Khó nhất chính là, làm sao để độc tố chỉ nhằm vào người biến dị mới có hữu hiệu, mà đối với người bình thường lại vô hiệu.
Điểm này, mới là Lục Minh cảm thấy làm khó.
Bởi vì sau khi chế tạo ra nước thuốc đặc biệt xong, nó nhất định là có kịch độc, đối với người bình thường mà nói, chỉ cần không cẩn thận tiêm vào ở bên trong, tế bào cũng sẽ bị phá hư, vạn nhất cái này lọt vào trong tay địch nhân, chế tạo lượng lớn, vậy mình liền trắng trợn giúp bọn họ nghiên cứu độc tố rồi!
"Không nóng nãy, chung quy sẽ có biện pháp." Trương Thượng Nguyên lão nhân an ủi: "Địch nhân không thể nào chế tạo số lượng lớn, loại người cải tạo này có tỷ lệ thành công vô cùng thấp, không phải là uy hiếp."
"Bận rộn lâu như vậy, cháu cũng nên nghỉ ngơi một chút đi, nếu không, mấy người lão đầu chúng ta cũng không tốt, cháu hối hả ngược xuôi, chúng ta trái lại không có thù lao."
Lô Tắc lão nhân cảm thấy có lỗi, mặc dù Lục Minh không đề cập tới, nhưng tiểu tử này vì quân đội làm công việc bề bộn như vậy, nhưng một chút hồi báo cũng không có, trong lòng bọn họ rất áy náy. Bọn họ trừ việc cung ứng cho Lục Minh ngọc thạch cùng cách điều chế các loại kim khí ra, việc làm được cũng chỉ còn lại có giữ bí mật.
"Thật ra thì mọi người cho cháu nhiều vẫn thạch như vậy, đây là trợ giúp rất lớn đối với cháu." Lục Minh ngày hôm qua thật bất ngờ khi nhận được mấy trăm khối vẫn thạch nhỏ, làm cho hắn mừng rỡ như điên.
Có những thứ vẫn thạch này, hắn có thể nghiên cứu được nhiều thứ hơn.
Lý Thành Tể cùng Trần Lập Dân cho dù ở trên phi cơ, cũng bận rộn chế biến phối tổ của thuốc mới "Tạo Hóa Đan", bọn họ làm chuyện như vậy là cao hứng nhất.
Lần phối tổ này kết thúc, cũng sẽ sinh một trận hoan hô, phảng phất như đánh đại thắng.
Lục Minh lần này đi trước Hồng Kông, chúng nữ cũng không có đi theo, tựa hồ mọi người cũng có chuyện đang bận.
Niếp Thanh Lam bận rộn tu luyện Đại Tướng Quân Lệnh, mặc dù nàng cùng Lục Minh xuất chinh tới biên cảnh giết địch. Lục Minh không có đề thăng, nhưng thu hoạch không nhỏ, ít nhất biết được kế hoạch cải tạo gien điên cuồng của người Nhật, nàng cũng cùng Lục Minh có nụ hôn say tình giữa lửa đạn, trong lòng có hơi chút thỏa mãn. Mặc dù không so được với hành, trình cổ mộ của Cảnh Hàn cùng Lục Minh, nhưng nàng cũng đã thấy đủ rồi.
Thử hỏi trên thế gian có được mấy người, có thể tại trên chiến trường cùng người yêu hôn triền miên chứ?
Cảnh Hàn trở về theo sư phụ, thân thể nàng có chuyển biến rất tốt đẹp, tâm tình cũng thật tốt, chuẩn bị trở về hiếu thuận hầu hạ sư phụ hiền lành nhiều năm qua quan tâm tới mình, báo đáp ân tình năm đó sư phụ mang nàng đi khắp thiên hạ, dong duổi khắp nơi để xin thuốc.
Giai Giai vốn định theo Lục Minh đi tới Hồng Kông, chỉ là trước kia rời khỏi Lăng Tuệ nữ sĩ lại tới nữa, nghe nói con gái của nàng sinh được tiểu bảo bảo.
Tin tức kia làm Giai Giai rất hâm mộ, nàng quyết định hoãn lại việc rời đi, ở lại Phương Phỉ Uyển đi làm lý do là giúp Hoắc Vấn Dung bận việc, vì mọi người tính, toán ghi chép cùng chuẩn bị cho cuộc so tài Thực Thần... Lục Minh không có vạch trần, tùy ý cho người vợ nhỏ biết điều này lưu lại, cùng mẹ của nàng một hồi. Nhan Mộng Ly rất muốn theo Lục Minh ra, chẳng qua là nàng còn đang phải thiết kế quần áo cho các mimi của Phương Phỉ Uyển, lại đang tu luyện Phượng Hoàng Hồng Trang Quyết của con dâu Lục gia, ngay cả Lục Minh nói muốn dạy võ công cho nàng, cũng trước tiên để xuống, bởi vì nàng phát hiện hai người Niếp Thanh Lam cùng Cảnh Hàn đột phá vượt xa nàng, khơi dậy lòng hiếu kỳ của nàng.
