Cao Vệ Di ôm tiểu Dao,mới bước vào trong thang máy khách sạn,tay đã không thể khắc chế sờ lên thân thể tiểu Dao.
Hai tháng trước,từ lúc hắn lần đầu tiên mua một đêm với Tiểu Dao, bắt đầu từ đó hắn tựa như trúng độc,làm thế nào cũng không quên tiểu Dao. Mua hắn nhiều lần nhưng Tiểu Dao giống như thuốc phiện,càng chạm vào hắn lại càng không cách nào ngăn chặn khao khát đối với hắn.
Hắn cắn vành tai tiểu Dao,tay đã bắt đầu cỡi áo sơ mi tiểu Dao.
Hắn khát khao cắn nuốt da thịt tiểu Dao, mút hôn cổ và gáy hắn,cuồng nhiệt dục hỏa như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt toàn thân.
Hắn hôn lên xa môi tiểu Dao,hành động này làm cho tiểu Dao vốn còn đắm chìm trong Cao Vệ Di vuốt ve,hai mắt mê ly đột nhiên tỉnh táo,hắn bắt đầu kịch liệt giãy dụa.
Nhưng Cao Vệ Di không có buông tay,vẫn mê muội cắn nuốt cánh môi tiểu Dao,hắn biết đây là cấm kỵ của tiểu Dao, ngay từ lúc bắt đầu lần đầu tiên giao dịch, tiểu Dao đã nói cho hắn biết,tùy tiện làm hắn ra sao cũng có thể,nhưng mà tuyệt đối không thể —— hôn hắn!
Nhưng càng không thể đụng vào cấm kỵ,càng như hủy hoại hắn,Cao Vệ Di không cho hắn giãy dụa, ngược lại càng ôm chặt hắn,tham lam hấp thu cánh môi mềm mại.
Tiểu xa đang kịch liệt giãy dụa quần áo bị xé vỡ,hắn cúi mặt đột nhiên nâng lên chân,công kích bụng Cao Vệ Di, Cao Vệ Di bị đau rốt cục buông hắn ra.
“Tôi nói rồi,tuyệt đối không được hôn tôi!” Tiểu Dao giọng nói lạnh như băng,lúc này tròng mắt mèo mang theo biết nhác như kết tầng băng lạnh lẽo.
“Tiểu Dao,anh xin lỗi ——”
Cao Vệ Di che bụng,cố nhịn đau vội nói.
“Anh cảm thấy cần xin lỗi sao?”
Tiểu Dao giễu cợt hỏi,hắn rõ ràng biết,đàn ông chẳng qua là nói qua loa mà thôi.Nếu hắn thấy có lỗi,sẽ không không nhìn hắn giãy dụa dùng sức lực bắt buộc hắn.
Cửa thang máy lúc này mở ra,nhưng tiểu Dao lại nhấn mã số lầu một,vẻ mặt thánh thót như cũ trong lúc này ý tứ đã rất rõ ràng.
“Tiểu Dao,đừng như vậy,anh chỉ là nhất thời cầm lòng không được ——”
Cao Vệ Di giải thích,hắn đã đợi thật lâu mới có cơ hội hôm nay,hắn tại sao có thể để cho hắn cứ như vậy rời đi.
“Tối nay,anh cho em số tiền gấp hai lần,em đừng đi!”
Tiểu Dao bán mình bất quá chỉ vì tiền, hắn tin tưởng chỉ cần đề cao giá tiền,tiểu Dao sẽ đón nhận.
“Không cần,sau nàyanh đừng đến tìm tôi!”
Tiểu xa cắn răng,nắm chặc quả đấm xoay người đi.
Những người này tất cả đều một bộ dáng,cho là mọi chuyện chỉ cần dùng tiền thì có thể giải quyết.
Cao Vệ Di thật không nghĩ tới,tiểu Dao thế nhưng nói được là làm được —— chỉ cần chạm đến cấm kỵ của hắn, giao dịch lập tức hủy bỏ —— hắn không phải là vì tiền bán đứng thân thể sao?
Cửa thang máy rốt cục lần nữa mở ra,tiểu Dao xoay người liền xông ra ngoài,bởi vì vội vàng cho nên ở cửa thang máy đụng phải người,hắn ngẩng đầu lên,vội vã nói xin lỗi,ngay cả người hắn đụng vào cũng không còn thấy rõ ràng,cước bộ không ngừng chạy về phía cửa.
Cao Vệ Di ngơ ngác một chút,hắn nhớ tới lời của tiểu Dao,nghĩ đến sau này không thể ôm tiểu Dao,trong lòng đột nhiên dâng lên một trận kinh hoảng.
“Tiểu Dao!” Hắn hô.
Mắt thấy tiểu Dao sắp rời khỏi khách sạn,hắn vội vàng đuổi theo đến trước, nhìn tiểu Dao ngồi lên xe taxi,hắn bối rối đập cửa sổ xe xe taxi.
Nhưng tiểu Dao thủy chung không quay đầu nhìn hắn một cái.
