anh chuẩn bị cùng em ước hẹn đi ?"
"A..."Lục Minh hiểu ra cô nàng này vừa rồi là giả bộ ngủ.
"Ngu ngốc. Chuyện ước hẹn. Lại nói tiếp, bây giờ tôi lấy danh nghĩa của học tỷ ra lệnh. Anh. Lập tức đi tới phòng tắm bắt nàng. Nếu như không dò xét ra viễn cổ huyết mạch của nàng. Như vậy anh sẽ không muốn đi ra!" Thanh Y nói xong. Trên mặt đỏ bừng. Nàng nhìn qua. Lướt nước khẽ hôn một cái lên mặt của Lục Minh nói: "Ngày hôm nay em có chuyện. Sẽ không cùng đại sắc lang anh hồ đồ. Chúng ta lần sau ước hội thi hôn lại đi!"
Nhìn minh tinh ngự tỷ này đỏ mặt. Chân trần mềm mại lùi bước chạy ra gian phòng. Lục Minh còn nghĩ là trong mộng.
Bảo mình đi đem Hạ Linh bắt ra?
Này. Đây là "Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài sao" ?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hạ Linh đang ở dùng nước nóng tắm, ở trong làn nhiệt khí bốc hơi, một đôi bàn tay to kéo tới đầu nàng. Tên đại phôi đản này, làm sao hắn mở cửa vào được chứ? Trời, trốn không thoát cái này......Hạ Linh bị Lục Minh ôm một cái, cả người yếu đuối ngã vào trong lòng hắn, bất quá khi hắn cúi đầu xuống hôn, lại vội vàng ngăn trở, nhỏ giọng cầu xin nói:“Đáp ứng tôi không làm cái kia, được không? Chỉ cần cậu đáp ứng, tôi đây liền giúp cậu chà xát lưng, được không?” Nàng biết tên bại hoại này một khi sắc tâm nổi lên, thò tay chân ra sờ soạng một phen là không thiếu được, vừa rồi cũng bị hắn khi dễ , bây giờ phỏng chừng không trốn thoát, chỉ là một cửa cuối cùng như thế nào cùng phải bảo vệ được! “Vừa rồi Thanh Y ở đó, kỳ thật tôi cũng có chút khẩn trương, cho nên không vào được cảnh giới linh đài huyền diệu chi cảnh.” Lục Minh khẽ hôn xuống làm mỹ nhân xấu hổ đến đỏ bừng mặt, liếm vành tai của nàng hỏi:“Chị có muốn thử lại hay không, chị buông ra một chút, sau đó tôi dùng tay ấn lên đỉnh đầu chị.” Hạ Linh nghe xong, khẽ cáu liếc nhìn hắn. Lần đầu tiên có Thanh Y bên người, đều dùng miệng mút vào cho hắn, bây giờ sao còn có thể cự tuyệt, tên bại hoại này chính là thích khi dễ người ta! Nàng mang chút kích động khẽ ngồi xổm xuống, tay nhỏ bé nhẹ nhàng cầm lấy cái thứ dâng trào kia của hắn, hơi hơi mở ra môi anh đào, cố sức đem quái vật lớn kia mút đi vào...... Không thể tưởng được lần đầu tiên còn chưa có làm cái kia, đã dùng miệng mút vào cho hắn, Hạ Linh càng nghĩ càng ngượng ngùng, lập tức lửa nóng dấy lên. căn cứ theo bản năng, nhẹ nhàng mút vào. Tiểu đóa hoa phía dưới đang run rẩy, mật hoa rất hiếm có dũng mãnh tiến ra, chảy đến đáy mông, nhỏ giọt......May mắn hắn không biết, nếu không, nhát định sẽ giễu cợt chính mình đi! Hạ Linh ở trong lúc tình cảm mãnh liệt, vụng trộm liếc mắt nhìn Lục Minh một cái. Nhìn xem tên bại hoại này có phải thích thật sự hay không. Vừa nhìn, lại phát hiện hai tròng mắt hắn có kim quang ngưng tụ. Long văn ở hai tay cũng có kim quang hiện lên. Tựa hồ thực sự có thể đi như vậy! Trong lòng vui mừng, cái miệng nhỏ nhắn không khỏi ra sức phun ra