Lão yêu quái hé ra khóe miệng, xem như khen ngợi tươi cười, về cách thức truyền âm nhập mật, chỉ điểm Lục Minh một hai thứ.
Lục Minh nghe xong bừng tỉnh, đại ngộ, mang chút kích động hỏi:“Đơn giản như vậy? Thật sự đơn giản như vậy, ha ha ha, lão nhân, ta đây còn có bình Mao Đài, đều tặng cho ngài !” Vốn Lục Minh không có ham mê đặc biệt tùy thân mang rượu, nhưng trước đó khi tụ họp cùng với bọn Vương đổng, Lại béo, Lăng Tiêu, Trịnh Yêu Đao, Lục Minh có mang theo mấy bình,
Cũng may còn, cho nên cũng đưa cho lão yêu quái một bình.
“Tiểu tử này, ngộ tính thật sự là không tệ.” Lão yêu quái chờ khi Lục Minh lên xe đi rồi, trong lòng thầm khen, chính mình học truyền âm nhập mật ước chừng phải mất một tháng, tiểu tử này cả một phút đồng hồ cũng không cần đã học được, tuy rằng hắn học được có chút chậm chạp, thực lực kém xa mình trước kia, nhưng ngộ tính đích xác cao hơn so với mình chục lần.
Nam tử lãnh khốc số 2 lái xe, bằng tốc độ nhanh nhất đem Lục Minh đưa tới bên trong căn cứ quân sự bí mật của Thứ Nhận.
Tất cả đám bộ đội đặc chủng Đặc cần tiểu đội, Huyết Nhận của Niếp Thanh Lam cùng với Huyết Nhận Bravo, Thứ Đao. Hổ Kích, Hải Oa Nhân đều ở đây.
Lục Minh bị dọa giật mình, chuyện gì xảy ra?
Làm sao lại long trọng như vậy?
Trương Thượng Nguyên, Lô Tắc cùng với vài nguyên lão trong quân đội đều mặc quân trang, đứng ở trước đội ngũ chờ Lục Minh.
Trong đó có một lão nhân đầu đầy tóc bạc, khí thế uy nghi như mãnh hổ, bước đi đến trước mặt Lục Minh, khóe miệng khẽ nhúc nhích, thanh âm như tơ truyền tới:“Tên của ta không nên công khai, cháu có thể gọi ta là Thiết gia gia, cũng giống như gia gia của cháu cùng với Ngũ Kiều, ta cũng là trong đám vài lão già còn sót lại qua đại từ chiến năm đó. Cũng không còn để ý tới chuyện trong nước , chỉ là gần đây có chút chuyện quá ầm ĩ, làm cho đám lão gia hỏa chúng ta không có cách nào ngồi yên được. Tiểu tử kia, cháu xem như là vãn bối của ta, ta không khách khí với cháu, có chuyện nói thẳng, bởi vì nội gian bán nước, hiện tại nước ngoài đã biết chúng ta có được áo chống đạn “Hy Vọng” mới nhất......”
“A?” Lục Minh nghe xong kinh ngạc, nếu như nói Tục Mệnh Trường Sinh Dịch bị địch nhân biết được, cũng không kỳ quái, dù sao đã có lâu như vậy.
Nhưng là áo chống đạn “Hy Vọng” này mới chế ra có vài ngày?
Chẳng lẽ trong đám khoa học gia ngày hôm đó, còn có một tên là nội gian?
Lão nhân khí thế uy như mãnh hổ tựa hồ nhìn thấu được nghi hoặc của Lục Minh, nhẹ nhàng lắc đầu:“Người ở chỗ này tuyệt đối không có vấn đề, mọi người, đều là từng người từng người ta chọn ra đến giúp đỡ cháu. Ta dám nói, lòng trung thành của bọn họ đối với quốc gia siêu việt hơn tất cả thế gian. Bất quá, tin tức lộ ra cũng không phải từ chỗ bọn họ, mà là ở chỗ cao tầng, người kia, khẳng định có địa vị gần với đám Trương Thượng Nguyên hoặc là Lô Tắc, nếu không không có khả năng biết được hành động quân sự tuyệt mật mà ta tự tay chủ trì. Tên đứng sau màn được gọi là “Quỷ Hỏa” kia, phái tới vài cao thủ dịch dung, hoá trang thành nhân viên khoa học kỹ thuật, lợi dụng thuật thôi miên mê hoặc binh lính, tiến nhập vào căn cứ quân sự này. Khi bọn họ lẻn vào bí thất mà chúng ta giữ bí mật, phát hiện địch xâm phạm, xuất động toàn thể binh lính săn giết mấy người này, nhưng bọn hắn đã dùng một loại kỹ thuật tiên tiến, đem hình ảnh những gì chứng kiến được truyền đi ra ngoài. Nói cách khác, hiện tại địch nhân rất có thể đã biết sự tồn tại của áo chống đạn “Hy Vọng”.
“Ngài muốn cháu tìm về mấy thứ kia?” Lục Minh hỏi.
