Khi Lục Minh từ cửa thông gió đi ra thì tiếng súng vẫn đang lẻ tẻ vang lên.
Ba tên mặc đồ đen che mặt tựa như Ninja đứng trong chổ tối, phía trước bọn họ, ba tên phỉ đồ mặc trang phục bảo an đang cầm súng lăm lăm. Tên lão đại của đám phỉ đồ hô to: "Cho ngươi 10 giây đồng hồ, lập tức đi ra, nếu không con tin trong tay ta toàn bộ sẽ bị giết sạch, đi ra! 10 giây đồng hồ, 10, 9, 8…"
Hắn nhắm vào thi thể bắn một phát súng, tiếp theo quát lớn: "Ngươi nếu không ra, mọi người sẽ bị giết sạch!"
Chỉ là chung quanh phòng làm việc không có một người nào, mấy người kia liếc nhau, trong đó có nam tử trang phục ninja lắc đầu, tiếng nói trầm trầm hừ nhẹ nói: "Con nhỏ đó sớm đã đi xa, thân thủ nàng không tệ, bắn súng lại chuẩn, thật là phiền toái lớn".
"Chúng ta có tám người ở đây, căn bản không cần sợ hãi" Tên Ninja cười lạnh nói: "Con nhỏ kia cứ giao cho ta đi!"
"Còn có hai tên ở lầu mười sáu giết chết mấy tên lính đánh thuê, phỏng chừng là sát thủ chuyên nghiệp, chúng ta nếu không đem mối hoạ này diệt đi, kế hoạch hành động nhất định bị ảnh hưởng. Các ngươi lúc điều tra còn nói không có vấn đề gì, thật sự là vô dụng, bây giờ phát sinh việc ý muốn, kẻ địch của chúng ta, ngoài hai tên sát thủ lại còn có một cô gái không rõ danh tánh… Bọn họ đã trở thành mối hoạ ngầm, làm ta phải phân phối nhân thủ lùng bắt bọn chúng, đối với kế hoạch là một đả kích rất lớn, các ngươi đều sẽ bị cách chức!" Tên phỉ đồ đầu mục đối với ba gã trang phục Ninja phi thường bất mãn, la hét liên tục.
"Ngươi biết cái gì, đây là việc ngoài ý muốn!" Tên Ninja bên trái rất bất mãn.
"Tá binh vệ Tề Đằng các hạ phi thường phẫn nộ. Hy vọng các ngươi mau tóm được kẻ địch!" Phỉ đồ đầu mục vô tình nói ra tên một đại nhân vật.
Trốn cách đó không xa Lục Minh nghe rõ ràng hết thảy. Mình mới vừa giết một tên Đằng Tỉnh, Bây giờ lại lòi ra một tên Tề Đằng nào nữa. Phỏng chừng người nầy chính là kẻ cầm đầu đường dây buôn bán nội tạng. Xem ra cấp bậc của hắn so với Đằng Tỉnh còn cao hơn.
Nhờ mấy tên phỉ đồ tranh chấp nhau. Lục Minh biết thêm được nhiều tin tức.
Kẻ địch chẳng những giả dạng làm bảo an phỉ đồ, còn có Ninja. Hơn nữa theo bọn họ nói, còn có lính đánh thuê… Tạm thời chẳng biết lính đánh thuê ở đâu. Nhưng khẳng định đều là mấy tên lòng dạ độc ác bán mạng vì tiền. Tại Trung Quốc, gây ra náo loạn lớn như vậy, cho dù bọn chúng có thể thoát đi, cũng sẽ bị đặc công cảnh sát đuổi giết. Tuyệt đối không có khả năng dễ dàng bỏ qua.
Chỉ bằng vào điểm này, lính đánh thuê còn dám tiếp nhận vụ làm ăn này. Xem ra lá gan bọn chúng cũng thật lớn.
Đang lúc Lục Minh chuẩn bị ra tay, phía dưới một đám người cầm súng đi lên. Cùng bọn phỉ đồ đầu mục hội hợp. Bởi vì đối phương trang bị đầy đủ vũ khí lợi hại, nhân số cũng đông, rất dễ dàng hình thành tình cảnh mưa bom bão đạn.
Lục Minh quyết định hay là trước hết chờ một chút, nắm rõ tình hình rồi ra tay.