Nàng chuẩn bị ở sau khi đột phá tầng thứ hai, sẽ cùng Giai Giai. Lâm Vũ Hàm cùng nhau đến Hồng Kông, làm cho Lục Minh khen ngợi sự cố gắng của nàng.
Vương đổng lúc trước đã sớm chạy tới Hồng Kông xử lý sự vụ, đám người Lại béo, Giang Tự Lưu cùng Trịnh Yêu Đao đến đây tiếp đón phi cơ, bọn Lại mập cùng Giang Tự Lưu còn trịnh trọng mang theo vợ con, nghe thấy con của Giang Tự Lưu hơn hai mươi tuổi rồi mà gọi mình là "Chú Lục", Lục Minh rất xấu hổ.
Hắn vừa nhìn, còn có ngươi quen cũ đã lâu không gặp, nữ sát thủ Mira.
Nàng làm sao lại ở đây?
"Tôi vốn là một mực ở Lam Hải, bởi vì Chiết Dực Thiên Sứ đi, tôi không tìm được người báo thù, không có chỗ để đi. rất nhàm chán, sau lại cùng Niếp cảnh quan luyện công, hiện tại nàng không rãnh, bảo tôi tới làm tài xế cho ngươi." Nữ sát thủ Mira thiếu chút nữa cũng nói là Niếp Thanh Lam phái tới coi chừng Lục Minh, phòng ngừa Lục Minh bị Trương Vân tiểu quả phụ kia câu dẫn.
Hiện tại không giống ngày xua. Lục Minh đã không phải là xử nam, tiểu quả phụ Trương Vân kia một khi câu dẫn, nói không chừng thật đúng là sẽ làm cho nàng được như ý.
Cho nên, nữ sát thủ Mira chính là Niếp Thanh Lam phái tới giám thị Lục Minh, mặt ngoài là tài xế.
Lục Minh nhìn nữ sát thủ Mira một chút, phát hiện nàng khí sắc không tệ, kỳ quái hỏi: "Cô cùng Thanh Lam luyện võ công gì? Vịnh Xuân cùng Hiệp Quyền? Toát mồ hôi! Cô có thể lĩnh ngộ cái gì gọi là thốn kình sao?"
Nữ sát thủ Mira hừ nhẹ xuống, cái trò dùng nội kình thúc dục thốn kính này đích xác là nỗi khổ tâm trong lòng của nàng.
Thân thể cường hóa càng lợi hại, không có nội kình, uy lực cũng xa xa chưa đủ, nàng lúc trước không có nghĩ qua, thì ra là mình không thể tu luyện ra chân khí của phương Đông, không cách nào học tập pháp môn vận khí trong võ cổ Trung Quốc. Mấy tháng này nàng vẫn rất cố gắng cảm ứng, khí cảm mặc dù có, nhưng vô cùng thiếu, hơn nữa lại đang không ngừng biến mất, cho dù khổ luyện cũng vô ích, làm cho nàng âm thầm bi thương hồi lâu... Mira vẫn lấy mình thân là người ưu tú mà tự hào, trăm triệu lần không nghĩ tới, có một ngày sẽ hối hận thân mình thân phận con lai.
"Hôm nào cô rãnh rỗi, tôi sẽ kiểm tra thân thể cho cô, có lẽ tôi có thể nghĩ ra biện pháp." Lục Minh nếu đổi lại là lúc trước, khẳng định không có cách nào. bất quá đà trải qua nhiều lần đề thăng cùng hành trình cổ mộ, hắn cảm thấy có chút nắm chắc, mặc dù không thể nào hoàn toàn thay đổi, nhưng cải tạo hoặc là biến hình kinh mạch trong cơ thể của Mira một chút, tăng lên chiến lực của nàng, hẳn là có thể làm được.
"Thật?" Mira nghe thế, cảm động đến thiếu chút nữa rơi lệ.
Chỉ có nỗ lực quá nỗ lực mà không thu hoạch được gì, mới biết được sự trân quý của chân khí trong võ cổ phương Đông.
Nàng hiện tại đã đến huấn luyện thân thể tới đỉnh, đạt đến bình cảnh lớn nhất trong sinh mệnh, nếu như không đột phá, sẽ vĩnh viễn dừng ở độ cao này. Ngược lại, nếu như có thể đột phá. nghênh đón nàng, sẽ là một cái thế giới hoàn toàn mới.