“Không bắt trở lại được, các hình ảnh này chỉ sợ sớm đã tới văn phòng của thủ lãnh người Nhật hay các nước khác rồi.” Lão nhân lắc đầu, nói:“ Việc duy nhất mà chúng ta có thể làm bây giờ, chính là tạm thời đình chỉ sản xuất “Hy Vọng’”, hay hoặc là giảm bớt sản xuất. Thứ nhất, như vậy có thể làm cho “Quỷ Hỏa” không biết rõ thành phần hợp kim của chúng ta; Thứ hai, chúng ta còn có thể cấp cho địch nhân một loại ảo giác, là loại thành phần phối chế “Hy Vọng” này là cực kỳ hàn hữu, khó có thể sản xuất số lượng lớn.”
“Ngài có thể phái người tín nhiệm nhất, lén gia công thành phẩm, rồi lại đưa đến nơi này Lục Minh đề nghị nói.
“Đương nhiên, nhưng hoàn toàn bí mật cũng không dễ dàng, bởi vì trình tự làm việc ra thành phần đều phức tạp. “Quỷ Hỏa” thân ở địa vị cao, một khi tra là biết. Tạm thời chúng ta chỉ có thể sản xuất ít đi, chỉ cần chúng ta giữ được kỹ thuật chuyên môn độc quyền, như vậy vĩnh viễn cũng sẽ không quá trễ." Lão nhân lộ ra vẻ mặt nghiêm túc: "Ta và gia gia của cháu và Ngũ Kiều đã thương lượng qua, mục tiêu của chúng ta là trong ba năm sản xuất ra một nghìn kiện. Như vậy động tác của chúng ta có thể làm được nhỏ nhất, hơn nữa lại có thể tại khi tất yếu trang bị đến trong các tinh anh cực mạnh.”
Lục Minh thầm nghĩ, một ngàn kiện có ít quá hay không?
Ngẫm nghĩ lại một chút, nếu có một ngàn lính đặc chủng cực mạnh mặc ‘Hy vọng’ xuất hiện ở chiến trường, tin tưởng đều đã là ác mộng của địch nhân!
Vốn trang bị số lượng lớn là chuyện tốt, nhưng nếu như để địch nhân cũng nắm giữ kỹ thuật, chế tạo ra một ít áo chống đạn, không cần để ý gì chỉ cần so ra kém áo chống đạn ‘Hy vọng’ một chút thôi, cũng đã là một chuyện làm cho người ta đau đầu. Đám lão nhân này cố kỵ thật sự là đúng, “ kỹ thuật độc quyền” mới là quan trọng nhất!
Chỉ cần quân đội vẫn nắm giữ ‘Hy vọng’, như vậy ít nhất ở mặt tác chiến của từng binh sĩ, là vĩnh viễn giữ lấy ưu thế.
“Tiểu tử kia, ta hy vọng công ty của cháu mau chóng thành lập, như vậy các cháu có thể danh chính ngôn thuận đem đủ loại kiểu dáng các tài liệu trên thế giới mua vào, lại có thể thoải mái sản xuất các tổ hợp cháu thích. Chúng ta cũng ở một bên âm thầm cung cấp. cứ như vậy, địch nhân tất nhiên hoa cả mắt, sờ không rõ bí mật của chúng ta.” Lão nhân duỗi tay ra, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai của Lục Minh :“Sau khi cùng gia gia của cháu cùng với gia gia của Ngũ Kiều, chúng ta quyết định lại cho tiểu gia hỏa cháu một cái nhiệm vụ, phải là mặc Hy Vọng vào, đem kẻ tập kích khiêu khích ở biên giới diệt trừ, làm cho địch nhân kinh sợ.”
“Ngài là nói địch nhân đang thử chúng ta?” Lục Minh có chút hiểu được.
“Đúng, bọn họ vì chứng thật sự tồn tại của ‘Hy vọng’, làm rất nhiều chuyện, ví dụ như tập kích giết binh lính tuần tra biên cảnh của chúng ta, bắn chết giết người ở trạm gác của chúng ta. Loại hành động này làm cho đám lão gia hỏa chúng ta không có cách nào ngồi yên, vốn nghĩ đến lập tức đả kích, nhưng Ngũ Kiều đề nghị, bảo cháu mang đội đi làm. Thứ nhất, hành động quân sự như vậy cũng có nắm chắc; thứ hai ngũ kiều nói muốn cho cháu cảm thụ không khí giết chóc ở chiến trường một chút.”
“Hành động tham chiến có thể, nhưng mang đội, cháu căn bản không có kinh nghiệm ở phương diện này.” Lục Minh thầm toát mồ hôi.
“Bất cứ một lính đặc chủng nào ở đây cũng biết làm như thế nào, tiểu tử kia. cháu không cần lo lắng vấn đề mang đội, cháu chỉ cần trở thành thủ lĩnh của bọn họ, chi bộ đội này cần có linh hồn !” Lão nhân trầm giọng nói:“Lấy kinh nghiệm cả đời của ta, nói cho cháu một câu: Thống soái tốt nhất, chính là người giết được nhiều địch nhân nhất lại ít thương tổn chiến hữu nhất.”
“Cám ơn!” Lục Minh nghe xong, trong lòng chấn động, những lời này của Thiết gia gia nghe thực giản đơn, nhưng làm lên lại là chuyện khó khăn nhất thế gian.