"Vì bên trong lầu bảy có đại sảnh giành cho khách quý, suốt bốn tầng, trừ bỏ hai thang máy cùng hai thang lầu, không có biện pháp nào khác li khai. Chúng ta chỉ cần khống chế thông đạo, bất kể người lợi hại cỡ nào, cũng không có thể ảnh hưởng tới kế hoạch chúng ta." Tên ninja cầm đầu nói, tên phỉ đồ đầu mục gật gật đầu nói:" Phiền các ngươi phong bế lầu bảy, tiếp tục kế hoạch thần phong, kẻ địch tầng trên còn sót lại giao cho chúng ta dọn dẹp".
"Chỉ dựa vào các ngươi là không đủ, tự tin quá không tốt đâu, ta đem thêm mấy tên lính đánh thuê nước ngoài phối hợp với các ngươi!" Phỉ đồ đầu mục hừ lạnh.
"Ta không tín nhiệm bọn họ" Một gã Ninja mở miệng cự tuyệt.
"…" Lục Minh thật không ngờ, lại còn có lính đánh thuê nước ngoài cấu kết.
Bất quá có điểm kỳ quái, người Nhật cũng đủ năng lực hành động, tại sao còn muốn thuê người ngoài?
Chẳng lẽ, bọn họ làm vậy để kiếm người chết thay?
Bọn họ muốn chia rẽ ly gián quan hệ hai nước, muốn tạo chiến tranh một lần nữa?
"Ngu ngốc, chúng ta có kế hoạch trọng yếu phải thực hiện, không thể hy sinh nhân thủ nhiều quá, bọn lính đánh thuê thì khác, chết bao nhiêu cũng không sao…" Phỉ đồ đầu mục hừ một tiếng, hạ mệnh lệnh nói:"Tá binh vệ Tề Đằng các hạ có nói qua, chuyện này huyên náo càng lớn càng tốt, kế hoạch chúng ta càng hiệu quả, các ngươi phải diệt trừ tàn địch, khống chế tất cả tầng lầu, chúng ta mới có thể cùng cảnh sát Trung Quốc giằng co lâu hơn! Giờ là lúc trọng yếu, không được để phát sinh việc gì ngoài ý muốn, các ngươi hiểu chưa?"
"Rõ!" Ba gã Ninja gật đầu nghiêm nghị trả lời.
Phỉ đồ đầu mục cùng tên thủ lĩnh Ninja thương lượng, cho bọn lính đánh thuê chia thành hai đội, tiếp tục kiếm từ lầu năm trở lên, đến lúc diệt sạch kẻ địch mới thôi.
Lục Minh thầm kêu đáng tiếc, nếu ba gã Ninja lưu lại tìm kiếm, hắn nhất định ra tay đánh gục bọn họ.
Bất quá bọn chúng đứng cùng đám đông phỉ đồ, Lục Minh không thể làm gì khác hơn là tạm thời buông tha bọn họ, trước hết đi tìm Hạ Linh. Lục Minh đem cảm ứng của ý thức tăng lên cực hạn, hắn tìm kiếm từng gian phòng một, lúc nãy nghe tiếng bắn nhau, Hạ Linh bị địch nhân tập kích, giờ không có khả năng thoát đi xa, nàng hẳn là còn đang ở vùng phụ cận.
Trên mặt đất có một giọt máu tươi khiến cho Lục Minh chú ý.
Tiếp theo, hắn vừa phát hiện một giọt máu khác cách đó không xa, bất quá nó được một mảnh giấy trắng che dấu.
Trên mặt đất, giấy trắng vô tình vương vãi, che vết máu lại, Lục Minh lần theo đó, phát hiện một đường máu, kéo dài tới phòng vệ sinh nữ.
Bên trong không có một bóng người, nhưng Lục Minh đã cảm thấy mùi máu tươi nồng đậm, hắn cảm giác được Hạ Linh đang trốn ở chỗ này, hơn nữa đã bị thương, hắn cẩn trọng mở cửa từng phòng vệ sinh, tới phòng cuối cùng, có một bàn tay cầm súng lục nhanh như tia chớp nhắm ngay vào trán hắn.
Lục Minh hơi nghiêng đầu tránh khỏi nòng súng, miệng kêu lên: "Chị Hạ Linh, là em!"
Hạ Linh quả nhiên ở bên trong, mặt nàng sắc tái nhợt như tờ giấy, vừa nhìn thấy Lục Minh, môi giật giật, cuối cùng không kịp nói gì đã ngất đi.