nuốt vào lên...... Đỉnh đầu. Hai tay Lục Minh biến ảo Mật Tông Cửu Đại Luân Ấn. Không tiếng động trầm uống. Tâm hồn một lần nữa bị hắn chấn động. Đỉnh đầu giống như bị mở ra. Từng đạo chân khí nóng theo hình xoắn ốc dội xuống. Ở trong nháy mắt thân thể Hạ Linh không bị khống chế. Nàng nhìn thấy, ở mi tâm của Lục Minh có một đoàn hào quang nhanh chóng đập xuống, lao thẳng tới đỉnh đầu mà đến. Giống như rồng. Nhưng không kịp thấy rõ ràng. Liền cảm thấy nó phá thể mà chui vào. Bên trong óc Lục Minh, thanh âm thần bí lại vang lên một lần nữa. Một đoàn tri thức xa lạ nở ra. Làm cho Lục Minh lập tức hiểu ra được đây là quá trình truyền thừa huyết mạch độc đáo của Hạ Linh. Trong thế giới tinh thần của Hạ Linh, giờ phút này một mảnh trống không. Hai người đều có thể cảm ứng được sự tồn tại của tinh thần đối phương, thậm chí có thể liên hệ mỏng manh cùng một chỗ, nhưng không thể chủ động tới gần. Tựa hồ bị cái gì đó ngăn trở. Khi Lục Minh cố gắng nghĩ đến thăm dò, vô số hình ảnh như mảnh nhỏ lại bay tới, chỉ là trong nháy mắt, bị quang mang hình rồng đột nhiên xuất hiện xuyên thấu. Quang mang hình rồng kia không tiếng động rít gào, Lục Minh cùng với Hạ Linh đều cảm thấy tâm hồn câu chấn, trở ngại kia tựa hồ cũng bị làm vỡ nát. Vào lúc tinh thần của Lục Minh cùng với Hạ Linh tiếp cận, một nữ tử trên người phát ra thất thải quang mang với thân pháp tuyệt vời bay ra. Khi nàng tiếp cận quang mang hình rồng kia, lại biến thành một con chim nhỏ kỳ lạ xinh đẹp...... Lục Minh cùng với Hạ Linh nhìn thấy, đều lộ vẻ ngạc nhiên. Này đại biểu cho cái gì? Thanh âm thần bí không tiếng động vang lên ở trong đầu Lục Minh:“Một phần vạn viễn cổ huyết mạch, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả thứ mười lăm, nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch là “Tinh Vệ”. Trước khi làm tỉnh lại ‘Tinh Vệ huyết mạch’, phải làm tỉnh lại cận cổ huyết mạch.” Lục Minh nghe xong vừa mừng vừa sợ, Tinh Vệ, chẳng lẽ là con chim nhỏ là Tinh Vệ lấp biển kia? Trong truyền thuyết, tinh vệ là nữ nhân của Viêm Đế, bởi vì đến Đông hải du ngoạn, bị chết đuối ở biển rộng, biến thành một con Tinh Vệ Điểu. Tinh Vệ Điểu này mỗi ngày thu gom nhánh cây cùng với hòn đá, quyết tâm lấp bằng Đông hải......Cho nên, văn minh Trung Hoa còn có truyền thuyết ‘Tinh Vệ lấp biển’! Nếu như là trước đây, Lục Minh nhìn thấy chỉ là cười, hiện đại cũng không có chim Tinh Vệ Điểu gì, cũng không có con chim nhỏ nào tha nhánh cây hòn đá đem Đông Hài lấp bằng được, một ít chuyên gia còn lớn hơn buông quyết từ, nói tinh vệ điểu kỳ thật chính là quân hạm điểu, nói cổ nhân ngu xuẩn, thấy quân hạm điểu cướp đoạt nhánh cây cùng với hòn đá nhỏ của hải điểu, ở trong quá trình tranh đấu, nhánh cây cung với hòn đá rơi vào biển, đã nghĩ ra chuyện xưa Tinh Vệ lấp biển. Lục Minh đối với lời các chuyên gia bình luận kia, từ trước đến nay đều là khinh bỉ coi thường. Bây giờ lại thông qua Hà Xa Tri Bàn chiếm