“Cháu chọn lựa năm mươi người, mặt khác năm mươi người làm đội dự bị, chúng ta sẽ ở bốc xếp và vận chuyển các ngươi đến lãnh thổ một nước. Tiểu tử kia, giúp ta làm chuyện này không có trả thù lao, đây không phải là quốc gia tuyển binh, cũng không phải mệnh lệnh của quân đội, này chỉ là tâm nguyện của một lão chiến sĩ! Mời cháu mang theo đồng bạn, tiêu diệt địch nhân, để kẻ thù bên ngoài biết Trung Hoa hán võ hùng phong!” Lão nhân ba một cái cấp cho Lục Minh một cái kính lễ.
“Ba!” Tất cả mọi người ở một giây sau đều giơ tay kính lễ, nghiêm, cúi chào.
“Rõ......” Lục Minh trong lòng phi thường cảm động, tuy rằng hắn không phải quân nhân, cũng nhấc tay, dùng sức cấp cho lão nhân kính một cái lễ.
Lão nhân cùng vài nguyên lão nhanh chóng rời đi, ở đây, chỉ còn lại có binh lính.
Tất cả mọi người nhìn Lục Minh, hy vọng cuối cùng có thể chọn lựa chính mình trở thành một trong đội ngũ năm mươi người, xuất cảnh tiêu diệt địch nhân! Lục Minh xoay mặt nhìn xem, mỗi người đều là người quen, mình nên lựa chọn như thế nào đây?
Nước Mĩ, Nhà Trắng, văn phòng tổng thống.
Tổng thống tiên sinh không cao hứng lắm. bởi vì đêm qua cùng một thực tập sinh xinh đẹp của Nhà Trắng “đàm luận lý tưởng nhân sinh” đến khuya mới ngủ, hiện tại lại bị người đánh thức sáng sớm, hắn thật sự có chút căm tức. Nếu không phải người cầu kiến mình là Bộ trưởng Bộ Nội Vụ Đỗ Bái, Bộ trưởng Bộ quốc phòng Phi Đức Á cùng với tướng quân An Đông Ni Kiều Luân, hắn khẳng định sẽ cho đối phương một cánh cửa sầm vào mặt.
“Các tiên sinh thân yêu, chỉ mong các ngươi có thể cho ta một cái tin tức tốt!” Tổng thống tiên sinh một bên oán giận, một bên lén lút đem quần mình kéo lên.
“Tổng thống tiên sinh, thật phi thường có lỗi, chúng ta cảm thấy được ngài có quyền biết được chân tướng của một việc." An Đông Ni Kiều Luân tướng quân là tư cách lão thần, là nhân vật nguyên lão của quân đội, hắn không giống Bộ Nội Vụ cùng Bộ quốc phòng, nên không cần nhìn sắc mặt của tổng thống tiên sinh.
“Kỳ thật là như này, tổng thống tiên sinh, còn nhớ rõ đêm qua báo cáo đặc biệt của CIA gửi cho ngài chứ?” Bộ trưởng Bộ quốc phòng Phi Đức Á thật cẩn thận nhắc nhở tổng thống, bất quá tổng thống tiên sinh lúc ấy đang cùng tiểu thư thực tập sinh xinh đẹp thảo luận ảnh hưởng của ‘cách thức hôn môi tiêu chuẩn’ đối với nội tiết trong nhân thể, căn bản không nhớ rõ CIA gửi cho mình một phần báo cáo đặc biệt gì, nếu có, như vậy nó có thể cũng nằm ở một góc của ngăn kéo mới đúng.
Tổng thống tiên sinh cũng sẽ không rút ngăn kéo ra tìm kiếm bây giờ, bởi vì hắn nhớ rõ hình như có quần lót của tiểu thư thực tập sinh ở bên trong.
Đó là chỗ cất chứa vật phẩm tư nhân của hắn, không nên công khai.
Hạ Linh đang ở dùng nước nóng tắm, ở trong làn nhiệt khí bốc hơi, một đôi bàn tay to kéo tới đầu nàng.
Tên đại phôi đản này, làm sao hắn mở cửa vào được chứ?
Trời, trốn không thoát cái này......Hạ Linh bị Lục Minh ôm một cái, cả người yếu đuối ngã vào trong lòng hắn, bất quá khi hắn cúi đầu xuống hôn, lại vội vàng ngăn trở, nhỏ giọng cầu xin nói:“Đáp ứng tôi không làm cái kia, được không? Chỉ cần cậu đáp ứng, tôi đây liền giúp cậu chà xát lưng, được không?” Nàng biết tên bại hoại này một khi sắc tâm nổi lên, thò tay chân ra sờ soạng một phen là không thiếu được, vừa rồi cũng bị hắn khi dễ , bây giờ phỏng chừng không trốn thoát, chỉ là một cửa cuối cùng như thế nào cùng phải bảo vệ được!
“Vừa rồi Thanh Y ở đó, kỳ thật tôi cũng có chút khẩn trương, cho nên không vào được cảnh giới linh đài huyền diệu chi cảnh.” Lục Minh khẽ hôn xuống làm mỹ nhân xấu hổ đến đỏ bừng mặt, liếm vành tai của nàng hỏi:“Chị có muốn thử lại hay không, chị buông ra một chút, sau đó tôi dùng tay ấn lên đỉnh đầu chị.”
Hạ Linh nghe xong, khẽ cáu liếc nhìn hắn.
Lần đầu tiên có Thanh Y bên người, đều dùng miệng mút vào cho hắn, bây giờ sao còn có thể cự tuyệt, tên bại hoại này chính là thích khi dễ người ta!