Lục Minh tiếp được thân thể của nàng, phát hiện trong lòng Hạ Linh còn ôm một đứa trẻ con, tiểu tử kia phỏng chừng mới mấy tháng, không khóc không gào, chỉ cắn núm vú giả, giương mắt nhìn Lục Minh.
"Trời ạ, bản thân còn không lo xong, còn chiếu cố tới tiểu hài tử!" Lục Minh phát hiện trước ngực Hạ Linh, máu tươi ướt đẫm áo, may là đạn không trực tiếp bắn trúng tim, nếu không nàng không thể cầm cự tới giờ.
Với thân thủ Hạ Linh, nếu cẩn thận hành động, hẳn là sẽ không bị trúng đạn vào ngực.
Nàng nhất định là vì cứu hộ đứa nhỏ này, hoặc có thể là kẻ địch dùng đứa nhỏ để bẫy nàng… Lục Minh nghĩ tới đây, trong lòng trầm xuống. Quả nhiên, ở ngoài phòng vệ sinh có tiếng bước chân vô cùng nhẹ vang lên. Ba gã Ninja lặng yên không một tiếng động xuất hiện, tên cầm đầu cao lớn lên tiếng: "Bằng hữu, nói cho ta biết, đám đồng bọn nói tiếng Pháp của ngươi ở nơi nào?"
"Ta không thể nói, nhưng ta có thể đưa bọn ngươi đi chầu diêm vương!" Lục Minh đỡ Hạ Linh xuống, rồi chậm rãi đứng lên, ánh mắt toả ra một loại sát khí dữ tợn.
Ngu Thanh Y trong lòng xấu hổ vô cùng, nhưng cũng có chút vui vui.
Mị lực của mình cũng không tệ lắm, tiểu tử này mặt ngoài đối với mình rất lãnh đạm, nhưng cơ thể hắn không gạt ai được. Nếu Lục Minh biết được suy nghĩ của nàng lúc này, khẳng định sẽ kêu to oan uổng, cái cứng cứng gì đó, kỳ thật là súng lục… Đương nhiên, phía dưới của hắn cũng có chút phản ứng, mùi thơm cơ thể mỹ nhân thấm vào lòng người, không động đậy mới lạ, nhưng lúc hắn lách qua người Ngu Thanh Y từ phía sau, hắn nghiêng thân thể dựa vào hướng ống dẫn hơi mà đi qua, hoàn toàn không có tiếp xúc nhiều lắm.
Lúc Lục Minh đi qua, Ngu Thanh Y liều mạng bắt giò hắn để trừng phạt.
Nhìn hắn không có phản ứng, nàng chỉ hận không dùng nắm tay đập bể hắn mắt cá chân của hắn.
Giống với cảm giác của Ngu Thanh Y, Giai Giai cũng cảm thấy một loại khí tức nam tử hán ào ạt truyền đến, mặc dù Lục Minh đụng chạm phần lưng của nàng, cũng làm cho nàng có loại hạnh phúc hít thở không thông.
Bởi vì chân nàng cảm thấy cái gì đó cứng cứng, Giai Giai cũng hiểu lầm, thẹn thùng giãy dụa thân thể, cố gắng né tránh vật đó của Lục Minh.
Nàng vừa xoay người, vừa vặn đúng lúc Lục Minh đi tới.
Giai Giai chỉ cảm thấy bắp đùi có một cổ lửa nóng, hừng hực truyền lên, đụng nhẹ hông mình một chút.
"A!" Giai Giai sát na hiểu ra, thì ra đây mới là cái đó của hắn… Trời ạ, mình xoay người tránh né, ngược lại trong lúc vô ý đụng phải nó, mắc cỡ chết được, hắn liệu có nghĩ mình là loại nữ nhân hư hỏng, cố ý đụng vào hắn? Giai Giai trong lòng vừa xấu hổ vừa gấp gáp, nàng rất muốn giải thích cùng Lục Minh là mình vô tình, chính là nói ra sẽ càng thêm xấu hổ, nàng không thể làm gì khác hơn là cắn răng chịu đựng, làm như không có gì, để Lục Minh đi qua.
Qua hồi lâu, nàng vẫn còn cảm giác ngượng ngùng.
Hơi nóng nơi bắp đùi như vẫn còn. Đặc biệt là chổ sau khi tiếp xúc càng cảm thấy nóng ran, làm cho Giai Giai tưởng mình đang chìm trong ảo giác. Chổ hắn chạm qua hình như có một dòng điện.
Hắn thân thể như thế nào mang điện?