được tin tức, phát hiện nhân vật Tinh Vệ trong truyền thuyết này. thật sự đã từng tồn tại còn giống như là tổ tiên của Hạ Linh? Hơn nữa còn là nhân vật đại biểu cho huyết mạch kinh khủng nhất trong này, thậm chí toàn bộ viễn cổ huyết mạch, đều mệnh danh là ‘Tinh vệ huyết mạch’! Nếu như các chuyên gia biết lời bọn họ là tự đại ngu si bao nhiêu, không biết có thể hổ thẹn đập đầu chết hay không? Bất quá, cũng khó trách, chuyên gia ở trong nước, rất nhiều người đều cho rằng rồng là không tồn tại, thậm chí thậm chí cho rằng rồng chính là heo cổ đại! Loại này quan điểm dùng mông nghĩ ra để lấy lòng người nước ngoài này, thật sự là làm cho người ta không nói được lời nào, thậm chí còn có thể trở thành bằng chứng để chuyên gia lừa tiền, càng làm cho người ta không nói được lời nào nữa! “Cậu làm sao thế?” Hạ Linh phát hiện, bên trong con mắt Lục Minh đã tán đi hết kim sắc, khôi phục con ngươi đen trắng rõ ràng như lúc đầu, hắn còn đang nhập thần suy nghĩ cái gì đó. “Không có việc gì, tôi đang suy nghĩ một ít thứ..... Hạ Linh, có lẽ chị không tin. nhưng là, tôi có thể nói cho chị biết, ẩn trong cơ thể chị có một phần vạn viễn cổ huyết mạch, tên là Tinh Vệ huyết mạch, nhân vật Tinh Vệ lấp biển trong truyền thuyết, chính là tổ tiên của chị, hơn nữa, nàng ở thời đại viễn cổ, ở trong các huyết mạch, là ưu tú nhất Lục Minh nghĩ đến Hạ Linh sẽ không tin tưởng lời nói của mình, không nghĩ tới, Hạ Linh gật đầu lia lịa, vô cùng vui mừng. Đi lên, ôm lấy Lục Minh cao hứng lớn tiếng kêu lên:“Thật sự? Tôi vừa rồi cũng nhìn thấy, một nữ tử trên người lóe ra thất thải quang mang, nàng biến thành một con chim nhỏ xinh đẹp!” Lục Minh lúc này mới biết được, nguyên lai ở trong thế giới tinh thần, Hạ Linh cùng mình thấy cái gì đó, là hoàn toàn giống nhau. Bất quá như vậy cũng tốt, đỡ cho mình phải lao lực giải thích. Hạ Linh ôm Lục Minh điên cuồng hôn lên mặt của hắn, cuối cùng kích động phát tiết một chút, lại hỏi :“Tinh Vệ huyết mạch có ích lợi gì? Tôi lấy được có thể bay hay không?" “Không biết!” Lục Minh đổ mồ hôi:“Tôi chỉ biết chị có viễn cổ Tinh Vệ huyết mạch, về phần huyết mạch này có ích lợi gì, còn phải để xem tôi có thể điều tra đi ra hay không. Còn nữa, tôi không có biện pháp giúp chị lập tức làm tỉnh lại Tinh Vệ huyết mạch, bởi vì chị còn phải làm tỉnh lại cận cổ huyết mạch......Cận cổ huyết mạch, bởi vì lúc trước sóng não gián đoạn, tôi không biết cận cổ huyết mạch là cái gì......” “Không quan hệ, tôi có thể có là được!” Hạ Linh kích động nhảy dựng lên hoan hô, nàng khẽ lay động, thân hình như tuyết giống như ngọc, Lục Minh nhìn thấy khẽ nuốt nước bọt. Hạ Linh bỗng nhiên mở cửa, lặp tức lao ra đi. Lục Minh đang muốn ôm nàng thân thiết một cái, thấy nàng thân thể trần truồng chạy ra đi, không khỏi ngạc nhiên, nàng lại muốn làm cái gì? Chạy đến bên ngoài cửa phòng, nàng lại đi vòng vèo trở về, lấy ga trải trên giường bao quanh thân thể, lại hướng về phía Lục