Rời khỏi khách sạn,Lý Tĩnh Dao lập tức xông lên xe taxi,đóng cửa lại,người đàn ông kia cũng đuổi theo đập lên cửa sổ thủy tinh.
“Tiểu Dao! Đừng!”
Ngoài cửa sổ người đàn ông không ngừng la.
“Lái xe.”
Không để ý tới người đàn ông ngoài xe, Lý Tĩnh Dao nói với tài xế.
Tài xế đạp xuống chân ga,xe thật nhanh chuyển động về phía trước? Bỏ rơi người đàn ông kia.
Lý Tĩnh Dao đưa tay dùng sức lau chùi dấu vết người đàn ông kia để lại trên môi,dùng sức đến muốn làm rách da đôi môi.
Trên môi loáng thoáng nếm thấy vị mặn,nhưng bị đàn ông hôn cảm giác buồn nôn nhưng thủy chung lưu lại trong đầu hắn.
Chịu đựng bụng xoắn lại, Lý Tĩnh Dao vẻ mặt tái nhợt nhìn ngoài cửa sổ.
Từ trước đây thật lâu đã phát hiện, hắn có thể chịu được bất kỳ một người đàn ông nào đụng chạm hắn,đối với hắn làm bất cứ chuyện gì,nhưng không thể chịu được một nụ hôn đơn giản.
Cho nên hắn lập thành cấm kỵ,hơn một năm này có những người giống như Cao Vệ Di thử qua chuyện này.
Chẳng qua chưa bao giờ một lần ngoại lệ,bị đàn ông hôn hắn cảm thấy buồn nôn.
Cho đến khó chịu trong dạ dày rốt cục hòa hoãn,Lý Tĩnh Dao mới bắt đầu sửa sang lấy áo,kéo áo sơ mi xốc xếch lên,che dấu dấu hôn trên cổ .
Cài lên viên nút áo cuối cùng,Lý Tĩnh Dao cả người mỏi mệt không còn chút sức lực dựa vào lưng ghế.
Ngày qua ngày,vì kiếm tiền,hắn vào ban đêm ở thành phố này bán đứng thân thể mình, hắn thật không biết, cuộc sống như vậy đến tột cùng phảo kéo dài tới khi nào mới có thể dừng lại.
Nhưng chỉ cần một ngày hắn còn cần tiền,hành hạ sẽ vĩnh viễn nhìn không thấy tới điểm cuối.
Khi xe taxi ngừng lại,hắn muốn móc ra bóp da tới trả tiền,sắc mặt Lý Tĩnh Dao đột nhiên tái đi ——
Bóp da hắn,không thấy!
Hai tháng trước,từ lúc hắn lần đầu tiên mua một đêm với Tiểu Dao, bắt đầu từ đó hắn tựa như trúng độc,làm thế nào cũng không quên tiểu Dao. Mua hắn nhiều lần nhưng Tiểu Dao giống như thuốc phiện,càng chạm vào hắn lại càng không cách nào ngăn chặn khao khát đối với hắn.
Hắn cắn vành tai tiểu Dao,tay đã bắt đầu cỡi áo sơ mi tiểu Dao.
Hắn khát khao cắn nuốt da thịt tiểu Dao, mút hôn cổ và gáy hắn,cuồng nhiệt dục hỏa như ngọn lửa hừng hực thiêu đốt toàn thân.
Hắn hôn lên xa môi tiểu Dao,hành động này làm cho tiểu Dao vốn còn đắm chìm trong Cao Vệ Di vuốt ve,hai mắt mê ly đột nhiên tỉnh táo,hắn bắt đầu kịch liệt giãy dụa.
Nhưng Cao Vệ Di không có buông tay,vẫn mê muội cắn nuốt cánh môi tiểu Dao,hắn biết đây là cấm kỵ của tiểu Dao, ngay từ lúc bắt đầu lần đầu tiên giao dịch, tiểu Dao đã nói cho hắn biết,tùy tiện làm hắn ra sao cũng có thể,nhưng mà tuyệt đối không thể —— hôn hắn!
Nhưng càng không thể đụng vào cấm kỵ,càng như hủy hoại hắn,Cao Vệ Di không cho hắn giãy dụa, ngược lại càng ôm chặt hắn,tham lam hấp thu cánh môi mềm mại.
Tiểu xa đang kịch liệt giãy dụa quần áo bị xé vỡ,hắn cúi mặt đột nhiên nâng lên chân,công kích bụng Cao Vệ Di, Cao Vệ Di bị đau rốt cục buông hắn ra.
“Tôi nói rồi,tuyệt đối không được hôn tôi!” Tiểu Dao giọng nói lạnh như băng,lúc này tròng mắt mèo mang theo biết nhác như kết tầng băng lạnh lẽo.
“Tiểu Dao,anh xin lỗi ——”
Cao Vệ Di che bụng,cố nhịn đau vội nói.
“Anh cảm thấy cần xin lỗi sao?”