Nàng mang chút kích động khẽ ngồi xổm xuống, tay nhỏ bé nhẹ nhàng cầm lấy cái thứ dâng trào kia của hắn, hơi hơi mở ra môi anh đào, cố sức đem quái vật lớn kia mút đi vào......
Không thể tưởng được lần đầu tiên còn chưa có làm cái kia, đã dùng miệng mút vào cho hắn, Hạ Linh càng nghĩ càng ngượng ngùng, lập tức lửa nóng dấy lên. căn cứ theo bản năng, nhẹ nhàng mút vào. Tiểu đóa hoa phía dưới đang run rẩy, mật hoa rất hiếm có dũng mãnh tiến ra, chảy đến đáy mông, nhỏ giọt......May mắn hắn không biết, nếu không, nhát định sẽ giễu cợt chính mình đi!
Hạ Linh ở trong lúc tình cảm mãnh liệt, vụng trộm liếc mắt nhìn Lục Minh một cái. Nhìn xem tên bại hoại này có phải thích thật sự hay không.
Vừa nhìn, lại phát hiện hai tròng mắt hắn có kim quang ngưng tụ. Long văn ở hai tay cũng có kim quang hiện lên. Tựa hồ thực sự có thể đi như vậy!
Trong lòng vui mừng, cái miệng nhỏ nhắn không khỏi ra sức phun ra nuốt vào lên...... Đỉnh đầu. Hai tay Lục Minh biến ảo Mật Tông Cửu Đại Luân Ấn. Không tiếng động trầm uống. Tâm hồn một lần nữa bị hắn chấn động. Đỉnh đầu giống như bị mở ra. Từng đạo chân khí nóng theo hình xoắn ốc dội xuống.
Ở trong nháy mắt thân thể Hạ Linh không bị khống chế. Nàng nhìn thấy, ở mi tâm của Lục Minh có một đoàn hào quang nhanh chóng đập xuống, lao thẳng tới đỉnh đầu mà đến.
Giống như rồng. Nhưng không kịp thấy rõ ràng. Liền cảm thấy nó phá thể mà chui vào.
Bên trong óc Lục Minh, thanh âm thần bí lại vang lên một lần nữa. Một đoàn tri thức xa lạ nở ra. Làm cho Lục Minh lập tức hiểu ra được đây là quá trình truyền thừa huyết mạch độc đáo của Hạ Linh.
Trong thế giới tinh thần của Hạ Linh, giờ phút này một mảnh trống không.
Hai người đều có thể cảm ứng được sự tồn tại của tinh thần đối phương, thậm chí có thể liên hệ mỏng manh cùng một chỗ, nhưng không thể chủ động tới gần. Tựa hồ bị cái gì đó ngăn trở. Khi Lục Minh cố gắng nghĩ đến thăm dò, vô số hình ảnh như mảnh nhỏ lại bay tới, chỉ là trong nháy mắt, bị quang mang hình rồng đột nhiên xuất hiện xuyên thấu. Quang mang hình rồng kia không tiếng động rít gào, Lục Minh cùng với Hạ Linh đều cảm thấy tâm hồn câu chấn, trở ngại kia tựa hồ cũng bị làm vỡ nát.
Vào lúc tinh thần của Lục Minh cùng với Hạ Linh tiếp cận, một nữ tử trên người phát ra thất thải quang mang với thân pháp tuyệt vời bay ra.
Khi nàng tiếp cận quang mang hình rồng kia, lại biến thành một con chim nhỏ kỳ lạ xinh đẹp......
Lục Minh cùng với Hạ Linh nhìn thấy, đều lộ vẻ ngạc nhiên.
Này đại biểu cho cái gì?
Thanh âm thần bí không tiếng động vang lên ở trong đầu Lục Minh:“Một phần vạn viễn cổ huyết mạch, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả thứ mười lăm, nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch là “Tinh Vệ”. Trước khi làm tỉnh lại ‘Tinh Vệ huyết mạch’, phải làm tỉnh lại cận cổ huyết mạch.” Lục Minh nghe xong vừa mừng vừa sợ, Tinh Vệ, chẳng lẽ là con chim nhỏ là Tinh Vệ lấp biển kia?
Trong truyền thuyết, tinh vệ là nữ nhân của Viêm Đế, bởi vì đến Đông hải du ngoạn, bị chết đuối ở biển rộng, biến thành một con Tinh Vệ Điểu.
Tinh Vệ Điểu này mỗi ngày thu gom nhánh cây cùng với hòn đá, quyết tâm lấp bằng Đông hải......Cho nên, văn minh Trung Hoa còn có truyền thuyết ‘Tinh Vệ lấp biển’! Nếu như là trước đây, Lục Minh nhìn thấy chỉ là cười, hiện đại cũng không có chim Tinh Vệ Điểu gì, cũng không có con chim nhỏ nào tha nhánh cây hòn đá đem Đông Hài lấp bằng được, một ít chuyên gia còn lớn hơn buông quyết từ, nói tinh vệ điểu kỳ thật chính là quân hạm điểu, nói cổ nhân ngu xuẩn, thấy quân hạm điểu cướp đoạt nhánh cây cùng với hòn đá nhỏ của hải điểu, ở trong quá trình tranh đấu, nhánh cây cung với hòn đá rơi vào biển, đã nghĩ ra chuyện xưa Tinh Vệ lấp biển.