Minh đang trợn mắt há hốc mồm nói:“Chờ đó, tôi mang Thanh Y đến, cậu cũng giúp nàng nhìn xem. nàng là cái huyết mạch gì! Bất kể như thế nào, nhất định phải tra được......Nàng nhất định có!” Trong chốc lát, Ngu Thanh Y vẻ mặt đỏ bừng bị Hạ Linh kéo đến đây. Nàng sống chết cũng không chịu tiến vào phòng tắm, cuối cùng Hạ Linh nghĩ được một biện pháp, để Lục Minh giơ một bàn tay đi ra ngoài cửa, đến đỉnh đầu của nàng. Để tiến vào trạng thái linh đài huyền diệu tra xét. Hạ Linh vì để Lục Minh kiểm tra ra viễn cổ huyết mạch của Ngu Thanh Y, so với vừa rồi điều tra chính mình, càng thêm dùng lực phun nuốt, dùng hết các cách mà nàng có khả năng nghĩ đến, ngọc thủ, cái miệng nhỏ nhắn,..., quả thực làm Lục Minh ngạc nhiên, nghĩ không ra Hạ Linh này một khi tình cảm mãnh liệt lên, lại không kém cỏi chút nào so với Hoắc Vấn Dung, đồng dạng phi thường muốn chết. “......” Hạ Linh không có mở miệng thúc giục, nhung là nàng một bên dùng lực phun ra nuốt vào, vẫn nhìn Lục Minh, hy vọng có thể rất nhanh thấy hắn tiến vào trạng thái linh đài huyền diệu. Hành động này của nàng, ở trong mắt của Lục Minh là phi thường hấp dẫn, quả thực là mê chết người! Thân thể Ngu Thanh Y khẽ run, nàng đương nhiên có thể nghe thấy một chút thanh âm, trong lòng cực kỳ tò mò. Chỉ là quá mức ngượng ngùng, không dám thò vào nhìn. Rốt cục, Lục Minh đánh ra Đại Thủ Ấn, trầm uống, long văn trên người sáng bóng lóng lánh huy hoàng, cùng Hạ Linh lúc trước giống nhau, Ngu Thanh Y cũng đã trải qua quá trình chân khí dội xuống tuyệt vời! Trong đầu Lục Minh, lại có tin tức thần bí dần hiện ra : mở ra thế giới tinh thần người khác phái, mục tiêu có một phần ngàn vạn áo cổ sáng thế huyết mạch, một phần trăm vạn thái cổ huyết mạch, một phần mười vạn thượng cổ huyết mạch, ba phần vạn viễn cổ huyết mạch, chín phần ngàn cận cổ huyết mạch, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả là......Đồng dạng có nữ tử anh khí cầm kiếm thoáng hiện, ở sau khi quang mang hình rồng biến mất......Lục Minh biết được tên của nàng, đây là một nhân vật lịch sử. niềm kiêu ngạo của Trung Hoa, anh hùng trong khăn trùm: Hoa Mộc Lan! Bất quá, hình ảnh cũng không có biến mất, còn không ngừng lóe ra. Có chút hình ảnh cùng địa danh, Lục Minh nhận ra, có chút lại hoàn toàn không biết, xem ra những cái này đều là từ tổ tiên cường giả của Hạ Linh cùng với Ngu Thanh Y. “Bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh thứ một trăm sáu mươi hai, nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch ‘“Hoa Mộc Lan”. Làm tỉnh lại huyết mạch Hoa Mộc Lan, mục tiêu cần tiến thêm một bước thăng hoa tinh thuần thể chất cùng với tinh thần, cần ít nhất sáu nghi thức làm thức tỉnh......” Lục Minh vốn cho là mình có thể tiếp dùng biện pháp gì đó đem "huyết mạch Hoa Mộc Lan" trong cơ thể Ngu Thanh Y làm tỉnh lại, không nghĩ tới, còn cần cái nghi thức làm thức tỉnh gì đó, toát mồ hôi, mình căn bản không hiểu phương pháp