Giai Giai tâm lý dâng lên một loại hạnh phúc nói không thành lời. May là được cùng hắn ở chung nơi đây, nếu ở bên ngoài, việc này không có khả năng xảy ra.
Nếu có thể, nàng hy vọng cùng hắn vĩnh viễn ở lại nơi này…
"Em đang suy nghĩ gì vậy? Xuống đây đi!" Lục Minh không biết lúc nào đã mở được nắp thông gió. Hắn nhẹ nhàng nhảy xuống, bàn tay hướng lên đón Giai Giai.
Giai Giai vội vàng tỉnh táo lại, cuối xuống nhìn, thấy Lục Minh đang mỉm cười, trong lòng tựa hồ thấy ánh mặt trời.
Nàng bồi hồi nhảy xuống, làm cho hắn cố sức đỡ, sau đó cả người nàng nằm gọn trong ngực hắn.
Nước mắt nàng không kìm được, ào ào tuôn ra.
Lục Minh nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, an ủi: "Không có việc gì, nơi này an toàn rồi, Giai Giai, ngoan, đừng khóc, đừng khóc nữa…" Giai Giai nghe hắn dỗ dành, càng không kìm được nước mắt, gắt gao ôm hắn đứng lên, phát tiết tâm tình trong lòng tích tụ từ lâu, qua một hồi cũng không nỡ buông tay. Ở phía trên Ngu Thanh Y nhìn thấy Lục Minh ôn nhu ôm Giai Giai an ủi, trong lòng không hiểu có chút ghen tuông.
Nàng đợi một hồi, thấy hai người vẫn không tách ra, nhịn không được mang chút giận dỗi nói: "Các ngươi lúc khác hãy thân mật được không, người ta còn đang ở trên này!"
Giai Giai vừa nghe, nhất thời tỉnh táo lại.
Nàng xấu hổ đẩy ra Lục Minh, vừa bối rối lau nước mắt, khóc lóc xong mình biến thành mặt mèo mất rồi.
Lục Minh đón Ngu Thanh Y xuống, vốn nàng đã đứng vững vàng rồi, lại hết lần này tới lần khác ôm lấy Lục Minh, làm nũng nói: "Giai Giai, cho mình muợn vai bạn trai của bạn khóc một chút! Hừ, tên bại hoại, ta gạt ngươi thôi, ai muốn ôm ngươi, đại sắc lang, ta muốn ôm chính là Giai Giai… Oa, phòng này là chỗ nào vậy?"
Giai Giai cùng Lục Minh hai người nghe hỏi, đánh giá một chút gian bí phòng, nhìn xong sợ ngây người.
Cả gian bí phòng, khắp nơi đều là tranh ảnh khỏa thân dán đầy trên vách tường, có cả hình các tư thế hai người nam nữ rất táo bạo, lộ liễu tới mức không còn gì để lộ thêm. Rèm cửa sổ, tường, sách, tạp chí, khắp nơi đều là hình loã thể, ngay cả chân giường màu phấn hồng cũng điêu khắc thành hình loã nữ, đầu giường có đồ án hướng dẫn chuyện phòng the, trên bàn cũng là tài liệu nam nữ, cả mật thất, quả thực là đệ nhất đại xuân cung dâm phòng…
"Chủ nhân của phòng này cũng cường đại quá đi?" Lục Minh tiện tay cầm lấy một quyển sách, phát hiện là bản Kim Bình Mai, ở đó còn có ghi chú lại chổ tâm đắc của chủ nhân khi xem sách!
Về phần nhật kí ghi lại đủ các loại bí mật gái gú.
Lục Minh cảm giác được chủ nhân mật thất này nhất định là người ham học hỏi, nếu không, sẽ không thiết lập một nơi như vậy được. Bởi vì khắp phòng sách họa, tranh, ảnh cùng bút kí đều nói lên sự uyên bác của chủ nhân mật thất, phải nói là bác đại tinh thâm về chuyện này!
Lục Minh vốn tưởng rằng thời đại học mình suốt đêm xem AV đã coi như hiểu biết khá nhiều, nhưng so với chủ nhân gian mật thất, quả thực là ếch ngồi đáy giếng.
Trong ngăn tủ xếp đầy các loại tranh ảnh, sách báo không đếm nổi…
"Anh còn đứng đó, mau tới hỗ trợ!" Ngu Thanh Y cùng Giai Giai tức tối lẫn xấu hổ, các nàng không thể ở cùng với Lục Minh trong một gian bí phòng như vậy, hai nàng vội vàng đem hình ảnh trên vách tường tháo xuống, Ngu Thanh Y còn thúc giục Lục Minh giúp một tay, còn bản thân thì rất cương quyết kéo chúng xuống.