Lục Minh đối với lời các chuyên gia bình luận kia, từ trước đến nay đều là khinh bỉ coi thường.
Bây giờ lại thông qua Hà Xa Tri Bàn chiếm được tin tức, phát hiện nhân vật Tinh Vệ trong truyền thuyết này. thật sự đã từng tồn tại còn giống như là tổ tiên của Hạ Linh? Hơn nữa còn là nhân vật đại biểu cho huyết mạch kinh khủng nhất trong này, thậm chí toàn bộ viễn cổ huyết mạch, đều mệnh danh là ‘Tinh vệ huyết mạch’!
Nếu như các chuyên gia biết lời bọn họ là tự đại ngu si bao nhiêu, không biết có thể hổ thẹn đập đầu chết hay không?
Bất quá, cũng khó trách, chuyên gia ở trong nước, rất nhiều người đều cho rằng rồng là không tồn tại, thậm chí thậm chí cho rằng rồng chính là heo cổ đại! Loại này quan điểm dùng mông nghĩ ra để lấy lòng người nước ngoài này, thật sự là làm cho người ta không nói được lời nào, thậm chí còn có thể trở thành bằng chứng để chuyên gia lừa tiền, càng làm cho người ta không nói được lời nào nữa!
“Cậu làm sao thế?” Hạ Linh phát hiện, bên trong con mắt Lục Minh đã tán đi hết kim sắc, khôi phục con ngươi đen trắng rõ ràng như lúc đầu, hắn còn đang nhập thần suy nghĩ cái gì đó.
“Không có việc gì, tôi đang suy nghĩ một ít thứ..... Hạ Linh, có lẽ chị không tin. nhưng là, tôi có thể nói cho chị biết, ẩn trong cơ thể chị có một phần vạn viễn cổ huyết mạch, tên là Tinh Vệ huyết mạch, nhân vật Tinh Vệ lấp biển trong truyền thuyết, chính là tổ tiên của chị, hơn nữa, nàng ở thời đại viễn cổ, ở trong các huyết mạch, là ưu tú nhất Lục Minh nghĩ đến Hạ Linh sẽ không tin tưởng lời nói của mình, không nghĩ tới, Hạ Linh gật đầu lia lịa, vô cùng vui mừng.
Đi lên, ôm lấy Lục Minh cao hứng lớn tiếng kêu lên:“Thật sự? Tôi vừa rồi cũng nhìn thấy, một nữ tử trên người lóe ra thất thải quang mang, nàng biến thành một con chim nhỏ xinh đẹp!”
Lục Minh lúc này mới biết được, nguyên lai ở trong thế giới tinh thần, Hạ Linh cùng mình thấy cái gì đó, là hoàn toàn giống nhau.
Bất quá như vậy cũng tốt, đỡ cho mình phải lao lực giải thích.
Hạ Linh ôm Lục Minh điên cuồng hôn lên mặt của hắn, cuối cùng kích động phát tiết một chút, lại hỏi :“Tinh Vệ huyết mạch có ích lợi gì? Tôi lấy được có thể bay hay không?"
“Không biết!” Lục Minh đổ mồ hôi:“Tôi chỉ biết chị có viễn cổ Tinh Vệ huyết mạch, về phần huyết mạch này có ích lợi gì, còn phải để xem tôi có thể điều tra đi ra hay không. Còn nữa, tôi không có biện pháp giúp chị lập tức làm tỉnh lại Tinh Vệ huyết mạch, bởi vì chị còn phải làm tỉnh lại cận cổ huyết mạch......Cận cổ huyết mạch, bởi vì lúc trước sóng não gián đoạn, tôi không biết cận cổ huyết mạch là cái gì......”
“Không quan hệ, tôi có thể có là được!” Hạ Linh kích động nhảy dựng lên hoan hô, nàng khẽ lay động, thân hình như tuyết giống như ngọc, Lục Minh nhìn thấy khẽ nuốt nước bọt.
Hạ Linh bỗng nhiên mở cửa, lặp tức lao ra đi.
Lục Minh đang muốn ôm nàng thân thiết một cái, thấy nàng thân thể trần truồng chạy ra đi, không khỏi ngạc nhiên, nàng lại muốn làm cái gì?
Chạy đến bên ngoài cửa phòng, nàng lại đi vòng vèo trở về, lấy ga trải trên giường bao quanh thân thể, lại hướng về phía Lục Minh đang trợn mắt há hốc mồm nói:“Chờ đó, tôi mang Thanh Y đến, cậu cũng giúp nàng nhìn xem. nàng là cái huyết mạch gì! Bất kể như thế nào, nhất định phải tra được......Nàng nhất định có!”
Trong chốc lát, Ngu Thanh Y vẻ mặt đỏ bừng bị Hạ Linh kéo đến đây.
Nàng sống chết cũng không chịu tiến vào phòng tắm, cuối cùng Hạ Linh nghĩ được một biện pháp, để Lục Minh giơ một bàn tay đi ra ngoài cửa, đến đỉnh đầu của nàng.