này a! Bên kia, Ngu Thanh Y cùng với Hạ Linh cũng cộng đồng cảm ứng được hình ảnh, phi thường kích động, các nàng cố gắng nhẫn nại , không cho mình vui mừng kêu lên điên cuồng, để tránh ảnh hưởng tới Lục Minh. Cùng nữ tử Tinh Vệ thất thải của Hạ Linh tương tự, trong thế giới tinh thần của Ngu Thanh Y cũng đồng dạng hiện lên một thất thải nữ tử, chỉ là nàng không có hóa thành chim nhỏ! Lại một đoàn tin tức tràn ra:“ Ba phần vạn viễn cổ huyết mạch, đánh giá loại ưu, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả cùng sở hữu thứ mười bảy nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch là “Dao Cơ”. Trước khi làm tỉnh lại “Dao Cơ huyết mạch” cần phải thức tỉnh lại cận cổ huyết mạch. “ Nếu như Hạ Linh cùng Ngu Thanh Y đều có loại huyết mạch này, như vậy đều là hậu nhân của Viêm Đế. Nhưng là, tại sao viễn cổ huyết mạch cùng với cận cổ huyết mạch so với Hạ Linh đều cao hơn nhiều như vậy chứ? Nàng trả lại cho bình trước tốt đẹp. nàng rốt cuộc là người nào chứ? Làm sao lão yêu quái cùng với Hạ Linh, cũng chỉ là bảo tiêu của nàng? Chẳng lẽ Ngu mỹ nhân này, còn có cái thân phận đặc thù gì sao? Nàng sẽ không giống như Nhan Mộng Ly, đều là hậu nhân của gia tộc ngàn năm chứ? Thân phận của Ngu Thanh Y rốt cuộc là cái gì, Lục Minh hiếu kỳ hỏi, nàng cùng Hạ Linh mỉm cười không đáp. Chỉ là nói đến lúc khẳng định sẽ nói, cũng học theo ôn Hinh phu nhân ậm ờ như vậy, càng làm cho Lục Minh nổi lên lòng hiếu kỳ. Đổi lại trước đây, hắn khẳng định sẽ không để ý như vậy, nhưng mà tại sau khi do thám biết được viễn cổ huyết mạch của Hạ Linh, Ngu Thanh Y phân biệt là 'Tinh Vệ' cùng 'Dao Cơ', Lục Minh đương nhiên rõ ràng hai người bọn họ căn bản không có khả năng là xuất thân gia đình bình thường, hơn nữa phía sau các nàng còn có một lão yêu quái. Hai nàng sau khi biết chính mình có hai chủng viễn cổ huyết mạch Tinh Vệ cùng Dao Cơ, lòng tự tin nhất thời tăng nhiều, hơn nữa phiền muộn trước đó một quét tan biến. Các nàng vui mừng, cuối cùng nhất tề thay y phục, quyết định tự mình xuống bếp, liên thủ làm bữa tiệc lớn khao Lục Minh. "Các người không phải vui vẻ quá sớm chứ? Tôi căn bản không biết cái nghi thức tỉnh lại gì, hơn nữa rất có khả năng không phải tôi là "Thức Tinh Giả" viễn cổ huyết mạch Lục Minh không nhịn được đùa các nàng hai câu. "Anh có đúng là thức tỉnh giả hay không, là do chúng ta định đoạt, chúng ta nói là anh, thì chính là anh!" Giọng nói Ngu Thanh Y vui mừng không nghe ra một tia dã man, trái lại hiện ra vài phần tự tin, đây là lần đầu tiên từ khi bị phong tỏa tới nay. nàng cười được hài lòng nhất vui vẻ nhất như thế. Tuyệt thế kiều nhan, thấy vậy Lục Minh trong lòng khẽ nhúc nhích, nếu như quên đi thân phận Đại Minh tinh của nàng, Ngu mỹ nhân này trái lại cũng không tồi, bất luận hình dạng cùng thân thể. tính, tình đều là loại tốt nhất, xem ra chỉ có hai nàng Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn có tu luyện võ công, mới