"Quả thực lãng phí khí lực, các cô vội vàng làm gì!" Lục Minh cảm giác được khắp phòng đều là hình lỏa nữ, xé vài cái căn bản không làm nên chuyện gì.
Lục Minh đầu tiên là kiểm tra một chút cửa phòng, phát hiện có thể từ bên trong khoá lại, chốt ổ khóa âm tường xong, lại cài thêm chốt bảo hiểm, Lục Minh trong lòng rốt cục thở phào một hơi.
Giai Giai cùng Ngu Thanh Y cuối cùng cũng kiếm được nơi an toàn.
Mặc dù gian bí phòng làm cho người ta có chút bực mình, nhưng vẫn tốt hơn không có!
Lúc hai nàng đang vội vàng thu thập đồ đạc trong phòng, Lục Minh tiện tay mở máy vi tính của ông chủ ra, xem qua một chút. Vừa khởi động hệ thống xong, màn hình máy vi tính hiện ra cảnh cực kỳ nam nữ kinh người, dù đã có chuẩn bị tâm lý trước, Lục Minh cũng bị nó doạ cho hoảng sợ.
Ngu Thanh Y cùng Giai Giai nghe tiếng vừa nhìn qua, phát hiện trên hình nền vi tính đang đặt tả cảnh song tu, Ngu Thanh Y tức tối quăng cái gối vào Lục Minh, hét: "Đóng lại! Mau đóng lại!" Nàng quả thật tức giận, như thế nào toàn phòng đều là loại này vậy chứ, chủ nhân căn bí phòng thật sự là một siêu cấp đại biến thái!
"Anh muốn dùng mạng máy tính để thông tin cho cảnh sát, không cần tắt máy, chỉ cần đổi hình nền là được rồi!" Lục Minh cười ha ha, hắn thật sự bội phục chủ nhân gian bí phòng này, đúng là doạ người, tất cả các dữ liệu đều là các loại phim AV, chỉ nhìn sơ qua đã có mấy trăm đầu phim, còn có đủ loại hình ảnh sinh động, thật sự quá doạ người.
Đang chuẩn bị lên mạng liên lạc với bên ngoài, hắn chợt nghe bên ngoài mơ hồ truyền đến mấy tiếng súng, Lục Minh trong lòng trầm xuống, vách tường vốn cách âm, tiếng súng chỉ có thể từ lỗ thông gió truyền tới, hiển nhiên là vụ bắn nhau phát sinh không xa, chắc là ở ngoài hành lang, hoặc là bên ngoài phòng làm việc.
Chẳng lẽ Hạ Linh quay lại tìm mình thì bị kẻ địch phát hiện?
"Bên ngoài tựa hồ có tiếng súng, anh đi ra ngoài nhìn… Giai Giai, cửa phòng hẳn là không ai có thể đi vào, em chú ý lỗ thông gió, nếu có người vào mà không phải là anh, không phải chị Hạ Linh, em lập tức nổ súng, hiểu chưa?" Lục Minh kín đáo đưa cho Giai Giai một khẩu súng lục, làm cô gái nhỏ sợ đến run tay.
"Em biết rồi" Thanh âm nàng đang run rẩy, nhưng vẫn chấp thuận, nắm chặt khẩu súng lục.
"Đừng sợ, anh rất nhanh sẽ quay lại! Nơi này cũng rất an toàn, mới vừa rồi chỉ là nhắc nhở mọi người duy trì cảnh giác, à, cô lên mạng cố liên lạc với bên ngoài đi, có tín hiệu mạng rồi, cô thử xem có thể lên mạng được chưa!" Lục Minh trước khi đi, giao cho Ngu Thanh Y một nhiệm vụ.
"Được rồi, anh cũng phải sớm quay lại!" Ngu Thanh Y cũng run giọng dặn dò một câu.
"Đừng sợ, tôi sẽ không có việc gì, sẽ trở về nhanh thôi!" Lục Minh mỉm cười, khẽ vuốt đỉnh đầu hai nàng một chút để an ủi, rồi nhanh chóng nhảy lên cửa thông gió, như rắn trườn về phía trước, trong lòng sát khí dâng cao… Bọn phỉ đồ, ta tới đây, tử thần của các ngươi đang tới!