Vương đổng nhìn thấy từ phi trường có một nhóm người nghênh ngang đi ra, sát bên người mà đi qua, hắn đi qua Lục Minh bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Huynh đệ, nhìn thấy tên dẫn đầu kia chứ, hắn chính là gã bổng tử Triều Tiên quốc mở công ty cặp da trong nước, lừa gạt hợp đồng của Lâm Vũ Hàm muội muội. Tên bổng tử này tên là Kim Trạch Minh, nghe nói là cậu của một người lãnh đạo cao tầng của công ty Tam Tinh, đặc biệt cùng công ty Tam Tinh liên thủ gạt người..."
"Vậy thì thật sự là oan gia hẹp lộ, đi mòn gót giày không tìm thấy, địa ngục không cửa hắn lại tự đưa lên!" Lục Minh phất tay làm cho bọn nam tử lãnh khốc số 2 theo dõi, điều tra thêm tên vương bát đản này tới Hồng Kông làm gì, sau đó đem cả vốn lẫn lời lúc trước mà trả lại cho hắn gấp 10 lần.
Một giờ sau, Lục Minh mới vừa trở lại khách sạn ngủ lại, đã có được tin tức.
Tên bổng tử Kim Trạch Minh đánh cuộc, thường xuyên là khách quen của Las Vegas Macao, Las Vegas ở Florida hắn gạt được tiền, hơn phân nửa là ném ở trong tràng đánh cuộc.
Lần này Kim Trạch Minh tới Hồng Kông chẳng qua chỉ là trung chuyển, bọn họ lập tức sẽ an vị theo thuyền chạy thẳng tới Macao, hiện tại đang ở đại sảnh khách quý của khách sạn Bồ Kinh chơi bạc vui vẻ. Lục Minh vừa nghe, lập tức đứng lên: "Như nếu đối phương là một lão hòa thượng vô cầu vô dục, thì tôi còn không có biện pháp, đối phương là dân cờ bạc, vậy thì thật là tốt! Lần trước tôi phải tuyên truyền cầu vồng Tỏa sắc cùng Cửu Chuyển Dưỡng Nhan Dịch, không có đánh cuộc đủ, hiện tại, vừa lúc đi Macao vui đùa một chút... Tôi muốn khiến cho tên bổng tử này thua ngay cả quần lót cũng lột ra, cởi bỏ cái mông trần trở về mới là tốt! Không, tôi còn muốn làm cho bọn họ đi bằng mông trái trở về Hàn Quốc!"
"Niếp cảnh quan nói bất kể anh đi đâu. tôi đều được đi theo!" Mira xem ra được Niếp Thanh Lam dặn dò rất kỹ, tận chức tận trách.
"Đại Tướng Quân Lệnh có chiêu thức đặc biệt dành cho nữ tử, Hồng Ngọc Kích cổ cùng Ngọc Nữ Xuyên Toa, đừng tưởng rằng ta không biết dùng thối pháp, chỉ là ta so với người dùng cao nhất kém hơn một chút thôi!" Niếp Thanh Lam tự nhận thối pháp không có tốt được như Cảnh Hàn, nhưng còn hơn người khác, nàng cũng không bằng lòng chịu thua.
"Võ công cho dù tốt, cũng sợ súng lục!" Nam tử Tây Dương kia móc ra một khẩu súng lục, cười to nói: "Nếu như ngươi nghĩ rằng ta sẽ so quyền với ngươi, vậy ngươi liền sai rồi!"
"Ngươi nói một chút cũng không sai, ngươi là người thông minh nhất!"
Lục Minh nói còn chưa có hết, một viên đạn "sưu" bắn ra tới, xuyên vào mi tâm của nam tử Tây Dương.
Con mắt nam tử Tây Dương nhìn đăm đăm, toàn thân mềm nhũn xuống, tại khi mi tâm chảy máu ra thì "ba" yếu đuối ngã trên mặt đất. Nam tử đầy mặt thần sắc có bệnh khinh bỉ nhổ một ngụm đờm lên trên người nam tử Tây Dương, hỏi lại Lục Minh nói: "Ta khẳng định ngươi không có móc súng ra, không nên nghĩ gạt ta, ngươi đây là dùng Đàn Chỉ Thần Công đúng hay không? Ngươi đem đạn giấu ở trong tay bắn ra đi, đóng vào trán hắn.
... Chiêu thức võ công ấy, thực sự là quá đẹp, ta rất bội phục ngươi!"
Nam tử khoẻ mạnh như trâu lắc đầu: "Sai, Đàn Chỉ Thần Công ta đã xem qua, không có khả năng có sức mạnh lớn như vậy, càng không thể có được tốc độ như vậy!"