có thể tại trên khí chất thắng hơn một chút. Mà ở trên dung mạo, tất cả mọi người cân sức ngang tài, các nàng đều có vẻ đẹp xuất sắc. Sau khi trải qua chuyện viễn cổ huyết mạch này, quan hệ của Ngu Thanh Y cùng Hạ Linh cùng Lục Minh tiến nhanh. Hai người các nàng cũng không giống như trước bận tâm mặt mũi của đối phương mà không dám chủ động như vậy nữa. Sau khi cởi ra nút thắt trong lòng, hai người càng thêm hòa hợp. Làm việc đồng lòng, lại không lo lắng. Đặc biệt là ngự tỷ Hạ Linh này. Nàng lúc đầu muốn yêu lại không dám yêu. Cùng Lục Minh âm thầm... Mặt ngoài chống cự. Trong lòng lại mừng thầm. Bây giờ đều dùng cái miệng nhỏ nhắn giúp cho Lục Minh hoan hảo. Nàng buông bỏ hết rụt rè cùng cố kỵ trong lòng trước đây. Mặc dù tại trước mặt Ngu Thanh Y còn không có hoàn toàn buông bỏ. Nhưng khi chỉ có hai người ở chung thì ví dụ như khi nàng bưng thức ăn bị hắn đánh lén ôm một cái. Không còn cái loại cố hết sức giãy dụa như trước đây nữa. Chỉ là khẽ cáu liếc mắt nhìn hắn. Đem hắn địa móng vuốt sói nhẹ nhàng giật lại. "Ăn. Đừng hồ đồ. Đem mọi thứ đều quên mất!" Hạ Linh vừa nhìn Lục Minh lấy từ trong bao công văn, rút ra rất nhiều ảnh khoả thân của minh tinh thì vội vàng đem những thứ dễ dẫn dụ tính sói này tịch thu hết. "Cái gì em cũng không có thấy!" Ngu Thanh Y bưng thức ăn đi ra thì thấy Lục Minh đang giơ tay sờ hương đồn của Hạ Linh. Cười trộm nói. "Tiểu tử này vô phép vô thiên. Chị phải cho hắn chút giáo huấn. Cậu nói cái gì? Tôi mặc váy chính là phạm tội làm người mê mẩn ? Cậu đây là ngụy biện cái gì!" Hạ Linh vừa nghe Lục Minh nói sạo. Khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ lên. Không nói tới làm trò trước mặt Thanh Y . Còn ác nhân cáo trạng trước. Tiểu tử này quá ghê tởm. Lần sau. Nếu không cần thì không cho hắn sảng khoái Thật tức quá! "Tôi sai rồi, thỉnh cầu hạ tỷ tâm địa thiện lương tha thứ cho tôi!" Lục Minh đầy mặt thành ý đưa cho Hạ Linh chén nhỏ có một khối mông gà. "Đây là thái độ nhận sai của cậu?" Hạ Linh cảm thấy tiểu tử này quả thực muốn tìm đánh. "A, chị không thích cái mông gà sao?" Lục Minh giả ra bộ dạng rất kinh ngạc. "Chỉ bằng cái dạng giả ngu này, anh có thể đóng phim đó!" Ngu Thanh Y vừa nói, Lục Minh trái lại lo lắng câu dẫn ra chuyện thương tâm của nàng, có điều là Ngu Thanh Y cười: "Tôi bởi vì tên bại hoại anh làm liên lụy, hơn nữa số mình không may, bị người phong tỏa, anh phải nghĩ biện pháp nâng đỡ tôi! Người khác không mời tôi đóng phim, anh phải mời tôi, người khác không mời tôi quay MTV, anh phải quay giúp tôi... "Mỹ nhân, nguyện vọng của nàng nhiều như vậy, ta không phải thần, không cách nào nhất nhất thực hiện, tối đa là ta có thể đem khối trứng gà rán này ăn tươi!" Lục Minh tuy rằng trong miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại âm thầm dự định, nếu như có thể, hắn thật đúng là muốn đền bù một chút đối với Ngu Thanh Y. Tuy nói nàng là bởi vì mỹ mạo mà gây lên thân, nhưng