Tiểu Dao giễu cợt hỏi,hắn rõ ràng biết,đàn ông chẳng qua là nói qua loa mà thôi.Nếu hắn thấy có lỗi,sẽ không không nhìn hắn giãy dụa dùng sức lực bắt buộc hắn.
Cửa thang máy lúc này mở ra,nhưng tiểu Dao lại nhấn mã số lầu một,vẻ mặt thánh thót như cũ trong lúc này ý tứ đã rất rõ ràng.
“Tiểu Dao,đừng như vậy,anh chỉ là nhất thời cầm lòng không được ——”
Cao Vệ Di giải thích,hắn đã đợi thật lâu mới có cơ hội hôm nay,hắn tại sao có thể để cho hắn cứ như vậy rời đi.
“Tối nay,anh cho em số tiền gấp hai lần,em đừng đi!”
Tiểu Dao bán mình bất quá chỉ vì tiền, hắn tin tưởng chỉ cần đề cao giá tiền,tiểu Dao sẽ đón nhận.
“Không cần,sau nàyanh đừng đến tìm tôi!”
Tiểu xa cắn răng,nắm chặc quả đấm xoay người đi.
Những người này tất cả đều một bộ dáng,cho là mọi chuyện chỉ cần dùng tiền thì có thể giải quyết.
Cao Vệ Di thật không nghĩ tới,tiểu Dao thế nhưng nói được là làm được —— chỉ cần chạm đến cấm kỵ của hắn, giao dịch lập tức hủy bỏ —— hắn không phải là vì tiền bán đứng thân thể sao?
Cửa thang máy rốt cục lần nữa mở ra,tiểu Dao xoay người liền xông ra ngoài,bởi vì vội vàng cho nên ở cửa thang máy đụng phải người,hắn ngẩng đầu lên,vội vã nói xin lỗi,ngay cả người hắn đụng vào cũng không còn thấy rõ ràng,cước bộ không ngừng chạy về phía cửa.
Cao Vệ Di ngơ ngác một chút,hắn nhớ tới lời của tiểu Dao,nghĩ đến sau này không thể ôm tiểu Dao,trong lòng đột nhiên dâng lên một trận kinh hoảng.
“Tiểu Dao!” Hắn hô.
Mắt thấy tiểu Dao sắp rời khỏi khách sạn,hắn vội vàng đuổi theo đến trước, nhìn tiểu Dao ngồi lên xe taxi,hắn bối rối đập cửa sổ xe xe taxi.
Nhưng tiểu Dao thủy chung không quay đầu nhìn hắn một cái.
Rời khỏi khách sạn,Lý Tĩnh Dao lập tức xông lên xe taxi,đóng cửa lại,người đàn ông kia cũng đuổi theo đập lên cửa sổ thủy tinh.
“Tiểu Dao! Đừng!”
Ngoài cửa sổ người đàn ông không ngừng la.
“Lái xe.”
Không để ý tới người đàn ông ngoài xe, Lý Tĩnh Dao nói với tài xế.
Tài xế đạp xuống chân ga,xe thật nhanh chuyển động về phía trước? Bỏ rơi người đàn ông kia.
Lý Tĩnh Dao đưa tay dùng sức lau chùi dấu vết người đàn ông kia để lại trên môi,dùng sức đến muốn làm rách da đôi môi.
Trên môi loáng thoáng nếm thấy vị mặn,nhưng bị đàn ông hôn cảm giác buồn nôn nhưng thủy chung lưu lại trong đầu hắn.
Chịu đựng bụng xoắn lại, Lý Tĩnh Dao vẻ mặt tái nhợt nhìn ngoài cửa sổ.
Từ trước đây thật lâu đã phát hiện, hắn có thể chịu được bất kỳ một người đàn ông nào đụng chạm hắn,đối với hắn làm bất cứ chuyện gì,nhưng không thể chịu được một nụ hôn đơn giản.
Cho nên hắn lập thành cấm kỵ,hơn một năm này có những người giống như Cao Vệ Di thử qua chuyện này.
Chẳng qua chưa bao giờ một lần ngoại lệ,bị đàn ông hôn hắn cảm thấy buồn nôn.
Cho đến khó chịu trong dạ dày rốt cục hòa hoãn,Lý Tĩnh Dao mới bắt đầu sửa sang lấy áo,kéo áo sơ mi xốc xếch lên,che dấu dấu hôn trên cổ .
Cài lên viên nút áo cuối cùng,Lý Tĩnh Dao cả người mỏi mệt không còn chút sức lực dựa vào lưng ghế.
Ngày qua ngày,vì kiếm tiền,hắn vào ban đêm ở thành phố này bán đứng thân thể mình, hắn thật không biết, cuộc sống như vậy đến tột cùng phảo kéo dài tới khi nào mới có thể dừng lại.
Nhưng chỉ cần một ngày hắn còn cần tiền,hành hạ sẽ vĩnh viễn nhìn không thấy tới điểm cuối.
Khi xe taxi ngừng lại,hắn muốn móc ra bóp da tới trả tiền,sắc mặt Lý Tĩnh Dao đột nhiên tái đi ——
Bóp da hắn,không thấy!