Để tiến vào trạng thái linh đài huyền diệu tra xét. Hạ Linh vì để Lục Minh kiểm tra ra viễn cổ huyết mạch của Ngu Thanh Y, so với vừa rồi điều tra chính mình, càng thêm dùng lực phun nuốt, dùng hết các cách mà nàng có khả năng nghĩ đến, ngọc thủ, cái miệng nhỏ nhắn,..., quả thực làm Lục Minh ngạc nhiên, nghĩ không ra Hạ Linh này một khi tình cảm mãnh liệt lên, lại không kém cỏi chút nào so với Hoắc Vấn Dung, đồng dạng phi thường muốn chết.
“......” Hạ Linh không có mở miệng thúc giục, nhung là nàng một bên dùng lực phun ra nuốt vào, vẫn nhìn Lục Minh, hy vọng có thể rất nhanh thấy hắn tiến vào trạng thái linh đài huyền diệu. Hành động này của nàng, ở trong mắt của Lục Minh là phi thường hấp dẫn, quả thực là mê chết người!
Thân thể Ngu Thanh Y khẽ run, nàng đương nhiên có thể nghe thấy một chút thanh âm, trong lòng cực kỳ tò mò.
Chỉ là quá mức ngượng ngùng, không dám thò vào nhìn.
Rốt cục, Lục Minh đánh ra Đại Thủ Ấn, trầm uống, long văn trên người sáng bóng lóng lánh huy hoàng, cùng Hạ Linh lúc trước giống nhau, Ngu Thanh Y cũng đã trải qua quá trình chân khí dội xuống tuyệt vời!
Trong đầu Lục Minh, lại có tin tức thần bí dần hiện ra : mở ra thế giới tinh thần người khác phái, mục tiêu có một phần ngàn vạn áo cổ sáng thế huyết mạch, một phần trăm vạn thái cổ huyết mạch, một phần mười vạn thượng cổ huyết mạch, ba phần vạn viễn cổ huyết mạch, chín phần ngàn cận cổ huyết mạch, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả là......Đồng dạng có nữ tử anh khí cầm kiếm thoáng hiện, ở sau khi quang mang hình rồng biến mất......Lục Minh biết được tên của nàng, đây là một nhân vật lịch sử. niềm kiêu ngạo của Trung Hoa, anh hùng trong khăn trùm: Hoa Mộc Lan!
Bất quá, hình ảnh cũng không có biến mất, còn không ngừng lóe ra.
Có chút hình ảnh cùng địa danh, Lục Minh nhận ra, có chút lại hoàn toàn không biết, xem ra những cái này đều là từ tổ tiên cường giả của Hạ Linh cùng với Ngu Thanh Y.
“Bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh thứ một trăm sáu mươi hai, nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch ‘“Hoa Mộc Lan”. Làm tỉnh lại huyết mạch Hoa Mộc Lan, mục tiêu cần tiến thêm một bước thăng hoa tinh thuần thể chất cùng với tinh thần, cần ít nhất sáu nghi thức làm thức tỉnh......” Lục Minh vốn cho là mình có thể tiếp dùng biện pháp gì đó đem "huyết mạch Hoa Mộc Lan" trong cơ thể Ngu Thanh Y làm tỉnh lại, không nghĩ tới, còn cần cái nghi thức làm thức tỉnh gì đó, toát mồ hôi, mình căn bản không hiểu phương pháp này a!
Bên kia, Ngu Thanh Y cùng với Hạ Linh cũng cộng đồng cảm ứng được hình ảnh, phi thường kích động, các nàng cố gắng nhẫn nại , không cho mình vui mừng kêu lên điên cuồng, để tránh ảnh hưởng tới Lục Minh.
Cùng nữ tử Tinh Vệ thất thải của Hạ Linh tương tự, trong thế giới tinh thần của Ngu Thanh Y cũng đồng dạng hiện lên một thất thải nữ tử, chỉ là nàng không có hóa thành chim nhỏ!
Lại một đoàn tin tức tràn ra:“ Ba phần vạn viễn cổ huyết mạch, đánh giá loại ưu, bản huyết mạch truyền thừa đời trước thức tỉnh giả cùng sở hữu thứ mười bảy nhân vật vĩ đại nhất huyết mạch là “Dao Cơ”. Trước khi làm tỉnh lại “Dao Cơ huyết mạch” cần phải thức tỉnh lại cận cổ huyết mạch. “
Nếu như Hạ Linh cùng Ngu Thanh Y đều có loại huyết mạch này, như vậy đều là hậu nhân của Viêm Đế.
Nhưng là, tại sao viễn cổ huyết mạch cùng với cận cổ huyết mạch so với Hạ Linh đều cao hơn nhiều như vậy chứ? Nàng trả lại cho bình trước tốt đẹp. nàng rốt cuộc là người nào chứ?
Làm sao lão yêu quái cùng với Hạ Linh, cũng chỉ là bảo tiêu của nàng? Chẳng lẽ Ngu mỹ nhân này, còn có cái thân phận đặc thù gì sao?
Nàng sẽ không giống như Nhan Mộng Ly, đều là hậu nhân của gia tộc ngàn năm chứ?
Thân phận của Ngu Thanh Y rốt cuộc là cái gì, Lục Minh hiếu kỳ hỏi, nàng cùng Hạ Linh mỉm cười không đáp.