mà tuyệt đối là bởi vì mình mà bị đả kích, không cách nào hả giận, mới trả thù tại trên người nàng. Chỉ bằng điểm này, mình phải cho Ngu mỹ nhân này một ít bồi thường. Trong nước không quay được, có thể đi đến Hồng Kông đi, ở nơi đó, là trong phạm vi thế lực của mình, chỉ cần mình sử dụng thân phận Công Phu Tiểu Tử, như vậy đăng cao hô một cái, tùy tiện có thể làm rất nhiều chuyện. Trước đó Tiểu Văn cũng cùng mình nói qua, bảo mình cho làm minh tinh, bây giờ hắn không đề cập tới, phỏng chừng là sợ bại lộ ra thân phận của mình đi! Nếu như tới Hồng Kông bên kia rồi, còn muốn có thể cho hắn làm một sự tình, ví dụ như mtv cùng quay phim, này có chút mới, lại một mực nghiên cứu, có nhân tài như vậy mà không cần, thực sự quá lãng phí! Ăn xong cơm tối, Lục Minh nhận được điện thoại của Niếp Thanh Lam. Thanh âm của nàng mang theo một chút ngưng trọng: "Lục Minh, anh lập tức tới căn cứ quân sự đi." Nam tử lãnh khốc số 2 đã lái xe tới phía dưới Nhân Như Các, Thính Tùng Sơn Trang chờ Lục Minh, Ngu Thanh Y cùng Hạ Linh vừa nghe có chuyện quan trọng, đương nhiên sẽ không ngăn cản Lục Minh, mỗi người ôm một bên cánh tay, ba ba lại hôn hai cái, tiễn hắn ra cửa. Hạ Linh sửa lại thái độ trước đây, nhỏ giọng căn dặn Lục Minh phải cẩn thận, thẹn thùng nhưng lại có chút giống người vợ nhỏ Giai Giai kia. Dưới lầu, Lục Minh gặp phải lão yêu quái, lão gia hỏa này cái gì cũng chưa nói, chỉ là vươn một cánh tay già cỗi tới. Lục Minh rất muốn nhổ một ngụm nước bọt lên tay kia, cuối cùng vẫn là nhẫn nại xuống tới, người này không dễ chọc, Thập Bát Khổ Địa Ngục của mình sắp đột phá tầng hai, một mình đấu hắn cũng không trễ tạm thời lại làm cho hắn "khi dễ" hai ngày. Móc ra hai khỏa Tiểu Phản Lão Hoàn Đồng Đan cùng hai khỏa Tiểu Tục Mệnh Hoàn Hồn Đan, thấy lão gia hoả này còn đang giơ tay tới, thở phì phì ném hai khỏa 'Sinh Hóa Đan' tới. Lão yêu quái còn không dừng tay, dùng mồm cướp đoạt nói: "Tiểu tử, ta còn chưa uống qua 'Ngũ Hành Ngưng Mặc Thang" cùng "Ngân Long Bạch Ngọc Thang", lấy ra làm cho lão đầu ta thử xem trước đi!" "Kháo, ngươi nghĩ rằng ta là đại phú ông a!" Lục Minh quyết định không cho, lão nhân này cũng quá khi dễ người! "Lần sau đừng nhờ ta làm việc!" Lão yêu quái hừ nhẹ một tiếng. "Ai nha, này không phải lão tiền bối sao? Ngày hôm nay thời tiết thật tốt!" Lục Minh vừa nghe, mình sau này khẳng định phải có việc cầu lão gia hỏa này, nhiều thứ như vậy đều cho, hai cái thang thì tính cái gì. trước làm cho lão gia hỏa này ăn uống no đủ, sau đó giống như sai cu li sai sử hắn. Lục Minh nghĩ như vậy lại còn. cảm thấy mình chính là buôn bán lời, ăn nho nhỏ, ngày sau sẽ có hồi báo lớn, nhất thời rắt thống khoái mà xuất ra hai bình thang nóng hầm hập, hướng vào trong tay lão yêu quái ném một cái: "Đây là vãn bối hiếu kính lão gia ngài, từ từ dùng, được rồi, ta ở đây còn có xiên thịt quay hương cay, ngài cứ từ từ dùng!" Dứt lời, lại ném tới bốn năm xiên thịt quay.