Lục Minh đương nhiên sẽ không nói cho đối phương biết chính mình có không gian trữ vật, bắn ra một viên đạn đó là chuyện dễ dàng, căn bản không phải là võ công.
Hắn mỉm cười: "Hai vị, tại trước khi ta giết chết các ngươi, ta mong muốn các ngươi nói tên ra, như vậy, ta cùng người khác ba hoa thì, có thể tìm vài tên để nói khoác với họ." Niếp Thanh Lam thắng liên tiếp ba trận, trong lòng vui mừng, trở lại bên người Lục Minh, nhẹ nhàng ôm hắn một cái: "Hai vị này có chút kỳ quái, anh phải cẩn thận!"
"Không, ta một chút cũng không kỳ quái, ta là người bình thường, mặc dù có chút bệnh tâm thần, nhưng ta là người!" Nam tử đầy mặt thần sắc có bệnh cười ha ha.
"Ta không phải người..."
Nam tử khoẻ mạnh như trâu hét lớn, thanh âm như sấm rền, chấn đến toàn bộ không gian đều tại kích động: "Ta là thần!"
Ở ngoài mấy chục mét, ở nhà lao giam giữ bắt tù binh của doanh trại, một người trong đôi nam nữ đang vụng trộm tại đây, dưới một tiếng quát như sấm chợt lăn ra hôn mê, một người còn lại không ngất cũng thống khổ che lấy cái lỗ tai.
Niếp Thanh Lam cũng bị tiếng quát này làm cho hoảng sợ, thanh âm này cùng bom nổ cùng không có cái gì khác nhau, nàng mang chút ác ý nghĩ, nếu như người này không làm võ đạo gia mà nói, đổi thành nghề hát, như vậy trái lại là một cái lựa chọn không tồi a.
Lục Minh dùng móng tay gãi gãi cái lỗ tai, nhàn nhã như đi chơi thổi thổi: "Nghe thấy rồi, kỳ thực ngươi có thể không cần lớn tiếng như vậy, ta nghe thấy!"
Không đợi đối phương mở miệng, Lục Minh lại thản nhiên nói: "Ta biết, ngươi nhìn lâu như vậy cũng không có cơ hội ra tay, thật vất vả mới đến phiên ngươi, kích động một chút, đó là khó tránh khỏi. Bất quá, ngươi tinh thần có đúng phải có chút vấn đề hay không? Ta còn chưa từng nghe qua người nào dám can đám xưng ta chính là thần, nếu có, vậy cũng là người điên, bằng không có lẽ là thần côn bà đồng gạt người ở nông thôn! Ngươi là cái thần gì?"
Nam tử khoẻ mạnh không đáp, hắn nhặt lên một cái mảnh nhỏ của đao Nhật trên mặt đất, khua lên chém mạnh một cái tại trên cánh tay của chính mình.
Máu tươi chảy ra...
Thế nhưng, vết thương cấp tốc khép lại, tốc độ hầu như có dùng mắt thấy được, hồi phục lại trạng thái lúc đầu khi chưa bị thương. Nam tử khoẻ mạnh thấy trên mặt Lục Minh cùng Niếp Thanh Lam lộ ra thần sắc kinh ngạc, mang chút kiêu ngạo lại khinh miệt hỏi: "Bây giờ, ngươi còn cho rằng ta là người sao?"
"Không không, ngươi là thần!" Lục Minh vỗ tay khen lớn: "Nói cho ta biết, ngươi là cái thần gì? Lữ Đồng Tân hay là Lý Thiết Quải?"
"Ta là Hình Thiên!" Nam tử khoẻ mạnh như trâu tiện tay xé một cái, đem quần áo trên người xé thành mảnh nhỏ.
Hắn dùng mảnh nhỏ của đao Nhật vạch lên trong ngực, vẽ một cái chiến văn hình kiểm, dữ tợn đáng sợ, hầu như muốn nhảy ra chọn người mà cắn người vậy. Lục Minh cùng Niếp Thanh Lam nhìn thấy ngây dại, hồi lâu mới thanh tỉnh lại, bộp bộp vỗ tay, vỗ tay, tựa như xem phim trong rạp chiếu phim như nhau. Lục Minh thổi một tiếng sáo vui, lại hỏi: "Hình Thiên là cái thần gì?"
Nam tử khoẻ mạnh như trâu rất không nói gì, hắn trăm triệu lần nghĩ không ra, đối thủ ngay cả Hình Thiên đại danh đỉnh đỉnh cũng chưa có nghe nói qua.