Chỉ là nói đến lúc khẳng định sẽ nói, cũng học theo ôn Hinh phu nhân ậm ờ như vậy, càng làm cho Lục Minh nổi lên lòng hiếu kỳ. Đổi lại trước đây, hắn khẳng định sẽ không để ý như vậy, nhưng mà tại sau khi do thám biết được viễn cổ huyết mạch của Hạ Linh, Ngu Thanh Y phân biệt là 'Tinh Vệ' cùng 'Dao Cơ', Lục Minh đương nhiên rõ ràng hai người bọn họ căn bản không có khả năng là xuất thân gia đình bình thường, hơn nữa phía sau các nàng còn có một lão yêu quái.
Hai nàng sau khi biết chính mình có hai chủng viễn cổ huyết mạch Tinh Vệ cùng Dao Cơ, lòng tự tin nhất thời tăng nhiều, hơn nữa phiền muộn trước đó một quét tan biến.
Các nàng vui mừng, cuối cùng nhất tề thay y phục, quyết định tự mình xuống bếp, liên thủ làm bữa tiệc lớn khao Lục Minh.
"Các người không phải vui vẻ quá sớm chứ? Tôi căn bản không biết cái nghi thức tỉnh lại gì, hơn nữa rất có khả năng không phải tôi là "Thức Tinh Giả" viễn cổ huyết mạch Lục Minh không nhịn được đùa các nàng hai câu.
"Anh có đúng là thức tỉnh giả hay không, là do chúng ta định đoạt, chúng ta nói là anh, thì chính là anh!" Giọng nói Ngu Thanh Y vui mừng không nghe ra một tia dã man, trái lại hiện ra vài phần tự tin, đây là lần đầu tiên từ khi bị phong tỏa tới nay. nàng cười được hài lòng nhất vui vẻ nhất như thế. Tuyệt thế kiều nhan, thấy vậy Lục Minh trong lòng khẽ nhúc nhích, nếu như quên đi thân phận Đại Minh tinh của nàng, Ngu mỹ nhân này trái lại cũng không tồi, bất luận hình dạng cùng thân thể. tính, tình đều là loại tốt nhất, xem ra chỉ có hai nàng Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn có tu luyện võ công, mới có thể tại trên khí chất thắng hơn một chút.
Mà ở trên dung mạo, tất cả mọi người cân sức ngang tài, các nàng đều có vẻ đẹp xuất sắc.
Sau khi trải qua chuyện viễn cổ huyết mạch này, quan hệ của Ngu Thanh Y cùng Hạ Linh cùng Lục Minh tiến nhanh. Hai người các nàng cũng không giống như trước bận tâm mặt mũi của đối phương mà không dám chủ động như vậy nữa. Sau khi cởi ra nút thắt trong lòng, hai người càng thêm hòa hợp. Làm việc đồng lòng, lại không lo lắng.
Đặc biệt là ngự tỷ Hạ Linh này. Nàng lúc đầu muốn yêu lại không dám yêu. Cùng Lục Minh âm thầm... Mặt ngoài chống cự. Trong lòng lại mừng thầm.
Bây giờ đều dùng cái miệng nhỏ nhắn giúp cho Lục Minh hoan hảo. Nàng buông bỏ hết rụt rè cùng cố kỵ trong lòng trước đây. Mặc dù tại trước mặt Ngu Thanh Y còn không có hoàn toàn buông bỏ. Nhưng khi chỉ có hai người ở chung thì ví dụ như khi nàng bưng thức ăn bị hắn đánh lén ôm một cái. Không còn cái loại cố hết sức giãy dụa như trước đây nữa. Chỉ là khẽ cáu liếc mắt nhìn hắn. Đem hắn địa móng vuốt sói nhẹ nhàng giật lại.
"Ăn. Đừng hồ đồ. Đem mọi thứ đều quên mất!" Hạ Linh vừa nhìn Lục Minh lấy từ trong bao công văn, rút ra rất nhiều ảnh khoả thân của minh tinh thì vội vàng đem những thứ dễ dẫn dụ tính sói này tịch thu hết.
"Cái gì em cũng không có thấy!" Ngu Thanh Y bưng thức ăn đi ra thì thấy Lục Minh đang giơ tay sờ hương đồn của Hạ Linh. Cười trộm nói.
"Tiểu tử này vô phép vô thiên. Chị phải cho hắn chút giáo huấn. Cậu nói cái gì? Tôi mặc váy chính là phạm tội làm người mê mẩn ? Cậu đây là ngụy biện cái gì!" Hạ Linh vừa nghe Lục Minh nói sạo. Khuôn mặt nhỏ nhắn đều đỏ lên. Không nói tới làm trò trước mặt Thanh Y . Còn ác nhân cáo trạng trước. Tiểu tử này quá ghê tởm. Lần sau. Nếu không cần thì không cho hắn sảng khoái Thật tức quá!
"Tôi sai rồi, thỉnh cầu hạ tỷ tâm địa thiện lương tha thứ cho tôi!" Lục Minh đầy mặt thành ý đưa cho Hạ Linh chén nhỏ có một khối mông gà.
"Đây là thái độ nhận sai của cậu?" Hạ Linh cảm thấy tiểu tử này quả thực muốn tìm đánh.
"A, chị không thích cái mông gà sao?" Lục Minh giả ra bộ dạng rất kinh ngạc.
"Chỉ bằng cái dạng giả ngu này, anh có thể đóng phim đó!" Ngu Thanh Y vừa nói, Lục Minh trái lại lo lắng câu dẫn ra chuyện thương tâm của nàng, có điều là Ngu Thanh Y cười: "Tôi bởi vì tên bại hoại anh làm liên lụy, hơn nữa số mình không may, bị người phong tỏa, anh phải nghĩ biện pháp nâng đỡ tôi! Người khác không mời tôi đóng phim, anh phải mời tôi, người khác không mời tôi quay MTV, anh phải quay giúp tôi...
"Mỹ nhân, nguyện vọng của nàng nhiều như vậy, ta không phải thần, không cách nào nhất nhất thực hiện, tối đa là ta có thể đem khối trứng gà rán này ăn tươi!" Lục Minh tuy rằng trong miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lại âm thầm dự định, nếu như có thể, hắn thật đúng là muốn đền bù một chút đối với Ngu Thanh Y.
Tuy nói nàng là bởi vì mỹ mạo mà gây lên thân, nhưng mà tuyệt đối là bởi vì mình mà bị đả kích, không cách nào hả giận, mới trả thù tại trên người nàng.
Chỉ bằng điểm này, mình phải cho Ngu mỹ nhân này một ít bồi thường.
Trong nước không quay được, có thể đi đến Hồng Kông đi, ở nơi đó, là trong phạm vi thế lực của mình, chỉ cần mình sử dụng thân phận Công Phu Tiểu Tử, như vậy đăng cao hô một cái, tùy tiện có thể làm rất nhiều chuyện. Trước đó Tiểu Văn cũng cùng mình nói qua, bảo mình cho làm minh tinh, bây giờ hắn không đề cập tới, phỏng chừng là sợ bại lộ ra thân phận của mình đi!
Nếu như tới Hồng Kông bên kia rồi, còn muốn có thể cho hắn làm một sự tình, ví dụ như mtv cùng quay phim, này có chút mới, lại một mực nghiên cứu, có nhân tài như vậy mà không cần, thực sự quá lãng phí!
Ăn xong cơm tối, Lục Minh nhận được điện thoại của Niếp Thanh Lam.
Thanh âm của nàng mang theo một chút ngưng trọng: "Lục Minh, anh lập tức tới căn cứ quân sự đi."
Nam tử lãnh khốc số đã lái xe tới phía dưới Nhân Như Các, Thính Tùng Sơn Trang chờ Lục Minh, Ngu Thanh Y cùng Hạ Linh vừa nghe có chuyện quan trọng, đương nhiên sẽ không ngăn cản Lục Minh, mỗi người ôm một bên cánh tay, ba ba lại hôn hai cái, tiễn hắn ra cửa. Hạ Linh sửa lại thái độ trước đây, nhỏ giọng căn dặn Lục Minh phải cẩn thận, thẹn thùng nhưng lại có chút giống người vợ nhỏ Giai Giai kia.
Dưới lầu, Lục Minh gặp phải lão yêu quái, lão gia hỏa này cái gì cũng chưa nói, chỉ là vươn một cánh tay già cỗi tới.
Lục Minh rất muốn nhổ một ngụm nước bọt lên tay kia, cuối cùng vẫn là nhẫn nại xuống tới, người này không dễ chọc, Thập Bát Khổ Địa Ngục của mình sắp đột phá tầng hai, một mình đấu hắn cũng không trễ tạm thời lại làm cho hắn "khi dễ" hai ngày. Móc ra hai khỏa Tiểu Phản Lão Hoàn Đồng Đan cùng hai khỏa Tiểu Tục Mệnh Hoàn Hồn Đan, thấy lão gia hoả này còn đang giơ tay tới, thở phì phì ném hai khỏa 'Sinh Hóa Đan' tới. Lão yêu quái còn không dừng tay, dùng mồm cướp đoạt nói: "Tiểu tử, ta còn chưa uống qua 'Ngũ Hành Ngưng Mặc Thang" cùng "Ngân Long Bạch Ngọc Thang", lấy ra làm cho lão đầu ta thử xem trước đi!"
"Kháo, ngươi nghĩ rằng ta là đại phú ông a!" Lục Minh quyết định không cho, lão nhân này cũng quá khi dễ người!
"Lần sau đừng nhờ ta làm việc!" Lão yêu quái hừ nhẹ một tiếng.
"Ai nha, này không phải lão tiền bối sao? Ngày hôm nay thời tiết thật tốt!" Lục Minh vừa nghe, mình sau này khẳng định phải có việc cầu lão gia hỏa này, nhiều thứ như vậy đều cho, hai cái thang thì tính cái gì. trước làm cho lão gia hỏa này ăn uống no đủ, sau đó giống như sai cu li sai sử hắn. Lục Minh nghĩ như vậy lại còn. cảm thấy mình chính là buôn bán lời, ăn nho nhỏ, ngày sau sẽ có hồi báo lớn, nhất thời rắt thống khoái mà xuất ra hai bình thang nóng hầm hập, hướng vào trong tay lão yêu quái ném một cái: "Đây là vãn bối hiếu kính lão gia ngài, từ từ dùng, được rồi, ta ở đây còn có xiên thịt quay hương cay, ngài cứ từ từ dùng!"
Dứt lời, lại ném tới bốn năm xiên thịt quay.