Lúc này, đến phiên Niếp Thanh Lam nói cho Lục Minh bù lại thần thoại trong truyền thuyết, nàng làm như có thật nói ra: "Hình Thiên, dũng tướng trong truyền thuyết ở viễn cổ thần thoại, thuật lại rằng hắn từng không phục hoàng đế, cầm thuẫn bài cùng búa một mình đấu với Hiên Viên hoàng đế, sau lại tại Thường Dương Sơn bị hoàng đế một kiếm chém rớt đầu, hắn vẫn còn chưa từ bỏ ý định, dùng vú làm mắt, dùng rốn làm miệng, rít gào muốn tiếp tục chiến đấu..."
Lục Minh tựa như học sinh tiểu học đi học gật đầu vậy, trả lời: "Là như thế này a, hắn có cả cũng đều đánh không lại, vì sao mất đầu rồi còn muốn tiếp tục chiến đấu chứ?"
Niếp Thanh Lam trợn mắt liếc hắn: "Em làm sao biết được! Đây chính là thần thoại thuật lại, anh cho là thật sao!"
"Ai, sai, người này nói hắn là Hình Thiên..." Lục Minh chỉ chỉ nam tử khoẻ mạnh như trâu, nghiêm trang nói: "Nếu như đem đầu của hắn chém rớt, vậy có lẽ hắn là Hình Thiên, em xem, hắn cũng là dùng vú làm mắt, rốn làm miệng đó!"
"Vậy anh đem đầu của hắn chém rớt đi, vậy anh không phải Hiên Viên hoàng đế chuyển thế sao? Anh có thể chém hắn một lần, lần thứ hai chắc không thành vấn đề đi." Niếp Thanh Lam phối hợp nói với vẻ nghiêm túc.
"Anh là Hiên Viên hoàng đế chuyển thế?" Lục Minh có chút mơ hồ, không giải thích được hòi: "Em xác định?"
"Anh không phải sao?" Niếp Thanh Lam rất kỳ quái hỏi lại.
"Đương nhiên là không phải rồi, anh rõ ràng là Ma Thần Xi Vưu chuyển thế mà..." Lục Minh cười ha hả, hắn nói còn chưa xong, phía sau hiện lên một đoàn hắc khí hình thành hình dạng Ma Thần đang điên cuồng mà giãy dụa, nếu như chỉ là như vậy, thì nam tử khoẻ mạnh như trâu cùng nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh kia sẽ không quan tâm, nhiều lắm cho rằng là ma thuật như ảo thuật mà thôi. Thế nhưng nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh lại thấy, dưới chân Lục Minh toát ra tử khí, đem đám cỏ nhỏ xanh trên mặt đất ăn mòn đến héo rũ, mặt đất cũng vang lên két két, bị ăn mòn ra một mảng lớn màu đen.
Chờ Lục Minh đem đoàn hắc khí kia thu hồi lại, nam tử khoẻ mạnh như trâu cùng nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh đều thấy choáng váng.
Lẽ nào tiểu tử này thực sự là Ma Thần Xi Vưu chuyển thế?
Điều này sao có thể!
"A nhầm, anh rõ ràng là Hiên Viên hoàng đế chuyển thế mới đúng a, bằng không làm sao anh có thể sử dụng được Hiên Viên thần kiếm?" Niếp Thanh Lam đưa ra chất vấn.
"Em nói tựa hồ cũng có đạo lý..." Lục Minh từ phía sau giơ tay lên một cái, một thanh bảo kiếm sắc kim lóng lánh xuất hiện tại trong tay hắn, nam tử khoẻ mạnh như trâu cùng nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh muốn đập cằm xuồng trên mặt đất, làm sao tiểu tử này còn giấu được kiếm phía sau ?
Một thanh bảo kiếm ? Hắn không phải tay súng bắn tỉa sao? Lục Minh chính mình cũng rất mơ hồ, cầm kiếm xem rồi lại xem, thở dài nói: "Anh thực sự là cũng không rõ ràng lắm, nếu như nói anh là Hiên Viên hoàng đế chuyển thế như vậy trong cơ thể anh lại có ma khí, nếu như nói là Ma Thần Xi Vưu chuyển thế nói, anh lại có thể dùng Hiên Viên thần kiếm..
"Kỳ thực anh không cần suy nghĩ nhiều, anh cứ cầm thanh kiếm này chém rớt đầu của hắn xuống, nếu như chặt bỏ đầu của hắn đi rồi, hắn còn có thể sống, vậy chứng minh đây là Hiên Viên thần kiếm! Nếu như đây là Hiên Viên thần kiếm, vậy anh khẳng đinh là Hiên Viên hoàng đế chuyển thế rồi!" .Niếp Thanh Lam suy luận logic rất đơn giản.
"Em nói không sai!" Lục Minh quyết định thử phương pháp này xem.
"Sử dụng kiếm chém đầu ta xuống, làm sao ta có khả năng còn sống!" Nam tử khoẻ mạnh như trâu điên cuồng mà quát: "Cho dù ta thực sự là Hình Thiên cũng không được!"
"Ngươi không phải thật vậy chăng?" Lục Minh biểu hiện rất mơ hồ, kỳ quái hỏi.
"Lời thừa, ta sử dụng tên Hình Thiên này không được sao? Ta ăn được Ma Nhục, trải qua giải phẫu gen thành thân thể hoàn mỹ, ta là nhân loại hoàn mỹ, đối với người thường mà nói, ta chính là thần!" Nam tử khoẻ mạnh như trâu rít gào như sấm, quát: "Ngươi đã thấy qua người bị cắt qua da có thể lập tức khôi phục chưa? Chỉ có nhân loại hoàn mỹ như chúng ta đây mói có thể!"
"Nói như vậy, ngươi thật sự không phải Hình Thiên!" Lục Minh rất thất vọng, thở dài nói: "Ta còn dự định tìm ngươi xin chữ kí đó!”
"Ngươi, ngươi có đúng là Ma Thần Xi Vưu chuyển thế hay không?" Nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh phục hồi lại tinh thần, đồng bạn của mình là Hình Thiên giả, nhưng vừa rồi tiểu tử này trái lại không giống như là giả ,đoàn hắc sắc tử khí kia, đem cả tảng lớn đất đều ăn mòn, này căn bản không phải giả, hơn nữa trong tay hắn còn có một thanh thần kiếm sắc kim lóng lánh.
"Cái đáp án này, ngươi phải hỏi qua Diêm La Vương mói biết được, nếu như là Diêm La Vương thật sự nói!"
Lục Minh lạnh như băng hừ nói: "Ta còn thật sự cho rằng có người thức tỉnh được viễn cổ huyết mạch rồi, hóa ra chỉ bất quá là người biến dị có kỹ thuật gen thú hóa thấp kém..."
Hắn như tia chợp đánh về phía nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh, kiếm quang như lụa, nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh sợ đến nhảy bay ngược lại.
Tránh trái tránh phải, cuối cùng phát hiện ra cái nhào tới trước mặt chỉ là một đạo tàn ảnh, bản thể chân chính của Lục Minh, sớm đã thoáng hiện tại phía sau nam tử cường kiện như trâu kia.
Nam tử khỏe mạnh như trâu giơ cánh tay lớn ra chụp lại, đè vai Lục Minh, rít gào như tiếng sấm nói: "Tiểu tử giả thần giả quỷ, ngươi quỳ xuống cho ta, thời đại của nhân loại đã qua rồi bây giờ là thời đại của những con người mới như chúng ta quật khởi!"
"Con kiến hôi, thân thể của ta là không được chạm vào..." Lục Minh uy nghiêm hừ một tiếng.
"A!"
Nam tử khỏe mạnh như trâu đang sử dụng phát nội kình để bóp nát vai của đối phương, song song, xoay người lại một quyền đánh nổ nát cằm của đối phương, bỗng nhiên phát hiện một loại chân khí thẩm thấu tiến đến, cánh tay lập tức thống khổ như bị một cái gì đó móc ra, hắn phản kháng càng mạnh thì lại càng thống khổ, sau cùng toàn thân dường như đều muốn hòa tan ra, cả người vô lực quỳ xuống trên mặt đất. Phía sau, Lục Minh vươn tay, đặt tại đỉnh đầu của hắn, chỉ là ba giây đồng hồ, thân thể của nam tử khỏe mạnh như trâu nổi lên bọt khí, sau cùng từ trong tất cả huyệt đạo của toàn thân, đều bắn ra lỗ máu nhỏ, điên cuồng mà phun ra máu loãng kinh khủng.
Nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh cực kì sợ hãi nhìn tất cả trước mắt này, hắn nhớ tới khi gien thí nghiệm thất bại thì các đồng bạn đều là chết trong cái dạng này.
Không, sai, Hình Thiên hắn rõ ràng là nhân loại mới thành công mà, điều này sao có thể?
"Con kiến hôi, gien của con người là hoàn mỹ nhất, nếu như ngươi mạnh mẽ thay đổi, vậy căn bản là không xứng được gọi là một con người!" Lục Minh thản nhiên đi qua thi thể của nam tử đang tràn ra máu loãng rồi nhanh chóng thu nhỏ lại kia: "Thời đại của nhân loại mới sẽ nghênh đón sự huy hoàng, bất quá, cùng những con dê ngựa như các ngươi này không có quan hệ!"
Nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh sợ đến muốn chạy trốn, nhưng thân hình Lục Minh chợt lóe, đã đứng trước mặt của hắn.
Lục Minh vươn tay, dùng một loại lời nói không cho dối trá nói: "Con kiến hôi, lập tức quỳ gối dưới chân ta, nói cho ta biết, là ai đang làm thí nghiệm dung hợp gien người thấp kém thô ráp như thế, phòng thí nghiệm ở đâu?"
Nam tử vẻ mặt thần sắc có bệnh kia run rẩy cả người, hắn bị thái độ của Lục Minh làm cho sợ hãi.
Này không phải là người nói đây là Ma Thần nói.
Hắn thực sự là Ma Thần chuyển thế, người nam tử này thực sự là Ma Thần chuyển thế, mình cùng đồng bạn tới nơi này tiêu diệt hắn, tuyệt đối là sai lầm, căn bản là tới chịu chết!
Mình phải nói ra phòng thí nghiệm sao? Nếu như nói ra, như vậy hắn sẽ tha cho mình một mạng sao?
Nếu như không nói, tin tưởng ở giây tiếp theo, chính mình cũng sẽ giống như Hình Thiên kia biến thành một bãi máu loãng đi!
"Tha mạng..." Trong suốt đời nam tử đầy mặt thần sắc có bệnh, chưa từng bị bắt quỳ xuống qua bao giờ, hắn là nam tử kiêu ngạo nhất, thế nhưng, bây giờ thấy con mắt của Lục Minh, hắn sợ đến hồn phách bay ra vội vàng quỳ xuống tới. Nam tử Ma Thần Xi Vưu chuyển thế này, hắn có ý chí vô thượng, không phải chính mình có thể chống lại, người tuyệt đối không thể cùng thần đối kháng...
Vốn Lục Minh còn muốn tiếp tục tại Tùng Lâm Miến Điện săn giết địch nhân, nhưng quân đội truyền tới một tin tức, nói xưởng thuốc bên Hồng Kông có Ninja của người Nhật đang hành động.
Lục Minh khẳng định là người Nhật rất sợ mình không còn rảnh rỗi, sẽ tra ra được căn cứ sinh bí mật dưới đập chứa nước Bạch Dũng, cho nên cấp cho mình vài chuyện bận rộn. Hắn đương nhiên rất phối hợp, trước tiên từ biên cảnh bay trở về Lam Hải, trước sau ra vào đại học Lam Hải, bệnh viện Thành Tể cùng Phương Phỉ Uyển, khiến cho địch nhân ý thức được mình trở về, sau đó tại buổi tối bí mật lẻn vào căn cứ sinh dưới đập chứa nước Bạch Dũng tìm được tin tức tiến thêm một bước, theo hai lão nhân Lý Thành Tể, Trần Lập Dân đi tới Hồng Kông, tham gia hội thảo giao lưu nghiên cứu và thảo luận nghiên cứu và thảo luận nghiên cứu và thảo luận y học Trung Quốc và phương Tây.
Người Nhật vừa thấy Lục Minh đi Hồng Kông, quả nhiên mừng rỡ, Ninja hoạt động không chỉ không có giảm đi, trái lại tăng lên.
Bộ dạng bọn người kia giấu đầu lòi đuôi khiến cho kẻ khác cười, Lục Minh sớm đã biết từ trong miệng "ôn Thần" mặt thần sắc có bệnh, biết được người Nhật có ba căn cứ bí mật, một là căn cứ bí mật gien trùng thằng đảo đích nhân thể gien biến dị cơ thể người ở đảo Trùng Thắng; một là nhà máy hóa chất đặc biệt tại trong rừng mưa nhiệt đới ở trung bộ của Châu Phi; cuối cùng là một cái phòng thí nghiệm sinh hóa ở đập chứa nước Bạch Dũng tại Lam Hải.
Kết quả của nghiên cứu, căn cứ bí mật ở đảo Trùng Thắng có điều kiện tốt nhất, lại hi sinh hơn một nghìn thực nghiệm thể, đã thành công chế tạo ra được mười người được xưng là vật thí nghiệm "Nhân loại mới hoàn mỹ".
Trong đó "Hình Thiên" là một trong ba vật thí nghiệm thành công nhất.
Ôn Thần có đầy mặt thần sắc có bệnh, cũng là một người trong mười người nhân loại mới hoàn mỹ, nhưng cường độ thân thể, với lực chữa trị da tự lành kém xa "Hình Thiên", chỉ là tương đối am hiểu tại trên phương diện kháng vi rút cùng miễn dịch, cho nên hắn được mệnh danh là "ôn Thần" .
Tổng thể các phương diện, phòng thí nghiệm sinh đập chứa nước Bạch Dũng nghiên cứu ra virus so với căn cứ bí mật kia còn có tiến triển hơn. Hơn nữa rất có hiệu quả thực tế. Nếu không phải Mã bác sĩ vô cùng truy cầu hoàn mỹ. Nghiên cứu của bọn họ đã sớm có hàng mẫu. Bây giờ, Mã bác sĩ phỏng chừng còn cần hai tháng nữa mới có thể nghiên cứu ra thuốc thử virus thành công. Cho nên người Nhật liều lĩnh, muốn đem Trung Quốc Tử Thần trường kỳ ở tại Lam Hải dở đi khỏi Lam Hải... Đối với kỹ thuật gien điên cuồng của người Nhật, Lục Minh từ trong hộp nhỏ thần bí cùng Hà Xa Tri Bàn biết được. Đây là khoa học kỹ thuật thấp kém nhất. Căn bản là hành động uống axit giải khát.
Bất luận là một người cải tạo nào, vô luận thân thể bên ngoài cường tráng ra làm sao, cũng không có khả năng sống qua ba năm.
Gien của bọn họ đã bị nước thuốc làm cho hỗn loạn!
Trong mắt của Lục Minh, những người có gien cải tạo này hầu như là thiêu đốt toàn bộ sinh mệnh tới đạt được đề thăng lực lượng cùng tố chất thân thể ngắn hạn. Cái loại nước thuốc gen này có rất sự thối hóa rất mãnh liệt. Đem tế bào vốn thong thả phân chia trong cơ thể người lại điên cuồng mà phân chia xuống phía dưới. Khiến cho người cải tạo vẫn duy trì được điều kiện trạng thái tốt nhất. Các phương diện sức mạnh, tự lành... cũng hơn xa người thường gấp trăm lần.
Này cùng với các vận động viên đi qua lượng lớn huấn luyện, đem các tế bào già yếu tiêu hao đi. Khiến cho thân thể bảo trì được điều kiện thi đấu thể thao tốt nhất.
Chỉ là, tế bào của người cải tạo so với các vận động viên phân chia càng thêm điên cuồng hơn gấp trăm lần. Hơn nữa không cách nào ức chế.
Trong cơ thể người, số lần tế bào phân chia là có hạn.
Cho nên, những người cải tạo mặt ngoài cường đại này, không có ai có khả năng sống được hơn ba năm, Lục Minh phỏng chừng hơn phân nửa là trong vòng một năm, thân thể của người cải tạo sẽ đạt đến cực hạn.
Biểu hiện ra là gien cải tạo của người Nhật rất thành công, trên thực tế bọn họ nắm giữ không được tới / sự huyền bí đối với cơ thể người, căn bản không biết cái loại cải tạo này là cực kỳ thô ráp cùng thấp kém đến nực cười, so với người thường, người cải tạo biến dị đúng là rất cường đại, cũng có lực chữa lành rất mạnh. Nhưng tại trong mắt của Lục Minh, những người có gien cải tạo này chỉ là một đống cơ thể người pha nước thuốc, chỉ cần vừa phá vỡ cân đối năng lượng trong cơ thể của bọn họ, bọn họ sẽ tan ra thành máu loãng.
Biện pháp phá hư cân đối đơn giản nhất chính là dùng Tiên Thiên chân khí tới tách ra, cũng có thể dùng nước thuốc đặc biệt...
Lục Minh nhằm vào một loại cải tạo gien điên cuồng này, quyết định nghiên cứu chế tạo ra một loại nước thuốc mới, loại nước thuốc mới này có thể phá hư hoàn toàn sự phân chia tế bào của đối phương.
Chỉ cần vừa phá vỡ sự phân chia tế bào của đối phương, vậy cơ thể người cải tạo sẽ biến thành một bãi thịt vụn. Lục Minh nghĩ, nghiên cứu ra loại nước thuốc để phá hư cân bằng năng lượng cùng ngăn cản tế bào phân chia của cái loại gien cải tạo này, cũng không phải là khó nhất đích, thiên nhiên có rắt nhiều độc tố thì có loại tác dụng này, ví dụ như hòa máu của một ít sinh vật có độc như rắn độc, con nhện, bò cạp, ong vàng..., đều tạo thành phá hư cực lớn. Chỗ khó là không biết làm sao để tiêm những thứ nước thuốc này tiến vào trong cơ thể của địch nhân, bởi vì Ninja biến dị tập kích lần trước, Lục Minh đã nghĩ tới một đám các thứ như thuốc tiêm, đồ độc, khói độc đơn giản nhất là dùng phun sương tốc độ cao, chỉ cần đối phương hô hấp sẽ hít thở không thông.